Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Dưỡng Ái

Chapter 1

Thành Đô năm 2015
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
Liên Liên à, con còn không mau thức dậy là sẽ trễ học đó!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
[11 tuổi-đang học lớp 6]
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Ưm...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Con muốn ngủ thêm chút nữa!
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
Không được!
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
Con còn ngủ nữa baba sẽ cho con đi xe bus đến trường đó!
...
Trường Trung học cơ sở Thành Đô
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
*Mở cửa xe*
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Bảo bối, đến trường rồi!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Bước ra*
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
Liên Liên, chiều baba sẽ đến đón con...
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
Nhớ chờ ở cổng trường đó nghe không?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Vâng!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Con biết rồi!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Vẫy tay*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Tạm biệt ba mẹ!
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Tạm biệt!
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
*Vẫy tay*
Hôm đó cũng là lần cuối cùng cô được nhìn thấy ba mẹ mình
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Thanh Thanh, anh định sau khi em sinh Bảo Bảo rồi...
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Anh sẽ tìm 1 căn nhà rộng hơn...
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Dù gì vài năm nữa anh cũng sẽ chuyển công tác đến Bắc Kinh...
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Chọn mua 1 căn nhà ở đó...
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Sau này Liên Liên và Bảo Bảo cũng sẽ theo học ở môi trường tốt hơn...
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Em thấy thế nào?
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
Ừm, như vậy cũng rất tốt...
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
Anh tính thế nào em sẽ nghe theo thế ấy!
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
*Cười*
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
Được, vậy quyết định vậy đi!
Thanh Thanh nhìn người bên đàn ông bên cạnh cười hạnh phúc, trong lòng cũng rạng rỡ theo. Cô đưa tay sờ lên bụng bầu đã cận ngày sinh của mình thầm nghĩ...
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
"Cuộc sống hạnh phúc thế này..."
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
"Mong là đừng bao giờ kết thúc!"
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
!!!!
Nhâm Tiền
Nhâm Tiền
*Đạp phanh gấp*
Kiều Thanh Thanh
Kiều Thanh Thanh
!!!!
RẦM!
Xe của họ vì né 1 chiếc xe ngược chiều nên đâm vào thanh chắn trên đường cao tốc. Còn chiếc siêu xe kia, tài xế có vẻ đã say khướt, thấy thế loạng choạng bước xuống xem rồi cũng bỏ đi
...
Tin tức: Một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng vừa xảy ra tại cao tốc Thành Đô, nạn nhân là 1 nam, 1 phụ nữ mang thai. Hiện cơ quan chức năng đang điều tra kẻ gây ra tai nạn! Được biết đây là đoạn đường đang sửa chữa, rất ít xe qua lại nên không ai chứng kiến kẻ gây tai nạn....
Tin tức liên tục phát đi phát lại trên phương tiện truyền thông khiến cho cô nghe đến ù cả tai. Ở tang lễ của cha mẹ, cô bé nhỏ nhắn ngồi trong 1 góc, ôm lấy cơ thể đang run rẩy của mình mà khóc đến kiệt sức
Bên ngoài, họ hàng cùng những người viếng đám tang đều cảm thấy xót thương cho đứa trẻ ấy. Ở chỗ dì dượng của cô, 1 người đàn ông lớn tuổi dẫn theo 1 thanh niên độ chừng đôi mươi đến. Cô không để ý họ đã nói gì, chỉ thấy 2 người lạ mặt kia liên tục cúi đầu trước dì dượng
Sau đó không lâu, người đàn ông lớn tuổi hơn tiến đến chỗ của cô, dùng khuôn mặt hòa nhã nhất để nói chuyện với cô
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Cháu bé, cháu tên là gì?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Lau nước mắt*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Dạ...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Hức...hức...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm...Nhâm...Ngữ Liên...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
11 ạ!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
*Cười*
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Cháu bé...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Ta rất tiếc vì sự ra đi của cha mẹ cháu...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Ừm...sắp tới...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Cháu sẽ ở cùng với gia đình chúng ta...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Có được không?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Dạ...dạ vâng!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Thật là 1 đứa trẻ hiểu chuyện!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Cháu yên tâm...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Chúng ta sẽ thay hai người họ chăm sóc cho cháu thật tốt!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Gật đầu*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
...
...
Sau tang lễ, họ dắt cô đến 1 ngôi biệt thự lớn, bên trong được bày biện sang trọng. Phòng ngủ của cô cũng rất rộng lớn
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Ngữ Liên...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Từ nay về sau...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Đây sẽ là nhà của cháu!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Gật đầu*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu...cháu phải xưng hô thế nào đây?
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
À, chuyện này...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con trai của ta hơn cháu 17 tuổi...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Vậy cháu cũng gọi là chú được rồi...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Vậy...cứ gọi ta là ông nội đi...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Ta nhận cháu làm cháu nuôi nhé!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Có được không?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Vâng ạ...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
*Xoa đầu*
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Ngoan!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Liên Liên mau nghỉ ngơi đi...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Mấy hôm nay cháu đã vất vả rồi!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Gật đầu*
Du Hoài Đức cười hiền rồi ra ngoài để lại cô 1 mình ở trong căn phòng lạ lẫm. Cô vẫn chưa thể hiểu được vì sao họ lại muốn thay ba mẹ chăm sóc cho cô, chỉ ý thức được nhà họ Du dường như rất giàu có, nhưng lại rất ít người, ngoài ông nội nuôi ra thì cô chỉ biết người thanh niên hôm trước đi với ông là con trai độc tôn của ông ta. Ngoài những điều đó, mọi thứ còn lại với cô là rất mờ mịt
End chap 1

