Trùng Sinh Để Gả Cho Anh
Chap 1
Trên một chiếc du thuyền xa hoa giữa bầu trời đầy sao
Trong một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ
Cô gái đứng trước boong tàu ngắm cảnh đêm lãng mạn
Tô Tử
Oa là sao băng. Không nghĩ tới ngày kỉ niệm tròn một năm kết hôn lại có sao băng đến. Đúng là một điềm tốt....
Bỗng một bàn tay từ phía sau đẩy cô
Cô gái cứ thế mà rơi xuống sông
Tô Tử
"Là ai.. là ai đã đẩy mình? "
Tô Tử
"Mình cứ chết như thế này sao" Ục... ục
Cơ thể cô cứ thế mà rơi xuống sông sâu đen tối
Tô Tử
" Aaaaa.. tôi không cam tâm"
Tô Tử
" Cuộc đời sự nghiệp của tôi ...."
Cô bất lực nhìn cơ thể mình dần thối rữa
Cả cơ thể bị cá gặm nhấm từng chút từng chút một
Linh hồn cô trôi nổi dạt dào
Ngày ngày ngắm nhìn mặt trời mọc rồi lại lặn. Cô cô độc một mình nhue bị cả thế giới vứt bỏ vậy
Tô Tử
"Haha.. rõ ràng một phút trước hai người còn hạnh phúc mỹ mãn"
Tô Tử
" Sau một khắc hít thở liền không thông, chết đi trong tuyệt vọng, thi thể bị giang cá gặm nhấm, nuốt cắn từng chỗ một "
Tô Tử
" Người yêu cùng bằng hữu mà tôi tin tưởng, không một ai chịu đi nhặt xác cho tôi, mặc cho tôi ngủ say tại vực sâu đen tối vô biên "
Bạch Vi
Tử Tử... Tử Tử tỉnh lại đi, con đừng bỏ lại người mẹ này[ Khóc ]
Mộ Tử
"Mẹ.. mẹ của tôi mất lúc tôi còn nhỏ rồi. "
Mộ Tử
" Tại sao mình lại nghe thấy giọng nói của cô ấy. Quả nhiên mình đã chết rồi... "
Mộ Tử
" Không.. không được. Mình là nữ công tố viên xuất sắc nhất của thành phố Thanh Giang. Đã giúp vô số người được trầm oan giải tội. Mình quyết không cho phép mình chết đi một cách không minh bạch thế này "
Mộ Tử
" Thật là mong, thật mong tính mạng mình có thể trở lại "
Mộ Tử
" Cầu xin ông trời hay cho tôi cơ hội một lần nữa "
Mộ Tử
" Mình muốn tất cả âm mưu đều rõ ràng trước mắt, mình muốn kẻ đứng sau phải trả giá thật nhiều. Rốt cuộc người hại mình là ai? "
Mộ Tử
[ Mở mắt ]Đây là... bệnh viện?
Mộ Tử
Đây là.. [Nâng tay, nhéo nhẹ] A.. bàn tay này..
Mộ Tử
" Mình vẫn còn sống.. nhưng đây là.. thân xác của ai? "
Bạch Vi
Làm sao bây giờ, Tử Tử vẫn luôn bất tỉnh [ Vừa đi vừa nói ] bác sĩ nói cứ như vậy mãi sẽ nguy hiểm đến tính mạng...[ Nhìn thấy ] Tử Tử
Bạch Vi
[ Chạy tới ] Tử Tử, con đã tỉnh, sao rồi có thấy khó chịu ở đâu không . [ Lo lắng ] Lần sau không được làm việc điên rồ nữa đấy, làm mẹ đau lòng muốn chết.
Mộ Tử
" ??? Đây không phải là Bạch A Di sao? "
Mộ Tử
" Cô ấy gọi mình là Tử Tử, không lẽ mình đã biến thành.. cô con gái nuôi của Mộ gia: Mộ Tử "
Bạch Vi
[ Lau nước mắt ] May mắn thay là anh trai con kịp thời đưa con đến bệnh viện, bằng không thì .....mẹ biết làm sao bây giờ.
