Tình Yêu Và Thù Hận [YoonMin]
Chương 1:
Cô gái trẻ đang chăm chỉ tập luyện với bao cát được treo lơ lửng trên không trung.
Những cú đấm mạnh mẽ cứ liên tục tiếp xúc vào bao cát tạo ra những âm thanh nghe thật đã tai.
Tiếng vỗ tay vang lên, một người con trai trẻ tuổi đi vào.
Bam Bam
A Mẫn của chúng ta đã tiến bộ hơn trước kia rất nhiều rồi!
Bam Bam - Là một trong những Sát thủ chuyên nghiệp ở bang AGUST D.
Cô gái xoay người đá một cách dứt khoát vào bao cát rồi dừng lại thở phào.
Park Jimin - A Mẫn
Quá khen rồi!
Bam Bam
Sao hôm nay lại có thời gian rảnh rỗi mà đến đây vậy?
Park Jimin - A Mẫn
Bận thì cũng phải có thời gian để rèn luyện bản thân chứ!
Y phủi tay, cầm lấy chai nước ở đó uống một hơi.
"Cho cô 5p, lập tức đến phòng tôi!"
Park Jimin - A Mẫn
Tôi còn có việc, xin phép đi trước!
Y mặc kệ tiếng gọi của Bam, vội vàng rời khỏi...
Bam Bam
"Chuyện gì mà gấp gáp quá vậy?"
Nam nhân đang ngồi ở bàn làm việc, mắt dán chặt vào màn hình máy tính, đôi mày cau lại. Những ngón tay thon dài cứ liên tục di chuyển trên bàn phím.
Y mở cửa đi vào, cẩn trọng cuối đầu trước mặt hắn.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại!
Park Jimin - A Mẫn
Tôi đến khu Huấn Luyện thưa ngài.
Min Yoongi
Từ khi nào mà cô làm việc trở nên cẩu thả như vậy hả?
Park Jimin - A Mẫn
Ngài nói gì tôi không hiểu?
Min Yoongi
Cô tự mình kiểm tra lại đi!
Hắn mạnh tay ném quyển sổ lên trên bàn.
Y không hiểu rằng mình đã làm sai chuyện gì, vội vàng mở sổ sách ra xem!
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, lô hàng này là do Kim Tổng kiểm tra, không phải tôi.
Min Yoongi
Việc tôi giao cho cô, cô không làm lại để cậu ta làm sao?
Park Jimin - A Mẫn
Là Kim Tổng yêu cầu tôi thưa ngài.
Dù hắn đang rất tức giận nhưng cũng không thể nào trách Y được bởi vì Y không liên quan đến chuyện này.
Hắn hậm hực cầm điện thoại lên và gọi cho ai đó.
Min Yoongi
Mau vác xác của mày đến đây gặp tao!
Tắt máy điện thoại, ngồi xuống ghế với trạng thái khó chịu.
Min Yoongi
Còn đứng đó làm gì?
Y hiểu ý, liền đi đến phía sau lưng hắn, đưa bàn tay thon dài của mình đặt lên bờ vai săn chắc của hắn rồi nhẹ nhàng di chuyển khiến hắn đang tức giận cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
Đây cũng như là một thói quen của hắn, khi hắn cảm thấy khó chịu hay mệt mỏi, chỉ cần có Y massage thì hắn sẽ ổn hơn rất nhiều.
Min Yoongi - 30 tuổi.
Đẹp trai, mưu mô và nguy hiểm.
Sỡ hữu khối tài sản khổng lồ và là ông trùm trong giới Mafia, được mọi người biết đến với cái tên Lão đại bang AGUST D.
Park Jimin - 20 tuổi. Hay còn được biết đến với cái tên A Mẫn.
Xinh đẹp, thông minh và nhạy bén.
Min Yoongi rất tin tưởng và trọng dụng Y, nói cách khác - Y chính là cánh tay phải đắc lực của Min Yoongi.
Y vẫn nhẹ nhàng massage cho hắn, đột nhiên hắn nắm lấy bàn tay của Y.
