Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Lichaeng - Nam Hóa / TS ] Làm Lại Quá Khứ

Chapter 1

-- VÀO TRUYỆN --
Trên bờ vực thẳm, một đôi nam nữ đang ép một cô gái dần đi đến gần vách núi. Miệng lưỡi đôi nam nữ vẫn nói gì đó không ngừng
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Là do cô tự nguyện
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Là cô tự nguyện chọn tôi chứ không chọn hắn?
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Tôi không xúi giục cô, là cô ngu ngốc, bị tình yêu che mắt
Jeon SoMi
Jeon SoMi
Phải đó
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Tôi đã rất tin tưởng nên mới yêu anh như vậy...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Không ngờ anh lại che giấu giỏi như thế, giá như lúc đó tôi nên nhìn thấy rõ bộ mặt thật của anh chứ nhỉ?
Jeon SoMi
Jeon SoMi
Quá muộn rồi Park ChaeYoung, cô có giá như bao nhiêu lần đi nữa thì sự thật vẫn là sự thật thôi
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Jeon SoMi , tôi đã từng xem cô là bạn thân, rất thân...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Không ngờ tôi cũng có ngày này, bị bạn trai và bạn thân đâm sau lưng. Tôi tưởng cảnh này chỉ có trong phim thôi nhỉ?
Jeon SoMi
Jeon SoMi
Vậy thì bây giờ cô đã được chứng kiến rồi đấy ChaeYoung
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Phải, tôi cũng đã hối hận rồi
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Bây giờ tài sản của tôi đã bị anh chiếm hết rồi, ba mẹ, em trai, họ đều chết dưới tay anh... tôi cũng chả thiết sống nữa
Jeon SoMi
Jeon SoMi
Nhảy đi, phía sau là vực thẳm đấy
Jeon SoMi
Jeon SoMi
Nhảy đi Park ChaeYoung!!
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Không cần phải hối, đôi cẩu nam nữ các người sẽ gặp quả báo sớm thôi
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Còn mạnh miệng!! / đẩy Cô xuống vực /
Jeon SoMi
Jeon SoMi
Này..!!
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Sao vậy? Chúng ta về thôi. Cô ta không sống sót đâu, cả gia sản của Park Gia giờ là của chúng ta
Jeon SoMi
Jeon SoMi
. . .
Cả hai người họ nhanh chóng rời khỏi hiện trường. Cô bị đẩy mạnh xuống vực thẳm, rơi nhanh xuống biển. Nước biển ôm trọn lấy Cô trong lòng, Cô cũng chẳng còn gì phải hối tiếc mà thả lỏng cơ thể mặc cho sóng biển xô đẩy. Cô chỉ hận bản thân khi không thể tận mắt nhìn đôi nam nữ kia nhận lấy quả báo
Cô dần mất đi ý thức, mãn nguyện nhắm chặt mắt chờ đợi cái chết. Bỗng nhiên Cô lại cảm thấy mũi mình có thể thở như bình thường, Cô vội mở mắt để xem chuyện gì đang xảy ra
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Gì vậy?
Cô bật dậy thở dốc, mồ hôi nhễ nhại khắp người. Đưa mắt nhìn một lượt xung quanh, Cô bỗng trợn tròn mắt vì đây chẳng phải căn phòng của Cô sao?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Sao mình lại ở đây chứ, chẳng lẽ điều vừa rồi là mơ?
Đang ngơ ra thì điện thoại clCô có tiếng tin nhắn vang lên, Cô vội với tay lấy chiếc điện thoại trên đầu giường rồi mở lên xem
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Năm 2022...?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Gì chứ!? Là năm 2024 mới phải..
Nàng còn đang mơ hồ với thời gian hiện tại thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa
* Cốc cốc *
Quản Gia Jung
Quản Gia Jung
Tiểu Thư, đến giờ ăn sáng rồi ạ
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Bác Jung?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Chẳng phải bác ấy đã mất cách đây một năm sao?