Mộ Tử
" ??? Anh trai. Giờ mình là Mộ Tử vậy anh trai ở đây không phải là Mộ Dung Thừa sao[ Tâm tình phức tạp ]
Tô Tử là vợ của Mộ Tắc Ninh mà Mộ Dung Thừa là em trai cùng cha khác mẹ của chồng cô
Vậy mà lại từ em chồng lại biến thành anh trai
Bối cảnh cũng lộn xộn ghee à
Mộ Tử
" Hơn nữa tên này âm hiểm xảo trá, lại còn hay ghi thù!!!!!! "
Bạch Vì thấy cô ngây ngốc nhìn Mộ Dung Thừa liền không khỏi lo lắng
Bạch Vi
Tử Tử, con làm sao vậy, con.. con có nhận ra mẹ không? Đây là anh trai con, con không nhớ sao?
Mộ Dung Thừa
[ Mỉa mai ] Nó say rượu cắt cổ tay, cũng không phải cắt hỏng đầu óc, sẽ không bị mất trí nhớ đâu.
Mộ Tử
" Anh trai à miệng anh còn có thể độc hơn được nữa không "
Bạch Vi
[ Nhíu mày, nhẹ nhàng nói ] Tử Tử còn nhỏ, con bé nhất thời không nghĩ ra, con đừng như vậy với con bé.
Mộ Dung Thừa
[ Thản nhiên] Cũng bởi vì mẹ nuông chiều nên nó mới có thể trở nên ngu ngốc như vậy.
Mộ Tử
[ Đỏ mặt ] " Tôi là công tố viên ưu tú hắn vậy mà dám nói tôi ngu ngốc? "
Mộ Tử
[ Nghĩ lại ] Có lẽ mình thật sự ngu ngốc, đến ai là người hại chết mình còn không biết [ Cắn môi, oán giận]
Thái độ im lặng nãy giờ của cô làm hắn phải lau mắt nhìn lại.
Bình thường thì cô đã rống to hét ầm lên như bệnh tâm thần rồi
Nhưng rồi hắn không quan tâm, miệng cũng độc mồm mà nói mỉa mai cô
Mộ Dung Thừa
[ Lạnh lùng ] Cô cũng không soi lại mình, dựa vào tự tử để kéo chân người đàn ông đó sao. ha chi bằng cô trực tiếp đi phẫu thuật thẩm mỹ đi.
Bạch Vi
Dung Thừa [ Tức giận ] Sao con có thể nói như thế với em gái con chứ
Mộ Dung Thừa
Con nói sai sao [ Cười mỉa mai ] À, không chỉ khuôn mặt này mà đầu óc cũng nên trang điểm lại một cái, vì đang ông mà tự tử, đúng là rất có tiền đồ.
Mộ Tử
" Đây mà là anh trai gì chứ, rõ ràng là kẻ thù "
Bạch Vi
[ Đau đầu, bất lực ] Tử Tử đã làm sai chuyện, con với tư cách là anh trai có thể từ từ dạy con bé, có thể… đừng nói những lời đả thương con bé như thế không? Con bé còn nhỏ, lớn lên rồi sẽ không làm những điều đó nữa.”
Mộ Dung Thừa
[ Cười nhếch mép, hờ hững ] Em gái đã không có việc gì rồi, vậy con đi trước.
Bạch Vi
Em gái con đang bị bệnh con còn đi đâu?
Mộ Dung Thừa
[ Dừng chân, lạnh lùng ] “Bạn gái của con bị bệnh, hiện đang trong bệnh viện này, con đi xem thử.”
Bạch Vi ngẩn người vì là lần đầu tiên nghe Mộ Dung Thừa nói có bạn gái
Bạch Vi
[ Suy nghĩ ] “Vậy con chăm sóc cho người ta, đợi con bé tốt rồi, mang về nhà ăn cơm một bữa.”
Mộ Dung Thừa
[ Nhíu mày, lạnh lùng ] Để sau đi
Bạch Vi
[ Thở dài ] “Anh trai con lần đầu có bạn gái, khó trách sẽ coi trọng chút, trong khoảng thời gian con hôn mê, anh trai con kỳ thực rất lo lắng cho con đấy.”
Mộ Tử
[ Khóe môi giật giật ] "Lần đầu có bạn gái? Mẹ của con ơi, người đừng có đùa con, con của người, bạn gái nhiều như minh tinh thay quần áo chưa bao giờ cùng một loại, kiểu dáng phong cách lại còn phong phú."
Bạch Vi
[ Ngượng ngùng ] Tử Tử à, con đừng nóng giận, trở về mẹ nhất định sẽ bắt anh trai xin lỗi con.
