Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

CHƯA BAO GIỜ LÀ MUỘN

Chap 1: Cơn Mưa Đầu Mùa

Đôi mi đang khép thì mở mắt ,bởi vì những tiếng ồn ào xung quanh?tiếng khóc tiếng trách than?

Trang Minh Di nhìn xung quanh rồi bước xuống giường?cô thấy đầu óc như đang mơ hồ ,đôi mắt cứ như một màng mây che trước mắt,cứ dụi mãi mà không hề rõ? Tai thì nghe tiếng mọi người khóc lóc ,nhưng nó hỗn hợp và nghe nhức nhói vô cùng?

Cô bước đến gần người đàn ông đang quỳ ,mặt nguyên bộ vest đen ,phải mất vài giây cô mới định hình và nhớ tới cái tên Lục Chính Phong?

Cô ngẩn người một lúc lâu cũng không thấy anh nói năng,cũng không phản ứng ,chỉ quỳ yên lặng bất động...

“Anh bị làm sao vậy?”cô dùng tay đánh vào vai anh,nhưng...không được,bàn tay cô xuyên qua người anh?thử lại bao nhiêu lần thì cũng vậy ,cô bắt đầu hoảng loạn và gọi tên anh thật lớn?

Không nghe không thấy,không cảm nhận được gì cả,đó chính là từ để miêu tả Lục Chính Phong?

Cô hoảng loạn ,nhìn xung quanh,mọi thứ mờ mờ như cô đang trong giấc mộng,nhìn xung quanh thì đúng là không phải nhà mình,cũng không biết nơi này,hoa màu trắng,mọi người đều mặc đồ đen chỉ có người phụ nữ đang ngồi trong góc đó là mặc đồ trắng

“Mẹ”cô đi đến gọi mãi,cảm giác cũng giống như ...mẹ bị y như Lục Chính Phong...cô lùi lại mấy bước,và bắt đầu khựng lại ,cảnh này là ...đám tang? ai là người mất? Cô bước tới gần hơn để nhìn ...di ảnh của cô?

Sự hoảng loạn đã đến đỉnh điểm ,cô điên cuồng lao đến bên quan tài chưa kịp đóng nắp,gương mặt hốc hác gầy gò đang nằm yên trên đó là cô?chết?đây là chết rồi?

Cô cười nửa miệng,nhưng cảm nhận được là đang khóc từ đáy lòng.

Cô đến bên mẹ quỳ bên cạnh,bà ấy gầy không thua gì cái xác đang nằm trên quang tài kia,cô nhìn xung quanh rồi tự an ủi,họ đã dốc lòng trang trí căn phòng này hoa toàn là hoa cô thích,linh lan trắng....

Cô nhìn xung quanh không thấy người bố đáng kính của mình ở đâu?chỉ thấy mẹ và người đàn ông kia quỳ hàng mấy giờ đồng hồ.

Một lần nữa cô đi lại quan tài nhìn bản thân mình,cô bắt đầu thấy nhớ ra gì đó...trong một lần cuối cùng cô đi trị bệnh thì chiếc xe mất phanh lao xuống núi,cả cô cùng Lục Chính Phong đều rơi xuống vực,mạng lớn nên anh ta không chết,còn cô thì bị một cây xuyên qua kính đâm vào người,dẫn đến chết tại chỗ?

Cái chết bất ngờ đau đớn đến độ cô hoảng và muốn chôn nó sâu vào trí ức...nhưng một lần nữa làm cô nhớ lại càng thấy đau...

......

Đã ba ngày trôi qua?người luôn bên cô chính là Lục Chính Phong!tại sao vậy,anh ta luôn hờ hững với cô,lại còn chán ghét cô?sao bây giờ lại thấy anh ta đau khổ đến độ không ăn uống ngủ nghỉ,chỉ quỳ bên linh cữu của cô....

