[BSD/Bungo Stray Dogs] Hoa Mộng Ảo
Hồi I
[Đứa Con Gái Bị Vận Mệnh Bỏ Rơi]
Bối cảnh: bệnh viện tâm thần Higa, rìa Yokohama
Higashino Keigo
Sao họ lại, có thể vui vẻ đến mức ấy nhỉ…?
Higashino Keigo
Chỉ vì một thanh kẹo nhỏ… hay chỉ vì những lời nói dối ngọt ngào…?
Higashino Keigo
Chả hiểu nữa…
Higashino Keigo
Bọn họ là kẻ khác lạ, hay chính mình mới là kẻ ngoại lai…?
Higashino Keigo
[Higashino Keigo, 15 tuổi]
Higashino Keigo
[Bệnh nhân tâm thần, năng lực: chưa rõ]
Higashino Keigo, nghe thì có vẻ là con trai.
Nhưng không, em là nữ, là một đứa con gái xinh đẹp, tuy kiều diễm, tuy mị hoặc… nhưng lại thờ ơ, lại quái dị, lại là kẻ mắc nhiều bệnh về tâm lý nhất cái bệnh viện này.
Y tá
Keigo-chan, hôm nay, em muốn ăn gì nè? ^^
Higashino Keigo
Hôm nay lại đổi người ạ?
Cô y tá tươi cười đưa cho em hai thanh kẹo, một xanh một đỏ.
Y tá
Ừm, chị y tá hôm qua… có việc bận. Nên hôm nay chị sẽ chăm sóc cho em. ^^
Higashino Keigo
Ra vậy, em lấy thanh màu đỏ nhé?
Y tá
Được chứ, Keigo-chan~ ^^
Keigo lấy thanh kẹo màu đỏ, ngậm ngậm trong miệng, rồi chờ khi y tá đi khỏi, lại âm thầm nhổ ra.
Higashino Keigo
“… Lại là thuốc an thần à…”
Higashino Keigo
“Đến lúc nào… thì mình mới có thể rời khỏi đây nhỉ? Càng ngày, mình càng chả phân biệt được đâu là thật đâu là giả nữa…”
Higashino Keigo mắc bệnh, phải, bệnh tâm lý. Đa dạng thể loại, phong phú hình thức, OCD có, trầm cảm có, tự kỷ có, overthinking có, chống đối xã hội có, rối loạn tâm lý có, hoang tưởng… cũng có.
Cô y tá kia sau khi đưa kẹo cho tất cả những đứa trẻ trong phòng, đã quay lại chỗ của Keigo.
Y tá
Có người muốn gặp em…
Ả gượng cười, vẻ mặt trắng bệch đầy lo sợ.
Higashino Keigo
“Gì đây… Bộ chọc phải tổ ong vò vẽ rồi à?”
Em không phán kháng lại được, cơ thể em vốn không yếu, nhưng đề kháng yếu, dễ mắc bệnh.
Cô ta dẫn em đến một nhà kho hoang vu rộng lớn, trong đó chỉ có vài người. Nhưng kì lạ thay, em lại cảm thấy áp bức… và nặng nề…
Y tá
Boss, tôi đưa nó đến rồi đây.
?
Được, lui ra đi. Để con bé lại.
Cô ta buông tay em ra, không chú ý đến cánh tay trắng bệch đang bầm tím một mảng to của Keigo.
Higashino Keigo
“… Lực tay chị ta mạnh vậy sao?”
Higashino Keigo
“Giờ… làm sao đây?”
Đối diện với đứa nhỏ 15 tuổi ốm yếu là một ông chú ngoài 30 và một bé gái tóc vàng nom có chút đáng yêu.
?
A ha, ta chưa giới thiệu nhỉ? Em là Higashino Keigo, phải không? ^^
Gã ta cười cười, trông thì thân thiện đấy, nhưng chả hiểu sao em cứ nghĩ gã thực sự có thể sẽ giết em ngay trong tíc tắc.
Higashino Keigo
Ngài là ai vậy ạ?
Mori Ougai
Mori Ougai, em có thể gọi ta là Ougai.
