Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Chaennie] Tôi Hứa Sẽ Bảo Vệ Em Thật Tốt!

Chap1: Mưa bão sấm chớp

Mưa bão sấm chớp đùng đùng
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
aaaa *bịt tai*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*khóc* có ai không cứu cháu với hưhưhư..híc..huhu
Tui không biết viết khóc kiểu gì ai biết chỉ tui zới được không( ˙꒳​˙ )
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie 5 tuổi, là một cô bé lang thang không nơi nào để về. Lúc 2 tuổi khi tỉnh dậy cô đã nằm trên một đống lá trong rừng và không biết vì sao lại ở đâu và mình là ai.
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
huhuhu có ai không cứu cháu với
Lộc cộc lộc cộc
híhíhíhí *ngựa rít lên*
Quản gia
Quản gia
*nắm chắc dây ngựa để không bị ngã* Sao vậy,sao tự nhiên nó lại mất kiểm soát thế này.
🐴 :dừng lại
Quản gia
Quản gia
Người đâu xuống xem nó thế nào.
Quản gia
Quản gia
Nhanh lên để về đấy chứ mưa gió thế này ở ngoài lâu ướt hết đồ bên trong thùng,thì về không yên với cậu chủ đâu.
Người giúp việc
Người giúp việc
Dạaaa *xuống xe ngựa*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*núp sau bụi cây nhìn ra* " Họ là ai vậy,liệu có phải là người tốt không,họ có giúp được mình không"
".." suy nghĩ trong đầu
*...* hoạt động
(...) nói nhỏ
Người giúp việc
Người giúp việc
Dạ thưa quản gia không có vấn đề gì ạ
Quản gia
Quản gia
Ừ vậy đi thôi không muộn.
Sấm đoàng đoàng *to*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
áaáááaaa *hết lớn+run rẩy*
Quản gia
Quản gia
Gì thế
Quản gia
Quản gia
Các ngươi có nghe thấy tiếng trẻ con không
Người giúp việc
Người giúp việc
Có nhưng chắc tiếng con vật nào thôi trong rừng tối tăm như này làn ai coa đứa trẻ nào dám ở đây đâu chứ.
Quản gia
Quản gia
Không ta không nghe nhầm đâu
Quản gia
Quản gia
Các ngươi ở đâu để ta vào đó xem sao
Nói rồi ông đi đến gần bụi cây
Lúc này jen đang ngồi co ro lại một chỗ hai tay bé nhỏ bịt tay của mình, đôi môi nhỏ đang thâm và không ngừng run rẩy vì sợ hãi. Nhìn cảnh này khiến ai cũng phải xót xa
Quản gia
Quản gia
*nhìn thấy jen* Cháu sao cháu lại ở đây
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*ngửng đầu lên nhìn* ô..ôn.ông là ai
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*lùi lại ra xa* ông có phải là người xấu không
Quản gia
Quản gia
Không ông không phải là người xấu đâu,cháu sao lại ở đây *chạm vào tay em*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
á ông đi r..r..a *ngất*
Chắc do dầm mưa quá lâu với nỗi sợ hãi của em đã khiến em ngất đi vì kiệt sức
Quản gia
Quản gia
Này cháu ơi cháu *lay em*
Người giúp việc
Người giúp việc
Quản gia sao lâu quá vậy *nhìn thấy em*
Người giúp việc
Người giúp việc
Cô bé này là sao
Quản gia
Quản gia
Ta cũn không biét thôi mang nó về đã
Người giúp việc
Người giúp việc
Nhưng cậu chủ liệu có đồng ý
Quản gia
Quản gia
Kệ,ta sẽ chịu trách nhiệm *bế em lên*
Tạm dừng ở đây nha

