Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BLUE LOCK×Allisagi] Chúng Ta Là Một Đội

Chapter 1.

Lưu Ý: Cốt Truyện Không Giống Trong Phim Hoàn Toàn.
Sau khi công bố các thành viên vào một đội cậu và những người khác được nhiệm vụ tự huấn luyện bản thân trong vài tuần
Quay lại hiện tại, cậu đang trên đường tới phòng ăn đi qua một căn phòng cậu nhìn thấy một chàng trai với mái tóc màu xanh lá đậm cùng với khuông mặt thanh tú
Cậu nhìn thấy cậu ta đang miệt mài tập luyện và không quan tâm gì khác nữa
Cậu thấy lạ khi tên này lại không tập cùng mọi người mà lại ra phòng riêng tập một mình
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Giờ giải lao rồi mà vẫn còn tập luyện sao?”
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Cậu ta cũng chăm chỉ thật..”
Cậu nhìn anh ta đang chăm chỉ luyện tập mà hình như anh ta cũng chẳng biết rằng đang có người đang theo dõi cậu
Khi cậu sải bước đến gần chỗ hắn mới cảm thấy được có một người khác đang ở đây nhìn anh từ nãy giờ
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Chuyện gì?..
Hắn lên tiếng khiến cậu bất ngờ, giọng nói của hắm lạnh lùng đến đáng sợ hắn nói nhưng mắt lại không thèm liếc nhìn cậu dù một chút mà lại cứ nhìn thẳng về phía trước và vẫn miền mài tập luyện
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Không có gì!
Cậu khựng lại nhìn hắn rồi nói với giọng điệu quen thuộc mọi ngày
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Nếu không có gì thì đừng có vô mà làm phiền tao
Chỉ với một câu của nói của hắn cũng đã khiến cậu tức điên lên giọng nói khêu khích nhưng đầy sự chế giễu
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Hừ, cậu không thể cư xử một cách bình thường như bao người được à!?
Cậu lên giọng một cách phàn nàn nhất và rất khó chịu nhưng hắn vấn không có chút biểu cảm gì vẫn cứ là khuông mặt vô cảm đó
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Mày phiền phức thật.. Mau biến đi giùm tao
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tên khó ưa, sao lại không đi nghỉ ngơi đi. Dù gì cũng đang giờ giải lao mà
Nghe câu nói của cậu khiến hắn có chút buồn nôn hắn cảm thấy cậu như đang thương hại cho hắn vậy
Hắn nhíu mày và cuối cùng mới hướng mắt liếc vào cậu từ trên xuống dưới cùng với sự lạnh nhát vô đối rồi cuối cùng mới nói ra một câu
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Mày đang lo lắng cho tao à, buồn nôn quá đấy
Cậu tức điên lên vì hắn lấy sự quan tâm ra mà coi ra là thương hại. Cậu bây giờ tức điên lên nhưng vẫn đang cố gắng kìm lại
Hắn liếc nhìn cậu một hồi rồi cũng quay qua luyện tập tiếp cậu thở dài rồi bước thêm một vài bước chân nữa để có thể tới gần cậu hơn
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Này... uống miếng đi
Cậu nhìn thẳng đi phía trước không nhìn vào hắn dù một chút mà bên tay lại cầm một bình nước đưa cho hắn miếng cũng đang uống một bình nước khác
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao không cần
Rin nhíu mày nhìn cậu nhưng cả hai lại không chạm mắt nhau
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tch, Cứ nhận đi, muốn uống hay không uống kệ cậu!
Câu nói đó của cậu cũng khiến Rin có chút khó chịu anh chụp lấy bình nước đó rồi uống ngay lập tức trước mặt cậu
Khi Rin uống chai nước đó cậu luôn lén lút liếc nhìn hắn uống hết chai nước trong lòng lại cười thầm
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Cũng không đáng ghét đến nổi đó...”
