Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

TỔNG TÀI LÀ EM TRAI THẤT LẠC CỦA TÔI?

CHƯƠNG 1: NHẬN NUÔI

Tại một gia tộc nọ, đang có một bé gái khoảng chừng 5 tuổi đang chơi đùa ngoài sân vườn rộng lớn cùng Bố Mẹ thì đùng một tiếng, toàn bộ chìm trong biển lửa. Ba Mẹ cô bé cố gắng đưa cô thoát khỏi trước nhưng sức lửa càng lớn khiến Ba Mẹ cô đều bỏ mạng, chỉ còn lại cô bé được quản gia cứu sống nhưng khi tới nơi an toàn thì quản gia bị đâm lén sau lưng. Cô bé chỉ biết òa khóc trong lo sợ và thấp thỏm, cứ thế kéo dài tới 18 năm sau ...

"Bội Bội, trễ giờ rồi đấy .."

"Hở? "

Cô gái dậy trễ tên Lăng Y Bội, là một người bình thường trong vạn người. Cô làm bán thời gian hầu hết ở tất cả công việc mà cô có thể làm chỉ kiếm tiền đưa cho Ba Mẹ.

"Hôm nay cậu lại tăng ca à?"

"Chắc vậy. Mình đi trước nhé! "

Người bạn thân buồn thay cho cô tên Lữ Mộng Bình, hiện đang là nhân viên lễ tân tại một Tập Đoàn có tiếng. Cô luôn bên cạnh bảo vệ cho Lăng Y Bội có một hoàn cảnh đáng thương .. Tập Đoàn Lâm Khởi - Chủ tịch trẻ tuổi điều hành tên là Lâm Quân Hạo đứng đầu truyền thông hiện nay tại Việt Nam, luôn có mặt trên các diễn đàn báo chí về sự tài giỏi và xuất chúng của mình ..

"Thư Ký Ôn, việc tìm kiếm đã có kết quả nào không?"

"Xin lỗi chủ tịch, tôi vẫn chưa tìm được thông tin. Cũng đã hơn 18 năm nên có thể người đó đã không còn .."

"Không đâu. Tiếp tục tìm ."

"Vâng."

Lăng Y Bội đang làm việc tại một cửa hàng tiện lợi 7'MART thì điện thoại từ người nhà gọi đến ..

"Ba, có chuyện gì sao ạ?"

"Bội Bội à, tiền tháng này khi nào con gửi được?"

"Dạ 3 ngày nữa mới có lương ạ. Có việc gì sao ạ?"

"Ừ thì Mẹ con gần đây cảm thấy không khỏe nên Ba muốn đưa Mẹ đi Bệnh Viện khám thử ."

"Dạ, Vậy để con cố gắng xin ứng lương trước xem sao .."

"Ừ, có gì cho Ba hay con nhé. !"

"Vâng"

Lăng Y Bội chợt thở dài nhưng vẫn tươi cười làm việc trở lại. Sáng đi làm tối cũng đi làm nên cuộc sống dù khó khăn, cô cũng dần quen. Đến tối, cô làm tiếp viên tại một quán Bar thì trùng hợp là Lâm Quân Hạo cũng đến bàn việc với đối tác ở đây ..

"Bội Bội à, nay em đến tiếp bia cho phòng VIP 001 này nhé. Khách trong đây đều là nhà có điều kiện nên có thể sẽ kiếm thêm được một chút, em cố gắng nhé! "

"Chị Linh, em không có tiếp bia mà .."

"Cố gắng.. theo hoàn cảnh một chút nhé.!"

Chị Linh - bà chủ quán Bar đó đẩy Lăng Y Bội vào tiếp khách nên cô cũng đành làm việc nhanh rồi trở ra tuy nhiên vừa vào thì bị giật mình khi người đối tác đó tức giận đến đập vỡ ly ..

"Lâm Quân Hạo, Anh đừng có quá đáng .."

"Hàn tổng, xin tự trọng. Những gì cần bàn tôi đã nói xong, Anh hãy tự suy nghĩ thêm đi .."