Đến lúc tiễn thân xác này xuống dưới nền đất lạnh,hắn lại gào khóc đến thảm thiết,một người đàn ông chỉ lấy cô về làm bình phông,che chắn cho cuộc tình ngang trái của anh ta...anh là một người đàn ông yêu đàn ông cơ mà?chúng ta cũng đã thoả thuận tại sao bây giờ anh lại khóc ,anh thảm hại đến vậy sao?

Cô cười đến độ nhăn mặt và gào lên,nhưng Lục Chính Phong nào nghe thấy,cô gào phần cô,hắn gào phần hắn

Bình tâm một lúc dưới cơn mưa nhỏ đầu mùa,cô vẫn đứng nhìn hắn,mọi người đều về hết...

Hắn lẩm bẩm mãi một câu “tôi chưa bao giờ gạt em,tôi yêu em”

Cô nực cười đến độ khó hiểu,bản thân hắn biết cô không yêu hắn,và chỉ yêu một mình Quyền Ân...

Cô sực nhớ đến người đàn ông cô yêu say đắm,và cả cô em gái ,cô không hề thấy họ đâu,những người ngọt ngào nhất ,luôn bên cô an ủi cô...

....

Chỉ cần nhắm mắt, nghĩ đến họ ,khi mở mắt ra là cô đã ở ngay bên cạnh họ....

Cô nhìn thấy căn nhà của mình bị bới tung tung,hai người cô yêu quý thì đang quấn quýt bên nhau ở ngay chỗ cô ngủ,không có lấy một mảnh quần áo che thân....

“Khốn nạn....”cô bước tới hai con người đang quấn lấy nhau trên giường ,nhưng không hề túm lấy họ được...cô đã trở nên vô dụng...

Cô chỉ biết gào khóc bên cạnh họ,mặc cho thân xác cô đang nằm dưới nền đất lạnh kia,họ vẫn hả hê làm chuyện bại hoại trước mặt cô...

“Bao giờ anh lấy em”

“Khi nào chúng ta có vững kinh tế,thì kết hôn sẽ tốt hơn em à”

Em gái dưới thân gã bạn trai đê hèn đang trách yêu hắn

“Anh bảo là ,khi chị ấy chết thì anh sẽ kết hôn cùng em” cô em gái Trang Minh Huệ bực dọc đẩy Anh ta rồi ngồi dậy

“Có phải anh động lòng với chị ta rồi không,anh nên nhớ,hai năm trước em mới là người đến trước chị ta”

Gương mặt Trang Minh Di như đang nhận ra điều gì đó...họ đã lừa cô từ hai năm trước,họ đã ở bên nhau...cắt dòng suy nghĩ của cô là câu nói

“Anh biết sự hy sinh âm thầm của em,nhưng khi nào em chính thức thừa kế tất cả của chị em,chúng ta sẽ giành lại cái ghế chủ tịch,tới lúc đó có vẻ vang hơn không,anh cũng không muốn em bị mang tiếng cướp chồng của chị khi chị vừa mất,em hiểu không “

Cô em gái có vẻ ngoan hiền đó lại rơi vào cái lưới tình ...nếu có thể giết họ thì cô sẽ giết ngay lúc này..cô ngồi bệt dưới đất để nghe họ nói chuyện đến độ kể hết âm mưu hai năm qua họ đã dày công hãm hại...

cô đau đớn ,cô thấy không công bằng với cô,họ không hề đau khi cô chết,chỉ có Lục Chính Phong...nghĩ đến người đàn ông đang quỳ dưới mưa ngoài kia...

Một lần nữa mở mắt ra thì cô đã ở bên cạnh Lục Chính Phong ...hắn vẫn quỳ đó tự trách...”tại anh...”

”anh còn chưa nói với em,anh yêu em?”

