Yêu Đương Với Đàn Em Nhỏ Tuổi
Chap 1
Hạ Nguyên Anh sau những phút giây tử thân, cuối cùng cũng thi xong môn cuối cùng, nhẹ nhõm bước ra khỏi phòng thi.
Con số trong bài làm có thể quyết định cô có thể lên đại học được hay không, chuỗi ngày chờ điểm thi càng sốt ruột hơn.
Hạ Nguyên Anh
Cuối cùng cũng giải quyết xong, làm bà đây thức trắng đêm vì mi, điểm số nhỏ thì đừng trách ta đây! (Thở hắt một hơi)
Trương Tiểu Sơ
Nguyên Anh, thi thế nào rồi?
Hạ Nguyên Anh
Cũng ổn, mong là vậy...
Trương Tiểu Sơ
Đi bar thôi, giải khuây!
Hạ Nguyên Anh
Muốn về nghỉ ngơi hơn, ngày mai sẽ đi.
Hạ Nguyên Anh cực kỳ mệt sau khi trải qua cuộc thi, chỉ muốn về nhà nằm ngủ cho đã, mấy ngày qua đã cố gắng rất nhiều.
Dù sao để lên được đại học, cần một quá trình dài và cực khổ, Hạ Nguyên Anh thường ngày lười biếng như vậy, hôm nay cũng đã đuối sức, biết rất rõ cô đã cố gắng bao nhiêu.
Nói chung, Hạ Nguyên Anh cô cũng không phải dạng không biết sợ trời.
Trương Tiểu Sơ
Đi chung đi, Kiều và Nguyệt cũng đi, nếu hai đứa đó biết mày không đi sẽ hành ch.ết tao. (Ôm cánh tay cô)
Hạ Nguyên Anh
Không đi, tao mệt.
Trương Tiểu Sơ
Nghe nói trong quán bar có rất nhiều anh đẹp trai, vừa hay mày lại mới chia tay người yêu, vô trong đó có thể tìm được anh nào đó hợp gu.
Trương Tiểu Sơ
Phải cho bạn trai cũ của mày lóe mắt chứ.
Trương Tiểu Sơ
Mày xem, nó chia tay mày chưa được bao lâu đã quen người mới.
Lời nói của Trương Tiểu Sơ thành công đâm xuyên qua đại não của cô, chui tuốt vào phần nhạy cảm cơ thể, có thể tác động vật lý đến não bộ.
Bạn trai cũ của cô là một học bá, bên ngoài ngoan hiền xuất sắc, ai ngờ bên trong lại là một người háo sắc, là một tra nam điển hình. Vừa chia tay tuần trước, ba ngày sau liền thấy nắm tay với hotgirl của trường.
Mặt dày còn đê tiện, xem như Hạ Nguyên Anh cô ngu mới đụng trúng tên bỉ ổi đó.
Trương Tiểu Sơ
"Quả là có hiệu quả."
Trương Tiểu Sơ
(Cười trộm) Đợi hai đứa kia ra phòng thi rồi về nhà chuẩn bị.
Cô lười trả lời dài dòng với Tiểu Sơ, hai chân bước dài đi về hướng cửa trường.
Cô vừa mới có mặt ở cổng trường, ba bốn chiếc moto xếp thành hàng rồi dừng lại, bốn cậu thiếu niên cởi mũ bảo hiểm, nhìn thoáng qua đã biết không phải dạng tốt lành, tốt nhất cô nên tránh.
Nhưng khi bước đi, mắt bên phải của cô giật giật, cô quay người về bên phải, cậu thiếu niên nhuộm tóc đỏ chói, đeo khuyên tai nhìn rất không ra gì, cậu bạn này cũng rất nổi bật trong trường, cô nhìn qua đã quen mắt.
Hạ Nguyên Anh
"Là Lục Miễn Kiêu sao, cậu ấy đi học lại rồi à?"
Cô quyết định không bận tâm người ngoài, đi bộ ra xe buýt về nhà.
Cô ở một khu nhà trọ mới mẻ, muốn lên đến phòng thì phải lên bậc thang, đèn bậc thang ở dãy trọ này thường xuyên gặp vấn đề, nếu may thì vẫn mở, còn xui thì mỗi tối cô đi ra ngoài về thì tối đến mức không thấy đường.
Hạ Nguyên Anh
(Mở cửa nhà) Ôi trời ạ, mệt ch.ết tôi rồi, thi xong đúng là sảng khoái!
Hạ Nguyên Anh ở nhà một mình, cô là trẻ mồ côi, lớn lên nhờ sự giúp đỡ của một người nhận nuôi cô từ bé ở cô nhi viện, mấy năm trước đã mất vì bệnh, cho nên ở thành phố này, mối quan hệ của cô vô cùng hạn hẹp, nhưng trong trường lại rất có tiếng.
Thẩm An Kiều
💬 Tao với Nguyệt ra rồi, một chút tao chạy xe đến đón.
Hạ Nguyên Anh
💬 Ừ, vậy đi.