Lăng Y Bội không quan tâm nữa nhưng việc cũng vẫn phải hoàn thành, vừa quỳ xuống rót bia rượu thì cô bị Hàn Tổng đó chú ý mà nắm tay kéo cô ngồi vào ghế khiến cô vùng vẫy ..

"Khách hàng, tôi chỉ tiếp bia không tiếp khách. Mong ngài dừng lại ạ. "

"Còn ra vẻ à? Hôm nay bổn đại gia buồn phiền, uống cùng tôi thì tôi sẽ trả cô hậu hĩnh .."

"Không được ạ .."

Lời cầu xin đó khiến Lâm Quân Hạo bên cạnh chú ý nên đứng lên lôi cô ra khỏi tên Hàn Ân đó ..

"Cô ra ngoài trước đi.."

"Lâm Quân Hạo, Anh ./"

"Anh muốn công ty của Anh hủy hoại cùng với Anh luôn hay thế nào?"

Hàn Tổng đó tức giận vì Lâm Quân Hạo nhưng cũng phải kiên dè vì không phải ai cũng chọc được Anh ta. Lăng Y Bội được người đó cứu cũng cảm thấy biết ơn. Kết thúc công việc thì chị Linh đã đến gặp cô và đưa lương thưởng.

"Bội Bội, đây là lương của em hôm nay .."

"Chị Linh, hình như nhiều hơn mọi ngày trước? Là do em làm sai nên chị muốn đuổi em ạ?"

"Không. Đừng nghĩ vậy. Số tiền thưởng đó là cùa khách phòng VIP 001 chỉ đích danh cho em đấy. "

"Thật ạ? Em còn làm hỏng việc trong đó .."

"Vậy em về trước đi nhé .! "

"Dạ. Em cảm ơn chị!"

Trong lòng Lăng Y Bội thầm nghĩ đối với số tiền này có thể về đưa cho Ba Mẹ được rồi nên cô nhanh chóng trở về nhưng không gặp trực tiếp, chỉ gọi Ba cô ra ngoài .

"Ba, con gửi .."

"Uh. Cực khổ cho con rồi, Bội Bội ..! "

"Dạ không sao. Mẹ không sao rồi chứ ạ?"

"Mẹ con mệt nên ngủ trước rồi, con ăn gì chưa? Để Ba vào nấu .."

"Không cần đâu ạ. Con ăn rồi. Vậy Ba vào nghỉ trước đi ạ. Có gì hãy gọi cho con!"

Ba của Lăng Y Bội trở lại vào nhà, cô vẫn đứng suy nghĩ rồi cũng trở về phòng trọ. Lữ Mộng Bình nhìn thấy cô về chợt lên tiếng ..

"Cậu về rồi à?"

"Ồ.."

"Đừng nói là cậu lại gửi tiền cho Ba Mẹ hết rồi nhá.."

"... Mộng Bình, xin lỗi cậu. Tiền trọ tháng này mình .."

"Mình biết rồi. Mình đã thanh toán tiền trọ tháng này rồi, mình biết thế nào cậu cũng gửi tiền cho Ba Mẹ .."

"Xin lỗi nhé .. Mình sẽ nhanh chóng trả tiền lại cho cậu .."

"Đồ ngốc, mình có bao giờ đòi tiền cậu bao giờ."

Nói về Lăng Y Bội cô thì, cô chính là đứa bé gái của gia tộc nọ đã mất hết tất cả trong một đêm. Về sau cô được Lăng Thiết và Lý Ngọc nhận nuôi, trước đó họ còn có một người con trai tên là Lăng Viễn Hàn., trên danh nghĩa là em trai của cô.. Nhưng trong một lần đi chơi ở khu vui chơi, cô đã để lạc mất em ấy và bị Mẹ cô đuổi ra khỏi nhà vì cho rằng đó là lỗi của cô. Lăng Y Bội không trách móc Ba Mẹ cô, nên cô cố gắng đi làm kiếm tiền gửi về cũng như trả một phần công ơn dưỡng dục.

