Em Yêu Anh, Với Tư Cách Là Một Người Em Trai [Saerin]
chapter 1 bí cap
Tui nè mí bà
Tui ngoi lên đây để thông báo, cái fic này sẽ khum ngọt ngào cute phoi mai que như cái avatar này đâu, vì tui đam mê viết ngược. Ngược cho tàn tạ ngược cho thân tàn ma dại ngược cho chít luôn vẫn ngược
Tui nè mí bà
Nhưng daizobu, tui sẽ nhẹ nhàng, tin tui đi
______________________________
Itoshi Rin tỉnh giấc vì một cơn ác mộng. Cơn ác mộng là thước phim chiếu lại cảnh anh trai quý hoá của nó nói cho nó nghe những lời mà suốt cuộc đời này nó chẳng muốn nhớ lại
Trong giấc mơ ấy, thằng bé ngồi trên thềm cỏ phủ đầy bởi tuyết, nó cảm thấy sóng mũi nó cay cay khi nghe anh nó nói :” biến đi Rin, đời tao không cần mày nữa” rồi đi mất.
Itoshi Rin
//giật mình tỉnh dậy//. Lại là giấc mơ đó nữa à
Nó đưa tay lên mặt như ngăn những cảm xúc bên trong không tràn ra ngoài theo hàng nước mắt
Itoshi Rin
Chiết tiệt, đó chẳng phải kí ức tốt đẹp gì, sao cứ bắt tôi phải nhớ về nó vậy?
Rin tự nhủ rằng nó không được khóc vì hắn thêm một lần nào nữa, cậu không muốn trở nên yếu đuối. Cậu chạy vội vào nhà vệ sinh, xấp nước lên mặt rồi tự ấn đầu mình xuống giòng nước lạnh. Ít nhất, điều này giúp nó thoải mái hơn
Itoshi Rin
Đến trường thôi // hờ hững đi khỏi nhà vệ sinh //
Bachira meguru
Nè, rin-chan~~~ từ này đọc như thế nào vậy? M-Mi séc????
Isagi Yoichi
Sai rồi, phải là miu síc chứ!
Itoshi Rin
Đệt! Sao chúng m ngu vậy mà lên được cấp 3 vậy? Music, là music nghe chưa mấy tên đần kia //vừa chỉ bài cho chúng nó mà gân xanh nổi đầy đầu//
Isagi Yoichi
Bềnh tễnh bạn êi!!!! Hỏi xíu làm gì căng
Bachira meguru
Yo-chan đúng đó, hay cọc quớ ờ
Rin được cô giáo giao cho nhiệm vụ kèm hai thằng mù ing lịch này học. Đang trong tiết tự học nên hai thằng kia tìm đến nhờ em chỉ bài, tại sắp vào kì thi rồi
Bachira meguru
Mu xe um? (museum)
Itoshi Rin
Tao cần đi vệ sinh, hết tiết này t quay lại // chuồn mất //
Isagi Yoichi
Ể? Ể? Ể???? Cmn, ko có nó thì qua môn này bằng niềm tin à? Nó đi mất rồi, tại cậu học ngu quá đó //nhéo má bachira//
Bachira meguru
Au!!! Âu có âu, nếu rin hổng kèm được thì để tui kèm cho ha!
Isagi Yoichi
Dẹp moẹ đi, t lên google sớt ( search )
Ở một cái nhà vệ sinh nào đó, rin đang ngồi trong một cái phòng vệ sinh và hoài ngi nhân sinh, suy nghĩ để hiểu tại sao cuộc đời lại như l vậy, sao cậu phải kèm ing lịch cho hai thằng phát âm tiếng anh còn thua cả một đứa nhóc. Rin quá mợt mỏi với thế giới này, đành trốn trong nhà vệ sinh hết tiết này vậy
Itoshi Rin
//listen to music//
Rồi nó nghe thấy giọng nói quen thuộc ấy, cái giọng nói mà nó vừa ghét vừa thương. Cái giọng nói của người đã tạo ra những cơn ác mộng hằng đêm cho nó, giọng của Itoshi Sae
Itoshi Sae
Cho hỏi ai đang ở trong buồng vệ sinh này đó ạ? Bạn ở trong đó hơi lâu rồi đó, định trốn tiết à?