Chapter 2

Đối với 1 cô bé 11 tuổi như cô mà nói, việc mất đi gia đình chỉ sau 1 ngày là 1 cú sốc rất lớn. Suốt 1 khoảng thời gian dài, cô trở nên rất ít nói
A Nhi
A Nhi
Tiểu thư, mời cô xuống ăn cơm!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Tôi không ăn...
A Nhi
A Nhi
Không được đâu tiểu thư...
A Nhi
A Nhi
Cô vẫn còn nhỏ...
A Nhi
A Nhi
Nếu nhịn ăn sẽ bị bệnh đó!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Nhưng...tôi không muốn ăn...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Không muốn là được hay sao?
Anh ta xuất hiện cùng với thái độ hằn hộc, quát cô 1 tiếng sau đó xông thẳng vào kéo tay cô đến phòng ăn
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Kéo lôi đi*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
A...chú...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú làm cháu đau...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Buông ra...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Đứng lại*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Có biết trẻ con không nghe lời sẽ bị phạt không?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Nhưng ba mẹ cháu chưa từng phạt cháu!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ở đây không có ba mẹ cháu đâu!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
!!!
Bất ngờ bị người đàn ông quát, cô bé trở nên sợ sệt anh ta hơn, mắt cô rưng rưng, ngoan ngoãn đi cùng đến phòng ăn
Sau bữa ăn, cô chạy vội về phòng nhưng vẫn không quên nhìn về hướng anh ta với vẻ mặt có chút đề phòng
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Nhìn theo*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Chạy đi*
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con làm gì con bé khiến nó sợ con đến vậy hả?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Con không làm gì quá đáng cả!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chỉ kéo nó xuống ăn cơm cho tử tế thôi có gì sai sao?
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con bé vừa mất gia đình...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con đối xử nhẹ nhàng với nó chút!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Đừng để sau này lớn lên nó biết được sự thật...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Sẽ trở nên càng hận con!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Con biết rồi!
...
RẦM!
Chiếc xe không nguyên vẹn, 2 người trên xe cũng còn không nhận ra hình hài, mùi máu tanh tưởi vẫn còn phảng phất, cảnh tượng ấy như một thước phim cứ tua đi tua lại. Chàng thanh niên ấy sau khi nhìn thấy thì liền run rẩy bỏ đi
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Giật mình ngồi bật dậy*
Anh tỉnh lại sau cơn ác mộng, cơ thể toàn mồ hôi, hơi thở vẫn còn gấp gáp. Liếc nhìn đồng hồ chỉ mới 2h sáng. Hít sâu 1 hơi, anh mệt mỏi bước xuống khỏi giường
Khoác lên mình chiếc áo choàng rồi ra ban công, anh cầm theo 1 ly rượu
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Nhắm rượu*
Cạch!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!
Ở ban công bên cạnh, cánh cửa cũng bật mở, 1 bóng hình nhỏ nhắn xuất hiện. Vừa nhìn thấy anh, cô mới chỉ bước 1 bước đã liền lùi lại vào trong, nép vào tấm rèm trắng xám, len lén nhìn anh ta
Anh thấy thế cũng nhìn chằm chằm cô bé rồi leo qua chỗ của cô
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Tiến đến gần*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Lùi*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Đừng sợ...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chuyện lúc sáng...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ta xin lỗi...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Ngồi xuống*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Hay là thế này...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ngày mai, chú sẽ dắt cháu đi chơi...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Xem như chuộc lỗi...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Có được không?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú...chú nói thật chứ?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Gật đầu*
Cô e dè bước gần anh vài bước, khuôn mặt đã mấy phần thư giãn hơn
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Nhóc con, giờ này rồi sao cháu còn chưa ngủ?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu...cháu không quen chỗ ngủ...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ồ...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Vậy sao chú vẫn chưa ngủ?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Cười*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chú gặp ác mộng!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Bất ngờ*
Cô bé ấy ngây người ra 1 lúc, sau đó vội vã chạy đến nắm tay anh ra vẻ an ủi
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú đừng sợ...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chỉ là giấc mơ thôi...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Quái vật sẽ không làm hại chú đâu!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Bật cười*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ừm...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Cảm ơn cháu...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chú không thấy sợ nữa rồi!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Thật tốt!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Cười*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Xoa đầu*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Cháu cười lên rất đáng yêu...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Sau này cháu hãy cười thật nhiều có biết không?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Đỏ mặt*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú...nói thật chứ?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Gật đầu*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Được rồi...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Muộn rồi, cháu mau về giường của mình đi...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Thức khuya sẽ không tốt đâu!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Dạ vâng!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú cũng vậy nhé!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ừm!
Cô ngoan ngoãn như 1 chú mèo nhỏ, đóng cánh cửa kính lại. Bên ngoài, anh vẫn tiếp tục nhìn và vẫy tay cho đến lúc cô đã yên vị trên giường của mình
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Vẫy tay*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
...
Ký ức của Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ba, con phải làm sao đây....
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Phải làm sao đây ba?
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
*Ôm trán*
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Chậc!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con đúng là làm ba tức chết mà!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Mau...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Mau đến xin lỗi gia đình họ!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
*Kéo đi*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Ghì lại*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ba...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Không được đâu...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Họ...họ sẽ không tha cho con đâu...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Họ sẽ kiện con mất!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ba à, con xin ba đó...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ba nghĩ cách giúp con đi...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Con không muốn đi tù đâu!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Ba sẽ giúp con với 1 điều kiện!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Điều kiện gì cũng được!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Sau này con phải nghiêm túc cho ba...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Gia nghiệp của Du gia chỉ trông chờ vào con thôi!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Được...được!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Con đồng ý mà!
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ba, chúng ta...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Sẽ nhận nuôi con bé thật sao?
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Không thế thì sao?
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con nên nhớ...
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Chúng ta đã hứa sẽ nuôi con bé đến lúc nó có thể tự nuôi sống bản thân nó!
Du Hoài Đức
Du Hoài Đức
Con phải có trách nhiệm với cuộc đời của con bé!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Con biết rồi!
End chap 2

