Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DN KNY] Chiếc Đuôi Nhỏ Của Tomioka Giyuu

Chapter 1

Nó mơ mơ hồ hồ lảo đảo đi trên con đường vắng vẻ và tăm tối...
Trời đương nửa đêm, những cơn gió hiu hắt cùng những tiếng loạt soạt vang lên từ những bụi cây làm nó ớn lạnh. Những vết sẹo trên cơ thể nhỏ bé của nó đôi lúc lại nhói lên bởi thời tiết đang dần chuyển đông...
Nó ngẩng mặt nhìn lên bầu trời sao lấp la lấp lánh rồi lại nhìn xuống cánh tay đầy vết bầm tím của mình. Ở cổ tay, một sợi dây thừng siết chặt tạo lên những vết hằn sâu.
Đôi mắt biển xanh của nó u buồn cụp xuống, nụ cười trên môi cũng biến mất...
Em ước mình được như những ngôi sao đang tỏa sáng lấp lánh kia, được vui vẻ nhảy múa giữa bầu trời đêm tỏa sáng ấy.
Nó lại nhìn bộ kimono trên người mình, bộ kimono duy nhất mà mẹ nó mua cho nó, bộ duy nhất lành lặn, và cũng là bộ đồ để bán nó đi.
Mẹ nó là một kỹ nữ, bà từng rất xinh đẹp và nổi tiếng. Nhưng từ khi bà mang thai nó, thì sự nổi tiếng đó cũng không còn nữa.
Bà thậm chí còn chẳng biết cha nó là ai, nó cũng không dám hỏi, vì sợ bị bà đánh.
Bà ghét nó, vì nó mà bà chẳng thể kiếm tiền, vì nó mà bà chẳng thể trở thành một oiran xinh đẹp và nổi tiếng.
Nó sống với mẹ ở khu ổ chuột xập xệ sau khu phố đèn đỏ, bà bắt nó phải kiếm tiền cho bà từ lúc nó mới bốn tuổi.
Bà là một người rất giỏi múa lụa, nên nó cũng học theo để kiếm sống, người qua đường khen nó còn múa đẹp hơn mẹ nó, nhưng bà chưa từng khen nó.
Vì bà ghét nó, bà ghét nó tài năng, xinh đẹp, bà ghét cách giọng hát ngọt ngào của nó vang lên khắp khu ổ chuột. Bà ghét nó, lên thường xuyên đánh đập, bỏ đói nó. Bà ghét những mảng trắng lớn trên da nó, nên bà khiến những mảng trắng đó chuyển thành bầm tím.
Bà ganh ghét vì nó giỏi hơn bà, nên đã dùng dao và nước sôi để phá hủy gương mặt nó. Bà ghét cái cách nó nở nụ cười cho dù xung quanh chẳng có một chút lí do lạc quan.
Vì bà ghét nó, nên bà đã bán nó cho một lão già hơn nó tới 70 tuổi để có tiền bài bạc.
Và đó là lần đầu tiên bà sắm cho nó một bộ kimono mới, lần đầu tiên bà khiến cho mái tóc vàng kim vốn bù xù và bẩn thỉu của nó trở nên sạch sẽ và đẹp đẽ.
Lần đầu tiên bà chăm chút cho nó từng chút một, lần đầu tiên cho nó cảm nhận được sự ấm áp của một người mẹ...
Lại là để bán nó cho một lão già đáng tuổi ông của mẹ...
Tuy nhiên...
Kể cả với những việc đó, cũng chẳng khiến nó ngừng mong bà được hạnh phúc.
Nó lại ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đầy sao...
Một ngôi sao băng bỗng vụt qua, nó nhắm đôi mắt màu biển của mình lại, thầm ước rằng mẹ nó sẽ được hạnh phúc...
Vì những người lớn đã nói, nếu khi sao băng xuất hiện mà ước một điều ước, điều ước đó sẽ trở thành sự thật.
