Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ All Tường ] Tiểu Học Tra Của Lục Thiếu

Chương 1: Xuyên không

NV phụ
NV phụ
GV: Nghiêm Hạo Tường! em mau dậy cho tôi
NV phụ
NV phụ
GV: Em đừng tưởng gia đình em có quyền có gia thế thì muốn làm gì thì làm ( bực bội)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Bộ thầy không có nên thầy ganh tị hả? gia đình tôi có quyền thì tôi muốn làm gì thì làm |
Cả lớp quay xuống nhìn phía góc lớp, có 1 cậu con trai đang mặc kệ sự đời mà nằm ngủ
NV phụ
NV phụ
GV: Em còn không dậy, có tin tôi điện cho phụ huynh em không?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Aooo ( ngáp + lấy tay che miệng ) lớn thế rồi mà thầy còn chơi trò mách phụ huynh á?
Cậu vẫn nằm dài trên bàn, không thèm nhìn vị giáo viên kìa
NV phụ
NV phụ
GV: Nghiêm Hạo Tường! em ra ngoài đứng cho tỉnh ngủ đi! ( tức giận gõ mạnh bàn )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đứng thì mỏi chân lắm, em đi tìm chỗ ngủ đây, chúc thầy và các bạn học vui vẻ nha ( bước ra khỏi lớp )
Cậu ung dung bước ra cửa lớp còn rất tử tế đóng lại cho lớp
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Giờ đi đâu? ( chùm nón qua đầu )
Bí ẩn
Bí ẩn
(2) " Sân thượng "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Được thôi~ | sân thượng ơiii ta tới đây |
Trong lớp
NV phụ
NV phụ
GV: Haizz được rồi các em tập trung ( cầm thước gõ lên bàn )
Thế là cả lớp tiếp tục im lặng lắng nghe giáo viên giảng dậy vì chỉ còn 2 tuần là thi học kì rồi
Ở sân thượng
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ông thầy đó giảng chán muốn ch.ết a~ ( mở cửa sân thượng)
Khi lên sân thượng thì cậu nhìn xung quanh muốn tìm chỗ nằm thoải mái, sao khi xác định được chỗ nằm, cậu nhanh chóng bước lại gần chiếc ghế bên hông mà nằm xuống
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mấy kiến thức đó mình đã nắm từ lâu rồi ( nằm xuống )
Đang trong giấc mơ đẹp, tuyệt vời thì cậu cảm thấy có ai nhìn mình, vì bị nhìn chằm chằm nên cậu khó chịu mà mở mắt
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Có chuyện gì? ( ngồi dậy )
Bí ẩn
Bí ẩn
Ngồi chung? ( lạnh nhạt )
Cậu nhìn từ trên xuống dưới cậu thiếu niên kia, rồi nở nụ cười
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không! ( nằm xuống ngủ tiếp )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Thì ra là người này, muốn ngồi với soái ca như mình mà đem cái giọng đó hả? |
Bí ẩn
Bí ẩn
... | cậu ta dám từ chối mình?! |
Đang nằm thoải mái thì bị ánh mắt như lửa nhìn chằm chằm vào mình cùng lúc bên tai nghe được giọng nói
Bí ẩn
Bí ẩn
(2) " Anh ta là 1 trong 6 lục thiếu đó, hoàn thành nhiệm vụ rồi thì mau chạy nhanh lên, còn nằm ở đó nữa! "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Nhân vật chính thì sao chứ, ông đây...sợ đó"
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hứ muốn ngồi thì ngồi 1 mình đi ( ngồi dậy rời đi )
Cậu co chân chạy xuống sân thượng thật nhanh
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Aya nhiệm vụ này quả thật là dễ dàng mà, này này còn nhiệm vụ nào khó hơn không? "
Bí ẩn
Bí ẩn
(2) " Ngài cứ từ từ, nhiệm vụ còn nhiều, thời gian còn dài "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" À mà Hắc Văn, người lúc nãy là ai vậy? "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Người lúc nãy là Tống Á Hiên, anh ta là đại thiếu gia Tống thị, 1 trong 6 lục thiếu, anh là đứng thứ 4, anh ta cũng là học bá nổi tiếng ở trường khiêm luôn hot boy của năm " ( bay lơ lửng)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Gì chứ? anh ta có đẹp hơn tôi đâu mà giành được hot boy của năm á"
Hắc Văn
Hắc Văn
" Này là do học sinh bầu đó, số phiếu của ngài cũng lớn lắm ấy chứ tận 1 phiếu, phiếu đó của chính ngài luôn "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Gì chứ!? ta đẹp trai soái ca, con nhà giàu chỉ tội học ngu thôi thì tại sao ta chỉ có 1 phiếu của bản thân?!!! "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Có phải ngài hơn à không rất tự luyến rồi không? " ( bay quanh đầu cậu )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Được rồi, đừng bay quanh nữa nhức đầu quá" ( nắm y lại, muốn quăng y ra ngoài )
Hắc Văn
Hắc Văn
" A... vâng vâng em không bay-...ngài, nữ 9 đã xuất hiện, nhiệm vụ "bảo vệ" "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Hảo a~ đi tiếp nhận nhiệm vụ thôi "
Nụ cười ma mị ẩn hiện lên trên gương mặt ngây thơ anh tuấn
-----------
Nghiêm Hạo Tường, 27 tuổi đang là CEO công ty nổi tiếng, vào 1 ngày đẹp trời, cậu "vô tình" phát hiện trong chiếc rương to được khóa chặt, kế bên là chìa khóa để mở, khi mở ra khói bụi bay tung lên
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hụ hụ ( quơ tay trong không khí )
Sau khi bụi tan bớt đi, trong chiếc rương xuất hiện 1 quyển truyện bị bao bởi bụi bặm lâu ngày
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ủa gì đây? ( cầm quyển truyện lên coi ) à nhớ rồi, lúc trước có ghé vào thư viện trường tìm sách ai ngờ thấy cuốn này có bìa đẹp nên mượn, tưởng nội dung giống với ảnh bìa nhưng thất vọng tràn trề... nên mình bỏ vô đây, thế là quên luôn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hmm... kệ đi, đọc lại lần nữa xem dù gì thì cũng lười đi trả ( hí hửng)
Cậu để quyển truyện sang 1 bên, nhanh chóng dọn dẹp lại
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Xong rồi ( phủi tay+ cầm quyển truyện lên ) đi thôi~
Cậu vui vẻ cầm quyển truyện đi tới giường, chọn cho mình tư thế thoải mái nhất để đọc
..... 1 lúc sau
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
... ( nhẹ nhàng đóng quyển truyện lại ) bình tĩnh, bình tĩnh nào
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Phù~( hít thở sâu ) dù đã đọc qua 1 lần rồi nhưng vẫn không thể nào chấp nhận nỗi mà!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Nghiêm Hạo Tường " ơi là "Nghiêm Hạo Tường " sắc đẹp và nhận thức của cậu có khác gì 2 đường thẳng song song không?!
