Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Hệ Thống: Ký Chủ Nhà Ta Ko Biết Yêu

Không gian di nguyện

nhv lề đường
nhv lề đường
Đồ xấu xí
nhv lề đường
nhv lề đường
Đồ vô dụng
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Đừng nói nữa mà
nhv lề đường
nhv lề đường
Mày xấu thì mày chấp nhận đi cái con ko ra gì
nhv lề đường
nhv lề đường
vì mày xấu cha mẹ mày nới bỏ mày đó kẻ vô dụng
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Ko, ko phải như vậy mà
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Anh...anh yêu em mà... đúng ko
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Anh sẽ ko bỏ em đâu đúng ko
nhv nam
nhv nam
Cô nghĩ sao tôi lại đi yêu một kẻ xấu xí như cô chứ
nhv nam
nhv nam
Từ trc tới nay tôi chỉ coi cô là máy rút tiền của tôi thôi
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Tại sao lại đối sử với tôi như vậy
nhv nam
nhv nam
Nếu cô ngoan ngoan giao toàn bộ tài sản ra đây tôi có thể châm chước đối sử với cô như trc
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Anh là đồ khốn nạn
nhv nam
nhv nam
Tôi là vậy đó cô lm gì đc tôi
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Ha...
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Anh đừng có mơ mà lấy đc
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Trong di chúc của tôi tất cả tài sản đều cho cô nhi viện, nơi đã cưu mang tôi
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Các người sẽ ko có 1 đồng nào
nhg nữ
nhg nữ
Con nhỏ chết tiệc (đâm 1 nhát vào bụng cô)
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Tại sao vậy, cậu là bạn của tôi mà
nhg nữ
nhg nữ
Tao cũng chỉ vì mớ tài sản đó mới chấp nhận chơi với mày thôi
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
Các ngươi...
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
* Phía trc là ko có đng, phía sau cũng ko có đng *
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
( Nhảy xuống biển)
Cô trc khi xuyên
Cô trc khi xuyên
* Chết rồi sẽ ko phải nghe những lời nói đó nữa *
_________________"
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Ưm,....
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Lại mơ thấy quá khứ nữa rồi
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
NovelToon
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Túc chủ, tới lúc lm nhiệm vụ rồi
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Xin ngài giúp ta
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Kết cục của ngươi là hồn siêu phách tán❄
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Ta đã chết rồi , h ta ko còn gì để hối hận nữa
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Di nguyện của ngươi❄
Nguyên chủ
Nguyên chủ
- Giúp tôi chăm sóc cho anh ấy lúc anh ấy còn trong bệnh viện - tôi muốn đám người bạc tình bạc nghĩa đó phải hối hận vì đã bỏ bê anh ấy lúc anh ấy bệnh - tôi muốn nhận lại và chăm sóc người mẹ mà tôi đã chê là "nghèo nàn, dơ bẩn"
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Tử thố❄
Tử thố
Tử thố
Cung chủ có gì căn dặn
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Linh hồn di nguyện❄
Tử thố
Tử thố
Vâng, (đưa linh hồn đi)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Quá khứ của cô ấy❄
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Là...

Quá khứ kiếp trc (cốt truyện)

017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Đây là thế giới hiện đại thanh xuân vườn trường
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Nam chính : Nhật Bình 18t , là thiếu gia Nhật gia đứng top 20 TG
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Nữ chính: Đào Thanh 17t là nữ thần của trng, gia thế đứng top 35 TG
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Nguyên chủ: Trần Manh Vũ, 17t học cùng lớp với nữ chính vừa xấu vừa nghèo, là tiểu thư thất lạc của Trần gia tóp 3 TG
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Boss: Ân Hàn 17t, bệnh nhân ung thư đang điều trị, là thiếu gia Ân gia đứng đầu thế giới
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Quá khứ kiếp trc của nguyên chủ là
Lúc sinh ra bị bế nhầm, cha cô vì lao lực quá nên đột quỵ mà chết, mẹ cô sau khi bt mk con mk bị bế nhầm thì đổ bệnh sau 17 năm Trần gia tìm đc cô nhưng trần gia lúc này đã phá sản, cô gặp mẹ đã chửi bà vừa nghèo nàn vưag dơ bẩn, khiến mẹ cô kích dộng đến phát bệnh mà chết
Nam nữ chính vì học chung lớp 1 người là nữ thần 1 người là nam thần còn là thành viên hội học sinh, 2 người lm việc học tập với nhau, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy 2 người yêu nhau, nguyên chủ thấy vậy nên rút lui, nhưng vì nam chính cứ chỉ bài cho nguyên chủ riết nên nữ chính bày kế hại cô nhưng lại đổ lỗi là cô hại nữ chính khiến nam chính ghét cô từ đó xa lánh cô
boss bị bệnh từ nhỏ thường xuyên phải nhập viện, tới 3 tháng trc khi thi thì đột nhiên bệnh trở nặng phải nhập viện, ba mẹ anh thì ở nc ngoài công tác ko thể chăn sóc anh nên đã giao cho họ hàng như ko ngờ họ lại đối sử tệ bạt với anh, ko chăm sóc anh đàng hoàng họ mua đồ tới để đố cho anh tự sử còn chuyền anh từ phòng chăm sóc đặc biệt xuống phòng bthng, sau đó để anh tự sinh tự diệt
Cô và anh gặp nhau đc vài lần nên anh đã thích cô nhưng cô thì ghét bỏ chê bai anh chửi anh hôi hám dơ bẩn, tuy vây nhưng vào vụ hỏa hoạn ở kí túc xá nữ, anh đã xông vào đám lửa để cứu cô nhưng do bị bệnh nên anh chết trong đám cháy cô thì bị ngạt thở nên đã trên từ lâu, sau đó cha mẹ anh bt đc mọi chuyện họ hàng đã lm và sử lý họ, cha mẹ anh cũng đã điều tra vụ cháy sau đó thì cho công ty nhà nam nữ chính bay màu, mẹ anh đã xem cuốn nhật kí bt đc anh yêu cô nên đã an táng 2 người chung với nhau

