Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Trùng Sinh] Tôi Cùng Đối Thủ Nói Chuyện Yêu Đương

Cẩu nam nữ

Hoàng Khả Vân lạnh lùng nhìn gã đàn ông mặc đồ âu màu đen nghiêm túc và trang trọng trước mắt, cho dù nét mặt giờ phút này tỏ ra bi thương, cũng không thể che hết sự tuấn tú của gã.
Lúc trước, bản thân mình bị hình tượng tốt đẹp này làm mờ mắt, từ đó, tình yêu duy nhất, cuộc hôn nhân duy nhất…. một sinh mạng duy nhất, đều chôn vùi trong tay gã!
Hoàng Khả Vân chỉ cảm thấy lòng tràn đầy phẫn nộ, khiến cô lạnh buốt, rồi nóng phừng phực!
Không, cho dù là nóng hay lạnh, cô đều không cảm nhận được nữa….
Khả Vân lạnh lùng dời mắt khỏi Trầm Lăng, chuyển đến người phụ nữ bên cạnh cũng đang trưng vẻ mặt bi thương, khuyên nhủ an ủi gã. Bộ đồ công sở màu đen tinh tế, ngược lại tôn lên làn da trắng nõn của ả, dáng người thướt tha dưới bộ đồ công sở bó sát người, lộ ra sự quyến rũ đặc biệt.
Ánh mắt Khả Vân như lưỡi dao sắc bén, lạnh thấu xương đâm về phía Lưu Tịnh Nhã. Nhưng hai người vận đồ màu đen trông vô cùng xứng đôi trước mắt, lại không hề có cảm giác.
Vẻ giả bộ bi thương này, khiến Hoàng Khả Vân cảm thấy ghê tởm, ghê tởm đến cực độ! Còn có cái gì, châm chọc hơn so với một màn này?
Yêu nhau 5 năm, kết hôn 1 năm, người vợ cùng tay giúp đỡ hắn gây dựng sự nghiệp trăm triệu, giờ phút này yên lặng nằm trong phần mộ lạnh lẽo.Mà kẻ đầu sỏ lại đang đứng trước mộ giả bi thương
Lưu Tịnh Nhã
Lưu Tịnh Nhã
Người chết không thể sống lại, hãy nén bi thương. Biết anh đau lòng khổ sở như vậy, Khả Khả ở dưới đất cũng sẽ không an tâm đâu
Hoàng Khả Vân
Hoàng Khả Vân
Cẩu nam nữ!!
Cô quả thật không an tâm! Cô không cam lòng! Cứ thế buông tha cho đôi cẩu nam nữ làm bộ làm tịch này!
Nếu như không phải hai người họ, nếu như không phải Lưu Tịnh Nhã đẩy mình, nếu như không phải Trầm Lăng thấy chết không cứu, mình sẽ không bị xe tải đâm vào, càng không bởi vì không kịp cấp cứu mà chết!
Đúng, cô đã chết!
Cô, Hoàng Khả Vân đã chết...
Nước mắt cô yên lặng rơi xuống trên gương mặt gần như trong suốt
Trong nước mắt mơ hồ, cô nhìn mẹ cách đó không xa khóc đến mức gần như ngất xỉu, còn cha và anh trai cô vì tang thương mà trông như già thêm mười tuổi, hối hận quỳ rạp xuống bên cạnh bia mộ mình.

Bạch Kỳ Thiên

Hoàng Khả Vân
Hoàng Khả Vân
Ba, mẹ con gái bất hiếu!
Hoàng Khả Vân
Hoàng Khả Vân
Thật xin lỗi mọi người! (bật khóc)
Hoàng Khả Vân hướng về phía cha mẹ, quỳ rạp xuống đất dập đầu lạy ba cái liên tiếp.
Tất cả đều đã muộn… Chờ đến khi cô có thể nhìn rõ bộ mặt thật của hai người gần gũi nhất, thì đã quá muộn….
Ánh trời chiều dần buông xuống, áng mây đỏ như máu, như một vết cháy trên nửa bầu trời.
Người tham gia tang lễ, từng người một rời đi. Ba mẹ cô cũng được anh trai khuyên nhủ an ủi dìu đỡ bước tập tễnh rời khỏi nghĩa trang.
Một góc nghĩa trang yên tĩnh, càng thêm vẻ trống trải thê lương.
Trước mộ Hoàng Khả Vân chỉ còn lại Trầm Lăng, Lưu Tịnh Nhã, cùng bạn tốt lúc nhỏ của cô-Triệu Tử Sâm.
Hoàng Khả Vân mím chặt môi, đáy lòng lại dâng lên sự mờ mịt không thể kiềm chế.
Trầm Lăng và Lưu Tịnh Nhã dường như cũng có ý muốn rời đi, chỉ duy Triệu Tử Sâm vẫn đứng thẳng bất động.
Trầm Lăng đi về phía Triệu Tử Sâm định hỏi, thì nơi xa có người chạy băng băng tới, cho tới khi đến trước mộ Hoàng Khả Vân mới đột nhiên dừng lại, thở hồng hộc.
Hoàng Khả Vân có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông mới đến.
Hoàng Khả Vân
Hoàng Khả Vân
Bạch Kỳ Thiên?
Bạch Kỳ Thiên từ nhỏ đến lớn luôn là đối thủ của cô, nói đúng hơn có lẽ chỉ có mình cô coi đối phương là đối thủ bởi từ nhỏ tính cô vẫn luôn hiếu thắng mà anh thì lại tự cao lạnh lùng, lúc nào cũng xỉa xói nói móc cô nên cô vẫn luôn nhìn anh không vừa mắt
Nhưng người luôn ưa sạch sẽ tự cao như anh, giờ phút này lại cực kỳ tiều tụy, gương mặt đầy râu ria, tóc đen bù xù, cặp mắt đỏ hoe, quần áo nhiều nếp nhăn, bộ dáng phong trần mệt mỏi.
Trầm Lăng
Trầm Lăng
Bạch Kỳ Thiên? (bất ngờ) "Tại sao hắn ta lại tới đây!'