Đang trong tâm trạng khó chịu thì điện thoại hiện lên báo thức
" Sáng lập chuẩn mực mới, gương cao ngọn cờ của kẻ dẫn đầu "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Có chuyện gì? ( bỏ quyển sách xuống )
* ting.. ting*
" Giờ là 3h mong chủ nhân chú ý sức khỏe, hãy nghỉ ngơi "
Từ điện thoại phát ra giọng nói, chất giọng không quá chói tai giống như có từ tính vậy, nói chính xác hơn đó là giọng của cậu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ta biết rồi, cảm ơn ngươi ( xoa xoa thái dương )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Haizz đúng là giọng của mình, đến mình còn mê huống chi mấy tỉ tỉ, muội muội ngoài kia |
" Chúc chủ nhân có giấc mơ đẹp "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
... ( nhìn điện thoại)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Mình có cài câu này cho điện thoại? sao mình không nhớ? |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Kệ đi, muộn rồi nghỉ ngơi thôi ( nằm xuống)
Xung quang căn phòng giờ chỉ còn hơi thở đều đều của cậu, mọi thứ im lặng đến yên bình nhưng khuôn mặt nhăn nhó ấy lại không hợp với khung cảnh xung quanh
Bí ẩn
Bí ẩn
Tường ca! xin hãy giúp tôi! ( vang vọng )
Bí ẩn
Bí ẩn
Xin anh hãy hay đổi cuộc đời của em ( vang vọng)
Bí ẩn
Bí ẩn
Làm ơn! xin ca hãy cứu gia đình em ( vang vọng )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu là..."Nghiêm Hạo Tường" trong truyện tôi vừa đọc? ( nhìn xung quanh)
Nghiêm Hạo Tường (2)
Nghiêm Hạo Tường (2)
Xin ca cứu gia đình em, hãy hay đổi quá khứ kia
Từ trong bóng tối xuất hiện 1 bóng hình nhìn không rõ mặt nhưng thân hình bị tàn phá đáng sợ, cậu ta không ngừng run rẩy, chiếc áo sơ mi trắng bị nhuộm thành màu đỏ tươi
Nghiêm Hạo Tường (2)
Nghiêm Hạo Tường (2)
Xin ca hãy chấp nhận nhiệm vụ, để giúp em trả thù bọn họ ( nước mắt rơi lã chã)
Nghiêm Hạo Tường (2)
Nghiêm Hạo Tường (2)
Làm ơn, hãy cứu gia đình em, em xin anh ( do cử động mạnh mà máu chảy ra )
Nghiêm Hạo Tường (2)
Nghiêm Hạo Tường (2)
Em biết anh đủ năng lực để xoay chuyển tình thế của truyện, mong anh hãy giúp em
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Haizz ( vuốt tóc ngược ra sau ) được rồi, vậy nhiệm vụ là gì?
Hắc Văn
Hắc Văn
Công lược 6 lục thiếu, hay đổi cái kết của nguyên chủ ( xuất hiện)
Cậu trầm ngâm nhìn cậu con trai đang run rẩy, chiếc áo trắng đã đổi sang màu đỏ từng lâu, từ cổ tay không ngừng rơi những giọt máu ấm nóng xuống không gian, bên cạnh là 1 chú công trắng toát, tỏa lên vẻ tự tin xinh đẹp
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi chấp nhận nhiệm vụ ( bước lại gần "Nghiêm Hạo Tường" )
Nghiêm Hạo Tường (2)
Nghiêm Hạo Tường (2)
Em.. em cám ơn (vui vẻ)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( xoa đầu "Nghiêm Hạo Tường") để tôi thay cậu làm họ phải trả giá!
--------
Khuôn mặt nhăn nhó lúc trước giờ đã thả lỏng phần nào
Ánh sáng từ quyển truyện kế bên phát ra màu tím mờ ảo chiếu vào gương mặt xinh đẹp không tùy vết, tiếng lật trang giấy phát ra trong không gian yên tỉnh
Hắc Văn
Hắc Văn
Chào mừng chủ nhân đến với " Female evil of Luc lack "
Quay lại hiện tại
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Này Hắc Văn, lúc nãy tôi có nhìn thấy độ thiện cảm của hắn ta, độ thiện cảm của hắn ta đối với nguyên chủ rất cao"
Hắc Văn
Hắc Văn
" Hả? cao?! không đời nào! 6 người đó đối với nguyên chủ không âm thì thôi ở đó mà cao? "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ừm tin ta đi, tận 50 lận đó nhưng mà đặt dấu âm ở trước nha "
Hắc Văn
Hắc Văn
" ... Ngài lười tôi?!!! "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Như vậy là cao mà, lừa gì cậu đâu " ( khuôn mặt tỉnh bơ )
Hắc Văn
Hắc Văn
| Bình tĩnh, bình tĩnh, đó là chủ nhân của mình không thể cắn ch.ết |
Hắc Văn
Hắc Văn
" Nhiệm vụ kế tiếp là ở thư viện trường, nữ chính sẽ bị bắt nạt nên ngài đến đó bảo vệ người ta đi "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ta nhớ không nhầm nhiệm vụ chính của ta là công lược lục thiếu mà? cứu cô ta làm gì? "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Không hiểu sao ngài làm CEO khi còn trẻ tuổi vậy mà không phá sản đó "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ngươi có tin ta đập người không! "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Cứu nữ chính chỉ là lấy lòng tin thôi, sao này con đường cậu đi sẽ an nhàn hơn "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ta muốn sống gió cơ "
NV phụ
NV phụ
"....Đi cứu nữ chính đii!!! "
-----------
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hộc.. hộc hộc.. ( chóng tay lên đùi ) thư.. thư viện gì rộng thế ( lao mồ hôi)
Xung quanh thư viện như cả vụ trụ thu "nhỏ" bao la bạc ngàn
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
Này Tường nhi, cậu đang làm gì ở đây vậy? ( bước lại gần cậu )
Nghe có người gọi tên mình, cậu vội vàng đứng thẳng dậy nhìn qua phía hắn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
À.. ờ ( đưa tay sờ gáy) tớ lên thư viện tìm sách...ai ngờ nó rộng quá
