Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chạy Trốn Khỏi Anh/Em Nhà Họ Ngô

Chap 1

(...): suy nghĩ /.../: hành động, biểu cảm
...
Trần An Tường
Trần An Tường
Em hẹn anh ra đây là có việc gì không?
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Chỉ là em kêu anh ra đây để nói một chuyện mà thôi.../ ấp úng /
Trần An Tường
Trần An Tường
Chuyện mà em bảo nó quan trọng lắm sao?
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Không phải đâu.../ im lặng một lúc /
Trần An Tường
Trần An Tường
Sao em đột nhiên im lặng vậy? / khó hiểu /
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
An Tường này!!
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
C-chúng ta...chia tay đi.
Trần An Tường
Trần An Tường
Cái gì chứ!!
Trần An Tường
Trần An Tường
Chờ đã..tự nhiên em lại đột ngột đòi chia tay với anh...e-em suy nghĩ lại đ..../ lắp bắp /
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Em đã suy nghĩ kĩ lắm rồi!! / lớn giọng /
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Em nhận ra rằng bấy lâu nay, tình cảm của em đối với anh nay nó đã khác xa rồi.
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Em không muốn bản thân mình phải tiếp tục lừa dối anh...Cho nên hai ta hãy dừng lại đây thôi!
Trần An Tường
Trần An Tường
Vậy là..mấy ngày vừa qua, những việc em làm với anh đều là giả hết sao?
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
E-em...
Trần An Tường
Trần An Tường
Ngay cả câu nói " em yêu anh "mọi ngày em dành cho anh..Tất cả...tất cả đều là giả hết ư!? / giọng run run + nắm chặt tay /
Trần An Tường
Trần An Tường
NovelToon
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
/ nắm lấy tay An Tường /
Trần An Tường
Trần An Tường
!!
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Mong anh hãy tha thứ cho em.
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Em thật sự không muốn khiến anh phải đau lòng mà thôi.
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
NovelToon
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Em thật lòng xin lỗi anh.
Trần An Tường
Trần An Tường
Mẫn Hoa.../ thất thần /
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
/ rút tay lại /
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Cảm ơn anh vì những năm tháng vừa qua đã luôn chăm sóc và yêu thương em.
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Mong những ngày sau, anh sẽ tìm được một người con gái tốt đẹp hơn em. / gượng cười /
Mẫn Hoa
Mẫn Hoa
Em có việc bận nên xin phép được đi trước. Chào tạm biệt anh./ quay lưng + bước đi /
....
Tí tách...tí tách...
NovelToon
Từng hạt mưa cứ ào ạt mà rơi xuống, ban đầu chỉ là những hạt mưa nhỏ nhưng dần dần thì tạo ra một trần mưa lớn. Trời cũng đã bắt đầu tối đi, trên đường hiện giờ chỉ còn thưa thớt vài chiếc xe chạy quay lại....Riêng chỉ có một hình bóng của người con trai bước đi khá loạng choạng trên lề đường, dù cho cả người cùng với bộ quần áo đã bị cơn mưa làm cho ướt mèm hết nhưng thanh niên ấy dường như mặc kệ mà đi tiếp trên tay thì vẫn còn cằm chai rượu đã rỗng từ lúc nào.
Trần An Tường
Trần An Tường
Mẫn Hoa..sao em lại rời bỏ anh chứ?...Anh đã làm gì sai hay sao? / lẩm bẩm /
Từ khi cậu và cô bắt đầu chính thức chia tay nhau, tự tạo ra cho mình một cuộc sống mới mà không có đối phương ở bên. Nhưng kể từ lúc đó, cậu dần trở thành một con người khác, suốt ngày đắm mình trong rượu bia thuốc lá cái thứ, công việc thì ngày càng đi xuống làm cho ông sếp mắng chửi sau đó bị đuổi khỏi công ty.
Trong đầu cậu lúc này giờ chỉ còn là những kí ức hồi đó, từng khoảnh khắc khung cảnh hai người vua đùa, âu yếm với nhau. Cậu thậm chí còn nghĩ đến chuyện cả hai sẽ tiến tới hôn nhân nhưng nào ngờ mọi thứ đều chấm dứt bởi lời nói chia tay của đối phương.
Trần An Tường
Trần An Tường
( Không có em, thì cái cuộc sống này còn gì thú vị nữa.)
Trong người hiện giờ đã có chút hơi men của rượu cùng với đó là một tâm trạng đau khổ nặng nề nên hầu như cậu chả để ý mọi thứ xung quanh, cứ vậy mà thảnh thơi đi ngang qua giữa đường mà không biết rằng đèn thông báo dành cho người đi bộ đang hiện lên màu đỏ sáng.
Từ phía xa xa, một chiếc xe bán tải cỡ lớn đang chạy về phía chỗ cậu.
n/v phụ
n/v phụ
Tài xế: ♫~♪~♬ / huýt sáo /
n/v phụ
n/v phụ
Tài xế: Hửm
Trần An Tường
Trần An Tường
.
n/v phụ
n/v phụ
Tài xế: Sao lại có người đi ngang giữa đường vậy chứ? / khó hiểu /
Bíp...Bíp...Bíp Bíp...Bíp..
n/v phụ
n/v phụ
Tài xế: Sao không chịu tránh ra gì hết vậy! / bực bội + nhấn còi xe /
Tiếng còi xe kêu lên dữ dội như đang muốn thông báo cho cậu biết, như ai kia lại vẫn mặc kệ mà không để ý rằng mình và chiếc xe tải ấy chỉ còn cách một khoảng cách.
n/v phụ
n/v phụ
Tài xế: Dù cho xe có dừng lại thì vẫn không kịp mất. / đạp thắng xe /
n/v phụ
n/v phụ
Tài xế: Này!! Bộ muốn ch*t hay gì mà không chịu né ra đi hả!? / ló đầu ra khỏi cửa sổ /
Trần An Tường
Trần An Tường
( Ai kêu mình sao? ) / nhìn sang trái /
Ánh đèn từ chiếc xe bán tải chiếu thẳng trực tiếp vào mặt cậu, do tiếp xúc một cách bất chợt nên theo phản xạ mà nheo mắt lại.
Trần An Tường
Trần An Tường
Chói qua đi./ đưa tay lên che /
Mọi việc diễn ra sau đó diễn ra đầy đau thương....