Chap 2
Xe cả đám dừng lại ở một quán bar tối tân nhất Hải Thành, diện mạo của bốn cô gái đều thật sự không có điểm để chê, tuy Hạ Nguyên Anh nhà không được giàu, nhưng dù sao cũng tích góp được số tiền lớn, có thể ăn diện lung linh không kém ba tiểu thư bên cạnh.
Tiếng nhạc xập xình chói tai đập vào người cô, cũng đã rất quen với âm thanh này nên trước sau đều không lo sợ.
Nv nam
Nhân viên: Quý khách, cô muốn ngồi ở đâu ạ?
Hạ Nguyên Anh
Góc khuất, như cũ.
Nv nam
Nhân viên: Ờm... Thật ra chỗ đó đã có người đến trước, thành thật xin lỗi...
Cả đám thuận mắt nhìn về chỗ đã từng ngồi rất lâu, có một đám con trai đã xí chỗ đó trước họ, Lý Vân Nguyệt nhìn một hồi mới ngơ người ra, ra hiệu cho cậu nhân viên lùi đi, to nhỏ với các cô.
Lý Vân Nguyệt
Nhìn kỹ xem, là nhóm của Lục Miên Kiêu và bạn em ấy.
Thẩm An Kiều
Người ta thường nói, trai đẹp thường chơi theo bầy.
Hạ Nguyên Anh
Nhưng hình như Lục Miễn Kiêu đã nghỉ học rồi mà, hồi trưa tao thấy đám bọn nó xách xe vô trường làm loạn.
Trương Tiểu Sơ
không rõ, cũng bất ngờ thật, thiếu gia quậy phá tái xuất giang hồ rồi. (Nhướng mày cười)
Lý Vân Nguyệt
Vẻ đẹp của Miễn Kiêu làm tao xao động quá, rất ra gì luôn.
Hạ Nguyên Anh
Đẹp thật, nhưng không ngờ là nhỏ tuổi hơn tụi mình.
Cô cười nhàn nhạt đáp, sau đó lựa chỗ ngồi.
Hạ Nguyên Anh
Hôm nay toàn ai là ai không thế, chả thấy trai đẹp đâu.
Thẩm An Kiều
Ừ lạ nhờ, bình thường toàn gặp mấy ông nhà giàu vô chơi, nay vắng thế nhỉ.
Lý Vân Nguyệt
Đâu, có Lục Miễn Kiêu, thiếu gia nhà giàu ngồi bên kia kìa, mày nhìn đi đâu thế. (Cười)
Thẩm An Kiều
Thôi cho xin, ẻm tao đ.éo dám đụng.
Hạ Nguyên Anh
Nhưng sao ẻm nghỉ học hẳn 1 năm vậy?
Lý Vân Nguyệt
Không biết, mấy đứa trong trường cũng không rõ lý do, nhưng chắc năm nay nhảy lớp rồi.
Bốn ly rượu whiskey được đặt trên chiếc bàn dài, Lục Miễn Kiêu cười trầm thấp, lâu lâu lại cầm ly rượu lên nốc một ngụm.
Đông Thành Dương
Sao nay lại đi học lại rồi, cái chân đã đỡ hơn chưa?
Lục Miễn Kiêu
Lâu lâu lại nhói lên mấy cái, được phúc của mấy ông bác sĩ nước ngoài nên tao nằm liệt giường hẳn 1 năm. (Cười khinh)
Tần Khương Vũ
Trời ạ, đốt mẹ cái bệnh viện của ổng đi, may lại hả giận cho mày. (Cười)
Cận Phủ Minh
Mà lúc trưa nó xuất hiện ở trường, nguyên cái phòng đang thi cũng ngó ra nhìn nó.
Cận Phủ Minh
Thật con mẹ nó, thằng Kiêu nó có sức hút với bọn con gái mạnh như nào vậy?
Lục Miễn Kiêu
Đẹp trai thôi.
Lục Miễn Kiêu
Đúng rồi, có ai để ý con nhỏ lúc tụi mình dừng xe ở cổng trường, nó nhìn tao chằm chằm không?
Cận Phủ Minh
Xời, tưởng ai.
Cận Phủ Minh
Mỹ nữ trong lòng thằng Vũ. (Cười)
Lục Miễn Kiêu
(Chau mày cười nhìn cậu) Là sao thế ta?
Tần Khương Vũ
Chị ấy đẹp nên mê thôi, nhưng tối ngày phũ tao...
Lục Miễn Kiêu
Lớn hơn mình à?
Tần Khương Vũ
Học lớp 12, chuẩn bị sang đại học rồi.
Tần Khương Vũ
Gần xa nữ thần rồi, quyết định phải tỏ tình một lần cho ra hồn!
Cận Phủ Minh
Ê, nữ thần của mày ngồi bên kia kìa Vũ. (Ngoắc đầu)
Cả đám nhìn theo hướng ngoắc đầu của Cận Phủ Minh, thành công để Hạ Nguyên Anh vào mắt.
Tần Khương Vũ
Êy, Hạ Nguyên Anh!! (Hét lớn)
Cận Phủ Minh
"Trời má, nhục giùm."