CHƯƠNG 2: ẤN TƯỢNG

Tối đó, Lâm Quân Hạo vừa uống rượu vừa nhớ lại ký ức lúc nhỏ với những hình ảnh có một trai một gái cùng nô đùa với nhau ..

"[Chị, sau này lớn lên Chị sẽ làm Vợ em nhé!]"

"[Uhm..]"

"Y Y, chị đang ở đâu?

Lâm Quân Hạo cứ nhìn vào tấm hình không hoàn chỉnh chỉ có một cô gái nhỏ cười tươi .. Hôm sau, Lăng Y Bội tiếp tục công việc của mình ..

"Bội Bội à, đi giao hàng dùm anh .."

"Vâng.."

Đơn hàng này là tới Tập Đoàn Lâm Khởi, cũng là nơi mà cô bạn Lữ Mộng Bình đang làm việc ..

"Bội Bội, sao cậu tới đây thế?"

"Mình tới giao hàng. Khách để địa chỉ ở đây chắc là nhân viên ở đây đấy //"

"À ok, để mình gửi giúp cậu cho .. Làm việc cẩn thận đấy!"

"OK. Mình đi đây..!"

Cô lễ tân làm cùng nhìn Lăng Y Bội khinh thường và nói với Lữ Mộng Bình ..

"Bạn của cô .. nghèo lắm phải không?"

"Bộ cô hết việc làm rồi à mà đi soi mói người khác ."

"Hứ.."

Lăng Y Bội vội vã đi nhanh về cửa hàng thì lướt ngang qua Lâm Quân Hạo nhưng cả hai đều không để ý, vừa lên phòng Chủ Tịch thì đã có một cô gái ngồi đợi ..

"Quân Hạo. Anh đến rồi à?"

"Em có việc gì à?"

"Tình cờ em đi ngang nên sẵn ghé vào thăm Anh. "

"Thăm thì cũng thăm rồi, em có thể về. "

Người con gái đó hơi chạnh lòng nhưng vẫn tươi cười tạm biệt Anh ..

"Vậy anh làm việc đi. Em về trước."

Lâm Quân Hạo im lặng trước câu nói của cô. Cô là Vũ Ánh Tuyết - tiểu thư của Vũ Gia và là người được chọn hứa hôn với Lâm Quân Hạo. Nhưng cho dù làm gì cô vẫn không nhận được sự thiện cảm từ Anh, cô vẫn kiên quyết theo đuổi Anh vì ngoài Anh ra cô không còn thấy ai phù hợp. . Thư ký Ôn thấy không ổn cũng lên tiếng ..

"Lâm Tổng, làm vậy với Vũ tiểu thư không tốt lắm ạ.."

"... Cậu tìm thông tin tới đâu rồi?"

"Vâng. Gia đình mà người đó được nhận nuôi dường như đã dọn đi từ lâu, hàng xóm không biết họ dọn đi đến đâu nên tôi vẫn đang bế tắc. "

"Vậy à? Trừ lương .."

"..."

Tối đó, Lâm Quân Hạo vẫn tới quán Bar mà uống rượu để quên đi căng thẳng. Chị Linh thấy vậy nên kêu Lăng Y Bội vào tiếp rượu cho Anh ..

"Bội Bội, em đến tiếp phòng VIP 001 nhé. Là khách hàng lần trước đấy ..!"

"Hả?"

Lăng Y Bội nghĩ nhầm đến Hàn Tổng đó nên hơi có một chút hoảng sợ nhưng vì công việc vẫn phải vào. Trong phòng chỉ có một mình Lâm Quân Hạo, cũng may không phải là khách hàng lần trước . Trong cơn men say, Lâm Quân Hạo mơ hồ nhìn thấy hình bóng cô gái lúc nhỏ đó mà nắm lấy cánh tay của Lăng Y Bội khiến cô giật mình ..

