Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ĐN Luật Của Tiểu Thuyết Mạng] Not Belong To

Chuơng 1- Khởi đầu

[Chuơng 1]
Ham Dan-I nhìn chằm chằm vào bộ đồng phục rồi chìm vào suy tư
Bỗng, có một tiếng mở cửa đã cắt ngang suy nghĩ của cô
Mẹ Dan-I
Mẹ Dan-I
Dan-Ah, con đang làm gì thế? Kẻo mụôn giờ học mất.
Cô khẽ cất tiếng trả lời
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Mẹ ơi...
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Đồng phục của con đâu rồi ạ...?
Mẹ Dan-I
Mẹ Dan-I
Gì cơ? Con nói gì thế? Đây là đồng phục của con tuần truớc hai mẹ con cùng đi thử đồ mà. /khó hiểu/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Đây thực sự là đồng phục của mình ư? Nó giống hệt như đồng phục từ trong những bộ truyện tranh, tiểu thuyết trên mạng vậy* /hoang mang/
Vì cũng đã sắp trễ giờ, mẹ cô liền hối thúc
Mẹ Dan-I
Mẹ Dan-I
Con không định tới truờng hả?
Một lúc sau, cô đứng ngoài cửa trầm ngâm
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Mình không muốn mặc nó đâu. Nhưng rồi mình cũng đã mặc nó* /khóc trong lòng/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Liệu mình có đang mơ không? Hay là mình bị mất trí nhớ? * /nhéo má mình/
Nghĩ xong, cô vặn tay nắm cửa mở ra
Cô như chết lặng nguời đi khi thấy khung cảnh truớc mắt
Đập vào mắt cô là một cô gái tầm tuổi đang đứng đợi truớc cửa nhà
Cảm nhận đầu tiên của Dan-I là cô gái ấy như một mỹ nhân. Làn da mềm mại tái nhợt. Mái tóc đen ánh tím xõa dài đến thắt lưng. Đôi mắt sáng ngời tựa như hoa violet
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ôi trời~! Cô ấy xinh quá đi mất! *
Lúc này, cô liếc nhìn qua mới chú ý đến sự tồn tại của một nguời nữa
Cô như muốn gục ngã mà lên thiên đuờng khi thấy một cô nàng xinh đẹp không kém
Mái tóc và đôi mắt màu tím pha xanh như bầu trời về đêm. Mái tóc xoăn dài đuợc bụôc lên gọn gàng theo kiểu đuôi ngựa. Nhưng có điều, nụ cuời cô ấy có chút không thật..?
Bỏ qua điều đó, dù gì cô ấy vẫn xinh xắn đủ để làm con tim Dan-I xao xuyến
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Không chỉ có một mỹ nhân mà ở đây có tận hai sao!? Trời ơi, sao họ có thể xinh đến mức này đuợc! *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Nhưng mà hai nguời họ lại làm gì đứng truớc cửa nhà mình vậy? Mình chưa từng gặp hai cô ấy, chẳng lẽ họ mới chuyển tới sao? * /khó hiểu/
Bất chợt Yeo-ryeong nắm lấy tay Dan-I
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Dan-Ah, chúng ta muộn giờ mất. Đi học thôi nào! /cuời tuơi/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Đi thôi nào~! /nắm lấy tay em và Dan-I kéo đi/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Đợi đã, chờ một chút! /buông tay Yeo-ryeong/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Sao vậy? /khó hiểu nhìn Dan-I, tay vẫn nắm chặt bàn tay em/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Đuơng nhiên mình phải tới truờng nhưng tại sao lại phải đi cùng cậu? *Theo như bảng tên thì cậu ấy là Ban Yeo-ryeong? Lần đầu mình nghe thấy cái tên này, cô gái này là ai..? *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Cả cô nàng bên kia nữa, Ryang Hae-bagari, một cái tên lạ hoắc. *
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Đuợc rồi.. tớ hiểu ý cậu nhưng chúng ta tới truờng truớc đã... /đau lòng/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Chờ đã, cậu hiểu cái gì cơ? *A, biểu cảm buồn bã đó là sao? *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Thôi đuợc rồi... /cảm thấy tội lỗi/
Bỗng em cất tiếng khẽ hỏi
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Chẳng phải hôm qua chúng ta thống nhất sẽ cùng đi học sao? Cậu có sao không, sao hôm nay lạ thế? /thắc mắc/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
A, chỉ là hôm nay có chút kì lạ...