Nó bị dắt đi bằng sợi dây thừng trên một con đường ven rừng, âm thanh sột soạt lại vang lên khiến nó khựng lại.
Người đàn ông lớn tuổi thấy nó dừng lại liền kéo mạnh dây khiến nó ngã sấp xuống, quay đầu la mắng kêu nó mau đi...
Nhưng chưa kịp nói hết câu thì bỗng xoẹt một tiếng, lúc nó ngẩng đầu lên thì đã thấy một bàn tay màu xám xanh với những đường xăm màu xanh đậm đang bóp nát đầu người đàn ông lớn tuổi kia.
Máu tươi từ bàn tay kia nhỏ xuống khóe mắt nó, một đôi mắt mang màu xanh với nhiều tơ máu xanh đậm và đôi ngươi màu vàng cam. Trên đôi ngươi ấy khắc chữ "Thương Tam".
Không hiểu sao mà nó không thể khóc, là vì sợ hãi chăng, sợ y sẽ như lúc nãy, chỉ cần dùng một tay đã có thể bóp nát sọ nó chăng?
Nó run rẩy lùi ra phía sau, nhưng bỗng nhìn thấy hàng lông mi màu hồng của y.
Giống hệt một người khách quen thường xuất hiện tầm chiều tối nghe nó múa hát vậy...
Bỗng bàn tay ấy đặt lên mái tóc vàng của nó, cài lên đó một chiếc trâm vàng có chuỗi trang trí ngôi sao mà nó đã ao ước từ lâu.
Trong lúc nó cảm thấy khó hiểu, y chỉ để lại một câu: "Chạy đi, nơi này không dành cho nhóc đâu!" rồi biến mất.
Nó tháo chiếc trâm xuống, cẩn thận bọc trong chiếc khăn tay, nó cảm thấy bản thân không xứng với thứ quý giá này. Rồi nó ôm theo chiếc trâm cài, chạy về phía trước, cứ theo lời y mà chạy đi, chạy suốt ngày đêm mặc kệ vấp ngã. Rồi vì mệt mỏi mà không đứng dậy được, rồi nó gặp một con quỷ khác.
Con quỷ này không giống y, nó khát máu, tàn nhẫn, nó lao tới như muốn giết chết cô, cô lại chạy tiếp.
Rồi vấp ngã, đầu đập vào một hòn đá lớn, máu đỏ tươi chảy ra làm mái tóc nó bết dính lại. Con quỷ ngửi thấy mùi máu tươi liền lao tới tính giết chết cô, cô tưởng mình sẽ chết ở đây rồi thì...
*Xoẹt*
Một âm thanh lạnh lẽo vang lên, nó cố mở đôi mắt đang dần nặng trĩu nhưng không được...
Trong mơ hồ, nó cảm thấy như có người đang lay cơ thể nó, rồi bế nó đi khỏi đó.
__________________
Lúc nó tỉnh lại, nó đang nằm trong một ngôi nhà gỗ, bỗng một gương mặt xuất hiện trước mặt nó, nở một nụ cười tươi rói...
NovelToon
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Em tỉnh rồi sao?
Gương mặt ấy cùng giọng nói ấm áp, không hiểu sao nước mắt nó lại cứ rơi, nó cứ vậy khóc rưng rức trước mặt một người xa lạ...
Anh hoảng loạn khi thấy nó khóc, anh không hiểu vì sao cô bé nhỏ nhắn trước mặt anh lại bật khóc như mưa vậy...
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
C-có chuyện gì vậy, em đau ở đâu sao?
Anh lo lắng, luống cuống tìm cách dỗ dành nó...
Nó chẳng nói gì, cứ vậy mà khóc...
Lúc này, cánh cửa gỗ bật mở...
Sabito
Sabito
Có chuyện gì vậy, sao cô bé lại khóc vậy?
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Không biết nữa, từ lúc tỉnh lại cứ khóc không ngừng...