Mori Ougai
Còn đây là Elise, từ nay, hai đứa sẽ là bạn~ ^^
Gã nói, rồi đẩy Elise lên phía trước.
Dù cho con bé đang nhìn chằm chằm Keigo như muốn ăn tươi nuốt sống.
Higashino Keigo
“… Đứa bé tên Elise đó, sao lại không giống người sống nhỉ? Giống một vật thể hơn là con người…”
Higashino mắc bệnh overthinking, căn bệnh này ảnh hưởng rất nhiều đến em, đến nỗi mỗi lần có chuyện gì xảy ra, Keigo đã nghĩ xong kết cục tệ nhất.
Higashino Keigo
“Cùng lắm là chết thôi…”
Higashino Keigo
Tại sao, từ nay lại là bạn?
Con bé không bị bệnh gì về giao tiếp, nó vẫn có thể nói chuyện bình thường, chỉ là, khi người ta mới nói đến a, nó đã nghĩ đến z.
Mori Ougai
Phải rồi, ta đã nhận nuôi em.
Higashino Keigo
Tôi chưa từng thấy ai lại nhận nuôi một bệnh nhân tâm thần, nhất là kẻ có năng lực chưa lộ rõ cả, thưa Ougai-dono.
Mori Ougai
Kìa? Sao lại đa nghi thế? ^^
Mori Ougai
Ta nhận nuôi em đều có lý do cả. Có năng lực hay không có năng lực, chỉ cần có em là đủ.
Higashino Keigo
“Nghe cứ cấn cấn thế nào ấy…”
Higashino Keigo
“Hay hắn cũng là một kẻ DLS nhỉ…?”
Higashino Keigo
Tôi có thể chạm vào ngài không?
Đừng nghĩ con bé nó xúc động nên muốn chạm vào Mori.
Nó nghĩ, Mori hẳn là ảo ảnh do bệnh tình của nó tạo ra.
Mori Ougai
Được thôi, Kei-chan~ ^^
Higashino Keigo
“Chạm được thật… Vậy là một kẻ DLS loại đặc biệt hay là thật nhỉ?”
DLS là tên mà Higashino Keigo đặt cho những vật thể mà nó tự tưởng tượng ra.
Còn DLS loại đặc biệt là thứ có thể chạm được, tuy nhiên bản chất của nó là không tồn tại.
Higashino Keigo
Không phải là Keigo ạ?
Mori Ougai
Keigo nghe thật giống như con trai, Kei có vẻ nữ tính hơn. Ta sẽ gọi em như vậy, không vấn đề gì chứ? ^^
Higashino Keigo
Không vấn đề gì…
Higashino Keigo
“Kei sao? Nghe nó hay hơn… so với cái tên mà ả đã đặt cho mình…”
Mẹ của Keigo là một con đ*, sau khi ả ta mang thai thì dùng Keigo như một con tin để đổi lấy tiền từ một quan chức chính phủ quan hệ với ả.
Ả nghĩ đứa trẻ này hẳn là con trai, nên đặt cho nó một cái tên thật kiêu: Keigo.
Còn Higashino, Higa là tên bệnh viện, Shino… chỉ là biệt danh của nó ở đây.
Nhưng người quan chức kia chỉ muốn giết con bé, xoá sạch mọi chứng cớ.
Thế là, hắn đưa con bé đến sào huyệt của lũ Mafia, bệnh viện Higa trực thuộc quyền sở hữu của Mafia Cảng.
Những kẻ tâm thần ở bệnh viện đều là những năng lực gia đã bị Mafia Cảng bắt và tra khảo.
Mori Ougai
Được rồi, đừng lườm bạn mới như thế chứ Elise, ta sẽ mua bánh cho cả hai đứa mà. ^^
Elise
Rintarou!!! Elise không thích Keigo chút nào…
Higashino Keigo
“Gì? Mình còn chưa làm gì con bé…”
Mori Ougai cười cười, rồi gã đẩy Keigo lên xe của gã.
Sau đó, gã kéo Elise sang một bên, rồi nói gì đó.
Higashino Keigo
“Vậy là sao nhỉ? Là sắp được cứu rỗi đúng không?”
