[Mairimashita Iruma-kun!] C'Est La Vie.
Chap 1. Vực thẳm.
"Kirahoshi Kyoko là tên của tôi"
"Và tôi chỉ đơn thuần là một nữ sinh trung học bình thường"
"Sau một kì thi có thể gọi là vô cùng căng thẳng thì nhà trường đã quyết định... tổ chức cho tất cả học sinh trong trường đi cắm trại ở những địa điểm khác nhau trong vòng một tuần"
"Và tất nhiên mỗi lớp sẽ hoạt động dưới sự quản lí của giáo viên chủ nhiệm"
"Lớp học của tôi đã quyết định đi leo núi để trải nghiệm cũng như phục vụ mục đích khám phá thiên nhiên. Sau khi đến nơi thì giáo viên đã phân công các nam sinh dựng lều và những nữ sinh thì đi nhặt củi và tìm thức ăn"
Yusaki Ruka
/Hớn hở/ Kyo-chan!
Yusaki Ruka
Lại đây xem tớ tìm được gì này!
Một giọng nói ngọt ngào phát ra mang đến sắc thái vô cùng phấn khởi. Có vẻ như chủ nhân của giọng nói vừa rồi đã bắt gặp một thứ gì đó khá thú vị. Người được nhắc đến ngay sau đó liền nhanh chóng đến gần cùng với sự tò mò đôi chút
Kirahoshi Kyoko
Có chuyện gì thế?
Kyoko tiến đến chỗ cô bạn thân của mình chỉ trong giây lát và nhanh chóng chú ý đến một sinh vật màu nâu trước mặt. Ruka không chần chừ ôm sinh vật ấy vào lòng cùng với nụ cười vô cùng tươi tắn
Yusaki Ruka
/Thích thú/ Cậu nhìn chú sóc này xem, siêu cấp đáng yêu luôn đấy!!
Yusaki Ruka
Chúng ta có thể xin phép giáo viên đem nó vào lều trại được không nhỉ?
Kirahoshi Kyoko
*Khép mắt* Hmm... tất nhiên là không đời nào xảy ra chuyện đấy đâu
Kirahoshi Kyoko
Cậu biết là thầy ấy không thích động vật mà đúng chứ, nếu đem nó về khả năng cao chúng ta sẽ bị mắng không chừng
Kirahoshi Kyoko
Hơn nữa cũng đã đến chiều rồi, chúng ta phải nhanh chóng nhặt củi đem về thôi...
Kyoko xoa gáy nhìn người trước mặt và nói với chất giọng bất lực. Mặc dù chú sóc rất đáng yêu nhưng công việc thì vẫn quan trọng hơn. Ruka cũng chỉ đành bĩu môi tiếc nuối và tiếp tục thực hiện nhiệm vụ của bản thân
Kyoko cùng với Ruka đã tách nhau ra khoảng 15 phút để mở rộng khu vực tìm kiếm. Ngay sau đó thì cả hai đã tập trung lại với nhau nhưng số lượng củi lại tăng không đáng kể
Dù vậy thì hai người bọn cô cũng đã quyết định quay về lều trại vì thời gian cũng đã trôi qua khá lâu. Trên đường đi thì Ruka lại tiếp tục tìm ra được những sự vật mới nhờ sự quan sát cảnh vật không ngừng nghỉ của bản thân
Yusaki Ruka
/Vui vẻ/ Cậu nhìn đằng kia kìa Kyo-chan... ở đó có rất nhiều củi luôn đấy!!
Yusaki Ruka
Xem ra bọn mình cũng không đến mức quá xui xẻo nhỉ?
Ruka mừng rỡ chỉ ra phía vách đá cách chỗ hai người không xa và chạy ra nhặt củi. Nhưng cô ấy lại dường như vô tình vấp phải một viên đá và nhào ra phía vực. Kyoko vội vàng kéo Ruka lại và theo quán tính, cô xoay lưng về phía vực trong khi đó đã thành công cứu được người bạn của mình
Kirahoshi Kyoko
/Sốt ruột/ Này... sao cậu lại bất cẩn thế?
Kirahoshi Kyoko
Lần sau đừng chạy ra vách đá như thế nữa, nguy hiểm lắm đấy
Kirahoshi Kyoko
Cậu không sao chứ?
