[Haikyuu] Hút Cạn Hồn Trăng.
dormiveglia;
Và người ngầm ngấm nghía những nỗi đau trác tuyệt trên cõi đời, tang thương chồng chéo mà rỏ lệ xuống trần gian. Người rỏ lệ xuống cái vỏ kén cứng cáp được nhân loại bao bọc, là thứ định kiến đã không còn có thể tự sức phá vỡ được nữa.
Khi đông lùa về và hạ chẳng còn nữa, một mùa hạ đơn chiếc bơ vơ, giống như cậu của lúc này, một mùa hạ đang tồn tại ngay trong chính những cơn rét lạnh trời đông.
Thứ ảo não vô hình vẫn cứ cố quanh quẩn trước mắt ta, để lại một sắc đen ngòm vô đáy. Lần đầu tiên Osamu cảm nhận được hơi ấm từ sự quạnh hiu phát ra. Chẳng biết là do ảo ảnh hay tưởng tượng mà nên, chỉ nhớ rằng nó ấm rất ấm, giống y như đốm lửa bùng cháy giữa đêm tàn lạnh giá.
Sự trống rỗng không còn gặm nhấm cậu từng giây phút như ngày nào còn sống sót mệt nhoài trong nỗi cô đơn vô thực không tả hết. Osamu đã tìm được ánh sáng mình hằng mơ ước, nhưng cậu cũng mơ hồ không biết liệu đó có phải thứ hào quang sẽ trao cho cậu hay không.
Suna Rintarou.
Em đã nhìn thấy được những gì?
Miya Osamu.
Xã hội lụi bại và một cuộc đời bi ai.
Cho đến đây, giờ phút này, lúc mà ta chưa nằm xuống từ trần.
Suna Rintarou.
Rồi em khóc?
Suna Rintarou.
Sao em lại khóc hỡi Miya thân yêu?
Miya Osamu.
Bởi vì nó quá thâm sâu.
Miya Osamu.
Hoặc là do em chưa đủ khao khát để được sống.
“Em phải giằng xé, cấu cắn đồng loại của mình để có thể được sống. Vậy thôi.”
Nhắm chặt mắt và đừng bao giờ mở ra đã.
Miya Osamu.
Ôi Rintarou thân yêu của em.
Miya Osamu.
Em thương anh lắm, một lời thương còn đong đầy hơn cả với Tsumu.
Suna Rintarou.
Cậu ta mà biết được sẽ nổi cơn điên cho mà coi.
Nếu một ngày anh mà chợt biến mất.
Hãy mang theo người thương anh đi cùng.
fx.
2 đứa đang nhìn nhau đó😭
fx.
thật ra sunaosa được viết theo vibes hoàng gia đồ đó..
fx.
nma tại chất văn âu tớ kém nên chỉ có vậy thôi=)).
fx.
eo đã hứa sẽ chăm mcu; đến end xong bỏ mgt rồi, nma tự nhiên lời hứa đảo nghịch lại.
solitude;
Hắn ta quay cuồng trong thứ ảo mộng xa vời ấy một cách cuồng si. Khước từ sự thật để mà ảo ảnh che mờ con mắt. Sau đó khi nắng tàn, đêm xuống, hắn sẽ ngập ngụa trong bùn lầy đen đuốm, để rồi chết ngóm trong bộ dạng trần trụi vết kim đâm.
Vết chí tử đã nhuần nhuyễn xâm lấn thân xác.
Iwaizumi Hajime.
Gì nữa đây?
Oikawa Tooru.
Trời đất ơi, cứ bao giờ tớ đến tìm gặp cậu là phải có chuyện mới được à?
Iwaizumi Hajime.
Đồ gây hoạ.
Oikawa nhảy múa trong khi Iwai đang sải bước từ từ. Dạo trên con đường hoàng hôn sắc cam hồng, rồi cười nói, trêu chọc, như thể chỉ còn có chúng ta trên thế giới này thôi.
Ít ra Oikawa không còn phải một mình, hắn đã có Iwai rồi.
Iwaizumi Hajime.
Đang suy nghĩ gì vậy?
Oikawa Tooru.
Chỉ là cậu đẹp quá, đẹp đến điên người.
Dù cho tình ta đã rơi vào thế quẫn bách, đã rối trí đến độ không thể nào thoát ra nữa, chỉ biết ngồi lẩn thẩn gọi tên nhau rồi khóc, rồi than, xong cười. Kết thúc mối quan hệ như tấm kính vạn hoa. Phải làm sao đây? Khi đôi chân anh đã khựng bước.
Như cái cách mà trái tim anh đáp lại tình yêu.
Liệu tình yêu có giúp chúng ta gạt đi được bao tháng ngày bần thần, những lần giết đi quá khứ rồi lại đem chan ngập lòng hay không?
Iwaizumi Hajime.
Mối quan hệ giữa chúng ta là gì?
Chúng ta đều mất trí cả rồi.
