Seventeen-oneshot
Chương 1: Soonhon
Tiêu đề: Kwon tổng nhặt được bảo bối
Tuổi của mỗi nhân vật sẽ khác đi và họ cũng sẽ được đổi theo tình tiết của truyện
Kwon Soonyoung
Em không lấy, không lấy và không lấy
Kwon Soonyoung
28 tuổi
Giám đốc Kwon Thị
Choi Seungcheol
Tao tốn cơm tốn gạo nuôi mày khôn lớn, đủ lông đủ cánh rồi bây giờ mày cãi lại lời anh mày à
Kwon Seungcheol
35 tuổi
anh của Soonyoung
Kwon Soonyoung
Anh muốn thì anh đi mà lấy, em trai anh miễn nhiễm với nữ giới
Choi Seungcheol
Rồi mày cũng không thèm lấy một thằng em rễ về cho anh hả em
Choi Seungcheol
Tao nói luôn nội trong tháng này mà mày không mang vợ về ra thì đừng trách tao đuổi mày ra khỏi nhà
Seungcheol trực tiếp phớt lờ lời em trai mình mà bỏ đi lên phòng
Anh thấy vậy thì tức nhưng không dám làm gì liến lấy xe đến bar tiện tay gọi luôn mấy đứa bạn của mình
Jeon Wonwoo
Tội thằng bạn tôi quá
Jeon Wonwoo
Mà tao thấy anh mày nói đúng đấy mày cùng 28-30 tuổi đầu rồi mà chưa có nói một người yêu nào
Jeon Wonwoo
Tao cũng nề phục cái trình ế của mày đấy
Kwon Soonyoung
Rồi mày có phải bạn tao không vậy? Bây giờ kiếm đâu ra cho ổng giờ nữa
Kim Mingyu
Thôi đừng nói nữa, cũng trễ rồi mau về thôi
Jeon Wonwoo
Ở lại chút nữa đi đang vui mà về sớm làm gì
Kim Mingyu
Nhưng anh phải về ngủ sớm rồi mai còn đi làm nữa chứ, ngoan nghe lời em nha
Kim Mingyu
Em pha canh giải rượu cho anh nha
Jeon Wonwoo
Uống cái đó không ngon..
Kim Mingyu
Nếu anh uống ngoan thì ngày mai em pha sữa cho anh
Jeon Wonwoo
Thương Gyu nhất
Kim Mingyu
Em cũng thương Wonie của em nhất
Kwon Soonyoung
Bố cái bọn điên
Tại một công viên đang có một cậu trai chơi với mèo
Lee Jihoon
Dễ thương quá đi
Con mèo kia nó cứ kéo áo cậu trai đó xin ăn
Lee Jihoon
Chắc mày đói lắm rồi ha
Cậu trai nhỏ bé gỡ miếng bọc cây xúc xích ra, bẻ nữa đưa đến miệng bé mèo con. Bé mèo con ăn xong liền thỏa mãn dụi dụi vào tay cậu trai làm nũng
Lee Jihoon
Muốn đem mày về nuôi quá đi á mèo nhỏ /cười mỉm/
Bỗng nhiên con mèo rời khỏi tay cậu rồi chạy nhanh ra đường lớn nơi có một cô bé nhỏ đang đứng chôn chân ở đó. Ngay lúc đó có một chiếc xe đang chạy với tốc độ cao hướng về phía cô bé. Cậu thấy vậy liền hoảng hốt, bỏ hết đống đồ trên tay rồi chạy nhanh tới chỗ cô bé
Kwon Soonyoung
Cái quái gì vậy?
Lee Jihoon
Này tên kia! Bị mù hay gì hả?
Soonyoung anh đã đang bực hai đứa bạn cho ăn cơm chó với lại cũng khuya rồi, không có người nên anh mới chạy nhanh. Tự nhiên cIs cậu nhóc lùn lùn này từ đâu chạy ra chắn trước xe anh. Làm Soonyoung thắng gấp đầu bị đập một cái vào vô lăng. Đang định xuống trách mắng thì bị cậu nhó này nói lại
Lee Jihoon
Cô bé em không sao chứ? /quay sang nhìn cô bé/
Cô bé: Dạ em không sao ạ /bế con mèo lên tay/
Lee Jihoon
Ừm được rồi, em không sao là tốt rồi
Jihoon cậu xoa đầu cô bé một cái nó cười tít mắt nhìn cậu rồi bế mèo con chạy đi. Bây giờ cậu mới quay sang nhìn tên đang đứng như trời trông kia
Lee Jihoon
Lần sau chạy xe thì giảm tốc độ lại một chút, dù là đường vắng những cũng phải tuân theo mức độ chạy xe cho phép
Lee Jihoon
Xin lỗi tôi đi trước
Kwon Soonyoung
Khoan..khoan đã..
Cậu kêu lên một tiếng khẽ nhưng anh vẫn có thể nghe thấy được, thấy tay cậu đặt dưới phần cổ chân phải. Anh liến đi tới xắn cái quần Jeans dài của cậu lên một nấc. Phần cổ chân bị xây xước chảy máu
Kwon Soonyoung
Cậu bị thương rồi
Lee Jihoon
Không sao...chỉ là viết thương ngoài da mà thôi
Anh không nói gì mà kéo tay cậu đi
Lee Jihoon
Anh làm gì vậy? Buông tay tôi ra
Bây giờ khi kéo cậu lại gần mình, dưới ảnh đèn đường mờ ảo. Con người nhỏ nhắn, thấp bé này, có gương mặt lại mang nét khả ái đáng yệ đang nhìn anh với ánh mắt đề phòng. Con trai thời nay có thể mang vẻ xinh đẹp đó sao? Nhìn gương mặt xinh đẹp của người trước mắt, trong lòng anh bỗng rung lên hồi động
Kwon Soonyoung
Do tôi không tuân thủ luật giao thông nên mới làm cậu bị thương nên tôi phải làm gì đó để đền bù cho cái chân đang bị thương của cậu chứ
Lee Jihoon
Đền bù gì chứ nó chỉ là viết thương ngoài da, tôi không anh phải đền bù đâu
Lee Jihoon
Anh mau thả tay tôi ra đi tôi còn phải về nhà nữa
Anh trực tiếp bỏ qua lời nói của cậu mà mang con người ta lên xe rồi chạy thằng về Biệt thự. Này giống bắt cóc chứ đâu phải đền bù bù đâu chứ
Lee Jihoon
Anh đưa tôi đến đây làm gì vậy hả!?
Choi Seungcheol
Chịu vác mặt về rồi hả? Tao tương mày đi luôn rồi chứ?
Kwon Soonyoung
Anh nói nhiều quá rồi đó nên im lặng đi, quản gia mang hộp cứu thương lên phòng của tôi
Choi Seungcheol
Em với út, nuôi lớn tồn tiền anh mày
Soonyoung trực tiếp phớt lờ lời nói của anh mình mà kéo tay cậu đang thẫn thờ nhìn xung quanh phòng khách mà lên phòng. Trước khi đi qua Seungcheol cậu cũng có gật đầu một cái lễ phép thay cho lời chào hỏi
Căn phòng được trang trí khá đơn giản nhưng vẫn tôn lên được vẻ sang trọng của nó, xung quanh đều được sơn màu một đen các vật dụng cũng được bày trí rất tỉ mỉ, kể sách được sắp xếp gọn gàng
Kwon Soonyoung
Cậu ngồi đó đi để tôi sức thuốc cho cậu
Lee Jihoon
Tôi...tôi tự làm được, không cần phiền anh vậy đâu
Kwon Soonyoung
Ngồi xuống và để tôi sức thuốc cho cậu
Soonyoung quỳ một chân xuống lấy thuốc sát trùng và băng bông ra sức cho cậu. Có lúc Jihoon bị rát cậu kêu lên tiếng nhỏ khẽ tránh để bị người kia nghe thấy
Kwon Soonyoung
Xong rồi, cậu tạm thời ở lại đây nghỉ ngơi đi còn nữa tôi tên là Kwon Soonyoung, cậu tên gì?
