_ĐN Wind Breaker_ Đêm Đông
Chap 1
Oralie
Owen. Cậu muốn đến Hàn?
Owen Knight
Ừ, cậu đi không?
Oralie
Được, tớ nhớ Shelly
Owen Knight
Nghe Shelly nói gà rán bên đấy ngon lắm
Owen Knight
Thế cuối tuần đi nhé?
Owen Knight
Đừng gọi. Tớ muốn tạo bất ngờ
Oralie
Ừ, chúc cậu may mắn
Oralie
Tớ nhớ không lầm thì khi trước cậu đã ăn một đấm của Shelly khi cố dọa cậu ấy
Owen Knight
Chuyện qua lâu rồi, đừng nhắc lại
Oralie
Tớ muốn đi chơi với Noah
Owen Knight
Tớ không muốn chăm trẻ
Owen Knight
// Thay giày // Có đi không?
Oralie
Chỉ là đang nghĩ cậu nên thành thật hơn
Owen Knight
Tớ đã lừa cậu bao giờ?
Oralie
Không. Cậu lươn lẹo
Owen Knight
Đừng nói nữa, đi giày vào đi
Oralie
Hai cậu đi cùng sao?
Noah
Ừ ừ, bọn tớ định ăn gà rán
Noah
Hả? Vậy là đi Hàn hết sao?
Noah
Giờ thì không, nhưng chắc cũng sẽ đi thôi
Oralie
Hehee. Vậy bọn tớ đi trước, sẽ kể cho cậu về văn hóa ở đấy
Harry Shepherd
Tôi sẽ đi cùng Noah
Cuối tuần tại sân bay Hàn Quốc
Owen Knight
Biết thế này đã không cho cậu theo
Oralie
// Trên lưng Owen ngủ //
: A..đi thẳng hướng này là phòng học của các tiền bối // chỉ tay //
: Này! Các cậu thấy gì chưa?
: Có hai người vừa tới trường mình. Nhìn như người nước ngoài ấy!
: Cô ấy gục mặt xuống rồi, chả thấy gì cả. Chỉ thấy được nửa mặt anh trai kia
: Là cái anh mặc áo khoác đen ấy
: Hình như anh ấy đang tìm các tiền bối!
: Nhìn anh ấy như người nổi tiếng vậy
Dom Kang
Này! Nói tiếng Hàn được không?
Ja Hyun_Jay Jo
Các cậu đến đây làm gì
Owen Knight
Không liên quan đến cậu
Dom Kang
Cậu ta đang nói gì vậy?
Owen Knight
Dậy rồi thì leo xuống đi
Oralie
Khoan đã // Khựng lại //
Nó bất ngờ giãy giụa khiến cả hai cùng ngã xuống đất
Shelly Scott
Oralie, Owen. Các cậu đến đây còn giấu tớ
Shelly Scott
Muốn chết sao?
Shelly Scott
Đã bảo đến phải báo trước cho tớ mà
Oralie
Tớ vô tội! Vốn định nói với cậu nhưng tên này nói là phải bí mật
Owen Knight
Cậu bớt vài câu thì chúng ta sẽ đỡ hơn đấy
Oralie
Shelly sẽ không nỡ đánh tớ
Owen Knight
Chỉ muốn tạo bất ngờ chút thôi
Shelly Scott
Vừa đến đã náo cả lên,bất ngờ quá nhỉ?
Oralie
Ò // Gỡ nón Owen //
Dom Kang
// Nghệch mặt // Người nước ngoài à
Shelly Scott
Các cậu về trước đi
Shelly Scott
Tớ còn tiết. Kết thúc sẽ nhắn với cậu
Chap 2
Oralie
Ông Nick bảo bọn tớ đến nơi làm việc của ông ấy chơi
Owen Knight
Đúng đó. Thế nên cậu có đuổi cũng vô ích
Shelly Scott
Hầy...vậy được. Chúng ta đến gặp ông
Oralie
Thế là cậu ngủ chung giường với cậu ta?
Shelly Scott
Không không! Cậu ta ngủ ở phòng khách, tớ ngủ trên giường của tớ!