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
Cậu nhớ nó thuộc thể loại gì không? ( ân cần )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
... à ờ | mình đi tìm người chứ có phải tìm sách đâu mà biết |
Hắc Văn
Hắc Văn
" Văn học thế giới không gian, nữ 9 đang bị bắt nạt ở đó "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Hiểu rồi" À là văn học thế giới không gian ( cười nhẹ )
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
Thật tình cờ ha, tớ cũng đi lấy vài thứ gần nơi đó hay tớ đưa cậu đi được không? ( hỏi ý )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Thế thì tốt quá rồi, đa tạ lớp trưởng thân mến ( gật đầu +mĩm cười)
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
( đỏ mặt + quay sang chỗ khác ) à không có gì đâu, ta đi thôi ( đi trước )
Biểu cảm lúc ấy của hắn đã được thu vào tầm mắt của cậu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Đỏ mặt hở~ thú vị rồi |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Lớp trưởng đợi tới với ( đi theo )
Sau 1 lúc đi qua đi lại, địa hình ở thư viện như cái bùng binh vậy, thật rối rắm
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
Tường nhi, ta tới rồi ( chỉ vào dãy sách trước mặt )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồo (nhìn xung quanh) à được rồi cám ơn lớp trưởng nhiều ( cúi đầu nhẹ )
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
À không có gì đâu | haizz tiếc quá muốn ở lại với cậu ấy thêm |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Lớp trưởng, lớp trưởng! ( quơ tay qua lại trước mặt hắn )
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
( bừng bừng) Hả? có gì sao?
Hắc Văn
Hắc Văn
" Mau giải quyết người đó đi, nữ 9 sắp bị đánh cho ba má nhìn không ra rồi kìa "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ta biết rồi "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không phải cậu nói cậu cũng tìm sách sao? cậu tìm được chưa | đi lẹ giúp đê, người đẹp của 6 học bá hotboy sắp bị đánh đến ngủm rồi kìa |
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
Ý! Cậu nói tớ mới nhớ, vậy... tớ đi trước nha ( tiếc nuối)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ùm ( gật đầu) tạm biệt
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
Tạm biệt ( chạy đi )
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
| Thầy kêu lấy sách gì cho lớp ta, aaaa quên mất rồi |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Giờ thì đi cứu mĩ nhân thôi~( giả vờ đi lại tủ sách )
Từng bước chân dài sải bước đến gần chiếc tủ chứa đầy sách kia, khi đến gần cậu đã nghe được tiếng húc hít yếu ớt của 1 cô gái
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Gì đây, vừa mới đến gần đã nghe tiếng rồi |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hmmm sách văn học ở đây sao? ( cố tình nói lớn )
Cậu cố tình nói lớn để bọn bắt nạt biết ở đây có người mà dừng lại hành động bắt nạt
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
Cứu cứu tôi với! A ( la lên)
NV phụ
NV phụ
Cấm mồm! ( đá vào bụng cô )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Tốt lắm tiểu mĩ nhân, tôi sẽ cứu cô ~ |
Từng bước chân chậm rãi tiến về phía phát ra tiếng kêu cứu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Ồ thấy rồi nha | Dừng lại? ( nói chầm chậm kèm theo khí lạnh )
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
( nhìn về phía cậu ) xin hãy cứu tôi
Giọng nói yếu ớt không ngừng vang xin sự cầu cứu
NV phụ
NV phụ
Mày là ai? mà dám xen vào chuyện của bọn tao? ( hùng hổ)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ông cố ngàn đời trước của bọn bây ( ung dung)
Vừa nói cậu vừa đi lại gần đỡ cô dậy
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cô không sao chứ? ( ân cần + nhẹ nhàng)
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
Cứu tôi ( bám chặt lấy cậu )
Cậu như phao cứu sinh vậy, cô không ngưng bám lấy để cứu lấy sinh mạng nhỏ bé của mình
NV phụ
NV phụ
Này! con mồi của bọn tao ( tức giận)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vương Anh, phiền anh xử lí bọn họ giúp tôi ( đỡ cô rời đi )
Vương Anh
Vương Anh
Đã rõ! ( từ đâu đó xuất hiện)
Cậu và cô rời khỏi thư viện, những tiếng la hét không ngừng vang lên trong thư viện rồi im bặt

Chương 2: Hôn ước

Phòng y tế trường
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cô không sao chứ? ( đưa chai nước )
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
Cám ơn, tớ vẫn ổn ( vui vẻ nhận lấy chai nước)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sao cô lại bị bắt nạt? kím chuyện với tụi nó hả ( ngồi xuống, lưng dựa tường )
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
( cúi đầu ) cậu nghĩ tớ gan vậy hả? do hôm trước tụi nó có bắt nạt bạn thân tớ nên tớ có đứng ra bảo vệ...thế là bị đánh cho thành ra thế này
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồ ( gật gù) tôi hiểu rồi
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
... ( lăn chai nước trên tay )
Vương Kháng Vi
Vương Kháng Vi
Bích nhi! cậu không sao chứ? ( vội vã chạy vào )
