Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Không Bất Cẩn Kết Hôn Vs Giấm Tinh Rồiii

giới thiệu

kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
Tác Giả Truyện: Nhất Mai Nữu Khấu
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
lưu ý là không phải truyện tui nhe mấy bà
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
tui chỉ muốn chuyển qua đây cho mấy bà ko thik đọc tiểu thuyết mà đọc trên magatoon coi thuii
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
mí bà ai đọc rùi thì có j góp ý nhenn
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
tui mới làm lần đầu
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
chap đầu này dành 1 chút thời gian để tìm hiểu nhau và tui sẽ giải thích bất cứ thứ j
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
các pà có gì ko hài lòng thì bỏ qua với nhenn
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
bé bot chúng ta là sở nghĩa ó
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
hii🌻
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
top là anh Tần
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Chàoo
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
truyện sẽ là cưới trước yêu sau nhe mí pà💖
Giới thiệu đơn giản: Sở Nghĩa và Tần Dĩ Hằng vốn là hai người xa lạ, vì xảy ra quan hệ ở quán bar nên mới thương lượng rồi gượng gạo tạo thành một gia đình. Vốn tưởng bầu không khí trong gia đình này sẽ rất khách sáo, cả hai sẽ coi nhau như khách, không quấy rầy đến nhau. Nào ngờ, hai thành viên trong gia đình, một thì vô cùng ngoan ngoãn khiến người ta yêu thích, một lại rất biết thả thính làm người khác phải choáng đầu
Truyện này theo mô tuýp cưới trước yêu sau, tình cảm giữa hai nhân vật chính từ xa lạ cho đến yêu thương gắn kết. Hành văn của tác giả hài hước lại động lòng người, miêu tả biến hóa nội tâm nhân vật sau kết hôn rất tinh tế và tỉ mỉ. Tương tác giữa hai nhân vật chính khôi hài, đáng yêu, ngọt ngào kinh khủng. Mặt khác, bản thân mỗi nhân vật đều có cá tính riêng, được khắc họa rõ ràng, kết cấu truyện chặt chẽ, chắc chắn sẽ làm người đọc phải chờ mong.

c1

Khi cán bộ đưa giấy chứng nhận kết hôn, Sở Nghĩa vẫn còn đờ đẫn như mất hồn. Cậu không thể tiêu hóa tất cả những chuyện vừa xảy ra, cũng không thể chấp nhận chuyện mình đã là chồng hợp pháp của Tần Dĩ Hằng.
"Ngài Sở"
Người bên cạnh lên tiếng nhắc nhở cậu. Giọng nói trầm thấp, gợi cảm của đối phương vọng vào tận tim Sở Nghĩa, khiến cho đầu cậu như nổ “uỳnh” một tiếng. Sở Nghĩa lập tức lấy lại tinh thần, nhận tờ đăng ký kết hôn.
Nói cảm ơn với cán bộ xong, Sở Nghĩa quay đầu, chuyển tầm mắt về phía cà vạt của Tần Dĩ Hằng.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
à,ừm
Sở Nghĩa không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Dĩ Hằng. Thậm chí sau khi bất chợt lấy lại tinh thần, cậu bắt đầu dần cảm nhận được khí thế của đối phương, lại hoảng loạn tới mức quên mất mình vừa định nói gì. Ấp úng một lúc, cậu đành cố gắng tiếp lời
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
tiếp theo ,chúng ta....nên làm gì?💦
Nói đúng ra, hôm nay mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt nhau. Lần đầu tiên là vào một tháng trước, ở một quán bar. Hôm đó, vì tâm trạng không tốt nên Sở Nghĩa đã lên bar uống rượu. Có lẽ do uống quá nhiều, ký ức sau đó của cậu trở nên rất mơ hồ.
Hình như cậu đã gặp được một người đàn ông ưa nhìn. Sau đó, chẳng biết vì lí do gì, hai người cùng đi khách sạn. Rồi tiếp nữa, hai người cứ thế mơ hồ lăn thẳng lên giường.
Sáng ngày kế tiếp, khi Sở Nghĩa thức dậy, người đàn ông kia đã biến mất, chỉ để lại mình cậu với tấm thân đầy dấu vết và một đống đồ linh tinh. Lúc ấy, cậu đã phát hoảng cả lên. Đúng là khi đi bar, cậu có ôm suy nghĩ bất ngờ gặp trai đẹp, nhưng ai có thể tưởng tượng được nguyện vọng ấy đã thực sự trở thành sự thật rồi.