Rin uống hết chai nước đó rồi đặt qua một bên sau đó liếc nhìn cậu nhưng lần này lại khác Rin nhìn thẳng vào mắt cậu nên điều đó khiến cậu ngạc nhiên cậu liếc mắt nhìn qua hướng khác vì sợ hắn phát hiện ra cậu đang lén lút nhìn hắn
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Nhìn tao làm gì, mau chóng biến lẹ đi
Mặt cậu nóng và đỏ lên vì tức khi cậu có lòng tốt mà anh lại phũ phàng đến như vậy
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Được rồi, tôi đi là được chứ gì! Tên khó ưa...
Cậu quay mặt và định rời đi thì hắn đột nhiên nói một câu khiến cậu rất bất ngờ
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Cảm ơn...
Cậu cười nhẹ rồi ừm một cái sau đó bước hẳn ra bên ngoài căn phòng thẳng tiến đến phòng ăn
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Đồ ngốc...
Sau khi cậu đi hắn liên tục thì thầm trong miệng với bản thân nói cậu là đồ ngốc một cách miệt mài còn hơn việc tập luyện
Rin thở phào rồi nhìn ra bên ngoài phòng sau đó lại tiếp tục quay đầu lại tập luyện tiếp và cũng cảm thấy có sức sống trở lại
Đến chỗ cậu thì cậu đang tiếp tục đến phòng ăn để một mình thưởng thức buổi ăn và nghỉ ngơi sau một vài phút tập luyện mệt mỏi
Cánh cửa khi cảm nhận có người đứng phía trước nó liền tự động theo phản xạ mà mở toang ra
Bên trong phòng ăn rất vắng vẻ không có một bóng giáng ai ngoài một cậu nam với vẻ mặt thanh tú và mái tóc trắng óng mượt với chiều cao khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ
Người luôn trốn tập luyện mỗi ngày và có thời gian ở đây nhất không ai khác ngoài Nagi cả, anh dường như luôn ngồi trên chiếc ghế và dài dược trên chiếc bàn ăn trên tay không bao giờ buông chiếc máy chơi game
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Nagi, cậu lại trốn luyện tập nữa à?
Nghe thấy giọng cậu anh trợn tròn mắt liếc cậu bất ngờ vì đã đến giờ nghỉ ngơi rồi à, anh còn. không để ý cả giờ giấc
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Isagi?...
Anh chóng càm lên chiếc bàn hai tay cầm máy chơi game vươn thẳng lên phía trước trông rất mệt mỏi và uể oải liếc cậu một lúc rồi hướng mắt nhìn vào máy chơi game nhưng miệng lại yếu ớt thì thầm tên cậu
Cậu thở dài rồi bước từng bước đến chỗ bàn của anh sau đó ngồi kế bên anh chóng tay lên càm nhìn anh
Anh không quan tâm những hành động của cậu mà vẫn cảm nhậm được cậu đang ngồi cạnh mình
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ít nhất cậu cũng phải tham gia huấn luyện chứ, sao lại trốn như vậy?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Mọi người mà biết thì sẽ mắng cậu đấy, Nagi
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Ưm... nhưng tôi lười lắm
Giọng anh ta chán nản trả lời cậu còn cậu thì lại thở dài một lần nữa sau đó vỗ vỗ nhẹ vào đầu anh như đang tiếp thêm sức lực
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Nagi à, ít nhất cũng vận động cơ một chút đi chứ
Những cú vỗ nhẹ vào đầu của cậu khiến anh cảm thấy thoải mái dù chỉ là vài cái vỗ nhẹ vào đầu nhưng anh lại cảm thấy rất hài lòng hình như anh ta rất thích nó
[1148 chữ =))]
Sau khi vỗ vài cái anh ngước qua nhìn cậu ánh mắt cầu xin và long lanh trông như một chú mèo lắp đầy những âm mưu
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Hả, có chuyện gì vậy?
Anh chớp mắt vài cái rồi mới lên tiếng
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Tiếp tục đi...
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Hả??
Cậu nhìn anh khó hiểu không biết ý của anh là gì
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Vừa nãy ấy...