ẦM!!!
NovelToon
Cậu bị chiếc xe va chạm mạnh mà lăn vài dòng rồi nằm bắt tỉnh, phần đầu do bị tác động mạnh nhất nên máu ở phía sau cứ thế mà tuôn trào một lúc càng nhiều khắp người thì chỉ nhận được một cơn đau nhức nhối không tài nào mà nhúc nhích nổi. Người tài xế kia thấy mình vừa gây ra tai nạn khuôn mặt liền trở nên hoảng sợ cả lên, lo sợ bản thân sẽ phải đi tù nên lập tức lái xe rời bỏ hiện trường một cách nhanh chóng.
Trần An Tường
Trần An Tường
Cuộc đời mình đến đây là chấm dứt rồi sao?.....Khốn nạn thật.../ nhắm mắt /
....

Chap 2

RẦM!!RẦM!!
Thằng kia!! Mày tính ngủ đến khi nào vậy hả!!??
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
(Sao ồn ào vậy? ) / chậm rãi mở mắt /
Nếu không lầm thì cậu nhớ vừa rồi không may cậu bị tai nạn do mất nhiều máu nên thành ra là cậu ngủm củ tỏi luôn rồi...
Cứ tưởng mở mắt ra thì sẽ thấy bản thân đang ở trên thiên đàng hoặc là ở dưới địa ngục.
Nhưng kì lạ thay, khi mở mắt dậy thì thấy một chùm đèn lớn nhìn cách nó trang trí cũng đủ hiểu giá nó đắt đỏ cỡ nào, liếc nhìn xung quanh thì nhận ra mình đang ở trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ cách bày trí thì nhìn đơn giản một bàn học nhỏ được bố trí gần cửa sổ, tủ đồ quần áo thì được đặt ngay kế bên cửa phòng, có luôn cả một kệ sách khá lớn....
Nhìn căn phòng cũng đủ hiểu là dành cho những người còn là học sinh, sinh viên còn đối với cậu thì đã tốt nghiệp từ đời nào rồi, nên đây chắc chắn không phải là phòng của cậu
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Đây là đâu vậy? ) / cố ngồi dậy /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Lúc đó có một chiếc xe tải chạy đến...Ừm..sau đó thì mình bị tông...và rồi là mình đã ch*t do mất máu..../ cố gắng nhớ lại /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Hình như đầu mình...? / sờ sờ quanh đầu /
Có lẽ ai đó đã tốt bụng mà băng bó lại xung quanh đầu giúp cậu.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Không biết ai đã giúp mình nhỉ? / nói nhỏ /
RẦM!!
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Gì vậy / giật mình /
Không biết do cậu vừa mới tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon nên tầm nhìn còn hơi mờ chưa nhìn rõ hoặc là người vừa rồi xông cửa phòng vào di chuyển nhanh cứ như một cơn gió lướt qua vậy.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
A / nhăn mặt /
Da đầu cậu ngay tức khắc nhận được cơn đau rát. Lực tay của người vừa rồi khá mạnh, cậu cảm thấy phần da trên đầu như muốn bị rách ra vậy.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Làm cái gì v-
???
???
Mày bị điếc hay gì?
???
???
NovelToon
???
???
Có biết tao kêu mày nãy giờ không HẢ!? / giựt tóc cậu /
Cứ mỗi lần người kia nói xong câu nào thì lực tay càng ngày trở nên mạnh bạo hơn.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Tên khốn này! Mắc cái giống gì mà vừa nói vừa giựt tóc của mình vậy ) / khó chịu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Tóc chứ có phải là lá cây đâu! Mà giựt như đúng rồi vậy! )
???
???
Hết bị điếc xong rồi đến câm hay gì?
???
???
Đ*o biết mở mồm ra để nói chuyệ-...
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
CỨ GIẬT TÓC NGƯỜI TA MÃI LẤY QUẦN GÌ MÀ TRẢ LỜI LẠI ĐƯỢC!!! / nói to /
???
???
!!! / giật mình /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Còn ko mau buông ra!? Tính để vậy luôn hay gì!!
???
???
/ bỏ tay ra khỏi tóc cậu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Đau chết đi được. / lí nhí + xoa chỗ vừa bị giật /
Cậu mà ko lên tiếng chắc ngay chỗ bị giật từ nãy giờ thế nào cũng sẽ bị hói mất cho mà xem.
Xoa một hồi cảm nhận được cơn đau đã vơ đi, cậu mới quay đầu lại nhìn người vừa rồi tính mở miệng để chửi tên khùng kia, chưa gì đã nhận thêm một cơn rát khác nằm ngay bên má cậu.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Cái đ*t! tên điên này!!! ) / giật giật mí mắt /
???
???
Nay lá gan lớn nhỉ? Dám cãi lại tao?
???
???
Mọi hôm mày chỉ biết mếu máo khóc lóc cái thứ!? Đời nào mở cái miệng ra.
???
???
Nay biết cãi lại tao luôn. Tưởng mày câm suốt đời chứ. / nhếch mép /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Tên này độc mồm dữ!? Mở miệng ra toàn chửi tục ko! )
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Có quen biết gì nhau mà chửi người ta như đúng rồi. )
???
???
Mày còn ngồi đực ra đó làm gì!? Còn ko mau vscn!! / khó chịu /
???
???
Làm tao phải lết cái thân lên đây để kêu một thằng ăn hại như mày. / quay lưng + bước đi /
???
???
Phiền phức. / đóng cửa phòng /
RẦM!!!
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Đóng cửa cũng ko nhẹ nhàng được. Đúng là tên điên!! / xoa má /
Lúc nãy, tên khốn kia tát vào má cậu một cú khá đau giờ thì nó đã đỏ ửng cả lên.