Lần đầu tiên của cậu cứ thế bị lấy đi trong mơ màng vậy đó. Đối phương còn là một người đàn ông cậu không thể hình dung ra.
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
đanh kể hoàn cảnh của pé á nghen💬
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Rốt cuộc hôm qua tui đã làm gì?"😵‍💫
Sở Nghĩa cứ ngồi ngẩn trên giường lớn trong khách sạn như thế suốt một tiếng đồng hồ. Cũng dùng nguyên một tiếng đồng hồ này để bấm bụng tự trấn an mình, cuối cùng cậu mới thành công khiến bản thân yên lòng đôi chút.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Chuyện có gì to tát đâu. Cậu đã 26 tuổi rồi, lần đầu tiên không còn thì cứ không còn thôi"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Tuy không nhớ nổi mặt của đối phương, nhưng trong ấn tượng của tui, người đàn ông kia chính là một anh giai siêu đẹp trai ó, Hơn nữa…"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"ngày hôm qua hình như,hình như, tui cũng... vô cùng thoải mái.."🥲
Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ. Cậu vốn đi bar để mua say tìm đàn ông, giờ chẳng phải là vạn sự như ý à!!
Sở Nghĩa còn phải đi làm, nên sau khi tự làm công tác tư tưởng cho bản thân xong, cậu liền thu xếp một chút rồi rời khỏi khách sạn. Người đàn ông kia đã thanh toán tiền phòng, cũng thanh toán luôn những khoản phụ phí cần trả khác. Sở Nghĩa đứng trước bàn tiếp tân một lát, chờ nhân viên lễ tân báo người đi kiểm tra phòng.
lễ tân
lễ tân
cậu có thể đi được rồi!
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Cảm ơn
Nói xong, cậu vốn định xoay người bước đi, nhưng chẳng hiểu tại sao lại bỗng dưng mở miệng hỏi:
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
làm phiền,có thể cho tôi biết tên của người ở cùng phòng với tôi tối qua ko?
lễ tân
lễ tân
hả??
Sở Nghĩa nhớ rõ, lúc ấy, vẻ mặt của cô lễ tân phải nói là vô cùng kinh ngạc. Nhưng không đến một giây sau, cô đã thu lại cảm xúc trên gương mặt, có lẽ đã hiểu ra được điều gì
lễ tân
lễ tân
vị khách đó tên...
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*đột ngột* À thôi ,ko cần ,cảm ơn.
Duyên bèo nước mà thôi, người khác không thèm để ý, vậy cậu còn lăn tăn cái gì.
Nhưng Sở Nghĩa không thể ngờ, một tháng sau, “duyên bèo nước” lại xuất hiện trong phòng làm việc của cậu.
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
Sở Nghĩa là một designer. Tốt nghiệp Đại học xong, cậu tự mở một văn phòng, giờ đã là ông chủ của hai nhân viên dưới cấp. Cậu làm ăn nhỏ, chuyên thiết kế áp phích, bìa sách, logo, catalogue,… có văn phòng nằm trên con phố không gần trung tâm lắm.
đúng vào ngày hôm nay...
Mười giờ sáng, ông chủ Sở Nghĩa đi làm trễ như thường lệ. Vừa tới chỗ làm, cậu đã trông thấy một chiếc xe đỗ ngay ở cửa văn phòng. Chiếc xe đỗ quá khéo, nằm ngay ngắn trước cửa phòng làm việc của Sở Nghĩa nên cậu liền nghĩ có thể là khách hàng tới tìm mình.
Đang cầm một ổ bánh mì trên tay, Sở Nghĩa không ăn nữa mà gói kỹ nó lại, nhét vào góc bàn cạnh đó
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*í mới sáng sớm đã có khách lớn*
Cậu rút tờ khăn giấy lau lau tay, sau đó mở cửa kính ra, chuẩn bị chào đón khách hàng. Nhưng vị khách này không xuống xe ngay lập tức mà chờ tài xế của mình xuống trước, đi vòng ra phía sau xe rồi mở cửa cho. Chờ khi cửa xe được mở, anh ta mới đưa một cái chân dài ra, để lộ mắt cá chân và chiếc giày da bóng lộn. Phải nói là phong cách hết sức, hết sức ngầu.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*Cái thể loại phim thần tượng gì đây??*
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*bánh mì chưa kịp nuốt xém nghẹn r *
Suy nghĩ đầu tiên của Sở Nghĩa là, quào, quả nhiên là nam chính, thật đẹp trai. Suy nghĩ thứ hai chính là, má ơi, có đơn hàng ngon ăn rồi! há há
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Ngài Sở ,Xin Chào!