Quản Gia Jung
Quản Gia Jung
Tiểu Thư... cô chưa dậy sao?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
V..vâng ạ, con đã dậy rồi
Quản Gia Jung
Quản Gia Jung
Mời Tiểu Thư xuống ăn sáng ạ, Lão Gia và Phu Nhân đang chờ cô...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Vâng, con xuống ngay
Nghe vậy Quản gia Jung cũng rời đi trước
Cô nửa tỉnh nửa mơ bước vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi mất một quãng thời gian dài để chọn được một bộ đồ kín đáo để thay rồi bước xuống nhà, từng bước chân chậm rãi như đang đề phòng
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Trễ giờ của ta rồi, nhanh chân lên! / nhìn vào đồng hồ đeo tay /
Âm giọng trầm, lạnh vang lên trong không gian yên lặng khiến Cô giật nảy mình mà nhìn vào nhà bếp
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Con không nghe sao? Ông ấy sắp trễ giờ rồi...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Vâng..!
Cô nghi ngờ bước vào bếp rồi kéo ghế ngồi xuống cạnh Mẹ mình, cảnh vật này thật sự rất quen thuộc
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Ăn thôi
Họ bắt đầu ăn bữa ăn sáng, chỉ có Cô là ngồi yên bất động nhìn chăm chăm vào họ
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Ba... a...!
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Có chuyện gì?
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Nếu con nói đến việc muốn ra ngoài để gặp tên đó thì đừng hòng, ta không mềm lòng đâu
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Không phải... con chỉ muốn hỏi JiSoo, thẳng bé đầu rồi ba?
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Hả!?
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Hôm nay sao lại nổi hứng hỏi đến JiSoo?
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Thằng bé không giúp được cho con đầu, ngoan ngoãn ở yên trong nhà đi
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Mà không phải tối qua con đã cãi nhau với nó sao? Nó bỏ đi rồi / bỏ đũa xuống /
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
" Nhớ không nhầm thì ngày này hai năm trước mình tìm thấy JiSoo ở trạm xe bus, thằng bé lạnh run cả người đến mức nằm viện... "
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
" Vì tối hôm trước đó mình đã... tức giận mà đánh thằng bé "
Cô lập tức bỏ đũa xuống rồi đứng dậy rời khỏi bàn ăn chạy ra ngoài, vừa mở cửa thì bị hai con người có cơ bắp săn chắc và thân hình to lớn đứng chắn ngang
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Tránh đường!
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
Xin lỗi Tiểu Thư, tôi nghe theo lệnh của Lão Gia không được để Tiểu Thư rời đi ạ
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Tôi không có thời gian, mau tránh đường!
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
Tôi...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Còn không mau tránh ra? Em trai của tôi có mệnh hệ gì thì cậu có chịu nổi trách nhiệm không?
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Gì chứ? Chaengie con nói sao?
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Con biết JiSoo ở đâu đúng không!?

Chapter 2

Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Mẹ à, họ...
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Cho con bé đi đi!
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Bà!!
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Ông không nghe con bé nói sao? Chaengie biết JiSoo đang ở đâu. Thằng bé bỏ đi từ tối qua đến nay không liên lạc được, ông định để tôi lo chết đến sao!?
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
. . .
Ngay khi hai người Vệ sĩ tránh sang một bên Cô liền chạy đi, Cô chạy về hướng trạm xe bus
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Đi theo nó đi!
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
Vâng thưa Lão Gia
-----
Chạy đến nơi Cô dừng lại mà thở dốc
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
J..JiSoo...
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Chị đến đây làm gì? Em không thay đổi cái nhìn về anh ta đâu, anh ta là đồ cặn bã
Gương mặt Cậu trắng bệch, cơ thể run run đang ép mình ở một góc
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Chị biết rồi, em nói rất đúng...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Hắn ta là một tên cặn bã, tồi tệ, khốn nạn. Chị tin em, chị không yêu hắn nữa đâu...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Chúng ta về nhà thôi
Cô vừa nói vừa áp tay vào hai bên má của Cậu vừa đau lòng
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Chị tin em thật sao..?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Chị xin lỗi vì không tin em, chị hối hận rồi / nức nở /
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Chị tin em là được rồi, chị đừng khóc
Cậu đưa bàn tay lạnh lẽo sắp đông cứng của mình lau nước mắt cho Cô
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Mình về nhà nhé? Ở đây lạnh lắm / đứng dậy /
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Cẩn thận / đỡ Cậu /
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Em không sao
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Em bị ngốc à?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Đường đường là Thiếu Gia của Park Gia, ít ra em bỏ đi cũng phải thuê khách sạn ở qua đêm chứ?