Hiểu Minh vừa xoa má vừa suy ngẫm điều gì đó. Cậu thấy người vừa rồi có chút quen mắt cứ có cảm giác mình đã từng gặp ở đâu rồi, nghĩ tới nghĩ luôn cũng chẳng thể nhớ rõ được.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Rõ ràng là biết được tên kia, nhưng mình ko nhớ gì hết vậy nè.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Aizz....Ko nhớ được, trời ơi!! / vò đầu /
Giờ có than thở cũng chẳng thu nhập thêm bất cứ thông tin gì, Hiểu Minh nhanh chóng rời khỏi chiếc giường mà tiến thẳng vào nhà vs.
|| Chuyển cảnh ||
Đứng trước gương, Hiểu Minh ko khỏi ngất ngây khi nhìn thấy bản thân mình trong gương à ko phải nói đúng hơn là của một ai đó.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Ôi..!! Cái vẻ đẹp hớp hồn này là sao đây?! / sờ lên mặt /
Trước gương bây giờ hiện lên hình ảnh một vị thiếu niên vớ màu tóc trắng như tuyết phần mái dài che đi hết gần nửa cặp mắt, khuôn mặt có phần hơi gầy gò với hai cái má hồng đỏ ửng nhẹ, sóng mũi cao, đôi môi thì mỏng nhẹ cứ như thể chỉ cần cắn nhẹ lên bờ môi ấy thì ngay tức khắc sẽ chảy máu liền. Nhưng thứ khiến cậu phải mê mẩn nhất, chính là cặp mắt đen nâu hình như là người này sở hữu mắt hai mí nên nhìn nó to tròn hơn, lông mi thì dài y như là con gái vậy. Chưa kể còn có một nốt ruồi nhỏ nằm ở phía đuôi mắt trái, thân hình thì cũng thuộc dạng vừa phải chỉ có điều hơi ốm, vừa nãy cậu sờ vào bụng thì chả thấy một miếng mỡ nào. Nhìn một hồi thì cậu dường như nhận ra một bí mật động trời nào đó.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Chờ chút đã....Nhìn khá quen, từng nhìn thấy ở đâu rồi? / chống cằm+ suy nghĩ /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Đúng rồi!!
Như nhận ra được, Hiểu Minh liền đập tay một cái rồi vui vẻ trả lời một mình với cái gương đối diện.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Người này mình từng thấy trên tivi....Để coi...tên gì ấy nhỉ?
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Minh Minh??....ko phải cái tên này....Hmm...Minh...Minh...
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Minh....Có phải là Ngô Hiểu Minh trong bộ phim " Chúng ta sẽ mãi ở bên nhau " thì phải?
Lý do cậu biết được cũng dễ hiểu thôi, bởi kiếp trước cô người yêu tên Mẫn Hoa đã rủ cậu xem bộ phim này, cậu xem trên mạng thì thấy bộ này được khá nhiều người bình luận, hầu như một phần nửa comment đều nói về cái kết đầy đau thương của bộ phim. Tóm tắt sơ về bộ phim " Chúng ta sẽ mãi ở bên nhau " thì nội dung chính nói về cuộc tình của các thiếu gia với một người con gái, nam chính thì có một cuộc sống giàu sang, có nét đẹp cuốn hút mọi cô gái, nữ chính thì chỉ là một người con gái tầm thường, gia cảnh thì thuộc dạng khá giả, ngoại hình cũng bình thường vậy mà chẳng hiểu sao các nam chính lại mê mẩn cô đến điên cuồng. Từ cái lần mà nam chính vô tình bắt gặp nữ chính thì họ đã biết yêu là gì, và thế là họ ngày ngày theo đuổi cô nào là viết thư tỏ tình, tặng hoa, hay tặng những món quà đắt đỏ, nhưng đáng tiếc hay nữ chính lại chẳng có tình cảm gì với các nam chính bởi cô đã có tình yêu của riêng mình. Đó là một chàng trai lớn hơn cô hai tuổi học trên cô một khóa, cô và chàng trai ấy gặp nhau khi cả hai đang ở trong thư viện, cả hai đã có một cuộc trò chuyện đầy thú vị chưa kể còn có chung sở thích nữa. Cho nên dù cho các nam chính có theo đuổi cô đến mấy thì nữ chính chỉ một lòng mà yêu chàng trai
Các nam chính sau khi biết nữ chính chẳng có tình cảm gì với mình đã vậy còn dám yêu một người con trai khác, họ đã rất tức giận nên bọn họ đã quyết định sẽ bắt cóc cô đem về nhà và trói buộc cô lại. Vào cái đêm định mệnh khi nữ chính đang đi chơi với người cô yêu thì bị một nhóm người lạ mặt lao vào mà bắt cóc cô, còn chàng trai thì bị đánh đập dã man dẫn đến bất tỉnh, sau khi nữ chính biết mình bị đem về nhà các nam chính thì cô đã chống cự quyết liệt, còn họ thì chả thấy việc mình làm là sai trái cả ngược lại còn thấy rất vui khi cuối cùng cô đã thuộc về bọn họ......Và rồi những ngày tháng sau đó, nữ chính phải sống một cuộc đời đầy đau đớn, có hôm thì bị đánh đập, hành hạ đã vậy cô còn bị bọn hắn ***** *** nữa, dù có nữ chính có lắc đầu từ chối đến cỡ nào thì bọn quái vật đó bỏ ngoài tai mà làm nhục cô, qua ngày hôm sau thì lại đối xử với cô đầy dịu dàng rồi còn bảo là yêu cô nên mới làm vậy. Nữ chính đương nhiên đã bỏ trốn rất nhiều lần nhưng kết quả đều thất bại và bị bọn chúng bắt lại cứ mỗi lần như vậy thì cô sẽ chịu đựng nhiều sự tra tấn dã man, chưa kể bọn chúng còn chặt mất hai chân của cô để cô cả đời sống nhờ bọn họ mãi mãi. Còn người cô yêu thì sao? Tại sao lại ko đến cứu cô?....Đơn giản thôi, người cô đã đem một lòng yêu hiện giờ đang sống vui vẻ bên một người con gái khác. Bọn chúng biết được cô vẫn còn lưu luyến với tình cũ nên đã bày mưu tìm kiếm một người con gái xinh đẹp quyến rũ hơn và dụ dỗ chàng trai kia, và ngày ngày chàng trai ấy đã quên mất cô mà giờ chỉ đắm chìm vào người con gái. Cô khi biết tin thì sốc lắm, nhưng cô làm được gì giờ, chân thì bị chặt mất đi giờ chỉ biết sống nhờ vả vào bọn họ. Kể từ sau đó, nữ chính như một con búp bê vô hồn vậy, mặc kệ để bọn chúng điều khiển cô, mọi buổi sáng thì bọn chúng sẽ chăm sóc cô ân cần dịu dàng đến đêm thì sẽ cưỡng ép cô. Kết phim thì ai cũng đều biết rồi đấy!? Nữ chính và các nam chính đã tổ chức lễ cưới và sống hạnh phúc mãi mãi về sau.....
