Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Lạnh Nhạt-(Countryhumans)

cầu xin

*=có người nói
______
*điều này là do cậu tự trút lấy*
*đó là điều cậu xứng đáng Việt Nam à?*
______
Vietnam
Vietnam
Cha ơi! đừng mà con không muốn xuống đó đâu!
Vietnam
Vietnam
/nắm cổ tay Đại Nam/
Đại Nam
Đại Nam
/vẫn tiếp tục kéo cậu/
Người cậu gọi là cha ấy không quan tâm mà kéo cậu vào trong một căn phòng tối đen
Bóng tối-một nổi sợ không biết do đâu nó đã hình thành trong cậu từ bao giờ
Vietnam
Vietnam
Cha à!
Đại Nam
Đại Nam
Im mồm của ngươi vào
Đại Nam
Đại Nam
Thứ súc vật đừng gọi ta là cha
Đại Nam
Đại Nam
Thật kinh tởm
Vietnam
Vietnam
/bàng hoàng/
Vietnam
Vietnam
Cha...
Cậu vẫn bàng hoàng khi nghe câu nói ấy dù đã nghe rất nhiều lần...rất rất nhiều
Cậu vẫn đặt niềm tin nhỏ nhoi lên người là cha của mình
nhưng chỉ nhận được ánh mắt chán ghét của người cha mình đặt niềm tin
Đại Nam đẩy cậu vào trong căn phòng đó đóng chặt cửa lại
Vietnam
Vietnam
Cha ơi!... Cha ơi!
Vietnam
Vietnam
CHA!
Nước mắt cậu bắt đầu rơi trên khuôn mặt xinh đẹp ấy
Nó từ từ rớt xuống sàn nhà ẩm móc
Xung quanh cậu bây giờ tối đen
Cậu đập tay vào cửa
Cứ đập cứ đập liên hồi vào cửa
Tiếng rầm rầm cứ to dần rồi lại nhỏ đi
Tay cậu bây giờ toàn là máu
Toàn máu-máu khắp nơi trên đôi tay nhỏ của cậu và cả trên cách cửa kia
.
.
.
.
ánh sáng ngươi đâu rồi
Sao lại bỏ cậu ở đây
ở lại với cậu được không?
Cậu sắp mất dần ánh sáng rồi
Có ai cứu cậu không?
.
.
.
.
Cánh cửa mở ra
ánh sáng chiếu vào trong làm cậu chợt tỉnh
Có ai cứu cậu sao?
đáp án đương nhiên là không...
Cậu lại phải sắp nhận một trận đòn cho rồi
Vietnam
Vietnam
anh Hoà!...cha cho em ra ngoài rồi đúng không!
Vietnam
Vietnam
/vui mừng/
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
không
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Tao không tốt đến mức độ đó đâu
người con trai đó là anh trai của cậu
Một người không có tình người
Anh ta đã đập tan cái hy vọng bé nhỏ nhoi của cậu
Phải làm sao đây chứ?
Anh ta không có lòng từ bi
Vietnam
Vietnam
Vậy anh... đến đây làm gì?
Vietnam
Vietnam
/sợ hãi lùi ra sâu/
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Còn làm cái gì nữa
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Giải tỏa cơn bực tức lên người mày thôi
Vietnam
Vietnam
đừng!
Vietnam
Vietnam
đừng làm có được không
Vietnam
Vietnam
Xin anh đấy
Vietnam
Vietnam
Nó đau lắm...
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Câu trả lời của tao là không
Việt Hoà vung cây roi đang cầm trên tay mà hạ xuống những dấu vết roi hằng đỏ trên da cậu
Nó bắt đầu chạy máu
Những vết thương chưa lành lại chồng chất những vết thương mới
_______
End

