Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Seventeen_SeungCheol×Y/N (H*)] Tổng Tài Bá Đạo Giam Cầm Tôi

Chương 1

Choi gia có hai người con. Một trai một gái. Con trai trưởng nay đã 30 tuổi, còn cô con gái 15 tuổi vẫn còn đang đi học. Ba mẹ nhỏ đều mất trong một vụ tai nạn. Nhỏ được ông bà chủ nhận về nuôi.
Choi Y/N được xem là con út trong nhà và nhỏ chính thức có một người anh trai. Một tổng tài bá đạo đang tiếp quản và điều hành Choi thị. Ông bà chủ đã lớn tuổi, giao lại toàn bộ cho anh rồi đi du lịch. Và giao luôn cả trọng trách chăm sóc nhỏ. Nói chăm sóc là thế, nhưng sao anh lại khó khăn với nhỏ như vậy?
Trong một căn phòng mang tông chủ đạo là màu trắng xanh bầu trời. Nhỏ khoác chiếc áo hoodie màu trắng, kéo mũ trùm kín đầu. Cầm quyền sách trên tay, khi thì ngồi, khi thì nằm trên giường, nhỏ di chuyển khắp nơi trong phòng. Nhỏ đọc sách cũng vì chán, di chuyển khắp nơi như thế nhưng vẫn không tìm được nơi thích hợp.
Y/N
Y/N
Haiz...
Nhỏ ném quyển sách qua một bên. Lôi ra một chiếc máy vi tính. Đôi tay thoăn thoắt múa trên bàn phím, mở ngay một bộ phim yêu thích.
Tập trung xem được một lúc liền không có hứng thú để có thể tiếp tục. Nhỏ tắt máy, bế con mèo trên tay mà vuốt ve nhẹ nhàng.
Chú mèo đen này là nhỏ nhặt được và nuôi đến tận bây giờ. Chú mèo rên hừ hừ chìm vào giấc ngủ trong tay nhỏ. Nhỏ vẫn thức ngồi đó ôm chú. Gương mặt nhỏ thoáng buồn.
Phải công nhận là nhỏ rất đẹp, một cô bé thật xinh xắn, làn da trắng hồng, đôi môi căng đỏ. Vì nhỏ đang ở độ tuổi dậy thì chăng?
Nhỏ cứ ngồi đó trầm ngâm suy nghĩ. Nhỏ nghĩ đến một người, người mà nhỏ không được phép yêu. Nhỏ đành giấu vào sâu trong tim, mối tình đơn phương của tuổi mới lớn.
Cạch.
Nhỏ quay đầu nhìn về phía cửa, là bác quản gia của gia đình.
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Mời cô chủ xuống dùng bữa sáng.
Y/N
Y/N
Vâng ạ. Cháu xuống ngay đây.
Nhỏ đặt chú mèo nằm trên giường, theo chân bác quản gia xuống nhà. Vừa xuống tới nơi, đập vào mắt nhỏ là ông anh trai quyền lực đang ngồi tại bàn ăn chờ sẵn.
Y/N
Y/N
Em chào anh.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Còn không mau lại đây.
Y/N
Y/N
Vâng... vâng ạ.
Nhỏ bước lại gần đang định ngồi xuống thì bên tai vang vọng một câu khiến nhỏ khựng lại. Nhỏ đưa mắt nhìn anh.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Dạo này sao em học hành lại xuống dốc như vậy? Hay là đang tương tư ai rồi?
Y/N
Y/N
Em...em không có.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em nên nghe lệnh anh mà làm theo cho đúng. Cấm yêu đương trai gái. Đã rõ chưa?
Y/N
Y/N
Nhưng... nhưng mà... em...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Bảo bối còn có vấn đề gì sao?
Y/N
Y/N
Dạ không có. Em sẽ nghe theo lời anh dạy bảo.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Ngoan lắm.
Anh cư nhiên kéo nhỏ ngồi lên đùi mình. Người làm trong nhà chứng kiến tất cả nhưng không bất ngờ gì mấy. Vì đây đã là điều thường xuyên xảy ra, đôi khi anh còn vỗ m*ng nhỏ sủng nịnh.