Min Yoongi
Bàn tay này, từ khi nào đã trở nên dịu dàng như vậy?
Park Jimin - A Mẫn
Cảm ơn Lão Đại quá khen.
Hắn buông tay Y ra, chỉnh lại cổ áo, lấy lại dáng vẻ nghiêm khắc vốn có.
Một nam nhân trẻ tuổi từ bên ngoài đi vào...
Kim TaeHyung
Có chuyện gì mà gấp gáp vậy hả?
Min Yoongi
Mày kiểm tra hàng kiểu gì vậy hả?
Kim TaeHyung
Kiểu gì là kiểu gì?
Min Yoongi
Mày tự mà xem lại đi!
Anh vội mở sổ sách ra xem, lướt mắt 1 vòng đã vô cùng sửng sốt.
Kim TaeHyung
Sao có chuyện này được chứ? Rõ ràng tao đã đếm đủ 1000 hộp mà, sao bây giờ chỉ còn 950 hộp thôi?
Min Yoongi
Tao không cần biết.
Kim TaeHyung
Tao sẽ đi điều tra và sẽ cung cấp đủ như số liệu thống kê. Mày yên tâm!
"đi ra ngoài"
Kim TaeHyung - một trong những người bạn chí cốt của Min Yoongi.
Min Yoongi
Đúng là cẩu thả!
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, tôi có thể ra ngoài được chưa?
Min Yoongi
Tối nay 8h, cùng tôi đi gặp đối tác.
Park Jimin - A Mẫn
Vâng thưa ngài! Tôi xin phép.
Y cuối đầu trước mặt hắn rồi vội vàng đi ra ngoài!
Hắn nhìn theo, khoé miệng hiện lên một nụ cười
Min Yoongi
Hợp tác vui vẻ!
Cuộc hẹn diễn ra thuận lợi, Y lái xe đưa hắn rời đi.
Đột nhiên Y cứ liên tục liếc nhìn kính chiếu hậu, phát hiện ra điều bất thường rồi lặp tức đạp số tăng ga khiến hắn ngồi phía sau bắt đầu bận tâm!
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, có người theo dõi chúng ta!
Hắn lúc này mới để ý đến kính chiếu hậu, đôi mày liền cau lại một cách khó chịu, mở dây an toàn ra vội nhảy lên ghế phụ ngồi.
Min Yoongi
Mấy thằng ranh con này chán sống rồi sao?
Park Jimin - A Mẫn
Có 2 chiếc, bọn nó vẫn đang cố đuổi theo chúng ta!
Một chiếc xe lập tức lao đến chạy song song với Y, Y không chịu thua tăng tốc nhanh hơn.
Xe đó truy đuổi quyết liệt, vẫn cố bám đuôi không bỏ. Lối nào có đường là Y cua, lúc này đã cua đến đoạn đường ven vách núi.
Hắn nhanh tay xoay vô-lăng, tạo nên một cú quay đầu tuyệt đỉnh.
Do Y vẫn chưa bắt được tình hình hiện tại nên mất lái khiến xe lao thẳng xuống dốc núi.
Hai chiếc xe ở phía sau do không trở tay kịp mà lao thẳng vào vách núi trước mặt và nổ tung!
Min Yoongi
TUNG CỬA RA NGOÀI!
Xe đã bị hỏng phanh, cứ liên tục lao xuống dốc núi. Thấy tình hình không ổn, cả hai tung cửa xe rồi lao ra ngoài.
Dù biết là nguy hiểm nhưng thà bị thương còn hơn bị chết cháy trong xe.
Y lăn vòng vòng dưới đất cho đến khi cơ thể đập vào một cái thân cây to mới có thể dừng lại.
Hắn khoẻ hơn Y nên có thể bám lấy gốc cây để trụ lại, không may mắn bị một nhánh cây quẹt vào cánh tay.
Y đau đớn nhưng vẫn cố gắng dứng dậy và đi về phía hắn.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, ngài không sao chứ?
Y đi đến gần, nhìn thấy cánh tay của hắn đã bị thương một vết dài rướm máu.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, tay của ngài bị thương rồi....