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
Tớ không sao ( lắc đầu) cậu chạy từ từ thôi
Vương Kháng Vi
Vương Kháng Vi
Huhuhu ( ôm chầm lấy cô ) tưởng cậu đi đầu thai rồi chứ may quá
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Bạn của cô tới rồi thì tôi xin phép ( đứng dậy )
Vương Kháng Vi
Vương Kháng Vi
Anh là... bạn trai Bích nhi hả? ( nghiêng đầu)
Sau câu hỏi không mấy vô tình thì cả 2 ( cậu và cô ) đều bất động
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không! chỉ là tình cờ gặp rồi cứu thôi ( bỏ tay vô túi áo rồi rời đi )
Khi thấy bóng dáng cao ráo, thẳng tắp của cậu khuất sau cánh cửa thì nàng vui vẻ cười nói
Vương Kháng Vi
Vương Kháng Vi
Ayyo được trai đẹp cứu luôn á! số thưởng số thưởng ( ánh mắt tỏa sáng)
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
Cậu nói khơi khơi gì vậy ( ngại ngùng cúi mặt)
Vương Kháng Vi
Vương Kháng Vi
Ấy ấy khoái khoái ( cười khoái chí )
Tiểu Ngọc Bích
Tiểu Ngọc Bích
Có tin tớ đánh cậu không hả?! ( giơ tay thành đấm hù dọa nàng )
Vương Kháng Vi
Vương Kháng Vi
( ôm bụng cười ) được haaa không chọc cậu haha
Ngoài cửa
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Dễ dàng lấy thiện cảm vậy sao? " ( nhéch mép )
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài cứ đợi đi, lúc hoạn nạn thì vậy còn lúc... hmmm gặp Lục Thiếu thì thế nào em không biết "
Hắc Văn
Hắc Văn
( nằm trên vai cậu)
Hắc Văn
Hắc Văn
" À này! ngài có 1 cậu bạn chơi khá thân đó, nhưng là 1 trong 6 lục thiếu "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" ... nguyên chủ ổn không? lựa loại bạn gì vậy trời " ( bực bội đi về lớp )
Hắc Văn
Hắc Văn
" Cậu ấy ngồi kế bên ngài luôn "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( khựng lại ) " dẹp đi, trốn học tiếp "
Cậu định rời khỏi lớp tiếp tục chọn nơi yên tỉnh để đánh giấc thì đột ngột bị kéo lại
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
A ( nhắm chặt mắt )
Bí ẩn
Bí ẩn
Tường Tường à, cậu bớt báo tớ đi chứ ( kéo cậu về bàn ) tớ mới xin nghỉ 2 tiết đầu là cậu lại trốn đi chơi?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Là cậu ta? " ( khó chịu khi bị kéo đi )
Hắc Văn
Hắc Văn
" ùm ùm ( gật đầu) ngài đoán đúng rồi á, bạn cùng bàn Lưu Diệu Văn "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ấy ấy tớ biết rồi, đừng lôi nữa, tớ té mất ( xoay người lại )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cậu biết sai là tốt ( buông ra ) mau lại đây sắp tới tiết Tiếng Anh rồi, hôm nay thầy trả bài đó ( bước lại bàn ngồi xuống)
Sau khi ngồi xuống, anh lôi từ trong cặp ra cuốn tiếng anh
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mau lại đây đứng đó làm gì ( nhìn cậu )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồ à được tới ngay ( bước nhanh lại )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hôm nay có trả bài á? sao tớ không nhớ ( ngồi xuống)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( gõ nhẹ đầu cậu ) não của cậu có chứa gì ở trong thế?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ta chơi đùa với Lưu Diệu Văn được chứ? "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài cứ tự nhiên đi, nhiệm vụ của ngài là làm tăng độ thiện cảm của Lưu Diệu Văn đối với ngài "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Hmm độ thiện cảm 35% ồ khá ổn "
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Này nghe tớ nói gì không? não cậu có chứa gì ở đó mà không nhớ?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chứa hình bóng cậu ( cười tươi )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
... ( ngơ ngác )
Anh chỉ định nói qua loa thôi nào ngờ bị cậu thả thính cho đơ cả người
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hahaha tớ đùa đó ( lay người anh )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
| Lưu Diệu Văn, mày bị gì vậy? sao tim lại đập nhanh đến vậy, nụ cười đó... đẹp quá |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Này! Lưu Diệu Văn! ( tán nhẹ vào mặt anh ) tỉnh đê, đừng nói là dính thính rồi nha
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Gì gì gì, mới giỡn chút mà độ thiện cảm lên 5 rồi! ủa vậy là dính thiệt luôn? |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nào có, cậu ảo tưởng hơi nhiều rồi đó ( lấy lại dáng vẻ ban đầu)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồ thì ra là vậy ( gật gù) | nói dỗi dở quá đó, tai đỏ lên hết rồi còn bày đặt |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thôi được rồi, mau học đi ( chỉ vào vở tiếng anh)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồ oki ( xích gần lại )
Do là 2 bàn hợp lại thành 1 nên chỗ ngồi khá chặt nên cậu phải xích vào để dễ dàng học hơn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
| Mùi từ cậu ấy thơm quá | ( đắm chìm vào mùi thơm)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Này! cậu có chỉ tớ không vậy? ( ngước lên nhìn anh )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
À à có chứ, cái này đọc là ....
