Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( Douma X Akaza ) Thê Lương

Bản nháp

// hành động// * suy nghĩ*
từ nhỏ, cậu đã được đưa vào một gia đình danh giá, tất cả là vì tiền, vì đồng tiền nên cậu mới được đưa vào đây,
một đứa con nít chỉ mới bảy tuổi đã có hôn ước với một đứa trẻ con nhỏ tuổi hơn mình,
năm cậu một tuổi, mẹ cậu qua đời vì bệnh, ba cậu vì người vợ thân yêu qua đời nên ông ấy đâm đầu vào công việc,
ông ấy bỏ bê con cái, vì thế cậu hiểu chuyện rất nhanh như một người lớn vậy,
vào một ngày công ty ông ấy phá sản, doanh nghiệp sụp đổ, ông ấy tìm mọi cách để xây dựng lại công ty bằng mọi giá
ngay cả khi gã đứa con trai duy nhất của mình cho một người mà ông ấy sẽ bao giờ biết mặt, chỉ cần có tiền thì điều gì cũng được
nếu cậu không đồng ý ông ấy sẽ đem những câu nói than phiền về cuộc sống bây giờ của ông ấy và cậu
dù cậu không đồng ý thì cuộc đời của cậu đã được định sẵn,nên có chống đối lại bao nhiêu lần thì mọi chuyện vẫn như vậy
đã 17 năm cậu đã ở trong địa ngục tâm tối, cậu thu hẹp khoảng cách của mình với người khác lại
cậu tỏ ra cọc cằn với người khác nên có lẽ không ai ưa cậu cả, vẫn như thường ngày, cậu bước xuống câu than và đi xuống
đôi chân đầy rẫy những vết bầm tím, trầy xướt, vì những lần cậu trốn khỏi nhà để ra ngoài, mỗi lần bị phát hiện, cậu sẽ bị đánh cho tới khi nào cậu biết lỗi của mình thì thôi
quản lý
quản lý
vẫn còn chậm chạp nữa sao!!, mau xuống đây nhanh lên
Akaza
Akaza
hừm...
quản lý
quản lý
nhanh cái chân lên!!
cô ta la hét lớn vào mặt cậu, làm cậu giật cả mình,
Eri
Eri
nào, cô nói chuyện nhỏ nhỏ thôi, cậu chủ đang ở trong phòng trà đấy!
cô hầu nữ nói với vẻ mặt bất bình, với cách cư xử của Quản lý trong nhà,
cũng đúng thôi tất cả những người trong nhà không ai ưa cô ta cả,
từ cánh cửa sổ có đôi mắt đang quan sát cậu, đôi mắt thất sắc, làm bao người say đắm,
Akaza
Akaza
hơ..
Akaza
Akaza
*Douma.?*
quản lý
quản lý
bây giờ lịch trình sẽ thay đổi kể từ ngày hôm nay,
quản lý
quản lý
cậu phải dậy trước 6h, vệ sinh cá nhân cậu có 10p, phải có mặt trên bàn ăn đúng 6*20
Akaza
Akaza
không phải bình thường là 4h sao !?
quản lý
quản lý
thế cậu đây muốn như thế nào!?
Akaza
Akaza
không,
quản lý
quản lý
thế thì tốt,
Eri
Eri
cậu chủ nhỏ à, lịch trình được thay đổi, bộ cậu không thấy vui sao!
cô hầu nhỏ thì thầm vào tai cậu với vẻ mặt tươi tắn
Akaza
Akaza
không vui chút nào, chỉ một giây một phút tôi còn ở trong cái phòng đó với tên thất sắc kia thì tôi không chịu nổi
Eri
Eri
ôi trời, cậu chủ chỉ cần không đụng chạm đến thiếu gia là được mà
Akaza
Akaza
đụng chạm?
Eri
Eri
à là không đụng mặt ấyy // lúng túng//
Eri
Eri
thôi công việc của em còn nhiều cậu chủ ở lại đây nhé, em đi làm việc không thôi lại bị la mắng nữa
Akaza
Akaza
hừm.
nói rồi cô chạy ra sau vườn để cắt tỉa lại những cây hoa mà Douma thích
Akaza
Akaza
* chán thật, ngày nào cũng như vậy*
từ đằng xa cánh cửa phòng trà được mở ra, một bóng dáng to lớn đang đi ra ngoài,
Akaza
Akaza
hửm.!
Douma bước ra khỏi phòng, trên tay cầm những tờ giấy trắng, khuôn mặt bí xị của em,
làm cho cậu khó hiểu, em chạy lại ôm lấy thân thể nhỏ hơn em chỉ một cái đầu, mà nấc nở khóc lóc thảm thiết
Akaza
Akaza
bỏ ra nhanh lên nào! cái thằng bảy màu!!
Douma
Douma
oe ơi, anh đừng gọi em như thế chứ // khóc lóc//
Akaza
Akaza
thế muốn như nào!?
Douma
Douma
gọi tên là được rồi
Akaza
Akaza
*mơ đi, mày tránh xa tao càng nhanh càng tốt, đừng hồng tao gọi tên mày*
cậu im lặng và không nói gì, mặt cậu nhăn nhó tỏ ra khó chịu với em, điều đó làm cho em đã buồn bây giờ còn buồn thêm nữa
END,
đây là lần đầu tiên mà tui viết truyện chat nên có gì sai sót mong mọi người góp ý kiến để tui sửa chữa lại ạ, TG Tenshiya