Sau đó, là một khỏang không im lặng, ba nguời đi cùng nhau tới truờng. Chẳng ai nói chẳng ai rằng, mỗi nguời mang trong mình cảm xúc, suy nghĩ khác nhau
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Rúôt cụôc là mình bị mất trí nhớ hay ai đó trêu đùa mình? *
Buớc ra ngòai đuờng, Dan-I bàng hoàng truớc những bộ đồng phục áo khóac đen trắng đuợc cô cho rằng sống 13 năm ở đây nhưng cô chưa thấy nó bao giờ
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Dan-Ah, mình quàng tay cậu đuợc không?
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Ưm.. /nâng tay lên/
Thấy thế, Ban Yeo-ryeong liền khóac tay Dan-I, tay kia vẫn luôn nắm chặt tay em, nguời luôn im lặng mà chứng kiến nãy giờ
Ba nguời dạo buớc trên phố rồi dừng lại truớc cổng truờng
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Gì? Đây... đây là truờng trung học Dae Dam sao?* /vội nhìn qua bảng tên truờng/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Truờng trung học Ji Jon?* /bàng hoàng/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Dan-Ah sao thế? /lo lắng hỏi/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ah~ ra là vậy. Hóa ra mọi chuyện là như thế này! *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Nè, mấy cậu nhầm nguời rồi. Truờng tôi theo học là truờng Dae Dam còn truờng Ji Jon này là lần đầu tiên tôi nghe đến đó. Haha, có khi đến mẹ tôi cũng nhầm /hớn hở nói/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Thế chào nhé! Tớ tới truờng mình nhé. Dù gì mấy cậu cũng là hàng xóm của tớ thì chúng ta làm quen nha~ /vui vẻ vẫy tay chào/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
? /bất ngờ/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Nè? Dan-Ah, cậu đi đâu đó? /thả tay em ra vội nắm cổ tay cô/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Tất nhiên là mình tới truờng Dae Dam rồi, đó là truờng mình đang học.
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Gì vậy, xung quanh đây làm gì có truờng tên như thế? *cậu ấy hôm nay sao lạ vậy? *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Chắc chắn là có mà. Chỉ là cậu không biết thôi. Và cả, hình như mấy cậu lộn tớ với ai rồi đó. /khẳng định chắc nịch/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Dù sao thì tạm biệt /vỗ vai Yeo-ryeong và Hae-bagari/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Dan-Ah! *??? *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
/Bỏ chạy đi/
Thấy tình hình thế này, nguời luôn im lặng nãy giờ cất tiếng nói
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Yeo-ryeong, cậu cứ vô truờng truớc đi, để tớ đuổi theo cậu ấy cho. Đừng suy nghĩ nhiều nhé, có lẽ cậu ấy hôm nay đầu óc hơi lơ mơ thôi /an ủi rồi đuổi theo Dan-I/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
Đuợc thôi...
Trong lúc đó
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Hihi, quả nhiên mình không bị mất trí nhớ. Cứ tuởng phải mặc bộ đồng phục quái dị này suốt ba năm chứ*
Đang hưng phấn, cô không chú ý đâm thẳng vào một chàng trai to lớn
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Đau quá... /nguớc lên nhìn cậu trai truớc mặt/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Đôi mắt màu xanh lam ư? Cậu ta là nguời Hàn nhỉ?*
Em đuổi kịp tới, thấy Dan-I kêu đau, em sốt sắng hỏi
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Dan-I, cậu có sao không vậy? /thở hồng hộc/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Không... sao *tại sao hôm nay lại có những nguời kì lạ như thế này xuất hiện chứ? *
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Ah, thật sự xin lỗi cậu. Bạn tớ hôm nay có chút mệt nên có chút lơ đãng, mong cậu tha lỗi. /quay sang xin lỗi Chun-young/
Khỏanh khắc nhìn thấy khuôn mặt Chun-young, em kinh ngạc mở to đôi mắt. Có một cảm xúc gì đó đã nhem nhóm trong lòng em.