Cậu mới hiểu ra sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên tóc cậu ngượng ngùng vuốt ve nó vì đó giờ đây là lần đầu tiên cậu vuốt ve tóc ai đó một cách thân mật như vậy
Anh vui vẻ hơn chút và nằm dài ra để thoải mái nhất có thể để cậu vuốt ve
Anh bất động hưởng thụ những có vuốt ve ấm áp của cậu miệng không ngừng phát ra những âm thanh vui sướng
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Không ngờ... cậu ta thích như vậy lắm hả ta?”
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Chắc Reo cũng hay làm vậy với cậu ấy nhỉ?”
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Hai người đó thân nhau mà”
Không hiểu vì lý do gì trong đầu cầu xuất hiện lên bao nhiêu câu hỏi về hai người này nhưng đột nhiên từ phía sau có một ai đó lại đánh mạnh vào lưng cậu khiến cậu hét toáng lên
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ah!...
Cậu quay mặt lại nhìn người đó rồi trách mắng cậu ta người luôn tinh nghịch ở mọi lúc mọi nơi bên cậu không ai khác ngoài Bachira
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Hì hì, tìm cậu quá trời!
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Cú đánh khi nãy đau lắm đấy!!
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Ah ah ah, xin lỗi nhé Isagi!
Vì Bachira mà cậu lại ngừng việc xoa đầu Nagi cũng khiến anh khó chịu anh lườm nhóc nhưng nhóc cũng chẳng thua kém mà lườm lại anh
Gần như trước mắt hai người là một nguồn điện lóe qua nhau họ như đang giành lấy cậu
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ủa mà.. nếu cậu ở đây thì mọi người đâu rồi?
Thấy cậu lên tiếng nhóc liền thay đổi sắc mặt
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Ý cậu là Chigiri và Reo à?...
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ừm
Cậu nhìn nhóc và gật đầu trong khi nhóc thì lại do dự và nhún vai
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Tớ không biết, hai cậu ta hình như vẫn còn trong phòng tập
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Bọn họ chăm chỉ thật đấy!...
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Nè nè Isagi, cậu muốn ăn với tớ không!
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Ăn một mình chán lắm!
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ừm được, dù gì cũng đang rảnh
Cậu nhìn anh đang tỏ vẻ tội nghiệp nên quyết định rủ anh ăn cùng nhưng có vẻ nhóc khá khó chịu
Nhưng cũng gật đầu cho qua
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ăn thôi!
𝐄𝐍𝐃
Yadon_Chan
Yadon_Chan
Mới Chapter đầu mà hơn 1000 chữ rồi :))
Yadon_Chan
Yadon_Chan
Mik sẽ ra truyện vào mỗi thứ bảy và chủ nhật nha
Yadon_Chan
Yadon_Chan
Vì mik có lịch bận nên phải đăng bộ này sớm :((

Chapter 2.

_______________
Lát sau cậu cùng anh và nhóc thưởng thức món ăn nhẹ và đi sâu vào món chính dường như nhóc rất thích ăn những món này
Ngồi bên cạnh cậu chính là anh nhưng anh lại không ăn một gì cả anh vẫn nằm dài ra bàn mà chơi máy điện tử
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Nagi, cậu không ăn à?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Hả, tớ lười lắm... không ăn đâu
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Cứng đầu thật, ăn một tí đi!
Nhóc vẫn nhìn cậu và anh đang nói chuyện với nhau nhóc cũng không quan tâm lắm trên tay vẫn cầm chiếc đỉa cùng một miếng thịt và bỏ vô miệng
Nhóc vẫn ngơ ngơ nhìn cả hai nói chuyện nhưng miệng vẫn cứ nhai miếng thịt bít tếch
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Cậu ăn không, tớ mâm cho cậu
Anh nghe vậy thì ngước qua nhìn cậu rồi mở tròn đôi mắt xám xịt anh không chần chừ gật đầu ngay
Cậu phì cười nhẹ rồi lấy cho vào miệng cậu một miếng thịt nhỏ nhóc nhìn cảnh đó thì trợn tròn đôi mắt nhóc nhìn như đang gầm gừ
Nhóc mạnh bạo đặt chiếc đỉa xuống bàn ăn tạo ra một tiếng rầm sau đóa bật người ngồi dậy khuông mặt thì lại tối sầm nhóc gục đầu xuống làm mái tóc che đi mắt nhóc
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Tớ đi lấy nước...