Makomo
Makomo
Hay em ấy bị đau ở đâu, hay thử hỏi thầy xem?
Anh nhìn nó, một tay đưa lên xoa mái tóc vàng của nó.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Có lẽ em ấy thấy sợ hãi chăng?
Cảm nhận được hơi ấm áp từ bàn tay anh, nó ngừng khóc, mặc dù mắt vẫn còn long lanh ươn ướt. Nó ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt anh giống như hồ nước vậy.
Anh nở nụ cười khi thấy nó ngừng khóc, một nụ cười ấm áp đến từng chút một.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Em ấy nín rồi nè Sabito, Makomo!
Nó ngây ngốc hỏi...
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Đ-đây là đâu vậy? Mọ-mọi người là ai vậy?
Nó cất cái giọng lảnh lót như tiếng chim vàng khuyên lên...
Makomo
Makomo
Chị là Makomo, rất vui được gặp em...
Cô gái ấy nở nụ cười dịu dàng, ấm áp như một người chị vậy...
Sabito
Sabito
Tên anh là Sabito, rất vui được làm quen...
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Tên anh là Giyuu, rất vui được gặp em.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Ở đây là nhà của thầy tụi anh, cựu thủy trụ Urokodaki Sakonji.
Makomo
Makomo
Chính thầy ấy đã đưa em về đấy!
Sabito
Sabito
Mà tên em là gì vậy?
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Tên?
Makomo
Makomo
Đúng, tên của em?
Nó im lặng, tên sao, nó chẳng nhớ được gì cả, nó cố gắng nhớ lại, đôi mắt màu biển ánh lên sự buồn bã.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Không sao, nếu không nhớ thì cứ từ từ, rồi sẽ nhớ ra thôi.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Moe...
Không hiểu sao mà nó bất giác thốt lên cái tên đó.
Sabito
Sabito
Moe?
Nó chỉ im lặng gật đầu...
Makomo
Makomo
Moe sao, cái tên thật dễ thương nhỉ?
Sau đó, họ tận tình trả lời tất cả những câu hỏi của nó. 4 người nhanh chóng trở nên thân thiết.
Nó cũng có được cái tên mới: Tomioka Moe.
_______________________
Giới thiệu nhân vật
Tên: Moe Keiko (萌恵子)/ Moe Tomioka(富岡萌) Tuổi: 14 Sinh nhật: 29/9 Chiều cao: 1m55 Màu tóc: Vàng kim. Màu mắt: Xanh biển. Nghề nghiệp: Thợ săn quỷ thuộc sát quỷ đoàn. Tân binh. Thành viên của sát quỷ đoàn thời đại mới. (Trọng sinh) Tình trạng: Đã chết và trọng sinh đến thời đại khác. "- Giyuu- nii!" "- Giyuu- nii, kể cả khi em không còn nữa, anh cũng phải hạnh phúc nhé!" "- Giyuu- nii, đừng buồn mà, em sẽ hóa thành ánh sao để ở cạnh anh. Thế nên, anh không được khóc đâu nhé, Moe chỉ muốn nhìn thấy Giyuu- nii cười thôi." Ngoại hình: Moe có thân hình nhỏ nhắn cùng đôi mắt màu xanh biển đậm cùng mái tóc dài màu vàng kim được Mitsuri và Shinobu giúp tạo kiểu. Trước đó thì chỉ đơn giản là búi nó lên. Cơ thể Moe được bao phủ bởi những vết sẹo do bị đánh đập lúc nhỏ và những khoảng trắng do bệnh bạch phiến gây ra. Gương mặt cô cũng có khá