Chap 2

// hành động // * suy nghĩ*
bình minh buổi sáng sớm, mặt trời ló dạng, tiếng nước mưa từ giọt từ giọt nước mưa còn động lại trên những chiếc lá cây, rơi xuống,
cậu mở cửa sổ ra để những tia nắng ấm chiếu sáng vào căn phòng, cậu tận hưởng cảm giác thư giãn, cậu vệ sinh cá nhân xong xuôi cậu bước vào bàn ăn của gia đình
Eri
Eri
mời cậu chủ nhỏ vào bàn ạ, // kéo ghế ra //
bàn ăn lúc này chỉ có hai người ngồi, cậu và cô quản lý kia, cả hai im lặng không ai nói gì,
quản lý
quản lý
Eri, hôm nay thứ mấy
Eri
Eri
dạ là thứ bảy ạ
quản lý
quản lý
hừm
cậu bước ra khỏi ghế ngồi, cậu đi lên lầu, để gọi em ra dùng bữa, cậu mở cánh cửa phòng ra, nhẹ nhàng bước vào, giọng cậu the thé cắt lời,
Akaza
Akaza
dậy nào, sáng rồi.!
cậu lay con người đang nằm trên giường, nhưng lay mãi không dậy, cậu bắt đầu mất kiên nhẫn,
Akaza
Akaza
dậy nhanh lên, ngủ như chết vậy!!!
cậu thiện tay lấy cái gối đập lên đầu Douma, không chỉ một cái mà là nhiều cái
bỗng nhiên có cánh tay kéo người cậu xuống giường, hai tay của em ôm chặt lấy cậu, làm cậu khó mà đẩy ra được, nên chỉ biết nằm yên trong lòng của em thôi
" tại bàn ăn"
quản lý
quản lý
sao lâu thế vậy, // tức giận//
Eri
Eri
cô có cần em lên kêu hai cậu không ạ..
quản lý
quản lý
có chứ sao không?, cô phải biết tự hiểu mọi chuyện chứ!
Eri
Eri
vâng..
quản lý
quản lý
bộ ba mẹ cô sinh cô ra bị chó ăn mất não à!?
Eri
Eri
vâng!! em đi liền đây ạ..!!
cô hầu nhỏ, lúng túng vội vàng chạy lên lầu, vẻ mặt sợ hãi của cô làm cho những người khác phải sợ hãi theo
cốc cốc""
Eri
Eri
hai cậu à, bữa sáng đang đợi hai cậu,..!
Eri
Eri
hãy chuẩn bị xuống dùng bữa đi ạ
Douma
Douma
hôm nay tôi không muốn ăn đâu, cô ra ngoài đi đừng làm phiền tôi,
giọng nói the thé của cậu, như vẫn đang ngáy ngủ, cậu chui đầu vào chiếc chăn, đầu cậu vùi vào lưng Akaza,
Akaza
Akaza
này, cậu không ăn thì để tôi ăn, bỏ tay ra nhanh
Douma
Douma
không được đâu,. có gì chúng ta ra ngoài ăn, bây giờ thì ngủ đi.."
mặt Akaza lúc này tỏ ra tức giận, tay cậu dơ lên, tụt lại đằng sau, đấm vào mặt em, làm em u ơ mà tỉnh ngủ
Douma
Douma
â-ây da, đau quá đi mất// ôm mặt//
cậu im lặng bỏ ra khỏi phòng, bỏ lại em vẫn đang ôm lấy cái mặt ngọc ngà của mình
Douma
Douma
đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, âyda
" tại bàn ăn"
quản lý
quản lý
cậu Douma
Douma
Douma
hửm sao thế
quản lý
quản lý
mặt cậu bị làm sao thế, nó bị trầy rồi kìa
Akaza
Akaza
* đừng có khai, nếu không tao sẽ đấm mày thêm mấy cái nữa*
cậu nhìn về phía em, hmm là ra tính hiệu đừng có nói là cậu đánh nó ấy:p
Douma
Douma
là do đi đứng không coi đường nên té thôi,
quản lý
quản lý
thật sao.?
Douma
Douma
mà bà quan tâm làm gì, lớn tuổi rồi lo cho bản thân đi, lo cho tôi làm gì,
quản lý
quản lý
c-cậu.!!!
câu nói của Douma làm cho cô ta tức sôi máu lên như muốn đứt dây thần kinh tới nơi vậy
Akaza
Akaza
phurr
cậu vội lấy tay che miệng mình lại, vì cậu sắp phun đồ ăn trong miệng ra hết rồi
END:D

