Kamen Rider Wizard X High School DxD
Giới hiệu nhân vật 1/2
Tên: Soma
Tóc: Màu nâu
Mắt: Màu xanh
Tính cách: Dù mất cha mẹ trong một vụ tai nạn nhưng anh vẫn tốt bụng và quan tâm. Cậu được cha mẹ dạy rằng cậu không bao giờ được mất huy vọng trước khi họ qua đời và vì vậy cậu bắt đầu làm theo những gì được bảo, cậu sẽ là người biến tuyệt vọng thành huy vọng.
Sở hửu sức mạnh: Kamen rider wizard và Boosted Gear, găng tay bọc thép của hoàng đế rồng đỏ và khả năng của nó là tăng gấp đôi sức mạng của người sử dụng. Nó là lớp trang bị của Longinus, nghìa là nó có khả năng giết chết các vị thần.
Tên:Ddraig
Ddraing một trong hai Thiên Long và là đối thủ không đội trời chung của Albion. Ddraig cư trú trong Longinus Boosted Gear do Soma sử dụng.
Tên: WizarDagon
WizarDagon là phantom bên trong Soma và cho phép Soma có thể sử dụng phép thật chiến đấu với các phantom được sinh ra với tư cách là kamen rider Wizard cư trú trong cơ thể Soma cho đến khi được triệu hồi ra ngoài.
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bay
bau
bay
bay
bay
bay
B
B
B
B
B
B
V
V
vmfm
gm
cmc
fmb
C
B
G.g
G.bh
G
U
U
ms
dtk
grui
hswivz@nựi6
fkxseunv
sj74sgit
sjrwgva4uh
dj6dbkirh
mhsvk
oge75
u4e
smsy
gide5i
st2
di8
ei4s
Giới hiệu nhân vật 2/2
Nakamura30(tác giả)
Tôi sẽ cho Yuto Kiba và Grace Vladi là nữ
Nakamura30(tác giả)
À mà nói nữa tôi sẽ đổi tên Yuto Kiba thành Yumi kiba nhe!
Tomoe Meguri, Reya Kusaka, Ruruko Nimura, Tsubasa Yura, Tsubaki Shinrai, Momo Hanakai.
Kaitase Saki, Murayama Rin.
Nakamura30(tác giả)
còn tên một người nữa mà tôi không nhớ tên
Nakamura30(tác giả)
tới đây thôi bay
3yzhxvbzj
xnzkxyj
chxfmctg
fjajsiu
điug
fidhg
eyufurd
guccc
gxgxteta
gđuduf
hdhdud
gsgeryr
hfjruri
ydhrurur
dhduruur
dgtshdhd
fhdhdheey
yê3663
teyrurur
gsueir
syeyeye6
tẻuur
eyyeye
gsteurit
fuehdhdh
tưteyru
eyebwtryy
utwururu
yeyeuryru
egryethr
ưyryr
grutifut
geyrueur
eyryrtu
hdfyydhf
tseteysy
fdysdyst
....
..
....
.....
....
.....
.............
........
.......
......
..
nnbcc
cfghj
........
nmjj
...................
bbb
B
......
..
..
...
.....
.......
.........
..........
...............
..................
.................
...........
..............
...
