[ Blue Lock/ Allisagi ] Nơi Em Chọn Về
Chapter 1: Những thứ kì quái.
Lưu ý:
|| Abc || = Mô tả không gian.
// abc // = hành động.
# abc # Âm thanh.
(Abc): Trích dẫn lời thoại, câu nói.
________
Các kí tự nhận định:
× × ×: Hồi tưởng, kể về sự việc diễn ra trong quá khứ.
_ __ _: Diễn biến truyện tiếp diễn, theo trình tự thời gian.
__ __ __ __ __: Sự việc diễn ra cùng lúc.
Aqua ( Tác giả)
"Abc" = khung này là suy nghĩ của nhân vật.
"Abc" khung này là lời kể của người kể chuyện.
"Trong khoảng không tĩnh lặng và màu trắng bao trùm hết cảnh vật xung quanh tựa như vô tận."
"Một giọng nói khẽ khàng vang lên, nhường như là giọng của trẻ con?"
Yukenora
Vâng! Yukenora đã rõ!!✧ "Cuối cùng ta cũng thức giấc và bắt đầu nhiệm vụ rồi!"
"Nó gật gật, rồi bay một vòng xung quanh, nó lướt đến đâu, vệt sáng vàng theo chân tới đó."
"Hệt như đuôi của sao băng khi lướt qua bầu khí quyển."
Yukenora
Tiến hành quá trình tìm kẻ hoán đổi.
Yukenora
Đã tìm được! Tìm được rồi!! (✧w✧)
Yukenora
Bắt đầu giai đoạn kết nối với kẻ đó.
" Trận đấu giữa Bastard Munchen và Manshine City "
" Kết thúc với tỉ số 3 - 2 nghiêng về Bastard Munchen "
Isagi Yoichi
Đó là lí do tôi kiến tạo cho cậu.
Isagi Yoichi
Hình ảnh duy nhất mà tôi tưởng tượng được.
Isagi Yoichi
Để đánh bại tên Kaiser.
Yukenora
Thiết lập kết nối...
"Nó đang dò tìm... một ai đó?"
Yukenora
Nhanh nào! nhanh nào!
"Nó có quá nỗi phấn khích, hệt như một đứa trẻ nhận được món quà."
Ness Alexis
Câm mẹ cái mồm mày-
Yukenora
Thành công✓ (✧ ω ✧)
Isagi Yoichi
// chao đảo//
"Isagi kiệt sức khi kết thúc trận đấu."
"Cậu cố hết sức mà đứng vững, cơn mệt mỏi lấn át không thôi khiến cậu ngã xuống và ngất lịm."
Noel Noa
Có chuyện gì vậy?
Kaiser Michael
Không gì, tên này kiệt sức nên ngất thôi
|| Lại một khoảng không, nó đen tuyền vô tận. ||
Yukenora
Xin chào xin chào. (◍•ᴗ•◍)✧*。
"Nhường như nó không bỏ thói quen nói chuyện đó, kể cả trước mặt người lạ."
Trước mắt, tôi chẳng thấy gì ngoài một màu đen.
Yukenora
Hehee(。•̀ᴗ-)✧
Yukenora
Là không gian ta, tạo ra để nói chuyện với cậu đấyyy!
Isagi Yoichi
Một quả bóng?!?
Isagi Yoichi
Và... nó đang lơ lửng?
Chứng kiến thứ sinh vật kì lạ, hứng thú có, hoang mang giữa thực tại và ảo giác cũng có.
Yukenora
Bóng thì không được bay hở? Luật nào đấy?
"Câu đáp trả gì thế này..."
Isagi Yoichi
"Quy luật tự nhiên..."
Tôi không biết phải phản ứng thế nào, đành đưa ánh mắt khinh thường nhìn nó.
Yukenora
Có vẻ nãy giờ làm tốn thời gian rồi. Lý do cậu đến đây vì...
Yukenora
"Người" đã chọn cậu.
"Giọng nó nghiêm túc hẳn ra."
Nó vừa dứt lời liền có một quyển sách rớt xuống đầu tôi.
Isagi Yoichi
" "Người" được nhắc ở đây là ai...?"
Isagi Yoichi
Khi Bình Minh ló dạng?
"Đấy là tiêu đề của cuốn tiểu thuyết vừa rơi xuống đầu cậu."
Độ an hiểu của tôi về những thứ khác ngoài bóng đá, không được tốt.
Yukenora
Là tiểu thuyết! Một thế giới được hình thành qua sự tưởng tượng.
Yukenora
Nó mô phỏng dưới dạng những con chữ. Thế nên...có thể coi đó là một thế giới khác.
Quả bóng yêu cầu tôi đọc, đó là việc bây giờ tôi làm được và tôi cũng đồng ý.
Cũng có mất mát gì đâu nhỉ?
Isagi Yoichi
Thể loại truyện này là lạ sao ấy...?
Yukenora
Cái thể loại là lạ cậu nói là thể loại truyện Boy love.
Yukenora
Nó có ghi ở bìa nà 'BL'
Isagi Yoichi
" Nhìn giống từ viết tắt của Blue Lock "
Isagi Yoichi
Mà dài, xây dựng tính cách nhân vật còn có chút khó chịu...
Yukenora
Đọc xong rồi nhỉ?
Yukenora
Có thấy điều gì thú vị không? hehee
Isagi Yoichi
Rất nhiều cái tên trong đây...
Tên của những người tôi quen... Ít nhiều đều có nhắc trong quyển tiểu thuyết này?!!