Đã có nhiều người khá bức xúc về cái kết phim. Nào là người bảo " các nam chính đều là bọn điên, ấy ko lại giam cầm người mình yêu ", còn có người bảo là " nếu ngay từ đầu, nữ chính chịu lời tỏ tình từ các nam chính thì kết cục của phim sẽ khác ", v...v...v. Người thì theo phe nam chính, người thì theo phe nữ chính còn có người trung lập nữa.
Còn nhân vật Ngô Hiểu Minh vừa rồi thì chỉ là một nhân vật phụ là em/anh trai của các nam chính. Theo như cậu của kiếp trước tìm hiểu thì nhân vật này khá nhạt nhòa chả có điểm gì nổi bật mấy, là người em/anh trai có cùng dòng máu của cha nhưng khác mẹ, hầu như mọi anh/em trong nhà đều ko ưu gì mấy về nhân vật này.....Cái kết cục của người này thì khá đáng thương, bởi vì do giúp đỡ nữ chính tìm kiếm đường chạy trốn ko may bị nam chính phát hiện, nên nhân vật Ngô Hiểu Minh đã bị bọn chúng sai người đến và bị đánh hội đồng dẫn đến mất máu mà chết.
.........
RẦM!!
Cậu đập mạnh vào bồn rửa một tiếng khá to, cúi gằm mặt xuống rồi bắt đầu suy nghĩ về cái số siêu nhọ của mình.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Tại sao lại nhập xác vào nhân vật này chứ!? Tại sao ko phải là người khác!? Dù chỉ là người qua đường thôi cũng được!!!!
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Phải nhận cái kết cục chết lãng xẹt cũng chỉ vì lo chuyện bao đồng này thì......mình thà chọn chết vì nhảy cầu còn hơn. / ngước mặt lên /
Nhìn thẳng vào tấm gương một lúc rồi thở dài một hơi đầy nặng nề, đưa tay vỗ hai bên má để lấy lại bình tĩnh, ánh mắt hiện một tia sáng cùng một ngọn lửa nhỏ dường như Hiểu Minh đang cố gắng đạt một điều gì đó.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Nếu vậy....Từ giờ, mình sẽ thay đổi cái cuộc sống tẻ nhạt của nhân vật này!!
Được cho sống lại một cuộc sống mới thì cậu đâu ngu gì mà bỏ lỡ được, mục tiêu lần này của cậu đó là sẽ cố lơ đi cuộc tình của cặp đôi cẩu lương kia, rồi sau này cậu sẽ có một cuộc sống của riêng mình rồi kiếm được bạn gái cả hai sẽ sống trọn đời cùng nhau........Coi như là bù cho kiếp trước của cậu vậy- Đó toàn bộ đều là suy nghĩ của Hiểu Minh sau này.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Giờ thì mau vscn thôiiii
|| 15p sau ||
Sau khi vscn xong, Hiểu Minh nhanh chóng đến bên tủ đồ để lấy đồng phục, vì theo như cậu thấy thì người này vẫn còn đang trong độ tuổi đi học, còn lý do cậu biết ngày hôm nay phải đi học thì bởi vì khi nãy cậu nhìn cuốn lịch trên bàn học thì biết hôm nay là thứ 2 ngày xx tháng x năm xxxx, lấy được đồng phục của trường thì cậu liền vào nhà tắm thay đồ.
Thay xong cậu tiến đến bên bàn học, rồi bắt đầu soạn sách vở cũng hên người này có ghi chú thời khóa biểu là hôm nay học môn gì, chứ nếu ko cậu đã vác cái cặp trống rỗng lên trường luôn rồi chứ có biết nay học môn gì đâu.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Soạn cặp xong rồi, giờ thì đi thôi!! / vác cặp lên vai /
Mang tâm trạng hí hửng đi đến cửa phòng, nghĩ thầm trong lòng mong ngày hôm nay mọi chuyện sẽ xảy ra đều tốt đẹp, chứ từ sáng giờ cậu thấy mình hơn xui.
.....
....
...
..
.
|| Tại phòng ăn ||
???
???
Giờ mới chịu lết cái mặt xuống đây sao?
???
???
Thật tốn thời gian!!
???
???
Tưởng mày chết luôn trong phòng rồi chứ.
???
???
Tại sao chúng ta phải chờ tên ăn hại này chứ!?
???
???
Lâu chết đi được~~
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
.......( À ko!! Mình xin rút lại lời vừa rồi. )
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Từ giờ mình sẽ bắt đầu gặp nhiều chuyện còn xui hơn nữa!! ) / gào thét trong lòng /
...

Chap 3

Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Mình sắp có một linh cảm ko lành sẽ xảy ra ngay bây giờ. )
Mới vừa bước vô phòng ăn thôi, là Hiểu Minh đã ngửi thấy được mùi tiền nồng nặc quanh đây rồi. Nhìn cái phòng ăn chả khác gì như cái thời hoàng tộc cả, căn phòng thì được phủ sơn màu trắng bạc, ở bốn góc tường thì đều sẽ có một người hầu nữ đứng đó, bàn ăn thì dài sọc được phủ bằng một lớp sơn màu vàng óng mượt, nhìn kĩ thì còn thấy nó đang chiếu sáng rồi lấp lánh các thứ cứ như là được làm bằng vàng thật rồi phủ lên vậy, trên trần nhà ăn thì còn có đèn chùm khổng lồ còn được đính thêm mấy viên pha lê, đảm bảo nhìn lâu một chút là sẽ lé con mắt liền. Chưa hết đâu, điều mà cậu để ý nhất chính là trên chiếc bàn ăn ấy, có đầy đủ các món sơn hào hải vị, nào là bò bít tết, tôm hùm nướng, bào ngư, v...v.., toàn là các món ăn mà ở kiếp trước cậu chưa từng được ăn qua.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Ực../ nuốt nước bọt /
Ôi!!....cái mùi thơm nó bay phấp phới ở mũi cậu, dù ko biết hương vị khi ăn vào rồi sẽ ra sao, nhưng Hiểu Minh vừa nhìn thấy cách bày trí vô cùng đẹp mắt cùng với hương thơm ngon này thì dám chắc chỉ cần ăn một miếng thôi là cậu khỏi chê vào đâu được.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Mình muốn ăn quá đi. )
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
NovelToon
Có lẽ do mải mê suy nghĩ về đồ ăn, mà Hiểu Minh quên bén mất trong căn phòng này còn có sự xuất hiện của những con người nào đó đã chứng kiến hết mọi việc của cậu....