Y/N
Y/N
A! Anh đừng bóp nữa.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em đói rồi đúng không? Cứ việc tập trung ăn là được.
Y/N
Y/N
Em... vâng ạ.
Nhỏ gắp thức ăn bỏ vào miệng. Nhỏ nhăn mặt khó chịu, là cảm giác thức ăn không ngon miệng hay sao?
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Đồ ăn không ngon?
Y/N
Y/N
Dạ không phải. Anh có thể nào dừng lại không ạ. Em... không còn nhỏ nữa, em lớn rồi mà.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em lớn rồi? Vậy em đã quan hệ với bất kỳ ai hay chưa?
Y/N
Y/N
Dạ!? Sao anh có thể hỏi chuyện tế nhị như vậy?
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Mau trả lời anh.
Y/N
Y/N
Anh! Em...em chưa ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nếu chưa thì em vẫn còn bé lắm. Em có vẻ hơi ốm, ăn nhiều vào.
Y/N
Y/N
Vâng...
Nhỏ bất lực không thể làm gì được. Lý nhỏ nói không lại anh, đến cả sức cũng không đủ để kháng cự. Nhỏ lại tiếp tục dùng bữa trong khi anh vẫn xoa bóp phần m*ng nhỏ nhẹ nhàng. Nhỏ làm như không để ăn cho xong bữa sáng. Nhỏ đang rất đói.
Ăn uống no nê, nhỏ xin phép anh về phòng.
Y/N
Y/N
Em no rồi. Em xin phép về phòng mình ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Ừm.
Nhỏ bước từng bước lên bậc cầu thang. Nhưng nhỏ không biết rằng, anh luôn nhìn theo bóng lưng nhỏ cho đến khi khuất bóng hoàn toàn.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Yêu sao? Thật không thể yên tâm khi cứ để bảo bối như vậy hoài.
Giờ anh mới bắt đầu dùng bữa. Ăn xong, anh đứng dậy, nhìn theo hướng phòng nhỏ mà bước đi.
Anh mở cửa phòng bước vào trong. Nhỏ không có trong phòng, nghe thấy tiếng nước chảy phát ra từ phòng tắm. Anh ngã mình trên chiếc giường, đôi mắt khẽ nhắm hờ chờ nhỏ.
Cạch.
Người con gái với mái tóc ướt đang được quấn bằng một chiếc khăn. Trên người cũng đang quấn mỗi chiếc khăn ngang tới ng*c. Từng giọt nước nhỏ lăn trên làn da trắng mịn không tì vết kia. Anh nhìn nhỏ mà không chớp mắt.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em dùng cách này để quyến rũ bao nhiêu người rồi?
Y/N
Y/N
Anh...sao anh lại nói em như vậy?
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Trả lời câu hỏi của anh.
Y/N
Y/N
Em không có. Anh quản em chặt như vậy. Em đâu dám.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Vậy ra là em đang muốn câu dẫn anh sao?
Y/N
Y/N
Dạ!? Em...em có biết là anh vào phòng đâu ạ. Với lại mình là anh em thì câu dẫn thế nào được ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em chắc chứ. Em muốn kiểm chứng? Sau lớp khăn, cảm xúc của em đang rất mãnh liệt đấy.
Y/N
Y/N
Em...
Nhỏ nắm chặt lấy chiếc khăn, đôi mắt hoang mang nhìn anh. Anh nói vậy là có ý gì? Nhỏ hiểu chứ. Nhỏ đủ lớn để hiểu anh đang muốn ám chỉ điều gì. Nhỏ bắt đầu lo sợ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Sao nào? Có phải là đang rạo rực lắm không?
Y/N
Y/N
Anh!...Em không có!!!
Nhỏ nhìn anh mà quát lớn, hai má hồng dần chuyển đỏ. Nhỏ xấu hổ hay là tức giận? Có lẽ là cả hai.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Qua đây.
Nhỏ bất giác lùi lại vài bước, nhỏ nhìn anh mà lưỡng lự.
Anh gằn giọng nhìn nhỏ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Anh bảo là qua đây.
Giọng nói nhỏ dần.
Y/N
Y/N
Dạ anh.