Itoshi Rin
(Thinking : cmn thiệt chứ, là anh ta sao? Sao lại là lúc này, mình không muốn gặp ai cả, nhất là khi đó là anh ấy)
Itoshi Rin
// mở cửa ra, cậu lướt qua anh trai của mình thật nhanh, không nhìn (thật ra là không dám nhìn) anh lấy một cái, em sợ sẽ nhìn thấy anh mắt vô tình của anh một lần nữa//
Itoshi Sae
//sae có chút bất ngờ khi người lướt qua là Rin, nhưng anh cũng không có ý định ngăn lại, như thế, họ lại lướt qua nhau một lần nữa//
Rin thành công chạy ra khỏi nvs, nhưng lại vẫn là không muốn về lớp, đành trốn qua một nhà vệ sinh khác vậy
Itoshi Rin
//lẩm bẩm// Lúc đó... tôi đac thực sự muốn nghe anh ấy ngăn tôi lại, tại sao nhỉ? Có lẽ là vì tôi muốn được anh ấy quan tâm một chút chăng, thật ngu xuẩn mà
Itoshi Rin
//danh sách phát nhạc của em phát đến bài “secret love”// chết tiệt, sao lại là lúc này //co gối lại, khuôn mặt xinh xắn gục xuống đầu gối, nước mắt không ngừng rơi//
Đúng vậy, Itoshi Rin có một bí mật rất lớn, một bí mật mà cả thế giới đều không biết, em... là trót yêu một người mà em không nên yêu, em đã lỡ vướng vào thứ tình cảm sai trái không nên tồn tại, em đã yêu anh trai của em mất rồi. Dù cho anh ấy làm em đau đến mức nào, nhưng tình yêu mà, đâu thể nói buông là buông được chứ....
Nếu bạn hỏi tôi, si tình là gì? Xin thưa, si tình là khi bạn có 1000 lí do để rời đi, nhưng chỉ có 1 lí do duy nhất để ở lại, thế nhưng bạn vẫn chọn con số nhỏ hơn.
Đi dạo - éo ổn?
Tui nè mí bà
Chap rồi rất nhẹ nhàng tình củm (ít nhất là đối với tui). Nên mí pà cứ từ từ thưởng thức, nói thật là tôi rất là khoái khi tự đọc lại tác phẩm của mình, tại đúng gu :)))))
___________________________
Rin có một thói quen, thói quen này chắc là để em quên đi nỗi cô đơn chăng? Em cũng không biết, chỉ là thói quen khó bỏ ấy được em đều đặn thực hiện mỗi ngày, khi có một chuyện gì buồn mà không thể chia sẻ, em sẽ tự dùng cây kim chích lên đầu ngón tay và dùng máu của chín mình để vẽ lên những trăng giấy trắng. Em không biết nó có thực sự giúp em cảm thấy tốt hơn không, nhưng em thích cái cảm giác nhìn những trang giấy trắng hoà cũng với dòng máu tươi, dùng cây kim chích vào đầu ngón tay cũng không đủ để làm máu chảy quá nhiều, nên em nghĩ điều đó vẫn ổn
Itoshi Rin
Nếu bây giờ em chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng, anh sẽ hôn em chứ //mệt mỏi nằm xuống giường//
Rin vẫn còn nhớ câu chuyện cổ tích ngày xưa mà Sae hay kể cho cậu nghe, câu chuyện công chúa ngủ trong rừng. Chuyện kể rằng có một nàng công chúa vô tình chạm vào cây kim và kích hoạt lời nguyền của mụ phù thuỷ khiến công chúa chìm trong giấc ngủ vĩnh hằng, nàng công chúa sau cùng đã được đánh thức bởi tình yêu đích thực. Vậy nếu bây giờ em chìm vào giấc ngủ như nàng công chúa ấy, anh có nhìn em không? Em đâu cần anh trao cho một nụ hôn, em chỉ cần anh quay lại nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng khi xưa thôi
Itoshi Rin
//ghi tất cả các điều đó vào cuốn nhật kí//
//bỗng nhiên, nước mắt em rơi xuống từng trang nhật kí, em cố đưa vội tay lên lau đi nước mắt nhưng vô dụng, vừa mới lau đi sẽ lại có những giọt nước mắt khác ứa ra//. Hửm, mình đang... khóc sao?
