[Hunter X Hunter] Giấc Mơ
Chương 1: Ác mộng
Antaris
*Làm đếch gì nay mưa to vậy nhỉ*
Antaris
*Cái cục vàng khè gì trước nhà mình kia*
Em bước tới nhìn một lượt sinh vật kia
Là một con bé khá nhỏ tuổi
Antaris
*Xinh thật, sau này lớn lên chắc chắn là mĩ nhân*
Antaris
*Mình quan tâm chi nhỉ? Đâu phải việc của mình*
Antaris
Cháo tôi để trên bàn
Antaris
Tay chân chưa liệt thì tự ăn nếu cậu đói
Antaris
Cậu sốt nên tôi mới bứng vào đây
Antaris
Ăn uống đầy đủ nghỉ ngơi uống thuốc sẽ khỏi
Antaris
Yên tâm cháo không có độc đâu
Antaris
Cứ ăn thoải mái, ăn hết mà còn đói thì tôi lấy thêm cho
Dù có nói thế thì bé nó vẫn nhìn em với ánh mắt như "tin thế deo nào được?"
Antaris
Nếu tôi muốn hại cậu thì đã không rước cậu về đây rồi
Con người
*Chị ta cứ như đọc được suy nghĩ mình vậy*
Antaris
Đâu cần phải thế, mặt cậu hiện rõ thế cơ mà
Antaris
Chỉ có mù mới không thấy nổi thôi
Antaris
Ăn xong thì tắm đi nhé, người cậu dơ lắm rồi đấy
Con người
Sao lại cứu tôi?
Antaris
Chắc là do cậu xinh
Antaris
Bỏ đi một mĩ nhân thì tôi thấy tiếc
Con người
Tôi là con trai mà
Antaris
*Nhìn rõ xinh mà lại là con trai*
Antaris
*Mà cũng chẳng sao, dù gì nó khoẻ xong mình cũng tống cổ nó đi*
Antaris
*Nhưng mình nhát trai, thôi thì phải cách xa nó vậy*
Kurapika Kurta
Tôi xong rồi
Kurapika Kurta
Còn đồ tôi thì sao?
Antaris
Mặc đỡ đồ tôi hồi nhỏ nhé?
Antaris
Yên tâm không có váy đâu
Antaris
Vậy đợi tí tôi đi lấy đồ
Sau khi em đi ra khỏi phòng
Kurapika liền lập tức tìm cách trốn khỏi đó
Bây giờ thì chưa nhưng chắc gì sau này em không hại cậu
Chẳng có gì đảm bảo được việc đó
Chỉ thấy cửa sổ bị mở toang
Antaris
Vậy chết đừng trách tôi nhé
Antaris
Người thì đang sốt trời thì mưa mà vẫn chạy cho được
Antaris
Chắc là vừa mới trải qua một thứ rất đáng sợ đây
Cậu vẫn chạy, chẳng biết cậu chạy đi đâu nhưng mà vẫn cứ tiếp tục tiến về phía trước
Nhưng chạy với cơ thể đang sốt dưới mưa chắc chắn là một hành động rất chi là thông minh
Nhanh chóng cậu đã ngã xuống nền đất
Nhận thức bắt đầu mơ hồ, mắt cậu híp lại
Kurapika Kurta
*A-Tất cả sẽ kết thúc như này sao*
"Thật tình, cậu phiền quá đó" Khi sắp ngất đi vì mệt thì cậu nghe một câu nói
Suy nghĩ xong câu đó thì cậu đã ngất liệm đi rồi
Kurapika Kurta
Sao lại là chị?
Antaris
Bất mãn thì tôi thả cậu đi nhé
Kurapika Kurta
Ý tôi là sao lại cứu tôi?
Antaris
Bình thường là tôi đã vứt ngay thùng rác rồi
Antaris
Chả hiểu sao lần này tôi lại cứu cậu nữa
Nói xong thì em đi ra khỏi phòng cho Kurapika thay đồ
Antaris
Xong chưa? /Đứng ở ngoài nói/
Kurapika Kurta
Chị không có bộ đồ nào nhỏ hơn sao?