Nhỏ từ từ tiến lại gần, anh bất chợt nắm tay nhỏ kéo nằm gọn vào lòng mình. Nhỏ ngồi vào lòng anh, hai tay đan vào nhau lo lắng. Nhỏ ái ngại nhìn anh.

Chương 2

Anh ôm nhỏ sát lại gần, anh hít lấy mùi hương từ nhỏ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Bảo bối thật thơm.
Nhỏ có thể cảm nhận được sự thay đổi từ anh. Nhỏ bắt đầu kháng cự, nhỏ né tránh anh.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Sao thế?
Y/N
Y/N
Em...em nhột ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nhìn em như vậy, đàn ông bọn anh thật không thể kìm chế được mà. Em phải thật cẩn thận đấy.
Y/N
Y/N
Vâng. Em rõ rồi ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Rõ sao?
Y/N
Y/N
Dạ!?
Nhỏ cảm nhận được có cái gì đó đang nhấp nhô sau lớp quần anh. Nhỏ đang ngồi lên đó, nhỏ muốn đứng dậy, nhưng bị anh dùng lực kèm cặp giữ lại.
Y/N
Y/N
Anh...em phải đi thay đồ...anh buông em ra đi ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Thay làm gì khi nó cũng sẽ bị cởi ra.
Y/N
Y/N
Dạ!
Anh dò hỏi nhỏ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em muốn yêu đương có đúng không?
Nhỏ không nhìn thẳng vào anh, nhỏ gục đầu xuống mà trả lời.
Y/N
Y/N
Em không dám.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Muốn yêu liền được. Chỉ cần em giúp anh một chuyện.
Y/N
Y/N
Thật ạ! Anh...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Ồ! Ra là muốn yêu đến vậy. Để ý ai rồi sao?
Y/N
Y/N
Em không có.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nhìn phản ứng của em thì chắc là có rồi.
Y/N
Y/N
Em...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Anh nói em muốn yêu liền được. Nhưng phải xem người em yêu, đó là ai?
Y/N
Y/N
Là sao ạ?
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Người em yêu phải là người do chính anh chọn.
Y/N
Y/N
Em muốn tự mình quyết định có được không ạ?
Anh khẽ chau mày nhìn nhỏ.
Y/N
Y/N
Xem...xem như em chưa nói gì đi ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Lời đã thốt ra, sao có thể rút lại.
Y/N
Y/N
Em...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Phải xem em có làm tốt hay không đã. Em sẽ được yêu đương khi giúp anh đây thỏa mãn nó.
Y/N
Y/N
Em...em với anh là...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Có phải ruột thịt gì đâu mà em sợ.
Y/N
Y/N
Nhưng mà...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Hãy xem như anh đây tập tành cho em trước. Sau này còn có cái mà áp dụng. Áp dụng vào việc gì thì sau này em sẽ rõ.
Y/N
Y/N
Không! Không được. Anh buông em ra đi ạ.
Nhỏ phản ứng kịch liệt, nhỏ muốn thoát khỏi anh ngay lập tức.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Bảo bối không ngoan.
Y/N
Y/N
Hức... lần đầu... hix... của em... em muốn dành... cho người em yêu... anh à...hix...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Sao lại khóc rồi? Anh đã làm gì đâu.
Y/N
Y/N
Anh... hức...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Mà suy nghĩ của em như vậy là sai rồi. Lần đầu đâu nhất thiết phải dành cho người mình yêu. Biết đâu được, người em yêu chính là anh. Anh kiểm tra trước thì có gì là không đúng.
Y/N
Y/N
Không! Không phải anh... em không muốn... anh tha cho em đi ạ... hức...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Khóc sẽ sưng mắt, mà sưng mắt sẽ xấu. Em nín ngay cho anh.
Y/N
Y/N
Anh...đừng mà...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nói không nghe thì phải phạt.
Anh nhè lấy cổ nó mà hôn xuống, anh mút quanh vùng da đến đau nhói. Tay anh không yên phận mò vào bên trong lớp khăn, chạy dọc sống lưng nhỏ từ trên xuống dưới.
Y/N
Y/N
A! Anh à...em đau quá...á...dừng lại đi anh...em xin anh...