Itoshi Rin
//oà khóc như một đứa trẻ// em xin lỗi anh, sae, em cực kì xin lỗi vì đã dành tình cảm cho anh. Ban đầu khi nhận ra mình yêu chính anh trai ruột thì em cũng chỉ nghĩ đó là tình cảm của em trai quý mến anh trai của nó thôi, nhưng không, Sae ạ
Em khóc rất to, nếu như thường ngày, em sẽ chỉ lẳng lặng rơi nước mắt để không làm phiền đến hàng xóm. Nhưng hôm nay thì khác, bộc lộ bản chất yếu đuối của mình, em gào khóc như một đứa trẻ, dù người mà em muốn gửi những lời này đến không ở đây, em vẫn nói mặc dù không ai nghe và đáp lại
Itoshi Rin
Tại sao? Anh chỉ coi em như món đồ thôi sao? Chỉ cần anh chơi chán rồi sẽ vứt bỏ hả? Em không cần anh có tình cảm ( yêu ) với em, nhưng cũng đừng vứt bỏ đứa em trai này chứ
Lúc này, rin đã hoàn toàn sụp đổ, thu mình vào trong chăn và thiếp đi mặc cho dòng nước mắt vẫn rơi và cảm xúc đau đớn vẫn đang dày vò nơi con tim ấy. Em chìm vào giấc ngủ, vì chỉ khi ngủ, em mới tạm quên đi được sự thật mà thôi
__________________________________
Sau cái đêm nơi mà anh tuyên bố từ mặt Rin, Sae vẫn suy nghĩ rất nhiều. Liệu mình có tàn độc quá hay không? Sae rất yêu em trai của mình, thằng bé là báu vật của tiền vệ số 1 này. Nhưng anh không muốn em trai quá dựa dẫm vào mình, lúc buông ra những lời nói ấy, anh cũng rất đau, nhìn đứa em trai mà anh ngày ngày nâng niu không để em có chuyện gì dù chỉ là một vết xước nay quỳ rạp dưới nền cỏ lạnh lẽo mà anh cảm thấy đau lòng. Anh chỉ muốn chạy lại, ôm em trai vào lòng để em không bị lạnh nữa. Nhưng có một thứ gì đó không để anh làm vậy, anh nén cơn đau trong tim mà bỏ lại đứa em trai ở lại sân cỏ ấy
Itoshi Sae
Ánh mắt của em ấy lúc trong nhà vệ sinh.... mình không thể đọc được em ấy đang nghĩ gì. Pha lẫn giữa hận thù và đau khổ sao? Nhìn em như vậy anh thật sự không nỡ, nhưng rin ơi, anh đâu còn đường lui chứ! //nằm trên giường, cảm thấy tự trách vl//
Ngày hôm sau, Rin cảm thấy lười, rất lười, nếu mức gần như mất hết sức lực.
