Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Đam Mỹ Ngược ] Yêu Đơn Phương

Chap 1 Chuyển trường

Hồ Ngọc Phương
Hồ Ngọc Phương
Con trai ngoan à, hôm nay là ngày đầu đến trường mới.
Hồ Ngọc Phương
Hồ Ngọc Phương
Ráng lên con nhé, nhất định đừng động phải ai, con nhớ chứ ?
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Vâng ạ, mẹ đừng lo
Cậu, Hồ Ngọc Uy, 18 tuổi, đây là lần thứ 3 cậu chuyển trường trong những năm cấp 3. Ở trường cũ, cậu luôn là đối tượng bị bắt nạt của mọi người, vì không chịu nỗi nên mới phải chuyển trường.
Cậu là một mọt sách chính hiệu, lúc nào cũng e dè, sợ hãi với người lạ. Cho đến bây giờ một người bạn cũng chẳng có.
Tóc thì chẳng bao giờ dám cắt ngắn quá chân mày, lúc nào cũng lũ phũ đến mắt cậu mới có cảm giác an toàn.
Không những thế còn đeo kính dày, cận đến 4 độ, suốt ngày cắm mặt vào sách vở.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{ Sợ quá...hôm nay đến trường mới rồi..}
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{ Mong đừng đụng phải ai hết...mình chỉ muốn sống yên bình thôi..}
Khi vào sân trường, cậu loay hoay tìm lớp thì lỡ đụng trúng một người nào đó. Quả nhiên, khi con người ta muốn né thứ gì, thì luôn gặp phải thứ đó. Cậu vội vã theo bản năng, cắm đầu mà xin lỗi.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
X..xin lỗi! Xin lỗi..tôi xin lỗi!
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mẹ kiếp...
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mày không có mắt à !
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
T..tôi xin lỗi..tôi xin lỗi!
Cậu liên tục cúi người xin lỗi, nhưng cái người đối diện thì không có nhu cầu muốn nghe.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mẹ nó, cái ngày đếch gì mà xui thế nhỉ ? Sẵn đây hôm nay tâm trạng tao không được tốt...mày đến cũng đúng lúc lắm.
Hắn dường như tức điên lên, lao đến đấm vào bụng cậu, như trút hết bực tức của hắn lên người cậu.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Aaaa! Hự..
" Trời ơi cậu ta công nhận xui thật, dám chọc giận Vương Sinh "
" Tao nghĩ lần này nó không thoát được đâu "
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Ha..hahaha
Hắn cười phá lên, thoả mãn đánh vào mặt cậu tới tấp.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Ặc! Hức...aaa...
Không một ai dám ngăn hắn cả, tại vì trường này, kẻ thống trị chính là hắn. Hắn đá vào người cậu như một bao cát.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Ức! Aaa...xin lỗi...xin lỗi...
Phùng Tư Lan
Phùng Tư Lan
Vương Sinh à, đủ rồi đó.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mày muốn cản tao?
Phùng Tư Lan
Phùng Tư Lan
Không phải ý đó, tao nhìn thằng này lạ lắm, hình như là học sinh mới.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Cái thằng mọt sách này ư? Chà chà...thế thì tao càng phải khiến cho nó tự nguyện nghỉ học.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Ức...xin lỗi...tôi xin lỗi
Vì tóc dài phũ mắt, kính dày, nên khó ai mà thấy được gương mặt cậu, cậu cũng chẳng thể nhìn rõ người khác.
Phùng Tư Lan
Phùng Tư Lan
Hay là tạm tha nó đi.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Chậc!
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{ S..sợ quá...đáng sợ quá..} *cậu co rúm người lại*
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Này! Mọi người nghe cho rõ đây!
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Tao cho phép tụi mày được bắt nạt thằng mọt sách này thoả thích! Khiến nó nghỉ học cho tao!
Cậu ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm hắn. Mọi người xung quanh hò reo hú hét lên, lúc ấy trông hắn cứ như một vị thánh thần vậy.
Giây phút ấy không hiểu sao lại khiến cho Ngọc Uy nhà ta rung động? Sao hắn lại ra lệnh cho người khác được như vậy?
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{Mọi người đang hò reo sao?Cậu ta...cứ như thần linh vậy...}
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Này,mày đó. Chuẩn bị chuyển trường đi là vừa.
Nói xong hắn cười lớn rồi bỏ đi.
Cùng lúc đó tiếng chuông vào lớp reo lên nên y cũng thoát thân được.