Chapter 3

Trung tâm thương mại
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Nhóc con, cháu muốn đi đâu?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu muốn...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Ăn kem!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Gật*
Anh mua cho bé con 1 ly kem, sau đó ngồi chống cằm ở đối diện
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
??
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú không ăn sao?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chú không thích ngọt!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Ò...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Ăn*
Điện thoại reo, anh đứng dậy đi ra 1 góc nói chuyện. Sau khi đã xong thì bắt gặp 1 người
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
*Đi ngang qua*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Bé con, cháu ở đây chờ chú...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Không được đi lung tung đó!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Gật đầu*
Anh tỏ vẻ khẩn trương đuổi theo người phụ nữ đó như thể sợ cô ta sẽ lạc mất. Cô ở đây thấy lạ nên cũng nhìn theo
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Tử Trúc!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
!!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
*Xoay lại*
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Du Hoài Sâm?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Đến gần*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Tử Trúc...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Sao từ hôm đó em lại chặn liên lạc của anh?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chuyện em và tên Hành Lăng đó chuẩn bị đám cưới là thật sao?
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
*Nhíu mày*
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Không phải tôi đã nói rõ với anh rồi hay sao?
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Anh còn đang nói cái gì thế hả?
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Hah!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Có phải là không tin được tôi sẽ đá anh không?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Phải...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Anh không tin!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Tử Trúc...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Em chỉ đùa anh thôi mà...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Thôi nào...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Nắm tay*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Đừng giận anh nữa...
Chát!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
*Tát anh*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Buông tôi ra!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Tử Trúc...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Em...
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Em cái gì mà em chứ?
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Tôi sắp kết hôn rồi...
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Anh mau buông tha cho tôi đi!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Thứ chỉ biết ăn chơi không có tiền đồ như anh...
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Anh làm tôi phát ngấy!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Chạy đến*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Này chị...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Sao chị ăn nói mất lịch sự thế chứ?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Ranh con!
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Biết gì mà xen vào?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Đúng là em không biết chuyện giữa 2 người...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Nhưng đây là nơi công cộng...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chị vừa đánh chú Hoài Sâm lại còn mắng chú ấy...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Thật là mất lịch sự đó!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Đó là ba mẹ em dạy thế...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Người nhà chị không dạy chị sao?
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
Con nhỏ này!
Cô ta vung tay định đánh cô nhưng khựng lại, sau đó bỏ đi
Mưu Tử Trúc
Mưu Tử Trúc
*Quay đi*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Tử Trúc!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Kéo tay*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!
Anh lấn bước định đi theo người phụ nữ kia nhưng lại bị cô kéo tay. Anh nhìn cô, cảm giác có chút khó xử. Cô ngước nhìn anh bằng đôi mắt to tròn nhưng chứa cả sự kiên định
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chị ấy là người xấu!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Cô ấy không phải...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Kẻ làm tổn thương người yêu mình thì là kẻ xấu!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú không được đuổi theo...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chị ấy sẽ lại khiến chú buồn đó!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Bé con...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chuyện này...
Cô không nghe lời biện minh của anh, liền thả tay anh ra, đi thẳng đến cửa
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu không muốn ở đây nữa!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chúng ta đi thôi!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Đi theo*
Hôm sau, trường THCS Thành Đô
Cô vừa ra khỏi cổng trường đã thấy anh đứng đó, tựa lưng vào xe hơi, mắt nhìn vào điện thoại