Isagi Yoichi
Cả tên tôi cũng có...? Rõ ràng tính cách Isagi Yoichi trong sách không giống tôi....
Isagi Yoichi
Nhưng người này...
Tôi có cảm giác... Thân thuộc
Isagi Yoichi
"Như khi mà mình nghĩ về, bản thân trước khi đến Blue Lock."
Isagi này được miêu tả rằng tính tình ít nói, gương mặt nghiêm khắc.
Isagi Yoichi
Đất diễn thì ít, tính cách mơ hồ. Người cậu ta thích còn là Reo...
Cuộc đời vô vị và xám xịt cho tới khi cậu ta gặp được thụ chính. Người được miêu tả là văn võ song toàn. Là con trai duy nhất gia đình đại công tước Mikage giàu thứ ba đế quốc.
Tác giả viết đây là lần đầu, Isagi vô tình buông lỏng cảnh giác. Những lần gặp gỡ, cậu ta dần động lòng với Reo.
Isagi Yoichi
Chỉ tiếp xúc thường xuyên mà thích tên Reo sao?
Hừm... Tôi đã bỏ sót gì ư?
Isagi Yoichi
"Không, không... Mình chắc chắn thấy mỗi đây là lí do duy nhất."
Yukenora
Những cuộc trò chuyện có thể gắn kết người khác, hơn cậu nghĩ đó!
"Thứ đơn giản thôi, cũng đủ để khiến người ta rung động."
Isagi Yoichi
"Họ thường trò chuyện ở bãi cỏ gần biệt phủ Isagi à?"
Tôi đưa tay chạm vào những trang giấy đầy chữ, lướt nhẹ qua từng dòng thội thoại của nhân vật Isagi và Reo.
" Đã lâu rồi chưa ai quan tâm cậu như em. Lâu lắm rồi, cậu chưa cảm nhận được tình thương từ bất cứ ai trong gia đình..."
"Cái nhìn họ dành cho cậu vô cùng thờ ơ. Đôi khi những kẻ đó mỉm cười với cậu, nhưng cậu chỉ cảm nhận được sự sáo rỗng."
Mikage Reo
Này Isagi! Nếu cậu có buồn phiền gì thì cứ nói với tôi nhé!
Isagi Yoichi ( nguyên chủ)
//Mỉm// Được thôi, chỉ có điều-
Isagi Yoichi ( nguyên chủ)
E là sẽ làm tốn thời gian của ngươi...
Mikage Reo
Haizz, ngài Isagi đáng kính, cậu đây là đang từ chối khéo tôi sao?
Isagi Yoichi ( nguyên chủ)
Không phải-
Mikage Reo
Thế thì sau này có chuyện gì cũng phải kể cho tôi nghe, rõ chưa?!
"Reo đan tay Isagi vào tay mình."
Isagi Yoichi ( nguyên chủ)
Ừ!!
Isagi Yoichi ( nguyên chủ)
" Mối quan hệ này có thể cũng tốt"
Isagi Yoichi ( nguyên chủ)
"Dẫu sao vẫn tốt hơn cái cảm giác đơn độc kia..."
"Thật tốt giờ cậu ta có người để sang sẻ rồi?"
Yukenora
Phì~ suy cho cùng cũng chỉ là nhân vật phụ-
Yukenora
// Nảy nảy// Nhưng mà là nhân vật phụ chủ chốt. Cậu ta rất quan trọng tới cốt truyện
Isagi Yoichi
À // cười trừ//
Tôi bỗng cảm thấy tự hào, vui vì nhân vật tên giống mình có vai trò quan trọng trong truyện sao? Nghe có hơi kì.
Isagi Yoichi
Cậu ta rất tài năng mà lại...
Isagi Yoichi
"Với Isagi trong cuốn tiểu thuyết này, thì mọi chuyện sao cũng được..."
Đó không phải một lời khen! Sao cũng được không được tính là một ý kiến đâu.
Isagi Yoichi
"Cậu ta chết do xô xát, mà bất cẩn rơi xuống vực."
Còn tấm chân tình của cậu ta mãi chẳng được người kia đáp trả.
Isagi Yoichi
Haha... tội thật..
Yukenora
Thế có muốn thay đổi điều này không?
Do tôi nhìn nhầm, hay quả bóng này đang mọc thêm sừng, và cái đuôi giống ác quỷ đằng sau vậy nhỉ?
Isagi Yoichi
Ý ngươi là...?
Yukenora
"Xuyên không", cậu đã nghe qua chưa? (0w0)
Xuyên không... Một khái niệm lạ lần đầu nghe.
Yukenora
Vẻ mặt đấy chắc chưa rồi, cậu là dân thể thao mà.
Yukenora
Ehehe, để tôi nói cho biết <( ̄︶ ̄)>
Yukenora
Lắng nghe cho kĩ nhen.
Nó bay quanh đầu tôi, giở giọng biết tuốt.
Tôi cũng tò mò, gật đầu phụ họa theo.
Một cái hố đen xuất hiện dưới chỗ tôi đang ngồi.
Chẳng kịp định thần, tôi rơi thẳng xuống hố.
Yukenora
Là vậy đó dễ hiểu ha? (ノ◕ヮ◕)ノ*.✧
Yukenora
Tên con người kia hiểu chưa? >:3
Yukenora
Rơi mất tiêu rồi...
"Nó buồn rầu, nhưng không sao! Nó vẫn có thể tiếp tục chơi mà."
