[Hào Thừa] Yêu
Chap 1
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Hức...hức..xin anh đừng đánh nữa..*cầu xin*
Trương Tuấn Hào(anh)
Ai cho cậu động vào em ấy HẢ
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Kh...không có*ngất*
Anh và Cậu lấy nhau tới giờ cũng đã được 4 năm rồi. Những ngày ở nhà chồng của Cậu như địa ngục vậy, anh không đánh cũng chửi. Nhưng 3 năm chở lại đây anh bắt đầu có nhân tình bên ngoài, cũng không được gọi là bên ngoài vì yêu không bao lâu thì anh đã dẫn cô ta về nhà. Trong những ngày Anh đưa con ả đấy về Cậu như người mất hồn vậy, vì Cậu yêu Anh,yêu từ tận đáy lòng. Nhưng có lẽ Anh không nhận ra.
Hôm nay cũng vậy. Chỉ vì Cậu lỡ động nhẹ vào ả mà ả làm lớn chuyện lên chạy đi méc Anh là Cậu cố tình đẩy ả. Anh tuy không biết chuyện nhưng vẫn cho là Cậu sai mà đánh cậu.
Trương Tuấn Hào(anh)
Hừ*bỏ lên nhà*
Quản Gia
*chạy lại* Thiếu...Thiếu Gia ,Thiếu Phu Nhân đâu rồi
Trương Tuấn Hào(anh)
Ở dưới*nhìn xuống hầm*
Quản gia thấy vậy liền chạy xuống cem tình hình thế nào
Quản Gia
Thiếu Phu Nhân...Thiếu Phu Nhân cậu tỉnh lại đi
Quản Gia
Vệ sĩ mau đưa Thiếu Phu Nhân lên phòng nhanh
Vệ sĩ
Được*đi lại bế cậu lên phòng*
Đưa cậu lên phòng, bà không dám gọi bác sĩ vì sợ anh.
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Đã...đã muộn vậy rồi sao, phải nấu cơm nữa*đi xuống bếp*
Quản Gia
Thiếu Phu Nhân cậu tỉnh rồi sao
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Sao bác không gọi con dậy sớm hơn
Quản Gia
Không phải người đang bị bệnh sao?
Quản Gia
Nghỉ thêm chút nữa đi, việc ở đây để tôi làm cho
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Không được đâu
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Trương Tuấn Hào sẽ nổi điến đó
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Để con làm cùng
Một lúc sau thì Anh và ả sà lẹo nhau xuống ăn cơm
Trương Tuấn Hào(anh)
Mục Chỉ Thừa có cơm chưa❄
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Có...có rồi ạ*bê đồ ăn ra*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Anh ăn đi
Ăn xong thì Anh lên thư phòng làm việc
Con ả bày mưu để Anh ngủ với ả vì từ lúc ả ở đây đến giờ thì Anh chưa ngủ với ả lần nào
Lâm Y Phương
"lần này anh phải ngủ với tôi mà thôi"*bỏ gì đó vào li caffe của Anh*
Ả bê li caffe đến thư phòng Anh
Trương Tuấn Hào(anh)
Vào đi
Lâm Y Phương
Em mang caffe đến cho anh nè*bước vào*
Trương Tuấn Hào(anh)
Ừm...để đó đi*dán mắt vào máy tính*
Trương Tuấn Hào(anh)
Xong rồi thì về phòng
Lâm Y Phương
Anh phải uống thì em mới về phòng
Trương Tuấn Hào(anh)
Haizz...được rồi*uống*
Lâm Y Phương
*vui trong lòng*
Trương Tuấn Hào(anh)
Em về phòng đi
Con ả về phòng được một lúc thì người anh chở lên nóng ran
Trương Tuấn Hào(anh)
Hộc...hộc...nóng vậy...hộc*hơi thở khó chịu*
Cậu như thói quen đúng đến 21h30 thì mang caffe lên cho anh
Trương Tuấn Hào(anh)
Vào...vào đi...hộc
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Caffe của anh*để xuống bàn*
Cậu không dám ngước lên nhìn Anh vì sợ lên không biết Anh đang trong cơn khó chịu
Cậu định quay đi thì bị Anh kéo lại. Theo quán tính thì cậu ngã vào người Anh
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Xin...xin lỗi*định đứng dậy*
Trương Tuấn Hào(anh)
*giữ lại*ngồi im*hít hà mùi hương trên cổ Cậu*
Trương Tuấn Hào(anh)
Cậu đang muốn quyến rũ tôi*ôm eo Cậu*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Không...không*cố thoát*
Chap 2: H
Tác Giả
Luyên thuyên lắm quá
Trương Tuấn Hào(anh)
*Nhấc cậu đặt lên bàn làm việc*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Hức...hức..bỏ ra...hức...*giãy giụa*
Trương Tuấn Hào(anh)
*Tát cậu*
Trương Tuấn Hào(anh)
im ngay cho tôi*nâng cằm cậu*
Trương Tuấn Hào(anh)
*Hôn nhẹ lên môi cậu*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
*Rơi nước mắt*
Tua tới khúc giữa chứ bí lắm rùi
Trong căn phòng phía cuối dãy hành lang. Những âm thanh rên rỉ, tiếng bạch bạch do da thịt chạm nhau, tiếng chóp chép từ hai hai khoang miệng tạo ra khiến người khác phải đỏ tai.
