Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Sói Nhỏ Của Tôi Là Idol Flop

Đường Của Lang

"Chị ấy là thần tượng của tôi, là người mà tôi vẫn luôn dõi theo, giữa chúng tôi có một lời hứa, tôi sẽ không bỏ cuộc, tôi muốn thực hiện lời hứa này"

"Cậu là người có tài năng, nhưng lại không biết cách để phát triển tài năng của mình, cậu cảm thấy con đường mình đi quá khó khăn, cậu mặc cảm, sợ hãi, cậu chỉ nhìn thấy được những yếu điểm khiến cậu tự ti. Nó sẽ giết chết tương lai của cậu"

"Tại sao lúc đó chị lại giúp em? Tại sao lại gọi em là Sói nhỏ"

"Sói nhỏ chính là cậu, cậu sẽ phải tìm được con đường của mình, sẽ dũng cảm thoát khỏi mọi xiềng xích, dù đối mặt với khó khăn hay bất kì sự bất công nào trong cuộc sống, cậu cũng sẽ không bỏ cuộc dù đứng trước cái chết, như cách loài sói chưa bao giờ thuần phục bởi con người vậy"

Chặng đường đầu tiên "Đường của Lang" sẽ là câu chuyện giữa một nữ tiểu thuyết gia thiên tài và một idol nho nhỏ đang vô cùng flop. Hãy cùng xem cậu ca sĩ nghiệp dư này sẽ làm thế nào để một lần nữa quay lại showbiz đầy cạm bẫy và trở thành một diễn viên nổi tiếng với sự giúp đỡ của nữ tiểu thuyết gia khó tính nhé.

Chương 1

Tại một homestay xinh đẹp ở Sapa, Patrat đang tận hưởng kì nghỉ hiếm hoi của bản thân sau thời gian vật lộn với tác phẩm của mình. Chăn ấm, nệm êm, món ăn ngon, phong cảnh siêu đẹp, tất cả đều tuyệt trừ cuộc gọi của của Jame. Tiếng chuông điện thoại reo liên tục, đây đã là cuộc gọi thứ 11 nhưng cô lại không thể tắt máy, chỉ vì cô đã hứa với Jame, tuyệt đối không được mất liên lạc. Một người giữ lời hứa như cô không thể thất hứa được nên đành nhấn nút nhận cuộc gọi.

"Alo, em nghe đây, sắp cháy máy rồi, nếu mà không có chuyện quan trọng là anh xong với em đấy" - Patrat nghe máy với giọng bất lực

"Tổ tông, em ở chỗ nào, báo địa chỉ nhanh cho anh. Không là anh ra đường ở cho em xem, vợ con còn chờ anh đây này" - Tiếng la của Jame sau đó cho thấy anh thật sự rất vội

"Rồi, em đang ở Sapa. Tác phẩm cũng đã ra mắt đúng hạn rồi còn gì. Mấy dự án của Pat là chuyện nhỏ thôi, có gì gấp nữa đâu"

"Anh lạy em luôn đó, tác phẩm tung ra xong là bỏ tụi anh lại tự đi du lịch, có biết tòa soạn sắp bị người hâm mộ của em tra tấn sắp không trụ nổi rồi đây này. Hôm nay mà không đưa được em trở về, Lena sẽ đuổi việc anh đó. Nhanh quay lại đây cho anh"

"Đâu phải lần đầu đâu, lại vậy nữa rồi. Em có về cũng giải quyết được gì chứ" - Patrat nói bằng giọng chắc chắn

"Thôi, coi như anh năn nỉ em đó. Trình diện với Lena rồi nói chuyện với cô ấy đi, chứ chị dâu em đã mấy hôm không được gặp anh rồi, anh không ở lại chịu trận đâu, Nhóc Rich (con của Jame) ở nhà sẽ giận em đó" - Jame nài nỉ

"Haizzzzzzzzz, oke. Thì về, đã được chưa" - Patrat ảo não tắt máy và đặt vé trở lại thành phố.

Patrat vừa đáp xuống sân bay Tân Sơn Nhất thì Jame đã tóm ngay lên xe để phi về tòa soạn. Cô chỉ muốn viết sách thôi, những việc khác thật không muốn làm chút nào cả, dù sao cũng có đội ekip cùng trợ lí siêu toàn năng Jame. Nhưng kể từ khi quyển sách đầu tiên của cô nổi tiếng ở nước A thì đọc giả đều mong chờ những tác phẩm kế tiếp, cái tên Patrat cũng đi lên trong giới từ đây. Nó là điều hạnh phúc, mục tiêu của rất nhiều tác giả vì có khi họ viết cả đời cũng chưa thể tạo nên một tác phẩm để đời. Nhưng cũng mang theo khá nhiều phiền phức. Theo những suy nghĩ vẩn vơ của mình, cô đã ngủ luôn một giấc bên cạnh tiếng càm ràm của Jame.