Chap 2: Bị bỏng

Về đến biệt thự
NovelToon
Quản gia
Quản gia
Ngươi mang đồ đạc của cậu chủ vào nhé
Người giúp việc
Người giúp việc
Vâng
Quản gia
Quản gia
*bế em vào phòng* Không biết con cái nhà ai mà đi chơi lạc cả vào trong rừng thế này
Quản gia
Quản gia
Mà bố mẹ nó cũng tệ thật mưa thế này mà để con ra ngoài *thở dài*. Đúng là hết nói nổi giới trẻ bây giờ hâyyy *lắc đầu+thở dày*
Đặt em xuống nệm
Quản gia
Quản gia
*sờ trán* ái nóng quá,chắc sốt cao lắm rồi
Nói rồi ông đi lấy nước ấm lau người cho em
Giả thích chút: Nếu ai thắc mắc tại sao không lấy thuốc mà lại lấy nước lau người thì: Vì trẻ nhỏ thường người ta không nên uống thuốc sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe, nên dùng nước lau người sẽ an toàn hơn và tối cho trẻ em
Sáng hôm sau
*từ từ mở mắt* Hở đây là đâu *nhìn xung quanh*
Quản gia
Quản gia
*bước vào phòng* cháu tỉnh rồi à,ngồi dậy ăn bát cháo cho mau khỏe này.*đặt bát cháu xuống bàn*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Ông là người trong rừng đó hả,sao ông lại đưa tôi về đây o..ô..ông bắt cóc tôi ư.*mắt rưng rưng*
Quản gia
Quản gia
Không không ông không phải là người như cháu nghĩ đâu.
Quản gia
Quản gia
Cháu nhìn xem ông còn nấu cháo cho cháu ăn đây này,hôm qua vì cháu sốt mà ông thức cả đêm để chăm cháu còn gì.
Quản gia
Quản gia
Cháu thấy ai bắt cóc mà tốt như ông chưa haha*cười*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
ưmm to..tôi
Quản gia
Quản gia
*bê bát cháo lên* Mà ông bảo cháu này trẻ con thì không nên xưng hô như vậy với người lớn đâu
Quản gia
Quản gia
*súc một thìa cháo + thổi* Phải xưng là cháu còn ai gọi,hỏi thì phải dạ,vâng biết chưa *đưa thìa cháo đến gần em*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
d..dạ *há miệng ăn*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Thôi ông để cháu tự ăn ạ *cầm lấy bát cháo*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*Thổi thổi vài cái rồi, đổ cả bát vào miệng*
Quản gia
Quản gia
Ối này cháu *ngăn*
Ông ngăn nhưng không kịp vì em quá nhanh
Nước cháu vừa chảy đến lưỡi đến cổ họng em khiến em bị bỏng rát
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
aa..*nhổ ra*
Nóng đến nỗi khiến em chảy cả nước mắt lẫn nước mũi
Phải chăng là do em đã phải sống lang thang ở rừng nhiều năm nên đã không biết múc ăn, nhưng hành động mà bao đức trẻ đều biết còn em thì không.
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
N..nóng nóng quá hưhưhhư, ô..ông c..ch..cháu nóng miệng quá *khóc*
Quản gia