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Ưm~chậm..ư...chậm lại...á~
Trương Tuấn Hào(anh)
Không chậm được nữa rồi*thúc mạnh*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Hức...đau...ưm..ư~
Trương Tuấn Hào(anh)
Baoboi, sướng không*thúc nhanh+mạnh*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Đau..đau...ưm...lắm....a~*rên*
Những âm thanh ấy cứ lặp đi lặp lại tới 3h sáng(má trâu thực sự)
Do là Cậu ngất thì Anh mới tha cho chứ không chắc làm đến sáng=))
Trong căn phòng nào đó có hai thân ảnh không một mảnh vải che thân đang ôm nhau ngủ(thư phòng của Anh có một phòng riêng vì Anh thường làm việc đến đêm khuya lên tiện ngủ luôn đó)
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Ưm~*thức giấc*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
"A...đau quá.."*nhăn mặt*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
*Ngọ nguậy cố thoát khỏi vòng tay anh*
Trương Tuấn Hào(anh)
Lằm im*động chúng eo cậu*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
A...đau..*rưng rưng*
Anh vẫn không biết chuyện gì mà ngủ tiếp
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Hức...hức...đau..hức..*khóc nhỏ*
Nghe thaya tiếng thút thít anh liền tỉnh dậy.
Trương Tuấn Hào(anh)
Cậu ồn ào quá đó*ngồi dậy*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
*Mín chặt môi cố không phát ra tiếng động*
Trương Tuấn Hào(anh)
Sao?❄
Mục Chỉ Thừa(cậu)
*Rưng rưng**lắc đầu*
Trương Tuấn Hào(anh)
Phiền phúc❄*bóp mạnh eo cậu*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
A...đau...hức...*bật khóc*
Trương Tuấn Hào(anh)
im ngay*bóp cằm cậu*
Trương Tuấn Hào(anh)
Cậu chán sống à*lực tay mạnh hơn*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Hức....hức....đau...hức....
Trương Tuấn Hào(anh)
CÂM MIỆNG*quát*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
*Giật mình* Xin..xin lỗi*chảy nước mắt*
Trương Tuấn Hào(anh)
Suốt ngày chỉ biết xin lỗi, bộ cậu không còn câu gì để nói hả?❄*thả cằm cậu ra*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
*Lau nước mắt*
Chap 3
Trương Tuấn Hào(anh)
Ngủ thêm một chút đi, hôm nay tôi cho cậu nghỉ❄
Mục Chỉ Thừa(cậu)
C...cảm ơn*nhỏ giọng*
Trương Tuấn Hào(anh)
Ừm❄"có vậy cũng cảm ơn"*liếc cậu*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
*Cúi đầu*
Trương Tuấn Hào(anh)
Cậu còn không định về phòng à❄*nheo mày*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Tôi không đi được*cúi mặt*
Trương Tuấn Hào(anh)
Phiền phức*bế cậu*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
A...*ôm cổ anh*
Lâm Y Phương
Hôm qua sao anh không về phòng vậy?~~~~~
Trương Tuấn Hào(anh)
À, anh ngủ ở thư phòng ý mà
Cũng không được gọi là Anh không ngủ với Ả mà chỉ là ngủ chung chứ Anh không hề động vào người Ả
Lâm Y Phương
Thật không vậy"Hừ..vậy mà anh ta không bị mắc mưu"
Lâm Y Phương
Vâng ạ"phải đẩy nhanh tiến độ thôi nếu không anh ta mà có tình cảm với thằng kia thì hỏng"
Ăn xong Ả liền bám lấy Anh đòi Anh đưa đi mua đồ
Giờ Anh từ chối cũng khó vì có từ chối thì Ả cũng bấm đến bao giờ Anh đưa đi hoặc cho tiền Ả mới chịu thôi
Lâm Y Phương
Anh đưa em đi đi mà~* lay tay anh*
Trương Tuấn Hào(anh)
Được rồi. Em cầm lấy đi*đưa thẻ cho Ả*
Lâm Y Phương
Em xin*lấy thẻ rồi chạy đi*
Trương Tuấn Hào(anh)
Haizz...*ngả lưng ra ghế*
Đầu óc Anh lúc này chỉ nghĩ đến thân ảnh nhỏ nhắn của cậu
Có lẽ Anh đã rung động với Cậu rồi ư?
Nghĩ đến đây Anh liền tự vỗ vào mặt mình...
Trương Tuấn Hào(anh)
Aiza...mày đang nghĩ cái gì vậy*vò đầu*
Trương Tuấn Hào(anh)
"Mà cậu ta cũng trắng thật, nhưng mà hơi gầy"*liếm môi*
Lúc này cậu khập khiễng từ trên lầu đi xuống
Trương Tuấn Hào(anh)
Cậu xuống đây làm gì?❄
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Tôi....tôi cảm thấy hơi đói lên muốn kiếm chút gì đó ăn*lé tránh ánh mắt của anh*
Trương Tuấn Hào(anh)
Nhà không còn gì ăn đâu
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Vậy...vậy thôi*định quay lên*
Trương Tuấn Hào(anh)
Lại đây tôi lấu cho*đi vào bếp*
Mục Chỉ Thừa(cậu)
Vậy có được không?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play