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Lúc đấy... em không nghỉ nhiều đến thế
Giọng nói của Cậu ngày càng nhỏ dần, Cô không nói gì thêm lập tức dìu Cậu về Park Gia
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
JiSoo, con làm sao vậy!
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Mẹ à, chị hai tin con rồi
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Được, mẹ biết rồi / nhìn Cô /
Bà chỉ nói cho qua chuyện thực chất Bà vẫn không tin lời Cậu nói, đó là lời nói rất hoang đường đối với Bà
“Cô rất yêu tên SeHun, tin tưởng hắn ta vô điều kiện sao lại có thể tin lời của Cậu một cách dễ dàng như vậy? Đã thế Cậu lại còn hết lần này đến lần khác nói xấu hắn với Cô khiến Cô ngày càng trở nên ghét cay ghét đắng Cậu
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Mẹ đưa con lên phòng nghỉ ngơi nhé? Người con sao lạnh ngắt thế này...
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Em theo mẹ lên phòng nghỉ ngơi, chị đi lấy thuốc
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Thuốc?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
JiSoo sốt rồi mẹ
Nghe vậy Bà đưa tay lên sờ trán Cậu, quả nhiên rất nóng... Cậu sốt thật rồi
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Mẹ đưa con lên phòng / dìu Cậu /
Cô cũng đi vào nhà để tìm thuốc, lướt qua dãy ghế sofa thì nhìn thấy Ba Cô đang đọc báo, Cô cũng không làm phiền mà đi tìm Quản gia để lấy thuốc
Ông Park với tư thế đọc báo rất điềm tĩnh nhưng trong lòng đang nóng như lửa đốt
Cô lấy thuốc cho Cậu uống rồi dẫn đi Cậu nghỉ ngơi sau đó trở về phòng
Tối hôm đó Cô đã suy nghĩ rất nhiều về việc đã xảy ra
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Nếu vậy có nghĩa là mình... quay về quá khứ sao?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Vô lý, rất vô lý!
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Nhưng những chuyện xảy ra hôm nay lại có diễn biến y hệt hai năm trước
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Nếu đã như vậy thì Oh SeHun... anh sẽ phải trả giá, một cái giá thật đắc!
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Tôi sẽ là người bắt đầu và cũng sẽ là người kết thúc trò chơi của anh
Cô trầm ngâm một lúc rồi liền ngã lưng lên giường, thuần thục kéo chăn đắp kín người
-----
Sáng hôm sau
Cô đang ngủ ngon giấc trong chiếc chăn ấm của mình thì nghe bên tai tiếng gõ cửa
* cốc cốc *
Quản Gia Jung
Quản Gia Jung
Tiểu Thư, đã đến giờ đi học rồi ạ...
Quản Gia Jung
Quản Gia Jung
Tiểu Thư, cô sắp trễ giờ đến trường rồi!!
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Đến trường sao?
Cô nghe thấy liền bật dậy, phải rồi đây là năm 2022 có nghĩa là Cô chỉ mới 18 tuổi chứ không phải 20 tuổi ở tương lai
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Vâng con nghe rồi, con sẽ xuống ngay
Quản Gia Jung
Quản Gia Jung
Vâng / rời đi /
Cô vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi bước ra tủ quần áo lấy đồng phục thay rồi nhanh chóng xuống nhà
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Chị hai ăn sá..
