“Buông ra, buông tôi ra, các người đang làm gì vậy , mấy người mau thả tôi xuống, mau thả ra, có ai không cứu tôi,cứu tôi làm ơn ! ! ! ,..”
Đàm Tiểu Ly vừa khóc, vừa la hét cầu cứu , nhưng xung quanh cô không có lấy một bóng người,
Cô đang trên đường trở về ký túc xá của trường ,đi qua con hẻm nhỏ này thì từ đâu có một đám người mặc đồ đen tiến lại bắt cô đi
Một người trong số bọn họ bước tới trên tay cầm một chiếc khăn có vẻ như đã tẩm thuốc , hắn ấn mạnh vào mặt của Đàm Tiểu Ly ,khiến cho cô chỉ phát ra được âm thanh ú ớ , khoảng mất giây sau thì ngất lịm
Sau một khoảng thời gian Đàm Tiểu Ly từ từ tỉnh lại , cô nhìn xung quanh , là một căn phòng trống ,không có ai ở đây cả ,
Cô muốn nhân cơ hội bỏ trốn nhưng khi vừa đứng lên, đầu của cô tự nhiên đau nhói , có thể là do tác dụng của thuốc vẫn chưa hết, khiến những bước chân của cô loạng choạng khi di chuyển.
Đàm Tiểu Ly cố gắng vừa chạy , vừa chú ý xem có ai đuổi theo không, Nhưng làm sao cô có thể thoát khỏi nơi đây dễ dàng như thế được chứ !
Mọi ngóc ngách xung quanh đây đều đã được lắp hàng chục chiếc camera, Đám người canh gác ,bảo mật lên đến hàng trăm người, có thể nói một con kiến hay một con ong cũng không thể nào thoát ra được .
Tiếng chuông báo động vang lên .Không biết từ bao giờ trước mắt Đàm Tiểu Ly đã có khoảng chục người đàn ông ,bọn họ từ từ tiến lại, cô hoảng loạn lùi về sau thì va phải một tên nào đấy ,ngã khuỵ xuống.
Tên đó liền túm tóc của Đàm Tiểu Ly , khiến cô đứng lên trong đau đớn, cứ như thế hắn kéo cô vào trong căn phòng lúc nãy, đá mạnh vào bụng làm cô ngã lăn xuống nền nhà
-“Mày dám bỏ chạy à , con khốn này " hắn tiếp tục tiến lại vừa chửi vừa tát cô đến khi mồm miệng cô chỉ toàn là máu tươi mới dừng tay ….
Đàm Tiểu Ly lúc này, đau đớn đến bật khóc, cô chỉ biết cố gắng mở miệng van xin đám người trước mặt
-“Cầu xin , cầu xin các người hãy tha cho tôi , Các người có bắt cóc tôi cũng không có ích lợi gì cả ,nhà tôi thực sự rất nghèo, làm ơn hãy tha cho tôi đi …”
Lúc này có một tên đầu trọc đi lại, hắn dùng tay bóp vào miệng Đàm Tiểu Ly , giọng điệu mỉa mai nói với cô
-“Con khốn này , bọn tao không có bắt cóc mày Ok .. hâhha… thằng cha mày vì nợ quá nhiều ,nên đã gán nợ lên mày rồi, khôn hồn thì ngoan ngoãn nghe lời, chuẩn bị đi tiếp khách để trả nợ, còn nếu có ý định chạy trốn một lần nữa thì mày chỉ có sống không bằng chết thôi, đã hiểu chưa …haha ha “…
-“Cha .., cha tôi sao , không ….cha tôi không bao giờ làm vậy với tôi ,ông ấy rất yêu thương tôi không bao giờ có chuyện đấy, các người nói dối , nói dối chứ gì…. “
Đàm Tiểu Ly ngạc nhiên giọng chua xót,khóc nức nở không tin vào sự thật, Cô làm sao mà có thể tin được cơ chứ …
Nhà cô rất nghèo ,mẹ cô cũng bỏ hai cha con đi từ lúc cô đang còn nhỏ,nhưng cha không vì thế mà ghét bỏ, không quan tâm cô ,ngược lại ông còn rất yêu thương cô .Từ nhỏ đến lớn ông luôn nuông chiều ,tuy không được bằng người ta nhưng những gì nếu cha cô có thể làm được ông đều cố gắng làm cho con gái
-“Không, Các người trả lời tôi đi ,không phải cha tôi đúng không” Đàm Tiểu Ly la hét trong sự đau đớn
-“Mày la hét cái gì hả con khốn này, Đúng !! là thằng cha của mày đã bán mày vào đây làm gái đấy , hahaha nếu có trách thì trách cha mày đi ,còn bây giờ thì liệu hồn mà ngoan ngoãn ”
Một tên đi tới vừa nói vừa đá vào người Đàm Tiểu Ly
Bỗng có tiếng xe dừng ở ngoài căn phòng, có một người đàn ông trung tuổi đi vào ,hắn gằn giọng lên tiếng nhắc nhở với đám đàn em
-“Mày có thôi đi không , Nó là con gái mà mày đánh đập nó như vậy sao .”