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Chào Ngài <nụ cười tiêu chuẩn tiếp đãi khách hàng>
Cùng lúc đó, cậu cũng vươn tay phải ra, nhưng hình như người đàn ông kia không có ý định bắt tay với cậu. Đối phương nhíu mày, ánh mắt liếc xuống dưới, chưa nhìn đến bàn tay Sở Nghĩa đã lập tức thu lại ánh mắt. Thấy thế, Sở Nghĩa đành phải cười trừ, rút tay mình về.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Quý khách , ngài muốn làm gì ạ?
Vị khách đảo mắt nhìn quanh văn phòng như đang tìm một cái gì đó, cuối cùng mới nói
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
chúng ta tìm 1 chỗ nói chuyện đi.
Chỗ được chọn chính là văn phòng của Sở Nghĩa, một căn phòng rộng khoảng hai chục mét vuông, có một bàn làm việc, một bàn trà và một cái sô pha. Khi mời vị khách kia vào phòng, Sở Nghĩa có thể cảm nhận được ánh mắt đầy mờ ám bắn tới từ phía hai nhân viên của cậu. Sở Nghĩa lườm một cái coi như cảnh cáo, bảo bọn họ đừng có nghĩ nhiều, chăm chỉ làm việc đi và hãy biết nhắm mắt đúng nơi đúng lúc.
Vị khách này rất cao. Sở Nghĩa cao 1m78, nhưng đứng ở bên cạnh anh ta lại có vẻ thấp hơn nhiều, có lẽ anh ta cũng phải cao trên 1m85. Trong văn phòng của Sở Nghĩa còn một đống bản thảo làm vội đêm qua chưa kịp dọn, trên bàn trà cũng rơi rụng rất nhiều giấy A4 trắng. Đến khi vị khách kia ngồi xuống, Sở Nghĩa mới nhận ra một điều:
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Người đàn ông mặc tây trang đen, cà vạt màu xanh thẫm, áo mũ chỉnh tề này hoàn toàn không hợp với sự bừa bộn trong phòng làm việc của cậu"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*haiz..*
Sở Nghĩa vội vàng thu dọn giấy tờ trên bàn. Trong quá trình đó, vị khách kia không nói lấy một lời khiến cậu cảm thấy hơi căng thẳng. Tuy nhiên, ngoài căng thẳng ra, cậu còn vui sướng nữa.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"đây là đơn hàng lớn!nhất định là đơn hàng lớn!"
Sở Nghĩa ném các thứ lên bàn làm việc của mình, đứng ở bên cạnh hỏi:
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Quý khách, ngài họ j?
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng..
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
À..
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
A..Ngài tần ,xin chào
Ánh mắt ngài Tần tỏ vẻ vô cùng khó chịu, còn thoáng lườm Sở Nghĩa một cái. Sở Nghĩa không rõ đối phương có ý gì, chỉ biết chuyển rời tầm mắt, âm thầm nuốt một ngụm nước miếng. Không biết ngài Tần muốn ngồi đây bao lâu nên cậu đun rất nhiều nước, trong lúc chờ đợi, cậu bèn rót cho đối phương một cốc nước nguội trước.
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
chương 1 bên tiểu thuyết còn chưa hết đâu mấy pồ
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
chap đầu nên lời thoại hơi ít
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Ngồi Đi
Đây là câu nói đầu tiên của Tần Dĩ Hằng, có vẻ không đúng hoàn cảnh cho lắm. Sở Nghĩa bỗng trở thành bên làm khách, nghe được lời ấy thì vâng vâng dạ dạ rồi ngồi xuống.
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Ngài sở, ngài còn nhớ tôi ko?
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"<mù mịt> anh là ai??"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*khum được khum được là ông chủ ko thể nói dị được*
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"ko thể nhớ được nên cậu đành cười ngượng"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
A ha ha ha, rồi rồi, hôm nay ngài Tần tới là muốn làm gì ạ?
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
<Giọng điệu chẳng mấy vui vẻ> Rồi cái gì, có phải cậu đã quên mất tôi không?
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
liệu ngài có nhận lầm người không?
Sở Nghĩa đảm bảo, cậu thật sự chưa từng gặp ngài Tần. Người đàn ông siêu đẹp trai như thế, nếu từng tiếp xúc, sao cậu có thể quên được chứ!