"Y Y, là chị đúng không? "

"Quý khách. Anh nhận nhầm người rồi. "

"Y Y, em nhớ chị lắm .. "

"Này Anh, tôi không phải Y Y. Anh nhận nhầm người thật rồi mà..!"

Lúc này Thư Ký Ôn mới vào giúp cho Lăng Y Bội rời khỏi Lâm Quân Hạo ..

"Xin lỗi cô...Cô có thể ra ngoài trước rồi.."

"Vâng.. Anh ấy say lắm rồi, anh mau đưa anh ấy về đi.."

"Cảm ơn cô.."

"Y Y.."

Thư ký Ôn nhanh chóng đưa Lâm Quân Hạo về nhà, Lăng Y Bội trong một giây nào đó suy nghĩ ..

"[Y Y. Cái tên này mình đã nghe ở đâu rồi thì phải ].."

Sáng hôm sau, Lâm Quân Hạo tỉnh dậy trong trạng thái đau đầu, không nhớ được nhiều việc xảy ra tối qua thì tiếng chuông điện thoại reo lên ..

"Mẹ, con nghe .."

"Hạo nhi à, tối mai con hãy dẫn Ánh Tuyết về ăn cơm chung nhé. !"

"Có tiệc gì sao ạ?"

"Con bé dù gì cũng là vợ sắp cưới của con rồi, con phải thường xuyên dẫn về ăn cơm gia đình chứ?//"

"..Vâng. Con biết rồi!"

Gác máy, Lâm Quân Hạo chỉ biết lắc đầu thở dài và gọi cho thư ký Ôn ..

"Lâm Tổng, Anh tỉnh rồi?"

"Tối qua là cậu đưa tôi về?"

"Vâng."

"Có xảy ra việc gì bất thường không?"

"Có. Tối qua Anh uống say vô tình nhầm cô gái phục vụ lúc đó là người đó nên .."

"Có tra được cô gái đó tên gì không?"

"Cô ấy tên là Lăng Y Bội, hiện làm việc tự do .."

"OK. Tôi biết rồi! "

Lâm Quân Hạo chuẩn bị thay đồ tìm gặp Lăng Y Bội để tạ lỗi. Anh đến Cửa hàng tiện lợi nơi cô đang làm thì từ bên ngoài xe nhìn thấy cô đang miệt mài làm việc, vì không muốn làm phiền nên Anh đành ngồi đợi trong xe. Đợi một hồi cũng gần tối cô mới tan ca ..

"Lăng Tiểu Thư, ..."

"Anh... Anh là vị khách đó?"

"Tôi tên Lâm Quân Hạo. Tôi đến là để xin lỗi cô vì tối hôm đó đã có một vài hành xử không đúng, xin lỗi cô. "

"À. Không sao đâu. Tôi cũng biết là Anh đang say mà, không trách được. "

"Vậy để xin lỗi, tôi mời cô một bữa được không?"

"Vậy thì không cần đâu, về sau Anh chú ý sức khỏe là được. Tôi còn phải đi làm thêm, xin phép Anh trước nhé!//"

Lăng Y Bội vội vội vàng vàng đi làm bỏ lại Lâm Quân Hạo. Anh chợt nghĩ cô đã làm ở đây cả một ngày, giờ lại còn đi làm thêm khiến Anh chợt có một chút ấn tượng lạ với cô nên đã nhờ Thư Ký Ôn điều tra thêm về tình hình kinh tế của gia đình cô ..

CHƯƠNG 3: TÌM HIỂU

Vài ngày sau, ba của Lăng Y Bội tới tận nơi làm việc để tìm cô với ý định vẫn là hai chữ tiền bạc ..

"Ba, sao Ba lại tới đây? Có việc gì sao ạ?"

"Bội Bội à, thật ra .. Mẹ con đang cần phẫu thuật gấp mà Ba lại chưa chạy được đủ tiền .."

"Phẫu thuật ..? Mẹ bị bệnh ra sao mà phải phẫu thuật ạ? Sao Ba không nói cho con sớm hơn?"