"Isagi nhắm chặt mắt, he hé đôi nhãn cầu quan sát xung quanh."
Isagi Yoichi
"Không thấy đau?"
Tôi mở to mắt ra và thứ thu hút tầm nhìn tôi đầu tiên là một... căn nhà đang cháy?!
Đang tự hỏi quả bóng kia đưa tôi tới nơi quái quỷ nào, thì phía sau có tiếng người vang lên bên tai.
???
Mày đấy... rất hay xuất hiện gần nơi Reo gặp nạn...
Cách nói chuyện của kẻ này ngắt, nhấn chả đâu vào đâu. Nhưng với tôi hơi quen tai.
???
Mày... trông đáng nghi lắm
Khác hẳn với khung cảnh ngôi nhà đang cháy, giữa màn đêm ngoài kia.
Tôi đang đứng ở một con hẻm, rất tối.
Isagi Yoichi
" Giọng nói này rất quen mình đã từng nghe từ ai ấy nhỉ?"
"Isagi đang định xoay người đối diện với kẻ kia, nhưng cảm giác đau rát ở chân bỗng truyền tới."
Isagi Yoichi
Cái quái- " Chân mình... "
Isagi Yoichi
" Mình bị bỏng từ lúc nào thế??! "
Lính
LÀ TÊN KHẢ NGHI ĐÓ, CÓ THỂ HẮN LÀ HUNG THỦ!!
Âm thanh từ xa vọng đến
Là đang ám chỉ ai?
Isagi Yoichi
"Họ ý nói mình ư?"
"Đám người đấy, họ chỉ trỏ về phía Isagi."
Isagi Yoichi
Đệt- Chạy trước đã
Isagi Yoichi
Với tình trạng này, nếu đúng là chúng đuổi mình thật, thì chậm là chết chắc.
"Isagi nhanh chân phóng đi, chẳng thèm màng tới người lúc nãy."
Isagi Yoichi
"Mình không rõ tình huống gì đang xảy ra."
Isagi Yoichi
" Nên nếu mạo hiểm giải thích, lại tự đào mồ chôn"
Từ đằng sau đám lính vẫn đang bám sát tôi.
Isagi Yoichi
Chậc- " Phía trước là một khu rừng?!"
Isagi Yoichi
" Tốt, chạy vào đây có thể cắt đuôi chúng."
Cắt đuôi họ cũng không quá đỗi khó.
Isagi Yoichi
"Mình chạy theo đường zích zắc vậy là ổn nhỉ?"
Isagi Yoichi
Hộc...Hộc // thở hỗn hển//
Sau một màn đuổi bắt với bọn lính, cùng cái chân bị bỏng khá nặng.
Tôi cuối cùng cũng thoát được, và đang cố hớp từng ngụm không khí nhiều nhất có thể.
"Chợt nhớ đến người trong ngõ hẻm. Cậu nghi ngờ rất có thể, hắn là một phần lí do khiến cậu bị phát hiện."
Isagi Yoichi
" Mình chắc chắn, đã từng nghe qua giọng đó rồi!! "
Isagi Yoichi
"Nhưng đến giờ vẫn không thể nhớ là nghe ở đâu."
Ngồi bẩm đi bẩm lại, vẫn chẳng lợi ích gì thêm.
Isagi Yoichi
Bám dai phết đấy... // liếc//
"Isagi tưởng rằng là một tên lính may mắn, theo được cậu tới đây."
Isagi Yoichi
"Tên này không mặc giáp? "
Isagi Yoichi
"Không phải lính cải trang chứ?"
Isagi Yoichi
" Khoan đã- Giọng nói này... "
Isagi Yoichi
" Là kẻ mình gặp trong hẻm!"
Tôi đứng dậy quay ra sau tìm đường chạy nhưng...
Đây là vách núi... Và phía dưới là vực thẳm.
Isagi Yoichi
" Chờ đã tình huống gì thế này-"
Isagi Yoichi
" Cuốn tiểu thuyết đó..."
???
Isagi... ngươi là người dựt dây?
Bị gọi tên, theo thói quen tôi quay mặt nhìn người kia.
Lúc ở con hẻm tối, không thể nhìn rõ mặt kẻ này nhưng ở vách núi đây.
Ánh sáng le lói nơi bìa rừng, kẻ kia dần tiến gần.
Tôi chợt giật mình, khi thật sự nhận định được danh tính kẻ này.
Nagi Seishirou
Biết tôi ư?
Nagi Seishirou
Cậu là hung thủ?
Isagi Yoichi
"Đây là tiểu thuyết đó thật rồi.. Vậy thì mình sẽ ch.ết do rơi từ vách núi này. "
Isagi Yoichi
" Nhớ rồi! Cái ch.ết của tên Isagi kia là do xô xát với Nagi!! "
Đầu mối này giúp ích được, tôi biết mình cần phải tránh điều gì rồi.
Nagi Seishirou
Không trả lời...?
Isagi Yoichi
"Trước tiên cần tránh xô xát xảy ra."
Isagi Yoichi
"Nhớ xem Reo gặp nguy hiểm gì, trước khi tên Isagi này hẹo nhỉ?"
Isagi Yoichi
" A- Đúng rồi "
Đợi tôi nhớ xong, thì Nagi đã tới đứng trước mắt và nắm tóc tôi rồi.
Isagi Yoichi
Nhìn chân tôi xem.
Tôi giơ hai tay lên, ý muốn cậu ta nghe mình nói.