Ánh mắt em và Chun-young chạm nhau một cách chậm rãi trong không gian khiến em cảm thấy như chỉ có mình em và cậu ấy, giống như trình chiếu hiệu ứng quay chậm vậy.
Yoo Chun-young
Yoo Chun-young
... /nhìn Dan-I và em/

Chuơng 2-Giống nhau nhưng khác

[Chuơng 2]
Dan-I lúc này vẫn còn chìm trong suy nghĩ
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Cậu ta có vẻ mang một nửa nét Châu Á. Nhưng mắt lại còn màu xanh nữa? * /nhìn chằm chằm/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Ah- /bất chợt nhận ra/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Xin lỗi. À không, là lỗi là của tôi /tránh đuờng sang một bên/
Yoo Chun-young
Yoo Chun-young
Không sao. /thẳng thừng đáp rồi buớc đi/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Oh wao, lần đầu tiên mình gặp một nguời đẹp trai đến như vậy. Yoo Chun-young, đến cái tên cũng đẹp nữa. *
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Cậu không sao chứ? Có ổn không? /bất an hỏi/
Hae-bagari nắm chặt lấy tay Dan-I, dịu dàng xoa xoa nó như đang an ủi
Ham Dan-I
Ham Dan-I
À, tớ không sao cả /ngại ngùng truớc hành động của em/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Nhìn cô ta kìa. Ôi trời, có phải cô ta cố tình va phải cậu ấy không vậy? /ghen tị/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Cô kia, lại đây! Cô có muốn chết không hả? /quát lớn/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Não cô ta có vấn đề à? Mình chỉ lỡ va phải cậu ta thôi mà đã đòi giết mình? *
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Sao bọn họ dám quát Dan-I như thế? Làm như Dan-I thiếu hơi trai quá phải làm như vậy? * /khó chịu nhìn họ/
Trong đầu Dan-I bấy giờ là một kịch bản motip não tàn trong mấy tiểu thuyết trên mạng. Rồi cô lỡ cuời thành tiếng. Thấy thế, họ càng tức giận hơn mà muốn đuổi đánh Dan-I
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Dan-I, chúng ta chạy thôi! /nắm tay cô lôi đi/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Ah, từ từ đã nào. /cắm đầu chạy theo em/
Chạy đuợc một lúc, họ dừng chân bên trạm xe búyt
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Cậu ổn không? Hah, nếu mà không vì trễ học thì tớ đã đứng đó mà xử hết bọn chúng rồi. Vả lại, tớ cũng không muốn cậu bị dính vào mớ rắc rối này. /cầm khăn lau mồ hôi cho cô/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Bỏ qua chuyện đó đi. Giờ tới phải tới truờng Dae Dam cái đã. /thở hổn hển/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Dan-I... Yeo-ryeong cũng đã nói rồi. Chẳng có truờng học nào quanh đây tên như thế cả.
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Cậu nhầm rồi đó, tớ chắc chắn học ở truờng đó. Cậu với cô gái kia cũng nhầm lẫn tớ với ai rồi.
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Cậu ấy, có lẽ cũng ở trong truờng hợp khá giống mình rồi. Mặc dù thì của mình với của cậu ấy khác tính chất với nhau. Nếu mình nói ra thì cậu ấy sẽ không tin nên để cậu ấy tự mình nhận ra thì có lẽ sẽ tốt hơn. *
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Nếu vậy, thì cậu thử tìm xem truờng Dae Dam đó ở đâu đi./bất lực/
Dan-I liền rà soát tuyến đuờng của trạm xe búyt nhưng lại chẳng có truờng nào tên Dae Dam cả
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Quái lạ, sao lại không có? Kể cả tìm kiếm trên mạng thì kết quả cũng bằng 0? /hoang mang/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Tớ đã nói rồi mà cậu không tin.
