Nhân Vật Phản Diện: Ang Ấy Không Muốn Ly Hôn
Chap 1
Nhi Tịch là một cô gái bất hạnh, cả cuộc đời cô chưa bao giờ hưởng được một hạnh phúc trọn vẹn. Trước khi cô đủ lớn để nhận thức được thì mẹ đã qua đời, ba đi thêm bước nữa. Người mẹ kế sinh được một trai một gái, vốn cũng chẳng ưa gì con chồng, tuy không tới mức đối xử tệ bạc nhưng chưa bao giờ để Nhu Tịch vào trong mắt. Cô lớn lên như một thành phần dư thừa trong gia đình hạnh phúc ấy
Niềm vui lớn nhất của Nhi Tịch là đọc tiểu thuyết, đắm mình vào một thế giới tưởng tượng để giải tỏa tâm trạng muộn phiền. Sau khi tốt nghiệp đại học rồi đi làm, mỗi tối về lại cắm đầu vào màn hình điện thoại. Ấy thế mà ông trời cũng trêu tức cô, cô đọc phải một quyển tiểu thuyết tổng tài ba xu có nội dung rất hãm. Thêm vào đó, nữ phụ phản diện trong tiểu thuyết lại trùng tên trùng họ với cô. Không hiểu bằng thứ động lực thần kì nào mà Nhi Tịch lại đọc một lèo hết nội dung của quyển tiểu thuyết đó, sau khi đọc xong chỉ biết rủa lên vài câu rồi đi ngủ
Nhưng đó chưa phải điều tồi tệ nhất. Điều tệ nhất chính là… cô chỉ ngủ một giấc thôi mà đã xuyên không rồi?
Bần thần mất một lúc, Nhi Tịch lấy lại tỉnh táo đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Cảm giác lành lạnh từ lòng bàn chân truyền tới giúp cô khẳng định đây không phải là mơ. Cô nhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, chỉ xinh đẹp thôi dường như là không đủ để miêu tả ngoài hình hoàn hảo này. Gương mặt trái xoan tinh xảo, mày lá liễu, đôi mắt hai mí to tròn và bờ môi căng mọng đỏ hồng. Mái tóc dài đến thắt lưng đen óng mượt, phủ xuống đôi vai nhỏ nhắn. Vóc người có hơi gầy nhưng nơi cần lớn thì lớn, nơi cần nhỏ thì nhỏ. Đặc biệt là làn da này, trắng mịn như da em bé, chắc chắn là được chăm sóc rất tốt
Khương Nhi Tịch
/Nhìn trong gương/
Khương Nhi Tịch
Đ-đẹp quá đi
Nhi Tịch tự cảm thán. Đọc truyện ngôn tình đã lâu, cô cũng đọc qua không ít truyện xuyên không như thế này rồi nên rất nhanh đã đoán được phần nào. Cô cũng đoán ra được mình đã xuyên vào đâu, rất có thể là quyển tiểu thuyết [Bảo bối của tổng tài] mà cô đã đọc trước khi đi ngủ
Nói sơ một chút về cốt truyện, nó là một quyển tiểu thuyết bình thường không có gì nổi bật, thậm chí nội dung còn có phần rất hãm. Nếu không phải bản thân trùng tên với nhân vật phản diện, có lẽ Khương Nhi Tịch cũng không đủ kiên nhẫn để đọc tới chương cuối cùng. Nam chính của bộ truyện này tên Cố Dịch Thành, là kiểu con cưng của trời, tổng giám đốc lạnh lùng tàn nhẫn. Còn nữ chính tên Bạch Mạch Liên, là một đóa hoa xinh đẹp ngây thơ đơn thuần, là nàng Lọ Lem may mắn được hoàng tử để mắt. Nữ chính vốn con nhà nghèo, là một nhân viên bình thường nhưng sự thiện lương đã làm cho tổng giám đốc cấm dục để mắt tới, và rồi cốt truyện diễn ra theo một motip thường thấy
Nhưng, vấn đề ở đây là nam chính đã có gia đình từ trước rồi! Người đó là nữ phụ phản diện Khương Nhi Tịch, tiểu thư nhà quyền quý, có tài có sắc nhưng lại không có được tình cảm của nam chính. Năm nam chính hai mươi tám tuổi, gia đình mai mối hắn với một cô gái môn đăng hộ đối là tiểu thư nhà họ Khương. Tập đoàn nhà họ Cố và họ Khương ngang sức nhau trên thương trường, Khương Nhi Tịch lại là thiên kim trên cành cao, ai cũng cho rằng họ xứng đôi vừa lứa