Min Yoongi
Không sao, chỉ là vết thương ngoài da thôi.
Park Jimin - A Mẫn
Trên xe có đồ cứu thương, để tôi....
Y chưa nói hết câu chiếc xe đột nhiên phát nổ. Y chỉ biết đứng, bất lực nhìn ngọn lửa đang bùng cháy hừng hực.
Park Jimin - A Mẫn
Điện thoại và túi của tôi vẫn còn ở trong xe....
"tiếc nuối"
Min Yoongi
Bỏ đi, mua cái khác dùng.
Park Jimin - A Mẫn
Nhưng điều quan trọng là bây giờ tôi cần phải có điện thoại để cầu cứu với mọi người.
Park Jimin - A Mẫn
Điện thoại của ngài có ở đó không?
Hắn đưa tay vào trong túi, lấy ra cái điện thoại đã bị bể nát. Ánh mắt của Y trở nên vô cùng tuyệt vọng.
Min Yoongi
Tìm chỗ nghĩ tạm đi!
Cũng nhờ có trăng rọi sáng nên cả hai dễ dàng đi lại hơn, hắn đã nhanh chóng tìm được một cái hang nhỏ.
Đứng trước nơi tối tăm này, Y không thể không e dè.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, chúng ta sẽ qua đêm ở đây sao?
Chương 2:
Nhờ kiến thức được học và kĩ năng sinh tồn vốn có của bản thân. Hắn nhanh chóng đã tạo ra một ngọn lửa từ 2 hòn đá và những cây gỗ xung quanh, đủ để cả hai có thể sưởi ấm đến sáng ngày mai.
Y vẫn không thể nào không chú ý đến vết thương đang rỉ máu của hắn.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, tay của ngài...
Y ghét cái tính chủ quan với bản thân của hắn.
Không thể để mặc hắn như vậy, Y không do dự mà cởi cái khoác của mình ra, mạnh tay xé nó ra thành từng mảnh.
Hắn nhìn Y hành động liền cau mày.
Min Yoongi
Em đang làm gì vậy?
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, tôi không thể trơ mắt nhìn ngài bị thương như vậy được!
Y ngồi xuống trước mặt hắn, nhẹ nhàng băng bó vết thương cho hắn một cách cẩn thận.
Park Jimin - A Mẫn
Nếu không cẩn thận sẽ rất dễ bị nhiễm trùng.
Nhìn cái dáng vẻ mà Y lo lắng cho hắn, khiến hắn cảm thấy ấm lòng vô cùng, không thể nào rời mắt khỏi Y được!
Park Jimin - A Mẫn
Mặt tôi dính gì sao Lão Đại?
Y mở lời làm hắn cảm thấy ngượng ngùng nên vội quay mặt đi hướng khác!
Park Jimin - A Mẫn
Bây giờ sơ cứu tạm như vậy thôi, ngày mai trở về nhà tôi sẽ băng bó lại cho ngài!
Do quá mệt nên Y đã tranh thủ tựa đầu vào vách núi mà chợp mắt nghĩ ngơi!
Trời đã dần khuya, nhiệt độ bên ngoài càng lúc càng giảm, thời tiết cũng bắt đầu chuyển lạnh rồi.
Nhìn cô gái đang ngồi ngủ phía đối diện, sợ Y sẽ bị lạnh nên hắn cầm lấy cái áo khoác của mình đi đến nhẹ nhàng đắp lên người cho Y.
Gương mặt bỗng trở nên trầm ngâm, ngồi lặng lẽ nhìn ngắm gương mặt của Y.
Min Yoongi
"Không thể ngờ được, mới ngày nào còn là một nhóc con 10 tuổi, bây giờ đã lớn như vậy rồi!"
Phải nói, kể từ ngày mà Y xuất hiện trong cuộc đời, hắn chưa một lần nào có thể nhìn Y kĩ càng như bây giờ!
Min Yoongi
"Thời gian trôi nhanh thật, mới đây mà đã 10 năm rồi!"
