Khi Âm Nhạc Là Liều Thuốc Chữa Lành.
Em Không Khóc
Tác giả
Ở đây không phải là truyện
Tác giả
Mà là nơi có những bài hát hay và buồn

Music
Deep in my heart , I Just don'n wanna miss you , I thought that was true ,, I found myself trying to call you, Broken inside baby I've come to realize , I was e deer , you we're the hunter
Cứ bước thẳng vào trong
Giống hệt thói quen mà không cần nghĩ ngợi
Như thế ở đây chỉ có một mình chẳng ai để ý tới
Lần nào cũng cô đơn như vậy , vẫn còn muốn đợi.
Có lẽ bây giờ điều cần thiết nhất là một giấc nghĩ ngơi !
Có người uống không bỏ sót chẳng để lại dư giọt nào
Nhìn bộ dạng thì thứ họ rót không thể là thứ ngọt ngào
Châm đốm lửa
Một vài âm thanh
Khiến tôi phải đoán xem
Tiếng giày cao gót vừa bước vào
Là cô ca sĩ ở quán quen
Ấy không đây không phải
Điều tôi hi vọng tối nay
Có nhiều hơn một lý do
khiến tôi phải ngồi trong xe để tới đây
Nhả khói bay
Bartender hiểu tôi cần một gia vị đậm chất
Đôi lúc thứ sâu đậm nhất
Lại khiến mình chẳng thể nói ngay
Ngấm nghía xung quanh một vòng
Sau lần chợp mắt bị dập tắt
Không cách quá xa ánh đèn
Nơi tôi cho rằng phù hợp nhất
Một ngụm quên hết màn đêm
Thì còn trái tim nào chưa muốn mở
Đặt xuống, nhìn em qua ly Dry Gin
Còn đang uống dở
Deep in my heart , I Just don'n wanna miss you , I thought that was true ,, I found myself trying to call you, Broken inside baby I've come to realize , I was e deer , you we're the hunter
Một người xinh như em
Sao lại ở đây giờ này nhỉ?
Vẫn không phải điều bình thường
Cho dù tôi biết rằng mai là ngày nghỉ
Miniskirt và ở bên dưới
Là một đôi Blazer Low
Em vén mái tóc mình lại
Buộc gọn nó ở ngay đằng sau
Ừm! Đúng rồi
Tôi thích em trông mạnh mẽ thể này hơn
Khi con người ta thường bị tổn thương
Bởi vài thử giản đơn
Là khi em không còn cảnh giác
Thái độ bất cần cũng đã mất dần
Là trong một khoảng khắc
Khoảng cách của tôi và em đã rất gần
Em thất thần
Nhìn lại ngay cái Hublot bên tay trái
Tôi cá là em không đủ tỉnh táo
Để biết được giờ là nửa đêm
Soạn sữa thêm , em thả xuống cái túi xách
Hồi nãy vắt ngược lên vai
Lỡ say đến thế
Miệng vẫn còn lầm bầm
Nhắc được tên ai?
Đôi mắt màu nâu sậm
Chứa nỗi buồn sâu đậm
Lỡ đánh rơi vài viên thuốc
Mấy người bình thường nào đâm ngậm
Sân khấu đang hát từng câu chậm
Theo nhịp bước chân tôi đi tới
Cuối Cùng thì đã đến lúc lại bên em và ngỏ lời !
| Hm..Chào em , anh hôm nay đến hơi muộn nên phía bên kia vừa hết bàn. Vừa hay còn một chỗ trống cạnh em , Không biết là anh có thể ngồi đây để nghe nốt buổi biểu diễn tối hôm nay được không? |
Lý do bất khả kháng
Nhưng nghe qua lại rất thoả đáng
Tôi vừa làm được một chuyện
Mấy gã bàn bên
Chắc phải vất vả chán
Có khi mất cả tháng mà nào có dịp nói đâu hả trời?
Nhận câu trả lời khiến giai điệu kia
Một lần nữa toả sáng!!
