Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Jenlisa-Edit-Hoàn] Bất Chấp - Yêu Điên Cuồng

Chương 27

Sóc Nhím
Sóc Nhím
Hello các con vợ tui quay lại rùiiiiiiii
Sóc Nhím
Sóc Nhím
Sau mấy tháng chui xuống dưới lòng đất vì máy hỏng nên tui ko ra chap đc
Sóc Nhím
Sóc Nhím
Sorry mấy bác nhiều nhiều lắm
_____________________
Sau nhiều ngày cuối cùng cô cũng có thể về nước. Tuy là công việc vẫn còn đó, nhưng lịch họp đã hết nên dĩ nhiên cô sẽ về Hàn Quốc để giải quyết mọi chuyện ở quê nhà.
Cô háo hức, muốn gặp nàng. Quà đã chuẩn bị sẵn, thực sự mong chờ cái biểu cảm của nàng khi bất ngờ được nhận món quà từ chính tay cô.
Cô lấy cớ đến gặp giám đốc Bong, bàn về giải thưởng âm nhạc tháng 12 này để mọi người không đồn thổi lung tung. Vừa thấy cô, người này mừng như muốn rơi lệ vậy. Anh ta cười đến nhăn nhúm mặt mũi, đủ hiểu là vui đến mức nào.
Rời khỏi phòng làm việc của giám đốc Bong, thậm chí cô còn được anh ta tiễn đến tận khi vào thang máy.
Nếu là cô của trước kia đã thấy phiền phức rồi, nhưng giờ cô đã thay đổi, không còn cảm giác khó chịu nữa, nhưng cũng không gọi là vui vẻ với kiểu đón tiếp nồng nhiệt thái quá này
Nhưng không cảm thấy phiền cũng tốt lắm rồi.
Quản lý Cho
Quản lý Cho
Lisa!?
Thấy Lisa tiến về phía mình, quản lý Cho tự nhiên cuống cuồng. Cô thì đang đăm chiêu suy nghĩ nên hỏi gì cho không lộ liễu quá.
Lisa
Lisa
Vâng. Em có chút chuyện muốn bàn bạc với chị Jennie, về cách thể hiện bài hát trong lần nhận giải tới. Chị ấy đâu rồi?
Cũng khá là khôn ngoan.
Quản lý Cho
Quản lý Cho
A, Jennie...
Quản lý Cho lúng túng, anh ta đang biểu cảm ngại. Cô tròn mắt, lập tức nhíu mày.
Lisa
Lisa
Có chuyện gì sao?
Quản lý Cho
Quản lý Cho
À, là thế này...
Ghé sát tai Lisa, quản lý Cho nói bằng giọng khẽ nhất có thể. Cô hơi hoảng, mày nhăn càng lúc càng chặt
Lisa
Lisa
Em biết rồi!
Bính boong!
Nàng mệt mỏi, cố vịn tay vào tường mà bước đến mở cửa. Không biết là ai lại đến làm phiền nữa, nàng định không ra mở cửa nhưng chuông cứ vang vọng khắp nhà, muốn lơ đi cũng không nổi.
Cạch
Jennie
Jennie
A!?
Cô không để nàng nói thêm, lập tức đặt vali sang một bên cửa, đỡ lấy nàng rồi... bồng lập tức trên tay.
Nàng đỏ bừng mặt, quên sạch cả đau đớn.
Cô gương mặt nghiêm nghị, tiến thẳng đến phòng nàng
Nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, cô khẩn trương bước ra ngoài.
Nàng vẫn chưa hết bàng hoàng, vả lại, cái hành động ban nãy... nàng quả thực quá bất ngờ và... sung sướng. Đau gì quên hết, giờ chỉ muốn người kia... làm lại cái hành động ban nãy mà thôi.
Cô bước vào nhanh chóng với cốc sữa nóng trên tay. Tròn mắt nhìn cô, nàng chẳng thể thốt lên câu nào, chỉ rưng rưng hai mắt.
Lisa
Lisa
Chưa ăn gì đúng không?
Jennie
Jennie
Ừ, chị cũng định chốc đi nấu!
Ngồi dậy, nàng đưa tay ý đón cốc sữa, cô lập tức kéo cốc sữa về phía mình, là ý phản đối.
Lisa
Lisa
Hé miệng!
Ân cần như vậy, lại còn cái tông giọng... có vẻ là hơi giận nữa, nàng dĩ nhiên nghe theo.
Từ từ từng thìa sữa ấm nóng đi vào miệng nàng.
Cạch
Đặt cái cốc trống không xuống, cô còn cẩn thận kiếm khăn ướt, trực tiếp lau miệng cho nàng.
Lisa
Lisa
Chút nữa tôi sẽ đi mua cháo, giờ tạm thời thế này đã!
Nàng nhìn thấy mắt cô là một đống lo lắng hướng trực tiếp đến mình. Nàng vui, cơn đau kia vốn đã giảm từ giây phút cô bồng nàng trên tay rồi. Giờ hành động quan tâm, cùng ánh mắt trở nên hỗn loạn vì nàng, nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Jennie
Jennie
"Giá như ngày nào cũng có thể được như vậy!"
Nàng thầm ước, môi nở nụ cười vô cùng tự nhiên.
Jennie
Jennie
Em về lúc nào vậy?
Lisa
Lisa
Sáng nay!
Jennie
Jennie
Sao không nói gì?