Chap 3

// hành động// * suy nghĩ*
bầu trời trong xanh bắt đầu đổ mưa xuống những chiếc lá cây, những tiếng lắc rắc cứ vang lên,
cậu đứng ở một góc kế bên cửa sổ, đôi mắt cam cùng với bời mi hồng phấn, khuôn mặt của cậu cứ pha thêm một chút gì đó buồn bã
Akaza
Akaza
chưa về sao..
những tiếng cười đùa giỡn của những cô hầu trong nhà, cùng với tiếng nước mưa rơi xuống, không gian như đứng im,
quản lý
quản lý
cậu Akaza
Akaza
Akaza
Akaza
Akaza
gì thế
quản lý
quản lý
bây giờ đã trễ rồi, cậu mau vào phòng đi,
Akaza
Akaza
không cần đâu, tôi muốn ở đây thêm một chút nữa
quản lý
quản lý
được thôi, hãy nhớ đừng thức khuya quá sẽ không tốt cho sức khỏe của cậu đâu
quản lý
quản lý
và đừng có kế hoạch nào bỏ ra khỏi nhà khi chưa có sự cho phép của tôi, nếu không kết cuộc của cậu thì cậu biết mà
cậu im lặng không nói một lời nào, khuôn mặt của cậu có một chút sợ hãi với câu nói của cô ta
quản lý
quản lý
Eri
Eri
Eri
vâng, em nghe ạ...!
quản lý
quản lý
coi chừng cậu chủ nhỏ cho đàng hoàng, đừng có ngu xuẩn như lần trước nữa, nghe rõ chưa
Eri
Eri
Vâng!!
nói rồi cô ta bước xuống bếp, cô hầu nhỏ lúng túng mà đi qua đi lại làm cậu đau đầu cả lên
Akaza
Akaza
này, ngồi xuống một chỗ được không.!
Eri
Eri
vâng!
nói rồi cô lập tức ngồi xuống,
cả hai im lặng không ai nói gì thì cậu mở lời hỏi cô
Akaza
Akaza
khi nào tên kia mới về?
Eri
Eri
tên kia là tên nào ạ, ý cậu là thiếu gia á hả, // lúng túng//
Akaza
Akaza
hừm
Eri
Eri
trời đang đổ mưa nên chắc thiếu gia đang đứng ở đâu đó để đợi hết mưa rồi mới về
Eri
Eri
em nghĩ vậy á
Akaza
Akaza
hừm
Akaza
Akaza
à cô đi làm cho tôi một ly trà được không
Eri
Eri
cậu muốn uống trà sao, tất nhiên là được rồi, em sẽ làm trà cho cậu đây
cô lận đận chạy ngay vào bếp,
Akaza
Akaza
*cái gì vậy trời*
năm phút sau "
Eri
Eri
cậu chủ nhỏ ơi, trà của cậu có rồi đây
tấc"
Eri
Eri
cậu chủ ơi...!!!!
khuôn mặt sợ hãi của cô hiện rõ nét nhất có thể, vì bây giờ cậu đã đi đâu không biết, cô lận đận chạy đi kiếm cậu nhưng không thấy cậu ở đâu cả
cô lo lắng cho cậu và cũng lo lắng cho bản thân của cô bây giờ, nếu không tìm được cậu thì cô sẽ chết mất
Akaza
Akaza
* mưa gì mà to thế không biết*
trên tay cậu đang cầm một cây dù, cậu đang đi tới trường của em để dắt em về, vì cậu đã gọi cho em nhưng không thấy em gọi lại nên cậu cũng hơi lo cho em
Douma
Douma
* bộ anh ấy không đón mình thật sao*
Douma
Douma
* điện thoại cũng hết pin, mình cũng quên mang theo ô, lần này về chắc sẽ bị chửi mất*
Douma
Douma
*biết vậy hồi nãy đi về cùng với Ume luôn là được rồi*
cậu đứng ở một góc để tránh mưa, mặt cậu bí xị xuống, trên tay vẫn cầm chiếc điện thoại đã cạn pin
từ phía xa cậu thấy anh đi tới, cậu vội vàng dơ tay lên để ra hiệu cho anh là mình đang ở đây
anh thấy vậy cũng đi tới chỗ cậu,sao khi anh tới chỗ, cậu vội ôm lấy anh,