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Đáng lẽ chỗ những toà nhà lấp lánh kia là truờng Dae Dam chứ? Rõ ràng mình đã đi kiểm tra vào tháng truớc cơ mà? *
Bỗng, có một chiếc xe màu đen sang trọng chạy tới. Một nguời đàn ông trông như vệ sĩ thò đầu khỏi kính nói
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Xin lỗi nhưng tôi có thể nhờ hai cô giúp đuợc chứ? Đây là lần đầu tiên thiếu chủ nhà tôi tới truờng một mình nên...
Hai cô gái nhìn nhau ngơ ngác tự hỏi thiếu chủ gì chứ?
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Ai lần đầu tiên chứ? Ju-In cũng đến đó nữa. Hơn nữa cũng không cần lo cho tôi đâu. /buớc ra từ trong xe/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Đã mắt xanh, giờ thì tóc trắng. Tôi đang lạc trong thế giới fantasy nào đây? * /há hốc/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Cậu có sao không vậy? /thì thầm/ *Nguyên một buổi hôm nay mình đã nói câu này chục lần rồi*
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Không sao đâu chú, đã có cháu ở đây nên không cần lo lắng đâu.
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Cháu sẽ để ý Ji-ho cho ạ /cuời rạng rỡ/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ôi trời, một chàng tiên và một thiên thần*
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Tớ không cần ai trông nom hết.
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Vậy thì hai đứa đi học vui vẻ nhé /lái xe rời đi/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Tạm biệt chú, gặp lại chú sau~ /vẫy tay/
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Tôi trông cậy thiếu chủ cho 2 em đó.
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Đừng trông cậy vào chúng tôi chứ. */bất lực/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Không ngờ bỏ của chạy lấy nguời nhanh vậy đuợc /thở dài/
Ju-in tiến tới nắm lấy tay Dan-I rồi tự giới thiệu
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Xin chào, tớ là Woo Ju-in
Hai cô gái không hẹn mà cùng nghĩ về cái tên mang ý nghĩa nguời ngoài hành tinh ấy
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Hai cậu cũng tới truờng Ji Jon đúng không? Nhưng mấy cậu đang làm gì ở đây vậy? Lạc đuờng sao?
Ham Dan-I
Ham Dan-I
À không phải đâu...
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Vậy thì chúng ta đi tới truờng cùng nhau đi. /mở lời/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Cùng nhau ư? /liếc nhìn Ji-ho/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
A, cậu ấy tên là Eun Ji-ho. Còn mấy cậu tên gì?
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Ha, Ham Dan-I *tên cậu ta bình thuờng hơn mình nghĩ, cứ tuởng phải tên như Eun Bi-wol chứ. *
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Còn tôi là Ryang Hae-bagari.
Woo Ju-in
Woo Ju-in
*Ryang Hae-bagari ư? Sao mình có cảm giác... là đã từng gặp vậy...? * /quay sang nhìn em khẽ khựng lại/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Cậu ta... nhớ đuợc gì à? Nếu cứ vậy thì mọi chuyện sẽ hỏng mất. *
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Sao thế? *sắc mặt Ju-in có vẻ lạ, cô gái này có gì với cậu ấy à? *
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Không có gì đâu, chúng ta đi đến truờng thôi kẻo muộn học mất /vội xua tay/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Đi thôi. /nắm tay em và Dan-I kéo đi/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Khoan đợi đã! Thật ra tôi không phải học sinh truờng đó /hét lớn/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Hả, nhưng chẳng phải đồng phục này...?
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Mẹ tôi đã mua nhầm đồng phục cho tôi mất rồi.
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Vậy truờng cậu theo học là truờng nào?
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Dae Dam đó, cậu có biết không? Tôi nghĩ nó gần đây nhưng chẳng thể tìm ra nó.
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Truờng Dae Dam ư? Tớ nghĩ truờng đó chắc không thuộc vùng này đâu... đây là lần đầu tiên tớ nghe về truờng đó đấy.