fjffghdjeyeeydhjdagdj
djdhdheyru
dhhđhdhdhhf
dhhdgdgdgdyd
dhhdhdydhdhdhd
sggđyhrjffhfh
gsdhfhhfjfhffjfh
sggdfhfhhffhfhfh
dgrhfhfhhffj
fhfhfhhfhffhfh
dhdyhffyhffhyd
dgdhdhgdhffhfhfj
fhfhfhhdhddhdhdg
dvdghdhdhdhdhf
dhhdhrryurydur
dyydrydhryryyr
hdhdhffhfjhf
dhxvhffh
dghdhffhhf
dyhdyđyyddy
dhhfhdhduffu
dyyđyyeey
rqyeyee66e
4653245
637263773
yêyu3e7r74t5883
eggwfdsgjj6jtdjf rhrcfwrgdsed
gwxtbedwcrg
vsxcgbfejnyjhtevhrqxdasxxfhbf
rgdeghy3r7ihy8oo0pookgrrbd
gnvdvfsxzsrhgeergdasxvgrwfyj
gwfxwwgvfehvchh5yctvrvtcrgr
vubbtyfd2qw2ety6jyjuhgyjjjybf3f
4d12esdhdhhderhrurueeyyeyeur
yeyeyeurryeueyeeyyeyeyeyeyeyeye
yeururuehddgdgjgdhedjgdhkdku
diojiddkhfodhpd9hr86hrh43dh
hdtyjdehyeurheheyeueheyerruh
eueue63eururroukrjheyhgn
kxhjgdybdud4heu22ud58ie0e0y
e8j5jrtykwihoehie6whrtjthwyterh
equrdjwusquzecrwwwfrfrcbefw2
rdfvbfxsaeghhjuubbyyctcrctddd
s3e44yuurvhvfexsa13hbnkitccrsrtf
ryucsqwyywygjutdugre2dr56fegyuhvbbjutc hhugt5ygtggghehrhdsgfqgsssvags
bdsvsbddbbdbdbbdbdbddhhehd
dhdhdhehdsggsdhdhbxbdhdbddbd
hdhbgdbtsb6sgigeiwgohekjgneeng
bsggmegenwgjsigsgkehoeohoheoe
glgeldhohdihdugd5gd5dh7dh9dh9
dhif7fh6fh5fhfhufuudh6hfhf44hfrjf
thfrhdh21dhwhffhefhhdudhhdgj
dhjdhkdgkglwrbonteiyneuyje6hrw
8qrgqbrobrqobrqibrqtbqbtqq7ng
q6qfnfwfnuqfnifnowwognwfnpw
tn0ntw9wtnuwnt6wfn5wbfeef
bwbf2wfnfbwyuwfnwfn6wfnbfw4b
fw3wfb4wfnrbfwwfn6wfnubfw7n
fwubfwwubf8wbfbfisfifwoefbogenof
wbifnwugnwunegynwg5gnewgnwtnntwentn
tewtnetnegnngegneegnegnngengenye
nyeegnnyengenyenyeyeeynegne
nyenneyneyngenye
egnengnyenyeeynnyenyeen
gngoeknegineg
inegjngeingeongeongeone
gnteientientebgnbwbgei
ingengiut8tneietn7te7ngei
eoiuuyuuubfefeu
uefb7ebfefb7bfwuubfwybwftf
tfhfbbfrebcatbfwfb
wfgbaufwyfgfwbjsjsfbyrbrvd5
vd6bsf6bfeuwbfiwbfjw
uwnufbwhhbfbfyaysfbbfwyf
yeugnegneiegnognw
u6egnnge6wgn66genngeegn66668d
d8y6d
ieirur6fyv6fyd3fef3wjw
hsueirog4rhh3f7rior
t6h4h34dudtitoguygg44
g3fwghesyudsiih3u5dueu
r5fr4df3c4yxhxhvjjbjnimikik
iolppfyyh788y64tg6odudduc
jvtrssrshwhgxxrzezzezyxuvub
uniivfjfujncmnhcyfrtfduuwiwutf
vecdcsxe21qsxryhthhiiytujlooop
0066o8yyygut4fftgt6hegesaw
G
G
G
G
H
N
H
N
M
B
B
B
B
B
B
B
V
B
G
V
G
G
hmb
H
V
vd
G
V
B
N
B
B
B
N
N
B
G
dt
G
C
G
G
H
by
H
B
H
H
bj
U
U
T
bty
th
U
U
M
U
N
uu
I
I
J
N
y6
5
R
T
G
V
H
uu
J
J
8
K
M
K
I
8
O
O
9
O
9
ô
kj
U
I
I
jj
ko
9
L
kk
K
I
8
O
O
M
K
U
U
Y
G
B
J
ju
J
J
N
M
O
O
L
M
M
K
ô
K
M
ol
O
9i
U
y5
T
T
G
G
B
B
U
ku
ki
ik
lii
lk
iikkuktgfr
Chap1: Nhớ lại quá khứ
Thật là một ngày đẹp trời, nắng đang chiếu đường phốp tấp nập và có một câu trai thiếu niên đang thưởng thức túi bánh rán mang theo bên mình... khi đang ngồi trên cột đèn?
Cậu trai thiếu niên nầy không ai khác đó chính là Soma là nhân vật chính của chúng ta. Cậu ta mặc quần áo bình thường và đeo hai chiếc nhẫn ở mỗi ngón giữ ở cả hai tay và cậu ta đang nhìn chằm chằm bầu trời xanh khi ăn xong chiếc bánh rán cuối cùng mà mình có.
Soma
Ăn hết bánh rồi nhưng mình muốn ăn nữa
Sao đó cậu mở túi ra để xem còn tiền không, và chỉ thấy bên trong nó trống rỗng chỉ có những hạt bụi.
