Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Đêm Tình Phũ Sương

Chương 1: Khủng hoảng

Bầu trời đêm hôm nay tĩnh lặng và lạnh lẽo biết bao nhiêu giống như đang cảnh báo một tai hoạ ập đến bất cứ lúc nào.

Một ngọn lửa bùng cháy ngay trước mắt Sở Giai Hân cùng với hàng tá người vây quanh căn nhà đang bốc cháy dữ dội. Những người bên ngoài nhìn thấy cô trở về với túi bánh ngọt trong tay thì liền cản cô lại.

"Cháu không thể vào trong.." - Nhân viên đội y tế ở gần đó vội vàng ôm cô bé lại trong trạng thái hoảng sợ kích động.

"Đó là nhà cháu..ba mẹ cháu..chị gái của cháu đang ở bên trong đó..làm ơn..." - Sở Giai Hân kích động cứ không ngừng hét hoảng lên.

Căn nhà nhỏ bị cháy rụi không còn một thứ gì xót lại ngay cả thi thể của ba người bị mắc kẹt lại trong nhà cũng đã được xác định là tử vong. Cảnh sát đã điều tra đến cuối cùng vẫn khẳng định đó chỉ là tai nạn ở nhà bếp rò rỉ bình gas nên đã xảy ra chuyện này.

Sở Giai Hân đứng trước đại sảnh nơi tổ chức tang lễ nhìn ba bức di ảnh của họ mà không khỏi tuôn lệ đỏ mắt càng tức giận hơn là sự thật cô không thể chấp nhận kết luận vô lí của cảnh sát. Một trong số những người đến đây có một ông chú lạ mặt giống như đợi cô từ sớm nên khi Sở Giai Hân bước ra thì ông ấy đã nhìn thấy và liền bước đến.

"Chào cô" - Ông ấy khá lớn tuổi nên cô vội chào một cái rồi đáp lời.

"Chú có việc gì sao ?" -Sở Giai Hân nhìn tay của ông mang theo một phong bì.

"Chúng ta nên nói chuyện một chút..về cô" -Ông khẽ giọng không lớn không nhỏ nghiêm túc nhìn cô gái.

Sở Giai Hân đã mười tám tuổi, cô đang làm thêm tại một cửa hàng bánh kiếm thêm giúp gia đình. Cô biết bản thân không phải con ruột của ba mẹ nhưng với họ thì hoàn toàn xem cô là con gái đối xử từ bé đến lớn vô cùng thương yêu cô sớm đã gạt bỏ sự thật là trẻ mồ côi được mang về nuôi nấn và xem họ chính là gia đình thật sự của mình suốt mười năm qua.

Người đàn ông nhìn cô rồi tự giới thiệu vì đây là lần đầu Sở Giai Hân gặp ông, người này là bạn của ba cô tên là Cố Hải Chương vừa hay tin bạn mình gặp tin xấu ông liền bay từ Anh về thành phố.

"Cháu định sẽ thế nào ? Có muốn học lại không chú sẽ hỗ trợ cho cháu" - Cố Hải Chương uống trà điềm đạm hỏi.

"Sao chú lại muốn giúp cháu ?"-Cô đúng là rất muốn đi học tốt nghiệp vào ngành nghề mơ ước của mình nhưng cũng không thể tuỳ tiện nhận ân huệ của người khác.

"Ba của cháu là ân nhân của chú lúc xưa...cháu xem như là ta đang trả nợ cho ba cháu là được không cần phải ngại" - Cố Hải Chương đưa cho cô một phong bì kèm giấy xin vào trường học đặt ở trên bàn rồi vội đứng lên rời đi không quên để lại danh thiếp cho cô.

Khi cô bước ra, Cố Hải Chương đã lên xe rời đi. Sảnh lớn ở đó cô nhìn thấy người đàn ông mặc vest đen đi đến đốt nhan và có vài người đứng ở phía sau có vẻ như là một nhân vật không tầm thường. Khi họ quay lưng rời đi, lúc đi ngang qua cô chỉ nhẹ gật đầu xem như cảm ơn vì nén nhan.

....