Cố Dịch Thành ban đầu không có tình cảm với ai, với hắn, kết hôn với ai cũng được nên đã chọn người mà gia đình sắp xếp. Kết hôn được hai năm nhưng hắn chưa từng để tâm tới cô, cũng chưa từng ngủ chung phòng, càng đừng nói tới những hành động thân mật như những cặp đôi bình thường. Tuy vậy, nữ phụ vẫn đem lòng mến mộ Cố Dịch Thành. Sau đó, nam chính say mê nữ chính nên đòi ly hôn nhưng Nhi Tịch nhất quyết không đồng ý. Nữ phụ bày ra hàng loạt điều để gây khó dễ nữ chính, cuối cùng mọi chuyện bại lộ, không chỉ nữ phụ mà cả nhà họ Khương đều phải chịu chung số phận. Khương thị phá sản, anh trai và ba nữ phụ phải vào tù, còn bản thân nữ phụ thì bị người ta hãm hiếp đến chết. Nam chính và nữ chính sống hạnh phúc cùng nhau
Điều đáng tiếc ở chỗ, Nhi Tịch nhận ra ngoại hình hiện tại bây giờ của mình không tương ứng với thiết lập nhân vật nữ chính trong truyện. Thêm vào đó, dựa vào kinh nghiệm đọc ngôn tình nhiều năm của mình, cô chắc rằng mình đã xuyên vào vai nữ phụ phản diện cùng họ cùng tên
Như vậy khác gì nói tương lai cô sẽ chết rất thảm đâu? Cô không muốn đâu!
Khương Nhi Tịch
/Trấn tỉnh lại/
Khương Nhi Tịch
/Vỗ vỗ hai bên má/
Nếu lỡ xuyên rồi thì thôi vậy, cô chỉ còn cách “xoay chuyển càn khôn” để giữ tròn tính mạng. Cô không rãnh mà đi tranh đoạt tình cảm với nữ chính, bây giờ tốt nhất là nên ly hôn rồi chuồn đi càng xa càng tốt
Cô đi về phía tủ đồ lớn của nguyên chủ, nhìn quần áo chất chồng bên trong mà không khỏi tiếc rẻ. Dịch Thành âm trầm khó đoán nên mọi người đều không biết hắn thích dạng con gái như thế nào. Trong truyện có nhắc bởi vì nguyên chủ nghĩ hắn thích con gái điềm đạm, trầm tĩnh trưởng thành nên luôn cố gắng thay đổi bản thân thành hình mẫu người phụ nữ gia đình. Nguyên bản Khương tiểu thư là con người kiêu ngạo, có cá tính riêng, nay lại vì một người đàn ông mà thay đổi
Bởi vì thay đổi theo hình mẫu trưởng thành nên phần lớn trang phục bên trong đều là váy dài, kín đáo hoặc trang phục có phần chín chắn, cực kì không phù hợp với người như cô. Nhi Tịch chọn bừa một chiếc váy đơn giản dài tới đầu gối rồi đi xuống lầu. Trước tiên, cô muốn xác nhận thân phận của mình trước đã. Nếu đúng thật cô là Khương tiểu thư thì mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng dễ dàng
Nhà họ Khương có một trai một gái, Nhi Tịch từ nhỏ đã là công chúa được bao bọc kĩ lưỡng, vừa có ba mẹ yêu thương vừa có anh trai cưng chiều. Có thể nói, ngoại trừ trái tim của nam chính thì Nhi Tịch muốn gì cũng có. Haiz, càng nghĩ càng thấy tiếc, một người có đầy đủ như thế vậy mà vẫn xếp sau một cô gái bình thường may mắn sở hữu hào quang nữ chính
Lúc Nhi Tịch xuống lầu, một người phụ nữ ước chừng năm mươi mấy, sáu mươi tuổi đang lau dọn nhà bếp. Thấy cô đi xuống, người đó vội nói:
Dì Lưu
Tiểu thư dậy rồi à? Để tôi xuống dưới mang đồ ăn sáng lên cho tiểu thư
Nhi Tịch chưa kịp nói gì thì người đó đã đi ra sau bếp. Cô ngồi xuống bàn ăn, nhìn vị trí đối diện trống rỗng thì cũng ngầm hiểu là đối phương không muốn ăn sáng với mình. Lúc người giúp việc đi lên có mang theo một tô bánh canh nóng hổi và một cốc nước cam tươi. Nhi Tịch he hé miệng, khẽ gọi:
Khương Nhi Tịch
Ừm...dì Lưu?