Antaris
Đừng ý kiến bộ đó nhỏ nhất rồi
Kurapika Kurta
*Hồi nhỏ chị ta là titan hả trời*
Kurapika mặc bộ đồ đó, cơ mà mới mặc cái áo nó đã dài tới đầu gối cậu rồi
Antaris
Đưa đồ của cậu đây tôi đi giặt
Antaris
Ngủ một giấc là cậu sẽ khoẻ
Antaris
Còn bỏ chạy lần nữa thì tôi mặc cậu
Antaris
Nằm xuống nghỉ ngơi đi
Antaris
Kẻo lại sốt nặng hơn vậy thì phiền lắm
Kurapika không đáp chỉ im lặng làm theo
Kurapika Kurta
Không có gì
Em chỉ nhìn cậu xong rồi ra ngoài
Antaris
Thằng nhóc đó làm mình tốn nhiều thời gian quá
Antaris
Sao mình không mặc nó sống chết ra sao luôn nhỉ?
Antaris
Cũng chẳng quá ảnh hưởng mình
Kurapika Kurta
Chị...ngủ ở đây hả??
Antaris
Đây là phòng tôi mà
Antaris
Nhà tôi chỉ có một phòng thôi
Antaris
Tôi sẽ nằm dưới đất, không nằm với cậu đâu mà lo
Cả hai chẳng ai nói gì nữa
Không gian xung quanh vô cùng yên ắng
[Cái này chỉ là tôi tự phỏng đoán thôi chứ không nhớ lúc này anh bé bao nhiêu tuổi🥲]
Antaris
Ba mẹ cậu đâu, sao lại đi lung tung để ngất trước nhà tôi?
Chỉ im lặng, để lại không gian yên ắng như ban đầu
Antaris
Nếu không muốn nói cũng không sao
Antaris
Tôi chỉ thắc mắc thôi
Antaris
Không lại sốt nặng hơn
Kurapika nhắm mắt, để bản thân chìm vào giấc mơ
Trong giấc mơ ấy, trước mắt cậu là biển máu
Xung quanh là những thân thể không còn thở, tất cả đều có một điểm chung là không còn đôi mắt nào
Kurapika Kurta
Mọi người sao thế này?
Giọng nói vang lên, chẳng biết từ lúc nào
Mồ hôi từ người cậu chảy nhễ nhại, hơi thở càng ngày càng nặng nề
Antaris
Được rồi, không sao hết. Dù là người lạ nhưng giờ cậu không một mình
Antaris
Tôi ở đây thì không ai làm hại được cậu đâu, kể cả ma
Antaris
Vậy nên bình tĩnh lại
Tg ăn ở tốt🐒
Lần đầu tôi viết truyện nên sẽ sai sót
Tg ăn ở tốt🐒
Có vài chi tiết tôi không nhớ hoặc nhầm lẫn thì cả nhà nhắc tôi nhé
Chương 2: Say
Kurapika không nhớ chuyện sao đó ra sao, cậu chỉ biết tối hôm đó cậu ngủ khá ngon
Sau khi mua xong bữa sáng cho Kurapika thì em lên phòng gọi cậu dậy
Antaris
Ăn sáng xong thì nhớ uống thuốc, không uống ngủm ráng chịu
Antaris
Không được mở cửa cho người lạ, người xấu vô xiên cậu ráng chịu
Kurapika Kurta
*Mình có còn nhỏ lắm đâu mà dặn cái này*
Antaris
Đồ ăn tôi để trong tủ lạnh, trước khi ăn coi hạn sử dụng, hết đát mà ăn vô tào tháo dí ráng chịu
Kurapika Kurta
Chị không dọn tủ lạnh hả?
Antaris
Không, một hai tháng tôi mới ở đây một lần
Kurapika Kurta
Vậy giờ chị đi mấy tháng??
Antaris
Tại có cậu nên sau khi làm xong việc thì tôi về
Kurapika Kurta
Tuổi chị thì làm gì?
Antaris
Tuổi nhóc thì không nên hỏi nhiều
Antaris
À, chán thì tôi có sách để ở đó đó thích thì đọc đi. Trước khi tôi về nhớ tắm
Kurapika Kurta
*Ở đó đó...*
Antaris
À còn nữa, đừng làm dơ sàn nhà nhé
Kurapika Kurta
Chị đi bao lâu thì về?