Mộ Tử
Mẹ cho con cái gương[ Sờ mặt, lo lắng ]
Bạch Vi
[ Mở túi ] Gương của con
Chap 2
Mộ Tử
[ Giật mình, thở dốc ] Quỷ... quỷ sao
Tóc màu tím, mắt kẻ rất đậm, môi màu đen, đến cả móng tay cũng màu đen! Cả người từ trên xuống dưới giống như một phù thủy Gothic đen tối.
Mộ Tử
Mặt của con như thế này là thế nào? [ Khóc trong lòng ]
Bạch Vi
[ Sợ hãi, vội vàng ] Đừng có gấp, đồ đạc đều được mẹ để ở đây rồi. Lúc con vừa được đưa đến bệnh viện phải mang mặt nạ dưỡng khí, nên đã được lấy xuống, không bị mất.
Trong tay Bạch Vi là vòng tay, bông tai, còn có vài chiếc nhẫn, chính là khuyên mày cùng khuyên môi.
Bạch Vi
[ Ôn nhu, dỗ dành ] Tử Tử đừng vội, để mẹ đeo lên cho con, đảm bảo sẽ giống trước kia.
Mộ Tử
[ Đưa tay lau một bên kẻ mắt ] Mẹ mua cho con một bình tẩy trang
Bạch Vi có phần kinh ngạc
Tử Tử không bao giờ tẩy trang, bao gồm cả lúc ngủ. Bạch Vi đã không nhớ rõ gương mặt thật của con gái bà nữa rồi
Tô Tử dứt khoát che mặt bằng khăn trải giường, nằm trên giường bất động như xác chết
Mộ Tử
Mẹ, làm ơn.... tẩy trang
Bạch Vi
.....À, à! Được rồi, mẹ đi mua ngay, đừng khóc. Mẹ sẽ quay lại ngay lập tức. [ Vội vàng ]
Sau khi dày vò khuôn mặt 7749 lần
Khiến nó khô rát cô mới chịu buông tha
Trong gương là thiếu nữ non nớt thanh thuần, có một đôi mắt đen trong veo như nai con, đuôi mắt hơi cong mang theo trời sinh quyến rũ, là một tiểu mỹ nhân hiếm thấy.
Tô Tử nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng như tuyết tinh tế trong gương, nhưng một khuôn mặt khác lại xuất hiện trong tâm trí cô - cô đang mục nát dưới dòng sông với khuôn mặt không thể nhận ra, đáng sợ và xấu xí.
Mộ Tử
Phải có sổ sách, tính toán kỹ lưỡng rồi.
Bạch Vi đã giúp Tô Tử hoàn thành các thủ tục xuất viện, giúp cô đóng gói các đồ dùng trong phòng bệnh, để Tô Tử ngồi trên giường bệnh xem TV.
Vài ngày ở chung khiến cho Tô Tử càng hiểu rõ, mẹ cô chính là người mẹ tốt, người vợ tốt, mà Mộ Tử tính tình có chút quái gở.
Nhưng giờ cô sống lại rồi
Sẽ không như trước đây nữa
Mộ Tử
[ Cầm điều khiển bật TV ]
Vô tình ấn trúng kênh truyền hình phát tang lễ của cô
____NỘI DUNG CHƯƠNG TRÌNH____
" Đệ nhất Công tố viên Tô Tử của thành phố Thanh Giang đã ngoài ý muốn rơi xuống nước bỏ mình vào ngày kỉ niệm kết hôn tròn một năm. "
" Nơi mất của cơ thể không rõ "
Mộ Tử
[ Trầm tư suy nghĩ ]
Mộ Dung Thừa
[ Cầm bịch thanh long bước vào ]
Mộ Dung Thừa
[ Ngẩn người ] Ồ cuối cùng cũng ra dáng con người
Bạch Vi
[ Cao hứng ] Dung Thừa, con tới đón em gái xuất viện sao? À còn cố ý mua hoa quả nha, nhanh cảm ơn anh trai đi nào.
Mộ Tử
[ Liếc qua túi hoa quả ] Em không muốn ăn
Mộ Tử
"Mình ghét nhất là ăn thanh long, nói ngọt không ngọt, vị lại nhạt, bên trong còn rất nhiều hạt đen nhỏ. Thật ám ảnh. "
Mộ Dung Thừa
[ Cười lạnh ] Vốn dĩ cũng không phải mua cho em đâu.