Oralie
Này. Nói thật đi, cậu ta có làm gì cậu không..?
Shelly Scott
Không! Tuyệt đối không!
Nick Scott
Đáng ra ta không nên đi công tác. Urg..-
Owen Knight
Tớ muốn băm hắn ra
Shelly Scott
Đừng gây sự chú ý nữa
Owen Knight
Tớ sẽ giết hắn một cách nhanh chóng
Shelly Scott
Nhanh chóng cái đầu cậu
Shelly Scott
Im lặng và rời đi đi
Owen Knight
// Không nghe //
Shelly Scott
Đã bảo là cứ ra khỏi đây thôi mà!
Oralie
...Được rồi, Shelly
Oralie
Bọn tớ không phiền cậu nữa
Oralie
Học đi nhé, về trước đây
Oralie
// Ghì chặt cổ Owen lôi đi //
Shelly Scott
" Cậu ấy hôm nay sao vậy nhỉ "
Oralie
Tớ đã mua nhà. Cậu ở cùng không?
Owen Knight
// Đi vào // Rộng nhỉ
Oralie
Ừ. Cũng không tồi nhưng khá thiếu đồ dùng. Ngày mai đi mua nhé?
Oralie
Đi đạp xe chút không?
Owen Knight
Hả? Tớ còn chưa mua xe
Oralie
Tiếc thật. Tớ chỉ vừa mua một chiếc
Owen Knight
Thế đi dạo không?
Oralie
Được. Khám phá nơi này chút nhỉ
Oralie
Tớ mong ở Hàn Quốc sẽ có nhiều văn hóa tốt
Owen Knight
Tùy thôi. Nhưng ở đây cũng khá nhiều tay đua nhỉ
Oralie
Gà mờ, nhìn họ đua chẳng có tí sức sống
Họ đi lang thang trên khu phố nhộn nhịp khi đêm xuống. Đèn màu được bật lên khiến nơi đây trở nên hoa mỹ hơn so với Anh Quốc trầm tĩnh
Dọc theo con đường dài đằng đẵng. Họ dừng chân tại bãi biển. Dù là nơi công cộng nhưng ở đây có vẻ khá trầm lặng
Nỗi buồn mang mác trôi đi theo cơn sóng. Chỉ cần ngồi nhìn biển gợn sóng cũng có thể cho ta cảm giác thoải mái
Owen ngồi kế đó, nhướng mài nhìn cô gái đang ngồi đung đưa chân trên tảng đá to lớn
Oralie
Cậu có cảm thấy..Shelly đang dần xa cách với bọn mình không?
Owen Knight
Sao lại nghĩ thế?
Oralie
Và cả tên mang mắt kính kia nữa
Oralie
Ánh mắt của Shelly rất khác khi nhìn hắn ta
Owen Knight
Ý cậu là Shelly thích cậu ta?
Owen Knight
Shelly quả thật rất khác khi đến đây
Owen Knight
Nhưng tớ nghĩ nơi này tốt cho cô ấy
Oralie
Chẳng phải cậu muốn đưa cậu ấy về à
Owen Knight
Đấy là do ông Nick muốn
Oralie
Ồh..Có vẻ ông ấy không muốn Shelly yêu ai cả
Owen Knight
Thôi nào. Chúng ta chỉ giúp những việc chúng ta đã hứa
Owen Knight
Không sai đâu nhỉ
Oralie
Mong là cô ấy sẽ không giận
Pov Và Quá Khứ
Owen Kinght là vị cứu tinh của tôi
Shelly Scott là ánh sáng của tôi
Họ đã cứu tôi khỏi nơi tăm tối của chính bản thân tôi
Nỗi ám ảnh tâm lý khiến tôi ngày một xa cách với thế giới bên ngoài
Là từ ngữ con người hay dùng ấy. " Dưới đáy xã hội "
Tôi đúng ra là một con nhóc ranh chỉ biết vui đùa bên cạnh bố mẹ và anh trai
Nhưng có một sự cố xảy ra khi tôi chỉ mới lên 5. Hẳn là một tai họa dẫn đến nỗi ám ảnh tâm lý
Hôm đó ngày một ngày mưa, sấm chớp cứ thế mà giáng xuống. Bỗng nhiên nhà tôi bị mất điện
Tất cả giờ chỉ còn là một màu đen huyền ảo. Lúc ấy, tôi sợ hãi nhắm tịt mắt
Chỉ nghe được vang vãng bên tai tiếng gọi của người anh trai yêu quý
Anh ấy bảo tôi chạy đi. Nhưng tại sao chứ? Chẳng phải chỉ là mất điện thôi sao?