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Đến gần*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Ngước lên*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Sao lại là chú?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Nhóc con...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Tại sao không thể là chú chứ?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Mở cửa xe*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Ý cháu là...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Vào xe*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Ngồi vào ghế lái*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ý là thế nào?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chú đón cháu thì có vấn đề gì hay sao?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Không phải...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu chỉ muốn hỏi sao chú Trương lại không đón cháu thôi!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú bận thế cơ mà!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Hôm nay tài xế xin nghỉ rồi...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Sắp tới chú sẽ đưa đón nhóc đến trường!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú không phiền sao?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Bật cười*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Nhóc con hiểu chuyện thật đó...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Sợ làm phiền người khác đến vậy sao?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Thì...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu thấy chú bận lắm...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Bận chạy đi níu kéo kẻ xấu xa cơ mà!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Này bé con!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Cháu nói thế mà không sợ chú tổn thương sao?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Gì chứ...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Người làm chú tổn thương đâu phải cháu!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Cười*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Mồm mép!
Anh mở chiếc hộc nhỏ trên xe, lấy ra 1 chiếc kẹo mút đưa trước mặt cô
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
??
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Cho cháu!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Bỗng nhiên cho cháu kẹo...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Không có ý tốt!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Hừm!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Cháu có thật sự là 11 tuổi không thế?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Lời nào cũng toàn là nghi kỵ người khác vậy hả?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Không tin chú đây là người tốt?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Có lấy không thì bảo?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Cầm lấy*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cảm ơn chú!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Chậc!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Nhóc con!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú đừng có gọi cháu là nhóc con!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu có tên mà!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
A~~
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Được rồi!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Ngữ Liên tiểu thư...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Xin thứ lỗi cho nô tài!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Bóc kẹo ăn*
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Cười nhẹ*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Liếc nhìn*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Cuối cùng cũng chịu cười!
Chiều hôm sau, cũng là cổng trường của cô nhưng lần này thái độ của cô có chút khác. Cô nhanh chân ngồi vào xe, sau đó thì cũng không nói lời nào mà cứ như cố tình tránh né anh
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Này, cháu làm sao thế?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Sao hôm nay ít nói quá vậy hả?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Không...không có gì...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Cháu hơi mệt thôi...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Mệt?
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Vâng!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
*Nhíu mày*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
...
Về đến nhà, cô cũng vội vàng chạy về phòng của mình, cố gắng không cho anh nhìn thấy mặt
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Chạy đi*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Này, bé con!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Làm gì vậy chứ?
Vì không hiểu hành vi của cô bé nên anh cũng tò mò tìm đến để hỏi chuyện
Cộc cộc
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Bé con,mau mở cửa ra!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Nhanh lên, chú có chuyện cần hỏi!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
Chú muốn hỏi gì?
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Mở cửa ra rồi nói chuyện!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Nhanh nào, chú không có kiên nhẫn thế đâu!
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
Còn không mở chú sẽ phá cửa đó!
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
1...
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
2...
Nhâm Ngữ Liên
Nhâm Ngữ Liên
*Mở cửa*
Du Hoài Sâm
Du Hoài Sâm
!!!
End chap 3

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play