Lisa
Lisa
... Tôi ghé qua công ty chị luôn, tưởng chị ở đó nên nghĩ không cần thiết thông báo
Jennie
Jennie
Phải báo chứ, nghĩ gì mà nghĩ!
Nàng hơi thở dài, cô nhăn mày, sắc mặt nàng vô cùng khó coi.
Lisa
Lisa
Lần nào "đến ngày" cũng như vậy sao?
Jennie
Jennie
À... ừ!
Lisa
Lisa
Mấy ngày thì đỡ?
Jennie
Jennie
Hai ngày, mai là khỏe rồi!
Nàng cười, cô thì không vui rõ ràng rồi. Cô lo lắng như vậy, thời gian đâu còn có thể dãn cơ mặt với nàng nữa.
Lisa
Lisa
Nhà chị có phòng ngủ cho khách không?
Jennie
Jennie
À, có! Sao vậy!?
Nàng ngạc nhiên. Kéo cái chăn cao lên giúp nàng, cô khẽ thở dài.
Lisa
Lisa
Tối nay tôi ở lại đây! Giờ mới 10 giờ thôi, chị ngủ đi, tôi ra ngoài!
Jennie
Jennie
Khoan... ở ... ở lại sao?
Lisa
Lisa
Không được sao?
Cô nhướn mày, nàng mặt đỏ bừng, lập tức xua tay.
Jennie
Jennie
Không phải... tại chị hơi bất ngờ. Nhưng sao lại... ở lại...???
Cô nhìn nàng, chăm chú nhìn, đôi mắt thực sự quá lạnh lùng, còn pha thêm chút giận nữa.
Cô nhìn nàng, chăm chú nhìn, đôi mắt thực sự quá lạnh lùng, còn pha thêm chút giận nữa.
Lisa
Lisa
Không phải là tại chị sao?
Đâu đó trong phòng nàng có tiếng cười khúc khích, lại còn kéo dài rất lâu nữa.
Buông một câu như vậy rồi bước ra ngoài. Không quên đóng cửa phòng giúp nàng. Nàng thì ngơ ngác, mất ba giây để hiểu câu nói đó, rồi xấu hổ, vùi mình vào chăn.
Cô tự tiện tìm căn phòng khách, cũng không quá khó, ngay chéo phòng nàng một chút. Cô yên tâm, chí ít thì không quá xa phòng nàng, nếu nàng cần gì có thể nhanh chóng chạy qua "hỗ trợ".
Cô mở vali xem xét đồ đạc. Hầu như là đủ hết vì vốn dĩ cô mới từ Nhật về, đồ cá nhân, quần áo... không thiếu thứ gì cả, như vậy là yên tâm ở lại nhà nàng đêm nay.
Đặt nhẹ nhàng chai rượu vang ở một góc bàn, bọc thực sự quá đẹp, cô rất hài lòng. Bên ngoài thì ổn, nhưng không biết mùi vị có ra gì không. Cô không phải người sành rượu, nhưng nàng thì xem ra... rất biết thưởng thức. Cô chỉ lo không vừa miệng nàng mà thôi.
Cô lấy điện thoại, bấm bấm mấy con số. Đầu dây bên kia rất nhanh bắt máy, cô thản nhiên nói bằng một tông giọng vô cùng... lạnh tanh
Địa bàn nhà nàng, cô không có quen. Nói là định đi mua cháo cho nàng, nhưng thực ra chẳng biết đi đâu tìm. Vậy là cô mở điện thoại, tự tra cứu cách... nấu cháo rong biển.
Jennie
Jennie
Hôm nay em muốn nghỉ họp, em hơi mệt. Mọi người cứ họp mà không có em nhé. Mai nói em mấy ý chính là được rồi!... Ok,ok! Chào anh!
Hôm nay cô quyết định phá vỡ hết mọi quy định của bản thân, không làm việc dù chỉ một phút, sẽ chú tâm vào việc "chăm nom cho nàng" hết ngày hôm nay.
Lisa
Lisa
Rong biển ngâm nước ấm...
Cô lẩm bẩm trong miệng rồi làm theo. Cách làm ngắn tũn, có vài dòng thôi mà sao cô thấy khó khăn đến vậy. Ngay cả vo gạo như thế nào cô cũng phải thử tìm trên mạng "bí quyết vo gạo ngon". Thở dài suốt hơn một tiếng đồng hồ, nếm đến một phần ba nồi cháo mới hài lòng tắt bếp.
Lần đầu tiên cô nấu ăn theo cái kiểu như này. Mùa đông lạnh thấu xương mà cô ướt hết một tấm lưng áo
Chậm... thật chậm bưng bát cháo nóng hổi đến phòng nàng.
Cô hơi giật mình khi nhìn cái dáng ngủ kia. Rõ ràng bụng nàng rất đau, vậy mà ban nãy vẫn cố tươi cười để cô yên tâm. Cô hơi mím môi, nhẹ nhàng đặt bát cháo sang bên kệ cạnh giường, lặng lẽ ngồi quan sát nàng ngủ.
Như một pho tượng, cô cứ ngồi đó, tay chống đùi tựa cằm, mắt dường như là không chớp nhìn nàng chăm chăm.
Cảm giác không thoải mái khiến nàng he hé mắt rồi tự nhiên giật mình bừng tỉnh.
Lisa
Lisa
Nằm đó đi!
Cô nắm vai nàng từ từ nhấn xuống, nàng chắc chắn đau lắm, yếu ớt không chút phản kháng.