-“ Dạ thưa đại ca , tại nó bỏ trốn nên em mới làm theo quy tắc ”. Gã trọc ấp úng trả lời người đàn ông
-“ Thôi được rồi, mau đỡ nó dậy đưa ra xe”
Nói đoạn, bọn chúng vác Đàm Tiểu Ly lên xe , cô cũng không còn sức chống cự nữa ,cứ thế chiếc xe dần dần di chuyển , đi đến một nơi mà Đàm Tiểu Ly chắc chắn cả đời không thể quên được .
Chiếc xe dừng lại tại một quán bar, bọn chúng theo cửa sau đưa Đàm Tiểu Ly vào một căn phòng có rất nhiều các cô gái đang ở đó, bọn họ đổ dồn ánh mắt về phía Đàm Tiểu Ly mà xì xào bàn tán ,khiến cho cô khá sợ hãi, ánh mắt lãng tránh.
-“Phương Tịch, Em mau cho người sửa soạn cho con nhỏ này sau đó đưa nó đến chỗ ông chủ “
Lúc này, một người đàn bà khuôn mặt xinh đẹp,sắc sảo nhưng không kém phần sang trọng sải bước đến chỗ người đàn ông, trên tay ả đang còn cầm thỏi son tô dở ,cô ta ra vẻ õng ẹo ,quấn lấy hắn mà đáp lời .
-“ Tư Minh ,con nhỏ này là ai sao lại đưa đến chỗ ông chủ vậy ạ “
-“Em hỏi nhiều làm gì, cứ làm theo lời anh là được” Giọng người đàn ông nghiêm nghị
-“Nhưng mà Tư Minh, ông chủ vừa đi rồi,ông chủ có việc gấp dặn anh quản lý mọi việc cho tốt ,khoảng một tuần nữa mới quay lại ….., Umm vậy giờ con nhỏ này tính sao đây anh”
-“Ukm …. Vậy em chăm sóc cho nó tốt một chút ,đợi ông chủ quay lại , Nhưng Phương Tịch à ! anh cảnh cáo em không được giở trò gì đâu đấy ”
Người đàn ông Tư Minh này dặn dò với người phụ nữ sau đó hắn bỏ đi.
Phương Tịch lúc này liếc mắt với đám đàn em , hiểu ý có hai người người đàn ông đi lại kéo Đàm Tiểu Ly đi sâu vào một căn phòng khác , cô ta cũng đi theo sau ,
Vừa vào đến nơi bọn họ thả cô xuống một góc phòng , Phương Tịch bước lại nắm lấy cằm Đàm Tiểu Ly mà gằn giọng
-“Con nhỏ chết tiệt này, mày là cái thá gì mà đòi lên giường của Hạo chứ , Hư… m..chắc là hàng còn tem chứ gì , Được lắm “
Nói rồi Phương Tịch đứng phắt dậy, chỉ tay vào một tên Trọc rồi lên tiếng
-“Mày , xử nó đi “
Tên Trọc tỏ vẻ sợ hãi e ngại đáp lại
-“Chị Phương Tịch, con nhỏ này là mang đến cho ông chủ, em ,em không dám “
-“… Bốp” … Phương Tịch Bước đến tát tên trọc một cái đau điếng , cô ta lên giọng
-“ Mày dám không nghe lời tao sao ..Hư..m vậy thì mày ,mày nữa mau lên xử nó cho tao, mọi chuyện tao sẽ chịu trách nhiệm “
Trong khi bọn họ đang nói chuyện,thì bên phía Đàm Tiểu Ly, cô đang sợ hãi tột độ, khóc không thành tiếng ,cả thể xác lẫn tâm hồn cô vô cùng đau đớn ,
Cô đang nghĩ nếu không tìm cách thoát ra khỏi nơi đây bọn chúng chắc chắn sẽ xâm hại cô, nhưng phải làm sao để có thể chạy trốn được đây
Lúc nãy Đàm Tiểu Ly bị bọn họ hành hạ rất nhiều, sức lực cũng không còn , đột nhiên đầu cô truyền đến một cơn đau dữ dội ,không thể gắng gượng nổi nữa, Cứ thế đôi mắt của Đàm Tiểu Ly từ từ ,từ từ khép lại
