[ Blue Lock// Rinbachi ] Sự Cứu Rỗi Lẫn Nhau
Chapter 1 - Chúa bỏ rơi -
Bachira Meguru - Một con ong vàng tinh nghịch, trên người em luôn mang đầy sự tích cực ít ai có được
Nhưng dần dà những tia sáng xung quanh người em vụt tắt đi, nó như báo hiệu rằng- em đang bị chúa bỏ rơi
Vị chúa nào đó đã rảnh rỗi và đầy sự thích thú với loài người này chăng? Ngài ấy vô tình tạo ra một đứa trẻ, vô tình ban cho nó 1 tia sự sống, ban cho nó một sắc đẹp tinh xảo
Nhưng vị thần đó lại quên ban cho nó cuộc đời hạnh phúc.
Nó- Bachira được cho là đứa trẻ kì quặc luôn nói chuyện một mình, yếu đuối lại sợ sệt.... Thôi nào! Họ nói đúng cả đấy!
Tuy là một chú ong nhưng nó chỉ đơn giản là một chú ong yếu ớt có thể chỉ cần quơ tay một cái cũng đủ lấy đi sự sống của nó
Bachira từng nghĩ- Lý do em được tạo ra? là vô tình hay cố ý? là trò đùa hay chỉ đơn giản là thú vui?....Nó giống nhau mà nhỉ?
Tuy miệng nở nụ cười nhưng em chưa thật sự cười vì...làm gì có thể cười đây? Giả tạo quá em sẽ bị xé nát đấy
Cô Giáo
Tại sao điểm của em lại thấp như thế hả?!
Cô Giáo
Cô thất vọng về em thật đấy
All Nữ
: Hahaha tao bảo mà!
All Nữ
: Cái thằng dị hợm đó làm gì được điểm cao mà mày dám cược với tao chứ?!
Tiếng cười hả hê, tiếng xì xầm to nhỏ, tiếng mắng chửi từ cô chủ nhiệm vang lên lanh lảnh trong đầu em nhưng Bachira không muốn phản ứng
Sau khi mắng xong em lết từng bước về chỗ của mình. Chính xác hơn là ở cuối lớp, ngồi cùng em còn một kẻ nữa
Hắn cũng như em- cũng là thành phần đem ra trêu chọt nhưng khác với em rằng hắn sẽ chửi lại, sẽ mắng nhiếc... đơn nhiên thôi? Vì hắn không thích cảm giác nhịn nhục ít ra là với tất cả mọi người ngoại trừ....Meguru!
Bachira Meguru
// ngồi xuống //
Bachira Meguru
Rinrin... // lẩm bẩm //
Itoshi Rin
// Nghe nhưng không phản ứng //
Bachira Meguru
* Mồ..lạnh lùng quá!! *
Bachira tỏ vẻ bất mãn chu chu cái miệng nhỏ ra lầm bầm vài thứ tiếng và chẳng ai có thể hiểu được...ngoại trừ hắn.......Ừ...bé yêu của hắn đang chửi hắn lạnh lùng đấy, hắn biết mà
Thôi thì để em chửi thoải mái, hắn không quan tâm em chửi hắn ra sao vì dù sao em là ngoại lệ, là ánh sáng của hắn...hắn không nở dập tắt nó
Hắn có thể nhẫn tâm với ai...nhưng với em thì không
Chapter 2 - Bé cưng của hắn -
- Có lời nghĩa văn tục, chửi bậy vui lòng không thông báo bạn nhé:) sống đẹp nhó!!
Tiếng chuông ra chơi vừa phát ra tiếng vài phút không ngoài dự đoán ngay sau khi em bước ra khỏi lớp thì bị một đám người túm tóc lôi vào vả một cái CHÁT thật mạnh
Chúng cười khoái chí có người thậm chí còn reo hò cổ vũ... xui cho em rằng Rinrin vừa được cô giáo gọi đi đâu đó rồi.
Bachira Meguru
A...đau Meguru-....
All Nữ
: Mày đau thì kệ mẹ mày đi chứ?!
All Nữ
: Tao không nghĩ nó yếu đuối tới vậy đấy
All Nam
: Đúng là thằng đàn bà
All Nam
: Từ khuôn mặt, vóc dáng, đến cả làn da còn y như con gái thế này thì chẳng đàn bà thì là gì?
All Nam
: Đã thế vô cùng yếu đuối
All Nam
: Hên là mày chỉ mới đập nhẹ chứ lỡ tao đấm một cái không mấy nó ngất luôn cũng nên
All Nam
: Hahaah Tội cho thằng đ.éo biết trái phải
All Nữ
: Nếu lúc đó mày nghe lời bọn này thì có phải tốt hơn cho mày không?
All Nữ
: Dâng đến họng thế còn đòi hỏi hả thằng l.oz?
Bachira Meguru
N-Nhưng M-Meguru-...
All Nữ
: Ai cho mày lên tiếng?!
All Nữ
: Thứ bẩn hèn bẩn thiểu đ.éo có cha mẹ giáo dục
All Nam
: Chắc hẳn lớn lên cũng sẽ làm thằng đ.i.ế.m thôi nhỉ?!
All Nữ
: Ôi cha...thật tội nghiệp bạn tôi~
Bachira dường như muốn gào lên với lũ ch.ó m.á này nhưng cổ họng em như bị ứa lại tới mức nước mắt em thi nhau trào ra
Bachira vô tình liếc mắt ra phía cửa, bóng dáng cô chủ nhiệm hiện lên.....nhưng cô ta không giúp chỉ đứng đó nhìn rồi lờ đi coi như không thấy
Em dường như tuyệt vọng là khóc lớn hơn
Bachira Meguru
// ôm mặt run rẫy //
All Nam
: Mày ổn ào quá đi!