nhiều những vết sẹo và những nốt nhỏ trên mặt. Moe mặc bộ đồng phục diệt quỷ tiêu chuẩn với váy xếp ly dài đến đầu gối và chiếc giày bốt cao gót. Cô khoác thêm một chiếc haori màu vàng nhạt bên ngoài. Tính cách: Moe có tính cách vui tươi hoạt bát, cô luôn nở nụ cười và luôn đem lại tích cực cho những những người xung quanh. Giống như Giyuu, Moe không hề khoan dung với những kẻ không biết giới hạn và tự vứt bỏ mạng sống của bản thân. Tuy nhiên cô lại không quá ghét loài quỷ, nhưng cô chẳng hề do dự khi giết chết chúng, nhưng luôn kết thúc bằng chiêu thức nhẹ nhàng nhất và cầu chúc cho chúng một cuộc sống tốt hơn ở kiếp sau. Tuy nhiên, cô vẫn khá tự ti bởi ngoại hình của mình và thường xuyên nghĩ bản thân thật xấu xí. Và đương nhiên là cô ghét Douma. Tiểu sử: Moe vốn là một đứa trẻ lớn lên ở Kĩ viện trấn, mẹ cô là một kĩ nữ khá nổi tiếng ở đó. Bà mang thai và sinh ra cô sau một lần tiếp khách, sau đó vì xuống sắc mà không còn nổi tiếng nữa. Bà liền đổ lỗi lên đầu cô, cô từ nhỏ đã thường xuyên bị mẹ đánh đập hành hạ và bắt cô đi kiếm tiền khiến cho gương mặt cô trở nên sứt sẹo và xấu xí. Một ngày nọ, bà bán cô cho một lão già để lớn lên làm vợ lão, trong lúc bị trói đi thì những người khác bị quỷ giết chết. Cô thì được cựu thủy trụ Urokodaki cứu về, từ đó cô gặp được Giyuu, Sabito và Makomo. Các mối quan hệ: Urokodaki Sakonji Ông là người đã cứu sống và dạy cho cô các kĩ thuật và kiến thức về hơi thở. Tuy cô không sử dụng được hơi thở của nước nhưng ông không hề ghét bỏ cô mà giúp cô hoàn thiện hơi thở của ánh sao. Moe tôn trọng và vô cùng yêu quý người thầy này, và ông cũng quý mến và coi cô như cô cháu gái của mình. Tomioka Giyuu Không hiểu lý do vì sao mà cô luôn cảm thấy ấm áp và thoải mái khi ở bên cạnh Giyuu, và Giyuu cũng rất ân cần và dịu dàng với cô. Hai người coi nhau như anh em ruột vậy, Moe vô cùng thích mỗi khi Giyuu nở nụ cười và khi anh xoa đầu cô. Kanroji Mitsuri và Kochou Shinobu. Cô khá thân thiết với hai người này, kể cả trước khi trở thành thành viên của sát quỷ đoàn, họ cũng rất yêu quý cô bởi tính cách của cô. Cô coi họ như chị gái của mình và họ cũng yêu thương cô, coi cô như đứa em gái nhỏ mà chăm sóc. Nhóm Tanjirou Cô khá là thân thiết với họ, và đặc biệt yêu thích Nezuko. Khả năng và sức mạnh. Khả năng tự nhiên: Tốc độ: Tốc độ của Moe cực kỳ nhanh, có thể nói là tương đương với Shinobu, cộng thêm lợi thế ngoại hình nhỏ nhắn khiến cô có thể nhanh chóng tiếp cận và tránh né các đòn tấn công. Kiếm pháp: Kiếm pháp của Moe khá đặc biệt, lúc mượt mà uyển chuyển với những đường uốn lượn mềm mại rồi đột ngột trở nên sắc bén và mạnh mẽ. Theo lời của những người xung quanh thì giống như đang múa lụa bằng nhạc cổ điển thì chuyển qua nhạc rock vậy. Ấn diệt quỷ: Ấn của Moe khá đặc biệt, nó có hình một con mèo nhỏ trèo cây với lấy ngôi sao. Ấn của Moe rất lớn, nó trải dài từ bắp đùi tới cằm của cô. Ấn của cô xuất hiện khi đang cùng Kanao và Inosuke chiến đấu với Douma. Hơi thở của ánh sao. Hơi thở của ánh sao không có số lượng thức nhất định. (Thực ra là đang nghĩ) Ngoài lề. 1. Tên và họ thật của Moe có nghĩa là dễ thương và đáng yêu . 