Hắn lại nhớ về những ngày tháng đó, những ngày tháng phải đấu tranh với mọi thứ để giành lấy quyền lực và địa vị.
Cũng nhớ về lần đầu tiên mà hắn nhìn thấy Y. Gương mặt đáng yêu vô cùng nhưng lắm lem nước mắt.
Jimin 10 tuổi.
Chú...chú làm ơn tha cho Min đi mà.. hức hức...đừng bắt Min mà... hức hức...
Min Yoongi
Nếu nhóc không đi theo tôi, e rằng cái mạng của nhóc cũng khó mà giữ được!
Jimin 10 tuổi.
Chú ơi...hức...ba mẹ ơi...
Đàn em của hắn bồng nhóc trên tay bước đi, mặc cho nhóc khóc lóc thảm thiết.
Jimin 10 tuổi.
Chú ơi...hức... đừng bắt Min đi mà... hức...
Tận mắt chứng kiến cảnh ba mẹ bị giết thê thảm, còn chưa kịp khóc thương đã bị bắt đi đến một nơi xa lạ.
Nhóc con 10 tuổi làm sao có thể chịu nổi những tổn thương như vậy đây!
Nhóc con dần lớn lên dưới sự bao bọc và dạy dỗ nghiêm khắc của hắn.
Nhưng cho dù là ở quá khứ hay là ở hiện tại, Y vẫn mang trong tim nhiều vết xước khó lành, và một mối thù khắc cốt ghi tâm.
"Nợ máu phải trả bằng máu!"
Y lim dim tỉnh dậy, đảo mắt xung quanh nhưng chẳng thấy hắn đâu, chỉ thấy mỗi đóng lửa đã tàn và chiếc áo khoác của hắn đang được đắp trên người Y.
Y đứng dậy vội chạy ra bên ngoài, bên ngoài hiện tại đã có rất nhiều người xuất hiện. Và hắn đứng ở phía xa đang nói chuyện cùng với Kim TaeHyung.
Kim TaeHyung
Tay bị làm sao vậy?
Min Yoongi
Vết thương ngoài da thôi.
Kim TaeHyung
Cũng may cho mày, tao mà không kiểm tra thì mày phải đi bộ về rồi!
Min Yoongi
Xe nổ rồi mà định vị vẫn còn à?
Kim TaeHyung
Còn cái nịt, định vị từ điện thoại của mày!
Min Yoongi
Tao tưởng là nó ngủm rồi chứ!
Kim TaeHyung
Nó hư màn hình chứ có bị sập nguồn đâu!
Kim TaeHyung
Mà nè, khi nào A Mẫn mới chịu đây, mày định để tao đứng đây chờ như vậy à?
Min Yoongi
Nếu mày bận thì cứ về trước đi!
Kim TaeHyung
Ngon ha, đến trợ giúp mày mà chưa gì mày đã đuổi tao về rồi, chỉ vì muốn để cho A Mẫn của mày được ngủ ngon thôi hả?
Min Yoongi
Chú ý lời nói của mày đi!
Kim TaeHyung
Chứ còn gì nữa, tao vừa nói chuyện thì mày đã bảo tao im lặng để tránh làm ồn cô ấy ngủ.
Anh em bao nhiêu năm mày còn chả quan tâm tao như thế!
Min Yoongi
Mày có thôi đi không?
Kim TaeHyung
Được rồi được rồi. Mà tao hỏi thật, A Mẫn ở bên cạnh mày lâu như vậy rồi, chẳng lẽ mày không có một chút tình cảm gì với cô ấy sao?
Min Yoongi
Cái thằng lắm mồm này...
Hắn đưa tay lên định cú cho anh một cái nhưng anh vội chạy.
Kim TaeHyung
Ê đừng manh động.!
Lai GuanLin
Lão Đại, A Mẫn dậy rồi!
Lai GuanLin - Vệ sĩ của Kim TaeHyung.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại! Kim Tổng!
*cuối đầu*
Kim TaeHyung
Cuối cùng cô cũng chịu dậy rồi, mọi người đã chờ cô hơn nữa tiếng đồng hồ đó.