Trú lại sau cơn mưa rồi lại tạo thêm cơn mưa bằng bao giọt nước mắt, cớ nhưng sau hàng ngàn lần giấu nhẹm tổn thương của muôn hình vạn trạng niềm đau đớn như vậy, em đã nhận lại được thứ gì?
Thiêu đốt đi nửa hồn rực lửa.
Oikawa Tooru.
Tớ phải làm sao đây?
Oikawa Tooru.
Tim tớ đau đến chết mất.
Giọng Oikawa run run lên tiếng, không lời hồi đáp. Hắn vén tấm màn che khuất tầm nhìn trước mắt đi. Không còn ai, chỉ còn lại tấm gương phản chiếu những chấp niệm tranh nhau tồn tại trong lòng hắn.
Oikawa sẽ phải ôm trọn âu sầu vào trong tim, dập tắt nụ cười tươi rói thuở nào, giờ trở thành đầy ắp nỗi buồn chảy dài trên gò má.
Dù cho đôi ta đã kết thúc từ lâu.
Couples: Sunaosa, atsukita, oiiwa, kagehina, ryukiyo, daisuga, bokuaka, tenushiten(switch), kuroken,...
limerence;
Miya Atsumu.
Kita, Kita. Shinsuke!!
Tôi đã gào lên trong nước mắt trước khi Kita kịp rời đi ngay trước mắt. Cảm giác mơ hồ cứ bám chiếm lấy rồi xâm lấn trí óc tôi, cơn tỉnh táo chẳng còn vẹn nguyên, gương mặt vẫn đầm đìa ướt nhẹp và mái tóc vàng rộm đã bị vò đến rối tung.
Loạn quá, tôi hay anh mới là một kẻ trì độn nhu nhược đây?
Miya Atsumu.
Anh ơi, điều gì đã khiến anh trở nên như thế này?
Miya Atsumu.
Kita, Kita. Trông anh thật khốn cùng!
Tôi mất hết minh mẫn mà lặp đi lặp lại những lời nói như địa ngục phủ trùm lấy thân anh. Ôi không, chỉ vì tôi đã quá mụ mị với tình yêu lệ thuộc vào cảm xúc này, tôi không còn dù chỉ là một chút lý trí. Atsumu đã yêu anh quá nhiều, Atsumu thật đáng chết với tội lỗi tệ hại mà mình đã gây ra.
Và triệu triệu thứ mê muội trong tôi bỗng tan rụi khi Kita lần đầu tiên lên tiếng, sau hàng mấy tiếng đồng hồ nghe miệng tôi lảm nhảm thứ tình yêu lầm than tưởng chừng như cao quý lắm.
Miya Atsumu.
Cuộc đời này không xứng để anh phải oan thác mà anh ơi.
Tôi cứ tưởng ái tình ngu xuẩn này của tôi đã đủ để minh chứng cho hạnh phúc đôi ta cả đời, đã đủ để cảm hoá lòng anh trọn vẹn cả rồi. Nhưng hoá ra từ đầu tôi chính là kẻ cuồng si, là kẻ cuồng si giam lấy anh trong dòng đời nghiệt ngã.
Shinsuke Kita.
Anh không chết đi vì cuộc đời.
Hốc mắt tôi một lần nữa lại khoét sâu hơn vừa rồi, cho dòng lệ trong vắt như suối mơ tuôn ra. Tôi là thằng điên, thằng điên đã luôn tự ôm lấy mình trong vòng tay để mà thủ thỉ với khoảng trống trong tim rằng:“Kita tình yêu của em hỡi. Em vẫn yêu anh như ngày đầu gặp gỡ.”
Shinsuke Kita.
Anh chỉ coi em là em trai mà thôi.
Shinsuke Kita.
Nếu em đã lầm tưởng một cách quá khích như vậy,
Shinsuke Kita.
Anh không biết phải làm sao cả.
Shinsuke Kita.
Ngoài việc rời đi.
Tôi như điên lên, hệt một con dã thú.
Cảm tưởng tiếng gào thét trong tôi đã xé tan vòm trời rộng lớn.
Tình yêu của tôi mênh mang tới mức nào mà khiến Kita phải lùi lại vài bước?
Chính tôi tự thấu cho nỗi đau oằn oại này của tôi. Atsumu ngu xuẩn, đớn đến điếng người. Tôi cá chắc rằng tới Kita yêu dấu còn phải nghe thấy tiếng tim tôi chứa đựng đầy sỏi đá. Nó vỡ ra từng hồi, mang theo vết thương không thể nào chắp vá. Song song hồn tôi chết ngóm dưới gió mùa lồng lộng, mặc cho Kita từ lâu đã nhón gót rời đi.
Shinsuke cảm thông cho cái lời yêu phách lối của tôi.
Nhưng tôi vốn chẳng thèm muốn sự thương cảm đáng ghét đó.
fx.
ê tui bị lộn atsu với oi chap trước ă, quên xoá char mà chỉ chỉnh sửa thôi.
fx.
nên là nếu thấy atsu kh nằm bên nvc thì kệ i nha tr😭😭
Download MangaToon APP on App Store and Google Play