vết thương

Vietnam
Vietnam
Xin anh...xin anh đấy
Vietnam
Vietnam
nó đau lắm
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
đừng gọi tao là anh
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Thứ tạp chủng!
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Tao đã nói bao nhiêu lần rồi
Từng chữ là từng phát roi in hằn lên da thịt cậu
Cậu đang cố kìm nén nước mắt không rơi nếu rơi anh cậu sẽ đánh thêm mất
Vietnam
Vietnam
Anh ơi
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Im đi đồ con hoang
Vietnam
Vietnam
dù em là con hoang... thì cũng chung máu mũ với anh mà...
Cậu tự nhận mình là con hoang,sao lại tự hạ thấp lòng tự trọng của mình vậy chứ
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Tao không có máu mũ với mày
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
đừng có nói mấy lời vô nghĩa nữa
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Không phải tại con mẹ của mày hạ thuốc cha tao thì cũng không có mày đâu
Từng câu nói như cứa thẳng vào tim cậu vậy
Nó đau lắm từ thân thể cho tới tâm lý
Nó như ăn mòn đi những niềm tin,hy vọng của cậu vậy
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
Thật mất hứng
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
/vứt cây roi đi/
Việt Nam Cộng Hoà
Việt Nam Cộng Hoà
May cho mày đấy
anh cậu đi ra ngoài đống sầm cửa lại
Vietnam
Vietnam
Hức hức
Vietnam
Vietnam
đau quá...
Vietnam
Vietnam
Tối quá
Cậu khóc rồi nước mắt cậu kìm nén nãy giờ cũng được ra rồi nó lăn dài trên má cậu
Cậu ôm lấy thân thể đang bị thương của mình mà thu người lại rồi gục đi lúc nào không hay
.
.
.
.
.
.
Vietnam
Vietnam
"có ai đang băng bó cho mình sao"
ánh mắt cậu nhìn hình dáng trước mặt nó mờ mờ không rõ
Rồi cậu cũng nhắm mắt lại chìm trong bóng tối
.
.
.
.
.
Vietnam
Vietnam
ư
Cậu ngồi dậy nhìn xuống người mình
Vietnam
Vietnam
Ahaha
Vietnam
Vietnam
Mình ảo tưởng quá rồi
Vietnam
Vietnam
/tự cười mỉa mai mình/
Vietnam
Vietnam
Có ai lại đi băng bó cho thứ tạp chủng như mình chứ
Cậu bị những lời nói của anh của cha mà cũng dần mất đi sự tự tin vốn có những từ ngữ thối nát đã in hằn trong tâm trí cậu từ bao giờ, thật tội nghiệp làm sao
Vietnam
Vietnam
Chắc là giờ này mình ra được rồi nhỉ
Cậu cố gắng đứng dậy mà đi gần trước cửa
Cậu chạm lên tay nắm cửa mà xoay
-Cạch-
Vietnam
Vietnam
được rồi nè
Vietnam
Vietnam
Mong cha sẽ không la mình
Cậu khập khiễng đi về căn phòng của mình
_____
Căn phòng của cậu nó đơn sơ lắm
Ngoài cái giường và bộ bàn ghế thì không còn gì nữa
Mà mọi thứ trong căn phòng cậu đều đã cũ hết rồi
Cậu đi tới chiếc giường mà lôi hộp y tế dưới gầm giường ra
Mà sát trùng vết thương
Vietnam
Vietnam
ư-
Vietnam
Vietnam
/nhăn mày/
Vietnam
Vietnam
rát...
Vietnam
Vietnam
Cố lên sẽ nhanh thôi
.
.
.
.
Vietnam
Vietnam
Xong rồi mình ngủ được rồi
Cậu nằm bệt xuống giường nhắm mắt lại
Vietnam
Vietnam
"mình có nên tồn tại không"
Vietnam
Vietnam
"có ai quan tâm đến mình không nhỉ"
Cậu dần chìm vào giấc ngủ
.
.
.
.
.
*em đừng lo Việt Nam à*
*chắc chắn sẽ có người quan tâm đến em thôi*
*ngủ ngon nhé*