Higashino Keigo
“Giống như cái chết mà mình đã nhìn thấy bao lần… Cảm giác ấy sẽ ra sao nhỉ?”
Higashino Keigo có thể nhìn thấu tâm trí của tất cả mọi thứ.
Có thể nhìn thấu, có thể đồng cảm, có thể cảm nhận, có thể… cộng hưởng.
Mặc dù em cũng không rõ tại sao mình có thể làm vậy, nhưng cũng không hề cảm thấy khó hiểu.
Higashino Keigo
“Kẻ ngoại lai, chết đi… Đừng bao giờ cố gắng thâm nhập vào thế giới của chúng ta…”
Đó là những gì, mà con bé mơ thấy hằng đêm, những lời chửi rủa trách móc, những khuôn mặt kinh tởm đến cùng cực.
Higashino Keigo
Vậy à… tự dưng mình lại muốn được cứu rỗi nhỉ…
Higashino Keigo
Có lẽ sẽ vui lắm~ ^^
Nụ cười hiếm hoi lộ ra trên gương mặt trắng bệch ấy, nhưng lại là một nụ cười mãn nguyện, vì có thể thoát khỏi “sự sống”.
Mori Ougai
Elise, sao thế?
Mori Ougai
Hửm? Thấy gì cơ?
Vẻ mặt gã có chút nghiêm trọng.
Elise
Ư- Thứ đó, một con quái vật…
Elise
Nó muốn giết em… nó muốn nuốt chửng thế giới này…
Elise
Rintarou, Keigo Higashino thực sự rất nguy hiểm đấy…
Elise
Nếu có thể, giết chị ta đi- Ư…
Elise đau đớn nói, khuôn mặt nhỏ cau lại.
Mori Ougai
“Thật kỳ lạ… Elise rõ ràng là năng lực của mình, tại sao lại cảm thấy đau đớn được kia chứ?”
Elise
Rintarou, đó là… truyền nhân của Antorra.
Mori Ougai
… Vậy thì coi như ta nhặt được một món hời rồi, Elise. Em gắng chịu đựng một chút, em có thể nói cho ta nghe, “thứ đó” làm gì em?
Mori Ougai cảm thấy hơi bất ổn, vì dù gì, đứa trẻ kia sẽ làm hại đến năng lực của hắn.
Elise
Nó… nhìn thấu được em. Nó muốn hủy hoại ý thức của em…
Elise
Em vẫn ổn, nhưng Higashino Keigo, không thể giữ lại.
Elise nói với giọng sắc bén, ánh mắt cũng nghiêm túc hơn nhiều.
Mori Ougai
Chà, ta vẫn muốn thu nhận đứa trẻ đó.
Elise
Nó sẽ giết anh đấy, Antorra không thể bị ngăn cản bới bất kì ai-
Mori Ougai
Thế thì ta càng phải thu nhận nó.
Mori Ougai
Elise, ta muốn cứu rỗi nó ^^
Đó là câu mà tôi luôn nghĩ trong lòng, nhưng cụ thể là để chỉ loài người hay chính tôi thì tôi cũng không rõ.
Tôi từng chứng kiến rất nhiều cảnh đáng sợ vào đêm tối, khi những y bác sĩ đến cho tôi thuốc an thần dưới dạng kẹo ngọt.
Tôi thấu được tâm trí họ, tôi thấu được họ nghĩ gì, tôi thấu cả quá khứ của họ, và tồi tệ làm sao, tôi cũng có thể điều khiển họ.
Tôi thấy được người thân họ mất đi, tôi thấy được họ đã phải cầm súng lên tàn sát đồng bào mình nhẫn tâm như thế nào, vì hai chữ “sống còn”.
Tôi thấy… không, là nghe thấy. Tôi nghe thấy tiếng lòng của họ, từng chút một trôi chầm chậm vào tâm trí tôi.
Tôi nghe được, đây là căn cứ của Port Mafia. Tôi nghe được, những kẻ bị đưa đi sẽ chết. Tôi nghe được…
Nghe được gì nhỉ? Chậc, tôi lại quên mất rồi. Nhưng mà không sao, “bị đưa đi” và “sẽ chết” nghe có vẻ vui mà?