TG1: Thanh xuân vườn trường #1

Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Đi❄
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Loandding cổng: 0...20...50...70...100
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Cổng đã mở
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Đi vào)
lớp học
nhg nữ
nhg nữ
Cô giáo: em dậy ngay cho cô, đã học dở rồi còn ngủ trong lớp
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Ngồi dậy)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Chép bài)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
*ko muốn đi học chút nào*
nhv lề đường
nhv lề đường
Cậu ta đnag chép bài kìa
nhg nữ
nhg nữ
Học sinh: chắc nay trời mưa quá
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Đập bàn) IM COI❄
cả lớp im lặng
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Chép bài tiếp)
tua h ra về
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Gõ cửa)
cốc cốc cốc
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Ai vậy (mở cửa)
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Manh vũ
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Ko tính cho con vào nhà à❄
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Con vào đi
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Đi vào)
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
(Tính rót nc)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Để con❄(ngăn bà)
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
(Thu tay)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Rót)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Mẹ uống đi❄
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
(Mừng rơi nc mắt)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Sao lại khóc❄
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Mẹ ko sao
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Tại mẹ vui quá thôi
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Đây là bản thiết kế của con❄
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Mẹ hãy tiếp tục dự ắn của công ty đi ❄
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
(Xem bản thiết kế)
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
NovelToon
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
NovelToon
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
NovelToon
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Đẹp quá
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Nhưng nhà chta lm gì còn tiền mà tiếp tục dự án
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Chuyện này con sẽ lo mẹ yên tâm ❄
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
H con có việc ra ngoài lát con về ăn cơm ❄
Mẹ nguyên chủ
Mẹ nguyên chủ
Ờ đc, về sớm nha con
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Dạ❄
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Rời đi)
bệnh viện
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Cho hỏi bệnh nhân Ân Hàn ở phòng nào❄
nhg nữ
nhg nữ
Y tá: (tra trên máy tính)
nhg nữ
nhg nữ
y ta : là phòng 204
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Đi)
phòng 204
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Mở cửa)
trong phòng toàn rác và đồ ăn bốc mùi rải rác quanh phòng
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Đám người đó thật là❄
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Đi vào)
cô đeo khẩu trang vào và dọn sạch sàn nhà
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Đứng lên) xong rồi❄
một cảnh tượng khiến cô trợn tròn mắt khi thấy...
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
NovelToon
anh đang nằm trên một đống rác
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Sao mấy người này có thể để như vậy chứ❄
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Vì đống rác này mà bác sĩ ko dám vào khám hạ bệnh tình của anh ngày càng nặng
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Đúng là quá đáng❄
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Trèo lên và dọn rác trên giường)
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
(Yếu ớt mở mắt)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Tôi lm bạn tỉnh à❄
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Manh... Vũ
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
tôi đây❄
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Bạn cần gì à❄
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
(Ôm cô)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
A❄
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Bạn lm gì vậy❄
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Cảm ơn...
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Bạn còn ko buông ra là tôi ko thèm tới nữa đâu
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Như vậy là đủ rồi
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Đc, em chăm sóc... tôi đã mãn nguyện rồi...
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Khụ khụ...
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Buông ra tôi đi lau sàn❄
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Ko cần lau đâu...tôi quen rồi
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Tôi lấy cháo cho bạn ăn❄
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Tôi ko đói...
nhv lề đường
nhv lề đường
Dì: (Mở cửa thẩy vào)
nhv lề đường
nhv lề đường
Dì: ăn đi, đừng có để chết đói đó
nhv lề đường
nhv lề đường
Dì: tao còn phải lấy tiền từ cha mẹ mày
nhv lề đường
nhv lề đường
Dì: (Rời đi)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Quá đáng❄
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
(Buông ra)
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Em về đi...
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
(Cầm bịch đó bỏ dỏ rác)
cô cột bịch lại rồi đi rữa tay sau đó quay lại cho anh ăn cháo
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
A nào❄
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
Tôi ko ăn
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
ĂN NHANH LÊN❄❄❄
017: Thất Bạch
017: Thất Bạch
Túc chủ à cậu ta là người bệnh, cô nhẹ nhàng xíu
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
" Ta đang rất nhẹ nhàng"
Ân Hàn_anh
Ân Hàn_anh
(Ăn)
Trần Manh Vũ_cô
Trần Manh Vũ_cô
Ngoan lắm❄

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play