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Ngày 4 tháng 10, khách sạn Neville.
Lập tức, nụ cười tiêu chuẩn trên môi Sở Nghĩa đông cứng lại. Ngay sau đó, môi cậu cũng tái nhợt.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Cái, cái gì, anh, tôi, ể?
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
1 chap bên tui là 2000 chữ thui do nhiều quá
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
bên tiểu thuyết còn phân nữa nên có thể 1 chap bên tiểu thuyết bằng 2 chap bên tui á😮‍💨
kết là HE nghen đừng loo
kết là HE nghen đừng loo
mí pà đọc dui dẻ💞hí hí

c2

Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Đây là, cái loại tình huống gì? Ngày 4 tháng 10, chẳng phải là…"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"cho nên tình 1 đêm tìm tới cửa hả??"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
anh muốn làm j??
Ngày đó, sau khi kết thúc, Sở Nghĩa đã cố tình chạy tới bệnh viện kiểm tra tất cả các hạng mục, cậu không có vấn đề gì hết. Cậu chảy máu. Mà lúc kể về trải nghiệm này cũng thật xấu hổ, bác sỹ nghe xong nghiêm túc nói với cậu, sắp tới không được sinh hoạt tình dục nữa, bảo cậu phải kiềm chế bản thân một chút.
Giờ phút này, Sở Nghĩa đang vô cùng sợ hãi. Cậu không biết ngài Tần tới tìm mình để làm gì. Căn cứ vào tình hình sau ngày hôm đó, đáng lẽ phải là đường ai nấy đi, vạn dặm giang hồ không gặp lại mới đúng chứ. Cho nên là…
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"rơi tiền??"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"để quên thẻ căn cước hay lại muốn thêm 1 lần?"
Ấm siêu tốc đặt trên bàn trà đột nhiên reo lên òng ọc òng ọc. Văn phòng yên tĩnh quá mức, âm thanh kia lại hết sức rõ ràng, ánh mắt hai người đều bị nó hấp dẫn. Phỏng đoán của Sở Nghĩa cũng tạm dừng lại một chút. Vài giây sau, ấm đun tự ngắt điện, tiếng nước sôi reo không còn nữa, mà ngài Tần đang ngồi đối diện Sở Nghĩa lại đột ngột chuyển động.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*hoảng*😖
Sở Nghĩa hệt như chim sợ cành cong, giờ ngài Tần làm gì cũng khiến cậu vô cùng sợ hãi. Kết quả, ngài Tần lại mở một cặp tài liệu mang theo từ trước, sau đó lấy những thứ cất ở bên trong ra.
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
thẻ căn cước thẻ ngân hàng hộ chiếu giấy phép lái xe các loại giấy chứng nhận linh tinh này nọ
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
.....
Mấy thứ kia được đặt ngay ngắn trên mặt bàn trà.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Ngài Tần, đây là?
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
năm nay ngài sở có ý định kết hôn không?
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*gật đầu*Người nhà cũng đang thúc giục, nếu gặp được đối tượng thích hợp, tôi sẽ kết hôn.
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
cậu có hứng thú kết hôn với tôi không?
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
hả???
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Tôi suy nghĩ tròn một tháng, vẫn cảm thấy rằng mình quá vô trách nhiệm. Ngày đó chưa nói gì đã rời đi là do tôi không tốt. Sau nữa, tôi đã tìm hiểu về cậu, cảm thấy cậu rất được. Vừa vặn năm nay tôi có kế hoạch kết hôn,
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Nếu ngài Sở cũng thế,có thể cân nhắc chuyện xây dựng gia đình với tôi 1 chút.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Hảảả????
Cái đơn hàng này cũng quá lớn rồi!
Nhìn đống đồ đặt ngay ngắn trên mặt bàn… Giọng điệu của ngài Tần đây cũng rất chân thành… Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*tiêu hóa ko kịp* Chuyện này..ko phải ,ngài Tần,là như này , à thì, thực ra lúc đó tôi ko nhớ rõ lắm đâu, cho nên..
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Sao tôi có thể xác định người hôm ấy chính là anh?💦
Câu hỏi đặt ra quá vô liêm sỉ, Sở Nghĩa thật sợ Tần Dĩ Hằng sẽ hất ấm nước vừa đun sôi ở gần đó lên mặt mình. Nhưng Tần Dĩ Hằng không làm thế. Sở Nghĩa nghĩ, gia giáo và nề nếp của đối phương hẳn cũng không cho phép đối phương làm vậy
Quả nhiên, ngài Tần chỉ mỉm cười. Sau đó, anh nhẹ nhàng nói:
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Ở bắp đùi trong của ngài Sở có một vết sẹo, không nhỏ, nhìn giống một con ốc sên.đúng ko?