Kurapika Kurta
Vậy bữa trưa của tôi thì sao?
Antaris
Rồi, tôi về trước bữa trưa
Antaris
Làm gì làm đừng để nhà lộn xộn
Nhận được câu trả lời em yên tâm rời đi
Đúng 11h tối thì em về nhà
Kurapika Kurta
Sao chị nói trước bữa trưa là về?
Antaris
Xin lỗi, tôi có chút rắc rối cần giải quyết
Antaris
Cậu không ăn gì từ bữa trưa tới giờ hả? Tôi dẫn cậu đi ăn giờ nhé
Kurapika Kurta
Không cần, giờ này ai bán mà mua? Với lại tôi tự mò đồ mà ăn rồi
Antaris
Giỏi vậy, cậu lấy đồ ăn trong tủ lạnh hả
Kurapika Kurta
Phải, cơ mà đồ trong tủ lạnh của chị dỏm quá, mười đồ thì hết chín đồ hết hạn
Antaris
Bụng cậu ổn không vậy?
Antaris
Ăn rồi thì có nhớ uống thuốc đầy đủ không đấy?
Antaris
Vậy là tốt rồi, tắm chưa?
Antaris
Coi bộ còn nhỏ mà tự lập gớm
Kurapika Kurta
Tôi không giống chị
Antaris
*nói đúng quá sao cãi đây*
Chọt đúng chỗ cãi đường nào được em ơi
Antaris
Vậy thì đi ngủ đi, đứng đây làm gì?
Kurapika Kurta
Chỗ lạ ngủ không quen
Kurapika Kurta
Chị lo đi tắm đi, người gì mà toàn đất với bùn
Antaris
Đã nói là tôi có chút rắc rối mà
Antaris
Cậu lên giường nằm đi, tí tôi đo thân nhiệt cho
Sau đó, đường ai nấy đi, em thì lo lấy đồ đi tắm không thì muộn. Tắm khuya dễ ngủm sớm
Còn Kurapika thì lên giường nằm chờ em đo thân nhiệt rồi mới ngủ
Vẫn như đêm hôm qua, em ngồi ngồi bấm phím cành cạch. Cậu nằm ngủ trên giường. Không ai nói ai câu nào
Thời gian trôi nhanh chóng, chớp mắt hai người đã quen nhau được 4 năm
Kurapika Kurta
Ừm, tôi muốn trở thành thợ săn
Kurapika Kurta
Không phải tôi kể cho chị rồi sao
Kurapika Kurta
Để trả thù cho đồng bào, tìm lại những đôi mắt
Antaris
Mấy năm rồi mà cậu vẫn không thay đổi nhỉ?
Antaris
Kì thi ấy rất nguy hiểm, cậu đi rồi biết đâu lại bỏ mạng thì sao?
Kurapika Kurta
Vậy thì chị đi cùng tôi là được rồi
Antaris
Nhà bao việc, tôi không rảnh
Kurapika Kurta
Tôi đăng kí xong rồi đây, mai lên đường thôi?
Kurapika Kurta
Mới năn nỉ có tí thôi mà chị đồng ý rồi
Kurapika Kurta
Chị dễ dãi thật
Kurapika Kurta
//cười// nặng lời quá đấy
Kurapika Kurta
Chị khác với lúc chúng ta mới gặp nhau nhỉ
Antaris
Lúc đó khác bây giờ khác, giống thế đ nào được
Antaris
Cậu cũng khác đấy thôi
Kurapika Kurta
Rồi, chị đúng hết
Kurapika Kurta
//cười// *thì là vậy mà*
Kurapika Kurta
Ngủ đi, mai phải dậy sớm đấy
Kurapika Kurta
Vậy tối nay...
Kurapika Kurta
Ngày nào cũng vậy mà
Antaris
Vậy hôm nay muốn nằm trên không?
Kurapika Kurta
Không cần đâu, tôi nằm dưới đất được
Kurapika Kurta
Vậy tôi ngủ với chị ha?
Antaris
Không, cậu cảm kệ cậu
Kurapika Kurta
Phũ phàng quá đi
Sau đó cả hai im lặng, mạnh ai nấy ngủ.