Lee Jihoon
Kwon...Kwon Soonyoung sao? Là Kwon Tổng- Giám đốc tập đoàn Kwon thị !?
Kwon Soonyoung
Làm gì mà cậu bất giờ dữ vậy?
Lee Jihoon
Bất ngờ chứ sao không? Anh nổi tiếng vậy cơ mà /bĩu môi nhìn anh/
Kwon Soonyoung
Được rồi, bây giờ cậu có thể cho tôi biết tên cậu không?
Lee Jihoon
Jihoon...Lee Jihoon
Kwon Soonyoung
Vậy Jihoon cậu ở đây nghỉ ngơi đu
Lee Jihoon
Không được đâu, tôi còn phải về nhà nữa
Kwon Soonyoung
Nếu cậu sợ ba mẹ cậu thì gọi cho họ nói tôi tông trúng cậu nên giờ phải đền bù
Lee Jihoon
Tôi...tôi không có ba me /cậu cúi thấp đầu xuống hai tay nắm chặt vào nhau/
Ngay khi lời cậu vừa dứa căn phòng bỗng chốc chìm vào im lặng. Jihoon nói xong thì cúi gầm mắt xuống, Soonyoung nhíu mày nhìn đôi tay đang nắm chắt kia. Anh đang định lên tiếng thì có tiếng gõ cửa vang lên
Quản gia: Cậu chủ Soonyoung! Cậu chủ Seungcheol muốn gặp cậu ở thư phòng ạ
Kwon Soonyoung
Tôi biết rồi kêu anh ấy đợi tôi một chút
Quản gia vừa rời đi thì anh quay lại nhìn cậu, Jihoon vẫn còn đang cúi gầm mặt chưa chịu ngẩng mặt lên anh thấy vậy liền nâng cằm cậu lên để mặt cậu đối diện với mặt anh
Kwon Soonyoung
Tôi không biệt cậu như nào, nhưng đêm nay cậu nhật định phải ở đây hiểu chưa
Nói xong anh liền đi ra khỏi phòng để lại một mình cậu giữa căn phòng rộng lớn. Cậu khẽ thở dài một hơi rồi cà nhắc đi đến chiếc giường rồi thả người nằm xuống. Cậu đang định nhắm mắt ngủ thì chợt bất ngờ bật dậy
Lee Jihoon
Túi đồ của mình...
Lee Jihoon
Aiss nãy vỗi quá bỏ quên nó ở công viên rồi
Hong Joshua
Dậy rồi sao? Nếu thấy đói thì tự vào phòng bếp mà nấu đi
Jihoon nhăn mày khó chịu nhìn người kia mới sáng sớm đã cắm mặt vào laptop rồi, hơn hết là khó chịu với cái tính của anh ta nữa. Cậu không đáp lại mà đi thẳng xuống phòng bếp để tránh mặt của cái tên kia
Khi bước vào cậu không các gia nhân (=người hầu) hôm qua đâu hết, chợt nhận ra hôm nay là chủ nhật nên cậu cũng không nghĩ gì nhiều mà mở tủ lạnh ra, một đống thực phẩm chất đầy nhọc không một khe hở. Cậu lấy đồ ra rồi xào xào nấu nấu vì tên kia kêu cậu muốn "làm gì thì làm" thì cậu cũng nghe lời mà "làm gì thì làm"
Kwon Soonyoung
Có chuyện gì?
Lee Jihoon
Muốn ăn chung với tôi không?
Soonyoung khó hiểu nhìn người trước mắt kia, chỉ thấy cậu quay ngoắc vào trong. Anh tạm thời bỏ công việc mà đi vào phòng bếp xem thử. Trên bàn ăn là hai đĩa trứng ốp la và hai lát bánh sanwich cộng thêm với hai chén canh rong biển và hai chén cơm
Lee Jihoon
Tôi nấu hơi nhiều mà bỏ thì uổng lắm
Lee Jihoon
Tôi không biết là anh đã ăn hay chưa nhưng vẫn gọi thử xem
Soonyoung ngồi xuống nhìn các món ăn trên bàn, bụng cũng cồn cào vì chưa có gì trong bụng Nhưng những món này anh cũng chưa ăn qua thử bao giờ mà nếu có chắ cũng chẳng nhớ nổi hương vị của nó. Anh cầm muỗng lên múc một miếng canh rong biển rồi cho vào miệng
Kwon Soonyoung
*ÔI MẸ ƠI NGOAN QUÁ!!!*
Jihoon nhìn biểu cảm bất ngờ đứng hình trên khuôn mặt Soonyoung liền hỏi
Lee Jihoon
Không ngon sao?
Miệng thì kêu tạm được mà lại ăn như chết đói thế kia là sao? Có nên tin hay không đây?
Đang ăn thì có người gọi đến nên cậu tạm gác việc ăn lại mà nghe máy
May mắn là hôm qua cậu để điện thoại ở trong tui áo nhưng cũng không còn bao nhiêu pin nữa
Lee Chan
[ Alo anh, em về quê chơi với bạn tầm tháng sau em lên lại nhé. Cửa nhà em cũng khóa cẩn thận rồi, anh yên tâm. Em gọi thông báo vậy thôi, anh chăm sóc cẩn thận mình nha, bai anh ]
Lee Jihoon
[ Hả? Khoan nhưng anh không có mang chìa khóa...Chan..Chan.. ]
Lee Jihoon
Aiss cái thằng bé này
Kwon Soonyoung
Cso chuyện gì vậy?
Lee Jihoon
Em trai tôi nói về quê chơi với bạn, nhưng tôi quên mang chìa khóa nhà rồi
Lee Jihoon
Giờ không biết vào nhà kiểu gì nữa
Kwon Soonyoung
Cậu không mang chìa khóa nhà, em trai cậu thì khóa cửa rồi sao cậu về nhà được
Kwon Soonyoung
Vì thế cứ ở đây đi
Kwon Soonyoung
Cho đến khi em cậu về với lại chân cậu cũng đang bị thương mà
Lee Jihoon
Tôi cũng có thể qua nhà bạn tôi ở vài hôm cũng được
Kwon Soonyoung
Tôi cũng chỉ là đang đền bù cho cái chân đang bị thương của cậu thôi, nếu cậu đã nói vậy nó cũng khiến tôi đau lòng không ít đấy
Cậu chau mày nhìn anh, tên này bị gì vậy trời? Nói giống như hắn mới là người bị thương không bằng ấy và đang bắt cậu bồi thường cho cái chân của anh ta vậy, mà cậu không muốn thì bắt đầu kể lể vậy
Kwon Soonyoung
Tôi nói sao thì cậu cứ nghe lời vậy đi, nhiều lời làm gì
Lee Jihoon
*Ơ hay cái tên này???*
Một thời gian sau, Jihoon bị Soonyoung nhốt trong nhà không cho ra ngoài. Cậu cũng chả ý kiến gì cả chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh hơn để cậu được thả về nhà. Quần áo và đồ dùng sinh hoạt thường ngày của cậu đều được Soonyoung tài trợ cho. Trong khoảng một tháng đó cả hai người đã trải qua rất nhiều chuyện với nhau
Sáng dậy cùng nhau ăn sáng, anh đi làm còn cậu ở nhà phụ giúp các gia nhân, trưa thì bắt taxi lên công ty mang cơm cho anh.