2. Moe siu siu thích ăn đồ ngọt. 3. Moe rất giỏi và siêu thích nấu ăn, món cô hay làm nhất là canh cá hồi hầm củ cải, ohagi đậu đỏ và mochi anh đào. 4. Kiếm của Moe có màu giống như dải ngân hà ấy. 5. Tóc của cô được tạo kiểu bởi Mitsuri và Shinobu, và mỗi ngày một kiểu. 6. Moe rất thích và giỏi múa lụa, mọi người đều công nhận rằng Moe múa rất đẹp. 7. Điều ước lớn nhất của Moe là nhìn thấy những người xung quanh được sống thật hạnh phúc. 8. Điều ước lớn thứ 2 của Moe là trở thành một ngôi sao lấp lánh trong dải ngân hà tuyệt đẹp. 10. Moe cực kỳ thích Kaburamaru. 11. Vòng 1 của Moe quá lớn so với cơ thể của cô, vì vậy việc đầu tiên cô làm mỗi buổi sáng là dùng vải băng để bó ngực lại. 12. Moe từng nhận được một bộ đồng phục sát quỷ giống với Mitsuri, cô đã mặc nó lên và chạy đi khoe với Giyuu và mọi người. Mọi người đều khen nó rất đẹp và sáng hôm sau cô không tài nào tìm thấy bộ đồ đó. Hôm đó và suốt một tuần sau cô phải mặc Yukata để đi diệt quỷ. 13. Hầu hết mọi người trong sát quỷ đoàn đều rất quý Moe. 14. Mặc dù mọi người đều yêu quý Moe nhưng vì những vết sẹo trên mặt nên cô luôn nghĩ bản thân thật xấu xí.

Chapter 2

Trên đỉnh ngọn núi sương mù, một cô bé thân hình thanh mảnh, vừa chạy trên núi vừa cất tiếng hát ngọt ngào...
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Thỏ ơi thỏ ơi, thỏ đi đâu vậy, thỏ chạy trên núi, đi tìm cỏ ăn, thỏ thích cỏ ngọt, thỏ ăn cỏ non, thỏ hái cỏ ngọt, đem về hang nhỏ, dự trữ mùa đông, để mùa đông tới, thỏ ăn cỏ ngọt, ăn thứ mình thích, thỏ thấy rất vui.
Cô gái nhỏ không ngừng chạy nhảy trên ngọn núi, trên lưng mang theo một gùi đá nặng, tay chân buộc đá nặng, nhưng vẫn vô cùng linh hoạt mà chạy nhảy vui vẻ ca hát.
Cô đã tới nơi này được mấy năm rồi, hai năm sau cô đã có thể tham gia Cuộc tuyển chọn cuối cùng và trở thành một thành viên chính thức của sát quỷ đoàn rồi!
Mặc dù cô chưa chém được tảng đá lớn, nhưng cô nhất định sẽ cố gắng luyện tập!
Nghĩ vậy, cô dừng lại nhìn xung quanh, một lúc sau, cô nhặt mấy tảng đá có mặt phẳng và rìa không sắc, nới lỏng sợi dây buộc tay áo kimono rồi thả mấy viên đá vào, tiếp đó là buộc đá vào chân.
Chuẩn bị xong, cô lấy thanh kiếm đặt bên trong gùi đá ra, dứt khoát rút vỏ kiếm ra, để lộ ra lưỡi kiếm mỏng tang như lụa, lưỡi kiếm sắc mảnh dài gần 20 mét, lúc vung lên không hề dễ dàng.