Chap 2 Cùng bàn

Cậu khó khăn lắm mới tìm được lớp học của mình
Khi vừa bước vào cậu bị một xô nước lạnh trên cửa rơi xuống làm cho ướt hết người
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
aa...
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{ Ch..chuyện gì vậy?}
" Hahahaha..Mày coi nó kìa!"
" Mắc cười quá đi mất...ahhaaha...sao thằng mọt sách này nhìn đần thế không biết."
Cậu uất ức cúi gầm mặt xuống
May thay lúc đó giáo viên cũng đến
Giáo Viên
Giáo Viên
Này này! Các em lại làm trò gì thế?
" Huầy...thật tình, đang vui mà."
Giáo Viên
Giáo Viên
À..em là học sinh mới phải không? Vào đây đi
Cậu cúi mặt đi tới bục giảng
Giáo Viên
Giáo Viên
Giới thiệu với các em, đây là học sinh mới chuyển trường, mong các em hoà nhập với bạn nhé?
Giáo Viên
Giáo Viên
Và không được bắt nạt bạn đâu đấy
" Biết rồi biết rồi cái thằng mọt sách đó là bị ướt sẵn rồi "
" Không phải tụi em làm đâu cô ơi "
Giáo Viên
Giáo Viên
Được rồi, em giới thiệu với các bạn đi
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
T...tôi..tên là Hồ..Ngọc Uy..
Giáo Viên
Giáo Viên
Hết rồi sao?
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
D..dạ?
Giáo Viên
Giáo Viên
Được rồi, em ngồi chung bàn với Vương Sinh nhé? Lớp chỉ còn dư 1 chỗ mà thôi.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{ V....Vương Sinh?...Không phải là...cái cậu tóc đỏ đó chứ..}
Cậu cúi gằm mặt mà đi đến chỗ bàn cuối.
Đang đi thì cậu bị một bàn chân gạt té.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Aaaaa...
Tử Sa
Tử Sa
Ây daa...xin lỗi..xin lỗi nha
Tử Sa
Tử Sa
Tôi không cố ý đâu
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
K..không sao...
Cậu đứng dậy trong cơn đau đớn truyền đến từ đầu gối, cố gắng đi tới bàn cuối ngồi.
Khi cậu xuống thì thấy bạn cùng bàn của cậu đang ngủ, chính là cái tên lúc sáng đã đánh cậu tơi bời.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{ P..phải làm sao đây..}
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{ Nhưng mà...lạnh quá đi, ướt hết rồi...}
Giáo Viên
Giáo Viên
Rồi rồi các em trật tự cô điểm danh nhé
Dần dần cô điểm danh đến lượt hắn.
Giáo Viên
Giáo Viên
Vương Sinh?
Cậu thấy thế chạm nhẹ người hắn.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
mhmn....gì vậy?
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
C...cô điểm danh...
Lúc này hắn vẫn còn đang mớ ngủ, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Giáo Viên
Giáo Viên
Em đừng ngủ trong lớp nữa nhé, đây là lần thứ mấy rồi?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
*nói nhỏ* Tsk...mắc mệt..
Hắn chợt nhận ra có điều gì đó lạ lạ, bỗng quay qua nhìn cậu.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Hơ ?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Là mày!
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
T...tôi...
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Sao tao lại ngồi cùng bàn với thằng mọt sách như mày vậy ?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Cút đi chỗ khác đi. Ngứa mắt quá.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Nh...nhưng mà cô..cô bảo tôi ngồi đây..
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Chậc...bực thật đấy.
Đến giờ ra chơi, hắn quay qua kêu cậu.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Này.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
K..kêu tôi hả..
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Không mày thì là ai?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Đi mua đồ ăn cho tao.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
C..cậu muốn ăn gì?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Gì cũng được, mua đại đi.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
{...gì cũng được thì mình biết mua cái gì chứ }
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Sao còn chưa đi?
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
T..tiền..
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mua bằng tiền của mày.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Nh...nhưng mà...
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Nhưng nhị cái gì? Lẹ!
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
T..tôi biết rồi
Cậu loay hoay lựa xem nên mua gì cho hắn.
Cuối cùng cậu đưa cho hắn một hộp sữa dâu.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Vãi ?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mày nghĩ cái gì mà mua cái này cho tao?
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
T..tôi xin lỗi...tôi không biết phải mua gì cho cậu cả..
Hắn tức giận quăng hộp sữa dâu vào người cậu.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Aaa...
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mày đem đi mà uống.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Mua cái khác cho tao.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
H..hay là ăn bánh su kem nhé?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Gì cũng được, nhanh lên.
Cậu lục lọi cặp của mình rồi đưa ra một hộp bánh su kem nhỏ cho hắn.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
Đ..đây ạ..
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Thế có phải nhanh không?
Hắn ăn thử một cái, cảm thấy bánh cậu làm rất ngon, nhưng hắn không thừa nhận.
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
{ Mẹ kiếp...sao ngon vậy }
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
C..có ngon không?
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Không.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
L..là tôi tự làm đấy
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Gì? Thằng mọt sách như mày cũng biết làm bánh à?
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
T..tôi rất thích làm bánh
Bạch Vương Sinh
Bạch Vương Sinh
Như mấy đứa con gái vậy, ẻo lả.
Hồ Ngọc Uy
Hồ Ngọc Uy
x..xin lỗi

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play