Đầu ngài Sở nổ “uỳnh” một tiếng, mặt đỏ tai hồng ngay tại trận.😳
Sở Nghĩa không hiểu Tần Dĩ Hằng có ý gì, cũng không rõ anh muốn gì.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Vết sẹo ở bắp đùi trong? Sao lại nói điều này ra cơ chứ?"🥲
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Khả năng cách âm của văn phòng cậu… Rất kém đó trời!!"
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Nếu ngài Sở còn gì nghi ngờ, vậy…
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
tin, tôi tin🥲 anh đừng nói nữa
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*giọng nói nhỏ* Ngài tần...Ngài vừa nói muốn kết hôn với tôi sao?
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
đúng vậy
Để giúp bản thân được bình tĩnh vững vàng hơn, cũng vì muốn mình thêm tự nhiên lễ độ, Sở Nghĩa quyết định đi pha một ấm trà trước đã
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Vì sao đột nhiên anh lại muốn kết hôn?
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Vừa rồi tôi có đề cập qua, năm nay tôi có kế hoạch kết hôn.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*khó hiểu* thế tại sao lại là tôi?!
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Tôi cũng mới nhắc đến rồi, cậu rất phù hợp.
Biểu cảm trên mặt Tần Dĩ Hằng thể hiện rõ một điều: cậu có thể đừng hỏi những vấn đề vô nghĩa thế được không.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Nhưng, ngài Tần, chúng ta không hề biết gì về nhau?
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
*gật đầu* Đây đúng là một vấn đề.
Động tác tay của Sở Nghĩa ngừng lại, chờ Tần Dĩ Hằng nói tiếp.
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Nhưng nếu ngài Sở đồng ý đề nghị trên, sau này chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian để tìm hiểu về nhau.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
????
Này, có phải trình tự trước sau như thế rất loạn không?
Sao lại cưới trước rồi mới tìm hiểu? Chẳng phải là nên tìm hiểu trước khi kết hôn à? Sở Nghĩa rất muốn trò chuyện kỹ càng hơn một chút với Tần Dĩ Hằng, nhưng rõ ràng là đối phương không có thời gian.
Sau khi nói xong những lời trên, di động của Tần Dĩ Hằng liền reo vang. Có vẻ như là tiếng chuông báo để nhắc nhở việc gì đó
Tóm lại, Tần Dĩ Hằng chỉ nhìn thoáng qua rồi cất điện thoại đi luôn.
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
* đứng lên kéo vest* Ngài sở tôi còn có chút việc
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
*nhìn đồng hồ*
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Bây giờ là 10 giờ 23 phút sáng, 3 giờ chiều tôi sẽ lại ghé qua đây, mong rằng đến lúc đó ngài Sở có thể cho tôi một câu trả lời thuyết phục, bốn tiếng rưỡi, đủ chứ?
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
*hoang mang* đủ..
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Nếu đồng ý, hy vọng chiều nay ngài Sở sẽ chuẩn bị đầy đủ giấy tờ, để chúng ta đi lấy chứng nhận kết hôn luôn
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Lấy, lấy chứng nhận? Nhanh như vậy?
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
*giải thích* Ngày mai tôi sẽ đi công tác, thứ hai mới về.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Đi công tác về rồi bàn tiếp không được sao?
Tần Dĩ Hằng tỏ vẻ anh không thể chấp nhận nổi điều này
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Tôi không thích để những chuyện rõ ràng có thể giải quyết nhanh chóng lại kéo dài lâu như thế.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Nhưng đây là kết hôn mà *nói nhỏ*
Đây! Chính là! Cưới xin đó!
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Được, tôi sẽ suy nghĩ.
Tần Dĩ Hằng nở nụ cười đầu tiên trong buổi gặp mặt hôm nay
Tần Dĩ Hằng
Tần Dĩ Hằng
Được, hẹn gặp lại.🤝🏻
Sở Nghĩa tiễn Tần Dĩ Hằng đến cửa, lại nhìn theo anh lên xe rồi rời đi, mãi đến khi xe của anh biến mất trong tầm mắt, cậu mới quay về phòng làm việc của mình
Tần Dĩ Hằng mang tất cả những vật quan trọng đi, chỉ để lại hai tờ giấy trên bàn trà.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Hai tờ giấy này là cái gì?"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Sơ yếu lý lịch hả?