Isagi Yoichi
Tôi là người đã cứu Reo. Nếu tôi là hung thủ.
Gì? Tôi không khoác loác, "tôi" đã cứu Reo thật đó.
Isagi Yoichi
Tại sao tôi lại để mình bị thương, trong chính cuộc phóng hỏa của mình?
Isagi Yoichi
Càng không phải là kẻ đứng sau dựt dây.
Nó chẳng phải cách hành động của tôi.
Isagi Yoichi
Ai đời dựt dây, mà còn dấng thân tới tận hiện trường?
Isagi Yoichi
Xem kế hoạch của mình ổn không à? Vậy có lí gì phải đến gần ngôi nhà để bị bỏng?
Thật mong ai đó có thể hiểu những gì tôi giải thích...
Isagi Yoichi
Tuy không ai thấy tôi đã cứu Reo... Nhưng lời tôi nói không phải bịa đặt.
Nagi Seishirou
" Đúng thật, mình có thấy bóng của ai đó."
Nagi Seishirou
"Trùng hợp hay, dáng cậu ta gần giống."
Isagi Yoichi
Hiểu rồi thì làm ơn, bỏ tay khỏi tóc tôi được chưa?
Ai đời lại thích bản thân bị người khác nắm tóc đâu? Nếu có, quả thực là người kì lạ.
Isagi Yoichi
Tôi nhớ đâu có cách trả ơn nào như vậy đâu nhỉ?
Isagi Yoichi
Hay đây là cách trả ơn của riêng cậu?
Tôi cười cợt, bắt đầu thấy khó chịu rồi đấy.
"Sau cùng, Nagi cũng "vâng lời" thả ra."
Aqua ( Tác giả)
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ viết một bộ truyện
Aqua ( Tác giả)
Nếu có thì sẽ là những one shot ngắn
Aqua ( Tác giả)
Hừm... mở đầu như thế này có thể gọi là ổn không nhỉ?
Chapter 2: Thiện cảm
Nagi Seishirou
Tại sao...?
Nagi Seishirou
Nếu thực sự cậu đã cứu Reo, thì sao lại chạy?
"Nagi hắn vẫn còn thắc mắc chưa được giải đáp."
Hắn nghi hoặc nhìn tôi, như mong tôi có thể giải bài.
Isagi Yoichi
Tôi không muốn Reo biết tôi đã cứu cậu ta.
Isagi Yoichi
Nếu tôi khai với binh lính sự thật, họ sẽ tới hỏi Reo.
Isagi Yoichi
Và chắc chắn họ sẽ thuật lại lời nói của tôi...
Nagi Seishirou
Và điều đó trái với ý muốn của cậu, phải không?
Isagi Yoichi
Nhanh hiểu đấy...
Chuyện "tôi" cứu Reo là thật, trong truyện kể vậy mà!
Còn lí do không muốn Reo biết người cứu cậu ta là tôi.
Là tôi tự bịa ra, để lấy làm nguyên nhân mình bỏ chạy.
Isagi Yoichi
"Cũng may người trước mặt là Nagi."
Nagi cậu ấy không muốn phải nghĩ nhiều về chuyện này đâu, nhể?
Nagi Seishirou
Nhưng cậu làm vậy sẽ bị đám binh nghi ngờ, hành động chạy trốn vừa rồi là quá dư thừa
Isagi Yoichi
Lúc rượt đuổi ở khu rừng rất tối.
Isagi Yoichi
Đến việc theo dấu một người gần khuyết tật, cũng không làm được.
Lời nói phát ra khỏi miệng có hơi ngượng nghịu, tôi đang tự chế giễu bản thân mình.
Isagi Yoichi
Tôi không nghĩ chúng đã thấy mặt tôi đâu.
Isagi Yoichi
Cứ để vụ này lắng xuống đi.
Nagi Seishirou
Ờ, vậy tôi về đây. "Ở đây rất nguy hiểm, có nên bảo cậu ta rời khỏi đây cùng mình không?"
Nhưng đêm nay, hắn thấy có một kẻ có hành động kì lạ, đến mức tưởng nhầm thành người khác.
Nagi Seishirou
" Nay thằng này nói nhiều hơn mình luôn à"
Bóng dáng của tên thiên tài cao kiều kia dần khuất xa tầm mắt
Isagi Yoichi
Ban nãy có nghe tiếng bọn lính
Isagi Yoichi
" Họ vẫn chưa đi nữa sao...?"
Isagi Yoichi
Kiên trì thật... hahaa....
Isagi Yoichi
" Mình cũng nên rời khỏi đây sớm thì tốt hơn"
Isagi Yoichi
" Vết thương ở chân phải giải quyết thế nào đây?... "
Đường về nhà, tôi còn chẳng biết nữa là
Yukenora
" Xem ra mọi chuyện vẫn ổn quá ta " (^O^)↝
Isagi Yoichi
Chuyện gì nói sau đi
Tôi rất muốn hỏi sao mình lại rơi vào tình huống giống như cuốn tiểu thuyết vừa đọc
Lẫn việc làm thế nào để quay về
Nhưng giờ ưu tiên trước của tôi là mớ hỗn độn này
Isagi Yoichi
Tôi đang vướng rắc rối, nhà tôi ở đâu?
Isagi Yoichi
Chỉ đường cho tôi về đó mau!!
Yukenora
" Tôi không biết " (0o0)
Yukenora
" Trong nguyên tác không hề đề cập "
Lính
Tôi nghe bên đây có tiếng người!