Nhưng cô lại điều khiển nó vô cùng nhẹ nhàng và linh hoạt, lưỡi kiếm mỏng manh vung lên không trung, cô cứ vậy đứng trên đỉnh núi vừa nhảy múa vừa ca hát, lưỡi kiếm mảnh dài trong tay cô giống như dải lụa trong tay diễn viên múa lụa.
Cơ thể mảnh mai giống như không có xương không ngừng uốn lượn trong không trung, làn sương mù mờ ảo như chốn bồng lai, khiến cô trông như nàng tiên đang múa vậy.
Từ xa truyền tới tiếng bước chân, cô nhanh chóng dừng điệu múa lại, thu thanh kiếm của mình lại, chạy về phía phát ra âm thanh.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Giyuu- nii!!!
Nghe thấy tiếng bước chân quen thông, cô hớn hở gọi lớn tên anh, bước chân cũng nhanh hơn, đá trong kimono và gùi trên lưng va đập vào nhau vang lên âm thanh "lộc cộc".
Lúc nhìn thấy anh, cô giống như chú thỏ con, lao tới trong chớp mắt ôm chầm lấy anh.
Giyuu nhìn thấy cô gái nhỏ lao tới, nhanh chóng dang tay ra, để cô bé ôm lấy bản thân.
Tay áo đầy đá nặng theo quán tính mà va vào sườn eo anh, thật sự cũng khá đau, nếu là người thường thì chắc cũng gãy mấy cái xương rồi.
Hàng mày anh hơi nhíu lại vì cơn đau bất chợt, cô cũng nhanh chóng nhớ ra, vội vã lùi ra sau tháo mấy sợi dây buộc tay áo ra, những hòn đá lớn vì thế mà rơi xuống đất.
Những hòn đá rơi ra, để lộ cánh tay gầy nhỏ đầy vết bầm tím và sẹo cũ, trên làn da trắng hồng có nhiều mảng trắng lớn, lại càng làm những vết bầm thêm đáng sợ.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Giyuu- nii, em xin lỗi, anh có sao không?
Gương mặt cô lộ rõ vẻ lo lắng, cô vô thức đưa tay lên, khiến tay áo kimono vốn rộng nhanh chóng trượt xuống, càng nhiều vết bầm lộ ra.
Nhìn cánh tay nhỏ đầy vết thương do những tảng đá trong lúc luyện tập gây ra, tròng lòng anh tràn ngập cảm giác đau lòng.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Anh không sao, Moe, em xem em kìa, lại làm mình bị thương nữa rồi.
Anh lôi trong người ra một hộp thuốc bôi nhỏ, đưa cho cô, rồi đưa tay dịu dàng xoa xoa mái tóc vàng óng ánh của cô.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Hì hì, nhưng em muốn giống anh, trở thành một thành viên của sát quỷ đoàn, bảo vệ người khác!
Cô dụi dụi đầu vào tay anh, nở một nụ cười tươi rói, nói ra mong ước của mình.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Được rồi, mau về thôi, có lẽ thầy ngày mai sẽ về...
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Sao ông lại đi lâu vậy?
Khóe môi anh hơi kéo lên, tạo thành một nụ cười mơ hồ...
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Anh gặp được một tên nhóc khá đặc biệt.
Nụ cười mơ hồ kia không qua nổi mắt cô, cô thầm nghĩ trong lòng: Giyuu- nii cười rồi, nhất định là người kia rất tốt!
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Anh kể cho em về cậu ấy đi.
Anh đưa tay xoa đầu cô, vừa đi vừa nói.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Cậu ta tên là Kamado Tanjirou, có lẽ là hơn tuổi em đó Moe.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Rồi sao nữa vậy Giyuu- nii?