Douma
Douma
em tưởng anh bỏ em lại rồi chứ,
Akaza
Akaza
lạnh quá
Douma
Douma
ểh mà sao anh ra ngoài được hay vậy
Akaza
Akaza
leo cửa sổ ở phòng trà
Douma
Douma
anh leo cửa sổ á
Akaza
Akaza
hừm rồi sao
Akaza
Akaza
về thôi đừng có nhiều chuyện nữa
nói rồi cậu đưa cho Douma một chiếc dù màu xanh thẳm,
Douma
Douma
này, anh lấy ô mà không xem cẩn thận gì hết, cái ô này bị rách một lỗ rồi đây này
Akaza
Akaza
rách?
Akaza
Akaza
tôi nhớ lấy ô bình thường mà
Douma
Douma
anh có bật ô ra xem không vậy
Akaza
Akaza
không, tiện tay vớ đại thôi
nói rồi Douma bật chiếc ô ra, quả thật là nó bị lủng lỗ ở giữa chiếc ô
thế là cả hai phải đi cùng với nhau, vì chỉ còn một cái ô, lúc đầu người cần ô là cậu nhưng vì Douma quá cao nên phải đổi người cần,
cả hai đi về tới nhà, cậu vẫn do dự không muốn vào nhà, vì sợ thứ gì đó, bỗng tay em nắm lấy tay của cậu rồi kéo cậu vào nhà
khi bước vào nhà khung cảnh trong nhà im lặng không một tiếng người, bắt đầu có tiếng thúc thích của một cô hầu nhỏ
đi cùng với đó là những tiếng chửi bới của một người phụ nữ,
Douma nắm tay cậu đi qua dòng người đang thu hẹp ở một góc bếp, những khuôn mặt sợ hãi đang nhìn cậu, những ánh mắt câm ghét cứ nhìn chằm chằm vào cậu
cậu bắt đầu nắm chặt lấy tay em hơn, làm cho em bất giác mà nhìn cậu, khuôn mặt bây giờ của cậu tỏ ra sự sợ hãi vô cùng, có lẽ em cũng hiểu được rồi
vì từ nhỏ cậu hay bị cô quản lý kia đánh chỉ vì những việc nhỏ nhặt, nên nó đã tạo thành một bức tường sợ hãi bên trong cậu
sao khi cả hai lên lầu, em ngồi xuống kế bên cậu, đầu em dừa vào vai cậu,
Douma
Douma
anh sợ lắm sao.?
Akaza
Akaza
không,
Douma
Douma
thật chứ
em liếc mắt nhìn cậu, đôi mắt thất sắc của em làm cậu đau nhói trong lòng
em vội ôm lấy cậu như một lời an ủi cậu ngay lúc này đây, cậu cảm nhận được một sự ấm áp tới lạ thường,
từ nhỏ cậu đã rất ghét em, rất rất ghét, vì em cứ đi theo cậu không rời, em cứ lẽo đẽo đi sau lưng cậu, cậu đã nhiều lần đánh em để em không đi theo mình nữa, nhưng mọi chuyện không như cậu nghĩ
em lại đi theo cậu không ngừng nghỉ, đôi lúc cậu còn lừa em vào chỗ tối rồi bỏ mặt em lại chỗ nơi không người,
nhưng rồi em cũng đi Theo cậu, thể nên cậu rất ghét em
ghét tới mức mà muốn bóp cổ em chết để em không theo mình nữa, nhưng bây giờ đã khác
cậu cảm thấy thương cho em, thương cho con người đang ôm lấy cậu
vì từ nhỏ em đã không như bao nhiêu đứa trẻ khác, em không có cảm xúc, em là người vô cảm, vì thế không ai chơi với em,
nhưng từ khi mà cậu bắt chuyện với em, em cảm thấy rất vui, vì thế nên em mới đi theo cậu không ngừng dù cos bị đánh đi nữa
cả hai tâm sự với nhau một hồi thì cậu ngủ thiếp đi, thể là cả hai ôm nhau ngủ tới sáng
END

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play