Nhi Tịch đã hoàn toàn xác định được mình đã ở trong quyển tiểu thuyết kia rồi. Dì Lưu là người giúp việc trong biệt thự riêng của Dịch Thành, cũng là người cảm thông, thấu hiểu cho nguyên chủ nhất. Song, bởi vì Dịch Thành không đồng ý cho người trong nhà gọi cô bằng hai tiếng “phu nhân” nên dì chỉ đành gọi cô là tiểu thư
Dì Lưu
Tiểu thư có gì dặn ạ?
Nguyên chủ là tiểu thư nhà giàu nhưng tính tình không quá ngang ngược, không xem thường hay bắt nạt người làm nên hầu như ai cũng quý. Dì Lưu giống như một người cô, người dì của nguyên chủ ở nhà họ Dịch nên giữa họ không có khoảng cách. Nhi Tịch đảo mắt, hỏi:
Khương Nhi Tịch
Tối nay Dịch Thành có về không vậy dì?
Gương mặt dì Lưu thoáng nét buồn bã rồi lại cảm thông, dì hơi cười, trả lời:
Dì Lưu
Tối nay chắc ông chủ sẽ về, tiểu thư cứ yên tâm
Sau đó nhìn phần ăn của mình. Nguyên chủ là người có nguyên tắc, sống theo lối lành mạnh nên thích uống nước ép trái cây tươi. Nhưng Nhi Tịch thì lại khác, cô thích uống nước có gas hơn
Khương Nhi Tịch
Dì ơi, từ bữa sau dì không cần mang nước trái cây cho con nữa nhé. Con muốn đổi qua nước có gas ạ
Chap 2
Nhi Tịch trở về phòng mình chờ đợi. Cô lấy giấy bút ra, vẽ vời chuẩn bị một kế hoạch thật chu toàn cho cuộc sống sau này. Nhà họ Khương giàu thì giàu thật, quan hệ giữa người thân trong gia đình cũng rất tốt, nhưng cô không muốn mang tiếng là ăn bám. Nguyên chủ hiện đang là phó tổng giám đốc ở Khương thị, từng tốt nghiệp đại học kinh tế loại xuất sắc, ngặt nỗi tâm Nhi Tịch không sắc sảo thông minh được như cô ấy. Cô tự biết năng lực của mình dừng lại ở mức nào, cô không thể đảm nhiệm được vai trò của nguyên chủ, cũng không thể kéo công ty đi xuống. Bởi thế, có lẽ cô sẽ nghỉ việc
Sau đó? Ừm… cô sẽ mở một quán café, có đầy đủ các loại nước uống và bánh ngọt. Bên cạnh đó còn chăm sóc cây kiểng và nuôi thú cưng làm điểm nhấn. Nguyên chủ có một người bạn thân là nhà thiết kế, chị dâu là thợ làm bánh, mọi thứ đều quá tuyệt vời!