Lisa
Lisa
Tối qua chị diễn như nào với tình trạng này?
Cô nhăn mày, dĩ nhiên là cô biết nàng cố gắng chịu đựng, chỉ là cứ nghĩ vậy khiến cô vô cùng giận và khó chịu mà thôi.
Jennie
Jennie
Có năm phút nên cố gắng thôi! Cũng không sao mà!
Nàng vẫn cười, cô khẽ thở dài, đỡ gáy giúp nàng ngồi dậy rồi tiện tay với bát cháo. Vẫn là bón cho nàng ăn như ban nãy.
Lisa
Lisa
Ăn xong nghỉ chút lát tôi giúp chị đi thay!
Jennie
Jennie
Hả?
Lisa
Lisa
Có chỗ nào nghe không rõ à?
Cô nhăn mày, nàng hơi sợ cái vẻ mặt kia của cô, tức khắc lắc đầu.
Jennie
Jennie
Không phải.... Sao lại... Mà chị không cần, chị tự làm được!
Lisa
Lisa
Tôi biết!
Jennie
Jennie
Hả
Lisa
Lisa
Tôi biết chị tự làm được. Nhưng tôi sẽ không để chị tự làm. Ăn nhanh lên!
Nâng thìa cháo lên sát miệng để nàng không nói thêm câu nào nữa. Cô cứ nghĩ thành công thì nàng tức khắc né mặt sang một bên.
Jennie
Jennie
Em ăn chưa?
Lisa
Lisa
Chị ăn xong thì tôi ăn!
Jennie
Jennie
Em đi ăn đi, muộn rồi. Chị tự ăn được!
Nàng vội vã đưa tay định đón lấy bát cháo, cô đương nhiên không để yên, lập tức đưa thìa cháo đang cầm trên tay kia vào sát miệng nàng lần nữa, hai hàng lông mày như muốn dính chặt lấy nhau.
Lisa
Lisa
Chị nên ngồi ngoan ngoãn và ăn cho xong bát cháo này. Đừng để tôi phải cáu!
Nàng ngồi im tức thì.
Jennie
Jennie
Được rồi!
Cô hài lòng đặt bát cháo rỗng tuếch xuống, lại cẩn thận lấy khăn ướt giúp nàng lau miệng.
Nàng...từ khi cô đến lúc nào cũng trong trạng thái đỏ mặt và... lâng lâng. Mặt nàng như nở hoa vậy, dù cố gắng không cười sung sướng nhưng thỉnh thoảng vẫn để lộ ra cái vẻ hạnh phúc vô bờ bến.
Cô biết nàng vui, thực sự cô cũng vui. Vừa vui vừa ngại. Cô không nghĩ mình sẽ hành động như vậy, chỉ là cứ nghĩ về chuyện nàng đau đớn, cô lại không thể yên thân, cứ tự làm theo bản năng mà thôi.
Lisa
Lisa
Nào! Đi thôi!
Cái gương mặt tươi như hoa kia bỗng trở nên khó hiểu. Nàng ngơ ngác nhìn cô, cô nâng mày, chắc chắn sẽ không định nói thêm câu nào.
Jennie
Jennie
Đi đâu?
Sóc Nhím
Sóc Nhím
...
Jennie
Jennie
Á!
Đúng là không nói thêm câu nào.
Sóc Nhím
Sóc Nhím
Đến đây thui, bye bye các bác

Chương 28

Cô kéo chăn ra khỏi người nàng, luồn một tay xuống hai chân, ta còn lại luồn xuống bám vào vai nàng. Nhấc bổng!
Nàng đỏ bừng mặt nằm ép vào ngực cô. Cô hơi nhìn xuống dưới, thấy cái vẻ mặt bẽn lẽn kia... trông lại càng đáng yêu biết nhường nào. Cô hơi mỉm cười.
Lisa
Lisa
Ngày hôm nay chị sẽ đi lại bằng cách này. Đừng tự tiện đi đâu khi không có tôi. Chị mà làm trái ý tôi sẽ phải nhận hậu quả đấy!
Nàng giật mình ngước mắt lên nhìn cô. Cô vẫn đang cười. Sức công phá của cái cười mỉm từ phía cô đã hoàn toàn đốt cháy tim nàng mất rồi. Nàng ngơ ngác, chỉ mong giây phút này đóng băng, để nàng có thể được ngắm nụ cười của cô mãi mà thôi.
Lisa
Lisa
Đồ lót và băng, tôi đã để đó! Chị thay xong gọi tôi lập tức, tôi đợi ngoài cửa. Tôi sẽ dọn! Tôi cũng nhắc lại, chị tốt nhất đừng trái ý tôi, sẽ phiền đấy!
Đặt nàng xuống ghế nhựa trong phòng tắm, cô lại quét con mắt sắc lạnh như dọa người về phía nàng. Nàng giật mình, gật đầu ngu ngốc.
Cô hơi nhếch nửa môi, rồi đi ra khỏi phòng tắm, đúng là đứng ngoài cửa đợi nàng như mới nói ban nãy.
Mắt nàng tròn xoe nhìn những thứ cô sắp xếp sẵn ở khay đồ. "Vậy ra đây là cách em ấy chăm sóc cho mình". Nàng mỉm cười hạnh phúc lắm, "yêu một người cùng giới là vậy sao?"
Nàng hoàn toàn thuận ý cô, thay xong mọi thứ liền gọi cái tên Lisa tức khắc.