Hạ Nguyên Anh
(Nhìn cậu) "Đừng, đừng ai nhìn tôi, thằng khỉ đó đầu óc bị gì mà dám hét lớn tên mình như vậy."
Trương Tiểu Sơ
Tao mới nghe ai kêu tên mày? (Nhìn ngang dọc)
Lý Vân Nguyệt
Là Tần Khương Vũ bên kia kìa, nó nhìn thấy mày rồi. (Cười)
Chap 3
Không thành công thu hút sự chú ý của cô, Tần Khương Vũ mặt dày tiến lại, ngồi cạnh cô.
Tần Khương Vũ
Sao em kêu chị không nghe thế?
Hạ Nguyên Anh
Không muốn nghe.
Tần Khương Vũ
Ơ, phũ người ta nữa rồi.
Tần Khương Vũ
Anh em của em đang ngồi bên đó, tụi chị sang ngồi cùng đi.
Hạ Nguyên Anh
Thôi không đi đâu, em qua đó chơi với bạn đi.
Tần Khương Vũ
Sao thế, Nguyên Anh nay biết ngại luôn à? (Nhướng mày cười)
Hạ Nguyên Anh
Đừng chọc chị nữa, mau qua đó đi.
Khương Vũ cười hí hửng qua đám anh em, lâu lâu mới được cô nói chuyện nhẹ nhàng như vậy cũng thấy vui vui, thành ra ngoan ngoãn nghe lời râm rấp.
Lục Miễn Kiêu
Chị ấy tên gì thế?
Tần Khương Vũ
Hạ Nguyên Anh.
Tần Khương Vũ
Sao thế, đừng nói là mày muốn làm tình địch với tao nha? (Nghi hoặc)
Lục Miễn Kiêu
(Cười khẩy) Mày có trình độ làm tình đích với tao à?
Tần Khương Vũ
Thôi được tao không chấp mày, tao biết mày làm sao cướp như giàn mướp trên tay anh em được.
Tần Khương Vũ
Nhưng mày nhớ này, tuyệt đối không được thích chị ấy, Nguyên Anh là của tao!
Lục Miễn Kiêu
Bố mày, tao nói đùa chút đã giãy, chị ấy có thích mày đ.éo đâu mà làm nết ghê vậy ba. (Cười)
Đông Thành Dương
Lục Miễn Kiêu nó đầy gái ra. Yên tâm, nó không rảnh đi giành gái với mày.
(Vỗ vai Vũ)
Cận Phủ Minh
Kiêu, giới thiệu cho tao vài đứa.
Lục Miễn Kiêu
Cái tính bơ gái của mày thì dẹp con mẹ nó đi, không ai thích đâu.
Cận Phủ Minh
Ai mượn toàn mấy đứa con gái ỏng a ỏng ẹo đến tán tỉnh làm gì, tao ghét nhất mấy kiểu con gái dẹo dẹo công chúa như vậy, nhìn kiểu muốn dị ứng luôn ấy.
Đông Thành Dương
Gu khó quá thì chịu thôi em ơi.
Tần Khương Vũ
(Nhìn cô) "Về rồi à?"
Lục Miễn Kiêu
Tao về đây, hôm nay có việc cần làm.
Đông Thành Dương
Nó cần làm cái gì, đi hẹn hò với gái thì có.
Tần Khương Vũ
Nó có người yêu mới rồi à?
Đông Thành Dương
Ừ, là Huyền Anh lớp 11C đó.
Anh chạy xe ra một con hẻm vắng người, vừa cởi mũ đã nhìn thấy Huyền Anh lớp 11C đang đứng dựa lưng vào tường, trên người còn mặc đồng phục trường, balo vẫn giữ khư khư trên lưng, liếc mắt liền trông thấy Lục Miễn Kiêu đang đi về phía mình.
Huyền Anh
Kiêu, anh đến trễ quá, người ta đợi anh đau hết cả chân.
Lục Miễn Kiêu
(Ôm eo cô ép vào tường) Xin lỗi, tụi bạn rủ đi bar, không đi không được.
Huyền Anh
Thế thì bù đắp cho người ta đi chứ.
(Giận dỗi)
Huyền Anh giận dỗi chỉ chỏ ngực anh, ý đang làm nũng.
Anh chỉ cười nhẹ, cúi người xuống hôn lên môi Huyền Anh, giữ nụ hôn lâu nhất có thể, bàn tay anh khôn khéo luồn móc vào cơ thể Huyền Anh, cô cứ thể để cho anh xâm lấn cơ thể, cảm giác sảng khoái dâng đến tận cổ họng.
Cứ như thế, cặp nam nữ núp trong bóng đèn làm loạn, nhưng anh có giới hạn của bản thân, nhất định không vượt quá mức cho phép, chỉ dừng lại ở việc đụng chạm cơ thể.
Cô vừa thức dậy cảm giác như bị búa bổ, nhớ hôm qua uống rất ít, nhưng sáng nay lại đau đầu kinh khủng.
Khoảng thời gian thi xong là tuyệt nhất, muốn ngủ nướng bao nhiêu thì có bấy nhiêu, nhưng trong lòng đôi lúc cũng thấp thỏm lo cho điểm số.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play