Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Lửa Gần Rơm Lâu Ngày Cũng Bén

GTNV

lưu băng băng
lưu băng băng
tên... tuổi 23 cô có hôn ước với anh từ nhỏ cả hai kết hôn đc 3 năm sống chung nhà nhưng cô và anh ko một chút tình cảm j với nhau gặp chỉ nói vài câu lại tìm cách đi qua nhau
dạ minh phong-na9
dạ minh phong-na9
tên... tuổi 25
_______
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
tên... tuổi 23
lê gia bảo-bthân na9
lê gia bảo-bthân na9
tên .... tuổi 25
________
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
tên.... tuổi 23
đào bắc minh-bthân na9
đào bắc minh-bthân na9
tên... tuổi 25
________
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
tên... tuổi 23
mai khánh an-bthân na9
mai khánh an-bthân na9
tên.... tuổi 25
______
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
tên.... tuổi 23
ninh minh kiệt-bthân na9
ninh minh kiệt-bthân na9
tên.... tuổi 25
______
cả năm anh đều là chủ tịch các công ty lớn
lưu băng băng
lưu băng băng
tui làm diễn viên
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
tui làm ca sĩ
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
nhà thiết kế thời trang
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
tui là chủ shop quần áo era
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
tui làm đại sứ cho các nhãn hàng
__________
và một số diễn viên khác
tác giả
tác giả
trong đó có tui
tác giả
tác giả
( ) hành động
tác giả
tác giả
/\ giọng
tác giả
tác giả
** cảm nghĩ
tác giả
tác giả
«» cảm xúc
tác giả
tác giả
.....
Ngày 2/9/1945, tại cuộc mít tinh ở vườn hoa Ba Đình (Hà Nội), Chủ tịch Hồ Chí Minh thay mặt Chính phủ lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà trịnh trọng đọc bản Tuyên ngôn độc lập. Bản Tuyên ngôn độc Lập do Người khởi thảo, được Ban Thường vụ Trung ương Đảng đóng góp ý kiến và nhất trí thông qua. Nhân kỷ niệm 76 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9 (2/9/1945 - 2/9/2021), VietNamNet xin trân trọng đăng toàn văn bản Tuyên ngôn độc lập. Ngày 2/9/1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn độc lập khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Hỡi đồng bào cả nước, "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc". Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do. Bản Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: "Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi". Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được. Thế mà hơn tám mươi năm nay, bọn thực dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa. Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào. Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập ba chế độ khác nhau ở Trung, Nam, Bắc để ngăn cản việc thống nhất nước nhà của ta, để ngăn cản dân tộc ta đoàn kết. Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay chém giết những người yêu nước thương nòi của ta. Chúng tắm các cuộc khởi nghĩa của ta trong những bể máu. Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân. Chúng dùng thuốc phiện, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược. Về kinh tế, chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều. Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu. Chúng giữ độc quyền in giấy bạc, xuất cảng và nhập cảng. Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn, trở nên bần cùng. Chúng không cho các nhà tư sản ta ngóc đầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn. Mùa thu năm 1940, phát-xít Nhật đến xâm lăng Đông - Dương để mở thêm căn cứ đánh Đồng minh, thì bọn thực dân Pháp quỳ gối đầu hàng, mở cửa nước ta rước Nhật. Từ đó dân ta chịu hai tầng xiềng xích: Pháp và Nhật. Từ đó dân ta càng cực khổ, nghèo nàn. Kết quả là cuối năm ngoái sang đầu năm nay, từ Quảng trị đến Bắc kỳ hơn hai triệu đồng bào ta bị chết đói. Ngày 9 tháng 3 năm nay, Nhật tước khí giới của quân đội Pháp. Bọn thực dân Pháp hoặc bỏ chạy hoặc đầu hàng. Thế là chẳng những chúng không "bảo hộ" được ta, trái lại, trong 5 năm, chúng đã bán nước ta hai lần