Cô đương nhiên hài lòng với sự "ngoan ngoãn" này. Vẫn là nhấc bổng nàng trên tay, đặt nàng ngay ngắn lên giường rồi khẩn trương trở lại phòng tắm để dọn "tàn cuộc".
Jennie
Jennie
Chiều nay em không đi đâu sao?
Thấy cô trở lại nàng sốt sắng hỏi, cô nâng mày nhìn nàng rồi lắc đầu.
Lisa
Lisa
Không. Hôm nay tôi rảnh cả ngày!
Jennie
Jennie
A, vậy sao...
Nàng hơi tủm tỉm. Vậy là nàng được ở với cô cả ngày hôm nay. Một ân huệ chăng?
Nàng không nghĩ cái ngày hôm nay lại có thể vui sướng đến vậy. Được cô hỏi han đã mừng lắm rồi, chưa bao giờ nàng nghĩ có thể được cô bồng trên tay, được cô nấu bữa trưa và hơn hết, được cô đút cho ăn từng thìa một.
Nàng cứ nghĩ là mơ, nhưng chắc chắn không phải mơ rồi, là sự thực.
Khối băng như cô cũng có thể ân cần đến vậy?
Lisa
Lisa
Chị nghỉ ngơi đi, tôi về phòng. Cần gì thì gọi điện cho tôi, tôi để chuông!
Cô quét mắt quanh phòng một lượt rồi lại rơi tầm mắt về phía nàng.
Jennie
Jennie
Chị ngủ hơi nhiều giờ không ngủ nổi.
Rõ ràng là vẻ mặt kia muốn níu kéo cô rồi. Cô nhướn mày nhìn nàng. Dễ thương như vậy... coi như nàng đã thành công.
Kéo cái ghế ở bàn trang điểm gần về phía giường, cô ngồi vắt chéo chân, vẻ mặt vẫn là lãnh đạm rồi.
Lisa
Lisa
Mấy ngày trước tôi đi làm dự án nhạc phim anime. Tuyển ca sĩ mất đến ba ngày, họp liên tục. Bên đó làm ăn rất tỉ mỉ, có lẽ ba ngày nữa tôi lại phải sang đó tiếp.
Nàng giật mình nhìn cô.
Jennie
Jennie
Sao đi liên tục vậy? Không phải sáng tác ở nhà cũng được sao?
Lisa
Lisa
... Tôi có thể viết nhạc và lời nhưng vẫn phải giữ được nét riêng của Nhật Bản. Cái đó tôi không làm được nên vẫn phải có mấy nhạc sĩ ở Nhật góp ý. Hơn nữa tôi phải chỉ đạo trong phòng thu nên đi lại như vậy không có gì lạ.
Jennie
Jennie
Lạ nhỉ... sao họ không họp liền luôn cho xong để em còn về nước? Như vậy không phải bất tiện cho em sao? Đi đi lại lại như vậy rất vất vả.
Lisa
Lisa
Họ xếp lịch liền nhưng tôi xin phép lùi lịch sang mấy ngày đấy!
Jennie
Jennie
Hả?
Nàng tròn mắt, cô nhướn mày. Biết nàng muốn hỏi gì rồi. Cô nâng một đầu ngón tay, chậm rãi đưa nó tiến về trán nàng.
Một cái chạm.
Đầu ngón tay cô ở im trên trán nàng.
Lisa
Lisa
Không phải ngày kia chị sẽ đi nhận giải sao?
Jennie
Jennie
"Vì... mình sao?"
Lisa
Lisa
À còn nữa!
Cô nhớ ra liền nhanh chóng đứng lên chạy ra khỏi phòng nàng.
Tâm hồn nàng vẫn đang bay bổng ở nơi nào đó mà chưa trở về.
Lisa
Lisa
Đây! Tôi mua cho chị. Quà chúc mừng chị nhận được giải!
Đưa chai rượu vang ra trước mắt nàng. Nàng giật mình, tròn xoe mắt nhìn nó.
Lisa
Lisa
Tôi đặt ở đây nhé!
Cô đặt nó ở một góc bàn trang điểm. Nhanh chóng trở lại chỗ ngồi.
Lisa
Lisa
Khu này rất nhiều biệt thự, nãy tôi đi taxi qua thấy mấy căn mới tinh. Chị ở khu cao cấp thật đấy.
Cô đổi chủ đề. Nàng mất chục giây để tập trung vào chủ đề mới của cô.
Jennie
Jennie
À... ừ. Ở đây yên tĩnh nên nhiều biệt thự. Với cả nhiều căn còn chỉ xây để bán chứ không ở. Tại khu này đẹp nên bán được biệt thự thì lãi lắm.
Lisa
Lisa
Ừm... (gật gù)... thôi chị nghỉ đi. Tôi đi ngủ. Hơi mỏi!
Nàng thực sự vẫn muốn cô ở lại thêm, nhưng lại chẳng nghĩ ra nổi lý do gì để cô ở lại, cứ vậy mà để cô rời khỏi phòng mình.
Cô nằm đó, tay vắt trán. Cô đang đăm chiêu tính toán chuyện gì. Gật một cái, vớ lấy điện thoại
Lisa
Lisa
Alo? Vâng, chào anh. Em muốn anh giới thiệu cho em một căn biệt thự đẹp ở khu...
_________________
Seju đứng trước trường đại học thanh nhạc. Đây là nơi cô mơ ước được giảng dạy và cũng là nơi đã đuổi cô một cách quá đau đớn.