Itoshi Rin
Lười vãi lều, nay cúp một buổi chắc không sao đâu nhỉ? // nó nằm trên giường than thở//
______________chating______________
Itoshi Rin
Hey, nay xin gvcn nhiệm cho tao nghỉ một bữa giúp nha
Itoshi Rin
Hỏi nhiều, tao kêu xin giúp thì cứ xin giúp đi
Isagi Yoichi
Đéo, không có lí do thì xin bằng niềm tin à
Itoshi Rin
Chứ không lẽ xin nghỉ vì lười?
Itoshi Rin
Hôm nay tao cảm thấy hơi mệt với bụng bị đau, nên nghỉ (nói dối)
Isagi Yoichi
Ổn hông pẹn ưi? Cần mình với @peongvangdangiu qua thăm không
Itoshi Rin
//rin đã offline//
__________end chating__________
Itoshi Rin
Hay đặt đồ ăn về nhỉ, đói vl
rin lướt app beamin xem có gì bỏ bụng không, thật lạ, rõ ràng em đang rất đói nhưng lại không cảm thấy thèm ăn bất cứ món gì, lướt lướt một hồi thì rinrin quyết định đặt tô súp cua size Xl 45k miễn ship về
Itoshi Rin
Vãi, tự nhiên đéo muốn ăn mới đau chứ
Itoshi Rin
//rin nhìn tô súp gà trước mặt, không thèm động muỗng. Sau cùng, rin cũng đã ăn một miếng vì bỏ bữa sáng sẽ không tốt cho sức khoẻ//
Itoshi Rin
//chạy gấp vào nvs//
Chỉ vừa mới ăn một muống thôi em đac không ăn nổi nữa, tại sao vậy? Em cũng không biết, hổng lẽ lại nghén. Tào lao, truyện đếch thuộc thể loại ABO. Nhưng dù cố thế nào thì cũng chẳng ăn thêm được miếng nào nên rin đành bỏ cuộc. Nó bỏ về phòng rồi định ngủ thêm một tí, có thể là bị xì trét quá lâu chăng? Rin tự hỏi khi đặt lưng xuống nệm êm ái
Itoshi Rin
//chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, ủa khoan? qq gì nữa zẫy, rin đang rất mệt và khó chịu vì không ăn được, bây giờ đến cả ngủ cũng không được nữa sao? Em trằn trọc mãi vẫn chưa ngủ được// aizzzz, này là muốn mình điên lên đây hay gì //ném cái gối vào tường//
Itoshi Rin
(Thinking : thôi kệ cmn đi, đi coi phim kinh dị cho đỡ mệt.)
Nhưng em không hề nghĩ đến việc những điều bất thường này ảnh hưởng lớn đến em như vậy, cả ngày em không ăn được gì, muốn chợp mắt cũng éo xong. Em đang rất mệt song cũng rất bực
Bachira meguru
Rin-chan~~~ tụi này đến thăm cậu nè
Isagi Yoichi
Rin ới ời ơi~~ ra mở cửa đi nè
Ba chỉ cùng bé hai mầm đang kếu gọi um sùm ngoài cửa
Itoshi Rin
Cm chúng mày xéo đê bố mày đang cọc //mở cửa một cách thô bạo//
Isagi Yoichi
Úi hết hồn, làm gì nhìn tìu tuỵ dị bạn iu?
Itoshi Rin
Iu iu cái thằng cha mày xéo đê bố không tiếp
Bachira meguru
Ơ kìa bạn, đi chơi với chúng mình tí đi ;)
Itoshi Rin
Tại sao tao phải đi cùng tụi mày?
Bachira meguru
Lạnk lùnk boy đồ đó, đi đi mà, đi có hai người éo vui
Itoshi Rin
Chứ không phải bắt tao ăn cơm chó của hai đứa bây hả
Bachira meguru
Ừ đó rồi sao?
Itoshi Rin
Im con mẹ chúng m và xéo đi
Bachira meguru
Đi chơi!!!!!
Bachira meguru
Đi!!!!!!!!!!!!!!!!