‘Cũng không biết qua bao lâu , cô từ từ mở mắt, thấy mình đang nằm trên giường không gian quen thuộc của mình , cô vui lắm vội vàng chạy đi tìm cha, Đàm Tiểu Ly thấy cha đang ngồi trong gian phòng khách nhỏ mà vẫy tay với cô nhưng tại sao ,tại sao cô chạy mãi mà không đến được ,cứ như là nhà cô đã rộng thêm hàng nghìn mét vậy,
Đột nhiên có một đám người mặc đồ đen bước đến lôi cô đi, cô la hét,giãy giụa hướng ánh mắt về phía cha của mình mà cầu cứu, nhưng ông vẫn cứ vẫy tay với cô , giống như thể là tạm biệt cô vậy …. Bất chợt một dòng nước mát lạnh từ đâu rơi xuống ,kéo cô về với thực tại ..’,
-“Đại ca , nó tỉnh rồi “
-“ Mau đưa nó đến chỗ Vân Tuyết đi ,để cho cô ấy chăm sóc”
-“Anh Tư Minh, em xin lỗi ,hãy tha cho em một lần này nữa thôi,lần sau em không dám nữa , thật sự không dám nữa “Phương Tịch nói với Tư Minh giọng điệu da diết cầu xin
-“ Đừng nghĩ tôi nuông chiều em ,rồi em muốn làm gì thì làm ,và cũng đừng tưởng rằng tôi không biết em ở lại đây là có mục đích gì,tôi đã cảnh cáo em rất nhiều lần rồi nhưng em vẫn như thế. …”
-“ Đồ đạc của em tôi cũng đã cho người sắp xếp ,bây giờ thì em mau về nhà đi , đừng để tôi phải nóng lên “
Nói đoạn , Tư Minh ra hiệu với mấy tên đàn em , kéo Phương Tịch ra xe , mặc cho cô ta nài nỉ van xin trong vô vọng
Đàm Tiểu Ly sau khi tỉnh lại thì được dẫn đến một căn phòng khác , một người phụ nữ tuổi tầm trung đã ngồi sẵn ở đó .
-“Chị Vân Tuyết, đại ca bảo mang con nhỏ này cho chị chăm sóc “
-“Được rồi, để cô ta lại, mau ra ngoài đi “Một giọng điệu lạnh lùng nhưng rất nhẹ nhàng vang lên ,Sau đó mấy tên kia , vội vàng đóng cửa rời đi
Vân Tuyết bước đến chỗ cô gái nhỏ đang run rẩy vì lạnh lấy một chiếc áo ,khoác lên người Đàm Tiểu Ly , nhẹ nhàng nói với cô gái
-“Em tên gì, bị sao mà lại đến đây “Thấy cô gái nhỏ vẫn khá sợ hãi, rụt rè Vân Tuyết tiếp tục nói
- “Em đừng lo , chị không có làm hại em , Chị tên là Vân Tuyết,từ nay em sẽ sống ở đây với chị, giờ em có thể nói cho chị biết tên , tuổi của em được không “
-“Dạ , em tên Đàm Tiểu Ly ,em 18 tuổi ạ “Cô nhỏ giọng yếu ớt trả lời , khi biết Vân Tuyết không có ý làm hại mình,cô mạnh dạn hơn tiếp tục nói:
-“Chị ơi, chị cứu em với hãy giúp em trốn ra khỏi đây với ạ, em cầu xin chị đấy “
-“Tiểu Ly à, không phải là chị không muốn giúp em mà căn bản không thể trốn thoát được, nếu em cứ cố gắng trốn chạy e là hậu quả sẽ khó lường, cho nên em hãy cứ tạm thời ở lại đây, từ từ sẽ có cách giải quyết “
Vân Tuyết từ tốn nhắc nhở Đàm Tiểu Ly, sau đó cô đi ra ngoài chuẩn bị cho cô gái nhỏ ít đồ ăn
Đàm Tiểu Ly vì khóc quá nhiều khiến cho đôi mắt của cô sưng húp, những vết thương bị đánh đập , bầm tím cũng bắt đầu lộ rõ hơn ,lúc này cô như rơi vào tuyệt vọng , chỉ ước rằng tất cả xảy ra với cô chỉ là một giấc mơ mà thôi ….