Một trong số bọn họ bắt đầu lên tiếng để kéo hồn cậu lại
???
???
Eo ôi!! Chảy cả nước miếng ra luôn kìa.
???
???
Tởm chết đi được. / khó chịu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Hả.../ bừng tỉnh lại /
???
???
Nhìn tên kia xong, làm em mất hết hứng ăn luôn rồi.
???
???
Chưa được ăn nữa sao? Phải đợi đến khi nào đây~~ / nằm dài trên bàn /
Giữa những lời bàn tán xôn xao ấy, thì có một giọng nói đầy sự uy nghiêm phát ra từ phía người đang ngồi ở vị trí cao nhất trong bàn ăn.
???
???
Tất cả im lặng!! Trong bàn ăn ko được phép nói chuyện. / gõ vào bàn /
Vừa nói xong, thì cả bàn liền lập tức im lặng chẳng còn có một ai dám lên tiếng nữa. Bầu ko khí lúc này giống như là rơi vào tháng 12 vậy, lạnh lẽo đến ớn cả người mặc dù thời tiết hiện tại bên ngoài khá là nóng, vậy mà hiện giờ cậu chỉ muốn mặc thêm 3,4 lớp áo khoác mà thôi, chứ khắp người Hiểu Minh sởn hết da gà luôn rồi.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Chắc mình chết ngộp với cái bầu ko khí này quá. ) / chảy mồ hôi nhẹ /
???
???
/ Liếc nhìn về phía cậu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
/ Giật mình nhẹ /
Chẳng hiểu sao, khi va chạm với mắt của người kia thì cậu chỉ muốn nhìn đi chỗ khác liền, bởi trong ánh mắt ấy cậu có thể thấy rõ trong đó là một mảnh màu đen u ám, làm Hiểu Minh ớn lạnh hết cả người, giống như cậu chỉ là một con chuột nhắt bé tí tẹo và đối phương sẽ là con sói đầy máu lạnh và sẽ chớp thời cơ mà lao đến cậu, xé xác cậu ra thành một trăm mảnh.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Trời ơi!! Làm ơn đừng nhìn nữa, nhìn sang chỗ khác giùm cái điiii. ) / khóc trong lòng /
???
???
.....Tất cả có thể dùng bữa được rồi. / cầm dao nĩa lên /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Hể..?? / hoang mang /
Tất cả những người trong bàn ăn ai nấy cũng đều cầm dao với nĩa lên, rồi bắt đầu hưởng thức bữa ăn mà ko thèm để ý đến sự hiện diện của cậu.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Chuyện gì vừa xảy ra vậy?? )
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
NovelToon
Đơ người ra một hồi, thì bụng cậu bắt đầu đánh trống mà có vẻ chẳng ai để ý hay quan tâm gì đến cậu, cứ thế mà chỉ biết chú tâm ăn mà thôi. Đưa tay vỗ vỗ vào bụng mấy cái, liếc mắt nhìn xem còn chỗ nào trống ko mãi mới thấy ở chỗ chính giữa có một cái ghế để trống, thấy vậy Hiểu Minh nhanh chóng đi về phía ghế đó.
Ổn định được chỗ ngồi, cậu cầm nĩa lên xem hết các món được đặt trên bàn, và nghĩ xem mình nên ăn món nào đầu tiên.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Xem nào....mình nên ăn món gì trước đây~~ )
Nghĩ tới nghĩ lui thì Hiểu Minh chợt để ý đến một dĩa bò bít tết, như nhìn thấy được kim cương mà mắt cậu sáng rực lên. Và rồi cậu đã chọn sẽ xử lý miếng thịt này trước, các món kia rồi cậu từ từ sẽ xử sau dù gì thì tất cả các món ăn trên bàn đều sẽ nhanh chóng chui vào bụng cậu mà thôi.
NovelToon
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Quyết định rồi!! Mình sẽ ăn miếng bít tết đằng kia. )
Vươn chiếc nĩa ra để lấy bít tết chưa gì thì đột nhiên có một chiếc nĩa khác nhanh chóng cướp lấy miếng bít tết ấy, Hiểu Minh ú ớ được mấy câu thì nỗi giận đùng đùng rồi nhìn hướng chiếc nĩa đang thu hồi lại, mà người đó còn ngồi kế bên cậu nữa. Quay sang định bụng chửi một cái thì đáng tiếc đối phương đã nhanh chóng cướp mất lời cậu
???
???
Từ khi nào, mà tên ăn hại như mày có quyền ăn mấy món sang trọng này vậy?
???
???
Một tên vô hại như mày dù cho có được ăn đi chăng nữa, thì chắc cũng chả biết cái gọi là thưởng thức đâu nhỉ?
???
???
Cho nên ăn vào chỉ tốn kém hơn mà thôi. / cười khinh bỉ /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Tên khốn!!...( Đã cướp thịt của mình, mà còn dám lên giọng mẹ dậy đời mình nữa. ) / cắn răng /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Thưởng thức cái đ*o gì ko biết? Trước sau gì cũng vào bụng hết thôi. )
Đúng thật là Hiểu Minh của kiếp trước chưa từng ăn qua cái món này, chỉ nhìn thấy qua tivi hoặc nhà hàng sang trọng mà thôi. Giờ thì được tận mắt nhìn các món mà cậu từng ước ao ăn thử dù chỉ một miếng đang hiện diện trước mặt mình, chưa kịp nếm thử mùi miếng bít tết nó ra sao thì đã bị tên âm binh rồi kế cậu cướp lấy.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Này!! Cậu vừa phải thôi, tôi đang chuẩn bị lấy miếng thịt đó thì cậu đột nhiên cướp mất của tôi.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Rõ ràng trên bàn còn nhiều món khác mà sao cậu ko lấy đi!!
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Đã vậy còn lên giọng dạy đời tôi nữa!! Cậu nghĩ cậu là cái thá gì chứ!?
.....