All Nữ
: Con trai gì mà khóc như con gái thế hả?!
Itoshi Rin
Chúng mày làm cái đ.éo gì vậy?! // Tức giận quát lớn //
All Nam
// giật mình theo //
All Nam
: Thằng ch.ó làm hú hồn
Rin chẳng màng đến lũ đ.i.ê.n kh.ùng kia liền lao đến chỗ em đang ngã quỵ. Bachira vừa nhìn thấy Hắn liền như cọng dây cứu mạng liều mình bám chặt không buông
All Nữ
: Hóa ra là như nhau
All Nam
: Tck- Làm hỏng hết trò vui
Itoshi Rin
Ai cho mày đụng cho nó?
Rin dường như phát đi.ên nếu hắn không về lớp kịp thì Bachira chắc bị chúng nó đập cho mặt mày bậm dập hay gì?
Nếu không phải bây giờ Bachira đang ôm chặt hắn thì có lẽ hắn sẽ phi tới đạo nát bép cái lũ ó.c ch.ó đó ngay và luôn!
Và đơn nhiên...bé cưng của hắn...hắn không dám dọa sợ
Rin x Bachira
Sae x Shidou [ Thích mà chả ai làm...có khi mười mấy chap này tới end trong làm qua fic đó cũng nên ]
Kaiser x Ness
Nagi x Reo
Kumigari x Chigiri
Isagi x Kurona
OC được tác giả cho vào mà không biết có sử dụng hay không:)
+ Haruno Mitsuri
[ Còn tiếp ]
Chapter 3 - Tôi năm 15 và 16 -
Năm tôi tròn 15 tuổi ba mẹ không nói không rằng tống thẳng tôi vào cái ngôi trường rách nát và cũ mèm này
Tôi từ lúc nhỏ luôn bị lôi so sánh với người anh trai lớn hơn bản thân 2 tuổi. Tôi chẳng biết mình làm sai mà luôn bị chê bai hết lần này đến lần khác tới mức tôi muốn bật thẳng lại họ
Cách tôi 2 tuổi - Itoshi Sae tôi người được tả với hai từ " hoàn mỹ " là chưa đủ! Anh ta còn hơn cả thế. Khi bằng tuổi tôi anh ta đã được đii ra nước ngoài
Tôi biết thừa nếu có Sae ở đây việc tống tôi đi là điều không thể vì tuy chênh lệch là thế nhưng cả hai chúng tôi đều yêu thương lẫn nhau
Không khinh bỉ, không dè bỉu, không chê bai như những gì người lớn thường làm với tôi. Sae rất ra dáng một người anh- Một người trụ cột của gia đình
Khi vừa mới đến ngôi trường này tôi cảm thấy thật sự không thoải mái và nó quá phiền phức- Nhưng không biết vô tình hay cố ý cái thứ phiền phức đấy lại thu hút tôi... ngay khi nhận ra tôi đã chả biết bản thân mình lún sâu tới cỡ nào rồi
Năm 15 tuổi- một đứa trẻ ngây thơ cười ngốc đứng trước mặt tôi chào hỏi, tôi liền thẳng thừng không kiêng dè gì mà trực tiếp phớt lờ cậu ta
Lần 1, lần 2 rồi lại lần 3... những lần cậu ta vui vẻ chào tôi cứ tăng dần theo năm tháng... Khi vào tuổi 16 tôi chợt nhận thấy ánh sáng của tôi đang dần vụt tắt
Tôi chủ động chuyển xuống ngồi kế bên em, nghe em lẩm bẩm những ngôn từ khó hiểu [ Và sau đó tôi đã quen dần tới độ hiểu rõ em đang nói gì ], nghe em nhỏ giọng chửi rủa đám bắt nạt em nghe cả sự trách móc giáo viên về sự vô tâm của họ
Tôi biết em yếu đuối nhưng tôi lựa chọn không đứng ra bảo vệ em vì tôi biết đây là sự chịu đựng của em
Có một lần mà tôi nhớ mãi chẳng bao giờ quên
Em bị đánh tới mức không thể ngồi dậy- lúc tôi chạy bạt mạng tới nơi thì em òa lên khóc rất to, to tới độ tôi nghĩ rằng cổ họng của em sẽ bị rách mất
Nhưng tôi dỗ mãi, dỗ mãi em chả chịu nín, em bám víu lấy tôi như một sự cầu sinh hãy bao bọc lấy em, hãy ôm trọng em và bảo vệ em như một vên ngọc quý
Tôi đấm hết những kẻ đã bắt nạt em- Tôi thẳng tay phang nguyên một cái ghế vào đầu thằng ch.ó đã khiến em khóc đến thê khảm
Tôi không ngại chúng tôi chỉ đang ngại bản thân có đang dọa em không
nhưng tôi lại chẳng nhận ra...Em đang dần trở thành một nửa trái tim lẫn lí trí của tôi-...
Vài chap sau có phần giới thiệu- đọc phần bên ngoài rồi vào nhé! đừng hỏi sao tính cách ai cũng thay đổi, tôi theo ngọt...cả ngọt lẫn ngược cả những kí ức thảm tôi rạch ra cho bot
Download MangaToon APP on App Store and Google Play