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Chị sắp trễ rồi! Chào ba mẹ con đi học
Claire [ Umma Cô ]
Claire [ Umma Cô ]
Con đi cẩn thận
Mason Park [ Papa Cô ]
Mason Park [ Papa Cô ]
Nên nhớ con luôn có người theo sau, ta cấm con tiếp tục gặp mặt tên SeHun đó!
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Vâng, con biết rồi / rời đi /
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
Trễ sao...?
Park JiSoo [ Cậu ]
Park JiSoo [ Cậu ]
VẬY EM CŨNG TRỄ RỒI!!!
Cậu chào ba mẹ rồi xách balo chạy theo Cô, Cô ra ngoài chọn một chiếc xe rồi lái đi trước, Cậu ra sau cũng lập tức ngồi vào xe rồi lái theo sau
-----
[ Trường YG ]
NovelToon
Nàng đỗ xe giữa sân trường rồi đưa chìa khóa cho Bảo vệ đi đỗ xe, nhìn sân trường trống vắng Cô cũng đã biết mình đi trễ nên không hề gấp gáp mà điềm đạm đi lên phòng học
Còn Cậu ở phía sau nhận ra mình đi trễ đến trường liền chạy thục mạng vào lớp
* cạch *
Lớp học đang yên tĩnh bỗng nhiên có tiếng mở cửa làm các Học sinh trong lớp và cả Giáo viên đang giảng đều đồng loạt nhìn ra

Chapter 3

Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Xin lỗi thầy, em đến trễ
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
ChaeYoung sao?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Nae
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Em vào lớp đi
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Vâng, cảm ơn thầy
Cô cúi nhẹ đầu rồi bước về chỗ ngồi
Thầy giáo cũng tiếp tục giảng bài, chưa đầy 5' sau lại có tiếng mở cửa
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
Thưa thầy em đến trễ !
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Em có biết đi trễ như vậy đã bỏ qua bao nhiêu kiến thức không hả?
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Lập tức ra ngoài đứng phạt cho tôi
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
Ơ, nhưng em...
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
1: Thầy TaeHyung, không phải bạn ChaeYoung vừa rồi cũng đến trễ sao ạ?
Học Sinh Nam
Học Sinh Nam
1: Đúng đó thầy, sao thầy lại không phạt ChaeYoung mà chỉ phạt mỗi bạn ấy?
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Em cãi tôi?
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Được rồi, hai em cũng ra ngoài chịu phạt. Không cần thắc mắc nữa nhé
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Cả lớp tiếp tục làm bài đi
Học Sinh Nam
Học Sinh Nam
2: Này thì thích làm anh hùng
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
3: Này thì trả treo, cho vừa!
Học Sinh Nam
Học Sinh Nam
4: Hai cậu ta bị ngốc sao? Cả lớp ai không biết thầy TaeHyung có tình ý với ChaeYoung, thiên vị cậu ta là chuyện đương nhiên rồi
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
" Gì chứ? "
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
" Thầy TaeHyung... "
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
2: Đáng đời!!
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Cả lớp im lặng, lên đây giải bài tập cho tôi mau lên
Học Sinh Nam
Học Sinh Nam
5: Thưa thầy / giơ tay /
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Mời em
5' sau
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Sai rồi, lần sau cố gắng nhé
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Có ai muốn giải không?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Em thưa thầy / giơ tay /
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
ChaeYoung, mời em
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
3: Coi thầy gọi tên dịu dàng chưa kìa, quắn quéo hết cả người
Học Sinh Nam
Học Sinh Nam
4: Như cơm bữa
3' sau
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Em làm tốt lắm, về chỗ đi
Kim TaeHyung [ V ]
Kim TaeHyung [ V ]
Cả lớp ghi bài vào nhé
Cứ thế tiết học trôi qua trong nhàm chán, đôi khi có vài lời bàn tán về Cô nhưng Cô đều bỏ ngoài tai không thèm quan tâm đến
Giờ giải lao
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
" Chuyện này là sao, thầy TaeHyung có tình ý với mình? Sao mình lại không hề hay biết!? "
Đang đăm chiêu suy nghĩ thì Cô bị tiếng động làm cho bừng tỉnh
LaLisa Manobal [ Anh ]
LaLisa Manobal [ Anh ]
Sữa... của cậu
Anh để hộp sữa lên bàn rồi quay về chỗ ngồi sau đó ôn nhu nhìn Cô mặc dù trong lòng đã rất rõ rằng Cô sẽ không uống nhưng vẫn cố chấp đến mức ngày nào cũng mua cho Cô mặc cho Cô có vứt bỏ hay dẫm nát đi nữa
Học Sinh Nam
Học Sinh Nam
1: Lại nữa rồi, sao cậu ta ngốc thế
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
3: Biết người ta không nhận mà cứ cố chấp, ước gì người đó là mình nhỉ?