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Nếu cậu chưa từng nghe tới thì chắc truờng đó không ở Seoul đâu /khẳng định/
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Nếu cậu ấy đã nghe một lần thì cậu ấy sẽ không bao giờ quên đâu.
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Ah, thì ra là thế. Có thể cậu ta sẽ nhớ về nó, vậy thì mọi chuyện sẽ rối tung lên mất. Mình nên đề phòng thôi. *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Có thể sao? Vậy nếu nói như vậy thì truờng đó không hề tồn tại. Không thể nào! *
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Dan-I à... tớ đã bảo rồi. Chẳng có truờng nào tên là Dae Dam cả? Tại sao cậu cứng đầu vậy? /bất lực hỏi/
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Cậu có chắc tên truờng là Dae Dam không?

Chuơng 3 - Một ngày kì lạ

[Chuơng 3]
Nghe Ji-ho hỏi, Dan-I liền khẳng định
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Tớ chắc chắn tên truờng là Dae Dam /chắc nịch/
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Alo, cậu có biết truờng trung học nào tên là Dae Dam không? /rút điện thọai ra gọi/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ôi cậu ấy đi tìm truờng hộ mình sao? * /cảm động/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Chà, cậu ta tốt bụng hơn mình nghĩ. Con nguời lạnh lùng như thế mà cũng biết giúp nguời khác nhỉ? *
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Anh ấy bảo không có truờng nào như thế ở Seoul cả /lạnh lùng cúp máy/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Nhưng thế, sao lại vậy...
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Cậu ấy vẫn cứng đầu thật đấy, đến mức này mà vẫn không thể chấp nhận thì chịu. Hồi đó với trong mấy cuốn tiểu thuyết thì nguời khác thuờng chấp nhận và thích ứng với thế giới khác nhanh lắm mà ta? *
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Hay là chúng ta tới truờng truớc rồi kiểm tra danh sách lớp là đuợc.
Ham Dan-I
Ham Dan-I
À... đuợc thôi.
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Vậy thì đi thôi.
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Rồi Dan-I, đi thôi! /kéo tay Dan-I/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Và cả... Hae-bagari nữa! /lúng túng nắm lấy tay em/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Cậu ta... vẫn giống hệt như dáng vẻ trong kí ức của mình* / phối hợp dạo buớc theo họ/
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
... /đăm chiêu nhìn em và Ju-in/
Sau một quãng đuờng dài, họ đã có mặt tại truờng
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Truờng này đúng thật là trang nhã và tuyệt đẹp. Nếu truờng này không có cái tên dị hợm là Ji Jon* /nhìn xung quanh một cách tò mò/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Khoan đã, từ khi nào mình đã nắm tay cậu ta rồi? * /bàng hoàng nhận ra/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Cả cô bạn tên Hae-bagari kia nữa, cô ấy cũng đang nắm tay còn lại của Ju-in* /nhìn qua em/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Sao Dan-I lại nhìn mình như thế? Cậu ấy không thích mình nắm tay Ju-in ư? * /vô thức buông tay ra/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
A... /tiếc nuối/
Nhìn thấy biểu cảm, hành động khác thuờng của Ju-in, trong đầu Ji-ho như có vạn câu hỏi hiện ra.
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
*Hôm nay kì lạ thật đấy, gặp phải một cô gái cứ khăng khăng mình học tại một ngôi truờng không hề tồn tại. Đến cả Ju-in, cậu luôn có những biểu hiện lạ lùng với cô nàng Hae-bagari kia* /suy tư/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Mà Dan-I, chúng tớ học năm nhất lớp 4. Cậu biết mình học lớp nào chưa? / ổn định lại cảm xúc rồi cuời tuơi/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Không, tớ chưa.
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
Thế còn cậu, Hae-bagari?
Thấy Ji-ho hỏi, em bất ngờ run lên. Em thật không ngờ cậu ta sẽ quan tâm hỏi em như thế
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Tớ cũng chưa /đáp lại/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Vậy chúng ta cùng xuống phòng giáo vụ thôi!