Yukenora
" Suỵt, chúng nghe rồi kìa"
Isagi Yoichi
" Phải mau đi chuyển sang chỗ khác "
Yukenora
" Nói chuyện bằng suy nghĩ được mà, sao cậu không làm?"
Thấy tôi ngơ ngác trông không hiểu
Yukenora
" Là thần giao cách cảm ấy "
Isagi Yoichi
" Còn không phải tại ngươi sao! "
Yukenora
" Ừm thì... tại tôi thật... "
Isagi Yoichi
" Ngươi không có miệng nên khi nói thành tiếng hay thần giao cách cảm gì đi nữa "
Isagi Yoichi
" Thì cũng đéo ai nhận ra " //cáu//
Yukenora
" Dạ vâng lỗi em ạ, em biết sai rồi em xin lỗi.. "
Isagi Yoichi
" Hừ " // trừng //
Tôi bất lực muốn đánh thứ hỗn láo này ngay bây giờ
Isagi Yoichi
" Nên quay lại nơi lúc đầu có lẽ là lựa chọn tốt nhất bây giờ "
Yukenora
" Tôi có thể truyền kí ức của nguyên chủ cho cậu"
Yukenora
" Từ đó có thể biết đường về nhà cậu ta "
Isagi Yoichi
" Vậy còn không làm mau lên?! "
Yukenora
" Nhưng quá trình đó tốn nhiều thời gian "
Yukenora
" Cậu có nguy cơ ngất rất cao "
Yukenora
" Vì ngất giúp truyền tải kí ức dễ dàng hơn đồng thời tránh gây đau đớn cho người xuyên không "
Yukenora
" Nói chung nó tựa như ngủ rồi hôm sau tỉnh dậy thì có kí ức thôi~ "
Isagi Yoichi
" Đáng lẽ mình không nên chờ đợi gì từ một quả bóng "
Yukenora
" Cậu chắc không có ý định ngủ qua đêm ở đây chứ ? " // bay quanh //
Lính
Hãy quay lại khu vực nơi xảy ra vụ cháy
Tiếng binh lính lại lần nữa vang lên
Lính
Tên đấy có thể ở đấy cũng nên
Lính
Một số người đi với tôi qua đó xem xét
Lính
Nhanh chóng bắt kẻ khả nghi kia
Ánh sáng của đèn bão dần tiến lại gần chỗ tôi, cùng với tiếng của những miếng kim loại va chạm vào nhau. Thật chói tai
Isagi Yoichi
" Chuồn nhanh thôi"
Quay lại gần nơi diễn ra vụ cháy
Isagi Yoichi
" Đám cháy được dập tắt rồi"
Isagi Yoichi
" Giờ nên chạy đâu tiếp đây "
Isagi Yoichi
" Mi xuất hiện bên ta ở chỗ đông người sẽ gây phiền phức cho ta đấy biết không!! "
Yukenora
" Chỉ cậu nhìn thấy tôi thôi khỏi phải lo" (ب_ب)
Nơi vụ cháy xảy ra là nơi thưa thớt người qua lại
Đó chính xác là điều tôi nghĩ khi đi sâu vào trong thành
Isagi Yoichi
" Ánh mắt dè chừng và khinh bỉ của họ hướng về mình là sao?"
Họ ở đây ám chỉ người đi đường tôi đều cuối mặt xuống
Họ thấy vết bỏng ở chân tôi
Nhưng không ai dám lên tiếng bàn tán
Quần áo tôi có hơi tơi tả và một phần cháy xém thành màu đen
Cũng may là trong túi còn ít tiền, tôi nghĩ nên dùng nó mua băng gạc...?
Chủ nhà thuốc
Ngài Isagi, thứ ngài cần đây ạ.
Chủ nhà thuốc
// nhìn xuống// Chân ngài bị bỏng...
Chủ nhà thuốc
Tôi khuyên ngài nên ngâm vào nước nguội sạch để vệ sinh vết thương ạ.
Chủ nhà thuốc
Sau đó dùng băng gạc băng lại
Isagi Yoichi
" Ngoài nhà nguyên chủ ra thì biết tìm nước ở đâu..."
Chủ nhà thuốc
X- xin lỗi tôi nhiều chuyện rồi ạ // cúi đầu//
Chủ nhà thuốc
Thành thật xin lỗi ngài // run//
Thật kì lạ, cách hành xử như này là thế nào?
Người dân ở đây bị chứng sợ cấp trên à?
Isagi Yoichi
" Phải diễn cho giống Isagi kia thôi, tránh bị nghi ngờ là tốt nhất"
Isagi Yoichi
Ta không rằng việc này...
Chủ nhà thuốc
Kh...không có gì đâu Hiori
Nhìn qua người nọ, tôi cố kiềm đi biểu cảm bất ngờ của mình
Hiori Yo
Ồ, con trai công tước ngài Isagi, cậu Isagi Yoichi
Chủ nhà thuốc
À đúng rồi, ngài Isagi không biết cách xử lí vết bỏng phải không?