Kwon Thị ngày ngày thấy một cậu bé đáng yêu xách cái cặp lồng cơm đứng giữa sảnh công ty, không kiềm được mà đến bẹo má, nói chuyện đủ thứ
Tối về thì cả hai sẽ kiếm chuyện cãi lộn với nhau, ăn cơm cũng cãi, xem phim cùng nhau cũng cãi không yên và kết thúc với nhau trên giường ngủ
Kwon Soonyoung
Jihoon! lấy giúp tôi cái khăn tắm đi
Lee Jihoon
Lần sau anh mà quên nữa thì nghỉ tắm luôn đi
Kwon Soonyoung
Jihoon! Em nấu cơm cho tôi ăn đi, tôi đói quá rồi
Lee Jihoon
Có tay có chân sao không tự nấu đi
Kwon Soonyoung
Cho tôi mượn đầu gối cái coi
Lee Jihoon
Cút! Anh đè bẹp người tôi rồi
Lee Jihoon
Soonyoung, anh sắp trễ giờ làm của anh rồi kìa, dậy mau lên
Kwon Soonyoung
5 phút nữa thôi
Lee Jihoon
Anh đừng cố làm việc suốt đêm vậy, không tốt cho sức khỏe đâu
Kwon Soonyoung
Tôi biết rồi em ngủ trước đi, tôi ngủ sau
Lee Jihoon
Cơm của anh nè, ăn lẹ lên tôi còn mang về nữa
Kwon Soonyoung
Từ từ em làm gì mà phải gấp lên vậy? em chưa ăn đúng không? lại đây ăn cùng tôi đi
Choi Seungcheol
Rồi rốt cuộc chừng nào bọn bây mới nói rõ với nhau đây?
Kwon Soonyoung
Anh nói cái gì vậy?
Choi Seungcheol
Làm như anh mày không biết là mày thích thằng bé Jihoon lắm cơ
Kwon Soonyoung
Anh kì quặc ghê á, em thích Jihoon chứ có phải anh đâu mà anh lo dữ vậy?
Choi Seungcheol
Tao là đang lo cho cái sự nghiệp ế bền bỉ của mày mà thôi em trai
Kwon Soonyoung
Nói như anh không ế vậy
Choi Seungcheol
Jeonghan bây giờ đang ở bên nước ngoài tao với em ấy cũng đính hôn rồi đợi khi nào em ấy về rồi cưới luôn
Choi Seungcheol
Có mình mày là ế thôi em
Choi Seungcheol
Mà tao thấy thằng bé Jihoon cũng được quá ấy chứ
Choi Seungcheol
Vừa ngoan ngoãn, lễ phép, lại còn đáng yêu nữa đâu như mày
Kwon Soonyoung
Đáng yêu thì em tạm chấp nhận chứ ngoan ngoãn thì em không chắc
Choi Seungcheol
Chỉ lo nói xấu thằng bé, tao quyết định rồi
Choi Seungcheol
Jihoon sẽ là con dâu tương lai của cái nhà Kwon gia này
Choi Seungcheol
Mày liệu hồn mà rước thằng bé về bằng được cho anh mày
Kwon Soonyoung
Vậy sao anh không đi tỏ tình giùm em luôn đi
Choi Seungcheol
Mày có tin là tao khỏi đứa cái sự nghiệp Kwon thị này lại cho mày không em
Kwon Soonyoung
Hihi anh yêu dấu đừng có làm vậy chứ
Choi Seungcheol
Một tuần nữa là nó đi rồi, mày liệu mà mau mau nói chuyện đàng hoàng với người ta đi
Kwon Soonyoung
Vâng vâng vâng...
Kwon Soonyoung
Khi nào thì em trai của em về vậy?
Lee Jihoon
Năm ngày nữa là thằng bé về, nó cũng vừa mới nói cho tôi biết thôi
Lee Jihoon
Bộ có chuyện gì à?
Kwon Soonyoung
Không...không
Soonyoung buồn bã cắm mặt vào chén cơm, Jihoon nhìn anh mà khó hiểu nhưng rồi cũng bỏ qua mà chuyên tâm ăn cơm
Lee Chan
[ Anh hai ! Em về rồi nè, anh đang ở đâu vậy? ]
Lee Jihoon
[ Nhờ mày mà anh đây phải đi ngủ nhờ nhà người ta đấy, đã thế còn không gọi cho anh mày cuộc gọi nào ]
Lee Chan
[ Hì hì em xin lỗi, anh về phụ em dọn dẹp nhà đi nè, nhà toàn bụi là bui không ]
Lee Jihoon
[ Được rồi, đợi anh chút anh về ngay đây ]
Tắt điện thoại, cậu ngoiif suy nghĩ gì đó một chút rội thở dài. Đứng lên xếp gọn quần áo vào vali mà Soonyoung mua cho cậu. Ì ạch kéo vali xuống nhà, Seungcheol đang ngồi uống trà thấy Jihoon xuống bên cạnh còn có chiếc vali liền hỏi
Choi Seungcheol
Em định đi đâu vậy?
Lee Jihoon
À Anh Seungcheol, em trai em về rồi nên em cũng phải về thôi
Lee Jihoon
Thời gian qua đã làm phiền gia đình anh rồi
Choi Seungcheol
Phiền gì chứ, có thêm em thì Kwon gia này mới vui vẻ như vậy
Choi Seungcheol
Nhờ em mà thằng Soonyoung cũng đổi tính với cái nhà này
Choi Seungcheol
Cảm phiền phải cảm ơn em Jihoon
Lee Jihoon
Em có làm gì đâu ạ /cười/
Choi Seungcheol
Vậy ai chở em về, có cần anh gọi xe chở em về không?
Lee Jihoon
Dạ thôi ạ, em bắt taxi về được ab
Lee Jihoon
Cũng đến giờ rồi em đi ạ, anh giữ gìn sức khỏe
Choi Seungcheol
Ừm anh biết rồi lâu lâu ghé qua nhà chơi nha
Lee Jihoon
Vâng ạ, em xin phéo đi ạ
Jihoon mỉm cười kéo vali ra khỏi Kwon gia, Seungcheol liền nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Soonyoung
Kwon Soonyoung
[ Anh nói cái gì!??? ]
Lee Jihoon
Bác chở con đến Kwon Thị nha
Công ty đang giờ làm việc nên cũng không mấy ai để ý đến cậu. Jihoon đi lên thẳng phòng giám đốc, đúng lúc anh đang hoảng loạn mở cửa tông ra ngoài làm cậu giật mình
Kwon Soonyoung
Jihoon! Tôi nghe anh tôi nói em muốn về nhà em thiệt sao?
Lee Jihoon
Ừm, tôi tới đây để nói lời tạm biệt anh
Lee Jihoon
Sao vậy? Tôi vẫn sẽ đều đều qua thăm anh và anh Seungcheol mà chứ có đi đâu xa đâu chứ
Kwon Soonyoung
Ừm thiệt hả?