Tôi sẽ được cứu rỗi, hẳn vậy rồi, tôi sẽ nở một nụ cười thật vui vẻ khoảnh khắc ý thức tôi khựng lại, và rồi, thiên sứ sẽ đưa tôi đến với cánh cổng trắng xoá tuyệt đẹp-
Nhưng đau lòng thay, đau lòng thay…
Tôi không thể chết… “Thứ đó” không cho phép tôi chết…
“Thứ” khiến tôi nhìn thấy được tâm tư nhân loại, “thứ” khiến tôi điều khiển được vật sống, “thứ” cho tôi cảm giác thật giả lẫn lộn…
Nó không cho phép tôi chết, đơn giản, vì tôi là truyền nhân, truyền nhân của một con quỷ ác độc.
Đó là cái tên, danh xưng khiến cho tất cả những kẻ đã từng chứng kiến năng lực của bà phải khiếp sợ. Bà đã từng thao túng tâm trí của 100,000 người ở Nagoya vào 2 thế kỷ trước và để họ tự xâu xé lẫn nhau, cho đến khi chẳng còn kẻ nào sống sót.
Tôi tương lai cũng sẽ như vậy ư…?
Tôi muốn sống một cuộc đời bình thường, muốn nhìn thấy những thứ có thể nhìn thấy, muốn nghe thấy những thứ có thể nghe thấy, chỉ vậy thôi.
Hồi II
Mori bước lên xe, ra hiệu cho tài xế lái đi.
Chiếc xe chậm rãi rời khỏi bệnh viện, hướng về đêm tối, tiếp tục di chuyển.
Higashino Keigo
Ngài không định giết tôi sao?
Keigo hỏi, với vẻ mặt có chút… mong chờ?
Mori Ougai
Chưa phải bây giờ.
Higashino Keigo
Chết sớm hay chết muộn cũng là chết, giết tôi bây giờ luôn được không?
Keigo ngước mắt, đôi mắt trắng dã từ cõi chết ăn sâu vào trong tiềm thức của gã.
Mori Ougai
Để xem nào, ta còn cần năng lực của em, nên bây giờ vẫn chưa được ^^
Higashino Keigo
Đến tôi còn chưa biết năng lực tôi mang trong người là gì, Mori-dono.
Mori Ougai
Sao em có vẻ như muốn chết thế? ^^
Gã cười cười, mặc dù nói thì nói thế, chứ gã cũng từng nghe qua Antorra là gì rồi.
Higashino Keigo
Ngài thử giết tôi thử một lần đi? Bị giết bởi người có năng lực, hẳn có thể chết được…
Keigo càng nói càng nhỏ, mái tóc trắng lất phất tuyệt đẹp, nhưng đôi mắt của chủ nhân nó lại chẳng có tí sức sống nào.
Không để cho gã tiếp lời, Elise đã hung tợn đâm thẳng vào vòm họng của Keigo.
Higashino Keigo
“Cái chết… gần thật…”
Mori Ougai
Elise, em làm cái gì vậy-
Tí tách, máu chảy từ từ ra từ vết thương.
Máu đỏ nhuộm hết cả khoang xe, mùi máu tanh nồng xộc lên mũi khiến Mori thêm tức giận.
Mori Ougai
Elise, ta chưa cho phép em làm vậy.
Elise
Rintarou… Lớn chuyện rồi…
Mori Ougai
Lại có chuyện gì xảy ra nữa?
Elise
Higashino Keigo, không thể chết.
Vừa dứt, Elise hét lên thảm thiết, con bé cảm nhận được tinh thần mình đau đớn, bị giày vò như muốn xé toạc ra.
“Ư, cả ngài cũng không thể giết tôi sao…”
Mori Ougai bất ngờ, nhưng nhiều hơn, gã muốn có đứa trẻ này.
Truyền nhân của Antorra, một đứa trẻ không thể chết!
Higashino Keigo
Ư… Được rồi, Anra… Không sao, đừng tấn công con bé nữa…
Higashino Keigo
Anra, ngủ đi.