Cậu quay qua nhìn nhóc ừm một cái rồi nhóc đi qua bên kia lấy nước nhóc như đang tức giận một chuyện gì đó
Còn bên chỗ cậu thì cậu vẫn đang ăn từng miếng thịt nhỏ thì đột nhiên từ đằng sau hai bàn tay ấn đầu cậu và anh xuống rồi nhẹ nhàng xoa lấy nó sau đó cười khoái lên
Tabito Karasu
Tabito Karasu
Coi này, trốn tập là không được đâu đấy nhé!
Tabito vừa xoa đầu cả hai người xong lại cười hô hố lên trông rất thích thú chọc ghẹo cả hai
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tabito!
Cậu ngước lên nhìn Tabito đang thích thú trông cậu có chút muốn càm ràm nhưng lại không muốn nói ra
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Thật là, tí nữa là tớ mất nghẹn rồi đó
Tabito Karasu
Tabito Karasu
Vậy sao, cho xin lỗi nhé
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Đau chết đi được...
Đúng lúc đó nhóc cũng mang ba bình nước tới chỗ của cậu nhóc ngồi xuống ghế và đặt ba chiếc bình nước lên bàn ăn
Cậu quay lại nhìn thì thấy đằng sau có thêm bóng của ai đó vì thấy có người nhìn mình nên cũng lộ diện Reo bước ra sau bóng dáng to lớn của Tabito
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Reo hả, nếu vậy Chigiri đâu rồi?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Reo?..
Anh nghe cậu gọi tên Reo thì liền quay mặt lại nhìn Reo với ánh mắt vô cảm nhưng như đang mong chờ điều gì đó
Reo Mikage
Reo Mikage
Chigiri à, cậu ta ta vẫn còn trong phòng tập
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ừm, xuống ăn đi
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Có cần tôi lấy thêm nước không
Nhóc quay mặt lại định đi lấy thêm vài bình nước nữa thì đụng vào một ai đó
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Ui...
Barou Shoei
Barou Shoei
Khỏi cần, tao mang rồi!
Bachira Megurou
Bachira Megurou
Barou??
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Đông đủ rồi nhỉ, ăn thôi nào!
Tabito Karasu
Tabito Karasu
Mấy tên kia cũng chăm chỉ quá nhỉ
Tabito kéo ghế ra và ngồi xuống chiếc ghế hành động đó cũng được lập lại với những người khác
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Để tôi đi mang đồ ăn ra
Barou Shoei
Barou Shoei
Tao đi chung với mày luôn
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ờ ừm..
Cậu và gã đều ngồi dậy và tới chỗ lấy thức ăn sau đó lấy hai mâm thịt bít tếch trên đường chỉ có mỗi cậu không thể thoải mái nổi còn gã thì trông rất tự nhiên
Đang trên đường lại chỗ mọi người gã mở miệng và bất ngờ hỏi cậu một câu khiến cậu hơi ngạc nhiên
Barou Shoei
Barou Shoei
Ê thằng kia, mày trốn tập à?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Hả, gì chứ.. làm gì có!?
Barou Shoei
Barou Shoei
Vậy tại sao mày lại ở đây sớm vậy hả!?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Thì... tôi ra sớm hơn mọi người
Barou Shoei
Barou Shoei
Chắc không?
Gã hầm hừ nhìn cậu khiến cậu có chút sợ hãi nếu gã mà hỏi tới anh thì cậu cũng không biết trả lời sao cho gã tin nổi
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Chắc.. chắc chắn!