Soma
Ước gì mình có nhiều tiền nếu không có con mèo đen nào đó nghĩ rằng cô ấy có thể có bất cứ thứ gì cô ấy muốn!... trời ơi sao tôi lại phải lập cái giao ước với cô ấy chứ.
Sao đó cậu nhớ lại khuôn mặt đang khóc của cô ấy khi cô ấy gần như gơi vào tiệc vọng và cậu đã hứa sẽ chăm sóc cô ấy và giúp tìm cô em gái của cô ấy để cả hai đoàn tụ với nhau, khi cậu tiên bố mình là ngọn hải đăng soi sáng huy vọng của cô ấy. Cậu cũng nhớ những lời cuối cùng của cha mẹ cậu đã nói với cậu những năm trước.
Nó cho thấy một cậu bé đang khóc khi nắm tay hai người lớn đều đang nằm trên giường bện. Cậu bé đó không ai khác đó chính là Soma khi còn nhỏ đang nắm lấy tay bố mẹ của mình.
Gia đình ba người vừa gặp tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Trong khi Soma không bị gì thì cả bố và mẹ cậu đang trong tình trạng huy kịch và vào thời điểm nầy không gì có thể cứu bố và mẹ cậu.
Soma khi còn nhỏ
Bố, mẹ ơi xin đừng bỏ con làm ơn con không muốn mất bố, mẹ
Nhưng dù có vang xin thế nào đi nữa, cậu biết kết quả là không thể tránh khỏi và cậu sẽ bị bỏ lại phía sau, nhưng rồi cậu cảm thấy bàn tay của họ đang siết chặt hơn và nghe bố, mẹ cậu nói.
Bố của Soma
Nầy con trai... đừng khóc... *khụ* ...là con trai thì không được khóc phải mạnh mẻ lên.
Mẹ của Soma
Bố con nói đúng đấy... *khụ* ...đứa con trai bé bỏng của mẹ... *khụ* ...chúng ta đã nuôi dạy một cậu con trai biết cười và mạnh mẻ phải không... là người sẽ trở thành... *khụ* ...ngọn hải đăng Hy vọng của chúng ta...
Soma khi còn nhỏ
Ngọn hải đăng... của hy vọng?...
Sau đó cải hai bố, mẹ của cậu đều mỉm cười và nói
Bố của Soma
Đúng rồi con trai... *khụ*...
Mẹ của Soma
Con là ngọn hải đăng Hy vọng của chúng ta... *khụ* ...và đó là lý do tại sao con cần... *khụ* ...hứa với chúng ta...
Soma khi còn nhỏ
Hứa gì cơ?...
Bố của Soma
Hứa rằng con sẽ không bao giờ khuất phục trước sự tuyệt vọng... *khụ* ...
Mẹ của Soma
Và con cũng sẽ trở thành ngọn hải đăng... *khụ* ...niềm hy vọng của nhiều người khác... con có thể cho chúng ta thấy được điều đó không, con yêu...
Sao đó Soma cuối đầu rơi nước mắt
Soma khi còn nhỏ
Bố, mẹ con hứa
Sau đó bố, mẹ của Soma bắt đầu mất sức và tiếng bíp từ máy nhịp tim bắt đầu nhỏ dần khi họ nói lời tạm biệt cuối cùng.
Bố của Soma
Chúng ta yêu con... Soma
Mẹ của Soma
Chúng ta yêu con... Soma
Sau đó căn phòng trở nên im lặng chỉ có một tiếng bíp dài. Lúc đó Soma đã khóc.
Soma khi còn nhỏ
Con cũng yêu bố, mẹ... *hic* ...*hic* ...*hic*...
Sau đó tất cả các y tá và bác sĩ ùa vào để cứu sống bố và mẹ của Soma nhưng điều vô vọng hai người họ đã mất rồi và Soma đã khóc cậu thề, lời thề rằng cậu sẽ thực hiện được tâm nguyện cuối cùng của bố và mẹ của cậu. Câu sẽ trở thành ngọn hải đăng của Hy vọng, không chỉ vì lợi ích của bản thân cậu mà còn cho tất cả những ai đang rơi vào tuyệc vọng.
Hết hồi tưởng lại quá khứ
Soma
Ngọn hải đăng hy vọng của mọi người đúng rồi nhỉ "cười"
Nakamura30(tác giả)
Tới đây hôi bay≈
Download MangaToon APP on App Store and Google Play