"Ừ thì .. Mẹ con không cho Ba nói nên ..."

"Vậy Mẹ đang cần bao nhiêu để phẫu thuật ạ? Để con chuẩn bị .."

"Bác sĩ nói ứng trước tầm 50 triệu đặt lịch, 50 triệu còn lại phẫu thuật. Tổng hết là 100 triệu .."

Nghe đến số tiền khổng lồ đó khiến cô bất ngờ nhưng cũng phải trấn an Ba cô ..

"Ba. Ba đừng lo, con sẽ cố gắng kiếm đủ tiền nhưng có liền thì không thể. Phía Bệnh Viện có thể cho gia hạn được không ạ?"

"Ba sẽ cố gắng nhưng có thể chỉ kéo dài được tối đa 3 ngày thôi .."

"Dạ. 3 ngày được rồi ạ. Con sẽ cố gắng, nhưng mà con có thể gặp Mẹ được không ạ?"

"Việc này .."

Nhìn sắc mặc khó xử của Ba thì chính cô cũng đã rõ nên cũng không muốn Ba phiền muộn thêm ..

"Nếu Mẹ vẫn còn giận thì thôi ạ, để Mẹ an tâm dưỡng bệnh. Về viện phí thì con sẽ cố gắng .."

"Xin lỗi con nhiều .."

"Không sao đâu ạ!"

Trở lại vào trong làm việc, Lăng Y Bội thẫn thờ với suy nghĩ kiếm tiền cứu Mẹ cô. Phía phòng Chủ Tịch, Thư ký Ôn đang báo cáo lại thông tin của Lăng Y Bội cho Lâm Quân Hạo ..

"Lâm Tổng, sao Anh lại muốn điều tra thông tin của cô Lăng Y Bội đó thế ?"

"Lại muốn bị trừ lương?"

"À không. Lăng Y Bội là con gái của Lăng Thiết và Lý Ngọc, nghỉ học khi chuẩn bị vào năm đầu Đại Học và đi làm tới thời điểm hiện tại. Cô ấy không có làm một công việc cố định, những việc nào có thể kiếm tiền là cô ấy đểu làm từ sáng đến tối .. Ngoài ra, cô ấy còn có một người em trai tên là Lăng Viễn Hàn ..//"

Chợt nghe thấy đến cái tên Lăng Viễn Hàn khiến Lâm Quân Hạo có một cảm giác khó tả ..

"Lăng Viễn Hàn?"

"Vâng. Nhưng mà người em trai đó đã bị thất lạc gần 18 năm nay rồi, nghe nói là bà Lý đổ lỗi cho cô ấy để lạc mất em trai nên đã đuổi cô ấy ra khỏi nhà, tuy nhiên tiền cô ấy kiếm đươc đều gửi về cho ông Lăng. Một cô gái đáng thương đó ạ.."

"Là sao?"

"Ba cô ấy - Lăng Thiết ham mê cờ bạc dẫn đến nợ nần chồng chất, luôn sau lưng lén lấy tiền của cô Lăng để đi đánh bài bạc mà cô ấy không biết. Nhưng còn một điểm lạ nữa ạ .."

"Điểm lạ?"

"Trong quá trình tìm kiếm thông tin, tôi chỉ tìm được thông tin từ 5 tuổi về sau còn trước đó 5 tuổi hoàn toàn không thế tìm được .."

"Ý cậu là có người đã niêm phong thông tin?"

"Phải là người có địa vị mới bị niêm phong thông tin cá nhân của mình .."

Lâm Quân Hạo nhíu mày suy nghĩ xa xăm về cô gái Lăng Y Bội này, lần đầu gặp Anh đã có cảm giác rất quen thuộc đối với cô ...

"Lâm Tổng, bạn thân của cô ấy cũng đang làm việc tại Tập Đoàn chúng ta đấy. Lễ Tân Lữ Mộng Bình. Anh có muốn tôi hỏi thêm thông tin từ cô ấy không?"