HAI NĂM SAU - THÀNH PHỐ HÀN CHÂU.

Sở Giai Hân vừa xong khoá học ở nước ngoài nên vội quay về nước ngay, trong hai năm cô nhận được hỗ trợ tiền học và chỗ ở từ Cố Hải Chương nên mọi thứ đều rất tốt.

Cô đến nơi mà ba mẹ, chị gái mình an nghĩ đốt một nén nhan và cả đoá hoa lan trắng đặt trước di ảnh.

"Con đã cố gắn sống thật tốt..mọi người đừng lo cho con nhé, con nhất định sẽ vào một công ty tốt và có một cuộc sống thật tốt ạ" - Sở Giai Hân cười nhẹ rồi quay lưng rời đi, cô gái nhỏ năm đó chớp mắt đã trở thành một thiếu nữ đôi mươi sở hữu khuôn mặt xinh đẹp vô cùng thật sự rất đáng để người ta bị lôi cuốn.

...

Sở Giai Hân đến biệt thự Cố Gia như lời dặn của ông khi nhìn thấy cô ông liền có chút vui mừng nhanh gọi cô vào ngồi xuống.

"Cháu đã rất siêng năng ở trường nhỉ" - Ông khẽ hỏi trông ông ấy cũng không khác đi nhiều.

"Vâng ạ, cháu thật sự cảm ơn chú đã giúp cháu" -Cô cười nhẹ cúi đầu như một lời cảm ơn vô cùng chân thành.

"Nếu cháu không hài lòng chỗ nào về nơi ở thì cứ nói với quản lí Hồ" - Ông gật đầu rồi chậm rãi nói tiếp.

"Cháu rất thích nơi ở đó ạ.." -Sở Giai Hân đã được dẫn đi xem nơi ở mới, khá rộng rãi không quá cầu kì hoàn toàn phù hợp với cô.

.....

Một lúc sau, Sở Giai Hân rời đi nét mặt ông tối sầm lại thay đổi hoàn toàn. Bàn tay xoay xoay chiếc nhẫn ở ngón trỏ bàn tay thần sắc không đổi.

Trước khi quay về nhà cô muốn đến giao nộp hồ sơ xin việc trước, tập đoàn kim cương JK chính là mục tiêu lớn nhất của cô.

Tập đoàn JK là nhãn hiệu kim cương bật nhất của thế giới có quy mô khủng khiến người ta phải lát mắt với sự phồn thịnh của nó.

Chương 2: Nhận định kim cương

Sở Giai Hân đã mất vài tiếng đồng hồ để tra cứu tất cả liên quan đến tập đoàn JK, người đứng đầu chính là cựu chủ tịch Tần Duy và người kế nhiệm tiếp theo là con trai của ông ấy tên là Tần Mặc Đình người đã khiến cho hàng đống công ty lớn nhỏ sụp đỗ chỉ sau một đêm và giá cổ phiếu của Tần Thị lên tới hàng số tỉ đồng trong vòng vài tiếng đồng hồ.

Sau khi buổi phỏng vấn thử việc xong cô liền quay ra xe thì vô tình gặp một nhóm vài người mặc âu phục đen rất có uy thế đi vào, người đi đầu bước đến khí thế hùng hồ rất có khí phách và mọi nhân viên đều khẩn trương cúi đầu chào anh ta. Người đó cao lớn ở tầm một mét tám mươi lăm trên người diện vest đen của hàng thiết kế cao cấp được may riêng, cô có thể nhận ra hàng cúc được đính trên áo là loại thạch quý rất cao cấp dùng trong những thiết kế nổi tiếng.

Mái tóc đen xám hơi phũ xuống tạo ra sự lơ đãng rất nhẹ nhàng, khuôn mặt đầy đủ các ngũ quan tinh tế đặc biệt một người đàn ông hoàn mỹ giống như từ tranh vẽ bước ra vậy khiến cô nàng không khỏi ngơ ngác một lúc rồi mới lùi về sau.

"Cô đơ ra đó làm gì mau lùi lại" - Người quản lí nhỏ giọng cảnh báo.