cho Nhật. Trước ngày mồng 9 tháng 3, biết bao lần Việt minh đã kêu gọi người Pháp liên minh để chống Nhật. Bọn thực dân Pháp đã không đáp ứng, lại thẳng tay khủng bố Việt minh hơn nữa. Thậm chí đến khi thua chạy, chúng còn nhẫn tâm giết nốt số đông tù chính trị ở Yên Bái và Cao Bằng. Tuy vậy, đối với nước Pháp, đồng bào ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng và nhân đạo. Sau cuộc biến động ngày mồng 9 tháng 3, Việt minh đã giúp cho nhiều người Pháp chạy qua biên thùy, lại cứu cho nhiều người Pháp ra khỏi nhà giam Nhật, và bảo vệ tính mạng và tài sản cho họ. Sự thật là từ mùa thu năm 1940, nước ta đã thành thuộc địa của Nhật, chứ không phải thuộc địa của Pháp nữa. Khi Nhật hàng Đồng minh thì nhân dân cả nước ta đã nổi dậy giành chính quyền lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Sự thật là dân ta đã lấy lại nước Việt Nam từ tay Nhật, chứ không phải từ tay Pháp. Pháp chạy, Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. Dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần một trăm năm nay để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập. Dân ta lại đánh đổ chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ dân chủ cộng hòa. Bởi thế cho nên, chúng tôi, Lâm thời Chính phủ của nước Việt Nam mới, đại biểu cho toàn dân Việt Nam, tuyên bố thoát ly hẳn quan hệ với Pháp, xóa bỏ hết những hiệp ước mà Pháp đã ký về nước Việt Nam, xóa bỏ tất cả mọi đặc quyền của Pháp trên đất nước Việt Nam. Toàn dân Việt Nam, trên dưới một lòng, kiên quyết chống lại âm mưu của bọn thực dân Pháp. Chúng tôi tin rằng các nước Đồng minh đã công nhận những nguyên tắc dân tộc bình đẳng ở các Hội nghị Tê-hê-răng và Cựu-kim-sơn, quyết không thể không công nhận quyền độc lập của dân Việt Nam. Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn tám mươi năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng minh chống phát-xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do ! Dân tộc đó phải được độc lập ! Vì những lẽ trên, chúng tôi, Chính phủ Lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, trịnh trọng tuyên bố với thế giới rằng: Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do, độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.
Trong khi còn học ở Trường Sát–xơ–lúp Lô–ba (Chasseloup–Laubat) tôi gặp một người thanh niên ở Trung bộ vào Sài Gòn ở nhà một người bạn. Vì cùng một lứa tuổi, cho nên chúng tôi lập tức trở nên đôi bạn thân. Tôi đưa anh đến trước tiệm cà phê của Pháp xem đèn điện, xem chiếu bóng và máy nước. Những cái đó trước kia anh chưa hề thấy. Một hôm tôi mời anh ăn kem. Anh rất lạ. Lần đầu tiên anh mới nếm mùi kem. Sau ít hôm, anh đột nhiên hỏi tôi. “Anh Lê, anh có yêu nước không?” Tôi ngạc nhiên và đáp: “Tất nhiên là có chứ!” “Anh có thể giữ bí mật không?” “Có”. “Tôi muốn đi ra ngoài, xem nước Pháp và các nước khác. Sau khi xem xét họ làm như thế nào, tôi sẽ trở về giúp đồng bào chúng ta. Nhưng nếu đi một mình, thật ra cũng có điều mạo hiểm, ví như khi đau ốm… Anh muốn đi với tôi không?” “Nhưng bạn ơi, chúng ta lấy đâu ra tiền mà đi?” “Đây, tiền đây” – Anh bạn của tôi vừa nói vừa giơ hai bàn tay – “Chúng ta sẽ làm việc. Chúng ta sẽ làm bất cứ việc gì để sống và để đi. Thế thì anh cùng đi với tôi chứ?” Bị lôi cuốn vì lòng hăng hái của anh, tôi đồng ý. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ về cuộc phiêu lưu, tôi không có đủ can đảm để giữ lời hứa. Vài ngày sau, tôi không gặp lại anh bạn nữa. Tôi đoán là anh ta đã đi ngoại quốc. Anh ta đi bằng cách nào? Tôi không biết. Về sau, tôi chỉ biết người thanh niên yêu nước đầy nhiệt huyết ấy là Cụ Nguyễn Ái Quốc, là Hồ Chủ tịch của chúng ta ngày nay”. Chính ông Mai ở Hải Phòng, nhân viên cũ trên một chiếc tàu Pháp của hãng “Vận tải hợp nhất” đã cho chúng tôi biết những điều mà ông Lê không rõ. Ông Mai kể lại: “Vào khoảng cuối năm 1911 hay 1912 – tôi không nhớ đúng nữa – tôi làm việc ở phòng ăn của các sĩ quan trên tàu. Tàu chúng tôi cập bến Sài Gòn để lấy hàng và đón khách.[1]