Hai tay nhỏ bị anh khoá chặt. Nhỏ càng chống cự anh càng siết mạnh hơn. Nhỏ vừa đau vừa hoảng sợ, nước mắt cứ thế mà rơi càng nhiều.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Đây là mệnh lệnh.
Nhỏ rất sợ, mỗi lần cái câu này phát ra. Nhỏ không nghe theo liền bị anh nhốt vào một nơi không có ánh sáng. Nhỏ không muốn như vậy, càng không muốn anh động chạm vào mình. Nhỏ run lên, nhìn anh bằng đôi mắt thương tâm.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Hay là em muốn tăng gấp đôi hình phạt?
Nghe đến đây nhỏ càng thêm hoảng.
Y/N
Y/N
Em...
Anh nâng cằm nó lên yêu chiều.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Không ngoan thì phạt. Nếu không muốn như vậy thì hay ngoan ngoãn nghe lời anh. Anh sẽ xem xét mà nhẹ nhàng với em. Còn không thì mọi hành động tiếp theo của anh, em không thể nào đoán trước được đâu.
Y/N
Y/N
Anh...đừng làm gì quá đáng.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Thế nào là không quá đáng. Trước giờ anh luôn đối xử tốt với em. Anh vẫn là thích em tự nguyện hơn.
Y/N
Y/N
Tự nguyện? Anh đây là đang ép em.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Vậy em có muốn biết ép buộc là như thế nào không?
Y/N
Y/N
Em...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Sao nào? Em muốn thử?
Y/N
Y/N
Dạ không ạ. Anh... nhẹ thôi ạ...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Phải vậy chứ. Anh đây sẽ hướng dẫn cho em thật nhẹ nhàng.
Anh đặt nó lên giường, đưa tay kéo phăng chiếc khăn. Cảnh xuân hiện ra trước mắt, anh mãi ngắm nhỏ mà cả người rạo rực không thôi.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Giờ anh sẽ dạy em. Bước tiếp theo cần làm những gì.
Nhỏ đưa tay che mặt, những thứ cần che nhỏ đều muốn giấu đi, và nhỏ không muốn nhìn thấy anh. Nhỏ càng không muốn nhìn thấy toàn bộ quá trình sẽ xảy ra sắp tới.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em hãy uốn mình khêu gợi cho anh xem nào.
Y/N
Y/N
Anh!
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Mau lên đi.
Nhỏ miễn cưỡng tạo dáng, tuy không có kinh nghiệm nhưng dáng nào ra dáng đó. Là một tuyệt mỹ, nó mãn nhãn thu hút người nhìn, đó là anh.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Thật tuyệt.
Cậu bé như muốn nổ tung, có vẻ như muốn ăn ngay lập tức, thật sạch sẽ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Đủ rồi. Lại đây mở khóa quần giúp anh.
Y/N
Y/N
Em...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Đây chính là bước đầu tiên em cần phải làm. Mau lên đi.
Y/N
Y/N
Vâng... vâng ạ.
Nó chồm người ngồi dậy, hai chân quỳ gối tiến lại gần anh. Đôi tay run rẩy chạm tay vào khóa kéo.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nhanh lên!
Xoẹt. Nó có thể nhận thấy rất rõ vật đang c**ng cứ*g kia. Nó lập tức quay mặt sang hướng khác.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Có như vậy mà làm không xong. Chậm chạp quá. Em như thế chỉ khiến cho người em yêu càng thêm phần mạnh bạo. Như anh bây giờ vậy.
Anh tiến hành từng bước không kiểm soát. Ra vào thô bạo. Vì là lần đầu nên nhỏ vô cùng đau đớn. Nhỏ khóc muốn hết nước mắt mà anh vẫn chưa chịu dừng lại.
Y/N
Y/N
A! Anh hứa... sẽ nhẹ mà...đừng...dừng lại đi anh...em không chịu nổi nữa rồi...đau quá...anh ơi...á...
Anh bắn hết tất cả vào trong, đó cũng là lúc một chất sệt màu đỏ chảy ra. Rất nhiều. Nhỏ vì đau mà ngất đi ngay sau đó. Anh thỏa mãn, ôn nhu hôn nhẹ lên trán nhỏ mà thỏ thẻ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em làm tốt lắm. Bảo bối à.

Chương 3

Sáng hôm sau.