Mộ Dung Thừa
[ Để ý đến TV ]
Mộ Dung Thừa
[ Đi qua,tắt ] Em là vội vã muốn chết hay vội vàng muốn đi đầu thai? Vừa tỉnh mới có vài ngày, không thể chờ đợi được xem tang lễ của người khác à! [Tức giận ]
Tô Tử
━Sững sờ mất 2 giây
Bạch Vi
Mộ Tử
[ Tức giận,Ném điều khiển ] Mẹ ơi, đồ đạc đã thu dọn xong chưa ạ? Chúng ta đi thôi.
Mộ Tử
" Nơi có hắn thật không muốn ở lại chút nào. "
Bạch Vi
[ Lúng túng ] Dung Thừa, con.... cùng chúng ta trở về sao?
Mộ Tử
[ Châm chọc ] Con đi đầu thai đấy, gọi anh ấy theo làm gì
Mộ Dung Thừa
[ Âm trầm ] Em nói thử một lần nữa xem
Mộ Tử
[ Giật mình, núp sau lưng Bạch Vi ]
Mộ Dung Thừa hung dữ cầm túi thanh long rời đi
Truớc khi đi còn liếc xéo cô chằm chằm
Bạch Vi
Ơ Thừa, con không trở về nhà sao?
Mộ Tử
[ Kéo tay Bạch Vi ] Mẹ, để anh ấy yên đi, chắc anh ấy đi gặp bạn gái
Mộ Tử
Chúng ta đi nhanh thôi, đi nhanh thôi
Bạch Vi
[ Do dự ] Bạn gái Dung Thừa nằm viện nhiều ngày rồi, chúng ta có nên đến xem không?
Mộ Tử
[ Đảo mắt trong lòng ] Anh trai lại không cho biết số phòng và tên, rõ ràng anh ấy không muốn cho chúng ta quấy rầy, đi thôi, đi thôi, chúng ta về nhà.
Tại phòng chăm sóc đặc biệt
Bên trong sang trọng bên ngoài có vệ sĩ trông coi
Mộ Dung Thừa
Thế nào, vẫn không nhớ ra cái gì sao?
Vệ sĩ
[ Cung kính ] Hồi sáng bác sĩ có tới kiểm tra, nguyên nhân mất trí nhớ vẫn không rõ, bác sĩ nói có thể là tạm thời, chỉ là thân thể đã khôi phục, lúc nào cũng có thể ra viện.
Mộ Dung Thừa
[ Trầm mặc, bước vào ]
Mộ Dung Thừa
[ Tỏ vẻ dịu dàng ] Hôm nay cảm giác như thế nào? Bác sĩ nói cô đã có thể xuất viện.
...
Nhưng mà... tôi không nghĩ ra cái gì cả.[ Khẩn trương ]
Mộ Dung Thừa
[ Đặt túi hoa quả lên bàn, lấy thanh long bóc ra ]
Mộ Dung Thừa
[ Bóc thanh long ] Không có vấn đề gì, cô không nhớ rõ chuyện gì, tôi có thể nói cho cô biết – cô gọi là Hứa Thi Hàm, một sinh viên năm cuối của Học viện Thiết kế Thanh Giang, vài ngày trước cô trượt chân ngã xuống hồ, là tôi đã cứu cô.
Mộ Dung Thừa
Tôi là bạn trai của cô, từ nay tôi sẽ chắm sóc co
Hứa Thi Hàm
[ Đỏ má, e lệ ]
Mộ Dung Thừa
[ Cắt thanh long ] " Ăn chút hoa quả đi [ Nhàn nhạt ]
Hứa Thi Hàm
[ Cầm nĩa, xóc 2 miếng cho vào miệng nhai ]
Mộ Dung Thừa
[ Nhìn chằm chằm, cau mày ]
Hứa Thi Hàm
[ Không thoải mái ] Không có khẩu vị, lát nữa em sẽ ăn…
Mộ Dung Thừa
[ Nhìn, cười ] Không thích ăn sao? Không sao, lần sau mua cho em cái khác.
Cô cũng không nói cô không thích ăn
Ánh mắt Hứa Thi Hàm rơi vào đĩa đựng thanh long trước mặt, tươi và ngon ngọt.
Hứa Thi Hàm
" Lần sau không được ăn nữa sao "
Chap 3
...
Người hầu: Bạch phu nhân, Mộ tiểu thư.