Đàm Tiểu Ly mơ màng mở mắt, cô có cảm giác đỡ hơn rất nhiều, những vết bầm tím trên cơ thể cũng đã tan gần hết, cô toan định ngồi dậy thì một người phụ nữ đã ngăn lại
-“ Tiểu Ly , em vẫn đang còn mệt , hãy cứ nằm nghỉ ngơi thêm đi “
-“ Chị, chị Vân Tuyết , giờ em thấy đỡ hơn rồi ,em cảm ơn chị “Đàm Tiểu Ly ngơ ngác , ấp úng vội đáp lại lời người phụ nữ
-“ Ukm….lúc đó,khi chị đưa đồ ăn vào phòng đã thấy em ngất xỉu rồi, bác sĩ đã đến chữa trị vết thương cho em ,em cũng đã hôn mê 3 ngày rồi , haiz…cũng may là em đã tỉnh “
-“Nếu em đã cảm thấy khỏe hơn rồi vậy chị đỡ em dậy ăn chút gì nhé , lát nữa em còn phải đi gặp ông chủ “
- “ Dạ, đi gặp ông chủ “ Đàm Tiểu Ly hốt hoảng thốt lên
-“ Đúng rồi, ông chủ đang đợi em , “ Vân Tuyết thấy sắc mặt hoảng hốt của Tiểu Ly thì bèn an ủi , cô ta tiếp tục nói với Tiểu Ly
-“Em không cần phải sợ đâu, tuy ở đây hành nghề bất hợp pháp, nhưng chị thấy ông chủ Ninh là một người rất tốt chỉ cần em ngoan ngoãn sẽ không sao đâu “
-“ Chị ơi nếu ông ta là người tốt vậy em có thể xin ông ta thả em ra , em sẽ cố gắng làm để trả nợ được không chị “ Đàm Tiểu Ly bỗng nhiên rơi nước mắt , khẩn khoản đáp lời Vân Tuyết
Vân Tuyết sau khi nghe Tiểu Ly nói liền thay đổi sắc mặt, chân mày cô ta trở nên cau có nghiêm nghị, ả lấy tay vuốt nước mắt của Tiểu Ly sau đó chậm rãi nói với cô giọng điệu đầy ẩn ý
-“ Có phải chị đã từng nói với em là đừng bao giờ có suy nghĩ sẽ chạy trốn khỏi đây rồi không, nếu em còn nhắc lại chuyện này, e rằng chị cũng sẽ không nương tay với em đâu “
Lúc này Đàm Tiểu Ly đứng hình ngơ ngác, cô nhìn người phụ nữ trước mặt mà e dè sợ hãi, chỉ biết nuốt ngược nước mắt vào trong
Hóa ra ở đây chẳng có người nào là thật sự tốt cả ,có lẽ Vân Tuyết chăm sóc Tiểu Ly cũng chỉ vì lợi ích mà thôi Đối với một cô gái vừa tròn 18 tuổi như Đàm Tiểu Ly thì thật sự quá ngây thơ rồi,……
Hiện tại cũng không còn cách nào khác , Đàm Tiểu Ly vì để chờ cơ hội trốn thoát cô chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời người phụ nữ này
Cho đến khoảng tối muộn ,sau khi sửa soạn trang phục cho Tiểu Ly, Vân Tuyết dẫn cô đến một căn phòng trên lầu năm ,có một người đàn ông đã đứng sẵn ở đó,cô ta nói thì thầm với hắn chuyện gì đó , lúc sau liền rời đi ,người đàn ông lúc này mới cất tiếng :
-“ Chào cô Đàm ,tôi là Lý Trung chắc Vân Tuyết cũng đã nhắc nhở cô khi gặp ông chủ thì nên thế nào rồi phải không, tôi hy vọng cô đủ thông minh để hiểu rõ , giờ thì mời cô vào “ ,Nói rồi người đàn ông mở cửa cho Tiểu Ly tiến vào bên trong căn phòng
Vừa bước vào, Đàm Tiểu Ly đã bị choáng ngợp bởi không gian rộng lớn bên trong, mọi thứ đối với cô vô cùng lạ lẫm, có thể nói cô chưa bao giờ thấy một căn phòng làm việc nào mà sang trọng , đầy ắp mùi tiền như vậy,
Căn phòng với hai tông màu chủ đạo đen và xám ,đồ đạc toàn bộ đều là hàng thiết kế riêng , Đàm Tiểu Ly còn thấy có cả những tác phẩm nổi tiếng có giá cả mấy chục tỷ được treo trên những vách ngăn giữa phòng
Cô theo học nghệ thuật nên cũng không khó để nhận ra những thứ như thế này , nhưng cô chỉ cười khẩy đầy châm biếm trong lòng ,mà nghĩ
-‘ Hư…ư…..Tất cả cũng chỉ là kiếm từ những đồng tiền giơ bẩn”
Bất chợt ,có một giọng nói trầm,khàn của một người đàn ông phát ra từ đằng sau vách ngăn
-“Còn đứng ngây ra đó làm gì ,mau bước vào đây “
Đàm Tiểu Ly giật mình trong lòng hồi hộp lo sợ, cô lấy hết can đảm mà tiến vào sau vách ngăn,
Lúc này cô thấy một người đàn ông mặc vest đen ,đang ngồi quay mặt vào trong trên tay hắn đang cầm một điếu xì gà nghi ngút khói , cô lấy hơi ,hít thở một cái thật sâu rồi nói với người đàn ông
-“ Ông chủ “
Download MangaToon APP on App Store and Google Play