Kyoko nhìn Ruka với vẻ mặt lo lắng và nghiêm giọng nhắc nhở. Nếu lúc ấy cô không phản ứng kịp thì chẳng biết tình huống gì sẽ xảy ra nữa. Ruka ôm mặt bày tỏ sự xúc động và nhanh chóng đáp lại
Yusaki Ruka
Cảm ơn cậu nhé Kyo-chan...!
Yusaki Ruka
*Cúi đầu* Là lỗi của tớ khi không cẩn thận... để cậu phải lo lắng rồi
Kirahoshi Kyoko
*Thở dài* ... Được rồi, nếu cậu biết vậy thì tốt
Yusaki Ruka
Nhưng mà... Kyo-chan đúng là không cảnh giác gì hết nhỉ?
Kirahoshi Kyoko
/Khó hiểu/ ...?
Âm thanh va chạm đột ngột vang lên trong không gian tĩnh lặng của rừng núi. Ruka vẫn đứng yên ngay tại đó nhưng hai tay của cô ấy lại trong tư thế duỗi thẳng về phía trước
Kirahoshi Kyoko
"Cậu ta vừa...?!"
Kyoko trong trạng thái rơi tự do liền ngước nhìn người bạn thân của mình với ánh mắt kinh ngạc. Ruka nhìn xuống với gương mặt vẫn bình thản và vẫy tay nói điều gì đó. Vì khoảng cách quá xa gây trở ngại cho việc lắng nghe nên Kyoko chỉ có thể đọc khẩu hình miệng của đối phương
Yusaki Ruka
*Mỉm cười* Vĩnh biệt cậu nhé!
Kirahoshi Kyoko
"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
Kirahoshi Kyoko
"Tại sao cậu ta..."
Không một lời giải thích, Ruka chỉ làm việc đó trong nháy mắt và thái độ thì chẳng hề do dự. Kyoko nhìn vẻ mặt hài lòng của cô ấy mà không thể hiểu được nguyên nhân vì sao. Ngay sau đó Ruka đã nhặt củi lên và đi về lều trại như không có chuyện gì xảy ra. Kyoko lúc này bất lực chẳng còn cách nào khác ngoài việc nhắm mắt chờ chết
Chap 2. Ma giới.
Sau khi bị đẩy xuống vực, Kyoko đã nghĩ rằng cuộc đời mình đến đây là đặt dấu chấm hết. Nhưng điều kỳ lạ là khi mở mắt ra, cô vẫn còn ý thức và cơ thể thì hoàn toàn lành lặn
Kirahoshi Kyoko
"Nơi này là thiên đường à? ..."
Cảm giác đầu tiên mà Kyoko nhận thức được lúc này là sự lơ lửng. Cô nhanh chóng quan sát xung quanh, cố gắng tiếp nhận thông tin
Trước mắt cô là một khoảng không rất méo mó, mờ ảo như thể thực tại đang bị vặn xoắn. Mọi thứ khiến cô có cảm giác bản thân đã lạc vào một chiều không gian ngoài tầm hiểu biết
"Xin chào, cô gái nhỏ..."
Một giọng nói xa lạ nhưng không kém phần trầm ổn vang lên giữa hư không. Kyoko theo phản xạ liền quay người tìm kiếm nguồn phát ra âm thanh
Và rồi cô trông thấy một bóng dáng bí ẩn - một kẻ khoác trên mình bộ áo choàng kín mít, bao trùm toàn bộ cơ thể. Xung quanh hắn, hàng chục chiếc đồng hồ lơ lửng, những chiếc kim chuyển động không theo một quy luật nào
"Em chính là vị khách may mắn thứ 10.000 của ta"
Kyoko cau mày với đôi mắt ánh lên vẻ cảnh giác, cô không dám lơ là dù chỉ một khoảnh khắc nhỏ. Người này - hay đúng hơn là thực thể trước mặt cô rõ ràng không phải một con người bình thường
Kirahoshi Kyoko
... Ngài là ai?
Kirahoshi Kyoko
/Nghi hoặc/ Vị khách may mắn... vậy chuyện gì sẽ xảy ra với tôi?
Dù từng đọc qua nhiều câu chuyện thần thoại, Kyoko chưa bao giờ tin tưởng vào những điều siêu nhiên. Nhưng lúc này, khi chính mình đang đứng giữa một không gian méo mó, đối diện với một thực thể bí ẩn...
Cô không thể không nghi ngờ rằng điều bất khả thi đã thực sự xảy ra. Giọng nói kia vang lên lần nữa, lần này mang theo sự bình thản tuyệt đối
"Ta chính là sứ giả của không gian và thời gian"
"Em có thể gọi ta là Cronus..."