Mộ Tử
[ Hòan hồn ] " Bây giờ mình là con gái nuôi của Mộ gia "
Trong khu vườn bán vòm sau sân biệt thự
Một biệt thự nhỏ kiểu phương Tây
____Tại phòng ngủ Mộ Tử____
Bạch Vi
Mấy ngày nay đều ở trong bệnh viện, không tham gia tang lễ của chị dâu, lát nữa nên đi thắp cho chị dâu con một nén hương.
Mộ Tử
Vâng, cũng phải thắp nén hương chứ. [ Gật đầu ]
Bên trên một nén nhang, phù hộ chính mình một lần trọng sinh sẽ không uống phí, có oán báo oán, có ân báo ân, có chuyện gì, cũng nên chấm dứt đi.
Cô nhìn vào biệt thự cách đó không xa, nghĩ thầm: hung thủ hại chết mình, đang ở trong tòa nhà đó...
Bạch Vi thắp nhang cho Tô Tử.
Mộ Tử học theo, khấn hương ba lần.
Khi cô rời đi có đi ngang qua phòng khách, cô thấy chồng mình Mộ Tắc Ninh.
Mộ Tử
[ Đi chậm lại, quan sát ]
Mộ Tử
[ Bất ngờ ] " Kiều Tĩnh Gia, sao lại là cô ta. "
Kiều Tĩnh Gia
[ Ôm hộp đồ đi đến chỗ Mộ Tắc Ninh ] Tắc Ninh, em thu thập di vật của chị Tô không được nhiều lắm, còn có những cái này là một chút tư liệu bên công tác. Em sẽ bàn giao cho cục lưu trữ bên Viện Kiểm Soát, anh nhìn lại xem có cần lưu giữ những vật phẩm cá nhân nào hay không.
Mộ Tắc Ninh
[ Uống rượu, không đáp ]
Kiều Tĩnh Gia
[ Than nhẹ, lấy ly rượu trên tay Mộ Tắc Ninh xuống ] Đừng uống nữa, chị Tô trên trời có linh, cũng không muốn chứng kiến anh như bây giờ...
Mộ Tắc Ninh
[ Ngẩng đầu, khàn giọng ].... Có phải cô làm không?
Kiều Tĩnh Gia
[ Mặt trắng bệch, mắt ngấm lệ ] Anh hoài nghi em? Trong mắt anh em là loại người này sao?
Mộ Tắc Ninh
Thật xin lỗi [ Ôm cô vào lòng ,giọng đau đớn ] Tôi chỉ là không nghĩ ra là cô ấy..... vì cái gì....
Kiều Tĩnh Gia
Chị Tô là vì anh... [ Mắt gợn sóng nước ôm Mộ Tắc Ninh ] Chúng ta không thể để cho chị ấy lãng phí tâm huyết. Nếu ai đó ngoài kia biết rằng chị ấy tự tử, sẽ không nhận được tiền bảo hiểm!
Mộ Tử
" Haha một người là chồng một người là bạn, tôi chết chưa tìm thấy xác vậy mà họ đã bên nhau rồi. "
Kiều Tĩnh Gia
Tắc Ninh, anh tỉnh lại đi, chị Tô làm như vậy tất cả đều là vì anh! Anh nhất định phải lấy được tiền bảo hiểm, trợ giúp Mộ thị chuyển nguy thành an, chị Tô trên trời có linh thiêng cũng sẽ cảm thấy vui mừng đấy.[ Khóc lóc, kể lể ]
Mộ Tắc Ninh
[ Thống khổ, nhắm mắt ] Là tôi hại cô ấy....
Mộ Tử thấy một màn như vậy, không biết nên làm gì.
Cô như rơi vào hầm băng, cả người phát lạnh, đến tâm cũng lạnh lẽo.
Chồng của cô thế mà lại dễ dàng tin lời của Kiều Tĩnh Gia, cho rằng... cô tự tử…
Một khi đã xác định rằng vợ mình chết vì tự tử, điều đó có nghĩa là Mộ Tắc Ninh đã chọn từ bỏ việc điều tra chân tướng.
—— không có âm mưu, không có hung thủ, cái chết của cô chỉ là do cô tự nguyện dâng ra tánh mạng.
Đúng rồi, hắn giờ chỉ nghĩ đến tiền bảo hiểm, như thế nào lại đi cẩn thận suy tính, nguyên nhân cái chết thật sự của vợ mình..