Tại tòa soạn Thiên Phúc, phòng làm việc riêng của Lena. Cô đã ngồi đợi trong phòng suốt hơn 2 tiếng đồng hồ. Patrat là học trò của giáo sư Canver, ban đầu khi được giáo sư liên hệ nhờ hỗ trợ Patrat, cô cũng khá e ngại, nhưng mọi thứ đã thay đổi khi cô tự mình đọc tác phẩm “Mầm xanh” của Patrat. Nó khơi gợi toàn bộ hứng thú

và cô phải công nhận rằng học trò của Canver không thể tầm thường được. Tuy nhiên, Patrat chỉ quan tâm đến viết, những thứ còn lại đều bỏ ngỏ, ai muốn làm gì thì làm. Kể từ lúc Patrat trở thành tác giả chính của tòa soạn, cô vừa vui mừng cũng rất đau đầu. Có rất nhiều nhà làm phim liên hệ xin chuyển thể tác phẩm của Patrat, nhưng đều bị từ chối. Các doanh nghiệp muốn quảng bá sản phẩm của mình càn không thể mời. Có thể nói, dù là tác giả của Thiên Phúc, Patrat cũng đạt được sự tự do hoàn toàn trong sự nghiệp của mình. Nhưng hết cách, Lena cô phải làm hết sức để Patrat tiếp tục kí hợp đồng ở lại tòa soạn này, không phải chỉ để phát triển kinh doanh, cô ấy còn là một lá chắn vô cùng vững chắc để cô giữ chiếc ghế giám đốc điều hành này.

"Hey, Lena. Chị tìm em???"

Giọng nói này khiến Lena tỉnh lại trong mớ suy nghĩ của mình. Rõ ràng đã chuẩn bị rất nhiều lời để nói, xong khi nhìn thấy Patrat, cô trở nên bình tĩnh đến lạ. Patrat có một đôi mắt rất đẹp, nó cuốn hút đến mức, bạn vẫn cảm thấy thật thoải mái khi cô ấy nhìn chăm chú, đồng thời giúp bạn bình tâm hơn rất nhiều. Đây là điều đặc biệt chỉ khi tiếp xúc với Patrat mới cảm nhận được.

"Cuối cùng cũng chịu trở lại. Chị sắp bị em làm tức chết đấy. Tác phẩm lần này vừa lên kệ em đã biến mất, có biết bọn chị ở đây sắp không ngăn nổi nước lũ rồi hay không"

"Em trước giờ có quan tâm những thứ này đâu, mọi người tùy tiện xử lí thôi. Đọc giả sẽ quen với nó mà"

"Lần này không được, chị đã nhận được hơn chục lời mời từ các đạo diễn ở B quốc. Các doanh nghiệp liên quan cũng đều xin hợp tác, chúng ta cũng từ chối rất nhiều lần rồi. Nhưng nó thật sự là cơ hội rất tốt để quảng bá, không chỉ là tác phẩm mà còn là hình ảnh B quốc nữa. Em không cân nhắc một chút sao. Nếu chỉ dừng ở việc bán sách, biên dịch sang các quốc gia khác cũng không mang lại nhiều lợi ích lắm đâu"

"Chị biết mà đúng không Lena. Ash, người lần này hợp tác với em ấy. Em vẫn sẽ giữ nguyên tắc của mình, nếu Ash không muốn, em sẽ không đồng ý mang câu chuyện của Ash đi bất cứ đâu nữa. Câu chuyện lần này đã viết một kết thúc khác, đây là điều em làm cho Ash và không muốn mang nó đi kiếm những lợi ích khác nữa"

"Haizz.… chị hiểu rồi. Vậy tổ chức buổi kí tặng đọc giả đi. Em không muốn mang câu chuyện của Ash để làm lợi nhuận khác thì thôi. Nhưng lợi ích “hợp pháp” của fan thì không bỏ qua được đúng không!"