Nhi Tịch đoán là còn khoảng ba tháng nữa thì nam nữ chính sẽ gặp nhau và bắt đầu chuyện tình màu hường phấn. Từng ấy thời gian là quá đủ để cô “rút êm”
Mãi mê đắm chìm vào tương lai màu hồng mà mình đã vẽ ra, Nhi Tịch không nhận ra trời đã tối. Cô rất hài lòng về kế hoạch của mình, cũng đã tưởng tượng được tương lai ấy sẽ đẹp như thế nào. Sau khi ly hôn, cô sẽ tìm một người thật lòng yêu thương mình rồi cùng xây dựng một tổ ấm gia đình thật sự. Như thế thật sự tốt hơn nhiều so với việc phí phạm tuổi xuân ở cái nơi lạnh lẽo này
Nhưng, người tính không bằng trời tính, ông bà dạy không bao giờ sai
Buổi tối, khi Dịch Thành đi làm về, dì Trần đem đồ ăn nóng hổi dọn lên bàn cho hai người. Hắn vẫn lạnh lùng đọc tài liệu chứ không nhìn cô lấy một cái. Nhờ đó, Nhi Tịch có cơ hội đánh giá hắn kĩ hơn. Dịch Thành là nam chính tiểu thuyết, ngoại hình chắc chắn không tầm thường. Ngoài điển trai, tất cả các đường nét trên gương mặt hắn đều toát lên vẻ cương nghị. Bên dưới lớp áo sơ mi kia chắc chắn là một dáng người săn chắc, sáu múi rõ ràng. Cô thật sự không tưởng tượng được, con người này sau khi va phải lưới tính với nữ chính, từ một chàng trai lạnh lùng trở thành con người thích làm nũng, thích ghen tuông vớ vẩn thì sẽ như thế nào
Nhận ra ánh mắt cô nhìn mình, Dịch Thành dời mắt khỏi tài liệu, nhìn cô một cái rồi thôi. Nhưng Nhi Tịch biết, biểu hiện của hắn là muốn cô lên tiếng trước. Chờ khi dì Lưu đi xuống bếp dọn dẹp, Nhi Tịch cầm đũa gắp cho hắn một miếng thịt rồi ấp úng:
Khương Nhi Tịch
Ừm... Dịch... Dịch Thành...
Cố Dịch Thành
/Bỏ tài liệu xuống/
Đôi mắt lạnh lùng vẫn nhìn cô chằm chằm. Nhi Tịch cọ cọ hai chân vào nhau, căng thẳng nói:
Khương Nhi Tịch
Tôi... tôi muốn ly hôn
Ánh mắt Dịch Thành thoáng vẻ bất ngờ, sau đó lại nhìn cô như đang đánh giá. Mất một lúc sau, hắn mới lên tiếng:
Cố Dịch Thành
Đừng có mà kiếm chuyện
Nhi Tịch ngơ ra, từ trạng thái lo lắng chuyển sang tức giận. Hắn cho rằng cô đang chơi trò lạt mềm buột chặt, muốn lấy ly hôn làm cái cớ để thu hút sự chú ý của hắn sao? Có phải hắn tự cao quá rồi không?
Khương Nhi Tịch
E hèm... Tôi không kiếm chuyện. Tôi muốn ly hôn thật
Khương Nhi Tịch
*Chắc chắn anh ta sẽ đồng ý thôi*
Khương Nhi Tịch
/Cười thầm/
Nhi Tịch nghiêm túc nói. Lúc này, ánh mắt của Dịch Thành mới tập trung nhìn cô. Ngay lúc mà Nhi Tịch tưởng như mọi chuyện đã xong xuôi thì Dịch Thành lại trực tiếp đập tan giấc mộng của cô với hai từ:
Khương Nhi Tịch
Ơ... /Nụ cười trên môi đã biến mất/
Không được? Không được ly hôn? Tại sao lại không được? Hắn không có tình cảm với cô, vậy giữ cô lại để làm gì? Đáng lí ra hắn nên dọn đường cho nữ chính mới phải chứ. Hay là vì lúc này nam nữ chính chưa gặp nhau nên hắn cảm thấy không cần thiết?