Khi mà đôi bên
Đã trải qua được những phút đầu cầm cự
Tôi chắc chắn là người đáng tin
Để em chút bầu tâm sự
Chuyện gia đình
Chưa một lần than thở
Mối tình mà em dốc hết tâm can
Lúc này chỉ còn dang dở
Đưa vội hai tay
Che đi nỗi uất ức nghẹn ngào
Em bảo không khóc
Nhưng lời em nói
Cứ bị tiếng nấc chạy vào
Từ khi nào quãng đường em đi
Phải bước những bước nghẹn ngào
Như thể tuổi xuân vốn
Chưa từng có lời ước hẹn nào
Ly rượu giờ đối với em
Cứ như điều ước đặt ước trước mặt
Nuốt hết niềm cay đắng
Nuốt nước mắt mà chẳng cần bước ngoặt
Những niềm đau mà không mũi khâu nào ai vá nổi
Em dẩn học cách
để cho làn khói đi sâu
Vào hai lá phổi
Nhưng em ơi , em xứng đáng nhiều hơn những điều như thế.
Anh chắc là sẽ luôn có một nơi
Đang đợi em trở về
Đừng lựa chọn lấy điều tiêu cực
Là thứ em nghĩ tới
Buồn đau chẳng giống men rượu
Em càng uống càng không cách gì vơi
Còn cả một chặng đường dài
Chờ em phía trước kìa
Vẫn hãy cứ là mình
Vẫn vui vẻ hồn nhiên như trước kìa
Lúc mặt trời lên
Khi bồ công anh khẽ chớp nở dại
Ánh nắng kề bên
Nụ cười trên môi em sẽ sớm trở lại
Như nhận ra những lời tôi nói em mỉm cười
Không còn đẫm lệ
Vài người khách cuối cùng
Đưa nhau đi chẳng hề chậm trễ
Chấm hết cho một ngày dài khi cả em và nó điều gã gục
Chắc là viên thuốc vừa nãy đánh tráo
Đã có tác dụng
Bước thẳng vào trong
Giống hệt thói quen mà không cần nghĩ ngợi
Như thể ở đây chỉ có một mình
Chẳng ai để ý tới
Lần nào cũng cô đơn như vậy
Vẫn còn muốn đợi
Có lẽ bây giờ điều cần thiết nhất
Là một giấc nghĩ ngơi..
247 Cuộc Gọi Người Lắng Nghe
Tác giả
Các cậu ăn gì chưa?
Tác giả
Các cậu ăn với gì?
Tác giả
Và giờ các cậu có gì buồn không?
Tác giả
Nếu buồn thì hãy lắng nghe nhạc cùng tôi

Music
Anh còn nhớ 24/7 cuộc gọi bên facetime
Em kể anh nghe về lần đầu tiên
Em nắm bàn tay nam!
Học chung trường , về chung hướng
Nảy sinh tình yêu đầu
Câu trả lời thì em đã rõ
Khi nó thỏa mãn được yêu cầu
Em kể anh nghe về một gia đình
Luôn làm em ám ảnh
Ngôi nhà màu hồng của em từng mong
Nó chia thành 8 mảnh !
Những vết bầm
Để lại sẹo đến nay vẫn không lành
Tuổi mười tám của đứa con gái
Dấn thân vào trong ngành
Em kể anh những con đường
Bước chân em để dấu và hai lần
Phòng bác sĩ đã làm em chảy máu
Cả hai lần chung một người
Đã làm em tin thêm
Sau lần đó rằng em mới biết
Ông trời không linh thiêng
Em kể anh nghe bao nguyện vọng
Mà em hằng ao ước
Nếu thực hiện được những điều đó
Em muốn bỏ qua niềm đau trước
Em muốn một căn nhà nhỏ
Đâu nhất thiết phải sang trọng
Một người chồng tốt
Vài đứa con ngoan mới chính là quan trọng
Hôm đó em kể đến khan họng khàn giọng
Xong lấy tay vội che đi giọt nước mắt
Còn đang động trên má
Thấy tâm trạng em không khá
Anh chẳng biết nói gì thêm
Khuyên em ngủ sớm thức chi giờ này
Cũng mười hai giờ đêm
Em lạnh lùng đáp trả
Cảm ơn anh người lắng nghe
Rồi cười khẽ miệng còn nói ghét nhất cái vị đắng the
Tiếng cúp máy bên kia đầu dây
Đây gọi lại không bắt
Em à nếu thời gian quay lại
Anh muốn vậy hoài không tắt
Câu chuyện lặp lại sau vài ngày em mất
Anh còn nhớ 24/7
Cuộc gọi bên facetime...
Tác giả
Nói chung hôm nay tôi buồn..
Download MangaToon APP on App Store and Google Play