Mấy lời nói kia của Lisa, cô thực sự đã hiểu thấu đáo. Người kia quả thực đã lớn, có thể tự mình đứng vững ở nơi "cạnh tranh ngầm" này mà không cần có cô. Nhưng... để sống trong một môi trường không có hình bóng người đó, thực sự quá đau khổ.
Nếu trái tim Lisa đã đóng băng khi nhìn thấy người mình yêu kết hôn với một người đàn ông khác thì trái tim cô lại trở thành những mảnh vỡ mà dường như không thể hàn gắn nổi.
Cô kết hôn khi tâm lý chưa ổn định. Đến lúc bàng hoàng nhận ra mình sai lầm thì quá trễ. Tấm thân đã bị vấy bẩn, thậm chí còn mang dòng máu của người kia trong cơ thể. Sai một bước nhưng không thể lùi lại, không thể sửa chữa.
Cô ở cái tuổi 25 chỉ một lòng hướng tới sự nghiệp. Xinh đẹp, tài giỏi. Đã biết bao chàng trai đổ gục trước mặt cô mà cô chỉ thản nhiên bước qua, coi như chưa hề nghe thấy mấy lời tán tỉnh ngọt lịm kia.
Vẫn là cô ở cái tuổi 25 vô tình bắt gặp một sinh viên "cả gan" ngủ trong tiết của mình. Cô từ giây phút đầu tiên đã ngắm kĩ gương mặt đó. Mang nét thông minh xuất sắc nhưng lại tinh nghịch. Đó là những gì cô nhìn thấy ở người sinh viên này.
Sinh nhật thứ 26, cô đã biết yêu một người là thế nào.
Sai lầm lớn nhất của cô là... cô nghĩ người kia cũng yêu mình.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Giảng viên Gang?
Một giọng khá quen thuộc. Cô xoay người. Khi nhận ra người vừa gọi mình là ai cô liền hối hận.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
A, là cô thật. Em chào cô.
Seju miễn cưỡng nở nụ cười, người hơi cúi để đáp lại cái chào kia.
Quản lý gang
Quản lý gang
Minkyung, em làm gì ở đây vậy?
Minkyung
Minkyung
À vâng, em đến lấy bằng tốt nghiệp!
Quản lý gang
Quản lý gang
Tốt nghiệp? Em mới năm ba mà?
Minkyung
Minkyung
Đâu phải mỗi cậu ấy là có thể tốt nghiệp sớm!?
Cô gái mang tên Minkyung cười tinh quái. Seju hơi khó chịu khi đối phương nhắc đến "cậu ấy", khẽ nhăn mày.
Minkyung
Minkyung
A, háo hức quá. Thôi em vào trong nhé, gặp lại cô sau! Bye bye!
Cô gái kia nhanh chóng chào rồi khẩn trương bước vào trường.
Quản lý gang
Quản lý gang
"Tốt nghiệp sớm? Háo hức? Gặp sau?"
Seju gương mặt lạnh tanh, xoay người bước đi.
Quản lý gang
Quản lý gang
"Việc quay lại giảng dạy... tốt nhất để sau hẵng nói!"
____________
Cảm giác mắt có gì đó rất khó chịu, Lisa hơi trở mình rồi lập tức mở mắt.
Giật mình ngồi bật dậy, đúng ba giây ngơ ngác, rồi cô đùng đùng tức giận.
Lisa
Lisa
SAO KHÔNG NGHE LỜI???
Nàng kinh ngạc khi thấy cái vẻ mặt như muốn giết người của cô, thậm chí cô còn hơi to tiếng, gằn từng chữ với nàng.
Vốn định tươi cười với cô nhưng giờ đây trên môi nàng chỉ là nụ cười méo mó.
Jennie
Jennie
Chị...
Thấy mình đã dọa người kia đến mức như vậy lập tức cô hối hận, chỉnh lại giọng tức thì.
Lisa
Lisa
Không ngủ sao?
Jennie
Jennie
A, chị không ngủ được nên sang đây. Không nghĩ em ngủ nhanh như vậy! Mà em nghỉ đi, chị lại làm phiền em rồi, xin lỗi... xin lỗi!
Nàng đứng lên mau chóng, gập người xin lỗi rồi "rút lui".
Cô vươn người tóm lấy cổ tay nàng, dùng lực kéo về phía mình. Không mạnh tay nhưng đủ để nàng phải di chuyển theo ý muốn của cô.
Lisa
Lisa
Cấm đi lại khi không có tôi, chị quên sao?
Jennie
Jennie
A, cái này...*đỏ bừng mặt, lại lắp bắp nữa rồi*
Lisa
Lisa
Tôi... ừm... đang ấm chỗ không muốn di chuyển. Vì vậy chị cũng không thể đi đâu được rồi. Lên đây đi không lạnh!
Lý do vớ vẩn nhất mà cô thốt ra.
Nàng ngơ ngác, hai tai như muốn "xì khói" vậy. Giờ trong đầu một chút ý niệm cũng không hề có.
Cái người đang đờ đẫn kia chắc sẽ không thể di chuyển trong một lát rồi. Cô mỉm cười, từ từ đứng lên. Lại bồng nàng.