Barou Shoei
Barou Shoei
Ừ, mang đồ ăn về cho mấy đứa kia thôi
Barou Shoei
Barou Shoei
Lại để nó la lối
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ừm, được rồi
Sau khi ăn xong cả đám bắt đầu cuốn cuồng nhau đi vào phòng tập để chăm chỉ tập luyện khi tối đến mọi người mới đồng lượt bước ra phòng tập trên cổ mọi người đều khoác một chiếc khăn ướt có chữ Blue Lock
Khuya đến khi các cả mọi người đều đã ẩn sâu trong màn đêm cậu lại không ngủ được mà đi ra phòng ăn
Lại là căn phòng đó khi đi ngang qua cậu vẫn thấy bóng dáng của một người đang thở hổn hển mồ hôi thì liên tục chảy ra
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Rin, tên đó vẫn còn chưa ngủ sao!?”
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Khuya rồi còn tập luyện à?”
Lấy lòng tò mò cậu tiến lại gần chỗ hắn trong âm thầm cậu ẩn mình trong bóng tối lén lút tiếp cận hắn ta
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao biết mày đang ở đây đó
Giọng nói của hắn phát lên khiến cậu bất ngờ nhưng vẫn im lặng
Thấy cậu không trả lời hắn tặc lưỡi
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao không rảnh để chơi đùa với mày đâu, ra mặt đi
Thấy giọng nói của hắn càng ngày trở nên nghiêm trọng cậu mới bước ra với nụ cười tự mãn
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Haha, chào...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Sao mày lại ở đây?
Cậu do dự trước câu hỏi của hắn
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tôi không ngủ được
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Không ngủ được thì đừng có mà làm phiền việc luyện tập của tao
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tôi đâu cố ý đâu chứ
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Nhưng cậu cũng kiên trì thật đấy, không định đi ngủ luôn à?
Hắn nhíu mày
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Mày hỏi chi? khi nào tao muốn ngủ thì tao ngủ không cần mày quan tâm
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Tên đáng ghét!”
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Đừng nói là cậu ở đây từ sáng đến giờ sao!?
Cậu ngạc nhiên hỏi trong khi hắn đang hổn hển trên chiếc máy tập cơ chân
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Ừ, vậy thì liên quan gì đến mày?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ghê thật...
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Thế nào cậu cũng ngất vì mệt
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao không cần mày quan tâm
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ừ ừ, tôi không quan tâm cậu đâu nhé!
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Bớt mơ mộng lại đi!
𝐄𝐍𝐃
Yadon_Chan
Yadon_Chan
Thôi thôi mọi người ơi
Yadon_Chan
Yadon_Chan
Mik sẽ đăng mỗi ngày nha
Yadon_Chan
Yadon_Chan
Không cần đợi thứ bảy chủ nhật đâu :((

Chapter 3.

Dù nói là vậy nhưng cậu vẫn đi lấy cho hắn một chiếc khăn ướt mát nhưng coi bộ hắn không công nhận lòng tốt của cậu lắm
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Có làm gì tao cũng sẽ không nể mày đâu
Hắn vừa dùng chiếc khăn ướt đó lau mặt rồi nói ra những câu nói kiêu căng với cậu
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tôi không thèm!
Câu trả lời của cậu không thể làm hắn phân tâm được hắn thở nhẹ một cái tạo ra một luồng khí nặng nề
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Chẳng lẽ lúc nào nói chuyện cậu ta cũng chẳng nể nang gì ai sao”
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
“Tính cách con người này lạ thật đấy.. cũng là lần đầu mình gặp”
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Sao không về phòng đi?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Hả??
Hắn đột ngột lên giọng làm cậu có chút bất ngờ rồi cũng mau chóng bình tĩnh lại sau vài giây
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Về phòng hả...
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tôi đã nói rồi, tôi không ngủ được nên mới gặp cậu
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Chứ tôi sẽ không rảnh đến nổi ra lén nhìn cậu luyện tập chứ!
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao đâu có hỏi cái đó đâu thằng ngốc!
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Gì cơ chứ, ý cậu là sao!?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tôi ngốc ấy à!?
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Cảm ơn mày...
Đang định chửi hắn thì hắn cảm ơn cậu một lần nữa làm cậu cũng sửng sốt
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Gì cơ?...
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Tao cảm ơn vì mày mang nước với khăn tới cho tao!