Họng con bé vẫn chảy máu, nhưng vết thương đã lành lại, như một phép màu…
Mori Ougai
Kei-chan? Sao em vẫn còn sống được vậy? ^^
Mori Ougai, rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, hứng thú nhìn em, tay vỗ lưng an ủi Elise.
Giữa vũng máu, đứa trẻ xinh đẹp ấy rơi lệ, nước mắt quyện cùng với máu, khung cảnh quỷ dị dần rõ hơn.
Higashino Keigo
Tại sao… tôi không thể chết…
Higashino Keigo
Antorra không cho phép truyền nhân của ả chết…
Giữa tiếng nấc nghẹn ngào của Keigo, Mori Ougai cảm thấy hơi tội lỗi.
Nhưng không sao, gã từng giết nhiều người, chẳng mấy chốc cảm giác tội lỗi len lỏi trong tim gã sẽ mất hút thôi.
Mori Ougai
Vậy, em muốn sao? ^^
Higashino Keigo
Muốn chết…
Higashino Keigo
Muốn được giải thoát…
Higashino Keigo
Tôi không thể hiểu được loài người…
Mori Ougai không thể cười được nữa.
Dù gã có ác độc thế nào, có nhẫn tâm thế nào, gã vẫn không thể cười trên nỗi đau của một đứa trẻ không thể chết.
Một đứa trẻ mãi mãi bị vận mệnh bỏ rơi, mãi mãi, không thể trở thành con người.
Mãi mãi bị gọi là quái thai, mãi mãi không thể thoát khỏi bùn lầy. Vĩnh viễn chôn tâm mình vào bóng đêm vĩnh cửu…
Mori Ougai
Ta có cách, để cứu rỗi em.
Con bé ngẩn đầu lên, lặng lẽ lau hết những giọt nước mắt lăn dài trên gò má nhợt nhạt.
Nhưng khốn nỗi, càng lau càng lấm lem, trông như con mèo con vậy.
Higashino Keigo
Có ai đó, giết được Anra sao?
Higashino Keigo
Thứ đó… có thể bị giết sao?
Mắt con bé loé lên một tia hi vọng, tuy nhỏ nhoi nhưng lại rực rỡ.
Mori Ougai
Có, cậu ta bằng tuổi với em, và là thuộc cấp của ta.
Mori Ougai
Chỉ cần em đầu quân cho ta, ta sẽ giúp đỡ em.
Mori Ougai không cược quá nhiều vào con bé này.
Higashino Keigo
Tôi không biết nữa…
Năng lực cả con bé toả ra mạnh hơn nhiều, có vẻ như năng lực dựa theo xúc cảm của em thì phải.
Mori Ougai
Ta sẽ cho em thời gian.
Mori Ougai
“Còn ta có thể ngồi đối diện với em đến lúc đó hay không thì chưa biết…”
Higashino Keigo
… Tôi sẽ phục vụ cho ngài, Mori-dono.
Higashino Keigo
Cho đến khi tôi lìa bỏ thế giới này.
Chỉ một lúc ngắn ngủi, Keigo đã nghĩ đến trường hợp xui xẻo nhất.
Nhưng không sao, mục đích của con bé là nhận lấy sự xui xẻo ấy kia mà?
Mori Ougai
Được ^^ Chào mừng đến với Mafia Cảng, Higashino Keigo.
Higashino Keigo
“Mafia Cảng… Mình sẽ thử tin một lần.”
Hồi III
“Dị năng lực gia? Chính trị gia? Tỉ phú? Hay chính phủ?”
“Không phải, kẻ mạnh nhất chính là những con người bình thường bị đẩy đến đường cùng.”
Higashino Keigo choàng tỉnh giấc.
Higashino Keigo
Ả khốn kiếp, đừng có làm phiền đến giấc ngủ của tôi nữa…
Higashino Keigo
Anra, con khốn…
Higashino Keigo
[Higashino Keigo, hỗ trợ viên của Mafia Cảng]
Higashino Keigo
[22 tuổi, năng lực || Hoa Mộng Ảo || ]
Em lẩm bẩm một hồi lâu, khuôn mặt không ngủ đủ giấc lộ rõ ra quầng thâm trên khoé mắt.