* Lin n.gu anh nên xin phép bỏ qua nha *
Tua~~
Hết tiết tiếng anh
NV phụ
NV phụ
GV Anh: Hạo Tường hôm nay có tiến bộ đó cứ tiếp tục phát huy ( mĩm cười + rời khỏi lớp )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Mấy cái này em nhai nuốt mấy trăm trước rồi thầy ơi!! giờ mà còn không đọc được chắc ba mẹ em bán bà công ty em luôn quá |
Sau khi thầy tiếng anh rời đi thì lớp tiếp tục ôn bài cho môn kế tiếp, khoảng 5 phút sao thì lớp trưởng vui vẻ bước vào thông báo
Dương Gia Khanh
Dương Gia Khanh
Nay lớp ta nghỉ sớm nha, giáo viên hôm nay bận nên ta đi về thôi
Cả lớp: Yaaaa đi về
Với gương mặt tỉnh bơ nhưng đôi tay của cậu lại làm trái chủ nó, đôi tay trắng xanh, thon dài dọn dẹp sách vở, trong phút chốc không còn gì ngoài cái bàn trống trơn
Đang chuẩn bị đứng lên đi về thì Lưu Diệu Văn lại chọc cậu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tường Tường hôm nay ghê thế được thầy Anh khen luôn kìa ( ngữ khí khó chịu )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( nhận ra ) Bình thường thôi à, cũng do Học bá Lưu đây chỉ bảo tận tình thôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ồ vậy- ( bị cắt lời )
Bí ẩn
Bí ẩn
Lưu Diệu Văn, chú mày đi lẹ lên lề mề quá ( nhíu mày )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em biết rồi Hạ ca, à tớ có việc rồi đi trước đây ( chạy đi )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Hạ ca? là Hạ Tuấn Lâm nhân vật mình thích thứ 2 trong truyện sao? |
Khi cậu quay ra muốn nhìn dung nhan của Hạ Tuấn Lâm thi thấy anh đang dựa vào cửa nghiêng đầu nhìn Lưu Diệu Văn đang chạy tới
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Quả nhiên, mắt mình nhìn người không bao giờ sai, đẹp trai quá!!! |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hạ ca, sao hôm nay anh lại qua đây? ( vui vẻ chạy lại)
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh đây không được qua đón mày sao? ( nhìn cậu )
Ánh mắt của Hạ Tuấn Lâm nhìn cậu lướt đi rất lẹ, nếu là người khác sẽ tưởng mình ảo tưởng hay ảo giác mà thôi nhưng còn cậu với đôi mắt tinh tường và sắc sảo thì đã nhìn ra
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Nhìn tôi làm gì? thấy tôi đẹp quá hả |
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hôm nay ba mẹ kêu về có việc nên tao qua đây đón mày ( đứng thẳng dậy )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ồ.. hôn ước? ( khẩu hình miệng )
Hạ Tuấn Lâm gật đầu rồi bước đi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mau lên, nếu Đinh ca đợi lâu thì mạng nhỏ này của chúng ta lành ít dữ nhiều ( chậm rãi )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Gì chứ Đinh ca cũng ở dưới đợi á? ( chạy theo )
Sau khi khuất bóng lẫn tiếng của 2 người kia thì cậu nhìn ra ngoài cửa sổ trường
Đám mây trôi nổi trên không trung bị ánh cam của chiều tà chiếu rọi làm tỏ sắc đẹp của đám mây
Hắc Văn
Hắc Văn
" Chủ nhân, về thôi ta phải đến Mã gia để gặp họ đó"
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" ... Đến Mã gia làm gì? " ( đeo cặp lên, bước ra khỏi lớp )
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài quên là trong tình tiết của truyện ngài là vị hôn phu của họ đó"
Cậu đang chuẩn bị đóng cửa lại thì mọi động tác khựng lại khi nghe đến 3 từ " vị hôn phu"
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ta không giỡn với ngươi "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Tôi đâu có giỡn với ngài, đây là sự thật! "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài nên nhớ rằng nhiệm vụ chính là công lược họ chứ không phải 1 cuộc sống an nhàn "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Được rồi, ta chỉ muốn vui chơi chút nữa thôi nào ngờ lại phải "chơi" với họ rồi"
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài hãy tập trung vào! nếu ngài cứ như vậy sẽ bị trừng phạt đó"
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Haizzz ta hiểu rồi "
Cậu đi xuống nơi giữa xe của trường, đi đến chiếc motor duy nhất ở đó
Chiếc motor màu đỏ rêu rực rỡ, cậu lấy chiếc nón được để trên yên xe, cậu nhanh chóng đeo vào và phóng ra bên ngoài trường
Chỉ ít phút lái trên chiếc motor Ecosse ES1 Superbike, hiện giờ cậu đang đứng trước cửa Nghiêm gia
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Wow to thật đấy! haizz có số thưởng mà lại chê sao nguyên chủ? |
Vừa bước xuống xe đã có 2,3 người chạy ra dắt xe cho cậu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( bước vào nhà ) Mẹ con mới về
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
( nhìn cậu không chớp mắt) cậu là .... ai?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con là Hạo Tường, Nghiêm Hạo Tường | gì vậy? nguyên chủ phá đến nổi gia đình không nhận luôn |
Bà hoang mang cứ nhìn cậu không rời mắt... từng giọt, từng giọt ấm nóng từ đôi mắt của bà rơi xuống
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mẹ? mẹ sao vậy ( lo lắng bước nhanh đến gần bà )
Khi cậu vừa ngồi xuống bà đã ôm chầm lấy cậu
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Tốt quá, tốt quá con mẹ về rồi ( ôm chặt lấy cậu)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
... con về rồi " gì vậy? "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Quên nói với ngài, vài ngày trước nguyên chủ đang ở bar không về nhà suốt 1 tuần nên bà mới lo đến phát khóc "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Báo quá nguyên chủ ơi" con.. con xin lỗi ( vỗ lưng bà )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con sẽ không ăn chơi, phá phách nữa
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Con nói thật sao? ( bất ngờ )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng ( khiên định gật đầu)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con xin lỗi vì thời gian qua đã làm khổ mẹ, con sẽ thay ba gánh vác gia đình mình ( lau nước mắt cho bà )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Được, được không gì là quá muộn, con sửa đổi là tốt rồi ( vỗ vai cậu )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Nhưng mà...con muốn thay đổi là điều tốt đó, vấn đề là con đã bỏ nhiều kiến thức rồi nên...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ặt | mình quên mất nguyên chủ chính gốc là người mất gốc hoàn toàn |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con.. con, mẹ không cần lo đâu con sẽ cố lấy lại gốc nhanh nhất có thể
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Hay... mẹ thuê gia sư cho con nha?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Nên không ta? kệ liều ăn nhiều | à được nhưng nếu thuê gia sư thì hơi tốn đó ạ
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Con nghĩ gì vậy? con xem Nghiêm gia ta là gì? ( mĩm cười nhìn cậu )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Đối với mẹ tiền bạc không thành vấn đề ( đứng lên )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( ngước lên nhìn bà ) Mẹ đi đâu vậy?
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Con đi thay đồ đi, hôm nay ta sẽ đi gặp vị hôn phu của con
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( giả vờ bất ngờ) Hôn phu? mẹ con không đồng ý!