Tiếng mưa rả rít cùng bầu trời âm u lúc 5h chiều...mọi thứ mờ ảo ...cô khóc cùng anh ta,đây là lần đầu tiên cô ở bên anh ta lâu đến vậy....người đàn ông này yêu cô đến vậy sao?đúng rồi tại sao hắn phải lừa dối kẻ đã chết chứ...cô nhìn lên trời gào lên đòi công bằng...một dòng sấm chớp sáng đến độ cô nhắm mắt lại...ù hai bên tai...rơi vào sự yên lặng đến đáng sợ....

......

Không nghe thấy gì,cô giật mình gào lớn”Tại sao”

Lần này thì mở mắt ra được...nhưng...không phải hoang cảnh chết chóc tĩnh mịch bên cạnh Lục Chính Phong nữa....

Lúc nãy sự chết chóc đó là mơ sao?...

“Chị ,lúc nãy chị bị rơi xuống nước nên mọi người đưa vào phòng”...

Chap 2:Đi Lấy Chồng

Trang Minh Di nhìn ngơ ngác xung quanh..rồi tự cắn môi rõ đau”a đau”muốn xác nhận đâu là thật đâu là mơ,cô vẫn chưa hiểu lắm chuyện gì xảy ra..

“Chị,sao vậy...nếu chị hông muốn lấy cậu Lục thì cũng đừng dại dột chứ...”...cô em gái Trang Minh Huệ khóc lóc nước mắt ngắn dài nắm lấy tay cô

Nói đến đây thì cô đã ngờ ngợ ra chuyện gì rồi,cô xoay người bước xuống giường rồi đi từ từ lại cửa...

“Cạch...”bóng người cao lớn bước vào “sao em bước xuống giường?em đi đâu”

Quyền Ân đóng chặt cửa lại rồi bế cô lên giường ,tình huống nhanh đến nổi cô không kịp phản ứng?..

Cô cố gắng nhớ lại,nếu không lầm thì đây là 1 năm trước,cái ngày cô tự vẫn nhảy xuống sông trước mặt mọi người trên chiếc du thuyền này,cô nghe em gái nói là do Quyền Ân nhảy xuống cứu cô?

Cũng chính vì nghĩ đây là người cứu mạng mình lần thứ 2 ,một lần là lúc nhỏ và lần thứ 2 là trên du thuyền này...nên cô cứ mang cái chấp niệm đó là tình yêu ,và trả hết phần đời còn lại của mình cho hắn

Cô không hỏi ai mà đã vội tin cô em gái mỏng manh này...bây giờ là lúc cô đang ghép lại mấy đoạn ký ức để tiện mà sống...

Cô nghĩ đến đó thì thấy rùng mình một cách đáng sợ

“Chị ,anh ấy là người cứu chị lúc nãy”

Trang Minh Di muốn phá lên cười,vì cứ y như coi một tập phim mà cô đã xem...

“Nếu chị không muốn lấy cậu Lục thì để em thưa với bố,chắc là bố sẽ huỷ bỏ hôn ước”...nói cho vui miệng vậy thôi chứ em ấy quá là xạo rồi,còn đi đốc thúc cho hôn lễ mau diễn ra..

“Không cần” cô lạnh lùng đáp trả,nếu là ngày đó thì cô đã cảm ơn rối rít cô em gái khả ái này...

“Vậy chị tính sao”...tiếng nhỏ nhẹ,mè nheo làm cô muốn tát cho con nhỏ một bàn tay nhưng phải kiềm nén ruột gan tay chân lại...

Nếu không vì đại sự điều tra bắt tận tay câu chuyện bùa chú hại người của họ thì cô sẽ không vì thế mà sống lại,nói ra thì cô nghĩ mình mê tín nhưng rốt cục thà tin còn hơn không ,cô phải bắt đôi gian phu *** phụ này trả giá đắt...