Park Jimin - A Mẫn
Chờ?? Tôi làm gì mà chờ tôi?
Kim TaeHyung
Tên chết bầm này...
*chỉ tay về phía hắn*
Min Yoongi
Có tin tao cho mày ăn kẹo đồng hay không hả?
Kim TaeHyung
Thôi được rồi được rồi! Dậy rồi thì lên đường trở về thôi.
Trở về phòng, hắn ngã lưng ra sofa mà nghĩ ngơi.
Cả đêm hôm qua hắn không chợp mắt được một chút nào nên bây giờ cảm thấy hơi mệt. Đưa tay lên xoa xoa hai bên thái dương cho tỉnh táo.
Cánh cửa phòng mở ra, Y đi vào cùng với hộp cứu thương trên tay.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, ngài vẫn chưa tắm sao?
Min Yoongi
Tôi đến thư phòng có việc nên chưa kịp tắm.
Park Jimin - A Mẫn
Vậy ngài vào tắm đi, tắm xong tôi sẽ băng bó vết thương cho ngài!
Min Yoongi
Lấy quần áo cho tôi!
20 phút trôi qua, hắn từ trong phòng tắm đi ra đã không còn thấy bóng dáng của Y ở đây nữa.
Min Yoongi
"Đã đi đâu rồi?"
Cánh cửa phòng tự tiện mở ra 1 lần nữa, Y đi vào, tận mắt chứng kiến cảnh nam nhân Min Yoongi vừa mới tắm xong đang ngồi trên giường, đầu tóc còn ướt và bên dưới chỉ quấn mỗi chiếc khăn ngang hông làm lộ ra mảng cơ bụng săn chắc của hắn.
Y có chút ngượng ngùng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh và giả vờ như không hề nhìn thấy. Gương mặt xinh đẹp vẫn lạnh như tiền, không hề có biểu cảm.
Park Jimin - A Mẫn
Tôi đi pha cafe cho ngài. Ngài dùng đi cho nóng.
Y đặt ly cafe nóng lên bàn rồi vội vàng quay đi. Đi đến kéo rèm cửa ra rồi mở luôn cái cửa sổ cho thoáng.
Tiện tay sắp xếp lại mấy món đồ trên bàn cho gọn gàng ngay ngắn!
Min Yoongi
Phòng tôi bừa bộn đến mức khiến em đi tới đâu thì phải dọn dẹp tới đó hay sao?
Park Jimin - A Mẫn
Không phải, chỉ là tiện tay thôi!
Min Yoongi
Em nói là sẽ băng bó vết thương cho tôi, sao không làm nhanh lại còn câu giờ?
Park Jimin - A Mẫn
Quần áo của ngài tôi cũng đã chuẩn bị xong, mong ngài hãy tôn trọng cái nhìn của người khác.
Min Yoongi
Là em ngại khi thấy tôi cởi trần?
Park Jimin - A Mẫn
Tôi chỉ muốn ngài ăn mặc chỉnh tề hơn một chút!
Min Yoongi
Em là đang ra lệnh cho tôi?
Park Jimin - A Mẫn
Có cho 10 lá gan tôi cũng không dám!
Y mở hộp sơ cứu ra rồi đặt lên bàn. Hắn biết điều đưa tay của mình ra trước mặt Y.
Đôi bàn tay thon dài của Y thuần thục chuẩn bị dụng cụ để khử trùng vết thương.
Park Jimin - A Mẫn
Vết thương sâu như vậy mà ngài bảo là ngoài da thôi sao?
Park Jimin - A Mẫn
Ngài nên để tâm tới bản thân của mình nhiều hơn!
Min Yoongi
Tôi còn bận lo nhiều việc khác, em để tâm giúp tôi không được sao?
Park Jimin - A Mẫn
Tôi cũng bận lo việc cùng ngài, ngài bảo tôi phải để tâm thế nào đây?
Hắn đang im lặng, đột nhiên quay ngoắc đầu lại nhìn Y cau mày.