Anra
• Kìa, Kei-chan~ Sao lại nói thế chứ? Ta cũng đang muốn tìm cách giải thoát bản thân khỏi con nhóc yếu ớt nhà ngươi đây. Mau chết đi cho ta nhờ~ •
Anra
[Anra, bản thể của năng lực mà Keigo sở hữu]
Anra
[Bị Antorra phong ấn vào năng lực]
Anra bám chặt vào lưng em, rồi cứ ra vẻ ghét bỏ mà nói.
Higashino Keigo
Hờ… Chả phải ngươi mới là kẻ luôn không cho ta chết đấy à?
Keigo dụi mắt, chất giọng khàn khàn cất lên chậm rãi.
Anra
• Là Antorra, chứ không phải ta •
Anra
• Nhanh lên, gã ta, ý ta là cái tên bác sĩ gì kia đến rồi đấy •
Anra quanh quẩn xung quanh Keigo, như một vong linh bám theo người sống.
Higashino Keigo
Tôi tự biết, nên là nín họng giùm đi.
Higashino Keigo
Bớt ám tôi hộ cái, con ả khốn kiếp…
Cạch, tiếng cảnh cửa mở ra.
Mori Ougai
Chà, Kei-chan vẫn chưa xong sao? Ta cứ nghĩ em và Anra hàn huyên một chút là đã xong rồi cơ ^^
Mori Ougai
[Mori Ougai, thủ lĩnh của Mafia Cảng]
Mori Ougai
[40 tuổi, năng lực || Vita Sexualis || ]
Gã đẩy cửa đi vào, trên tay còn có một hộp sữa bạc hà.
Higashino Keigo
Ougai-san, em không hề hàn huyên với ả ta.
Higashino Keigo
Vả lại, hôm nay ngài đến đây là có việc gì sao?
Higashino Keigo
Xử lý tổ chức hay cá thể nào vậy ạ?
Higashino Keigo là Hỗ Trợ Viên của Mafia Cảng, nói thì nói thế, chứ em là người xử lý việc đối nội đối ngoại của tổ chức.
Ví dụ như trong tổ chức có chuột, Keigo sẽ ngay lập tức xử lý khi phát hiện.
Hay Mori Ougai chướng mắt cau mày với tổ chức nào đó đang định tranh giành với Mafia Cảng, con bé cũng sẽ không chần chừ mà giết sạch.
Mori Ougai
Không phải, hôm nay ta đưa cho em một nhiệm vụ mới, coi như là đổi gió.
Higashino Keigo
Thế, đó là gì?
Keigo từ khi gia nhập Mafia Cảng 7 năm trước đến giờ, chưa bao giờ con bé thực hiện nhiệm vụ ngoài trách nhiệm cả.
Mori Ougai
Cái đầu của hắn, được treo với giá 7 tỉ yên.
Higashino Keigo
Gấp 4-5 lần tiền truy nã của em rồi…
Higashino Keigo bị chính phủ truy nã gắt gao, vì bị tình nghi thảm sát hành loạt các nạn nhân vô tội.
Mori Ougai
Vậy thì, em đem hắn về đây, được không? ^^
Higashino Keigo
Nhưng mà, Ougai-san…
Higashino Keigo
Tự nhiên em muốn chết quá… Làm sao giờ…?
Sau đó, Keigo chỉ có thể ngậm mồm uống sữa nhận nhiệm vụ.
Higashino Keigo
“Anra, liệu hôm nay ta có chết được không nhỉ?”
Anra
• Nếu như ngươi may mắn gặp được con cá biển kia và không chạm mặt gã bác sĩ lần nào •
Higashino Keigo
• Gọi tên hộ ta cái đi •
Anra
• Gặp Dazai, và không gặp Mori •
Anra hừ một cái, rồi lại bám từng bước từng bước Keigo mà bay ra khỏi phòng.
Higashino Keigo
Chiều nay mới bắt đầu nhiệm vụ cơ…
Higashino Keigo
Nên giờ ta nên đi xử nốt cái tổ chức làm Ougai-san khó chịu thôi nhỉ?