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Vậy cũng không hiểu nữa, nói ngốc cũng đúng mà
Vừa có ý tốt về hắn thì lại bị chính hắn dùi tắt cậu điên lên và như muốn nhào tới đánh hắn cho hả giận
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tên đáng ghét nhà cậu có cảm ơn cả ngàn lần tôi không tha!
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Sẽ không có lần thứ nữa đâu thằng ngốc!...
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Nếu, nếu vậy tôi cũng không quan tâm!
Hắn đột nhiên phì cười một cái nhẹ
Itoshi Rin
Itoshi Rin
Thằng ngốc
Nói một câu hắn tiếp tục quay lại tập luyện mà phớt lờ sự giận dữ của cậu đang hừng hực bao quanh căn phòng
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Cậu muốn chết sớm à, đâu cần phải cố gắng vậy đâu chứ?
. . .
Không gian bỗng chốc im lặng hắn cũng im lặng và không trả lời câu hỏi của cậu
Cậu thở dài rồi đi tới phòng ăn cứ tưởng vào giờ cao điểm này căn phòng ăn sẽ tối tăm và âm u nhưng lại ngoài dự đoán
Khi cánh cửa tự động mở ra thì cậu ngạc nhiên với bóng dáng của một người
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Chigiri?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Sao cậu lại ở đây vậy?
Thấy ai đó kêu anh (Chigiri) quay lên nhìn cậu có chút ngạc nhiên và lo lắng nhưng cũng đáp lại
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Isagi
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tớ không ngờ cậu cũng ở đây đấy /lại gần/
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Tớ không ngủ được... chắc cậu cũng vậy
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ừm /ngồi xuống ghế/
Cậu vừa nói vừa kéo chiếc ghế ra và ngồi xuống bên cạnh anh
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Tên Rin đó vẫn còn trong phòng tập riêng à?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ểh Rin sao?
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ừm, cậu ta còn ở đó
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Tên đó đúng là không biết lượng sức
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Không thắng trong đội tuyển U20 chắc chắn là vì kiệt sức
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Không biết vì lý do gì mà lại khiến cậu ta miệt mài đến vậy
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Ừm...
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Mà này, Chigiri!
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Hả?? /ngạc nhiên/
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Tại sao hồi sáng cậu không ra ăn cùng mọi người!?
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Ểh...
Anh do dự còn cậu thì vẫn nhìn chằm chằm vào anh đang chờ câu trả lời quyết phục nhất
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Do.. do tớ.. tớ bận tập luyện
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Ểhh... chỉ vậy thôi sao?
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Ừm ừm, tớ nói thật đấy
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Không sao, tớ không trách cậu đâu
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Dù gì cũng sắp đấu với đội tuyển lớn mà
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Ừm /gật đầu/
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
“Trông cậu ấy chẳng có chút lo lắng nào cả...”
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
“Ngược lại còn rất hào hứng nữa chứ, chắc cậu ta thích thời khắc này lắm”
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
“Đấu với đội tuyển U20 sao?...”
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Không biết mấy giờ rồi nhỉ? /nhìn anh/
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Chắc cũng 1,2 giờ thôi
Yoichi Isagi
Yoichi Isagi
Được rồi, phải đi ngủ thôi! Không mọi người sẽ bắt được chúng ta đó
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Ừm, được /gật đầu/
Không do dự gì nhiều cậu và anh về phòng mạnh ai nấy ngủ còn bên chỗ hắn thì vẫn đang rất mệt mỏi hắn thở hổn hển sau đó tới phòng ăn lấy một bình nước
Hắn một lần uống hết bình nước đó sau đó lết cái thân hình to lớn về phòng riêng của mình hắn ngã nhau ra chiếc giường trông khi chiếc khăn vẫn còn đang trên cổ
Hắn thở hổn hển những hơi thở của hắn thật nặng nhọc vài phút sau hắn bình tĩnh lại và đương như đang chìm vào giấc ngủ hắn thở đều đặn và thiếp đi trong mệt mỏi
𝐄𝐍𝐃
Yadon_Chan
Yadon_Chan
Chap này lười quá nên ra mấy trắm chữ thôi

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play