Chửi được một lúc, thì Hiểu Minh mới nhận ra hình như bầu ko khí đang trở nên trầm hơn thì phải??....Nhìn xung quanh, thấy mấy người hầu tụm lại bàn tán gì đó, mặt ai nấy đều hốt hoảng từ khi cậu chửi tên kia.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Sao im lặng quá vậy?? ( Mình làm sai gì sao? ) / khó hiểu /
???
???
Mày...!!! / nắm chặt tay /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Hửm? / quay lại nhìn /
|| BỐP ||
Cậu ngã uỵch xuống dưới nền đất, tay run rẩy mà chạm vào mặt hiện giờ trên khuôn mặt ngay bên má trái đang sưng vù đỏ ửng hết cả lên, chạm vào thì rát kinh khủng, khóe miệng dần rỉ ra chút máu cũng hiểu lực đánh vừa rồi ko phải dạng vừa.
Ngước mặt nhìn người vừa rồi thì thứ cậu thấy ngay lúc này, là bản mặt của đối phương đã đen lại từ lúc nào, gân cổ nổi hết lên, mắt mở to mà trừng trừng vào cậu, có thể nhìn rõ vài tia máu hiện lên trong đôi mắt ấy.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Làm cái quái gì vâ-...Này!!! / la toáng lên /
Chưa kịp hỏi nguyên nhân bản thân bị đánh vô cớ thì cổ áo cậu liền nhanh chóng bị người kia nắm lấy mà kéo cậu đứng dậy.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Mau buông tôi ra!!
???
???
Từ khi nào mà mày có cái lá gan to mồm đến vậy!?
???
???
Dám cãi lại lời của tao, mày nghĩ mày có cái quyền gì mà cãi lại tao chứ?
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Buông ra..../ vùng vẫy /
Ko hiểu sao cậu cứ cố gắng vùng vẫy thoát khỏi thì người kia lại cứ càng nắm chặt cổ áo, thấy đối phương chuẩn bị giơ tay mà đánh cậu thêm một cái nữa, Hiểu Minh đành nhắm chặt mắt lại để chịu đựng thì đã có người lên tiếng cản lại.
|| Rầm!! ||
???
???
NGÔ KHÁNH DUY!!! CÓ THÔI NGAY ĐI KO HẢ!! / đập bàn + lớn tiếng /
???
???
ĐÂY LÀ BÀN ĂN!? KO PHẢI LÀ NƠI ĐỂ ĐÁNH NHAU!!
???
???
PHÉP TẮC CỦA NGƯƠI ĐỂ Ở ĐÂU VẬY HẢ!?
Người hầu lúc nãy còn đang bàn tán với nhau, thì vừa nghe thấy giọng người kia vang lên lập tức ai nấy đều im phăng phắc nhanh chóng trở lại dáng vẻ làm việc của mình.
Người kia nói xong, Hiểu Minh nhận thấy cổ áo mình dần được thả lỏng ra, coi bộ người vừa rồi có một chức vụ gì đó vô cùng to lớn trong căn nhà này, mà chỉ cần một lời hoặc cử chỉ cũng khiến cho ai nấy cũng phải nghe theo.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Khoan...Ngô Khánh Duy!? Ko lẽ cái người này.... ) / suy nghĩ gì đó /
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Tsk!!.../ tặc lưỡi /
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Nghe rồi, ko cần ông anh đây phải nhắc. / bỏ tay ra khỏi cổ áo cậu /
Nói xong thì anh ta cũng quay về chỗ ngồi của mình, ko quên liếc xéo cậu một cái, cứ như là mọi việc xảy ra vừa rồi đều do mình cậu làm ra
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Liếc cái quần!! Ông đây móc mắt cho bây giờ ) / xoa chỗ bị đánh /
Tất nhiên cậu chỉ dám nói trong lòng thôi, chứ thử nói ngoài đời xem là giờ bên má phải cậu sẽ hiện lên một màu đỏ ửng xinh xắn nữa rồi.
???
???
Còn ngươi nữa!! / nhìn cậu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
V..vâng?
???
???
Còn ko mau ngồi xuống!? định đứng ăn luôn hay sao?
???
???
Đúng là thứ vô ko biết phép tắc.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Cứ tưởng là người tốt, ai ngờ cũng y chang tên vừa rồi. )
Hiểu Minh đành ngậm ngùi nuốt cơn tức trong người mà chỉnh lại ghế ngồi. Giờ thì cậu cũng chả còn tâm trí gì để ăn uống nữa rồi, nãy còn thèm muốn ăn này nọ mà giờ cậu chỉ biết im lặng mà nhìn thôi.
|| Cạch ||
NovelToon
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
/ nhìn về phía người vừa rồi /
Tú Linh | người hầu |
Tú Linh | người hầu |
/ cúi đầu chào + lui về phía sau /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Mình còn chưa kịp cảm ơn nữa.../ lí nhí /
Quay đầu lại nhìn phần đồ ăn vừa được mang lên, nói chứ ko phải cậu có ý chê bai hay gì đâu nhưng mà......cái này có phải được gọi là phân biệt ko ta?.....Trên bàn thì được bày đủ món ăn đắt đỏ mà chỉ có mỗi mấy con người kia được ăn thôi, còn cậu thì được mỗi phần ăn bé tí. Cũng có đầy đủ các món như súp miso, thịt kho, đồ xào, với một khúc cá và chén cơm đầy đặn. Cầm lấy đôi đũa được dọn cùng, đưa đầu đũa sát vào dĩa cá mà chọt chọt vào, cậu nghĩ thầm.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Đến nỗi cá mà cũng cho có xíu vậy. ) / ỉu xìu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Ko lẽ đến ngay cả người hầu trong nhà đều coi thường mình sao!! )
Khánh Duy nhìn sang thì thấy cậu từ nãy đến giờ chỉ cầm đũa mà chọt vào dĩa cá, mắt thì cứ nhìn chăm chú vào dĩa thịt bò ở đối diện cậu.
Ko biết Duy suy nghĩ về điều gì, mà lúc sau chỉ thấy nở một nụ cười đầy nguy hiểm, đương nhiên Hiểu Minh ko thề để ý đến cậu chỉ chú tâm vào dĩa thịt ở trước mắt cậu mà thôi.
Khánh Duy liền cầm chiếc nĩa vươn tới dĩa thịt, lấy được miếng thịt xong thay vì thu về để ăn thì Khánh Duy lại chọn cách ác độc hơn, đưa chiếc nĩa đang có miếng thịt mà đung đưa trước mặt Hiểu Minh rồi mở miệng.