Nhưng..sao lại có tiếng gì đó lớn thế này?
Âm thanh đó phát ra từ khắp mọi nơi
Hết cách, anh tôi kéo tay tôi chạy đi trong cơn mưa tầm tã
Tôi muốn gỡ tay anh ra, nhưng bất thành.
Tôi chỉ ngây thơ mà hỏi anh :
Oralie
Nii-san. Đó là nhà của chúng ta, tại sao phải chạy?
Trong cơn mưa, tôi và anh, hai đứa trẻ nhỏ chỉ biết dắt tay nhau chạy thẳng về phía trước, một phút cũng chẳng dám quay đầu nhìn
Oralie
A-anh bị thương rồi
Hodlwen
Bé con, em đến phía trước thăm hỏi nhà của họ nhé. Hãy trú tạm ở đó chờ anh
Oralie
... ưm! // gật đầu //
Hodlwen
Ngoan lắm. Anh nhất định sẽ về với em // Đặt tay lên xoa nhẹ đầu cô //
Oralie
Nii- san không được bỏ rơi Oralie nhé..
Cứ thế, anh vội vã chạy đi trong cơn mưa. Còn tôi? Một kẻ vô dụng chỉ biết đứng nhìn
Hôm đó là ngày đông lạnh buốt, ánh mắt tôi vẫn dán chặt vào con đường dài phía trước
Tôi cũng không rõ lúc đó là bao nhiêu giờ. Tôi chỉ biết tôi đã đợi anh rất lâu, rất lâu..
Tại sao anh vẫn chưa quay lại? Trời cũng đã chập chờ sắp sáng. Hay là..anh đã quên đi tôi?
Do tôi phiền phức quá chăng? Đối với một con nhóc vừa lên 5 như tôi thì không tránh khỏi việc khóc toáng lên
Nhưng lần này, tôi lại chẳng thế. Tôi cứ nhìn về phía trước, nhìn về phía người anh trai của tôi đã cố sức bước tiếp như có chuyện khủng hoảng gì đó xảy ra
Nói sao đây nhỉ? Tôi chỉ biết chờ, chờ mãi..Chờ đến khi không còn có thể. Tôi vẫn muốn chờ anh
Không phụ sự kì vọng của tôi, anh đã quay lại. Cơ thể đầy thương tích đang ngó nghiêng như đang tìm kiếm thứ gì đó
Tôi đã không để ý những vết thương đó mà trực tiếp nhảy cẫn lên người anh
Mùi máu sộc lên khiến mũi tôi hơi khó chịu mà nhìn xuống
Hodlwen
Oralie, buôn ra đã nào..
Hodlwen
Không sao rồi. Chúng ta an toàn rồi, Oralie
Oralie
Nếu anh đã đến rồi..thì chúng ta về nhà thôi nhé
Hodlwen
Không. Chúng ta sẽ không về nhà
Hodlwen
Chúng ta sẽ tự lập, nhưng anh có vẻ không đủ khả năng
Oralie
Chẳng phải chúng ta còn có bố mẹ sao?
Hodlwen
...Khi lớn Ora sẽ hiểu
Ngay sau đó anh trai tôi đã nhìn tôi, một ánh mắt thoáng buồn như đang chất chứa điều gì khó nói
Chỉ ậm ừ vài tiếng rồi nói sẽ đưa tôi đi nhật cùng anh. Dì Saddy là chị của mẹ.Dì ấy rất thương chúng tôi
Đã có lần tôi nghe anh kể dì muốn chúng tôi đến đó sinh sống một thời gian
Download MangaToon APP on App Store and Google Play