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Ta chưa nói hôn phu của con mà
Hắc Văn
Hắc Văn
" Chủ nhân! ngài làm gì vậy? "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Im nào, cứ từ từ "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con mới muốn bắt đầu lại từ đầu mà, nếu có hôn phu hay hôn ước nó sẽ rối lắm ( đứng lên bước đến gần bà )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Yên tâm, hôn phu của con là 6 thiếu gia của Lục thiếu, mẹ biết họ là 6 học bá nổi danh ở trường con nên yên tâm đi sẽ không hại việc học đâu ( trấn an cậu )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Lục thiếu á? thế...phận làm con nghe theo sự sắp xếp của mẹ ( cúi đầu)
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ố là la~ độ thiện cảm tăng lên kia, ngài thật thâm thúy "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Nói thừa"
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Được! vậy con thay đồ đi ( cười tươi )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng ( hí hửng chạy lên lầu )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Ông à...ông ở trên đó nhớ bảo vệ tiểu bảo bảo của chúng ta nha, hôm qua tôi mơ thấy tiểu bảo của ta toàn thân máu me còn liên tục xin lỗi tôi ( nhìn theo bóng dáng cậu )
Trên phòng
Sự hí hửng khi ở cùng bà đã biến mất khi cậu chạy khuất mắt bà
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đồ gì đây? gu thời trang của nguyên chủ không tệ đó
Hắc Văn
Hắc Văn
" Bộ này đi ( bay vào tủ chỉ vào bộ đồ được treo gọn gàng) "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Được đó ( lấy ra ) ta đi thử xem
Sau khi thay đồ xong, cậu bước nhanh xuống lầu
NovelToon
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mẹ đợi lâu chưa? ( nghiêm chỉ là bước xuống )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
ÔI con trai tôi đẹp quá đi ( khen ngợi)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con mà ( tự tin)
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Haha tự luyến vừa thôi con
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hihi con đẹp nên tự luyến là đều bình thường a~ mà ta đi được chưa?
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Được được đi thôi ( đứng lên bước ra khỏi nhà )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con chở cho ( giành ghế lái )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Được không? ( ghi ngờ nhìn cậu )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mẹ cứ tin ở con ( xòe tay ra trước mặt bà )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
| Sao mình cứ lo lo ta, mình nên đặt tính mạng vào tay nó không nhỉ? |
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
| Kệ tin nó 1 lần đi, du gì cũng phải thử 1 lần chứ |
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Thôi để mẹ lái vẫn an toàn hơn ( ngồi vào ghế lái )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ơ kìa mẹ!! ( giận dỗi)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mẹ không tin con ( hờn dỗi ngồi vào ghế phụ )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Không phải mẹ không tin con, mà mẹ muốn bảo toàn tính mạng mình thôi ( khởi động máy )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vânggg ( yếu xìu)
Bà thì lái xe còn cậu thì nhìn ra cửa sổ ngắm thế giới mình xuyên vào
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Đã lâu rồi mình mới thả lỏng như vậy |
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài...chuẩn bị tinh thần chưa? "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Cho việc gì? "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Sau vị nhận hôn phu tối nay, thời gian sau của cậu sẽ gặp khó chịu lắm đấy "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Đừng lo thừa, mấy việc này đều là chuyện nhỏ "
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Hạo Tường, ta tới rồi ( bước xuống)
Cậu ngỡ ngàng trước khung cảnh trước mắt
Ánh đèn nhè nhẹ đồi phu nước có ánh tím nhẹ khung ảnh xung quanh thật yên bình
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đây là Mã gia? ( nhìn sang bà )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Ừm ta vào thôi ( sải bước đi )
Bà và cậu, 1 trước 1 sau bước tới cánh cổng to lớn
Quản gia
Quản gia
Chào Nghiêm phu nhân ( cúi đầu )
Bà không nói gì chỉ gật nhẹ đầu, đợi bác quản gia mở cổng rồi bước vào
Bí ẩn
Bí ẩn
Chào Nghiêm phu nhân ( nhìn ra cửa )

Chương 3: Ngủ cùng

Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Chào Nghiêm phu nhân ( nhìn ra cửa )
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Chào ông Lục ( vui vẻ bước đến ) nay tôi đưa con trai tôi đến để thực hiện hôn ước
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Đây là Lục Khánh Vinh? ba nuôi của 6 người kia? "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài nói đúng rồi đó, tính cách của ông ta rất thất thường nên hãy cẩn thận "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Nếu...tôi lấy lòng được ông ta thì sao này chúng ta sẽ có lợi nhỉ " ( mĩm cười nhìn ông )
Hắc Văn
Hắc Văn
" Nếu ngài thật sự làm được thì thật đáng mừng rồi "
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Đây là Nghiêm Hạo Tường, con trai tôi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cháu chào bác ( lễ phép cúi đầu )
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
6 đứa con trai tôi đang ở trên phòng, để tôi kêu nó xuống
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Giờ mới để ý, 6 người kia đâu rồi ta |
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Quản gia, ông lên kêu 6 thiếu gia xuống đây
Quản gia
Quản gia
Vâng tôi biết rồi ( cúi người rời đi )
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Mời, mời 2 người ngồi
Bà và cậu nhìn nhau rồi cũng ngồi xuống đối diện ông Lục
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Con qua kia ngồi đi ( chỉ vào chiếc ghế to bên cạnh )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
1 mình con ngồi có cần phải vậy đâu?
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Nghe ta cứ ngồi đi | nghe lời ta sẽ không thiệt thòi đâu |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng | Áya mẹ à, đừng tưởng mẹ nghĩ gì con không biết nha, âm mưu của mẹ hiện lên trên mặt rồi kìa |
Trên Lầu
Cốc.. cốc
Bí ẩn
Bí ẩn
Ai thế? ( chất giọng khó chịu)
Chất giọng đều đều mang chút tức giận và khó chịu khiến người nghe phải rùng mình
Quản gia
Quản gia
Thưa cậu Mã là tôi, ông chủ kêu 6 cậu xuống dưới gặp hôn phu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ố la đến lẹ vậy, chúng tôi biết rồi
Quản gia
Quản gia
Vâng ( rời đi )
Quản gia
Quản gia
| Trời ơi, dọa lão tôn rồi |
Quản gia bước xuống, đi ra phía sau ông Lục đứng
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Bọn nó đâu? ( uống trà )
Quản gia
Quản gia
6 cậu chủ đang chuẩn bị xuống
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
( nhìn sang bà + cười trừ ) phiền phu nhân đợi 6 thằng đó 1 chút
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Không sao, tôi không gấp ( nho nhã)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Sao lâu vậy?"