"Và em chính là linh hồn thứ 10.000 may mắn"
Kirahoshi Kyoko
Ý ngài là?
"Có thể xem như nó là một đặc ân"
"Em sẽ được xuyên không vào một thế giới khác, tiếp tục tồn tại ở nơi đó"
Kirahoshi Kyoko
"Xuyên không? Nghe cứ như một trò đùa nhỉ..."
Kyoko khẽ cúi đầu, một phần nào đó trong cô dường như đã đoán được kết quả này từ trước. Cô chìm vào suy nghĩ, dù không lập tức phản ứng nhưng trong lòng lại có một cảm giác kỳ lạ
Kirahoshi Kyoko
... Nói vậy tức là tôi có thể tự lựa chọn thế giới cho bản thân?
Kirahoshi Kyoko
*Xoa cằm* Nhưng như thế thì lại quá dễ dàng...
Kirahoshi Kyoko
Hẳn phải có một số giới hạn nhất định cho đặc ân này, đúng không?
"Em không thể tùy ý chọn thế giới. Việc đó sẽ do ta quyết định"
"Có điều em cũng không cần lo lắng, nơi đó sẽ không quá khắc nghiệt đến mức tước đi cơ hội sống của em"
Kirahoshi Kyoko
/Điềm đạm/ ... Cơ bản thì tôi cũng không bận tâm đến điều này cho lắm
Kirahoshi Kyoko
"Dù sao thì, còn sống vẫn tốt hơn là biến mất hoàn toàn..."
Kirahoshi Kyoko
"Tốt nhất thì mình không nên đòi hỏi bất cứ điều gì thêm"
"Vậy thì, ta sẽ đưa em đến thế giới mới ngay bây giờ"
Sau khi Cronus búng tay, một vòng xoáy trừu tượng xuất hiện ngay dưới chân cô. Lực hút từ nó mạnh mẽ đến mức Kyoko không có một chút khả năng chống cự
Cơ thể Kyoko ngay lập tức bị kéo vào, mọi giác quan như bị cuốn trôi theo một dòng chảy vô định. Trong giây phút ấy, giọng nói của Cronus vẫn vang vọng bên tai cô như một lời nhắn nhủ cuối cùng
"... Cuộc sống mới tốt đẹp hay tồi tệ, tất cả đều phụ thuộc vào bản thân em"
Và rồi, Kyoko biến mất vào khoảng không. Hoàn toàn chẳng để lại bất cứ dấu vết nào
Kirahoshi Kyoko
... Có vẻ như đây là nơi ở hiện tại của mình
Sau khi hoàn tất việc xuyên không, Kyoko mở mắt ra để tầm nhìn rõ hơn và phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường cỡ lớn vô cùng êm ái. Cô quan sát không gian xung quanh mình và thầm cảm thán trước cấu trúc của căn phòng. Nơi này được bố trí với những chi tiết đầy tinh xảo và không những thế, nó còn được trưng bày nhiều đồ vật có giá trị vô cùng cao
Kirahoshi Kyoko
Trông cứ như nơi ở của tầng lớp quý tộc nhỉ...
Kirahoshi Kyoko
Trước tiên có lẽ phải xem dáng vẻ hiện tại của mình như thế nào đã
Kyoko nói thầm và không chậm trễ bước đến trước gương. Vẻ ngoài của cô vẫn không thay đổi gì mấy, chỉ là so với lúc trước trông cô hơi thấp hơn một chút. Hơn hết thì điều khiến Kyoko chú ý lúc này chính là cặp sừng kì lạ trên đầu của cô
Kirahoshi Kyoko
/Khó tin/ Cái này là... hàng thật?
Kyoko không khỏi ngạc nhiên và liên tục sờ vào hai chiếc sừng nổi bật cùng với ánh mắt ngờ vực. Trong khi cô còn đang hoang mang thì một loạt thông tin đột ngột xuất hiện trong đầu của cô
| Họ tên: Kirahoshi Kyoko |
| Chủng loại: Ác ma |
| Năng lực: Điều khiển máu |
| Thân phận: Người kế thừa của gia tộc Kirahoshi |
| Hoàn cảnh: Gia tộc Kirahoshi gần như đã bị diệt vong từ 5 năm trước vì một biến cố nghiêm trọng. Không còn bất cứ ai thân thích, người tồn tại duy nhất Kirahoshi Kyoko hiện đang có lối sống vô cùng khép kín và tự cô lập với bên ngoài |
Kirahoshi Kyoko
Gia tộc bị diệt vong?