"Tôi..xin lỗi" - Sở Giai Hân nhanh chóng tỉnh táo lập tức lùi lại tránh đường.

Người đàn ông phong thái ngút trời này chính là Tần Mặc Đình cũng là chủ tịch đương nhiệm của họ, mọi người thường khen ngợi dung mạo và tài năng tuyệt vời của hắn nhưng kèm theo đó hắn luôn mang đến một cảm giác đáng sợ cứ hệt như toàn thân nhuộm rõ một màu máu vô hình lạnh lùng đến mức áp lực người đối diện.

....

Sở Giai Hân ra ngoài cổng vừa định về nhà thì tiếng chuông điện thoại reo lên.

"Alo ?" - Cô nhấc máy nhẹ giọng đáp.

"Giai Hân là cậu đúng không..tôi là Nghiên Ngọc này cậu nhớ không" -Người đầu dây bên kia đáp lời khẩn trương vui vẻ.

Tưởng Nghiên Ngọc là người bạn cấp ba của cô sau khi Sở Giai Hân về nước thì cô ấy cũng về luôn ngay hôm đó. Bạn bè cũng chỉ có vài người nên khi nghe tên thì Sở Giai Hân nhận ra ngay. Họ hẹn nhau một quán trà khá mát mẻ điềm đạm còn có bánh ngọt và trái cây trên bàn mà Tưởng Nghiên Ngọc đã gọi sẵn.

"Trời ạ..nhớ cậu chết mất" - Tưởng Nghiên Ngọc vội ôm lấy Sở Giai Hân rồi ngồi xuống ghế.

"Cậu về từ khi nào thế" - Sở Giai Hân nhanh chóng hỏi thăm.

"Cũng mới về thôi..bố tôi bảo về xem mắt nếu không tự về thì ông ấy sẽ cho người lôi tôi về thôi" - Tưởng Nghiên Ngọc uống trà ngọt vừa bất mãn vừa nói.

"Cậu ở đây không đi cùng An Ly sao ?" -Sở Giai Hân ngước mặt đột ngột nhớ ra còn một cô bạn cũng học cùng lớp đáng lí phải về cùng Tưởng Nghiên Ngọc.

"Nhắc mới nhớ nhé..An Ly về trước mình một tháng sau đó mình không liên lạc được với cậu ấy nữa tôi còn định hỏi cậu về cậu ấy đây" - Bọn họ học ở Anh bạn bè quanh quẫn cũng chỉ có ba người, tuy so về gia thế bọn họ khác nhau nhưng chưa từng có ý coi thường đối phương nên họ trở thành chị em thân thiết chỉ khi tốt nghiệp thì không còn liên lạc thường xuyên như trước.

___________________________

Buổi tối tại dinh thự Cảnh Vân, thuộc hạ ở bên ngoài đi vào cẩn thận báo cáo về hoạt động ở quán bar và các hộp đêm, sòng bạc do Tần Mặc Đình đứng phía sau chủ chốt.

"Không có gì mới à ?" - Hắn lạnh giọng đặt ly rượu ở trên bàn cầm lấy hồ sơ mà Vũ Khiêm đưa.

"Dạo gần đây nghe nói có tên cảnh sát đã đến hiện trường hai năm trước xảy ra vụ cháy chết ba người đó...hình như là tìm gì thì phải" - Vũ Khiêm hơi ngập ngừng rồi mới nói.

"Cảnh sát ?" - Ánh mắt của người đàn ông thâm sâu chau lại một chút nhìn vào bảng báo cáo hồ sơ có cả lý lịch về tên cảnh sát trẻ tuổi mới vào nghề đó.

Là con trai của bộ trưởng Diệp, vừa vào ngành tên là Diệp Hiểu Minh có thân thế trong sạch hoàn hảo còn có các mối xã giao khá tốt với các nhà đầu tư của JK.

"Để xem hắn tìm ra được gì để buộc tội người khác với đống tro bụi đó đây" - Trên môi hắn hiện lên một nụ cười ẩn ý không mấy quan tâm.

....

HAI NGÀY SAU.