"Em vừa nhận được email của Pat, thằng bé muốn thay đổi một cốt truyện khác, vì đã liên hệ với bên nhà xuất bản và nhà in. Thời gian sẽ bị đẩy lên 2 tuần để kịp ra mắt dịp Noel tới. Thật xin lỗi, em từ chối yêu cầu của chị, em cần hoàn thành cốt truyện cho Pat trước hạn ^^"

"Em….Tại sao không báo vấn đề cho chị trước chứ hả"

"Thì giờ em báo rồi nè"

"Em đúng là tổ tông thật mà. Cái này không được, cái kia cũng không được. Được rồi, vậy viết phản hồi thư cho đọc giả… Đừng có từ chối nữa, em chỉ cần viết phản hồi 10 bức thư ngẫu nhiên, kí tên, gửi lời chúc là được"

"OK, em cũng không có định từ chối mà"

"Chỉ biết trêu chị, cút về phòng làm việc của em đi, chị đã nhờ nhân viên mang thư qua cho em rồi. Đừng quên gửi bản thảo của Pat cho chị xem trước. Chị cũng phải có phúc lợi vì phải xử lí đống rắc rối của em đó"

Ra khỏi phòng làm việc của Lena, Patrat không khỏi cảm thấy có lỗi. Cô biết Lena đã hỗ trợ rất nhiều từ khi cô đến làm việc tại đây, các tác phẩm được đọc giả biết đến nhiều cũng phải kể công của chị ấy. Nhưng có những thứ, cô không muốn làm nên chỉ đành ủy khuất cho Lena. Trở lại phòng làm việc của mình ở tầng 5, Jame và ekip của cô đã chờ ở phòng làm việc với một đống thư. Nhìn hàng trăm lá thư và quà của đọc giả, cô lại thở dài trong lòng. Biết cô dễ mũi lòng, chỉ yêu cầu trả lời 10 bức thư, nhưng lại gửi cho cô hàng tá thế này có khi cô lại phải tăng ca nguyên đêm mất.

“Huhu kì nghỉ của tôi!”

Chương 2

Tại Dope Studio, Tuấn Duy vừa thu âm xong một bài hát. Hôm nay cậu cảm thấy rất mệt, bài hát này cũng phải thu âm rất nhiều lần mới hoàn thành. Cậu biết các anh chị ở đây cũng cảm thấy không vui với cậu, nhưng cậu dường như mất động lực để tiếp tục công việc này. Trên xe trở về KTX, cậu dừng lại vào quán Lime Barkery. Tự gọi cho mình một ly olong trân châu và một phần bánh tiramisu phô mai. Chọn một gốc của quán để tự ngẫm nghĩ. Dù đã được ra mắt được hơn 2 năm, cậu cũng không được biết đến nhiều như hai thành viên còn lại của nhóm. Đôi lúc cậu tự hỏi mình có thật lựa chọn đúng hay không khi quyết định vào con đường giới giải trí này.

Cậu nhớ lại câu chuyện hơn 3 năm trước cũng tại quán này, cậu làm nhân viên bán thời gian tại đây, vừa học vừa làm, cuộc sống lúc đấy cũng vất vả nhưng thật thú vị. Vào một ngày nắng rất đẹp, dù kẹt xe sau giờ học, cậu vẫn bất chấp chạy bộ đến quán kịp giờ làm. Thay đồng phục của quán, chủ quán đã đẩy cậu qua quầy đặt món của khách. Lúc đấy thật ra vì có gương mặt trẻ con nên cậu thu hút được nhiều khách hàng là nữ. May mà cậu cũng sợ trong bếp vì dù bánh rất ngon, nhưng ngửi mãi lại thành ra ngấy. Hẳn chủ quán cũng biết điều này nên phong cách trang trí của quán cũng không dùng tông màu quá sáng, các màu sắc xanh mát thiên về tông xanh nhiều để khách hàng thưởng thức bánh tại quán cảm thấy thoải mái hơn.

Cũng tại quán này, cậu đã gặp một một khách hàng khá kì lạ, chị ấy đi một mình, đội nón, mang kính râm che hết nửa mặt. Chị ấy gọi loại bánh tiramisu phô mai này, nhưng không lấy loại socola dù cậu đã nhiệt tình giới thiệu. Tiramisu vị socola ở đây được làm rất đặc biệt, giá cũng mắc hơn nhưng chị ấy từ chối. Cậu đã tự tay mang bánh ra và đặt bánh xuống bàn, vị khách kì lạ này đã ngồi vào bàn được cả lúc rồi nhưng vẫn không cởi nón, bỏ kính, cứ như người nổi tiếng vậy. Cậu muốn nói chuyện cùng chị ấy. Không biết dùng cớ gì, cậu nhìn thấy vị khách này đang cầm quyển sách “Cánh đồng trong mưa tuyết”, đây là tác phẩm mới nổi gần đây của Patrat, cậu cũng đã đọc và thành người hâm mộ của Patrat từ đó.