Khương Nhi Tịch
Tại sao lại không được?
Nhi Tịch hỏi lại. “Tương lai” nàng đã cất công chuẩn bị cả ngày, vậy mà hắn nói không được là không được thế nào?
Khương Nhi Tịch
Tôi không yêu cầu phí bồi thường ly hôn, chúng ta ly hôn hòa bình, đường ai nấy đi thôi mà
Cố Dịch Thành
Cô cho rằng tôi tiếc khoản tiền đó à?
Ánh mắt Dịch Thành lộ vẻ khó chịu. Trước đây hắn không yêu cô, nhưng chí ít cũng thấy cô là người thông minh biết tính toán. Còn bây giờ, dường như cô trở thành một đứa trẻ khờ khạo, nghĩ gì đều thể hiện hết lên mặt
Khương Nhi Tịch
Vậy tại sao anh không muốn ly hôn?
Nhi Tịch nghiến răng. Không lẽ hắn muốn cô ở đây chờ chết á?
Khương Nhi Tịch
Chúng ta không có tình cảm, anh cũng không xem tôi là vợ, vậy tại sao lại không chịu ly hôn?
Cố Dịch Thành
Cô cho rằng việc ly hôn đơn giản thế ư? Vậy họ hàng hai bên cô tính sao? Lí do gì để ly hôn?
Dịch Thành nói, đây có lẽ là lần hiếm hoi hắn chịu nói nhiều với cô như thế. Nhi Tịch hơi đơ ra, sau đó phản bác:
Khương Nhi Tịch
Lý do… lý do là chúng ta không có tình cảm!
Cố Dịch Thành
Không có tình cảm?
Dịch Thành nhìn cô, ánh mắt rõ vẻ khó hiểu
Cố Dịch Thành
Cô nghĩ có bao nhiêu người tin cô?
Nhi Tịch nghẹn ứ họng, hầu như ai cũng biết cô mến mộ hắn, chuyện rõ như ban ngày
Khương Nhi Tịch
Nhưng… nhưng tôi muốn ly hôn!
Cố Dịch Thành
Tôi nói là không được!
Cố Dịch Thành
/Cau mày tỏ vẻ ra khó chịu/
Cố Dịch Thành
Ngoài bản thân, cô cũng nên nghĩ về gia đình hai bên đi. Bên cạnh đó, cô nghĩ người bên ngoài sẽ nói như thế nào?
Cố Dịch Thành
/Cầm sấp tài liệu/
Cố Dịch Thành
/Đi lên lầu/
Nhi Tịch ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của hắn, nghiến răng ken két. Tên khốn này! Có mỗi một đường lui của cô mà hắn cũng muốn chặn là sao chứ?
Nhưng hắn nói cũng không sai, nếu bây giờ đột ngột ly hôn thì mối quan hệ giữa hai nhà sẽ xấu đi, ảnh hưởng khá lớn đến công việc của đôi bên. Đó là chưa kể, người ngoài sẽ đàm tiếu một trong hai người có nhân tình bên ngoài nên mới đang yên đang lành thì ly hôn, sẽ có nhiều người để ý tới họ, mà Dịch Thành thì đặc biệt không thích điều đó.
Hợp lí thì hợp lí, nhưng không lẽ hắn muốn có chuyện mới ly hôn? Vậy còn cô phải tính sao đây hả?
Khương Nhi Tịch
Phù, phải bình tĩnh lại. Chờ tới khi gặp nữ chính là hắn sẽ thay đổi thái độ ngay chứ gì! Vậy mình sẽ kiên nhẫn chờ tới lúc đó. Còn bây giờ? Tốt nhất là mình nên nhanh chóng dọn khỏi cái nhà này rồi về nhà họ Khương sống
Download MangaToon APP on App Store and Google Play