Anh đã rời đi từ sớm. Ánh nắng mặt trời rọi vào khung cửa, len lói qua khe hở của tấm rèm chiếu thẳng vào nhỏ. Gương mặt nhỏ hồng hào cứ như là một thiên thần vậy. Rất xinh đẹp.
Nhỏ nằm trên giường, uể oải nhúc nhích qua lại. Nhỏ như thiên thần là thế nhưng lại đang nằm trong tay của một tên đại ác ma trong hình hài con người. Nhỏ hoàn toàn không thể thoát khỏi anh.
Có lẽ cả đời này nhỏ không thể nào thoát ra được. Nhỏ chính thức bị giam cầm đúng nghĩa. Một cái lồng khổng lồ mang tên Choi Seungcheol.
Nhỏ rất buồn. Nhỏ mong muốn có một ai đó có thể nắm tay nhỏ, ôm lấy nhỏ thoát ra khỏi đây. Nhỏ luôn nằm trong tầm kiểm soát của anh. Nhỏ không thích bị giam giữ như thế này.
Cạch. Cánh cửa lại một lần nữa mở ra. Một cánh cửa mà nhỏ không muốn thấy nó mở. Vì nhỏ không biết được điều gì đang chờ đợi nhỏ. Nhỏ e dè lo lắng.
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Y/N à! Cháu sao vậy? Mau dậy ăn sáng rồi còn đi học.
Ra là bác quản gia.
Y/N
Y/N
Bác ơi! Nay con hơi mệt. Bác xin nghỉ cho con hôm nay ạ.
Bác quản gia lo lắng đến gần, đưa tay sờ trán nhỏ.
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Con hơi nóng đấy. Nằm xuống nghỉ ngơi đi. Để ta cho người nấu cháo và mua ít thuốc.
Y/N
Y/N
Con cảm ơn bác.
Y/N
Y/N
Con...
Bác nhận thấy nhỏ có điều lưỡng lự khó nói. Bác dò hỏi.
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Con còn cần gì nữa không?
Y/N
Y/N
Bác...con...con muốn rời khỏi đây. Bác có thể nào giúp con không ạ?
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Sao con? Haiz...ta nghĩ là hơi khó. Nếu để cậu chủ biết được, e rằng con sẽ bị phạt nặng, cả ta cũng không tránh khỏi.
Nghe bác nói vậy, nhỏ cũng không hề muốn liên lụy đến người khác. Nhỏ gật đầu tỏ ý đã hiểu cũng như lời cảm ơn. Vì bác vẫn luôn quan tâm yêu thương và chăm sóc cho nhỏ.
Nhỏ ngồi dậy, tiến về phía cửa sổ. Nhỏ kéo rèm, mở rộng cánh cửa. Cơn gió thổi nhè nhẹ se lạnh chuyển mùa, cũng sắp giáng sinh rồi. Nhỏ ngồi đó và nhìn ra ngoài, từ đâu chú mèo chui vào trong lòng nhỏ làm nũng. Nhỏ đưa tay vuốt ve chú mà tâm tình dần khá hơn.
Bác quản gia khẽ thở dài rồi trở ra. Trả lại không gian riêng tư vốn có nhỏ nhoi này.
Từ bên ngoài có một chị giúp việc tình cờ đi ngang nghe thấy, chị nhìn nhỏ mỉa mai.
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
Hứ. Có phước mà không biết hưởng. Còn muốn trốn.
Bác tinh ý đóng cửa phòng giúp nhỏ.
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Cô đi mà làm đúng công việc của mình. Đừng lo chuyện bao đồng.
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
Hừ. Tôi biết rồi.
Tới trưa anh về Choi gia, anh không quen ăn ngoài, anh luôn về nhà dùng cơm. Vừa về tới nhà chưa kịp thở, là chị ta đã mách lẻo với anh. Anh tức giận quăng chiếc áo khoác sang một bên, vừa đi vừa tháo chiếc cà vạt tiến về phòng nhỏ.
Cạch.
Y/N
Y/N
Anh về rồi ạ?
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em muốn trốn!?
Y/N
Y/N
Anh à...em...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nói!!!
Nhỏ lật đật chạy đến ôm chầm lấy anh xoa dịu và nói.