Đột nhiên bị nhấc lên như thế, nàng hết sức hãi hùng, nhưng cảm giác an toàn từ cái nhấc bổng này lại làm nàng mềm nhũn không chút phòng bị
Roạt
Giúp nàng đắp lại chăn, cô khẩn trương sang phòng nàng lấy thêm chăn mang về "phòng mình".
Đương nhiên là đắp riêng chăn rồi, nàng nghĩ gì mà tưởng rằng cô với nàng sẽ chung giường, thậm chí là chung chăn cơ chứ?
Nhưng... chung giường không phải cũng quá tốt sao? Ít ra cũng có thể gần cô thêm một chút. Mà không, lần này thành công ngoài sức tưởng tượng. Lần này là rất sát cô rồi.
Là nàng nghĩ vậy, rồi tự đỏ mặt.
Nàng nằm nghiêng ra phía ngoài, cô nằm ngửa. Mắt cô nhắm nghiền còn nàng thì... vẫn thao láo.
Cớ gì mà bắt nàng nằm ngủ chứ? Rõ ràng nàng đã ngủ cả ngày rồi. Thậm chí còn đang nằm cạnh người nàng yêu, bảo ngủ sao có thể ngủ ngay được?
Nàng cố gắng canh đến khi hơi thở của cô đều đều rồi mới trở mình, xoay người sang phía cô. Lại là nụ cười tinh nghịch. Nàng đưa đầu ngón tay lên để tiếp tục "công việc dang dở" ban nãy: nghịch lông mi cô
Cháp
Lần này không như ý muốn, chưa cả chạm được đến hàng lông mi cong vút kia đã bị cô tóm được tay. Xấu hổ, nàng dùng sức kéo tay về, nhưng cô dĩ nhiên khỏe hơn, không cho nàng làm cái điều đó tức thì.
Lisa
Lisa
Có vẻ chị không ngủ được thật nhỉ?
Jennie
Jennie
A... chị...
Cô nhìn nàng, mày hơi nâng lên. Nàng đã lúng túng lắm rồi, cái gương mặt kia khiến cô buồn cười vô cùng.
Lisa
Lisa
Không ngủ được cũng không sao, tôi có việc cho chị.
Cô hơi nhếch mép. Lần thứ hai nàng được nhìn thấy một Lisa cong khóe môi. Ánh mắt nàng lúc này như là muốn nói "vì Lisa chị sẽ làm tất cả mọi thứ" vậy.
Cô từ từ kéo cánh tay "tinh nghịch" kia vào trong chăn của mình.
Nàng trở nên hỗn loạn khi biết tay mình được cô đặt trên... bụng cô.
Là một cái ôm.
Lisa
Lisa
Để yên đó! Tôi mệt lắm rồi không muốn tỉnh lần nào nữa đâu.
Cô hơi cười rồi từ từ nhắm mắt. Còn nàng... tay cũng từ từ chuyển động để ôm cô được chặt hơn.
Jennie
Jennie
Chị biết rồi!
Mỉm cười.
Sóc Nhím
Sóc Nhím
Ủa còn tui

Chương 29

Sóc Nhím
Sóc Nhím
Tiếp đê thôi
_________________
Cô nói cô mệt thì chính xác là cô mệt. Bằng chứng là cô ngủ liền một mạch đến tối không biết trời đất gì. Có lẽ đây là giấc ngủ ngon nhất của cô từ trước đến giờ
Cô chắc là sẽ nằm như vậy cho đến sớm mai mất nếu mà không có cái mùi thơm phức phảng phất ở phòng.
Cô từ từ mở mắt, thấy thiếu thiếu thứ gì đó liền ngó lung tung. Giật mình xác định cái sai sai kia là gì, cô lật chăn, lao nhanh ra ngoài.
Hơi thẫn thờ đứng từ xa quan sát bóng lưng ai kia.
Nếu hỏi phụ nữ đẹp nhất là khi nào thì chính là lúc họ ở trong bếp.
Cô hôm nay mới kiểm chứng được cái câu nói đó.
Seju trước kia cũng không ít lần nấu ăn nhưng cô hoàn toàn không có thời gian để chú ý đến dáng vẻ bận bịu của "mối tình đầu" khi đó. Giờ ngẫm lại, khi đó bản thân yêu nhưng lại bỏ sót quá nhiều những hình ảnh tuyệt vời nhất trong đời.
Cô thấy mình quá vô dụng khi cứ đứng mãi ở đây thì có chút tự trách cứ. Lẳng lặng tiến lại về phía gian bếp, cô muốn giúp gì đó cho nàng.
Nàng khẩn trương xào nấu đồ ăn, tác phong vô cùng mau lẹ và chăm chú. Cô thì chỉ biết chôn chân nhìn ngắm người kia mà không dám làm một hành động nào khác. Cô sợ bỏ lỡ giây phút này
Lisa
Lisa
Đã nói nghỉ ngơi mà!
Cô sắp xếp bát đũa. Coi như cũng là đỡ đần cho nàng được một việc
Jennie giật mình, không biết cô ở đây từ lúc nào. Cũng chỉ vậy rồi mỉm cười với cô, coi như là cái cười mang ý xin lỗi đi.
Jennie
Jennie
Chị khỏe rồi, bụng cũng không đau nữa.
Có vẻ là thế thật. Cô không nói nữa, coi như là chấp nhận chuyện nàng di chuyển mà không có cô
Lisa
Lisa
Giờ tôi mới biết album lần này của chị có đến hai .