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Muốn ăn lắm sao? / nhướn nhẹ lông mày nhìn cậu /
Trong khi đó cậu thì vẫn còn đang khá hoang mang, nãy dành lấy bít tết chưa kể còn đánh cậu nữa, vậy mà giờ lại tự nhiên có lòng tốt hỏi cậu.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Tên này đột nhiên tốt vậy!? Chắc chắn có ý đồ gì đó!! ) / nghi ngờ nhìn Duy /
Ko nhận được câu trả lời, Khánh Duy giả vờ tỏ vẻ mặt đầy tiếc nuối, hành động đung đưa chiếc nĩa ko có dấu hiệu muốn dừng lại. lúc thì đưa lên cao ko thì đưa xuống hoặc quay một vòng nhẹ, trong khi thì Hiểu Minh cứ chú tâm nhìn vào miếng thịt đang bay lượn kia.
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Ko ăn sao!? Tiếc thật đấy~~
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Ai nói vậy!? Tôi đương nhiên muốn ăn rồi. Cảm ơn nhiề-.....
Cậu tính dơ tay lấy chiếc nĩa đang ở ngay trước mặt cậu, thì Khánh Duy giật lấy lại và bỏ thẳng vào miệng mình ngay trước mắt Hiểu Minh.
Ko quên ném cho cậu một ánh mắt đầy sự khinh bỉ.
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Tao nói vậy mà cũng tin, đúng là ngu ngốc.
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Cả đời mày cũng đừng hòng mà được ăn mấy món này!!
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Một tên vô dụng như mày á hả!? Chỉ hợp ăn với món rẻ tiền này thôi. / chỉ nĩa vào phần cơm cậu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Mình biết ngay mà!! ) / trừng mắt nhìn Duy /
Dù biết trước tên này có ý đồ gì rồi, vậy mà cậu cũng bị mắc lừa nữa chứ, cay kinh khủng!!. Hiểu Minh do ko muốn tiếp tục kiếp chuyện nên đành lơ đi và nhanh chóng xử lý phần ăn của mình một phần nữa là cậu ko hề muốn nhìn cái bản mặt khốn nạn kia nữa.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Cứ mặc kệ tên khốn đó đi, miễn có cái để ăn là được rồi. )
Cứ tưởng bữa ăn sẽ diễn ra yên bình, nhưng đời ko nhưng mơ. Trong lúc Hiểu Minh đang ăn cơm thì trong lúc ăn nhanh vô tình bên mép miệng cậu dính một hạt cơm, và điều ấy khiến người ngồi bên trái cậu để ý và lên tiếng nhắc nhở.
???
???
Tên vô dụng như mày ko biết phép tắc khi ăn là gì sao!?
???
???
Thật là mất mặt cho nhà họ Ngô này. / nhíu mày nhìn cậu /
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Gì vậy cha nội, đến lúc ăn mà cũng ko yên nữa. ) / nhăn mặt /
Ngô Khánh Duy |anh|
Ngô Khánh Duy |anh|
Nói cho thằng vô dụng này biết làm gì, nói chỉ tốn thêm nước bọt mà thôi.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Ai mướn tên như ngươi xen vào, đồ nhiều chuyện!! )
Có bữa ăn thôi mà cũng ko yên, cứ liên tục nghe mấy lời xỉa xói cậu miết, hết tên này rồi đến tên kia, Hiểu Minh liền bỏ đôi đũa và chén cơm xuống rồi đứng dậy rời chỗ ngồi của mình và nhanh chóng thoát khỏi căn phòng ăn này.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Tôi ăn no rồi. ( Mình cứ ở đây mãi thì chắc bị dồn máu mà chết quá. )
Vừa đi đến cửa phòng ăn chưa kịp chạm đến tay nắm cửa, thì giọng nói đầy sự uy nghiêm đó lại một lần nữa lên tiếng.
???
???
Ai cho phép ngươi đi ra? Đã dùng bữa xong hết đâu!?
???
???
Mau chóng quay trở lại bàn ăn ngay.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Đã bảo tôi ăn no r- / quay đầu lại /
???
???
/ tỏa sát khí /
???
???
Dám cãi?
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
....( Này là đang uy hiếp mình đây mà!!!! )
Nhìn bên ngoài thì Hiểu Minh đang cố tỏ mình ổn, chứ bên trong là một dòng sông đang chảy ròng rọc.
???
???
Cứ kệ tên ăn hại đó đi!!
???
???
Đâu cần quan tâm đến làm gì?
???
???
Tên đó ko muốn ăn thì cho nó nhịn!? Cần chi phải để ông anh nhắc tới nó!!
???
???
Ngươi câm mồm lại đi Nhật Minh!!
Nhìn về phía con người đang thản nhiên gác chân lên bàn ăn, mái tóc đen huyền được vuốt sang một bên, cặp mắt sắc bén cũng màu đen nốt, một bên tai phải có đeo khuyên. Nhìn bản mặt này chắc hẳn cũng thu hút được nhiều cô gái trẻ đẹp mê mẩn đến.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Nhìn mặt thì đẹp mà mở mồm thì như c*t. )
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Tôi nói sai gì!? Tên ăn hại đó ko muốn ăn thì cứ để hắn nhịn. / nhún vai /
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Cần chi phải để một người quyền lực như ông lên tiếng nhắc đến.
???
???
Ngươi còn ko mau chỉnh đốn lại cách ngồi của mình!?
???
???
Mang danh là người của nhà họ Ngô, mà chả biết cư xử đúng đắn gì hết.