lớp học

Vietnam
Vietnam
ư
Cậu tỉnh dậy ngồi nhìn đồng hồ trên bàn
Vietnam
Vietnam
Trễ vậy rồi sao
Vietnam
Vietnam
Mình phải đi nhanh thôi không họ dậy mất
Mới 4:54 phút thôi sao cậu lại hớt hãi thế kia
7:00 mới vào học kia mà
Cậu với lấy cái cặp mà bỏ đống sách vở vào mà mở cửa chạy xuống lầu
Cậu chạy ra khỏi nhà
chạy qua từng con phố từng con hẻm nhỏ mà đến trường
cậu luôn là người đến trường sớm nhất cũng chỉ vì không muốn nhìn thấy ánh mắt kì thị của mọi người xung quanh nhìn vào mình mà khinh bỉ
Cậu đi vào lớp
cậu tiến đến chỗ ngồi của mình
chỗ cậu toàn những lời cay nghiệt viết trên mặt bàn
Nào là
Thứ súc vật
đồ con hoang
Thứ tạp chủng
Đ*
đi*m
đồ sao chổi
Sao mày không ch*t đi nhỉ
...
Và những hình vẽ chăm chọc cậu
trên ghế thì nó cũng không khác gì mấy
Cho đó toàn là màu,keo, những chiếc đinh nhọn
Cậu lấy tay mà gỡ từng chiếc đinh một
Cố gắng chà đi những lời ác độc kia
Vietnam
Vietnam
Cuối cùng cũng xong/^^/
Lúc cậu xong cũng là lúc học sinh bắt đầu vào
bí ẩn
bí ẩn
1:Này này sao lại xoá đi
bí ẩn
bí ẩn
1:Những lời "yêu thương" của bọn tao vậy chứ
bí ẩn
bí ẩn
2:Quà tặng của bọn tao mày không thích à?
bí ẩn
bí ẩn
1,2:/cười đểu/
Cậu quay đầu lại khuôn mặt tái nhợt đi vài phần
Cậu sợ hãi lùi về phía sau
bí ẩn
bí ẩn
2:tụi tao có lòng tốt thế mà
bọn họ đi gần đến gần cậu
Cậu thì lùi về sau
Vietnam
Vietnam
Mấy cậu đừng đến đây
bí ẩn
bí ẩn
2: nào nào tụi tao đã làm gì đâu
bí ẩn
bí ẩn
1:Không phải sợ đâu
Cơ thể cậu bây giờ cứ run rẩy không ngừng
1 thì "vổ vổ" vào mặt cậu vài cái
chỗ 1 vổ đỏ dần lên
Vietnam
Vietnam
"đau...quá"
Cậu run lên bần bật
Cậu không dám phản kháng nếu cậu phản kháng họ sẽ đánh chết cậu mất
bí ẩn
bí ẩn
2:Mày ngứa mắt thật đấy
bí ẩn
bí ẩn
2:/bóp mạnh má cậu/
Vietnam
Vietnam
A
Vietnam
Vietnam
"thôi...thôi chết...họ sẽ... đánh mình mất"
Vietnam
Vietnam
/sợ hãi không ngừng/
bí ẩn
bí ẩn
2:à tao có này cho mày đấy
bí ẩn
bí ẩn
2:/cười cười/
bí ẩn
bí ẩn
2:cái này là tao vừa chế ra thôi
bí ẩn
bí ẩn
2: mày thử thuốc nha
bí ẩn
bí ẩn
2:/lấy ra viên thuốc bỏ vào miệng cậu/
bí ẩn
bí ẩn
2:/lấy thêm chai nước dọng thẳng vào miệng cậu/
Những dòng nước cứ chảy ra khỏi miệng cậu liên tục làm ướt cả một vùng áo trắng
Cậu vô lực mà nuốt viên thuốc đó vào
________
end

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play