“Bây giờ là mấy giờ?mẹ đâu”

“Dạ bố dẫn mẹ đi tiếp sui gia...à không nhà họ Lục,mẹ thật là không thương chị gì hết ,biết chị sẽ tỉnh lại nên bảo em trông chị rồi theo bố ạ”

Hài thật sự,con gái nhảy sông,bất tỉnh mà người bố đáng kính lại lôi bà đi tiếp sui gia...cô biết mẹ cô chắc hẳn vừa bị ông ta kéo đi thôi,vì mẹ rất hiền và sợ ông ta,nói thẳng ra là sợ ông ấy làm khó dễ cô nên phải thuận theo ý ông ta...

“Ra ngoài hết đi,chị thay đồ”

“Chị định đi đâu ạ”

“Đi lấy chồng”

Quyền Ân ngồi gần đó,và cả cô em gái ngẩn tò te,vì ban đầu theo kế hoạch thì Quyền Ân khuyên cô đồng ý vì là chữ hiếu,ba mẹ đặt đâu con ngồi đó,hắn ra vẻ rất yêu cô và đau khổ,khiến cô phải dùng cái chết để huỷ hôn...hắn cứu cô lên sao,thật nực cười ,họ còn muốn cô chết nhanh hơn để chiếm lợi...

vốn dĩ không cần liên hôn ,nhà họ Lục nhất thì nhà cô cũng Nhì ,thời hưng thịnh khi cô là chủ tịch tập đoàn lớn Trang Thị

Ngoài cứng trong mềm ,nên cô mới bị hai con người bên cạnh dẫn dụ rồi đi đến cái chết ở kiếp trước ...

Hơn nữa cô muốn xem người đàn ông đã từng khóc vì cô ở kiếp trước,tại sao lại cưới cô và cô tò mò xem hắn cong cỡ nào????

Chính vì mấy bài báo liên tục bắt được hắn và người bạn thân luôn đi với nhau,có hành động vượt quá giới hạn nên đi bài họ là cặp đôi hot nhất quả đất lúc bấy giờ,khiến gia đình ép hắn lấy vợ,và người bố đáng kính là ông mai trong chuyện này...

Cô cảm thấy hơi no bụng vì uống nước sông khá nhiều,và hơi ù tai chút xíu do hậu sét đánh,hay là nhảy sông cô cũng không biết,nhưng chung quy cô hiện tại đang thấy ổn,đủ để đi tìm người đàn ông thú vị kia...

Cô đẩy hai con người xấu tính kia ra ngoài ,rồi chỉ cần 20 phút cô cũng xong phần chỉnh chu trang phục

Son đậm đỏ,tóc cũng hơi ướt cô đành sấy khô thêm 10 phút nữa...cô vận chiếc đầm đen chéo dây trước ngực,và lộ nguyên phần lưng mịn,khoét tới eo thì dừng lại,đầm dài tới gót chân,cô mang đôi gót cao cũng màu đen ,làn da coi như đang phát sáng,tóc cô búi cao đơn giản,lơi rơi vài sợi hơi xoăn nhìn hoàn mỹ vô cùng cực..

Nói đến gương mặt ,chỉ cần nhìn một lần thì hẳn sẽ muốn nhìn lần hai ba,và nhiều hơn,đôi mắt to tròng đen như biết nói ,mũi thì cao thanh ,môi trái tim chúm chím rất đẹp...

Cô bước ra ngoài với vô vàn ánh mắt ngỡ ngàng,xảy ra chuyện lớn,ai nấy cũng hết hứng thú ăn tiệc,thuyền cũng cho quay đầu vào bờ.

Cô tìm mãi không thấy người đàn Ông trong bữa tiệc chính...