Đôi mắt màu biển của cô sáng lên, giống như chú thỏ nhỏ nhìn thấy cây cỏ ngọt mà nó thích ăn vậy.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Cả nhà cậu ta bị quỷ giết, em gái cậu ta may mắn sống sót thì biến thành quỷ.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Anh gặp cậu ta trong lúc cô em gái mất kiểm soát mà tấn công cậu ta, mà cậu ấy dùng cán rìu để cản cô bé đó lại.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Oa, cậu ấy thật đáng thương...
Cô cúi đầu xuống, thoáng chốc trở nên u buồn.
Anh đưa tay xoa đầu cô, tiếp tục nói.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Đừng buồn, cô bé đó có ý chí rất mạnh mẽ, không những không tổn thương mà còn bảo vệ cậu ấy.
Quả nhiên, sau khi anh nói thì cô liền thở phào nhẹ nhõm.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Vậy sao anh lại cảm thấy cậu ấy đặc biệt vậy?
Cô ngước đầu lên nhìn anh bằng đôi mắt xinh đẹp.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Cậu ta vì bảo vệ em gái đã hóa quỷ của mình mà dùng một cây rìu ném về phía anh.
Nghe đến đây, cô giật mình lo lắng nhìn anh.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Giyuu- nii, anh không bị thương chứ???
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Anh không sao, chỉ mất một nhúm tóc.
Nhìn cô lo lắng, anh đưa tay xoa đầu cô, lại nói.
Lại thấy cô thở phào nhẹ nhõm.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
May quá, Giyuu- nii không bị thương...
Cô mỉm cười tỏa nắng.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Tanjirou- san đúng là một người anh trai tuyệt vời.
Anh nở một nụ cười mà nhẹ tới mức không thể thấy được, trong mắt ánh lên sự dịu dàng.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Có lẽ từ ngày mai cậu ấy cũng sẽ trở thành đệ tử của thầy, cậu ấy rất kiên cường.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Thật tốt...
Bỗng nhiên cô nhớ ra gì đó.
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Đúng rồi, còn nồi canh cá hầm củ cải ở nhà...
Lời nói còn chưa dứt cô đã nhanh chân chạy vụt đi, chỉ để lại cho anh một tàn ảnh.
Lúc anh về tới ngôi nhà của thầy, đã thấy Moe lót khăn bê chiếc nồi đất đặt lên bàn, khi chiếc nắp được mở ra, mùi hương của món canh lập tức lan tỏa khắp căn nhà gỗ.
Hai người ngồi xuống, cùng nhau vui vẻ ăn một bữa cơm.
Ăn cơm xong cô chạy vào căn phòng nhỏ của mình, anh nhìn cô vui vẻ đóng gói hộp thức ăn, hỏi.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Em lại đến đó à?
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Vâng!
Tomioka Moe
Tomioka Moe
Yor- san nói chị ấy làm cho em vài thứ để luyện tập tốc độ, nói hôm nay đến chỗ chị ấy lấy.
_________________________
Sơ lược về nhân vật mới.
Yor- san tên đầy đủ là Muichiro Yoriichi, cô là đệ tử của một thợ rèn ở làng thợ rèn, từ nhỏ đã theo nghề rèn kiếm.
Cô và Moe gặp nhau trong một lần Moe được cựu thủy trụ đưa đến làng thợ rèn để nhờ người làm cho Moe một món vũ khí, đó cũng là lí do mà thanh kiếm Aianshiruku ra đời.
Yor vừa là một thợ rèn vũ khí vừa là một trụ cột, cô bước chân vào sát quỷ đoàn từ khi còn rất trẻ, với sức mạnh bẩm sinh và luyện tập rèn vũ khí, cô nhanh chóng trở thành một trụ cột mạnh mẽ.
Moe vô cùng ngưỡng mộ Yor vì cô ấy có thể dùng được nhiều loại vũ khí, đến cả vũ khí của cô cũng vô cùng đặc biệt.
Yor là người tạo ra thanh kiếm giống như dải lụa múa cho Moe, và cũng là người dạy Moe cách sử dụng thanh kiếm đặc biệt của mình.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play