Lee Jihoon
Giỡn với anh làm gì với chơi với anh mấy ngày qua vui quá chừng luôn
Lee Jihoon
Tôi tới đây để thông báo cho anh biết, tôi đi đây chắc giờ em trai tôi đang đói meo ở nhà rồi
Jihoon quay người bỏ đi để lại Soonyoung đứng im như pho tượng, cậu cứ xa dần tầm mắt anh. Đứng hình mất mấy giây như có một tiếng nổ trong đầu mình, anh cuống cuồng chạy theo Jihoon
Cậu đang dần đi ra tới trước cửa vậy tay chào cô tiếp tân đang cười tươi với mình. Cậu đi đến gần cửa, cửa kính tự động từ từ mở ra, bỗng một giọng nói vang lên
Giọng nói vang lên khiến tất cả nhân viên đang ở trong đại sảnh quay lại nhìn, Jihoon theo bản năng mà quay lưng lại nhìn anh
Kwon Soonyoung
Anh yêu em, Lee Jihoon
Các nhân viên sốc đến tận não, Jihoon vẫn cứ đứng đó nhìn anh. Hai người mặt xa đối mặt xa nhìn nhau. Soonyoung mỉm cười đang định đi tời chỗ Jihoon thì bỗng dưng cậu bỏ đi
Kwon Soonyoung
Jihoon, em đi đâu vậy?
Kwon Soonyoung
Dừng lại...Anh yêu em...Yêu em rất nhiều Lee Jihoon...Đừng đi mà...Đứng lại đi Jihoon..
Kwon Soonyoung
Này, Kwon Soonyoung yêu Lee Jihoon..
Cậu không nói gì mà quay người lại chạy về phía sau mà ôm lấy người anh
Kwon Soonyoung
Jihoonie...
Lee Jihoon
Tôi chỉ giỡn với anh chút thôi mà, làm gì mà căng dữ vậy?
Kwon Soonyoung
Em thật là...
Kwon Soonyoung
Làm anh cứ tưởng..
Nhân viên: Hôn đi, hôn đi, hôn đi,....
Nhân viên đồng loạt hô hào khiến anh và cậu đỏ mặt, anh quay qua liếc nhìn đám nhân viên. Bọn họ liền co rúm lại định đi về thì...
Lee Jihoon
/ngại nên không nói gì/
Anh được nước lấn tới mà hôn lên khắp mặt cậu
Kwon Soonyoung
Lee Jihoon anh yêu em rất nhiều
Lee Jihoon
Ừm em cũng vậy, cũng yêu anh rất nhiều
Cả hai nhìn nhau rồi cười có lẽ này là ngày hạnh phúc nhất với họ
Chương 2: Cheolhan
Tiêu đề: Thư Ký Yoon của sếp Choi
Chương này có chửi thề, one hơi xám chút
Choi Seungcheol 28 tuổi
Chủ tịch tập đoàn Choi Thị đứng đầu Đại Hàn chuyên về bất động sản. Một tổng tài đẹp trai, lạnh lùng. Nhưng anh lại đi làm thê nô cho thư kí của mình
Yoon Jeonghan 24 tuổi
Chàng thư ký đẹp trai nhưng lại cụ sức, bá đạo của Choi Tổng.Lời nói của cậu trong công ty như thánh chỉ của Vua vậy. Ai ai trong Choi Thị cũng phải sợ cậu hơn Chủ Tịch của họ nữa
Yoon Jeonghan
Ê Choi Seungcheol ! Tôi khát nước rồi, cho tôi ly cà phê đi
Choi Seungcheol
[ Trợ lý Yang pha một ly cà pha mang vào phòng tôi ]
Yoon Jeonghan
Ê Choi Seungcheol ! Xử lý giúp tôi văn bản này đi
Choi Seungcheol
Để ở đó đi lát tôi làm cho
Yoon Jeonghan
Choi Seungcheol !!!
Choi Seungcheol
Này Yoon Jeonghan! Rốt cuộc tôi hay cậu mới là chủ tịch vậy hả?
Yoon Jeonghan
Thì anh là chủ tịch
Choi Seungcheol
Vậy sao cậu còn dám sai việc tôi?
Yoon Jeonghan
Không biết nữa chắc do tôi thích vậy
Seungcheol cũng câm nín không nói nữa, lại vùi đầu vào đống bản hợp đồng và văn bản ngập đầu kia. Thứ ký Yoon không quan tâm đến chủ tịch của mình đang bận bù đầu lên, ngược lại cậu còn ngồi thảnh thơi ăn bánh snack ngon lanh trên chiếc ghế sopha trong phòng Chủ tịch
Yoon Jeonghan
Ê Seungcheol
Yoon Jeonghan
Seungcheol à !
Yoon Jeonghan
Cái tên Choi Seungcheol kia !?
Choi Seungcheol
Lại chuyện gì nữa
Choi Seungcheol
Tôi hét khản cả cổ rồi sao anh không trả lời sớm hơn hả?
Anh giơ tập hồ sơ của cậu rồi nói
Choi Seungcheol
/giơ tập hồ sơ lên/ Tôi đang bận làm viếc của Yoon Jeonghan đây để cậu ngồi chơi đấy
Choi Seungcheol
Vừa lòng cậu chưa?
Yoon Jeonghan
Nhưng tôi đau bụng
Bấy giờ Seungcheol mới ngước mặt lên khỏi đống văn kiện kia hướng mắt về người đang nằm phè phỡn kia mà chau mày
Choi Seungcheol
Sao lại đau bụng?
Yoon Jeonghan
Bỗng dưng nó đau
Thở một hơi thật dài anh đứng lên đi đến chỗ của cậu. Ngồi xuống bên cạnh chỗ còn dư mà đưa tay lên xoa xoa vùng bụng của cậu
Choi Seungcheol
Có cần xuống phòng y tế không?
Yoon Jeonghan
Không muốn xuống nơi đó chút nào
Nói rồi Jeonghan trèo lên người Seungcheol, anh không có ý định đẩy cậu ra mà còn ôm lấy đặt cậu vaod trong lòng mình. Chỉnh một tự thế thoải mái nhất cho cậu rồi vuốt lưng người kia một cách nhẹ nhàng, dỗ dành như em bé vậy
Yoon Jeonghan
Ngủ một giấc sẽ hết đau ngay thôi
Choi Seungcheol
Ừm vậy ngủ đi
Trợ lý Yang: Chủ tịch !! Đã có bản thông báo tuyển nhân viên...rồi..đây..
Trợ lý Yang thấy một màn liền đứng hình luôn cho đến khi vị chủ tịch của mình lên tiếng thì cô mới giật mình nhìn Seungcheol
Choi Seungcheol
Để lên bàn đi
Trợ lý Yang: À vâng..vâng
Trợ lý Yang nhanh nhẹn để tập hồ sơ trên bàn rồi bỏ đi ngay
Anh nhìn cậu sau đó bế cậu vào phòng nghỉ của anh đặt cậu lên giường chỉnh tư thế thoái mái nhất cho cậu xong thì anh hôn lên trán cậu
Yoon Jeonghan
Choi Seungcheol thật ngu ngốc khi không nhận ra là tao thích anh ta
Hong Joshua
Thì mày tấn công lỗ liễu vào không phải trước giờ mày vẫn luôn vậy à
Yoon Jeonghan
Một tảng băng như anh ta không đáng để tao phải lỗ liễu
Hong Joshua
Ừ nói thì hay đấy
Joshua vừa nói dứt câu thì cậu kêu lên một tiếng rõ to
Yoon Jeonghan
Con chó khốn khiếp dám cắn tao
Hong Joshua
Ây ây bớt dùng vũ lực lại nha
Hong Joshua
Hở tí là bạo lực đánh nhau mày làm ơn bỏ cái tính đó đi giùm tao
Yoon Jeonghan
Aiss con chó chết tiệt câm mồm ngay cho tao
Joshua nhanh chóng bế con chó đi trước khi Jeonghan mang nó vào nồi nước sôi và đem nó đi chế biến bảy món
Yoon Jeonghan
Anh ta nên cảm thấy vinh hạnh khi được mình thích
Jeonghan nằm trên giường với tay lấy con gấu bông có in hình mặt của Seungcheol mà cậu mới mang đi in vào cuối tuần trước. Lấy tay đập bùm bụp vào nó
Yoon Jeonghan
Aiss chết tiệt thật mà
Sau đó cậu liền quăng con gấu bông xuống giường đắp chăn đi ngủ cho lành
Yoon Jeonghan
Mày có im đi không hả con quỷ chó kia ! ! ! !