Cô vừa ăn vừa lướt điện thoại đọc tin tức. Những ngày ở Nhật cô khá bận nên không có thời gian theo dõi tiến trình công việc của nàng thường xuyên. Nay dòng chữ "Nữ thần nhà S.S.E comeback với hai mv đạt lượt view khủng" đập vào mắt không khỏi khiến cô tò mò.
Jennie hơi nghẹn, vỗ vỗ ngực mấy cái.
Jennie
Jennie
À, cái đó sao... Cũng không có gì đâu!
Lisa
Lisa
Không có gì là sao?
Cô nghi hoặc nâng mày. Nàng như bị cô gãi đúng chỗ ngứa, tức khắc làm ra mấy hành động lúng túng
Jennie
Jennie
Thì là... là không có gì! Ăn đi... đúng rồi ăn!
Lisa
Lisa
Gì chứ, xem là rõ ngay!
Cô nhướn mày rồi hoàn toàn tập trung bấm bấm vào màn hình điện thoại. Nàng nhảy dựng lên, giằng lấy điện thoại của cô.
Jennie
Jennie
Đã nói không có gì mà!
Lisa
Lisa
Phản ứng của chị như vậy là sao?
Jennie
Jennie
Chị... chị...
Nàng lắp bắp. Cô khẽ thở dài đặt mông trở lại chỗ ngồi. Coi như buông tha không chấp vặt nàng nữa.
Lisa
Lisa
Chị dám chắc cả đời này tôi không thể xem được mv đó không?
"A"
Gương mặt đó là muốn nói đầu hàng rồi. Cô hơi mỉm cười, quay trở lại dùng bữa.
Lisa
Lisa
Nhưng nếu chị không muốn tôi xem, tôi sẽ không xem.
Cái cười mỉm kia của cô làm nàng càng cảm thấy tội lỗi.
Jennie
Jennie
Quả thực không muốn giấu em, nhưng... cũng không muốn em xem.
Lisa
Lisa
.. Chị quay cảnh gì không đứng đắn à?
Cô tinh quái nhìn nàng. Nàng mặt đỏ bừng, dứt khoát phản đối.
Jennie
Jennie
Không phải cái cảnh đó.... cấm em nghĩ lung tung.
Lisa
Lisa
Vậy thì có thể là cảnh gì đây?
Cô cúi xuống, giả vờ suy ngẫm. Cô cũng không phải người quá tò mò. Nếu người kia nói "không muốn cô xem", cô sẽ thuận ý, và chắc chắn sẽ không truy cứu nữa. Cô là vậy, tôn trọng đối phương.
Jennie
Jennie
Cảnh nằm ngủ. Một diễn viên khác... ôm chị trên giường...
Cô hơi dừng động tác, nhưng rất nhanh lại tiếp tục công việc. Cô không biểu cảm gì trên mặt nhưng nàng có cảm giác có gì đó... khá là không tự nhiên từ phía cô.
Lisa
Lisa
Có vậy thôi sao?
Jennie
Jennie
A... ừ, có vậy!
Cô thản nhiên khiến nàng thấy hụt hẫng vô cùng. Tưởng cô... nàng nghĩ rằng cô sẽ có một chút ghen, nhưng kì thực nàng chẳng thấy cái ghen đó ở đâu hết. Nàng có tìm kiếm nửa ngày cũng không ra.
Lisa
Lisa
Ừm. Mà ăn nhanh chút tôi còn rửa bát. Lát tôi có chút chuyện cần ra ngoài.
Cô đổi chủ đề khác. Nàng giật mình.
Jennie
Jennie
Chuyện g....
Nuốt lại câu định hỏi. Rõ ràng nàng hơi quá phận rồi. Chưa có quan hệ chính thức, tốt nhất không nên quá kiểm soát cô.
Lisa
Lisa
Chuyện gì sớm hay muộn chị cũng biết. Vả lại có gì thắc mắc cứ hỏi, đừng nuốt lại như ban nãy.
Cô mặt không chút biểu cảm, hay nói cách khác gương mặt có phần lạnh tanh như mấy ngày đầu nàng gặp cô. Điều này khiến nàng hơi lo lắng.
Cô đồng ý cho nàng tự ý đi lại nhưng tuyệt nhiên cấm nàng động đến bát đũa. Cô đương nhiên sẽ rửa, còn nàng chỉ ngồi ở bàn ăn nhìn chăm chăm dáng lưng cô mà thôi.
Vẫn cứ là nhìn theo cô đến lúc cô bước ra hẳn ngoài. Nàng khẽ thở dài. Thất vọng. Như vậy là cô không quá thích nàng như nàng tưởng. Cô không ghen. Nàng vẫn nặng lòng về biểu cảm ban nãy của cô vô cùng.
Nếu không thích nàng nhiều như vậy. Tại sao lại làm nàng trở nên si mê cô? Không phải như vậy cô quá độc ác sao?
Nàng khẽ nhếch môi, thâm tâm tự trách bản thân sao quá đa tình.
Cô vội vã rời khỏi nhà nàng, gương mặt như muốn giết người đến nơi. Khi đã cách nhà nàng một đoạn xa lắm rồi mới hơi giãn hai hàng lông mày ra một chút. Cái miệng xinh đẹp kia lâu rồi không nói ra hai từ này, nhưng hôm nay cô đã phải thốt ra trong hơi thở lạnh lẽo.
Lisa
Lisa
Khốn kiếp!
Một chiếc ô tô đen đã đợi cô ở đó, khẩn trương vào xe ngồi, người trong xe thấy cô gương mặt lập tức tươi cười.