"Chị cũng đọc tác phẩm của Patrat ạ?"

"Thấy rất nhiều người đọc nên tò mò thôi. Cậu đọc rồi?"

"Đọc rồi ạ, em thất thích tác phẩm của tác giả này, nếu có thể gặp ngoài đời, em nhất định sẽ đọc cả bài diễn văn của mình về tác phẩm này ấy ạ"

"Rất hay sao, tôi thấy nó cũng tạm tạm… "

"Rất có hồn đó ạ. Chị hãy đọc hết nhé. Không muốn nói trước, nhưng nó thật sự hay lắm ạ"

"Nhìn cậu còn rất trẻ, sinh viên sao?"

"Vâng ạ, em làm thêm ở đây một hơn 3 tháng này. Chị chủ ở đây cũng rất tốt, bánh cũng rất ngon"

"Đúng vậy, đây là quán tôi thích nhất. Sao cậu lại đọc sách của Patrat, tôi nghĩ giá của nó khá cao với sinh viên như cậu"

"Là có chút cao, nhưng đáng giá ạ. Em bắt đầu đọc từ tác phẩm đầu tiên rồi. Có lẽ là tác phẩm đầu tiên, giá không phải rất cao. Nhưng em cảm thấy tác giả đã rất chăm chút cho đứa con của mình, từ hình thức đến nội dung. Dù không phải là người rất thích đọc sách, nhưng nó vẫn cuốn hút em từ trang đầu tiên đến trang cuối cùng. Sau đó em vẫn luôn mua tác phẩm của Patrat, nhưng tiếc thật, tác giả không tổ chức kí tặng bao giờ, em rất muốn xin chữ kí,... và nói chuyện một chút nữa ạ"

"…."

Cậu đã nói chuyện một lúc với chị ấy cho tới khi có khách khác vào quán. Trước khi ra về, chị ấy gửi lại cậu giấy gói bánh lúc này. Lúc đấy, cậu không hiểu tại sao chị ấy lại đưa lại nó cho cậu. Cho đến khi cậu mở giấy gói bánh ra, lúc đấy cậu không biết mình đã cảm xúc gì nữa, tim đập nhanh, tay thật run, hứng phấn đến kì lạ, cậu đã vô tình có một mẫu chữ kí của Patrat kèm một lời hứa rằng “Hãy gửi điều ước của bạn đến thế giới của người viết những ước mơ”. Cậu không chắc liệu nó là sự thật hay không, nhưng trái tim lẫn suy nghĩ của cậu đều khẳng định một điều rằng, vị khách kì lạ lúc nãy có thể chính là tác giả mà cậu vẫn luôn hâm mộ, cậu thật sự gặp được người thật ngoài đời này. Cậu cảm thấy cậu chính là người cực kì may mắn, chị ấy ủng hộ ước mơ của cậu, phần kí ức này vẫn luôn là động lực sau cùng những lúc mệt mỏi như lúc này.

Trở lại thực tại, cậu quay lại xe trở về KTX, cậu đã suy nghĩ và dùng giấy gói bánh của Lime để viết thư cho Patrat. Dù chỉ là một chút hy vọng nhỏ nhoi, cậu thật sự rất muốn gặp lại chị ấy, rất muốn, rất muốn,...

Trên tay Patrat lúc này là bức thư từ giấy gói bánh của Lime, đừng hỏi sao đặc biệt, người ta không phải nên viết thư trên giấy phong cách hoặc cái loại chuyên dùng viết thư hay sao. Cô rất thích bánh ở tiệm này, đến nay vẫn ăn thường xuyên. Giấy gói bánh này rất đặc biệt, làm cô nhớ đến khoảng thời gian trước đã có cuộc gặp gỡ với cậu nhóc ở quán này. Trong lúc vui vẻ, cô đã kí tên và cho cậu ấy một điều ước, nhưng 3 năm rồi cũng chưa có nhận được hồi âm của nhóc này, không biết có phải nhóc đó không nữa. Patrat là tác giả trực thuộc tòa soạn này nhiều năm liền, chưa từng đổi chỗ, thư của người hâm mộ vẫn luôn gửi đến đây, cô cũng luôn dặn trợ lí của mình để ý các lá thư có logo của Lime, thế nhưng vẫn thật im lặng. Ôm chút kì vọng, Patrat mở bức thư và cô đã cười ngay lặp tức.

“ Gửi người viết những giấc mơ ….”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play