Nội tâm Mộ Tử oán hận cuồn cuộn nổi lên.
Cô chịu sự phản bội! chịu sự lừa gạt!chịu sự mưu sát!
Hai người trên sofa tựa vào nhau, giúp nhau an ủi thộ lộ hết, như một đôi uyên ương, thân mật lại vừa hòa hợp.
Bọn họ càng giống vợ chồng.
Quay người lại, cô đụng phải 2 đứa con gái của trưởng nam Mộ gia – Mộ Vân cùng Mộ Linh.
Mộ Linh
[ Khinh thường ] Này! Ma xấu xí! Cô làm gì ở chỗ này
Mộ Tử
[ Không thèm để ý, trực tiếp đi qua ]
Mộ Linh
[ Tức giận ] Này! Cô đứng lại đó chôi tôi ! Ma xấu xí! Cô điếc sao! Nghe được tôi nói chuyện không đó
Mộ Tử
[ Dừng chân, lạnh lùng ] Cô gọi tôi?
Mộ Linh kinh ngạc trước ngoại hình này của cô
Cô ta cảm thấy chướng mắt trước khuôn mặt có vẻ đpẹ tinh khiết này
Mộ Linh
Tôi đúng là gọi cô đấy, suốt ngày mặc quần áo đen như mực khắp nơi dọa người, không phải ma xấu xí còn là cái gì ?
Mộ Tử
[ Mặt không cảm xúc ] Gia giáo không tệ, đợi đại ca trở về, tôi sẽ hảo hảo khích lệ các người với anh ấy.
Mộ Linh
[ Tức giận, lao đến toan túm tóc cô ] Cô dám mách ba tôi
Mộ Tử
[ Tránh được, ấn mặt cô ta xuống đất ]
Mộ Linh
[ Khoang miệng đầy máu đỏ tươi ] Aaaaaaa
Tiếng hét thu hút một đám người chạy ra xem hỗn loạn
Mộ Tắc Ninh
[ Đi tới, quát ] Xảy ra chuyện gì hả?
Mộ Linh
[ Khóc dữ dội ] Chú ơi, chú có thấy không? Là Mộ Tử đẩy cháu!
Cô ta sợ Mộ Tắc Ninh ra chậm không nhìn thấy nên kéo tay chị cô ta
Mộ Linh
Chị! Chị nhanh nói cho chú a! Là Mộ Tử đánh em!
Mô Vân
[ Tức giận trong lòngg ]
Mộ Linh
[ Bực bội, xông đến quát Mộ Tử ]Cô điên rồi sao! Cô xem cô đã làm chuyện tốt gì?!!!
Mộ Tử
[ Bình tĩnh, hờ hững ] Cô muốn kéo tóc của tôi, tôi chỉ tránh sang một bên, ai mà biết cô sẽ ngã.
Mô Vân
Cô nói bậy bạ gì đấy[ Tức giận ] Cô tưởng tôi bị mù sao?
Kiều Tĩnh Gia từ trong túi lấy lấy ra tờ giấy, muốn giúp Mộ Linh đè lại khóe miệng
Kiều Tĩnh Gia
[ Sốt ruột ] Trước đừng cãi nhau, tranh thủ đến bệnh viên xem thế nào, Tiểu Linh chảy rất nhiều máu! Không phải bị thương ở răng chứ?
Mộ Linh
[ Mặt trắng bệch, sợ hãi] " Mình không muốn lắp răng giả đâu "
Mộ Tắc Ninh
Chú lái xe đưa 2 đứa đến bệnh viện [ Bực bội ]
Kiều Tĩnh Gia
Anh không thể lái xe sau khi uống rượu, vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi, để Tiểu Trương mang bọn em đi cũng được.
Mộ Tử
[ Siết chặt tay ] " Kiều Tĩnh Gia rất quen thuộc với Mộ gia, lại còn biết tên người lái xe của Mộ gia?”
Mộ Tắc Ninh
[ Đau đầu ] Để Tiểu Trương lái xe, tôi đi cùng mọi người.
Cô di về trang viên như thể hết thảy mọi chuyện không liên quan đến mình
Giữa đường thì gặp Bạch Vi quay lại tìm cô
Bạch Vi
[ Nhìn phía sau cô ] Phía trước xảy ra chuyện gì sao? Hình như mẹ nghe thấy Mộ Linh đang khóc.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play