Nhân viên: Thư ký Yoon tới rồi, mau mau ra đón lẹ bây ơi
Các nhân viên đến các trưởng, phó phòng,...Cả Choi Thị nhanh chóng cuống cuồng lên ra đứng xếp thành hai hàng ngay trước cổng công ty. Thân ảnh người con trai xinh đẹp khoác trên mình bộ đồ giản dị, đeo kính không tròng, tay xách chiếc vali túi đi vào
Nhân viên: Thư ký Yoon buổi sáng vui vẻ
Jeonghan chỉ vui vẻ cười nhanh chóng chạy lên phòng chủ tịch, ở dưới các nhân viên cũng vui lấy thở phào nhẹ nhõm vì hôm nay tâm trang của thư ký Yoon tốt chứ không giống như mấy bữa trước, cục súc cực kì
Yoon Jeonghan
Chào buổi sáng, Seungcheol
Choi Seungcheol
Hả...ừm chào
Anh vẫn còn đang ngẩn ngơ trước thái độ của cậu ngày hôm thì bỗng cậu đưa cho anh hộp gì đó
Jeonghan lấy từ trong túi vải ra một hũ kẹo vị cherry đặt xuống bàn anh
Yoon Jeonghan
Là kẹo cherry anh ăn đi ngon lắm đấy /cười/
Choi Seungcheol
Tự nhiên hôm nay lại cho kẹo? Có ý đồ gì đây?
Yoon Jeonghan
Hừ có ý đồ gì đâu chứ, ăn đi
Nói xong cậu lấy một cục kẹo rồi bóc vỏ nhét vào mồm anh
Yoon Jeonghan
Ngon mà đúng không?
Yoon Jeonghan
Tôi biết anh thích mà
Cậu cười tươi nhìn anh nhưng lại không biết đằng ngực trái của người kia tim đang đập loạn trong lòng ngực
Trợ lý Yang: Thưa chủ tịch, có tiểu thư Nara gặp ạ
Choi Seungcheol
Không tiếp !
Trợ lý Yang: Nhưng tiểu thư nằng nặc đòi gặp chủ tịch ạ
Choi Seungcheol
Mời cô ta vào đi
Choi Seungcheol
Cô đến đây làm gì?
Nara
Nhớ anh nên đến thôi, anh không thích em đến hả?
Choi Seungcheol
Ừ nói đúng rồi đấy
Choi Seungcheol
Đến thì ngồi im đi bớt láo nháo lại
Yoon Jeonghan
Tôi xin phép đi xuống lấy giấy tờ
Jeonghan nở một nụ cười gượng gạo rồi đi ra khỏi phòng chủ tịch. Seungcheol nhìn theo mà lòng cười thầm
Yoon Jeonghan
Aisss cái tên khốn Choi Seungcheol đó vạy mà dám tình tứ với con bánh xèo đó trước mặt mình
Yoon Jeonghan
Đúng là tức chết mình mà
Vừa mới bước xuống đại sảnh, Jeonghan liền mang tám đời tổ tông của Seungcheol kia ra chửi rủa. Nhân viên thấy tâm trạng của cậu thay đổi, họ đồng loạt nuốt nước bọt
Yoon Jeonghan
Aisss khỉ gió thiệt chứ
Yoon Jeonghan
Chị Kim lấy giùm tôi ly soda đi
Chị Kim: Vâng thư ký Yoon
Đám nhân viên chạy toán về lại chỗ ngồi, đổ mồ hôi ướt đấm. Cậu thì đang ngồi chơi điện thoại đợi nước thù ả Nara đi đến
Nara
Này thư ký lấy cho tôi ly caffe
Yoon Jeonghan
Có chân có tay thì tự đi mà lấy mắc gì tôi phải lấy
Nara
Cậu dám trả treo với cấp trên hả? Muốn bị đuổi việc lắm đúng không!?
Chị Kim: Soda của thư ký Yoon đây ạ
Cậu đang định cầm lên uống thì bị cô ả cầm lấy ly nước hất vào người cậu rồi ném mạnh cái ly xuống. Các nhân viên đều lập tức dập đầu cầu nguyện cho sự ngu dốt của ả ta
Nara
Đây là cái giá phải trả chả cho việc cậu dám thái độ với tôi hồi nãy.
Nara
Tôi không phải dạng hiền lành gì đâu, nhất là với loại người vừa thấp kém lại không chịu nghe lời gì cậu
Tất cả nhân viên không hẹn mà cùng nhau nghe một tiếng nố rất lớn ở trên người thư ký Yoon
Yoon Jeonghan
Con ả điên này, làm cái gì vậy hả?
Ả ta sợ hãi mà lùi lại các nhân viên đồng loạt cũng sợ hãi theo, Jeonghan lúc đã cục súc rồi giờ lại còn cục súc thêm nhân viên không hẹn mà chửi thầm ả ta vì ả đã động sai người khiến họ cũng bị vạ lây theo
Yoon Jeonghan
Mày muốn chết hả? Con quỷ cái
Yoon Jeonghan
Mới sáng sớm đã gặp phải một con nhỏ vừa điên lại còn điếc nặng nữa đúng là xui xẻo mà
Ả ta giơ tay định tát cậu thì bị cậu bắt được mà tát lại ả
Yoon Jeonghan
Này thì đòi đánh tao này /tát ả/
Cả công ty nhanh chóng đứng xếp thành hàng hóng chuyện. Có người còn mang cả đồ ăn vặt và nước ngọt ra uống cho nó có không khí xem phim
Đang hóng chuyện thì Seungcheol đi ra thì thấy tất cả nhân viên của mình xếp thành hàng đã còn có cả đồ ăn vặt và nước nữa, anh thấy lạ liền hỏi đám nhân viên
Choi Seungcheol
Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?
Đám nhân viên định trả lời thì ả ta chạy đến ôm lấy cánh tay của anh mà nói hết những chuyện vừa xảy cho anh nghe
Nara
Anh Seungcheol ! Cậu ta nói em là đồ quỷ cái rồi còn tát em nữa
Nara
Anh nhìn xem mặt sưng hết cả rồi
Choi Seungcheol
Ủa vậy hả? Sao không ai vào gọi tôi ra hóng à nhầm biết hả?
Nhân viên: Bận xem drama rồi ai rảnh đâu mà vào gọi Sếp
Nara
Anh à mau đuổi việc cậu ta đi
Đám nhân viên nghe Ả ta nói vậy liền bật cười thành tiếng
Nhân viên: Sếp mà đuổi việc thư ký Yoon thì cái công ty này sáng nhất đêm nay đấy
Cậu từ này giờ vẫn im lặng xem ả ta định làm gì mình, nghe thấy ả ta nói anh đuổi việc mình thì lên tiếng nói với giọng điệu thách thức anh
Yoon Jeonghan
Tôi đang chờ giấy đuổi việc đây /nhìn anh/
Anh thấy cậu vậy liền lên tiếng
Choi Seungcheol
Bình tĩnh bình tĩnh
Nara
Cậu là con trai mà lại đi đánh con gái không biết nhục là gì hả?