1

lưu băng băng
lưu băng băng
cho tôi một ly coca
nv phục vụ t/hộp
nv phục vụ t/hộp
đc ạ
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
dạo này ổn ko
lưu băng băng
lưu băng băng
ổn j chứ
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
e iu của anh dạo này sống thế nào
lưu băng băng
lưu băng băng
( nhíu mày)
lưu băng băng
lưu băng băng
em đây chx chết nha anh yêu
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
r hai bây đó bỏ tao đi
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
có anh nò
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
tao xin
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
nguyện cho cô em đây
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
ý tao là xin tha
tác giả
tác giả
quê là quê chúng mình quê nhiều
lưu băng băng
lưu băng băng
kk
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
mày im cho tao nha
lưu băng băng
lưu băng băng
ko kk
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
thôi
nv phục vụ t/hộp
nv phục vụ t/hộp
nước của quý khách
lưu băng băng
lưu băng băng
để đó đi
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
ê bây
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
sủa
lưu băng băng
lưu băng băng
nói
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
có đứa nào siêng làm diễn viên trong phim nhạc tao sắp ra ko
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
tao xin kiếu
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
tao ko giỏi về đó
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
còn hai bây
lưu băng băng
lưu băng băng
ờm ko bt
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
sau cũng đc
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
v đc r chốt hai người đẹp này
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
ủa mình ko đẹp hả
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
tui nữa
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
ai bt
lưu băng băng
lưu băng băng
ê bây tối đi bar đi
lưu băng băng
lưu băng băng
dạo này ko có tí sắc màu nào
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
đc đó
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
cũng đc
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
tao bận r
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
bản thiết kế chx xong mai có người xem r
lưu băng băng
lưu băng băng
còn mày châu
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
tao hả
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
nhỏ này suy nghĩ j trùi
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
ko đi đâu
lưu băng băng
lưu băng băng
r bạn đi về lo cho anh iu của bn đi
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
có trai bỏ bạn
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
ê nè nhe
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
nó nói ko đúng hay j
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
ờm thì đúng
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
thôi tao bận đi thu âm bài hát r
lưu băng băng
lưu băng băng
ờ đi đi
lưu băng băng
lưu băng băng
tao về ngủ đây
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
ủa r về hết hai đứa r
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
tao về với anh iu tao đây
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
r thôi tao về đây
cả bốn chạy về
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
hazi sau mình gãnh dữ v
inta
NovelToon
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
bn bè đi cà phê bốn đứa về bỏ lại mình tính tiền
nguyễn anh thư-bthân nu
nguyễn anh thư-bthân nu
tao quên
trương bảo ngọc-bthân nu99
trương bảo ngọc-bthân nu99
tao cũng ko nhớ
nghi bảo châu-bthân nu9
nghi bảo châu-bthân nu9
ai bt j đâu
lưu băng băng
lưu băng băng
này ... mày bao tao chầu đi
ồ quau thật bất ngờ
kk
câu chuyện buổi trưa
________
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
bn bè j ko bt
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
tính tiền
nv phục vụ t/hộp
nv phục vụ t/hộp
dạ của quý khách là 120k
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
dạ kiều vi-bthânnu9-e na9
đây
nv phục vụ t/hộp
nv phục vụ t/hộp
cảm ơn ạ