Min Yoongi
Em trả treo với tôi không thiếu một câu!
Y không dám trả lời nữa, tập trung vào vết thương trên tay của hắn hơn.
Từng cử chỉ hành động của Y rất nhẹ nhàng và tỉ mỉ khiến hắn cảm thấy thích thú mà mở lời trêu chọc.
Min Yoongi
Tôi không ngờ là bàn tay đã từng hạ sát hơn cả chục mạng người lại có thể dịu dàng như vậy!
Y đột nhiên dừng tay, dùng đôi mắt vô cảm nhìn hắn chằm chằm.
Min Yoongi
Nhìn tôi như vậy là có gì?
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, hạ sát người là nhiệm vụ phải làm, không ảnh hưởng gì đến thể chất của bản thân!
Hắn không còn lời nào để hơn thua với Y nữa, khoé miệng chỉ có thể cong lên.
Chương 3:
Sau khi băng bó vết thương cho hắn xong, Y thu dọn dụng cụ và chuẩn bị rời đi.
Park Jimin - A Mẫn
Tôi xin phép ra ngoài, không phiền Lão Đại nghĩ ngơi nữa.
*cuối đầu*
Y vừa quay người bước đi liền bị hắn nắm tay kéo ngược trở lại.
Lực kéo khá mạnh khiến Y mất thăng bằng mà ngã nhào lên người hắn.
Hắn không biết xấu hổ còn dang tay ra ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của Y.
Min Yoongi
Tôi chưa cho phép em rời đi mà!
Y vô cùng ngại ngùng nhưng không hề vùng vẫy, ngược lại còn rất bình tĩnh mà nhắc nhở hắn.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, như thế này thật sự không nên, mong ngài chú ý giữ khoảng cách.
Min Yoongi
Là em ngã lên người tôi trước!
Park Jimin - A Mẫn
Là cánh tay của ngài đang giữ tôi không buông!
Y đưa tay lên vai hắn rồi đẩy nhẹ, còn hắn lại cố ý siết tay ôm Y chặt hơn nữa.
Min Yoongi
Em càng lúc càng đanh đá hơn rồi.
Hắn tiến lại gần môi của Y chuẩn bị hôn, Y vội đưa tay lên che miệng hắn lại rồi quay mặt né tránh.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, xin ngài giữ tự trọng!
Hắn không đáp, nhanh chóng lật ngược Y lại rồi đè Y xuống giường.
Đưa cơ thể chen vào giữa hai chân của Y, một tay giữ chặt hai tay của Y trên đỉnh đầu, tay còn lại giữ chặt cầm Y.
Y cố gắng vùng vẫy nhưng làm sao được, vì Y lúc này trông giống như là một bé Mèo nhỏ đang cố chạy trốn một con hổ đói.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại....
Hắn không trả lời, cuối xuống ngấu nghiến đôi môi của Y một cách thô bạo!
Chỉ định trêu đùa với Y một chút, nhưng rồi chính hắn lại bị cuốn sâu vào nụ hôn này bởi đôi môi ngọt ngào và mềm mại của Y.
Y nằm bên dưới cũng cảm nhận được rằng cái lưỡi của hắn đang mãnh liệt quấn lấy lưỡi của Y.
Hắn lơ là buông hai tay của Y ra, Y vội vàng đưa tay lên vai hắn, dùng lực đẩy hắn ra. Hắn tức giận nắm chặt tay Y, trừng mắt.
Min Yoongi
Em dám phản kháng?
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại, nếu có người nhìn thấy thì không hay đâu!
Min Yoongi
Phòng của tôi, ai dám vào mà không gõ cửa?
Nghe tiếng gõ cửa, hắn quay đầu ra ngoài. Y nhân lúc hắn không chú ý mà đẩy hắn bật ngửa ra sau rồi tẩu thoát khỏi giường.
Min Yoongi
Em giỏi lắm Park Jimin!
Hắn ngồi dậy định bắt lấy Y một lần nữa nhưng Y khôn ngoan mà lên tiếng làm hắn sượng trân.