Đành phải chào người lớn một lượt,cô thay đổi 180 độ,cách một tiếng trước còn muốn từ bỏ hôn sự,nào là nhảy sống nào là từ mặt cha, từ mặt mẹ...ai cũng xúm lại hỏi thăm,nhưng đặt biệt ba của Lục Chính Phong có vẻ đượm buồn và hỏi cô”nếu con không muốn lấy con trai bác,thì cứ nói thẳng tại sao làm chuyện dại dột “

Cô mỉm cười rất duyên “dạ con chỉ say một chút,và thử phản ứng của chồng tương lai thôi”

Người bố dượng đáng kính của cô cũng ở đó,”con đừng chơi đùa nữa,lớn rồi...”

Mẹ cô từ ngày lấy ông ta lúc nào cũng chỉ quan sát chăm sóc cô từ xa,hòng muốn tạo sự công bằng cho đứa con riêng Trang Minh Huệ...lại còn đổi họ cho cô ta rồi nhập vào gia phả...

Chap 3:Đêm Nay Chúng Ta ở Bên Nhau Được Không?

Chiếc du thuyền gần cặp bến,...có lẽ cô đã làm cho Lục Chính Phong thất vọng rồi?

Cô bước đến bên ba của Lục Chính Phong,Lục Chính Nghị”dạ bác cho con hỏi anh ấy đâu rồi ạ”

“Hummm ,lúc nãy nó vừa rời đi rồi..do có việc bận,thôi nếu mọi chuyện đã ra nông nổi này thì ta tôn trọng hai đứa,cưới hay không thì người già chúng ta không ép” Lục Chính Nghị vô cùng nghiêm túc,và buồn...nhìn ông ấy như rất thất vọng...

Theo cô biết ở kiếp trước thì Lục Chính Phong đã rời đi,do người vợ tương lai của mình khước từ lời hứa hôn của hai họ, anh rời đi bằng trực thăng trong lúc cô chưa tỉnh dậy ,cũng chính cô em gái đã nói là anh ta rất bực dọc...

Ở kiếp này cho dù cô em gái khả ái kia có nói gì thì cô chắc chắn cũng không tin đâu....

Xem ra cô phải hạ mình rồi,dáng vẻ cao ngạo của chủ tịch như cô thì chưa bao giờ chịu nhún nhường ai”cháu xin lỗi,hôm sau cháu mời cả nhà đến nhà cháu dùng cơm ạ”

Thấy sự đổi ý của con gái,mẹ của Trang Minh Di vô cùng sợ ,nắm lấy tay cô rồi nói nhỏ vào tai cô”Di Di của mẹ,nếu có chuyện gì làm con khó xử hãy nói với mẹ..không cần phải như vậy”

“Mẹ đừng lo ,lần này con không dại dột đâu” đúng vậy,mình sẽ không để mọi chuyện diễn ra theo ý của hai tên phản bội kia...

Cô lại xoay người bắt chuyện với Lục Chính Nghị,dáng vẻ tự tin lễ phép ,làm ông càng thấy cô gái này với con trai ông là một cặp trời sinh...

“Dạ nếu được thì ba ngày nữa,là đến ngày sinh nhật của em gái , con mời bác đến ạ,do là không kịp gửi thiếp mời nên con sẽ gửi sau,chúng ta là người nhà mà phải không ạ”

Lục Chính Nghị nghe có vẻ mát tai,xem ra tốt xấu gì cũng không ai xứng với con trai ông hơn cô gái này....”được,bác sẽ gọi thằng nhóc ấy đến,ta về đây”

Mẹ của Trang Minh Di đứng bên cạnh ba dượng(Đường Lợi) dáng vẻ khúm núm e dè nhìn ông...có lẽ vì câu hỏi lúc nãy của bà bị ông ta nghe thấy

Ở kiếp trước cô không hề quan tâm mấy đến mẹ,vì cứ lo công việc và cứ nghĩ ông ta sẽ tốt với bà....trước mặt là vậy..nhưng sau lưng cô sẽ tự điều tra...

Lúc này cũng trễ rồi,cô cũng đi ra bãi xe về ,cô quên mất người thư ký của cô hôm nay không xuất hiện, gọi điện cũng không bắt máy?đoạn này cô suy nghĩ một lát rồi bấm số gọi... thêm lần nữa...