Quản gia
*đứng bật dậy* Đợi ông tí
1 phút sau
Quản gia
Quản gia
*cầm li nước vs vài cục đá vào* Đây đây cháu uống ly nước mát này đi
Quản gia
Quản gia
Cháu sẽ cảm thấy ổn hơn đấy
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*nhận lấy+uông* ực ực ực
Quản gia
Quản gia
Từ từ không sặc *vỗ lưng*
Quản gia
Quản gia
Mà nhà cháu ở đâu sau ông đưa cháu về.
Quản gia
Quản gia
Cháu đi từ hôm qua chắc ba mẹ cháu ở nhà đang lo lắng đấy
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Nhà nhà của cháu ạ
Quản gia
Quản gia
Đúng rồi
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Nhà của cháu, cháu không có nhà *trầm ngâm*
Quản gia
Quản gia
Vậy ba mẹ cháu đâu
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Ba mẹ cháu cháu cũng không biết *rớt nước mắt*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Lúc 2 tuổi cháu chỉ biết khi tỉnh dậy đã thấy mình ở trong rừng rồi không nhớ gì hết.
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Cháu ở đó vừa rét vừa đói còn sấm nữa cháu rất sợ nó*hoảng loạn*
Quản gia
Quản gia
Được rồi,ông biết rồi *ôm em vào lòng*
Quản gia
Quản gia
Vậy cháu lại với ông chứ,ông sẽ chăm sóc cháu. *vỗ về*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*nhìn ông+mắt rưng rưng* d..dạ
Quản gia
Quản gia
Ở đây không phải nhà của ông nên cháu đừng đi đâu lung tung nhá
Quản gia
Quản gia
Chỉ ở yên trong phòng này thôi
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Vì sao ạ?
Quản gia
Quản gia
Vì cậu chủ ở đây không có thích trẻ con,nên ông đã bí mật đưa cháu về đây đó.
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
à vâng ạ,nhỡ đâu người đó phát hiện ra thì sao? Ông có bị đuổi không ạ?
Quản gia
Quản gia
Vậy cháu cứ nghe lời ông là người đó sẽ không phát hiện đâu và không đuổi ông đi được.
Người giúp việc
Người giúp việc
*gõ cửa* cộc cộc thưa quản gia cậu chủ đã về rồi ạ.
Quản gia
Quản gia
Ừ ta biết rồi *nói vọng*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Người đó về rồi ạ
Quản gia
Quản gia
Đúng rồi đấy,nhớ nghe lời ông nhá. Giờ thì ông phải đi đây *đi ra ngoài chốt cửa lại*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
"Không biết người đó là ai nhỉ"
Ở bên ngoài
Một chiếc BMW i8 đậu trước cửa
Hai bên toàn là người giúp việc đứng chào đón
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*từ cửa sổ nhìn ra* wow xe gì mà đẹp vậy, còn có màu hồng nữa nhỉ
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Mà sao cậu chủ lại đi màu hồng nhỉ?? *gãi đầu*
Tạm dừng ở đây nha