Sở Giai Hân được gọi đến phỏng vấn lần cuối quyết định để có thể vào tập đoàn JK làm việc. Trong mấy câu hỏi được đưa ra cô hầu như đều trả lời vô cùng trôi chảy thuyết phục, trên máy chiếu Tần Mặc Đình cũng đang theo dõi kiểm tra về việc thanh lọc lại một số nhân viên của công ty.

Hắn quan sát cô vô cùng kĩ lưỡng với phong cách ăn mặc giản dị không đặc biệt nhưng lại rất thu hút còn có một gương mặt quá hoàn hảo xinh đẹp làm người ta không khỏi bị đánh lừa bởi dung mạo quá đổi xuất xắc, Tần Mặc Đình rất hứng thú với các câu trả lời cô ứng phó nó hoàn toàn thuyết phục nhưng còn năng lực hay không thì phải chứng minh. Dưới phòng mọi người thông qua tai nghe nhận được mệnh lệnh từ Tần Mặc Đình, cho Sở Giai Hân nhận định hai vị trí kim cương trên mặt dây chuyền cổ được phát trên máy chiếu trong phòng kết quả Sở Giai Hân đều rất thuần thạo về lĩnh vực này trả lời giống như cô hoàn toàn đã tiếp xúc với chúng từ trong bụng mẹ ra vậy khiến Tần Mặc Đình cũng nhếch môi cười khá hứng thú với cô gái nhỏ này, câu hỏi hắn đưa ra không phải ai cũng có thể vượt qua nhưng cô lại trả lời một cách thuần thục như vậy.

Chương 3: Tứ Vương Hàn Châu

Ngày hôm sau, đã hơn bảy giờ tối tại biệt thự Tưởng Gia tổ chức một buổi tiệc rượu cũng như muốn giới thiệu về mối quan hệ liên hôn của hai gia tộc.

Tưởng Nghiên Ngọc trong phòng thay đồ nét mặt có chút lưng chừng nhìn vào bức ảnh chụp cả gia đình cô gái suýt thì đỏ mắt nhưng vẫn cố kiềm chế sự bất mãn của bản thân.

Sở Giai Hân tất nhiên cũng được mời đến vì trước đó cô đã nhận được tin từ cô bạn thân của mình. Đây là lần đầu Sở Giai Hân tham gia một buổi tiệc lộng lẫy cao cấp như vậy còn được gặp không ít các nhân vật nổi tiếng của giới thượng lưu. Cô nhìn một loạt xung quanh mọi thứ đều rất xa xỉ từng thứ đều là loại cao cấp không rẻ chút nào.

Mái tóc nâu vàng đặc biệt dài mượt xoã xuống cùng gương mặt xinh đẹp của cô nàng đã nhanh chóng bị tất cả mọi người chú ý còn bàn tán nghĩ cô là minh tinh được mời đến vì dung mạo cô quá đặc biệt xinh đẹp khó ai sánh nỗi. Trong bộ váy đơn giản màu hạt dẻ nhàn nhạt được cô diện lên đúng là cực phẩm ai nấy đều không khỏi rơi tầm nhìn vào nữ nhân lạ mặt này. Trong số đó Diệp Hiểu Minh cũng bị cô thu hút từ phía xa nhưng nhanh chóng thu lại tầm nhìn quan tâm đến việc trước mắt chính là dè chừng tên đàn ông vừa đến ở phía trước.

"Nhị gia...rất lâu rồi mới gặp" - Tưởng lão gia vội đến trước mặt Tần Mặc Đình cất lời chào hỏi.

"Tưởng lão gia lâu ngày không gặp vẫn rất khí phách không đổi" - Hắn đáp lại cùng một nụ cười nhàn nhã không mấy thật lòng đúng là điệu bộ khiến người ta muốn tẩn cho một trận.

"Cậu quá lời rồi lão già này còn chẳng so bì được với lớp trẻ bây giờ" - Tưởng lão gia khua tay cười nói.