"Như vậy đủ rồi. Anh làm việc tiếp đi."

"Vâng."

Tại sân bay quốc tế Thượng Hải, có một chàng trai với mái tóc vàng nâu cùng kiểu thời trang bụi bặm phong cách khiến nhiều phái nữ chú ý được một quản gia đón tiếp ngay từ cửa chính ..

"Thiếu gia, chúc mừng cậu về nước.."

"Đã lâu không gặp, Quản gia Hồ. Ba Mẹ con vẫn khỏe chứ ạ? "

"Ông chủ và Bà chủ vẫn khỏe ạ, họ đang đợi người rồi đấy ạ.."

"Vâng. Nhưng trước đó, hãy tới một nơi này đã .."

"Vâng?"

Chàng trai này là Tần Thế Kiệt  - thiếu gia nhà họ Tần vừa du học từ nước ngoài trở về . Nhìn bề ngoài như là một playboy nhưng hoàn toàn ngược lại. Nơi mà Tần Thế Kiệt đến là Tập Đoàn Lâm Khởi để tìm bạn thân của mình, khi vào thì phải ghi danh ở Lễ Tân và được Lữ Mộng Bình tiếp..

"XIn hỏi, Anh tìm ai?"

"Lâm Quân Hạo ."

"Có hẹn trước chưa ạ?"

Tần Thế Kiệt nhìn chằm chằm vào Lữ Mộng Bình và nói tiếp ..

"Cô không biết tôi là ai à? "

"[Tôi cần phải biết Anh là ai sao?] .Không ạ. "

"Cô .."

"Thế Kiệt, cậu về nước rồi à?"

"Yo, my bestfriend. Mình về rồi đây .."

"Chỗ đông người, lên phòng rồi nói .."

Lữ Mộng Bình nhìn người con trai đó với cảm giác chán chường, nhưng cô vẫn giữ nụ cười thương mại với vị trí của mình . Tần Thế Kiệt là bạn thân duy nhất của Lâm Quân Hạo, được gia đình ép gửi sang du học ở nước ngoài tới nay được 3 năm ...

"Cậu về nước sao không về nhà thăm ba mẹ trước đi?"

"Mình có lòng ghé thăm mà cậu còn trách à? "

"Được rồi. Cảm ơn cậu được chưa? Thế cậu tìm mình có việc gì?"

"Người mà cậu tìm bấy lâu đã có thông tin gì chưa?"

Lâm Quân Hạo lắc đầu thay cho câu trả lời ...

"Vài ngày trước, Ánh Tuyết có nhắn cho mình bảo là hai bên gia đình đang sắp xếp ngày lành tháng tốt nhưng mà cậu vẫn biểu hiện là không quan tâm nên cô ấy buồn rầu lắm đấy . "

"Tại sao cô ấy lại nói với cậu?"

"Chứ nói với cậu được à? Cậu lúc nào mà bản mặt chẳng xụ ra một đống.."

"Cậu cũng biết là mình vốn không đồng ý cuộc hôn nhân này mà, đối với Ánh Tuyết mình chỉ xem cô ấy là em gái chơi từ nhỏ tới lớn của mình thôi .."

"Vậy cậu còn muốn tìm kiếm bóng hình mà chính mình còn không nhớ rõ đó à? Biết đâu người đó đã .."

"Thế Kiệt..Mình không muốn nghe từ đó đâu .."

"Được rồi. Mình không nói nữa. Vậy mình về nhà trước đây, có gì thì gọi.."

Lâm Quân Hạo gật đầu, Tần Thế Kiệt trước khi về vẫn không quên ghé ngang qua chỗ Lễ Tân mà nói móc Lữ Mộng Bình ..

"Này cô, vậy giờ cô biết tôi là ai rồi chứ? "

"Vâng. Thất lễ rồi, Tần thiếu gia . Về sau tôi sẽ chú ý ạ!"

"Tốt đấy.. Đi đây!.."

"[Bên ngoài là tôi đã cho Anh một đấm rồi đấy ..]"

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play