“Dạ dạ sếp..”

“Sao không đến buổi tiệc” ở kiếp trước cô ta tự động thôi việc, vì lý do gì đó ,làm cô mất đi một cận vệ văn võ song toàn ....cũng đúng vào ngày cô bị rơi xuống nước thì không còn thấy cô trợ lý đó nữa...

“Em...thôi em bận rồi,có gì nói chuyện sau”cô nghe trong điện thoại có tiếng ho của người già...

Tắt điện thoại,cô vừa mở cửa xe bước vào thì,Quyền Ân mở cửa xe ngồi vào ghế phụ.”anh theo tôi từ nãy à”

“Anh nhớ em lắm,Di Di...đêm nay chúng ta ở bên nhau được không...”

“Tôi còn phải về,có việc rất quan trọng”không được ,nếu mình thẳng thắng quá thì tên này sẽ biết được mình thay đổi....nhưng càng nhìn hắn mình càng buồn nôn ra...

“Hôm nay em rất mệt,còn một số việc chờ em giải quyết ...”

“Lúc nãy em ngã xuống nước,làm anh rất sợ...em,em....đừng làm vậy nữa nha”Hài thật sự,cô không hề phát hiện ra ở kiếp trước,mỗi lần có Tranh Minh Huệ thì hắn ta không bao giờ mặn mà ngọt ngào mấy đâu...cô tin người đến mức ngu dại...

“Uhm ...em ổn rồi,hiện tại MinhHuệ đang chuẩn bị ra xe,em phải chờ con bé nữa anh về đi...”cô lấy lý do phải đưa em gái về...

“Di Di,em cố gắng lên nếu em lấy hắn ta,sau này tài sản và cổ phiếu của em sẽ không ai đấu lại...mượn tay hắn khuếch trương công việc của em qua nước ngoài,anh tin lúc đó chúng sẽ kết hôn sẽ hạnh phúc hơn ,anh luôn bên em”

Cái dáng vẻ bên ngoài lãng tử,ngọt ngào,dịu dàng của hắn làm kiếp trước cô tin dại tin dột...bàn tay hắn nắm lấy một tay cô,đưa lên môi định hôn...nhưng cô rút tay về đột ngột .

“Quyền Ân..hôm nay em rất mệt,nếu cứ như vậy thì anh theo em về nhà luôn đi”

Cô chuẩn bị đề máy xe thì anh ta mới chịu xuống”ok anh xuống,có gì anh gọi cho em sau”

Vốn dĩ bố dượng không thích cái mối quan hệ giữa cô và Quyền Ân,Và hắn cũng ngại ở chung nhà với Trang Minh Huệ và cô...

Trang Min Di cười mỉm khi thấy hắn ta buồn bực rời xuống xe...đứng nép một bên để cô phóng như bay rời đi...

Cô về đến nhà,rồi đi thẳng lên phòng ...nói là nhà chứ là nguyên một cái biệt thự rộng lớn cổ kín,trước sân thì rộng và nhiều hoa vô cùng..

Về đến phòng ,cô lục lọi tìm trong điện thoại cũng không hề lưu số của Lục Chính Phong?

Nếu đúng như diễn biến thì ba ngày nữa,anh ta mới cùng ba mình đi đến nhà cô ăn tiệc ..mệt mỏi ngã người ra giường mềm cô thiếp đi...căn phòng thiết kế kiểu châu âu vua chúa,cổ kín tối và hơi âm u...từ lúc cô trọng sinh đến giờ,cô mới bắt đầu thấy sợ chính căn phòng này...nó quá âm u ..nơi đây xảy ra nhiều chuyện khiến cô đau đớn...

Và cũng chính trên chiếc giường của cô,sau này họ sẽ làm chuyện xằng bậy ở đây...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play