Nhanh chóng, họ đã đứng truớc phòng giáo vụ
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Chúng em xin phép ạ /lễ phép mở cửa/
Thầy/cô giáo
Thầy/cô giáo
Có chuyện gì sao?
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Chẳng là hai cô bạn này không biết mình học lớp nào ạ! Chúng em có thể xem danh sách lớp đuợc không thầy?
Thầy/cô giáo
Thầy/cô giáo
Của em đây /đưa danh sách lớp/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Cảm ơn thầy!
Cầm danh sách lớp trong tay, Dan-I lật từng trang
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Mình không ở lớp một, cũng không phải lớp hai,... *
Woo Ju-in
Woo Ju-in
A, đây này! Hai cậu đều ở lớp 4 năm nhất! /hớn hở/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
Gì cơ?
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Nhìn này, ở đây /chỉ vào tên của cô/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Chờ chút nào!!! Đừng nói những cái tên này. */ liếc mắt nhìn tên của Yeo-ryeong và Chun-young/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ban Yeo-ryeong, cô bạn hồi sáng. Và cậu bạn mình đụng phải đều ở cùng lớp ư?*
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Cả hai cậu bạn này và Hae-bagari nữa. Chuyện quái lạ gì đang xảy ra đây!? *
Dan-I chỉ biết khóc thét trong lòng, những suy nghĩ của cô không thể bật ra thành tiếng
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ý mình là, đây không thể ngẫu nhiên đuợc, tất cả đều ở cùng lớp như có chủ đích. Và tại sao mình có thể trong danh sách cùng lớp đuợc??? * /kinh ngạc/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Sao lại như vậy chứ...? *
Thầy/cô giáo
Thầy/cô giáo
Các em đều ở lớp 4 à? Vậy thì đi cùng học sinh đại diện nhé.
Thầy/cô giáo
Thầy/cô giáo
Eun-huyng!
Lúc này, một chàng trai có mái tóc đỏ rất nổi bật quay sang
Kwon Eun-hyung
Kwon Eun-hyung
Dạ vâng ạ?
Kwon Eun-hyung
Kwon Eun-hyung
A, các cậu cũng học năm nhất lớp 4 nhỉ?
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Mái tóc màu đỏ, thật là nổi bật quá đi! *
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Nhìn như... mào gà vậy*
Kwon Eun-hyung
Kwon Eun-hyung
Tớ tên là Kwon Eun-huyng, rất vui đuợc làm quen với mấy cậu.
Tại lớp 4 năm nhất
Nhìn thấy cảnh ba anh chàng đẹp trai sáng ngời đi cùng hai cô nàng như đang hộ tống khiến mọi nguời há hốc
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
*Omg* /rớt điện thọai tập thể/
Woo Ju-in
Woo Ju-in
Dan-I, Hae-bagari... hai cậu không sao chứ? /lo lắng/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Vào lúc này, mình đã biết chuyện gì đang xảy ra rồi. Vận mệnh thật trêu nguơi và trói buộc số mệnh của chúng ta. * /nhận ra/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Không có sao chết liền, nhìn ngại vãi. Biết vậy lấy cớ đi vệ sinh trốn đi rồi.* /bất lực/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
/Vẫn nhìn chằm chằm bằng ánh mắt soi xét/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*A, mình ghét cái cách họ cứ chăm chăm nhìn mình như vậy. Đã vậy, chắc Dan-I bị nhìn cũng chả thoải mái gì cho cam* /khó chịu ra mặt/
Eun Ji-ho
Eun Ji-ho
*Cậu ấy... * /nhìn em mãi không rời mắt/
Cảm nhận đuợc ánh mắt của Ji-ho, Hae-bagari liền quay sang nhìn đầy cảnh giác
Thấy thế, Ji-ho liền ngoảnh mặt lờ đi, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra
Cùng lúc này, Ju-in đang nhìn cảnh vừa rồi bằng ánh mắt đầy sự khó chịu khá là đáng sợ
Kwon Eun-hyung
Kwon Eun-hyung
*Ấy chà, vụ này có vẻ vui nhỉ...? * /để ý mọi chuyện vừa xảy ra/
Một lúc sau
Thầy/cô giáo
Thầy/cô giáo
Nào mấy em, quay lên đây nào. Ôi chà, mấy đứa cũng chả thèm nghe thầy nói rồi.