Isagi Yoichi
Đi dạo xíu thôi, làm ưn 🥺
Itoshi Rin
Hai đứa bây im mồn lại!!!! Tao đi, được chưa?
Quá mợt mỏi với hai tên mồm như hai cái loa này, rin đành chấp nhận đi trong sự bực mình. Mà thôi, ra ngoài đi dạo hít thở không khí vẫn tốt hơn ở ru rú trong phòng không ăn ngủ được.
Bachira meguru
Úi úi bé mầm không sao chứ!
Thật sai lầm khi đi dạo cùng bọn này. Trên đường đông nghẹt người, mọi người chen lấn nhau dữ dội như một biển người
Itoshi Rin
Hả, g-g-gì đây? S-s-sao mình l-lại?
//rin cảm thấy không ổn, tim nó bỗng đập nhanh một cách bất thường. Đầu nó ong ong, nó nhăn mặt, cố gắng trấn tĩnh bản thân nhưng bất thành//
Isagi Yoichi
N-nè rin à, cậu ổn không vậy?
Bachira meguru
Rin-chan sao vậy?
Chapter 3
Tui nè mí bà
Thiệc ra thì tui là một người thích cả ngược lẫn bựa
Tui nè mí bà
Nhưng đừng vì zậy mà nghĩ cái fic này hài nha mí má
______________________________
Tui nè mí bà
Đợi tí, tui quên moẹ chap trước viết đến đâu roài
Tui nè mí bà
Rồi oke, ko nhây nữa
_______________________________
Dù rằng hai thằng bạn trời đánh đang la lối om sòm bên tai, Rin vẫn dường như không nghe được hai thằng bạn đang nói gì. Thứ nó nghe được lại là tiếng bước chân của những người đi đường. Tiếng bước chân là âm thanh bình thường mà phải không? Đối với Rin lúc này thì không, nó cảm nhận được tiếng bước chân ngày càng lớn, nó không thể tập chung vào mấy âm thanh mà đáng lẽ người bình thường phải nghe được. Tiếng nói chuyện của mầm và ong đang gọi nó, tiếng còi xe, tiếng rao hàng, nó đều không nghe được sất.
Rin loạng choạng và điều này khiến em vô tình đụng vào một người khác, người đó phàn nàn nhưng em không nghe được, thứ em nghe được lại là tiếng thở của hắn. Em bàng hoàng, lúc này em sợ thật rồi. Tiếng bước chân và tiếng thở của những người xung quanh to đến mức khiến não em muốn nổ tung. Em vội vàng chạy ra khỏi nơi đó
Itoshi Rin
//chạy thật nhanh như gắng thoát ra khỏi nơi đông đúc này//
Bachira meguru
Nè Rin, đi đâu vậy
Isagi Yoichi
Đuổi theo đi, đừng đứng đó nữa! //lôi bachira đi//
Rin càng chạy càng khiến em tuyệt vong hơn, hay đúng hơn, em đang chạy vào nơi còn đông đúc hơn lúc nãy. Rin bắt đầu cảm thấy càng hoảng loạn và bất thường hơn. Em chăm chú nhìn vào bánh xe và chiếc dép của một người đi đường, những chi tiết nhỏ ấy thế mà lại khiến em lo lắng
Itoshi Rin
//dừng lại tại một gốc cây, ngồi bệt xuống. Thu chân lại, úp mặt vào đầu gối và dùng tay bịt tai lại//. Mình muốn về nhà. //nói nhỏ//
Những âm thanh kì lạ cứ văng vẳng bên tai của Rin khiến em khó chịu, có một người đi đường tốt bụng hỏi em ổn không thì em chỉ để ý đến cái túi xách mà người đó cầm chứ không để ý đến khuôn mặt hay giọng nói. Em cứ im lặng nhìn vào thứ em chú ý khiến người đi đường kia nghĩ em bị thần kinh và bỏ đi
Rin cứ ngồi đó cho đến khi bachira và isagi nhìn thấy em
Isagi Yoichi
Cái thằng này, tự nhiên bỏ đi đâu vậy. Mày ổn không?