Anra
• Ngươi quyết thì ta theo. Dù gì thì ta cũng đâu thể định đoạt được •
Higashino Keigo
Vậy ta sẽ sử dụng sức mạnh của ngươi, được không?
Anra
• Ta cá là nếu ta nói không thì ngươi vẫn sử dụng •
Higashino Keigo
Đúng vậy, nên cứ im lặng mà hoàn thành nhiệm vụ thôi.
Keigo rảo bước, thong dong tự tại một thân một mình đi đến một nơi tối tăm.
Tuy nhìn có vẻ tự do, thoải mái là thế, nhưng con bé chưa bao giờ là ổn.
Bóng lưng nhỏ nhắn ấy có sự cô độc đáng sợ im ỉm trong bóng tối chờ đợi thời cơ để giết chết chính chủ nhân của nó.
Higashino Keigo
Anra, ta thực sự không muốn đến đây, tởm chết được…
Anra
• Bệnh OCD của ngươi lại tái phát rồi sao? Thôi thì cứ cảm thấy may mắn vì chỉ mới phát tác có một loại thôi đi? •
Higashino Keigo
Này, cái thứ đó…
Higashino Keigo
Ngươi thấy nó không?
Con bé thấy một thứ gớm ghiếc và đáng sợ, một đôi tay đầy máu liên tục cào cấu khuôn mặt, người phụ nữ đó là mẹ của em. Ả ta đứng bên đường, mắt trợn trắng, láo liên nhìn chằm chằm vào em.
Anra
• Tỉnh lại nào, Kei. Mẹ ngươi đã bị ngươi giết chết vào 4 năm trước rồi, thả lỏng đi •
Higashino Keigo
Ta biết chứ, nhưng mà thứ này cứ liên tục xuất hiện trước mặt ta…
Higashino Keigo
Anra, ngươi nói xem, có khi nào ả ta sẽ xông tới và giết ta không?
Anra
• Nếu ả còn sống thôi, Kei à •
Keigo thầm tặc lưỡi, em biết chứ, cái thứ kia chỉ là do bệnh hoang tưởng của em gây ra. Chả có gì khiến em phải hối hận cả, ả ta xứng đáng bị giết, chỉ thế thôi.
Đến cả mẹ em cũng đã chết.
Vậy thì sau tất cả, em còn lại gì?
Không gì cả, không một thứ gì trong tay.
Thời gian: Không xác định
Nhân vật: Higashino Keigo, Anra
Kết cục: toàn thắng trở về, toàn thân đầy máu
Higashino Keigo
Nè, các ngươi, giết ta được không?
Keigo bước vào căn cứ của địch.
Hứng trọn cả cơn mưa đạn trong tiếng cười thích thú của Anra, em khuỵu xuống.
?
1: Mẹ nó!!! Đâu ra ả điên này vậy?
“Tôi không hề điên nhé? Chỉ mắc vài bệnh về tâm lý thôi mà…”
Higashino Keigo
Đến cả thứ này cũng không giết được ngươi sao… Anra?
Anra
• Fufufu~ Nghĩ sao thế? Mơ đẹp vậy thì ta đã chết từ đời nào rồi •
Keigo chậm chạp đứng dậy, từng viên đạn ghim sâu trong người bị đẩy ra.
Và rồi, dù cho máu thấm đẫm cả mặt đất, vết thương đã hoàn toàn lành lại.
?
1: Con mẹ nó! Chạy nhanh, con ả đó là truyền nhân của Antorra-
Một con dao phi thằng đến tim hắn, nhưng có vẻ vì lực tay còn yếu, nên chệch sang phổi.
Higashino Keigo
Chậc… Cái cơ thể sẽ này của ta đúng là đầy bệnh tật…
Anra
• Mau sử dụng ta đi, Kei. Để còn làm việc khác •
Keigo im lặng phút chốc, rồi nghiêng đầu hỏi lũ kia.
Higashino Keigo
Kết cục của những kẻ không giết được ta là gì nhỉ?
?