Học Sinh Nam
Học Sinh Nam
4: Lấy gối ra ngủ rồi mơ. À mà kể cả trong mơ cậu cũng không được như vậy
Học Sinh Nữ
Học Sinh Nữ
3: Im đi, mất cả hứng
Cô cầm hộp sữa lên, từng đoạn ký ức liền ùa về chạy trong đầu Cô
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
" Ngốc! Đúng là ngốc... biết là tôi sẽ lại quăng đi sao cậu lại cứng đầu ngày nào cũng mua cho tôi vậy chứ.. "
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
ChaeYoung!!!
SeHun từ cửa bước vào đi lại bàn của Cô rồi ngồi xuống bên cạnh Cô định giơ tay lên khoác vai Cô nhưng lại bị Cô nhanh tay hất ra mạnh bạo
Hắn có chút quê và bất ngờ nhưng vì đang có rất nhiều người nhìn chăm chăm vào mình nên Hắn lại gượng cười rồi nói chuyện với Cô
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Anh có mua sữa cho em này / đặt lên bàn /
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
" Sáng hôm nay ai chọc tức cô ta sao "
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Đàn anh, mong anh kiểm soát lại hành động của bản thân
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Đàn anh?
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Em bị sao vậy, hôm nay em có chuyện gì buồn bực sao?
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Vậy anh phải làm sao để em vui vẻ lại đây?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Nhìn thấy anh là tôi liền cảm thấy bực mình đấy
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Nên anh lập tức biến khỏi mắt tôi ngay đi
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Em nói gì? Anh là SeHun em nhìn kĩ đi...
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Anh không phải LaLisa, không phải tên hay lẽo đẽo theo em đâu
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Có phải em hoa mắt nhìn nhầm người rồi không?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Tôi nói anh đấy Oh SeHun
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Lập tức biến khỏi mắt tôi / nghiến răng /
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Nếu em có chuyện gì bực mình vậy anh đi trước, em cần thời gian bình tĩnh nhỉ?
Oh SeHun [ SH ]
Oh SeHun [ SH ]
Nhớ uống sữa đấy nhé
Nói rồi Hắn rời đi với vẻ mặt nghi ngờ, Cô nhìn chăm chăm vào hai hộp sữa trên bàn. Sữa xoài là của Anh còn sữa socola là của Hắn, Cô lập tức cầm lấy hộp sữa socola quăng vào thùng rác phía sau mình rồi đưa tay cầm lấy hộp sữa xoài của Cô mà uống, việc này khiến cả lớp há hốc mồm mà nhìn Cô
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Nhìn tôi làm gì? Chưa ăn sáng nên đói thôi / nhìn Anh /
LaLisa Manobal [ Anh ]
LaLisa Manobal [ Anh ]
Vậy cậu có muốn uống thêm không?
Park ChaeYoung [ Cô ]
Park ChaeYoung [ Cô ]
Có / gật đầu /
LaLisa Manobal [ Anh ]
LaLisa Manobal [ Anh ]
Này...
Anh lấy trong balo ra thêm một hộp sữa đưa cho ô, Cô có chút bất ngờ với tay cầm lấy hộp sữa
Anh thấy Cô nhận và uống sữa của mình mà vui ra mặt, suốt tiết học sau đó Anh luôn lén liếc nhìn Cô rồi mỉm cười không ngừng

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play