Bachira meguru
Sao ngồi thù lù một góc roài, nhìn cứ hèn hèn kiểu gì í, có phải rinrin không vậy
Em không trả lời, căn bản là không thể nghe được tiếng nói của họ vì tiếng bước chân ngày một to lấn át cả tiếng nói xung quanh
Itoshi Rin
Hộc hộc //em vẫn thu mình lại và bắt đầu thở dốc//
Bachira meguru
Úi trời, sao dị
Isagi Yoichi
Nè, cậu rõ ràng là không ổn rồi //đưa tay ra tính đỡ Rin dậy//
Itoshi Rin
Không!!! //em hét lên, hất tay của isagi ra//
Itoshi Rin
Tránh xa tôi ra //khuôn mặt em lúc này rất hoảng loạn, đôi mắt mở to ra, mồ hôi ướt cả trán, em không thể thấy rõ mặt của người trước mặt, chỉ để ý bàn tay của isagi hướng về phía em//
Itoshi Rin
Các người là ai? Đi đi
Isagi Yoichi
Cậu nói gì vậy, tớ nè, isagi yoichi, còn cái cục màu vàng đen này là bachira meguru, chúng ta là bạn mà, nhớ không?
Theo lẽ thông thường, rin khi nghe được mấy câu này sẽ đáp lại kiểu như “mày đéo phải bạn của bố” hay là “cút ra chỗ khác”. Nhưng thái độ hôm nay của rin rất khác, em dùng tay bịt tai lại, hét lên trong sự sợ hãi
Itoshi Rin
Không, tôi không biết mấy người là ai cả, tránh xa tôi ra
Thế là isagi và bachira phải vật lộn để bắt rin ngồi dậy mặc thằng bé vũng vẫy
Itoshi Rin
//dùng tay đẩy hai người ra//. Không, không!!! Bỏ tôi ra
Isagi Yoichi
//cố gắng bắt em ngồi dậy// nào nào, nếu cậu không thích thì chúng ta không đi nữa, về nhà đi
Bachira meguru
//giúp bé hai mầm//
Rin vẫn vùng vẫy và tâm trạng của em ngày càng tệ hơn khi họ chạm vài người của em, tâm trí em hoảng loạn, chỉ biết chống đối trong vô vọng
Itoshi Rin
//rơi nước mắt// làm ơn để tôi yên đi mà
Bachira meguru
//bất ngờ// t-thôi mà Rin-chan, về nhà đi
Isagi Yoichi
//sốck vãi chưởng. Thằng Rin đang khóc kìa//
Itoshi Sae
Giữa đường xá đông đúc, các người đang làm trò xấu mặt gì vậy?
Một dáng người với mái tóc màu đậu đỏ đi tới, nhìn cả đám kia vật lộn mà chán nản
Mắt Rin mở to lên, cái khung cảnh này..... sao mà thân quen quá, cũng là nó đang ngồi bệt xuống đất và cũng là anh trai kiêm crush của nó tiến lại một cách hờ hững và nhìn nó bằng ánh mắt chán ghét
Itoshi Sae
E-em gọi anh là... //sae có chút bất ngờ, từ sau cái “đêm ấy”, em trai anh không còn gọi anh là “ nii-san” nữa mà thay vài đó là ném cho anh một ánh mắt chán ghét hoặc câu “anh đến đây làm gì”//
Nhưng rồi Sae cũng nhận ra, em trai của anh đang không được ổn định về mặt tinh thần lắm, anh tiến lại gần, đỡ nó dậy. Thật kì lạ khi rin cho phép bản thân được thả lỏng trước sae, người đã tạo cho nó biết bao nhiêu tổn thương.
