[KageHina] Ảo Ảnh
Chap 1
Kageyama [Anh]
-Hinata! tớ thích cậu!
Hinata [Cậu]
-Cậu bị sốt à?
Kageyama [Anh]
Không! ngốc à? Tôi thích cậu! Tôi muốn cả đời này cậu là của riêng tôi! Cho nên xin hãy hẹn hò với tôi!
Hinata [Cậu]
T-tôi...tôi cũng thích cậu...//mặt cậu đỏ lên và lắp bắp nói//
Hai cậu cứ thế vui vẻ nắm tay nhau thật chặt tưởng chừng sẽ chẳng bao giờ buông. Nhưng tình yêu nào mà không có biến cố...?
//2 người đang gọi điện cho nhau//
Kageyama [Anh]
Hinata à hôm nay anh tăng ca đến sáng không về được, em cứ ngủ trước đi không cần phải chờ anh đâu
Hinata [Cậu]
Tiếc quá hôm nay là ngày kỉ niệm cưới 7 năm của chúng ta đó, em đã chuẩn bị cơm từ trưa dự định ăn xong chúng ta sẽ đi gặp mọi người ở karasuno để chơi bóng chuyền mà giờ anh lại phải tăng ca
Kageyama [Anh]
Đúng là tiếc quá nhỉ? Nhưng công việc hôm nay rất quan trọng anh không thể về được rồi, em cứ đi chơi với mọi người đi không cần phải lo cho anh đâu
Hinata [Cậu]
Thế anh làm đi em tắt máy đây muộn giờ hết cả rồi
Kageyama [Anh]
Đi chơi vui vẻ nha Vợ yêu
Hinata [Cậu]
Vâng chồng yêu em tắt máy đây
Kageyama [Anh]
//Nhìn số tài liệu chất thành đống anh không khỏi ngán ngẫm rồi nhìn lại chiếc đồng hồ vợ tặng mình, anh cười buồn rồi thầm nghĩ//
Kageyama [Anh]
"giá như anh có thể chăm sóc cho em đến lúc già nhỉ...?"
Anh bệnh ung thư gan giai đoạn cuối anh không muốn nói với cậu vì sợ cậu lo lắng nhưng phải làm sao đây? Anh chỉ còn vài năm để sống sao có thể chăm sóc cậu đến cuối đời được...
Sáng hôm sau anh lê tấm thân mệt mỏi về nhà vừa mở cánh cửa ra anh đã thấy cậu đang nằm ngủ trên ghế sofa
Chap 2
Trông bộ dạng của Hinata lúc này đáng yêu lắm sao. Cởi chiếc giày nặng trĩu ra, anh cứ thể mà tiếng lại phía cậu, anh ân cần bế cậu và nhẹ nhàng đặt cậu lên giường của cả hai
Kageyama [Anh]
Em cứ vụng về thế này thì sau này không có anh phải làm sao, nếu cứ như vậy thì sao anh có thể an tâm ra đi đây...//Lẩm bẩm trong khi nhắm mắt//
Hinata [Cậu]
Kageyama! Anh nói nhảm gì vậy? //cậu cất giọng lên khiến anh không khỏi giật mình//
Kageyama [Anh]
Anh đánh thức em dậy rồi sao! Thôi không có gì đâu em ngủ tiếp đi, anh đi tắm cái
Hinata [Cậu]
Anh ăn gì chưa? để em đi xuống bếp hâm đồ ăn lại cho anh nha
Kageyama [Anh]
Thôi em cứ ngủ đi lúc nãy anh ăn rồi
Hinata [Cậu]
Tiếc thật! Hôm qua chơi rất vui mà lại không có anh
Hinata [Cậu]
Mọi người đã hỏi về anh nhiều lắm đó
Kageyama [Anh]
Vậy sao? đúng là tiếc thật
Hinata [Cậu]
Anh đi tắm đi thúi quá!!! //nửa đùa nửa thật//
Kageyama [Anh]
đúng là đồ ngốc! Em muốn chết rồi à?? //anh đè cậu xuống hôn//ngon nói lại thử xem!
Hinata [Cậu]
đồ thúi quắc! //cậu lè lưỡi khiêu khích//
Kageyama [Anh]
Gần đây ngứa đòn lắm rồi phải không? //hôn lấy hôn để cậu rồi cười khà khà mãn nguyện//
Hinata [Cậu]
Cái đồ đáng gh- //đang nói thì bị anh hôn//
Kageyama [Anh]
Còn ghét nữa không? //anh cười//
Hinata [Cậu]
Hứ đi tắm đi đồ thúi quắc!
Kageyama [Anh]
Rồi,rồi, đi ngay, đi ngay!
Tắm rửa xong anh leo lên chiếc giường của cả hai, ôm lấy người con trai bé nhỏ mà tự nhủ:
Kageyama [Anh]
"tiếc quá giá như anh không bị mắc căn bệnh quái ác này thì có thể yêu em và chăm sóc em lâu hơn rồi..."
tác giả
Thiếu 5 chữ mà chưa biết viết gì nên tôi lên nói một chút=))))
Chap 3
Nước mắt anh nhẹ nhàng lăn xuống gò má, không lâu sau anh cũng chìm vào giấc ngủ nhưng anh nào biết rằng người con trai anh hết mực yêu thương giờ đang chịu những cơn đau thấu trời mà anh nào biết
ánh dương bắt đầu tràn ngập vào căn nhà nhỏ, không gian yên tĩnh bị phá vỡ bởi tiếng hót của những chú chim bên cửa sổ. lúc này anh mới tỉnh dậy, nhìn sang bên cạnh thì anh chỉ thấy khoản giường trống không có bóng dáng của cậu
Kageyama [Anh]
Hinata em đâu rồi!? HINATA! //hoang mang tột độ anh gọi tên cậu rồi bật dậy, thì hình ảnh trước mắt khiến anh sững người lại. Trước mắt anh là hình hài bé nhỏ của cậu đang ngồi ở góc phòng tay nắm chặt tờ giấy, mắt đã sưng lên vì khóc//
Kageyama [Anh]
Hinata em sao vậy...? Có chuyện gì vậy? //anh tiến lại gần cậu thì nhận ra trên tay cậu là bệnh án của anh,trên đấy còn in đậm một dòng chữ "bệnh nhân Kageyama Tobio chỉ còn sống được 7 tháng" //
Hinata [Cậu]
Tại sao...? //nước mắt cậu tuông ra//
Hinata [Cậu]
Sao anh lại không nói cho em biết chứ...? Hức...anh đã nói là...hức... Không-Không bỏ rơi em mà...//cậu khóc nấc lên//
Kageyama [Anh]
Anh... //không nói gì thêm, anh ôm chặt bóng hình nhỏ bé đáng thương của cậu vào lòng, nước mắt không biết từ khi nào lại tuôn ra trên khuôn mặt khốn khổ của anh. Bớt chợ cơ thể cậu co giật hơi thở khó nhằn đi//
Kageyama [Anh]
Hinata...Em sao vậy? Em bị làm sao vậy nè...? Đợi-đợi anh! Em gọi cấp cứu! Em đừng có chuyện gì xảy ra nhé!
tác giả
để phần sau nha chứ làm biến quá hò:3
Download MangaToon APP on App Store and Google Play