2: Nhanh! Nhanh chạy đi!!! Đó là Ankira của Mafia Cảng!!!
Biệt danh của Keigo ở Mafia Cảng, truyền nhân của Antorra, chủ nhân của Anra, đó là Ankira.
Higashino Keigo
Anra, nói xem nào, kết cục là gì ấy nhỉ? ^^
Anra
• Đương nhiên là sẽ chìm vào bóng tối vĩnh hằng rồi •
Keigo nhẹ kéo khoé môi, lộ ra nụ cười bất lực.
Higashino Keigo
[Hoa Mộng Ảo]
Higashino Keigo
[Tử Linh Trận]…
Một bán kính nho nhỏ được lập ra, bao phủ cả toà nhà.
Từng tên, từng tên đều có một con số trên đầu.
Higashino Keigo
Tận 217 luôn à…
Higashino Keigo
Anra, làm đi.
Anra thoát ra từ sau lưng Keigo, rồi gieo rắc nỗi sợ hãi kinh hoàng lên đầu chúng.
?
2: Đừng, rõ- rõ ràng là mày đã chết rồi kia mà?!!!
?
3: Anh, em không biết, đừng giết em!!!
“Dơ bẩn làm sao, loài người.”
Anra
• Đừng nói thế khi ngươi là người chứ, Kei •
Higashino Keigo
Ta thấu được quá khứ của họ, rặt một lũ đáng khinh.
Tên ngoài cùng từng giết chị hắn đề chiếm lấy cổ phần gia đình, nhưng sau đó lại làm công ty phá sản.
Tên ở cánh trái hàng đầu, từng đầu độc chết 7 người bạn của mình để cướp tài sản tuỳ thân của họ.
Tên ở cánh phải hàng cuối, từng tham ô ở cơ quan chính phủ, sau khi bị đồng nghiệp phát hiện thì quay lại trả thù.
Higashino Keigo
Dừng lại đi, Anra. Để ta, tự tay giết chúng…
Anra
• Được thôi, nhanh lên đấy •
Toà nhà rộng lớn, tổng cộng 217 người.
Higashino Keigo
“À không, chúng đâu phải là người nhỉ?”
Keigo cầm con dao nhẹ nhàng đi cứa cổ từng tên.
Không phải con bé thích, mà nếu để Anra tự tiện giết chóc nhiều như vậy, thì một ngày nào đó, Keigo sẽ hoàn toàn bị tàn dư của Antorra xâm chiếm.
Và Higashino Keigo lúc đó, sẽ triệt để trở thành Antorra thứ hai, trồng trọt mầm mống tai hoạ.
Higashino Keigo
Bẩn thật đấy, ta phải về kì cọ hết cái thứ máu này…
Higashino Keigo là kẻ duy nhất mà ta không hiểu được.
Keigo là kẻ không có gì trong tay. Nó đã tự tay giết chết mẹ mình, cũng tố cáo cha nó có ý định giết con ruột.
Bởi vậy, nó là kẻ đáng sợ nhất.
Nó cho ta cảm giác kinh sợ, ngày ngày sống trong nỗi lo lắng khi lần nữa chết đi.
Nhưng dần dần, ta cũng cảm thấy, ta sống cũng chẳng để làm gì. Có lẽ là do bị ảnh hưởng từ loài người đó rồi sao?
Nó muốn chết, nhưng nó không muốn trở thành Antorra.
Mori Ougai cho nó nơi để trở về, nhưng gã lúc đó không ngờ tới, Keigo lại bán mạng mình vì tổ chức.
Vì nó không có bất cứ thứ gì trong tay.
Nên nó sẽ trân trọng tất cả những gì mà nó có thể dựa vào, mà nó có thể bảo vệ.
Đương nhiên, không bao gồm ta.
Nó muốn ta tan biến, trả lại cuộc sống và tâm trí của nó.
Nhưng ta chịu thôi, Antorra đã phong ấn ta vào [Hoa Mộng Ảo] rồi.
Mong chờ làm sao, khi một buổi sáng đẹp trời nào đó, linh hồn của ta không còn bị ràng buộc với nó nữa…
Download MangaToon APP on App Store and Google Play