Giới thiệu sơ qua một chút xíu về người vừa rồi, tên đầy đủ là Ngô Tuấn Khải con trai cả trong nhà cũng như nằm trong danh sách các nam chính, có một lượng fan girl đông đảo nhất, sỡ hữu khuôn mặt của một người trưởng thành, nhìn góc nào cũng đều mang vẻ đẹp chết người, tóc màu bạc kim luôn được vuốt lên gọn gàng. Còn về ngoại hình thì khỏi phải chê, cơ thể cứng cáp và một bộ ngực to bự khiến mọi cô gái chỉ muốn úp bản mặt vào mà thôi, nghề nghiệp hiện đang làm chủ tịch công ty I.O.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Nhìn bộ ngực thấy mê ghê~.....Muốn bóp thử quá. ) / nhìn chằm chằm vào ngực Tuấn Khải /
Nhìn bề ngoài thì là người vô cùng hoàn hảo khiến cho mọi cô gái phải hằng đêm mơ ước có một người chồng như vậy......Nhưng ít ai biết, khi Tuấn Khải ở gần nữ chính thì y như rằng một con người khác hoàn toàn, lúc làm chuyện ấy với nữ chính thì chẳng khác gì tên cầm thú vậy, nhiều lúc cậu ở kiếp trước cũng thấy đau giùm nữ chính luôn, bị bắt làm từ sáng đến tối mịt hoặc lúc tâm trạng y đang ko được tốt thì đều sẽ đè nữ chính ra để giúp xoa dịu bản thân, mà làm nhẹ nhàng thì đâu ai ý kiến đành này làm mạnh bạo, dồn dập khiến nữ chính ngất lên ngất xuống có khi còn gọi tên cha mẹ nữa, chưa kể y còn là người tác động vật lý lên người nữ chính nhiều nhất trong đám người còn lại.
Giờ nghĩ lại lúc kiếp trước cứ mỗi lần mà xem tới khúc nữ chính bị người này ép quan hệ, khiến cậu sởn gáy hết da gà cả lên. Nói tóm lại Ngô Tuấn Khải là một nhân vật nguy hiểm nhất trong các dàn nam chính, tốt nhất là đứng cách xa con người này càng xa càng tốt.
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Ông anh đâu cần phải làm gắt đến thế.
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Ở nhà thì đâu cần phải làm theo mấy cái quy luật ngu ngốc của căn nhà này.
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Cứ thoải mái làm điều mình muốn chẳng phải tốt hơn sao~~?
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngô Tuấn Khải |anh|
Cho dù ở bất cứ chỗ nào thì cũng phải đều biết nghiêm túc.
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngô Tuấn Khải |anh|
Phải biết cách cư xử và hàng động của bản thân trước những người khác.
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngô Tuấn Khải |anh|
Nếu ngươi vẫn còn tiếp tục bày ra dáng vẻ trơ trẽn như vậy?....Thì quả là một nỗi ô nhục trong chính căn nhà này.
|| Rầm!! ||
Ngay nghe câu nói có ý định chê bai mình xong, Nhật Minh đứng dậy mà đập mạnh vào bàn, tiếng đập nghe rất mạnh tay làm cho thức ăn trên bàn cũng phải lung lay nhẹ theo, bản mặt hầm hực, gân mặt cũng theo đó mà nổi lên, ánh mắt đầy căm phẫn nhìn thẳng vào con người đang rất bình tĩnh mà cắt miếng thịt ở trong dĩa.
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Ý của ông là sao??....Ý ông bảo tôi đang làm mất mặt cho cái nhà này!?
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngươi nghĩ thế nào thì tùy, ta ko muốn phải đôi co nhiều với một tên nhóc ranh đang trong giai đoạn nổi loạn.
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Ông anh già chết tiệt..!!! Nghĩ mình là con cả là người có chức quyền cao nhất trong nhà này...
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Nên mới ra dáng vẻ dạy dỗ người khác sao.!?
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ta đã nói rồi, ta ko muốn phải đôi co với một tên nhóc như ngươi!?...Ngươi bị lãng tai sao? / từ tốn lau miệng /
Ngô Nhật Minh |em|
Ngô Nhật Minh |em|
Ông đúng là thằng ch* chết tiệt!! / nắm chặt tay /
Mấy người còn lại thì vẫn rất bình tĩnh mà xử lý cho xong bữa ăn của bản thân, ko hề quan tâm đến trận chiến nảy lửa đang xảy ra. cứ như thể họ đã quá quen thuộc với chuyện này.
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngô Tuấn Khải |anh|
Bữa ăn đã kết thúc!! / đứng dậy /
Ngô Tuấn Khải |anh|
Ngô Tuấn Khải |anh|
Việc gì của ai thì giờ mau đi đi. / đi ra khỏi phòng ăn /
Như một mệnh lệnh, mọi người trên bàn cũng đều dừng tay lại, ai nấy bắt đầu rời khỏi chỗ ngồi của mình mà đi ra ngoài phòng ăn để làm tiếp theo công việc của chính bản thân mình, người hầu thì vẫn ở lại để dọn dẹp sạch sẽ.
Nếu ai hỏi Ngô Hiểu Minh đâu thì xin thưa rằng Hiểu Minh đã đi ra ngoài phòng ăn từ rất lâu rồi, nhân lúc mà hai người kia đang cãi nhau thì cậu rón rén mở cửa rồi đóng lại nhẹ nhàng và rời đi trong thầm lặng.
Hiện giờ, Hiểu Minh đang đi bộ đến trường học, cậu hầu như nắm hết mọi tình tiết trong phim này, nên con đường đến trường Hiểu Minh cũng biết rất rõ. Vừa đi vừa nghĩ đến việc sẽ xảy ra tiếp theo khi cậu đến trường.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Hình như, hôm nay là ngày nữ chính sẽ nhập học vào trường xxx.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
( Đã vậy còn vô chung lớp với nguyên chủ đang học nữa chứ....)
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Nhưng mà.....mình cũng muốn được gặp thử nữ chính.
Ngô Hiểu Minh |em|
Ngô Hiểu Minh |em|
Ko biết sẽ ra sao đây.../ mơ tưởng đến mặt nữ chính /
Trong phim thì có thấy rồi đấy, nhưng cậu lại muốn xác minh rõ ràng hơn ở ngoài đời hơn.
...
..
.
Cuối cùng thì Hiểu Minh cũng đến được trường học, đi bộ từ nhà đến đây cũng mất hết 15p, mà có vẻ chưa có vô học vì cậu còn thấy nhiều học sinh giờ này mới đi vô trường. Vì nguyên chủ đang theo học trường nổi tiếng nên ta nói nó bự kinh khủng, đang mải mê nhìn ngắm nghía trường học thì từ đằng sau có một tiếng gọi kêu tên cậu, vừa mới quay lại nửa người thì Hiểu Minh đã nhận được một sự mềm mại áp vào mặt mình.
???
???
Chào buổi sáng nha Minh Minh~~ / ôm cậu /
....

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play