Kirahoshi Kyoko
Vậy ra đó là nguyên nhân cho sự im ắng của nơi này...
Kyoko khẽ chạm vào mặt gương và thầm nghĩ, cảm giác này đối với cô cũng đã trở nên quen thuộc từ lâu. Trong khi Kyoko còn đang chìm trong suy nghĩ của mình thì bất ngờ trong đầu cô xuất hiện thêm một dòng chữ
| Do chỉ mới xuyên vào ma giới nên có nhiều thứ chưa thể thích ứng được. Và hơn hết giáo dục là một điều cần thiết. Vì vậy Kirahoshi Kyoko sẽ nhập học tại ngôi trường ác ma Babyls... |
| Tất cả thủ tục nhập học đã được hoàn thành. Buổi lễ nhập học sẽ được diễn ra vào ngày mai |
Kirahoshi Kyoko
Nhập học? Mọi chuyện xảy ra nhanh hơn mình nghĩ
Kirahoshi Kyoko
*Nhắm mắt* Cũng không còn cách nào khác... mình chẳng thể phủ nhận việc giáo dục vẫn rất quan trọng
Kirahoshi Kyoko
*Nhìn vào gương* ... Hy vọng ngày mai sẽ không xảy ra chuyện gì bất ổn
Chap 3. Nhập học.
Kirahoshi Kyoko
"Trường học này lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của mình..."
Lúc này tại ngôi trường ác ma Babyls, Kyoko với bộ đồng phục chỉnh tề đứng trước cổng trường và thầm nghĩ. Quy mô của ngôi trường trước mặt thật sự vô cùng to lớn khiến cho cô không khỏi trầm trồ
Bởi vì là trường học dành cho ác ma nên nơi này cũng toát lên cảm giác vô cùng kì bí. Ngay sau đó Kyoko liền không chậm trễ mà đi đến hội trường - nơi diễn ra buổi lễ nhập học
Sau khi tiến vào hội trường thì Kyoko cũng đã nhanh chóng tìm được chỗ ngồi cho bản thân. Cô hiện đang ngồi cạnh một cậu bạn có mái tóc màu xanh dương khá nổi bật
Kirahoshi Kyoko
"... Xem ra cũng có một vài người cảm thấy lo lắng nhỉ"
Kyoko lặng lẽ nhìn sang người bên cạnh, người đó hiện đang ngồi với tư thế cực kì khép nép và cúi gằm mặt xuống. Giống như cậu ta đang tự nhủ rằng không được để bất cứ ai chú ý đến mình. Cô cũng chẳng quan tâm cậu ta gì mấy và tiếp tục công việc ngồi chờ và đợi thời gian trôi
Dantalion Dali
Cảm ơn các em vì đã có mặt ở đây
Dantalion Dali
Vào lúc 6 giờ 6 phút sáng, tại trường học ác ma Babyls
Dantalion Dali
Buổi lễ khai giảng sẽ bắt đầu
Ngay sau khi lắng nghe lời mở đầu của vị giáo viên đang hiện diện trước mắt, toàn bộ học sinh lập tức đứng lên và đồng thanh hát bài hát của trường
"Con người, tất cả chúng đều là thức ăn cho chúng ta"
"Phải hút sạch không chừa chút gì!"
Kirahoshi Kyoko
"... Ngoại trừ việc bài hát của trường có nội dung hơi kinh dị"
Kirahoshi Kyoko
"Thì nhìn chung nơi này có vẻ cũng không khác gì một ngôi trường bình thường"
Kyoko không tự chủ mà khẽ rùng mình khi những giai điệu của bài hát vang lên. Dù đã quen với ý nghĩ mình không còn là con người, bản năng vẫn khiến cô khá bồn chồn và bất an
Bên cạnh cô, cậu thiếu niên tóc xanh dường như bị đóng băng. Ánh mắt trống rỗng nhìn thẳng về phía trước, như thể đang cố che giấu một cảm xúc khó tả
"La hét đi, lũ con người kia!!"
"Chúng ta đây, chính là ác ma...!"
Khi bài hát kết thúc, tất cả học sinh đều đồng loạt ngồi xuống và không khí liền trở lại bình lặng
Dantalion Dali
Tiếp theo là bài phát biểu của ngài hiệu trưởng
Kirahoshi Kyoko
"Hiệu trưởng? Không biết là ngài ấy trông thế nào nhỉ..."