Thông tin kê khai bắt đầu từ lúc Tần Dĩ Hằng đi nhà trẻ cho tới tận bây giờ. Đính kèm là một tấm ảnh thẻ đẹp trai khó tả được bằng lời. Cạnh bức ảnh có viết: nam, ba mươi tuổi, Tổng Giám đốc Công ty Phi Vân Networks.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
waooo
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
kết hôn hả
đúng thật lúc nãy cậu có hơi rung động
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
Hôm qua cậu thậm chí còn đi xem mắt. Đều do mẹ cậu sắp xếp, tháng này cậu đã đi tới mười lần! haizz..
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Mà xét trong mười lần này, có người nào tốt như Tần Dĩ Hằng không?"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Tần Dĩ Hằng nhiều tiền lại đẹp trai, còn ngầu nữa, là một người đàn ông đáng được nhận rất nhiều lời khen cùng lúc" ùm ùm
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
ko rung động cũng quá khó rồiii
Chẳng biết Tần Dĩ Hằng tìm được điều gì ở Sở Nghĩa mà lại nói cậu phù hợp để trở thành đối tượng kết hôn. Rõ ràng nhìn qua thì Tần Dĩ Hằng mới là đối tượng nên sống chung cả đời trong mắt mọi người
Sở Nghĩa nhìn sơ yếu lý lịch của Tần Dĩ Hằng rồi ngây ngốc.
Hôm qua, sau khi đi xem mắt rồi kết luận là không thích, mẹ cậu còn khóc lóc kêu gào trong điện thoại, nói nếu năm nay cậu không kết hôn thì đừng về nhà ăn Tết nữa.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"nghĩ mà xem, thế này ko phải vừa vặn sao..?"
Nhưng cậu rất bối rối, lý do để kết hôn của Tần Dĩ Hằng là gì? Nói cái gì mà năm nay có kế hoạch kết hôn, cậu rất phù hợp gì gì đó. Nghe đến là nghiêm túc! Sở Nghĩa cũng phải tin luôn.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Chẳng lẽ là thầy bói nói phải tìm một người họ Sở, như thế sự nghiệp mới có thể đi lên được? "
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Hay năm nay có vận đen? Cần kết hôn để lấy may? Hoặc là, có bệnh không tiện nói ra???"
Ầy, bệnh không tiện nói ắt hẳn không phải rồi.
Sở Nghĩa dám khẳng định, Tần Dĩ Hằng không có
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Hoặc có thể là mẹ Tần Dĩ Hằng cũng uy hiếp anh trong điện thoại, nói nếu năm nay không kết hôn thì Tết đừng có về nhà!!"
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
ha ha..
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Công ty Phi Vân Networks"
Sở Nghĩa lấy điện thoại di động ra, nhập tên công ty này vào ứng dụng tìm kiếm, màn hình nhanh chóng hiện ra kết quả, thật sự có giới thiệu về công ty này!!
Một công ty rất lớn được thành lập sáu năm trước, người thành lập là Tần Dĩ Hằng.
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Có hơi không chân thật, người đàn ông như thế này lại muốn kết hôn cùng cậu sao??"
Cậu vẫn thắc mắc nguyên nhân nào đã khiến đối phương quyết định như thế. Sở Nghĩa tắt điện thoại, tiếp tục xem sơ yếu lý lịch.
Đến khi nhìn thấy tên trường Đại học của Tần Dĩ Hằng, cậu liền giật mình bật dậy từ trên ghế. Tiếc thay bên cạnh không có ai, Sở Nghĩa không thể chia sẻ thông tin này
Sở Nghĩa
Sở Nghĩa
"Thế mà Tần Dĩ Hằng lại học cùng trường với cậu, còn là đàn anh khoa Công nghệ Thông tin hơn cậu ba khóa." ô vãiii
Sở Nghĩa ngẩng đầu lên, nghiêm túc tìm kiếm về người này trong đầu. Nhưng giống như sáng nay, dù đã nghiêm túc nhớ lại xem có từng gặp Tần Dĩ Hằng chưa, cậu vẫn không thể tìm được gì cả
Tiếp tục nhìn xuống hai dòng nữa, Sở Nghĩa vẫn khó có thể bình tĩnh lại được. Vì thế, cậu lấy di động ra, tìm WeChat của một đàn anh cùng trường Đại học năm nào

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play