Kurapika Kurta
Hôm qua chị không ngủ được hả, mơ thấy ác mộng nữa à
Kurapika Kurta
Giấc mơ cũ à
Antaris
Ừ, nó cứ bám tôi mãi
Kurapika Kurta
Tí lên tàu lo ngủ đi, kẻo tí bắt đầu thì mệt
Kurapika Kurta
Không có chỗ ngủ thì dựa vào vai tôi đây
Antaris
Đếch cần tôi tự lo được
Antaris
Hồi cậu sốt tôi thâu suốt
Antaris
Mình tới điểm thi bằng cái gì?
Nói xong câu đó Kurapika thấy mặt em xanh lè hẳn
Antaris
Tôi không đi được phương tiện
Kurapika Kurta
Sao chị không nói trước
Kurapika Kurta
Mặc dù ngủ nhưng mà chị vẫn say nhỉ?
Antaris
Đã đi tàu còn có bão, ngủ kiểu đ gì được em ơi
Kurapika chỉ biết cười trừ với người chị này
Chương 3: Lạc
Leorio Paladinight
Hừm. Cái này lạ nhỉ?
Leorio Paladinight
Thì, theo tờ thông báo được phát hội trường fhi được viết nằm đâu đó trong quận Zaban
Antaris
Còn cây tuyết tùng nằm ở phía ngược lại với quận Zaban
Kurapika Kurta
Em không nghe lầm ấy chứ?
Gon Freecss
Không đâu, em chắc chắn ông ấy đã nói là cây tuyết tùng
Gon Freecss
Trước hết, em sẽ thử đi đến đó
Leorio Paladinight
Này, em nghiêm túc đấy hả?
Leorio Paladinight
Xe buýt đi Zaban sắp rời đi rồi đó!
Mặc dù nói thế nhưng Gon vẫn khăng khăng nghe lời ông thuyền trưởng kia đi về phía trước
Leorio Paladinight
Thằng nhóc phải dè chừng lời người khác nói một chút chứ
Leorio Paladinight
Vậy Antaris, nhóc đi đường nào?
Antaris
Kurapika đi đường nào thì tôi đi đường đó
Antaris
Mà linh cảm tôi nói rằng nên đi theo Gon
Kurapika Kurta
Vậy ta đi thôi!
Leorio Paladinight
Oi! Này, Antaris, Kurapika
Hai người không nói gì hết chỉ tập trung đi theo Gon
Leorio Paladinight
Xì, được rồi
Leorio Paladinight
Tuy mới gặp nhau nhưng hai người bảo trọng nhé
4 người 2 phía, ai nấy đi đường mình chọn
Leorio đi ngang qua một con hẻm, nghe hai người trong đó nói với nhau rằng chuyến xe buýt tới Zaban chỉ là cái bẫy
Leorio liền quay xe chạy về phía đi đến chỗ cây tuyết tùng.
Leorio Paladinight
Nếu không có anh thì mấy đứa sẽ cô đơn đúng chứ?
Leorio Paladinight
Anh đi một mình cũng thấy chán lắm
Antaris
Chứ không phải anh nghe người ta nói chuyến xe đó chỉ là cái bẫy thôi à?
Leorio Paladinight
//chột dạ// làm gì có, làm gì có
[Tạm tua đến khúc tới địa điểm thi]
Gon Freecss
Ở đây mọi người căng như dây đàn vậy
Antaris
Người ta đâu đến đây để chơi đâu Gon
Đột nhiên có một "hạt đậu" đến đưa cho Antaris và ba người kia số thứ tự của mình
Leorio 403, Kurapika 404, Gon 405 còn Antaris là 406
Sau đó có một người xưng kì cựu của cuộc thi này tới bắt chuyện
Antaris
*Cái này có gì để khoe?*
Antaris
*Bộ thi trượt là tự hào lắm hả trời*
Antaris
*Tên này vừa kì lạ vừa nguy hiểm. Không nên lại gần*
Tompa
Tôi là Tompa //đưa tay ra//
Gon Freecss
Con là Gon //bắt tay//
Gon giới thiệu cho Tompa tên từng người. Sau đó là hỏi một số thứ.