Y/N
Y/N
Chỉ... chỉ là một suy nghĩ thoáng qua mà thôi. Xin anh đừng phạt em.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Suy nghĩ thôi sao? Chứ không phải là em đã nuôi ý định từ lâu.
Y/N
Y/N
Em không có. Xin anh hãy tin em. Em nhất thời không suy nghĩ mà nói ra. Anh...em xin anh...
Tâm tình anh cũng dịu đi vài phần.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Còn đau không?
Y/N
Y/N
Dạ. Còn chút ạ. Em...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Cởi đồ ra.
Y/N
Y/N
Anh! Đừng mà.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Lên giường vén váy lên cho anh.
Y/N
Y/N
V...Vâng ạ...
Nhỏ nghĩ cơn thịnh nộ trong anh đang dâng cao. Nhỏ chỉ có thể thuận theo anh mà vén nhẹ váy lên và ngồi chờ.
Khoảng 5p sau anh quay lại, trên tay còn cầm theo một tuýp thuốc bôi.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nằm xuống đi.
Nhỏ ngoan ngoãn nghe anh mà nằm xuống.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Giang rộng chân ra.
Nhỏ từ từ mở chân, nhỏ rất ngượng, gương mặt đỏ bừng. Nhỏ thật sự rất xấu hổ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Rộng hơn nữa.
Nhỏ mở thêm một khoảng nữa, không quá rộng. Nhỏ nhắm chặt mắt gồng mình chống lại cơn ngượng ngùng này.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Cái gì cần thấy anh đã thấy hết rồi. Em còn ngại gì nữa.
Nhỏ cắn môi ấm ức nhìn anh.
Y/N
Y/N
Anh...
Anh lấy một ít thuốc bôi cho nhỏ.
Y/N
Y/N
A! Rát quá.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Chịu một chút đi. Lúc sáng anh có cuộc họp nên phải đến công ty. Hơn nữa em còn đang ngủ anh không tiện đánh thức em dậy.
Y/N
Y/N
Em có thể tự thoa cho mình được.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Ha. Em biết cách sao?
Y/N
Y/N
Em có thể nhờ...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Nhờ ai?
Y/N
Y/N
Thì là mấy chị giúp việc trong gia đình ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Ai cũng không được. Chỉ riêng anh được nhìn thấy mà thôi.
Y/N
Y/N
Em... biết rồi ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Anh đây rộng lượng với em. Không phải vì vậy mà sinh hư. Muốn trốn thì anh sẽ đưa em đi trốn.
Y/N
Y/N
Anh...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Trốn đến một nơi mà không có bất kỳ ai biết về chúng ta. Một nơi tách biệt hoàn toàn với thế giới. Em có còn muốn trốn nữa không?
Y/N
Y/N
Không... không ạ. Ở đây rất tốt. Em không đi đâu cả.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Ngoan lắm.
Y/N
Y/N
...
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Ở đây được anh cưng chiều thì em cứ việc tận hưởng. Còn nuôi ý định bỏ trốn thì em không tưởng tượng được hậu quả sẽ như thế nào đâu. Bảo bối ngoan sẽ có thưởng.
Y/N
Y/N
Vâng... vâng ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Mà em có muốn trốn cũng không thoát được đâu. Vì sau em luôn có người theo sát đấy.
Y/N
Y/N
Em không trốn nữa đâu ạ. Em thương anh nên sẽ không trốn đi đâu cả.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Em thông minh hơn rồi đấy.
Nhỏ không muốn phật ý anh. Một khi anh đã phạt thì rất đáng sợ. Nhỏ lo lắng nhìn anh.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Lại đây anh mặc đồ vào cho.
Y/N
Y/N
Em... có thể tự mặc được ạ.
Choi Seungcheol
Choi Seungcheol
Lại đây mau. Mới đó đã không nghe lời rồi.
Y/N
Y/N
Vâng ạ.
Nhỏ để cho anh mặc lại đồ giúp mình. Lúc mặc anh đã cố tình đụng chạm rất nhiều vào da thịt nhỏ, nhỏ nhận biết được điều đó nhưng cũng không dám nói gì. Cố làm lơ đi như không.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play