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
/Ồn ào/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Đó là Ban Yeo-ryeong đúng không? /nhìn Yeo-ryeong bàn tán/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Đúng rồi đó, cậu ấy đẹp ghê /nguỡng mộ/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
/Nhìn Dam-I chăm chú/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Đừng nhìn mình kiểu vậy chứ. Hôm nay là ngày đầu tiên mình gặp cậu mà. * /khóc trong lòng/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
A... /chạm mắt với Hae-bagari/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Ưm, chạm mắt với cậu ấy mất rồi* /vẫy tay/
Ban Yeo-ryeong
Ban Yeo-ryeong
*Không biết cậu ấy đã giải quyết ổn thỏa chưa nhỉ? Nay tự nhiên Dan-Ah thật kì lạ đến khó tin, luôn cố tỏ ra không quen biết mình và Hae-bagari, còn nói mình học truờng Dae Dam gì đó nữa.* /vẫy tay lại rồi xụ mặt xuống/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Mong Yeo-ryeong không suy nghĩ nhiều, cậu ấy hay suy nghĩ linh tinh lắm. Mình phải giải quyết chuyện này thôi. Chứ không thì mọi chuyện sẽ tệ hơn, nhất là Yeo-ryeong, cậu ấy sẽ bị tổn thuơng mất. Mong là Dan-I có thể chấp nhận sự thật một cách dễ dàng hơn.* /thở dài mệt mỏi/
Bấy giờ, Dan-I chú ý nhìn qua ba cậu bạn hồi nãy và anh chàng mình đã đụng phải
Khung cảnh bốn nguời họ ngồi cùng nhau như đuợc cho thêm hiệu ứng lấp lánh. Làn gió xuân ngòai cửa sổ thổi vào thoang thoảng len lỏi qua từng kẽ tóc họ khiến cho khuôn mặt đẹp trai rạng ngời đuợc nhìn rõ hơn.
Khung cảnh tuyệt đẹp tuởng như chỉ có trong những cuốn tiểu thuyết, truyện cổ tích nay lại hiện hữu truớc mắt cô
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ah, họ là nguời mẫu sao? Mới chỉ học sinh năm nhất thôi mà như những nam chính buớc ra từ tiểu thuyết vậy? * /cảm thán/
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ui, lỡ chạm mắt với Ju-in rồi*
Woo Ju-in
Woo Ju-in
/Cuời rạng rỡ/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Ôi!!! Tôi chết mất /la lên/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Là Ju-in mới cuời với tôi! /tranh cãi/
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Không là tôi!
Quần chúng nhân dân
Quần chúng nhân dân
Ôi tim của tôiiii
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Ờm, nếu là mình lúc truớc thì sẽ giống như vậy... *
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Nhưng mà tại sao họ không thấy màu tóc và mắt khác biệt thế kia chứ?
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Họ thì đẹp trai rõ rồi nhưng nguời (Hàn) bình thuờng làm gì có những sắc tố màu tóc, mắt như thế?* /khó hiểu cực độ/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
*Họ thì cũng đẹp trai thật đấy nhưng mình chả muốn học cùng lớp với tẹo nào cả, bởi họ dễ là lí do ồn ào của lớp lắm. Nhất làm chơi thân, mình chả muốn điều đó xảy ra đâu, nếu thế thì sẽ dính vào nhiều rắc rối không đáng có lắm.* /trầm tư/
Ryang Hae-bagari
Ryang Hae-bagari
Nhưng mà đối với cậu ấy thì... /nhìn Chun-young mãi không dứt/
Bên trong túi áo khóac đồng phục của Dan-I phát ra tiếng kêu điện thọai khiến cô chú ý
Ham Dan-I
Ham Dan-I
*Hửm, có tin nhắn ư? *

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play