Chap 3: Cậu chủ về

Tiếp nè
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*bước xuống xe*
Quản gia
Quản gia
Chào mừng cậu chủ trở về ạ. Đồ mà cậu chủ cần tôi đã cho người xếp vào rồi ạ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Tốt, tiền của ông *đập tiền vào tay ông*
Người giúp việc
Người giúp việc
'Trong số này đã có 1 người hầu nhìn thấy về ganh ghét'
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*Đi vào trong*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Tua tối đó
1 người hầu
1 người hầu
cốc cốc
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Ai thế
1 người hầu
1 người hầu
Dạ thưa cậu chủ tôi có chuyện muốn nói ạ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Chuyện gì không nói luôn được à *khó chịu*
1 người hầu
1 người hầu
Đâu là chuyện vô cùng quan trọng có liên quan đến cả cậu chủ đấy ạ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Hừ vào đi
1 người hầu
1 người hầu
*mở cửa vào* Dạ thưa cậu chủ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Nói nhanh lên, tôi còn đang bận
1 người hầu
1 người hầu
Hôm trước đang trên đường mang đồ về cho cậu chủ thì có gặp một em bé chừng 5,6 tuổi
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Thế thì liên quan gì đến tôi
1 người hầu
1 người hầu
Có chứ ạ, sau ông quản gia đã mang con bé nó về và cho nó ở trong phòng ông ta.
1 người hầu
1 người hầu
Mặc dù đã khuyên rằng cậu chủ sẽ không thích mà ông ta vẫn cố chấp đưa con bé đó về.Còn bảo là tôi sẽ chịu trách nhiệm nữa
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Cái gì cơ lão già này từ bao giờ có cái lá gan to như vậy *tức + bóp ly rượu*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Được rồi ngươi biến đi
1 người hầu
1 người hầu
*tái mặt* Dạ *chạy ra ngay*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*đi xuống+bực bội*
Đến phòng ông
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*đạp cửa đi vào*
Lúc này ông đang bón cơm cho em ăn
Quản gia
Quản gia
*giật mình+quay ra nhìn*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
*giật mình hoảng hốt*
Quản gia
Quản gia
C..cậu chủ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Ông được lắm,lá gan cũng to đấy
Quản gia
Quản gia
T..tôi x..xin lỗi
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Xin lỗi sao *đến nắm áo lôi ông ra*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Ơ này *đuổi theo*
Ở ngoài phòng khách
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*ném xuống* Người đâu
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Ngươi làm cái gì vậy sao lại lôi ông của tôi như thế *ôm ông*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Ha lại được cả con ranh này nữa
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Người đâu cầm cho ta cái roi ra đây
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Ông có sao không
Quản gia
Quản gia
Ông không sao *xoa đầu em*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Chết đến nơi rồi còn hỏi han quan tâm nhau nữa.
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Đúng là buồn cười
1 người hầu
1 người hầu
Đây ạ *đưa roi*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*Cầm lấy* Nghe nói ông sẽ chịu trách nhiệm với hành động của mình đúng không
Quản gia
Quản gia
Sao cậu chủ lại biết
Người giúp việc
Người giúp việc
*xì xào nói nhỏ* Ai mà ác vậy lại đi báo với cậu chủ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Sao tôi biết á,trong cái nhà này không có chuyện gì là tôi không biết cả.*cầm roi vụt*
Quản gia
Quản gia
ối
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Ông ơi
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Ngươi đúng là đồ độc ác,ngươi là người xấu không được bắt nạt ông của tôi *dang hai tay bảo vệ ông*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Thật nực cười *cầm áo em nắm sang một bên*
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
á
Quản gia
Quản gia
*chạy đến quỳ xuống chân cô* Tôi xin cậu chủ rủi lòng thương xót tha cho nó đi,vì nó không có nơi nào nương tựa,không biết ba mẹ là ai từ bé đã phải sống lang thang ở rừng rồi
Quản gia
Quản gia
Tôi van lạy, tôi xin cậu chủ ạ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*nhìn+bực mình*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*vứt roi+đi lên phòng*
Quản gia
Quản gia
*chạy đến em* Cháu cháu có làm sao không
Kim Jennie (hồi bé)
Kim Jennie (hồi bé)
Cháu đau quá huhu *mếu khóc*
Quản gia
Quản gia
Để ông băng bó cho cháu nhé*bế em vào phòng*
1 người hầu
1 người hầu
*tức* "Sao cậu chủ lại không đánh nữa nhỉ,đáng ra phải đánh chết ông ta đi chứ"
Còn trên phòng cô
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*uống rượu* ực ực ực
Uống hết cốc này đến cốc khác
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Con bé đó nó cũng giống như mình năm xưa
Vì sao cô lại ghét trẻ con vì: Khi nhìn thấy chúng cô lại nhớ về nhưng quá khứ đau buông của cô hồi nhỏ.
Lúc đó cô cũng cỡ 4 tuổi cũng không có nhà không có ba mẹ không ai nương tựa tự mình khiếm sống qua ngày
Cô bị ba mẹ mình bỏ rơi vì họ không thích con gái nên cô mới bảo người hàu gọi mình là cậu chủ chứ không phải cô chủ
Cô rất ghét ba mẹ cô hận họ vì đã bỏ rơi mình
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*uống càng nhiều*
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*khóc trong đau khổ*
Sáng hôm sau
Người giúp việc
Người giúp việc
Thưa cậu chủ đồ ăn đã nấu xong rồi ạ
Một hồi không có ai trả lời
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
*nằm trên sofa ngủ*
10 phút sau
Người giúp việc
Người giúp việc
*gõ cửa* Cậu chủ ơi, sắp muộn giờ làm rồi ạ
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
ừ tôi biết rồi
Park Chaeyoung (cô)
Park Chaeyoung (cô)
Chuẩn bị xe đi *nói vọng ra*
End

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play