Yoon Jeonghan
Vậy thì cô là ai mà dám hất nước vào mặt tôi?
Yoon Jeonghan
Con gái Ngọc Hoàng hay là bà chủ viện thần kinh?
Yoon Jeonghan
Làm tôi sợ ghê
Lee Jihoon
Ê đứa nào cầm tiền đi mua mấy chai coca với mấy bịch bắp rănng về ăn coi
Boo Seungkwan
Đứa nào lấy giùm tao chồng ghế cái coi chứ đứng coi mà mỏi hết cả chân
Nara
Anh Seungcheol..hức..
Ả ta thấy mình không làm gì được liền khóc lóc kêu tên anh nhưng anh chưa trả lời thì cậu đã lên tiếng trước
Yoon Jeonghan
Khóc lóc cái quần què
Yoon Jeonghan
Choi Seungcheol là của Yoon Jeonghan này, not đụng
Nhân viên thấy cậu nói vậy liền đồng loạt kêu lên
Anh thì ngoài mặt không nói gì như trong lòng lại đang cười thầm
Yoon Jeonghan
*Thôi chệt mẹ lỡ môm rồi, thôi thì lỡ rồi thì nói luôn*
Nara
Hả mày nghĩ một thằng như mày thì anh ấy sẽ đế ý đến sao?
Cậu không nói gì mà trực tiếp hôn anh, ả ta nhìn vậy thì tức xôi máu đám nhân viên thì được bất ngờ tập hai
Kim Mingyu
Có làm thì mới có ăn, không làm mà đòi có ăn thì ăn...
Jeon Wonwoo
/bịt miệng Mingyu/ không làm mà đòi có ăn thì cút về nhà với ba mẹ cô đi, chỗ này chỉ tiếp khách chứ không tiếp trà xanh
Nara
Chúng mày...chúng mày dám...
Nara
Cậu ta mới là trà xanh đó
Choi Hansol
Người thứ ba không có lỗi, người không được yêu thương mới là kẻ thứ ba
Yoon Jeonghan
Tôi thích những người thông minh như cậu
Nói rồi cậu đi lại chỗ ả ta mà nói
Yoon Jeonghan
Còn cô thấy tôi với bạn trai cô hôn nhau rồi ha /vỗ mặt ả/
Nara
Bỏ đôi bàn tay dơ bẩn của mày ra khỏi mặt tao
Yoon Jeonghan
Tay tôi dợ thì về sau vẫn sẽ là nắm đầu Choi Seungcheol thôi..
Yoon Jeonghan
Chị Kim, gọi bảo vệ tiến động vật đi
Nara
/Bị bảo vệ kéo ra ngoài/ Mấy người làm gì vậy hả !?
Nara
Mau bỏ tôi ra, bỏ tôi ra...Seungcheol à..
Yoon Jeonghan
Seungcheol kìa, cứu người yêu đi
Choi Seungcheol
Yoon Jeonghan!
Choi Seungcheol
Em phải chịu trách nhiệm
Choi Seungcheol
Em dám cướp đi mất nụ hôn đầu của tôi, em phải chịu trách nhiệm về sự trong trắng...
Yoon Jeonghan
/bịt miệng anh/ Khép cái mỏ anh lại nha làm như anh là con gái nhà lành không bằng ấy
Choi Seungcheol
/Gỡ tay cậu/ Bây giờ em có dám chịu trách nhiệm lấy tôi, làm vợ tôi, làm con dâu nhà họ Choi không?
Yoon Jeonghan
Này Choi Seungcheol anh....
Choi Seungcheol
Im lặng là đồng ý rồi
Kwon Soonyoung
Hết drama rồi đúng không?
Kwon Soonyoung
Thế thì tan làm đi về nhà thôi mọi người ơi
Choi Seungcheol
Đã hết giờ làm đâu?
Lee Seokmin
Bọn này về sớm để chuẩn bị đi ăn đám cưới trực
Hong Joshua
Lại sắp hết tiền đi ăn đám cưới người ta
Seo Myungho
Còn phải sửa soạn đồ để đi ăn ăn cưới cho lộng lẫy chứ
Choi Seungcheol
Ủa rồi bàn cho đã rồi đám cưới mình hay đám cưới tụi nó
Yoon Jeonghan
Hỏi cái đầu gối tôi nè
Moon Junhwui
Sắp có tấm thiệp mời trên bàn, lại sắp mất đi anh em và cũng sắp mất bộn tiền...
Lee Chan
Đừng lo! Bọn em sẽ đi ăn đám cưới thật nhiều phong bì và cũng ăn thật nhiều đồ ăn
Lee Chan
Để cho đỡ lỗ vốn thì hai anh nên nhớ đặt nhiều nhiều vào đấy
Choi Seungcheol
Mấy người...tháng này cắt 50% lương
Yoon Jeonghan
Mấy người...thàng này cắt 50% lương
Nhân viên: What the heo???
Và ngày này tháng sau chính là một đám cưới linh đình được diễn ra, các nhân viên khóc rấm rứt trong lòng vì vừa mất combo tiền, cho số phận của mình
Chương 3: VerKwan
Tiêu đề: Sức chịu đựng vô hình
Truyền thông cả nước chuẩn bị phát trực tiếp lễ cưới của cậu chủ quyền quý Choi Hansol và Boo Seungkwan
Vì từ đầu Boo Seungkwan đã có thai nhưng thư Ký Kim lại nói với cậu rằng, Choi Hansol đã bỏ trồn và không tìm thấy người đâu
Boo Seungkwan chỉ có thể nhẫn nhịn và chịu uất ức để đứng trước lễ đường, hoàn thành buổi lễ, và đơn độc nói câu tuyên thề "Tôi đồng ý"
Cuộc sống sau khi kết hôn của Boo Seungkwan ngoài người mẹ Im Yoona ra thì không có bất kì ai nhìn cậu bằng ánh mắt tốt đẹp cả
Boo Seungkwan một mình chịu đựng tất cả, một mình chăm sóc bản thân và đứa con trong bụng mình
Seungkwan chỉ biết im lặng và chịu đựng đợi đến khi sinh đứa trẻ ra và cố gắng chăm sóc nuôi dưỡng nó thật tốt
Bây giờ Boo Seungkwan đã trở thành giám đốc bộ phận đối ngoại của tập đoàn Choi Thị, mà trên cuốn tạp chí trong tay cậu, vụ tai tiếng của Choi Hansol và nữ ngôi sao đình đám vô cùng chướng mắt
Và Boo Seungkwan cũng chỉ sắp xếp công việc đối ngoài bình thường, chứ không hề có bất cứ phản ứng nào khác trong vụ lần này
Tất nhiên, tất cả mọi người ai cũng biết Choi Hansol thường xuyên lăng nhăng bên ngoài, vợ của Choi Hansol- Boo Seungkwan cũng là cái danh để làm trò cười cho thiên hạ thôi
Người đời lại đồn thổi rằng Boo Seungkwan lợi dụng gia thế và đứa con trong bụng để ép buộc Choi Hansol và bạn gái của hắn chia tay, cũng vì điều đó mà Choi Hansol vô cùng chán ghét cậu, hơn nữa rõ ràng là vợ của một tổng giám độc lại bị ném đến một bộ phận đối ngoại cỏn con, đã thế còn chẳng thể vào nổi ban quản trị
Ba năm sau, Choi Hansol trở thành chàng trai đào hoa và quay về nhà
Im Yoona nghe tin con trai mình quay về thì khỏi nói ai cũng biết bà vui mừng đến mức nào, nhưng quay về thì con trai bà cũng không mấy đoái hoài gì đến cậu con dâu hiền lành của bà cả
Ngày hôm nay Choi Hansol quay về nhà sau ba năm rời đi, người làm trong Choi gia đều tấp nập chuẩn bị một bàn ăn vô cùng thịnh soạn để chào đón cậu chủ của họ
Im Yoona
Chào mừng con trai của ta đã quay về
Im Yoona vùi mừng chào đón con trai bằng một cái ôm và một nụ cười của người mẹ
Choi Hansol
Mẹ vẫn khỏe chứ?