Sở Giai Hân từ xa nhìn hắn, chiếc siêu xe hắn lái đến đã khiến không ít nhà báo vây quanh săn lùng cả bộ đồ vest đắc tiền kia cũng rất là tỉ mỉ từ đường viền và cả phong thái hút hồn uy thế không lẫn đi đâu được một người đàn ông sinh ra sao có thể hoàn hảo đến như vậy ngay cả Sở Giai Hân cũng suýt bị vẻ đẹp đó thu gọn.

Đi cùng với hắn chính là ba người còn lại trong danh xưng tứ đại phú hào của Hàn Châu thành phố, theo tin tức cập nhật trên khắp trang mạng thì họ từ nhỏ đã được các gia đình cho phép chơi với nhau lớn lên cho đến tận bây giờ chả trách kiểu trách của bọn họ hệt nhau chẳng lệch chút nào.

Người bên trái là Âu Liên Việt, cháu trai của chủ tịch tập đoàn Âu Hoàng có cơ sở cực kì lớn ở Anh Quốc nhưng nghe nói hắn rất ít khi ở Hàn Châu cũng khó có thể săn được các tin tức về anh ta. Bộ vest xám tôn lên nét đẹp lịch thiệp của Âu Liên Việt cùng với gương mặt sắc xảo tinh tế thì quả là một tài phiệt rất hoàn mỹ.

"Không nghĩ là có đính hôn thật luôn này" - Âu Liên Việt liếc mắt nhìn xung quanh rồi quay mặt cười với người đàn ông bên cạnh, giọng nói trêu chọc.

"Đừng khấy tôi nữa được chứ" - Người đàn ông toát lên một sự đẹp kiêu hãnh khác biệt cũng là người sẽ đính hôn cùng Tưởng Nghiên Ngọc, anh ta là người thừa kế của tập đoàn bất động sản lớn nhất nước và hàng loạt khu thương mại có tiếng tại Hàn Châu với cái tên Triệu Tứ Khâm.

Người còn lại cũng là nhân vật được in tên tuổi trên khắp mặt báo đài khi các phi vụ kiện tụng nổi tiếng được thắng trận, luật sư quốc tế khiêm cả cố vấn kinh tế cho các tập đoàn lớn - Hạ Diên.

Khi nhìn bốn người họ chung một khung ảnh hay vị trí nào đó thì bầu không khí như được đổi đi, bọn họ là minh chứng cho tầng lớp quý tộc lẫn khí thế ngút trời không bao giờ suy yếu.

Sở Giai Hân đảo mắt xung quanh vô tình chạm vào một tầm nhìn của người đàn ông đang đứng đối diện từ xa, giữa hàng người ở đây nhưng khoảng khắc cứ như đứng lại giữa cái nhìn của hai con người.

"Giai Hân..đúng là em rồi, anh còn tưởng mình đang nhìn nhầm người khác" - Từ phía sau, giọng nói của người đàn ông phát lên như đánh tan bầu không khí.

"Tiền bối..anh cũng đến đây sao" - Sở Giai Hân nhìn ra đây là lớp trên khi còn học ở trường nước Anh anh ấy là tiền bối Tôn Cẩn Hinh đã giúp đỡ cô khá nhiều.

"Ba anh có việc đột xuất nên anh thay mặt đến tham dự sẵn tiện thăm đàn em chút" - Tôn Cẩn Hinh cười một cách nhẹ nhàng nân ly rượu trên tay vừa nói rồi uống một ngụm.

Từ khi cô biết Tôn Cẩn Hinh ngoài thân phận tiền bối và ông chủ của một quán cafe bánh ngọt ra thì cô chẳng biết gì về người đàn ông này nữa, một người dịu dàng và tinh tế đến nỗi cô đôi khi đã nghĩ mình thích anh ấy mất rồi nhỉ...nhưng vài suy nghĩ ở quá khứ hùa về khiến cô lập tức đập tan thứ tình cảm đó.

....

Một lúc sau, nhân vật chính của buổi tiệc cũng xuất hiện. Tưởng Nghiên Ngọc bước đến cùng với bố mẹ và đối diện chính là đối tượng cô liên hôn Triệu Tứ Khâm gương mặt từ đầu đến cuối không chút cảm xúc gì.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play