Antaris chả quan tâm đến việc thí sinh năm nay ra sao nên em chọn một gốc ngồi xuống rồi thiếp đi
Em cứ ngủ cho tới khi có người run chuông lên giới thiệu với họ người ấy là giám khảo chặn một tên là Satotz
Kurapika Kurta
Thật tình, chị đụng đâu ngủ đó là không tốt đâu
Antaris
Biết sao được, tôi ngủ để hồi sức
Gon Freecss
Antaris-san chị ổn chứ?
Satotz
Từ bây giờ, tôi sẽ hướng dẫn các bạn đến địa điểm thi vòng hai
Giống đực
: Vậy đây là vòng 1?
Satotz
Vòng 1 bắt đầu rồi đó
Gon Freecss
Bài kiểm tra gì ngộ ghê
Antaris
Là kiểm tra độ bền
Kurapika Kurta
Độ bền là điểm yếu của chị, Antaris chị ổn chứ?
Antaris
Độ bền tôi không quá cao nhưng cũng không thấp đâu
Antaris
Cậu xem thường tôi quá rồi
Chạy thêm một đoạn nữa thì Antaris bị tách khỏi mọi người
Em không quan tâm đến việc đó, cứ tập trung tiến lên phía trước. Không phải là vô tâm mà em tin tưởng những người bạn mới quen kia và Kurapika sẽ vượt qua vòng này
Antaris
Hmm? Cậu tới sớm thật nhỉ?
Gon Freecss
A Antaris-san chị tới rồi
Antaris chỉ vào một thằng nhóc đầu trắng bên cạnh Gon
Gon Freecss
À, đây là Killua, bạn em mới quen ấy!
Antaris
*Killua..nghe đâu rồi ấy nhỉ*
Dần dần cũng nhiều người đã đến nơi
Kurapika và Leorio cũng thế
Trong lúc Satotz đang giải thích về đầm lầy Mumere thì...
Giống đực
: đừng để ông ta lừa
Giống đực
1 : Đừng rơi vào bẫy của ông ấy!
Giống đực
1 : Ông ta đang lừa mọi người đấy! //chỉ vào Satotz//
Sau câu nói ấy nhiều người đã lên tiếng xì xào
Họ hoang mang về hai người ấy, ai là giám khảo thật ai là giả
Giống đực
1 : Mọi người hãy nhìn đây!
Giống đực
1 : Hắn tính tóm gọn hết thí sinh quy tụ ở kì thi Thợ săn này
Ngay khi mọi người đang xôn xao về hai người kia thì có 3 lá bài bay đến nơi Satotz đứng và người còn lại
Antaris
*Lá bài này, đừng nói là...*
Giống đực
2: Ra là vậy, quyết định vậy nhé
Giống đực
2: Bên đó chính là người thật //Nói Satotz//
Antaris
*Vãi đais, Hisoka tên này còn sống hả*
Thấy bản thân bị bại lộ, thứ sinh vật đi cùng tên giả mạo kia chuồn đi ngay lập tức
Kurapika Kurta
Chị sao vậy?
Nhận thấy sắt mặt của Antaris không được tốt cậu hỏi
Antaris
Chỉ là..kiếp nạn của tôi tới rồi
Antaris
Mặt cậu đơ ra nhìn ngu quá Kurapika
Satotz
Các bạn hiểu không?
Satotz
Trong đầm lầy Mumere dày đặc sương mù này, một khi đã mất dấu tôi
Satotz
Điều đầu tiên là các bạn không thể nào đến được điểm thi thứ hai. Xin hãy lưu ý
Kurapika Kurta
Chị đi cùng tôi nhé?
Antaris
Đừng có đi lung tung rồi lạc đấy, coi chừng ch.ết
Kurapika Kurta
Tôi có còn nhỏ đâu!
Antaris
Lại lạc mất cậu ấy rồi
Antaris
Đếch biết chạy đâu rồi nữa
Antaris
Cơ mà ban nãy Kurapika đi cùng mình và Leorio
Antaris
Giờ thì lại ngửi được mùi nước hoa của Leorio gần đây, chắc tới đó là gặp được cậu ta thôi
Nghĩ là làm, Antaris liền mò theo mùi nước hoa mình ngửi được
Antaris
Chắc đây là điểm kết thúc vòng một
Antari liền đi đến chỗ đó
Antaris
Vậy...Kurapika đâu?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play