Hansol mỉm cười nhìn vào người mẹ của mình bà đã đôi phần già đi theo thời gian
Im Yoona
Thời gian qua là Seungkwan đã luôn chăm sóc cho ta và cả cái gia đình này nữa /Im Yoona cùng con trai ngồi xuống ghế nói chuyện/
Choi Hansol
Cậu ấy vẫn còn ở đây sao? Con tưởng đã đi rồi chứ /Hansol đôi phần ngạc nhiên nhìn người mẹ của mình/
Im Yoona
Nó là vợ con không ở đây thì ở đâu? Ăn nói cho đàng hoàng vào /Im Yoona đôi phần cau mày nhìn đứa con trai của mình/
Họ đang nói chuyện thì cánh cửa nhà bỗng mở ra bóng hình của một người con trai nhỏ nhắn bước vào trong nhà
Boo Seungkwan
Mẹ con mới về ạ
Boo Seungkwan đi vào nhà với gương mặt cực kì mệt mỏi, nhưng cậu vẫn không quên việc chào hỏi người mẹ luôn yêu thương cậu
Im Yoona
Con về rồi thì lên phòng nghỉ ngơi đi
Im Yoona
Tới giờ ăn tối ta sẽ cho người gọi con xuống ăn /Im Yoona nhìn cậu, lời nố của bà vô cùng quan tâm cậu/
Nói xong thì Seungkwan gật đầu rồi đi lên phòng. Lúc đi cũng có liếc nhìn Choi Hansol một cái
Choi Hansol
Cậy ấy hiện tại đang làm gì vậy mẹ?
Hansol nhìn Seungkwan đã gầy đi và cũng xanh xao vô cùng nên hắn buộc miệng nhìn sang mẹ mình mà hỏi
Im Yoona
Nó cũng chỉ là giám đốc bộ phận đối thoại thôi
Im Yoona khi đã chắc chắn cậu con dâu của mình đã vào trong phòng thì mới nhìn cậu con trai của mình mà trả lời
Choi Hansol
Chẳng phải Boo gia cũng có cổ phần trong tập đoàn của chúng ta sao?
Choi Hansol
Tại sao cậu ấy chỉ là giám đốc đối thoaib nhỏ bé như vậy hả mẹ !? /Hansol vô cùng thắc mắc mà nhìn người mẹ của mình/
Im Yoona
Boo gia đã gặp sự cố về tài chính nên đã phá sản rồi
Im Yoona
Seungkwan vì nó không muốn mọi người lại căm ghét nó thêm nữa nên nó mới làm giám đốc đội thoại thôi /bà lắc đầu nhìn con trai mình với gương mặt đầy nét đau buồn/
Choi Hansol
Căm ghét sao? /Hansol thắc mắc nhìn mẹ mình/
Im Yoona
Ngày đám cưới con bỏ trốn và để lại nó một mình, và một mình Seungkwan đọc lời tuyên thề trước mặt cha xứ, nó cũng một mình nuôi dưỡng Mina và nó cũng một mình đối mặt mới những lời nói ác ý của người ngoài kia
Im Yoona nhìn đứa con trai của mình, bà càng nhìn lại càng hận tại sao bà cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất chứ, cậu con dâu của bà xứng đáng có một hạnh phúc tốt đẹp hơn như bao người khác chứ không phải là một hạnh phúc toàn những lời đám tiếu của những kẻ ngoài kia
Choi Hansol
Con xin lỗi mẹ nhưng vốn dĩ cuộc hôn nhân này không nên tồn tại /Hansol nhìn mẹ mình đầy thất vọng/
Im Yoona
Cũng chính là do con đào hoa nên mới xảy ra điều này
Im Yoona
Cũng chỉ vì một đêm nông nỗi của con đã lấy đi mất thanh xuân của một người con trai vô tôi và vô cùng tốt bụng
Im Yoona dần không kiểm soạt được lời nói của mình, bên trong bà dần có sự tức giận, bà nhìn đứa con trai không biết hối lỗi kia mà tức
Choi Hansol
Thôi mẹ lên phòng nghỉ ngơi đi /Hansol biết mẹ mình đang tức giận nên liền nhẹ giọng nhìn bà nói/
Im Yoona
Haizzz được rồi, con cũng nên về phòng nghỉ ngơi đi /bà nhìn đứa con trai mình rồi bỏ đi lên phòng/
Choi Hansol thấy mẹ mình cũng đã lên phòng, hắn cũng định quay về phòng thì thư ký Kim đi vào, trên tay còn bế một cô bé gái vô cùng đáng yêu nữa
Choi Hansol
Thư Ký Kim là con của anh sao? /Hansol ngạc nhiên nhìn thư ký Kim/
Thư ký Kim: Không phải, đây là Mina con gái của cậu chủ và cậu chủ nhỏ /thư ký Kim lắc đầu nhìn Hansol mà trả lời/
Choi Hansol
Con của tôi sao..? /Hắn nhìn cô bé trước mắt chốc lát liền đứng hình/
Boo Seungkwan
Thư ký Kim cảm ơn đã đón Mina giúp tôi /cậu từ trên đi xuống chỗ Mina/
Thư ký Kim: Không có gì, tôi giao tiểu thư lại cho cậu chủ /thư ký Kim đứa Mina về tay của cậu/
Boo Seungkwan
Anh cũng nên về nghỉ ngơi được rồi /cậu bế Mina cúi đầu chào tạm biệt thư ký Kim/
Thư ký Kim: Vậy thì tôi xin phép /thư ký Kim cúi đầu chào hắn và cậu rồi rời đi luôn/
Boo Seungkwan quay lại nhìn Choi Hansol vẫn đang đứng hình ở đó một lúc rồi lên tiếng
Boo Seungkwan
Phòng của anh cũng đã dọn dẹp như cũ rồi không thay đổi gì đâu
Boo Seungkwan
Anh lên nghỉ ngơi đi /Cậu sau khi dặn dò rồi thì bế con gái mình quay về phòng/
Choi Hansol chết lặng, đứa bé đó là con hắn sao? Ba năm qua hắn đã bác bỏ chức danh làm cha của bản thân mình sao?