Người được gọi là hiệu trưởng không chậm trễ liền xuất hiện một cách bất ngờ trước sự mong đợi của những ác ma có mặt
Lord Sullivan
*Vẫy tay* Ojii-chan nè!
Kirahoshi Kyoko
*Nhỏ giọng* Iruma...?
Kyoko không khỏi thắc mắc về cái tên mà vị hiệu trưởng kia vừa phát ra. Cô nhận thấy từ cách ông hành động và thái độ ấy, hình như giữa ông và người tên Iruma có mối quan hệ khá thân thiết
Trong lúc đó, Kyoko cũng để ý thấy cậu bạn tóc xanh ngồi cạnh mình đang tỏ ra khá bối rối. Điều này rõ ràng cho thấy cậu ta không biết phải làm gì trước sự hiện diện quyền lực của vị hiệu trưởng
Lord Sullivan
Thực ra thì cháu trai của ta cũng có nhập học
Lord Sullivan
/Tự hào/ Thằng bé rất rất đáng yêu đó nha!
Kirahoshi Kyoko
"Nếu mình dự đoán không nhầm..."
Kirahoshi Kyoko
"Khả năng rất cao cháu của hiệu trưởng chính là người đang ngồi bên cạnh mình"
Lord Sullivan
Ta và cháu trai có cùng chụp một tấm hình... chính là cái tờ poster cực lớn này đây!
Vị hiệu trưởng nói một cách dõng dạc và không chậm trễ đặt một tấm poster có kích cỡ tương đối lớn lên bục phát biểu. Không ngoài dự đoán, nam sinh tóc xanh đang ngồi bên cạnh Kyoko chính xác là người cháu trai mà ông ấy đã nhắc đến
Iruma lúc này không cần diễn đạt thì ai cũng có thể thấy được cậu ta đang ngại đến mức nào. Iruma lập tức che kín mặt bằng cả hai tay vì không muốn mình trở thành tâm điểm của sự chú ý
Lord Sullivan
/Vui vẻ/ Lát sau ta sẽ phát cho các trò
Kirahoshi Kyoko
"Nói thế nào nhỉ"
Kirahoshi Kyoko
"Phải công nhận một điều rằng ngài ấy có vẻ rất cưng cháu trai của mình"
Lord Sullivan
Điều cần nói ta cũng đã nói xong rồi, nên giờ...
Lord Sullivan
Kết thúc nha!!
Vị hiệu trưởng nói xong và ngay sau đó liền đi xuống mà không nán lại quá lâu, tất nhiên là ông không quên để lại tấm poster trên bục với mục đích chính là khoe cháu trai của mình
Dantalion Dali
Vậy chúng ta sẽ tiếp tục...
Dantalion Dali
Đại diện tân sinh sẽ lên phát biểu
Một ác ma sở hữu mái tóc màu hồng nhạt nhanh chóng đứng lên trong đám đông và ung dung tiến về phía sân khấu. Lúc này hàng loạt ánh mắt đều hướng về phía cậu ta và đồng thời những lời bàn tán cũng bắt đầu xuất hiện
"Đại diện, nghĩa là hạng nhất trong kỳ thi tuyển vừa rồi nhỉ?"
"Thật sao? Là thiên tài à?"
Dantalion Dali
Đại diện tân sinh, Asmodeus-kun
"Cứ như quyến rũ người ta vậy!"
Kirahoshi Kyoko
"Là thủ khoa sao? Điều đó có nghĩa là cậu ta sở hữu một năng lực rất mạnh mẽ..."
Kirahoshi Kyoko
"Sau này có lẽ mình nên chú ý nhiều hơn để tránh gặp phải những rắc rối"
Dantalion Dali
Người sẽ thay Asmodeus-kun đọc phát biểu là...
Dantalion Dali
Học sinh danh dự, Iruma-kun!
Không chỉ những học sinh có mặt trong hội trường mà ngay cả Iruma cũng đang vô cùng hoang mang với thông báo đột ngột này. Duy nhất chỉ có Kyoko lặng lẽ hướng ánh mắt về phía cánh gà của sân khấu, vị hiệu trưởng đang nép mình ngay đó với chiếc máy ảnh đã cầm sẵn trên tay
Kirahoshi Kyoko
"Quả nhiên là ngài ấy..."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play