Park Jimin - A Mẫn
Cửa không khoá, vào đi!
Y nhanh tay chỉnh lại quần áo rồi đứng ra xa.
Còn hắn thì gấp gáp nằm xuống giường đắp chăn lại.
Lấy lại dáng vẻ bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra.
Park Jimin - A Mẫn
Kim Tổng!
Kim TaeHyung
A Mẫn cũng ở đây sao?
Park Jimin - A Mẫn
Tôi đến băng bó vết thương cho Lão Đại!
Kim TaeHyung
Vậy hả, vết thương có nghiêm trọng lắm không?
Park Jimin - A Mẫn
Cũng không nghiêm trọng lắm.
Kim TaeHyung
À vậy thì tốt rồi.
Park Jimin - A Mẫn
Không làm phiền ngài nữa, tôi xin phép!
Y cuối đầu trước mặt hắn rồi cầm lấy hộp sơ cứu vội vàng đi ra ngoài.
Park Jimin - A Mẫn
"Con mẹ nó, nụ hôn đầu của mình...!"
Y bực tức chửi thề trong lòng, đưa tay lên quẹt cánh môi của mình.
Min Yoongi
Tìm tao làm gì?
Kim TaeHyung
Lô hàng bên Malaysia tối nay sẽ cập bến, mày có đến kiểm tra không?
Kim TaeHyung
Tối nay 10h, tao sẽ cử người đến canh gác trước!
Kim TaeHyung
Thôi nghĩ ngơi đi, tao còn có việc!
*đi ra ngoài*
Hắn nằm trên giường, tay bắt giác đưa lên sờ môi của mình rồi nhớ về nụ hôn lúc nãy.
Nụ cười của hắn dần mất đi nhân tính.
Park Jimin - A Mẫn
"Hàng Malaysia sắp cặp bến sao?"
Park Jimin - A Mẫn
Đợi một chút!
Park Jimin - A Mẫn
Tìm tôi có việc gì?
Bam Bam
Em có đang bận không?
Park Jimin - A Mẫn
Có, tôi đang làm việc!
Nhưng mà anh hỏi để làm gì?
Bam Bam
À anh chỉ muốn mời em đi ăn trưa với anh thôi.
Park Jimin - A Mẫn
Thật ngại quá, tôi đang bận rồi.
Bam Bam
Vậy khi nào em rảnh, chúng ta đi ăn được không?
Park Jimin - A Mẫn
Việc này tôi không hứa được, xin lỗi anh!
Bam Bam
À thôi, em làm việc tiếp đi!
Bam Bam
À mà em có nhận được thông báo của Kim Tổng chưa?
Park Jimin - A Mẫn
Nhận được rồi nên mới phải làm việc đây!
Bam Bam
À thôi anh đi trước. Hẹn tối gặp lại.
Park Jimin - A Mẫn
Tạm biệt.
Y đóng cửa lại rồi quay vào trong, trở lại ngồi xuống trước màn hình máy tính!
Park Jimin - A Mẫn
"Tối nay anh ta cũng đến cảng sao?"
Park Jimin - A Mẫn
"Xem ra lô hàng lần này rất quan trọng."
___23:00 - cảng Incheon___
Để đảm bảo được sự an toàn cho những món hàng ở trên tàu, TaeHyung cho trang bị rất là nhiều vệ sĩ đến cảng để canh gác từ chiều tới giờ.
Hàng chục những thanh niên mặc áo đen cuối đầu chào hắn.
Kim TaeHyung
Hàng ở bên kia!
Cả hắn và Y cùng TaeHyung đi lên tàu.
Tên đàn em mở thùng ra, bên trong là hàng chục khẩu súng lục loại cao cấp.
Park Jimin - A Mẫn
Lão Đại!
Park Jimin - A Mẫn
Lên xe!
200 thùng hàng nhanh chóng được di chuyển lên xe!
Kim TaeHyung
Lái xe cẩn thận!
Kim TaeHyung
Cho người hộ tống!
Tất cả gấp rút trở về ngay sau đó!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play