Cô ấy nhanh chóng chuyển hướng sự chú ý lên Isagi
Chủ nhà thuốc
Con của bạn tôi là một dược sĩ
Isagi Yoichi
" Hiori là dược sĩ?... "
Isagi Yoichi
// Nhìn Hiori//
Hiori Yo
Cứ để cho con tiếp đãi vị khách này //lạnh giọng//
Chủ nhà thuốc
Hiori, cháu chắc chứ? // thì thầm//
Hiori Yo
Tôi chỉ đơn giản là một dược sĩ, việc này đơn giản thôi mà
Hiori mặt đối mặt với tôi
Isagi Yoichi
" Tôi chỉ muốn chữa trị vết thương, tình huống căng thẳng này là do tôi mà ra à? "
Tôi thầm than thở trong lòng
Tôi đã được Hiori băng vết bỏng lại
Động tác rất thuần thục, hệt như dân chuyên trong nghề
Isagi Yoichi
" Bằng tuổi nhau nên có thể xưng tôi - cậu được nhỉ "
Isagi Yoichi
Về tiền phí, hiện tại tôi không mang theo...
Hiori Yo
Việc này đối với tôi cũng chả đáng là bao
Isagi Yoichi
" Thật thì mình không biết sơ cứu như nào"
Isagi Yoichi
" Nếu không có cậu, vết thương của tôi đã bị nhiễm trùng, hay trở nên tồi tệ hơn"
Dẫu tôi chẳng biết tệ lắm là tới mức nào, bởi lẽ tôi rằng mấy chuyện này
Hiori Yo
Để tôi mát xa giảm đau cho cậu một lát rồi hãy rời đi
Isagi Yoichi
Cậu đã giúp tôi, không nhận tiền-
Isagi Yoichi
Thì có thứ gì khác cậu muốn trao đổi không?
Isagi Yoichi
Tôi không muốn phải nợ người khác, bất cứ điều gì //nhỏ giọng//
Hiori Yo
Là bắt buộc phải chọn?
Nói ra câu trả lời tôi đã hơi phân vân, nhưng nghĩ rằng Hiori sẽ không đòi mình điều gì quá đáng
Lời đề nghị này có vẻ hời quá cho Hiori
Hiori Yo
Khi nào nghĩ ra tôi sẽ nói với cậu
Hiori Yo
" Thứ mình muốn... Chắc gì người này đã đáp ứng được"
Có thể xem đây là một đặc ân lớn mà Isagi tôi dám đưa ra cho người khác
Isagi Yoichi
" Mình mạnh mồm gớm..."
Hiori Yo
" Chân cậu ta mềm mại thật "
Hiori Yo
" Khác hẳn bề mặt da , nó có vài vết sẹo "
Isagi Yoichi
// nhìn vào chân mình// " Sẹo? Cái cơ thể này, sao lại có những vết sẹo với hình dạng kì lạ vậy?"
Mọi việc vẫn ổn cho tới khi...
Có điều gì đó đã thôi thúc dược sĩ trẻ Hiori đây vén ống quần Isagi cao hơn mức cần thiết
Hiori Yo
" Trắng quá?!!" //ngẩn ngơ//
Isagi Yoichi
" Đùi của Isagi trắng thế!? "
Thế tôi không phải Isagi hửm?
Đang đi thì tôi nhớ ra gì đó và nhìn lại
Isagi Yoichi
Cảm ơn về sự phục vụ// mỉm cười//
Bất giác cười thay lời cảm ơn, rồi nhanh chóng đi mất
Để lại kẻ đối diện chưa biết phản ứng thế nào, vẫn đang đứng đờ người ra trước tiệm thuốc
Hiori Yo
" Cậu ta còn có mặt này nữa à "
Hiori Yo
" Thật không ngờ "
Hiori vốn không tiếp xúc với Isagi theo nguyên tác
Chỉ đơn giản là nghe đồn hoặc tiếp xúc bằng mắt nghĩa là nhìn cậu ở phía xa
Hiori không phải kiểu đánh giá người khác qua bề ngoài
" Đương nhiên chỉ nghĩ đây là mặt khác của người này "
" Không hề coi đây là sự thay đổi "
" Mà nếu thay đổi thật thì cứ cho là theo hướng tốt đi? "
Hiori Yo
Nhưng phải công nhận cậu ta cười lên trông không đến nỗi tệ
Chủ nhà thuốc
Ai cười lên đẹp hơn cơ? Là ai ai ái~?
Hiori Yo
Con hơi mệt, con về đây
Chủ nhà thuốc
Ớ, chăm sóc cậu Isagi cực lắm à Hiori?
Chà... Cô ấy dễ bị phân tâm quá
Hiori Yo
Isagi khi cần mua thuốc hay ghé chỗ mình phải không cô?
Hiori Yo
Từ đây con sẽ tới đây thường xuyên hơn
Hiori Yo
Nên nếu Isagi đến thì cứ để con tiếp đãi cậu ấy
Hiori Yo
Vậy thôi, giờ con về đây
Hiori hòa vào dòng người tấp nập mà đi mất tăm
Còn cô chủ tiệm thì chưa kịp ú ớ gì
Chủ nhà thuốc
Ơ cái thằng nhóc này!!
Chủ nhà thuốc
" Hiori làm nghề này là vì bố mẹ nó..." // lo lắng//
"Thật là vậy hay do họ nghĩ vậy?"
Chủ nhà thuốc
" Chưa từng thấy tên nhóc này có thái độ..."
Chủ nhà thuốc
" Vậy là sau này ngài Isagi đến mình sẽ đẩy hết việc cho cháu nó lo"
Đây chính là cơ hội để cô tận dụng nhằm tiết kiệm sức lực, dại gì mà không nắm bắt
Chủ nhà thuốc
Khỏe quáa~ // duỗi tay//
Chủ nhà thuốc
Mà hình như nhóc Hiori chưa trả lời mình cái gì thì phải...?