Cô nhận được một cuộc điện thoại, điểm hẹn đã rõ, giờ cô chỉ việc đến đó thôi.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Có ba căn đẹp đang giao bán. Khu này rất tuyệt. Lisa em cũng biết cách tiêu tiền đó!
Lisa
Lisa
Ban nãy em thấy mấy căn rất ưng, mình đi thôi.
Người lái xe theo sự chỉ dẫn của cô rất nhanh đã đến nơi. Cô chỉ chỉ, nói bằng giọng vô cùng thản nhiên.
Lisa
Lisa
Anh xem ba căn này, căn nào bán.
Cô chỉ chỉ ba căn biệt thự. Người kia ngó một chút rồi tươi cười.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Có một căn, ở đối diện căn số 9 kia. Nhưng anh không giới thiệu vì nó không sang lắm dù rằng cũng là biệt thự. Em thích đơn giản như vậy sao?
Lisa
Lisa
Vâng, mai anh hãy liên lạc với chủ hộ. Em muốn nó.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
A, mới nói em biết cách tiêu tiền xong, giờ lại thấy sai rồi. Được rồi, thích là ok!
Người kia chọc ghẹo Lisa, cô hơi cười.
Lisa
Lisa
Vâng!
Đi dùng chút cafe gọi là xã giao, cô nhìn đồng hồ rồi nhanh chóng tạm biệt cái người "môi giới nhà đất".
11 giờ đêm, nàng vẫn đợi tiếng chuông cửa từ cô.
Bính boong
Cô cứ nghĩ nàng phải đi ngủ rồi, nhưng không nghĩ nàng lại có thể nhanh chóng chạy ra mở cửa như vậy.
Jennie
Jennie
Em về rồi sao? Sao về muộn vậy? Lạnh không?
Cái vẻ lo lắng của ai kia... đúng là đáng yêu mà. Cô thâm tâm đã mềm nhũn nhưng lại cố tỏ ra băng giá.
Không đáp nàng, chỉ lắc nhẹ đầu rồi bước chậm rãi tiến thẳng vào nhà tắm.
Nàng mặt trùng xuống, đã không ghen thì thôi, cớ sao còn thản nhiên quá đến vậy?
Nàng tủi thân, lẳng lặng trở về phòng ngủ.
1 giờ đêm, nàng không thể ngủ nổi. Xoay đi xoay lại, cuối cùng nàng quyết tâm sẽ sang phòng cô một chuyến. Nàng trong lòng có chút... bất an.
Cạch
Người kia quả nhiên đang ngủ, nàng ngồi bên mép giường, ngắm nghía gương mặt cô.
Jennie
Jennie
"Lông mi đẹp thật"
Hí hửng đưa tay lên, lại là nghịch hàng lông mi dày cộp kia
Pặc
Jennie
Jennie
A...
Nàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, khi bình tâm đã thấy mình ở trong chăn cô từ bao giờ. Quá trình thô bạo kia... nàng thực sự không nhớ nổi nữa. Chỉ nhớ là tay mình hơi đau rồi bị giật mạnh về phía người mà nàng tưởng đã say giấc mà thôi.
Nàng đỏ bừng mặt khi biết mình đang ở tư thế gì. Cố gắng tránh xa cô một chút, nhưng cái vòng tay của cô mạnh quá làm nàng không thể di chuyển.
Jennie
Jennie
Lisa!
Khẽ gọi tên người đang ôm chặt lấy mình. Cô hé mắt hơi nhìn xuống dưới. Gương mặt đỏ ửng của ai kia làm cô thích thú vô cùng.
Jennie
Jennie
Lisa à!*Lần hai gọi cô*
Cô không đáp vội, ôm chặt lấy nàng hơn, cằm từ bao giờ đã tì nhẹ trên đỉnh đầu nàng. Tư thế của hai người bây giờ dường như là vượt qua mọi giới hạn vậy.
Lisa
Lisa
Trong đoạn mv đó, anh ta ôm chị có giống tôi lúc này không?
Jennie
Jennie
H...hả?
Nàng tròn xoe mắt, hơi tránh đầu xa ra khỏi cô để có thể nhìn thấy cô rõ hơn.
Cô hơi nhíu mày nhìn nàng rồi lại kéo nàng về với tư thế ban nãy.
Lisa
Lisa
Tôi đang hỏi anh ta ôm chị có giống như tôi ôm bây giờ không?
Giọng lần này của cô hơi gằn. Nàng ngơ ngác mất ba giây rồi như vỡ òa. Cô... để bụng?
Jennie
Jennie
Có... giống một chút!
Lisa
Lisa
Giống một chút? Vậy khác ở đâu?
Jennie
Jennie
Thì... trong đoạn mv đó, người kia không ôm mãnh liệt như này... chỉ ôm để lấy cảnh thôi.
Cô nhíu mày lần nữa.
Lisa
Lisa
Ôm là ôm còn lấy cảnh cái gì? Vậy trong đoạn mv đó chị thế nào?
Jennie
Jennie
À... chị cũng đáp lại cái ôm kia... một chút?
Lisa
Lisa
...
Jennie
Jennie
Lisa à?
Cô im lặng quá lâu nên nàng mới hé miệng gọi. Một cái thở mạnh rõ rệt từ cô khiến nàng sởn gai ốc.
Sóc Nhím
Sóc Nhím
Cơm chó

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play