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài nôn à? ngài yên tâm, cuộc hôn ước này bắt buộc phải thành "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Đúng là mong ngóng gặp vị hôn phu của ta~1 mình ta "chơi" với 6 người họ thật đáng mong chờ "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Đang muốn gặp anh ta, trong truyện tả anh ta hơi lố, con người ngoài lạnh trong nóng, nhan sắc tưởng thiên thần có tài năng xuất chúng |
Cậu đang cúi đầu nhìn ly trà trên bàn đến nguội đi, thì mới nghe tiếng 1 trong 6 bọn họ bước xuống
Bí ẩn
Bí ẩn
Xin lỗi ngài Lục bọn con xuống chậm ( dẫn đầu, bước đi ung dung)
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
( nhìn anh ) Mã, Đinh 2 con là anh lớn sau để các em xuống chậm như vậy?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
( nhìn Mã Gia Kỳ ) chuyện này đâu phải do con ( nhún vai)
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Do các em muốn chỉnh trang nhất để gặp hôn phu thôi ( giải vây )
Thế là 6 người bước xuống ngồi xung quanh cậu, làm cậu hoang mang
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Con biết ngay mà, mẹ cố ý! |
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
| Đẹp đôi, ấy không phải, đẹp tận 6 đôi, chúng nó ngồi gần nhau thật đẹp |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Yo không ngờ là cậu ( mĩm cười nhìn cậu )
Do Lưu Diệu Văn ngồi gần cậu nhất nên anh nói khá nhỏ để 5 người còn lại không nghe thấy
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( cười trừ ) Thật tình cờ, thật ra tôi không muốn đến đâu
Trương, Mã, Lưu, Nghiêm, Hạ, Đinh, Tống ( các anh và cậu ngồi như vậy nha )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( vòng tay qua eo cậu ) nhưng tôi lại khá mong chờ đó
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chú ý hành động ( muốn xích qua nhưng bị Hạ Tuấn Lâm chặn lại )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Cái số gì vậy trời, cái ghế rất to đó sao mấy người cứ ép tôi vậy? |
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Giờ thì đã có đủ mặt, ta muốn nói luôn hôn ước này do ta với ba Hạo Tường định sẵn nên các con không có quyền từ chối
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Ai từ chối sẽ bị cắt tiền tiêu vặt ( sát khí )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con.. ( muốn nói gì đó )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
( vịnh vai cậu ) con đồng ý a~có phu nhân đẹp đến vậy nỡ lòng nào từ chối
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Phu nhân? nè ăn nói gì vậy, tôi đây nằm trên đó! |
Câu nói này cậu chỉ dám suy nghĩ chứ không dám nói ra, vì cái tay của Lưu Diệu Văn đang đặt ở vai còn tay của người kế bên đang đặt rất gần mông cậu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Cảm giác bị chèn ép quá ta, ta đây không phục |
Hắc Văn
Hắc Văn
" Chúc chủ nhân may mắn "
Y đang nằm trên đầu cậu, cười khúc khích
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Câm miệng cho ta! "
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Vậy 5 đứa có đứa nào dám từ chối? ( nhìn 5 anh đầy sát khí )
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Không ạ | tên này mình từng gặp rồi, không giống bây giờ |
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Con sao cũng được ( không để tâm )
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Con đồng ý | gấu nhỏ, xem như chúng ta có duyên đi |
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Con cũng vậy ( bấm điện thoại)
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Như ý trên | cái tên đó mình gặp chiều nay? ở sân thượng sao|
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Tường nhi của chúng tôi cũng sẽ không từ chối đâu nhỉ? ( cười "hiền từ" nhìn cậu )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
... V_vâng... | tự nhiên rén ngang vậy, nhớ lại nụ cười đó của mama mình thật đáng sợ |
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Vậy tốt quá ( nhìn ông Lục, gật đầu)
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Đúng thật là tốt ( mĩm cười hài lòng)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Giờ xong rồi đúng không? ( nói nhỏ với Lưu Diệu Văn)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chắc vậy ( nhìn cậu trìu mến)
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
( gật đầu) Nếu mọi việc đã xong vậy thì con xin phép về
Cậu chuẩn bị đứng lên rời đi, thì bà phán 1 câu làm câu đơ người
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Con đi đâu vậy? mẹ đem quần áo của con qua đây rồi nên giờ con phải ở đây
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
... | Giỡn đó hả?! |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Nè trong truyện làm gì có tình tiết này"
Hắc Văn
Hắc Văn
" Tôi bó tay ( nhún vai ) nhưng nếu ở đây sẽ dễ tăng độ thiện cảm đó "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Ta đây không biết! ta không muốn ở chug với bọn người nhạt này! "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con.. con ở chỗ lạ không quen lắm đâu
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Dám cãi? ( ngữ khí trầm xuống )
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nếu bác đã nói vậy thì em nên đồng ý đi ( khoang tay trước ngực )
Gương mặt khó chịu của ai kia hiện rõ trong tầm mắt của Hạ Tuấn Lâm nhưng anh nào có để ý, chỉ biết có gấu nhỏ xù lông thôi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con nào dám cãi ạ ( yếu xìu)
Bạch Tuyết Khanh
Bạch Tuyết Khanh
Vậy tốt ( đứng dậy ) thế con ở đây đi, ta về
Bà đứng lên quay đi không 1 chút luyến tiếc nhìn cậu con trai mình
Quản gia
Quản gia
Mời phu nhân ( cúi đầu )
Sau khi bà đi, cậu chỉ muốn biến thành không khí hay biến nhỏ lại chạy theo bám lấy bà khóc lóc xin đi theo
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Gia Kỳ, Chân Nguyên 2 đứa dẫn Hạo Tường về phòng đi ( đứng lên )
Lục Khánh Vinh
Lục Khánh Vinh
Ta có việc nên về đây, mấy đứa mà làm 1 cọng tóc Hạo Tường rơi là liệu hồn với ta
Ông Lục cũng rời đi, để lại ngôi nhà rộng lớn với 7 người và "vài"người hầu trong nhà
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em tên Hạo Tường đúng không? ( ôn nhu nhìn cậu )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
À.. vâng em là Nghiêm Hạo Tường, nay 17 tuổi | a~ nhân vật mình thích nhất đây rồi, đẹp trai hơn lời tả của tác giả |
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Anh là Mã Gia Kỳ, do chuyện này đến khá đột ngột nên phòng vẫn chưa dọn nếu em không phiền thì qua phòng bọn anh nghỉ ngơi chút đi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Tôi là Đinh Trình Hâm, đã từng nghe nhiều người nói với nhóc nhưng giờ mới được gặp | khả ái hơn nhiều và.. không khó ưa như lời đồn |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tớ là Lưu D-
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tớ biết cậu, khỏi giới thiệu ( nhìn quanh )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
À còn 3 người này?