Chủ nhà thuốc
" Mà mình hỏi thằng bé về gì ta? "
Song càng cố nhớ, muốn nhớ ra điều gì thì lại càng không thể nhớ ra
???
Chủ tiệm ơi, có đó không?!!
Chủ nhà thuốc
Vâng tôi ra ngay!!
Chủ nhà thuốc
" Là gì ta???"
Isagi Yoichi
" Hiori có nhắc tới trong truyện với vai trò giống như người qua đường "
Isagi Yoichi
" Mặc dù cách mát xa của cậu ấy kì lạ thật"
Isagi Yoichi
" Nhưng cậu ấy không có nguy cơ diệt khẩu mình "
Isagi Yoichi
" Nên có thể yên tâm tiếp xúc"
???
Đã muộn lắm rồi, sao nay cậu không về?
Isagi Yoichi
" Ai đấy?"// xoay người //
Chapter 3: Quan tâm hay ... ?
×Đi kèm với ngọt ngào là đau thương×
Dòng người tấp nập, chen chúc. Hôm nay là ngày lễ à? Sao ánh đèn lại ngập đường thế kia.
???
Đã muộn lắm rồi, sao nay cậu không về?
Tiếng bước chân và giọng điệu gấp gáp vang vảng sau lưng.
Theo lẽ thường, tôi ngó đầu lại nhìn.
Đây thực không phải lần đầu, tôi gặp người quen khi mới bước vào thế giới này.
"Cớ sao chính cậu vẫn bất ngờ...?"
Isagi Yoichi
"Vâng?! Từ từ đã... Mình cần phải bình tĩnh."
Isagi Yoichi
"Mình biết Kurona trong truyện là hầu cận của mình."
Định dạng lại đầu óc, nhớ xem tôi đã bỏ lỡ một chi tiết nhỏ nào không.
"Cậu ngó lơ tiếng gọi của y."
Isagi Yoichi
"Nhưng mình không hề thấy, Yukimiya được nhắc đến dù chỉ một chút."
Yukenora
"Có thể thế giới này đã được nới rộng, nên những tình tiết ẩn dần hé mở."
Isagi Yoichi
" Vậy cũng có nhiều hơn, số người được nhắc đến trong truyện."
Yukenora
" Bingo! Đúng là người tài giỏi mà, nói phát hiểu ngay."
Đắm mình vào cuộc trò chuyện với Yuke, tôi quên mất mình đang đối diện với ai
Yukimiya Kenyu
Cậu Isagi Yoichi, ta mau về thôi.
"Thấy cậu nãy giờ mất tập trung, Yukimiya có phần mất kiên nhẫn lẫn không hài lòng."
Isagi Yoichi
Được rồi, về thôi.
Bị gọi đầy đủ họ tên, tôi mới hoàn hồn đáp lại kẻ trước mặt.
Yukimiya Kenyu
Ông bà chủ đang đợi cậu ở nhà đấy. "Sẽ khó xử lắm đây."
Yukimiya vẫn đứng đó nhìn tôi.
Nhường như là đang mời tôi đi trước.
Isagi Yoichi
"Đợi tôi đi trước hả?"
Isagi Yoichi
"Tôi có biết đường về đâu mà dẫn trước..."
Sực nhớ đến tình trạng hiện tại của mình, tôi liền tìm cách thu hút sự chú ý.
Isagi Yoichi
Chân của tôi...
Yukimiya Kenyu
Chân cậu bị sao vậy?!
Isagi Yoichi
Bị bỏng, nhưng đã khử trùng rồi. "Nên vẫn có thể đi được."
Yukimiya Kenyu
Do cứu tên Mikage Reo đúng không?
Chờ đã, Yukimiya nhìn tôi với sắc mặt nghiêm nghị đó là sao?? Mà khoan- Sao cậu ta biết?
Isagi Yoichi
"Ánh mắt khám xét đó, là đang quan sát biểu cảm của mình?"
Isagi Yoichi
Sao cậu lại nghĩ thế?
Yukimiya Kenyu
Cậu Isagi lần nào chẳng thế..."Với tính cậu thì chỉ liều mạng vì hắn ta."
Isagi Yoichi
"Lần nào chả thế?"
Yukimiya Kenyu
Nếu cậu không chê, thì mời cậu leo lên lưng tôi cõng về cho.
Tôi không nói gì, làm đứa trẻ ngoan ngoãn vâng theo lời.
Mặc dù tôi chỉ cần cậu dẫn đường thôi...
Isagi Yoichi
"Biết đường về nhà đâu... nhưng mà tự dưng mệt quá..."
Dẹp sang bên mọi chuyện đang diễn ra, tôi có thắc mắc cần giải quyết.
Isagi Yoichi
"Chuyện Isagi kia cứu Reo, tác giả viết là không ai biết kể cả người trong nhà."
Isagi Yoichi
" Nhưng Yukimiya lại biết được...? "
Một lời giải sao cho thỏa đáng đây...
Isagi Yoichi
"Lại là góc khuất của cốt truyện?"
Yukenora
" Đúng rồi, Isagi giỏi quá ta~ "
Yukenora
"Nhưng không có phần thưởng đâu nha."
Nó sao lại đối xử với tôi như trẻ con vậy?
Isagi Yoichi
"Trong lúc này, ngươi tranh thủ truyền kí ức nguyên chủ cho ta đi."
Yukenora
"Quên hậu quả ta đã bảo rồi hử? "
Isagi Yoichi
"Không, ta nhớ mà."