Quản gia: Cậu chủ, nước cũng đã được chuẩn bị rồi ạ, cậu lên tắm đi ạ /quản gia đi đến chấp hai tay về phía trước mà nói/
Hắn cũng gật đầu rồi quay lưng đi lên phòng của mình
Giờ cơm tôi cũng đã diễn ra, Mina ngoan ngoãn ăn phần ăn của mình, cũng không quấy phá như những đứa trẻ cùng tuổi khác, rất ngoan ngoãn ngồi ăn
Boo Seungkwan cũng rất trầm tính, dùng bữa không nói chuyện dù chỉ là một lời, từ tốn ngồi dùng bữa của mình hoàn toàn tĩnh lặng
Họ đang ăn thì thư ký Kim đi vào trên tay còn cầm một số hồ sợ kì lạ
Thư ký Kim cũng cúi đầu chào Im Yoona rồi cúi đàu chào Choi Hansol, sau đó thì tiến lại chỗ của Boo Seungkwan
Thư ký Kim: Đây là thông tin nhà mà cậu chủ nhỏ cần và có cả đơn ly hôn nữa ạ /Thư ký Kim đưa tập hồ sơ cho cậu bằng hai tay/
Boo Seungkwan
Cảm ơn anh thư ký Kim, giờ anh về nhà nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại tôi có thể tự lo liệu được /cậu bỏ đũa xuống đĩa đựng/
Tay cậu nhận lấy hồ sơ từ tay của thư ký Kim
Thư ký Kim: Vâng vậy tôi xin phép /thư ký Kim tiếp tục cúi chào rồi rời đi mất/
Boo Seungkwan
Sau khi dùng bữa xong con sẽ nói
Boo Seungkwan nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của Im Yoona liền lên tiếng. Bữa cơm tối cũng nhanh chóng kết thúc, bảo mẫu cũng đứa Mina lên phòng dỗ ngủ rồi. Lúc này căn phòng khách đã tràn ngập không khí hồi hộp đến khó mà thở nổi.
Boo Seungkwan ngồi trên ghế, lứng thẳng hai tay đặt lên tập hồ sơ được đặt trên đùi
Im Yoona
Seungkwan có chuyện gì vậy con?
Im Yoona
Tại sao lại coi nhà và còn có cả giấy ly hôn nữa /bà nhìn cậu đầy khó hiểu/
Boo Seungkwan
Giờ Hansol cũng đã về rồi, đã có người chăm sóc cho mẹ rồi, chỉ cần anh ký vào giấy thì con và Mina sẽ dọn ra khỏi đây, mẹ yên tâm con vẫn sẽ cho người đưa Mina đến chơi với mẹ thường xuyên /cậu ngồi nghiêm chầm chậm đáp lại lời bà/
Im Yoona
Sao lại quyết định sớm vậy con? /Ba nắm lấy tay cậu/
Boo Seungkwan
Con nghĩ ai cũng cần có hạnh phúc của riêng họ, hôn ước này ban đầu cũng chỉ có con thôi, thì bây giờ cũng vậy chỉ là ký thêm tờ giấy thôi, ký tên rồi thì anh sẽ đượ tự do và con cũng được thanh thản mẹ ạ /cậu đưa mắt nhìn hắn rồi lại quay sang nhìn bà/
Im Yoona
Nếu điều đó tốt cho con thì ta không có ý kiền gì nữa, ta luôn tôn trọng quyệt định của con /bà vỗ nhẹ lên mu bàn tay của cậu/
Boo Seungkwan
Ảnh chỉ cần ký thì sẽ không còn gid giữ chân anh lại nữa /cậu đấy tờ giấy về phái hắn/
Choi Hansol nhìn tấm giấy rồi ngước lên nhìn cậu, đôi mắt đó là sao? Tại sao nó lại đau buồn đến đau lòng như vậy?
Choi Hansol cầm lấy cây viết được đặt lên tấm giấy, một vài nét chữ ký của hắn đã xuất hiện. Ngày lúc này trên đôi môi của cậu nở một nụ cười vô cùng bình dị. Nụ cười không vướng chút bụi trần nào
Cậu đứng dậy nhìn hắn rồi lại quay sang nhìn bà, cậu một chút cũng không dừng lại dứt khoát quỳ gối xuống trước bà
Boo Seungkwan
Cảm ơn mẹ ba năm qua đã yêu thương con và Mina
Boo Seungkwan
Cảm ơn mẹ đã không chê bai con vẫn luôn tôn trọng con
Boo Seungkwan
Tuy là người khômg sinh ra con nhưng người vẫn luôn xem con là con của người
Boo Seungkwan
Con rất cảm ơn người về điều này xin người hãy nhận của Seungkwan này một lạy xem như Seungkwan trả hiếu cho người
Boo Seungkwan
Và cho Seungkwan con xin phép cắt đứt tình mẹ con với người
Boo Seungkwan nhìn bà và nói ra những cậu đau lòng, Im Yoona xúc động nhìn thấy cậu lạy mình mà khóc, bà ước gì vó hai đứa con để có thể cho Boo Seungkwan có được một hạnh phúc xứng đáng với cậu
Im Yoona
Seungkwan từ nay hãy chăm sóc tốt cho bản thân và chăm lo cho Mina nha
Im Yoona
Ta sẽ gặp còn và ta muốn thấy con có một hạnh phúc trọn vẹn và xứng đáng với con
Bà đỡ cậu đứng dậy, nắm chặt lấy tay cậu mà dạn dò từng chút một
Cậu nhìn bà mỉm cười thầm rồi gật đầu đứa mắt về phía Hansol, đôi chân tiến lại về phía hắn
Boo Seungkwan
Chúng ta gặp nhau là định mệnh, có Mina là duyên
Boo Seungkwan
Nhưng chúng ta không phận em cũng mong rằng ở đường đời tương lai anh sẽ có được hạnh phúc mà anh mong muốn
Boo Seungkwan
Chỉ cần anh được hạnh phúc là được
Cậu đưa tay về phía hắn, Hansol đưa tay lên chạm vào tay cậu đôi tay khô khan vì thức khuya hằng đêm
Boo Seungkwan
Sẽ không làm bạn /cậu lên tiếng khi hiểu ngầm ý định của hắn/
Boo Seungkwan
Mãi mãi cũng sẽ không làm bạn và anh vẫn sẽ là cha của Mina, nhưng em với anh sẽ là người dưng /cậu rút tay lại/
Người làm và quản gia cũng đứng ở phía sau cũng đã sắp xếp gọn gàng
Boo Seungkwan
Cảm ơm thời gian qua đã chăm sóc tôi và Mina, mọi người cũng đã vất vả rồi /cậu quay lại nhìn người làm và quản gia rồi gập người 90° độ/
Cậu chủ nhỏ hãy hạnh phúc /quản gia và người làm áp hai tay vào người cúi thấp người xuống/
Boo Seungkwan
Sau khi dọn dẹp xong nhà mới con sẽ quay lại đón Mina, phiền mọi người chăm sóc Mina giúp con /cậu quay người lại nhìn bà/
Im Yoona
Ta hiểu rồi /bà gật nhẹ đầu/
Cậu một bước cũng không lượng lự cứ thế đi ra khỏi Choi gia, cảnh của Choi gia đóng lại, cậu mỉm cười nụ cười vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại chứa rất nhiều đau thương trong đó
Đôi mặt long lanh như sắp khóc đến nơi vậy, ba năm cậu cũng đã chịu đựng đủ rồi cậu không muốn phải chịu đựng thêm nữa
Cậu muốn giải thoát cho bản thân mình
Không muốn phải chịu đựng hay nỗi đau nữa
Mặc dù cậu vẫn còn tình cảm với anh nhưng chỉ một mình cậu thôi việc cắt đứt mọi quan hệ như này người đau cũng chỉ có cậu thôi
Cậu yêu anh nhưng anh lại không yêu cậu vậy nên chấm dứt hôn nhân này thì vẫn sẽ tốt cho đôi bên hơn
Download MangaToon APP on App Store and Google Play