Itoshi Sae
Em lại làm sao đây //dẫn tay Rin về nhà//
Itoshi Sae
//sae thấy rin không trả lời thì cũng không hỏi gì nữa, chỉ dắt tay đưa em về căn hộ nhỏ//
Itoshi Rin
A-an...//rin định nói gì đó, nhưng khi nhìn lên khuôn mặt của anh trai, nó liền im bặt
Itoshi Sae
Còn không mau vào đi, mày làm phiền tao nhiêu đó chưa đủ hả
Khuôn mặt chán ghét của anh khiến trái tim cảm thấy một lần nữa bị xé toạc. Vừa mới nãy thôi, nó đã hi vọng nhận được lời hỏi thăm hay khuôn mặt dịu dàng của anh nhìn nó, nhưng anh trai của nó, người nó yêu lại tàn nhẫn dập tắt hi vọng đó một cách phũ phàng
Itoshi Rin
E-em biết rồi, xin lỗi vì đã làm phiền //đi vào nhà, đóng cửa//
Rin ngồi bệt xuống đất, chưa kịp bật đèn mà chỉ dùng tay bịt miệng của mình lại để ngăn những tiếng khóc đến tai người đang đứng ngoài cửa
Itoshi Sae
Được thôi, tạm biệt
Sau khi nghe được tiếng bước đi của Sae, Rin mới nới lỏng tay ra, oà khóc trong sự đau đớn khôn lường, nó khóc rất to, rất nhiều
Itoshi Rin
Hức. Oa oa oa. Anh ác lắm, sao anh nỡ đối xử với em như vậy chứ
Rin đây hề biết rằng, Sae vẫn đang đứng ở ngoài cửa, nghe được hết những tiếng trách móc và cả tiếng gào khóc của nó. Tim anh quặn lại, từ trước đến giờ, anh vẫn luôn nghĩ rằng em trai anh vẫn ổn vì những biểu hiện của nó, anh nào có hay rằng Rin lại đau đớn đến vậy khi anh rời đi
Vậy là, một người gào khóc trong tuyệt vọng và một người chỉ im lặng lắng nghe cách nhau một cánh cửa, nếu Sae mở cửa ra thì có lẽ mọi chuyện sẽ tốt hơn cho cả anh lẫn em trai của anh. Nhưng Sae không làm vậy, anh chỉ im lặng đứng nghe và rời đi khi trái tim của anh không thể tiếp tục nghe được nữa
Về phần Rin, em đau lắm. Em đã phải chịu đựng vô số thương tổn về tinh thần do Sae tạo ra, nhưng em vẫn không thể buông bỏ đoạn tình cảm sai trái này được. Em yêu anh nhiều lắm, em chỉ cần được anh quan tâm như khi hai ta còn bé thôi mà. Xin đừng nhìn em bằng ánh mắt đó, em van anh, em đau lắm Sae ạ. Khóc một lúc lâu cũng mệt, em ngủ thiếp đi dưới sàn đất lạnh lẽo
Trong giấc mơ, em nghe được cậu nói chuyện của em và Sae lúc nhỏ
Itoshi Rin
Anh có yêu rinrin không?
Itoshi Sae
Sao tự nhiên em lại hỏi vậy
Itoshi Rin
Anh cứ trả lời đi
Itoshi Sae
Có, đương nhiên rồi, anh yêu Rin rất nhiều luôn. ANH SẼ KHÔNG BAO GIỜ BỎ RƠI EM ĐÂU.
Itoshi Rin
Em cũng vậy, em cũng rất yêu anh đó
___________________________
“Real love” (cụm danh từ) : là thứ mà đã được nghe rất nhiều nhưng chưa bao giờ được thấy
_____________________________
Tui nè mí bà
Có một câu hỏi cho mí người nè
Tui nè mí bà
Sae có yêu Rin không ( không phải là tình yêu giữa anh em á )
Download MangaToon APP on App Store and Google Play