Yukenora
"Không nghe tên này nói rằng ba mẹ cậu đang đợi ở nhà sao?? "
Nó bay về phía Yukimiya và lơ lửng trước mặt cậu ta. Không quên nhắc nhở tôi về nhà phải giải thích cho họ.
Isagi Yoichi
" Là ba mẹ nguyên chủ!! Không phải- "
"Thật khó để chấp nhận, câu chuyện về một nhân vật với cái tên giống mình, bị chính gia đình ruồng bỏ."
Yukenora
" Tập quen dần đi, sau này sẽ còn có nhiều người gọi như thế đấy."
Isagi Yoichi
"Ta vẫn còn nhiều điều cần tính sổ với ngươi-"
Yukenora
" Sao dừng rồi (ㆁωㆁ)"
Isagi Yoichi
"Tên của ngươi là? "
Isagi Yoichi
" Yura... Yuno... Nora...?" //lẩm bẩm //
Cái tên Yukenora dài nhỉ? Nên nghĩ một biệt danh gọi tắt thì hơn.
Yukenora
" Gì vậy? Gì vậy? "
Isagi Yoichi
"Ta sẽ tính sổ với ngươi sau, Yuke."
Yukenora
"Biệt danh xấu hoắc!! ರ╭╮ರ"
Yukenora
" Thôi vì ta không để tâm tiểu tiết, nên cũng tạm chấp nhận... "
"Có phải chỉ đơn giản là không để tâm?"
Isagi Yoichi
"Rất vui khi thấy ngươi trông thích biệt danh ta đặt."
Yukenora
" Về việc truyền kí ức sẽ lên cơn buồn ngủ thì đúng hơn là ngất"
Yukenora
" Cậu chắc chắn làm bây giờ? "
Isagi Yoichi
" Chẳng phải tiểu thuyết không cung cấp nhiều thông tin, về gia đình nguyên chủ sao? "
Isagi Yoichi
"Nên gặp họ giờ thì quá mạo hiểm."
Isagi Yoichi
"Vả lại lỡ như vẫn còn trường hợp như của Yukimiya ở đó."
Tôi đưa ánh nhìn trầm ngâm với người đang cõng mình, suốt một quãng đường rồi không hề than thở mệt mỏi.
Yukenora
"Okayyy, quyết đoán lắm!!"
Isagi Yoichi
" Thật, không đấm ngươi không chịu nổi mà."
Yukenora
"Bắt đầu truyền tải kí ức..."
Isagi Yoichi
Oáp~~ // ngáp//
Isagi Yoichi
"Buồn ngủ nhanh hơn mình... tưởng..."
Yukimiya Kenyu
Cậu buồn ngủ ư?
Yukimiya Kenyu
Vậy thì cứ yên tâm tựa vào vai tôi ngủ.
"Yukimiya cho cậu mượn bờ vai, cảm giác yên bình truyền đến, khiến cậu yên tâm đánh giấc."
Yukimiya Kenyu
Chúc thiếu gia ngủ ngon...
Yukenora
"Chặng đường còn rất dài và gian nan."
Yukenora
"Hãy tận hưởng quãng thời gian yên bình trước cơn bão đi, Isagi Yoichi."
"Nó biến mất theo làn gió."
"Trong làn người qua lại đêm nay, có hai bóng hình bám lấy nhau trên đường."
"Kẻ kia cõng người nọ, đã mê man say giấc trên lưng mình."
"Giữ thật chặt và sẽ không buông..."
Yukimiya Kenyu
Thật giống với trước kia...
Yukimiya Kenyu
Mong sao có người có thể sang sẻ cùng cậu và làm cậu hạnh phúc.
"Những nỗi niềm ẩn sâu trong đáy mắt, mà cậu chẳng biết phải chia sẻ cùng ai."
"Sẽ có một ai đó... Sẵn lòng dìu dắt cậu từng bước quay lại ánh sáng chứ?"
"Sẽ có ai... lắng nghe những buồn phiền, tẻ nhạt trong đời sống của cậu? "
"Làm ơn... hãy nói là sẽ có đi"
Yukimiya Kenyu
Cậu có cảm thấy...
Yukimiya Kenyu
Vết thương ở chân là xứng đáng không?
Yukimiya Kenyu
Với những gì đã bỏ ra cho người mình thương thì...
Yukimiya Kenyu
Liệu người đó có đáng để cậu làm thế?
"Xét cho cùng, chính Yukimiya cũng chẳng thể thấu hiểu được tất cả"
"Chỉ còn y với khoảng không yên ắng khi đi dần về phía biệt phủ nhà Isagi"
"Thật sự mang lại cho người khác cảm giác cô đơn, tiếng gió rít gào càng khiến loài người lạnh sống lưng"
"Nhưng đêm nay đối với Yukimiya mà nói, cậu cảm nhận rằng sau này sẽ có nhiều thứ thay đổi"
" Nó là tốt hay xấu? Chỉ có bước tiếp về 'tương lai' để tìm câu trả lời"
"Tương lai... sẽ tiếp diễn khi ta vẫn còn sống. Định luật vẫn theo hướng ban đầu."
Yukimiya có chấp nhận hiện thực, rằng người trên lưng mình không phải Yoichi mà y vẫn hay tiếp xúc?
Và rằng "Isagi Yoichi" đã không còn trên đời nữa
Liệu y sẽ phải đối diện với tình huống đó như thế nào đây? Sẽ còn bao bọc và chở che người này chứ?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play