Tuy cậu đã biết hết nhưng vẫn phải hỏi nếu không thì bị nghi ngờ chắc luôn
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh là Hạ Tuấn Lâm ( cười nhẹ ) ta gặp nhau rồi không biết em nhớ không?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
À vâng em nhớ, gặp anh lúc chiều
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Anh là Trương Chân Nguyên, rất vui được gặp em
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên | nhìn đã thấy ghét |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
... | Là người hồi trưa mình gặp ở sân thượng, ấy vẫn còn giận sao? dai như đĩa thế |
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Giới thiệu vậy là ổn rồi nhỉ? giờ đã khá muộn ta đi nghỉ ngơi thôi ( đi lên lầu )
Cậu và 6 người còn lại cũng nhanh chóng nối tiếp theo anh
Khi đến phòng, anh mở ra nguyên 1 vũ trụ sách hiện hữu trước mắt cậu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Đúng là học bá có khác, hơn cả phòng mình |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em ở đây? ( nhìn quanh chỉ thấy đúng 1 chiếc giường kingsize )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thì đương nhiên là cậu ngủ với tụi mình rồi ( ôm cậu lại giường )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nè thả tớ xuống, tớ là nam nhân có thể tự đi được!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cậu kêu gào cái gì, tới rồi nè ( thả cậu xuống giường)
Cậu bất lực mặc anh bế lên giường
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Đồ của em đây ( để vali 1 góc )
Từ nãy giờ cậu chỉ thấy đúng Mã Gia Kỳ và Lưu Diệu Văn giờ mới thấy Trương Chân Nguyên còn 3 người còn lại đâu?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Này Diệu Văn ( kéo áo anh ) 3 người kia đâu, sao tớ thấy có 3 người ở đây vậy?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ý cậu nói, Đinh ca, Hạ ca và Á Hiên hả
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồ đúng rồi, họ không ngủ ở đây sao?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
3 người họ bận yêu đương với mấy cái đề đại học rồi ( nằm xuống giường )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hả? mới 12 đã ôn đề đại học rồi?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đâu phải, nói đúng hơn là mới đầu cấp 3 đã bắt đầu luyện rồi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Ồ xí chỉ luyện trước mình 2 năm chứ mấy |
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ngài luyện đề đại học năm bao nhiêu? "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Cuối cấp 3 gần gần vào đại học "
Hắc Văn
Hắc Văn
" Ây ngài thật siêng năng "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Kệ ta! người nhiều chuyện quá! "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vậy... 3 người không ôn hả? | hãy nói với tui chỉ có 3 người kia thôi nha |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không có! | hình như cậu ấy đang hoang mang rồi thì phải |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Phù~ | thật may quá |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ngày mai bọn tớ mới luyện, chúng tớ chia nhau ra là luyện, nhưng có 3 người thì không kể thời gian
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Là ai vậy? | Gia thế và trí tuệ của 6 người này được tác giả tả rất sơ lược, chỉ tập chung vào 9 nữ là nhiều |
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đương nhiên là 3 ca ca của chúng tớ, Mã ca, Đinh ca và Trương ca
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ồ, hèn gì tớ không thấy Mã ca và Trương ca đâu ( nhìn quanh )
Giờ cậu mới để ý, trong căn phòng rộng lớn ấy giờ chỉ có mình cậu và Lưu Diệu Văn thôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thôi được rồi, ta đi ngủ thôi đợi họ lâu lắm ( kéo cậu xuống )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Này! đừng có đụng tay đụng chân như vậy! ( ngồi dậy, xích ra nằm ở xác cạnh giường )
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Được, được tớ không đụng chạm cậu nữa, mau lại đây coi chừng té đó
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không sao, cậu ngủ đi ( nằm im ru )
Anh bó tay với cậu, nên mặc cậu nằm ở đó
Từ từ rồi anh cũng chìm vào giấc ngủ khi nào không hay
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
" Này Hắc Văn, cho ta xem bảng thiện cảm của họ "
Xung quanh im bặt, cậu được đưa vào không gian ảo
----------
Xung quanh cậu chỉ toàn là màu xanh, không có điểm kết thúc, ở trước mặt chính là con công trắng tinh khôi
Hắc Văn
Hắc Văn
Hiện tại ngài làm khá tốt độ thiện cảm của họ đã tăng nhưng khá ít và có 1 người lại giảm
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đọc cho ta nghe đi
Giờ cậu cũng đã thay đổi y phục trên người, 1 thân bạch y nhẹ nhàng thuần khiết
Thiện cảm Chiếm hữu Ghét MGK : 12% 1% 0% ĐTH : 8% 1% 2% TCN : 10% 0% 0% TÁH : 3% -4% 20% LDV : 43% 17% 0% HTL : 20% 5% 0%
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Wow Lưu Diệu Văn à độ chiếm hữu của nhóc cao thế
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhưng mà tên Tống Á Hiên này... giận dai dữ ta?
Hắc Văn
Hắc Văn
Ngài hãy lấy lòng được 6 người bọn họ
Hắc Văn
Hắc Văn
Ngài được xuyên vào sự kiện gia đình ngài tan vỡ hiện tại rất gần nên hãy chuẩn bị thật tốt
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ta hiểu rồi, đưa ta về thực tại đi ( xoa xoa thái dương)
---------
Cậu tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong vòng tay săn chắc
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Gì đây? Lưu Diệu Văn hả, sao mình nằm trong lòng cậu ta? |
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
| Từ từ phải bình tĩnh, mình đi thay đồ mới được |
Cậu nhẹ nhàng lấy tay của anh ra, cố đi nhẹ nhất để lấy quần áo
Sao 1 hồi quần quật thì cậu cũng thành công vào phòng tắm
Tua~~
Cậu bước ra với bộ đồ tay dài màu đỏ
NovelToon
*hình ảnh minh họa*
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đúng là thoải mái thật ( nói nhỏ, vươn vai )
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Giờ có thể ngủ rồi ( nằm lại vị trí cũ, xác cạnh giường )
Thật ra cậu rất nhanh chìm vào giấc ngủ, ở bất kì đâu cậu cũng có thể ngủ
1 lúc sau
Đang ngủ ngon lành thì cảm giác có ai đó bế cậu lên và đặt cậu xuống rất nhẹ nhàng làm cậu không muốn tỉnh dậy
Sáng hôm sau

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play