3

bên cô
lưu băng băng
lưu băng băng
chuẩn bị đi diễn nữa
📞 reng reng
lưu băng băng
lưu băng băng
alo
phương quản lý
phương quản lý
đi chx chị rước
lưu băng băng
lưu băng băng
chị đi qua nhà em đi
phương quản lý
phương quản lý
ừa
tút .............. tút
lưu băng băng
lưu băng băng
thay đồ thôi
NovelToon
NovelToon
lưu băng băng
lưu băng băng
xong r
lưu băng băng
lưu băng băng
🎶🎶
lưu băng băng
lưu băng băng
( ngồi coi TV )
dạ minh phong-na9
dạ minh phong-na9
hôm nay ko đi diễn sau
lưu băng băng
lưu băng băng
có một hồi đi
dạ minh phong-na9
dạ minh phong-na9
tối nay ba mẹ tôi kêu cô và tôi qua ăn cơm đó
lưu băng băng
lưu băng băng
ừa tối tôi sẽ về sớm
🔔 reng reng
lưu băng băng
lưu băng băng
( ra mở cửa)
phương quản lý
phương quản lý
hellu
phương quản lý
phương quản lý
NovelToon
lưu băng băng
lưu băng băng
chị yêu
phương quản lý
phương quản lý
đi luôn hay sau
lưu băng băng
lưu băng băng
thôi vô nhà chơi đi đi
lưu băng băng
lưu băng băng
còn sớm
phương quản lý
phương quản lý
oce em iu
phương quản lý
phương quản lý
( đi vào nhà )
lưu băng băng
lưu băng băng
chị ngồi đi em đi lấy nước
phương quản lý
phương quản lý
NovelToon
phương
NovelToon
NovelToon
cả hai
phương quản lý
phương quản lý
à mà thứ hai tới em ko có lịch nha
lưu băng băng
lưu băng băng
vâng
🔔 reng reng
lưu băng băng
lưu băng băng
để em ra mở cửa ( chạy ra mở cửa)
đào bắc minh-bthân na9
đào bắc minh-bthân na9
hello
lưu băng băng
lưu băng băng
lưu băng băng
lưu băng băng
tìm minh phong à
đào bắc minh-bthân na9
đào bắc minh-bthân na9
đúng r
lưu băng băng
lưu băng băng
v vào đi
đào bắc minh-bthân na9
đào bắc minh-bthân na9
( đi vào )
lưu băng băng
lưu băng băng
( đống cửa )
đào bắc minh-bthân na9
đào bắc minh-bthân na9
nó đâu r
lưu băng băng
lưu băng băng
ở trên thư phòng
đào bắc minh-bthân na9
đào bắc minh-bthân na9
phương quản lý
phương quản lý
ai v em
lưu băng băng
lưu băng băng
bẹn anh phong
phương quản lý
phương quản lý
phương quản lý
phương quản lý
(ăn)
lưu băng băng
lưu băng băng
đi thôi chị
phương quản lý
phương quản lý
đợ chị xíu
phương quản lý
phương quản lý
r đi thôi
cả hai ra xe chạy đến nơi làm
đến nơi
phương quản lý
phương quản lý
xuống thôi cô nương
lưu băng băng
lưu băng băng
dạ( bước xuống )
tùng đạo diễn
tùng đạo diễn
cô đến r à ( chạy lại chỗ cô )
lưu băng băng
lưu băng băng
chào đạo diễn tùng
tùng đạo diễn
tùng đạo diễn
tùng đạo diễn
tùng đạo diễn
vào đây tôi giới thiệu bạn diễn của cô ( đi )
lưu băng băng
lưu băng băng
( đi theo )
phương quản lý
phương quản lý
( theo sau)
nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
xin chào
lưu băng băng
lưu băng băng
chào
nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
cô tên băng băng đúng ko
lưu băng băng
lưu băng băng
đúng r còn anh...
nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
tôi là nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
gọi tôi là gia hiếu là đc
lưu băng băng
lưu băng băng
đc gia hiếu ( cười )
nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
* cô ấy cười đẹp v *
tùng đạo diễn
tùng đạo diễn
cả hai làm quen tôi có việc đi trước
lưu băng băng
lưu băng băng
đc đào diễn tùng cứ đi đi
phương quản lý
phương quản lý
v chị đi dạo một xíu có j điện chị nhá
lưu băng băng
lưu băng băng
đc chị đi vui vẻ
phương quản lý
phương quản lý
ừa
nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
cô có thể cho tôi xin địa chỉ liên lạc ko
lưu băng băng
lưu băng băng
à đc
cả hai trao đổi sđt
lưu băng băng
lưu băng băng
anh địc kịch bản r mà đúng ko
nguyễn gia hiếu
nguyễn gia hiếu
tôi đc r thấy nó khá hay
lưu băng băng
lưu băng băng
v thì tốt

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play