Hứa?

Lưu Tịnh Nhã
Lưu Tịnh Nhã
"Không phải đồn rằng từ nhỏ đến lớn Bạch Kỳ Thiên rất không ưa Hoàng Khả Vân sao?"(cắn môi)
Triệu Tử Sâm_bạn nanu9
Triệu Tử Sâm_bạn nanu9
Là tôi nói cho cậu ấy biết.Dù gì từ nhỏ đến lớn cũng chơi chung với nhau vẫn nên để A Thiên đưa Khả Khả đi một đoạn
Trầm Lăng
Trầm Lăng
Kỳ Thiên ,đã lâu không gặp (vươn tay hướng về phía anh cười có chút lấy lòng )
Bạch Kỳ Thiên ngước lên nhìn thẳng tấm hình của Hoàng Khả Vân , lộ ra đôi mắt đỏ hoe ủ dột, đột nhiên ngẩng đầu đánh Trầm Lăng một đấm.
Trầm Lăng
Trầm Lăng
Cậu làm gì vậy?
Trầm Lăng bị đánh lui về phía sau một bước dài, ngã xuống thảm cỏ, đưa tay che một bên khóe miệng, bất ngờ trừng mắt
Lúc này Lưu Tịnh Nhã mới phản ứng lại, kinh hô một tiếng, vội vàng ngồi xuống đỡ Trầm Lăng
Lưu Tịnh Nhã
Lưu Tịnh Nhã
Trầm Lăng! Anh có sao không? (lo lắng)
Thấy Trầm Lăng cuối cùng đứng lên được,mới quay đầu nhìn Bạch Kỳ Thiên nói
Lưu Tịnh Nhã
Lưu Tịnh Nhã
Bạch Kỳ Thiên! Cậu điên rồi sao?(tức giận)
Bạch Kỳ Thiên lại không nói lời nào, nắm chặt tay thành quả đấm, như muốn tiến lên.
Trầm Lăng hoảng sợ đến mức liên tục lui ra phía sau hai bước, Triệu Tử Sâm thở dài, thôi thì đi qua, kéo tay Bạch Kỳ Thiên lại, thấp giọng khuyên nhủ
Triệu Tử Sâm_bạn nanu9
Triệu Tử Sâm_bạn nanu9
Thiên, đừng như vậy! Có chuyện gì từ từ giải quyết sau.
Còn Hoàng Khả Vân cảm thấy quá hả dạ, đây chắc là lần đầu tiên cô thấy tên họ Bạch này vừa mắt .
Nhưng cô cũng có chút khó hiểu, tên họ Bạch này từ trước tới giờ đều không tùy tiện đánh người sao bây giờ lại đánh Trầm Lăng?
Trầm Lăng thấy Bạch Kỳ Thiên bị kéo lại, lúc này mới thả lỏng ra, nhưng vẻ mặt vẫn rất khó coi
Trầm Lăng
Trầm Lăng
Bạch Kỳ Thiên, cậu có ý gì?
Nhưng Bạch Kỳ Thiên chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Trầm Lăng, mãnh liệt đến mức khiến gã phải lùi về sau một bước
Bạch Kỳ Thiên
Bạch Kỳ Thiên
Cậu hỏi tôi có ý gì? Trầm Lăng , cậu còn nhớ cậu đồng ý gì với tôi năm đó không? E rằng cậu đã quên mất rồi?(lạnh lùng)

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play