Tiểu Trinh Thám Đáng Yêu Ghê Kai X Shin
1 [gặp gỡ]
Conan đang ngồi bên bờ hồ ngẩm nghĩ về ran
kaito
Nhóc con,em ngồi đây làm gì vậy?
Lúc đó kaito vừa mới đi mua mấy thứ r tạt qua nghe ai kêu kaito kid khiến anh nhảy dựng lên
Anh nhìn lại thấy kẻ thù nhí ưa bạo lực của anh
Conan lăng lăng mắt nhìn ng trc mặt Mik
conan
*anh ta giống Mik lúc lớn ghê
kaito
Nhóc con, nhìn ngây người cái gì,anh bít là anh đẹp trai rồi, nhưng mà em nhìn ng ta say đắm như vậy là thiếu ý tứ lắm đó nha
Conan quay chỗ khác nghĩ thầm trong bụng là có đánh chết cậu cũng sẽ ko thừa nhận tên này giống Mik 1 lần nào nx
conan
Không làm sao ạ, xin phép đại ca ca cho em đi trc ạ
Conan xoay ng mún đào tẩu, nhưng sao cổ lại bị kéo lại, dùng lực một chút thôi, mà cậu đã bị ẫm lên
Người nào đó bị dọa nỗi điên
kaito
Oa, Nhóc con giữ quá đi
Kaito nhìn vẻ mặt tức giận của conan, tự nhiên anh thấy vừa ý
kaito
Con nít ko đc Hung dữ vậy đâu
conan
*bình tĩnh, bình tĩnh kudo
conan
*Không nên chấp nhặt với mấy thằng vô lại
conan
Xin lỗi, đại ca ca, nhưng cũng đừng xốc em lên thế, em bị dọa sợ
Conan chớp chớp mắt, dáng dấp mười phần giống hệt trẻ con ngây thơ vô tội lm ng ta ko đành lòng kiếm truyện
Kaito nhìn conan tròn xoe mắt, tim kaito toát ra một làng hơi ấm hồng phấn, cảm như muốn chìm luôn vào trong đáy mắt ấy, hưởng thụ mây gió phiêu phiêu
kaito
Nhưng mà, tâm của anh bị em làm tổn thương rồi, em làm sao đền bù đây, ca ca từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai vô lễ thế cả
Conan đang ghê tởm tột cùng người trước mắt
Há há nhìn vẻ mặt conan là bít ngay, tiểu quỷ đang nghĩ cái gì, bất quá cái kính chướng mắt quá sức, Kaito nhanh tay đoạt đi cái kính của conan ngay
Conan đá loạn hai chân, muốn đoạt lại cái kính, nhưng người lùn chân ngắn nên đá cũng chẳng tới đâu, huống chi còn đang bị nhất bỗng trên tay người kia
kaito
*ko nghờ dưới chiếc kính là một khuôn mặt khả ái đến vậy, nhóc đeo kính chắc ko phải vì muốn ngăn cản cuồng phong lãnh điệp đấy chứ
Tay anh ko chủ đồng được xoa xoa khuôn mặt bé nhỏ kia
conan
Anh đang làm cái quái gì vậy
conan
*quấy rối trẻ con à, cái tên này bị cái gì vậy
Khuôn mặt nhỏ nhắn của conan giận đến đỏ r
kaito
Nhóc con, trong mắt kính của nhóc có máy móc gì này?
conan
*đầu óc người này chuyển biến nhanh thật, vừa nãy còn chất vấn mấy cái thiết bị trong mắt kính của Mik, bây giờ đã quay qua hỏi tên Mik
kaito
Nếu như em ko nói tên của em, anh sẽ nói bí mật trong chiếc kính cho cô gái đang đi tới kia
conan
Em tên là EDOGAWA CONAN, thám tử,
Vẫn thái độ kiêu ngạo ấy, cậu bỏ qua mik còn đang bị nhất bỏng
kaito
Còn anh là kuroba kaito, lần sao còn sẽ tìm em
Kaito buông conan ra, bớt chợt hôn lên môi cậu một cái, thỏa mản nhìn toàn thân conan đỏ lên
kaito
Lần sao gọi anh là kaito nha anh sẽ quay lại tìm em
Nói xong kaito có cảm giác ran đã tới gần, Kaito nhanh chóng len vào đám đông rồi biến mất, chỉ để lại conan đang đứng chưa hiểu cái mô cái tê gì đứng sờ sờ đôi môi vừa mới bị hôn
conan
*Mik có phải mới bị ng kia sàm sở ko vậy!?
conan
Thằng khùng này đảm bảo là loại luyến đồng rồi
ran
Có chuyện gì thế conan
Nghe tiếng ran, conan vội đeo kính vào
conan
*kệ đi, coi như vừa bị chó điên cắn một cái là xong
Trong đám đông kaito nhìn theo bóng dáng conan và ran dần đi xa hơn
kaito
Thám tử nhí của ta, cậu thật sự dễ thương quá đi
kaito
Khiến ta dễ xấu hổ đến thế
2[đối đầu]
Đêm Giáng Sinh, một đêm không sao, tới ánh trăng cũng ẩn ẩn muốn trốn mất, nhưng bầu trời kém sáng vẫn không ảnh hưởng tới tâm tình mọi người chút nào. Bầu không khí của lễ Giáng Sinh, và còn cả thư báo trước của Kaitou KID cũng đủ làm tất cả nam thanh nữ tú hò reo nô nức không thôi…
Tiếng còi xe cảnh sát vang vọng khắp các phố lớn ngõ nhỏ.
Đài truyền hình cũng đang ra sức bắt sóng, mong được đưa tin trực tiếp nhanh nhất, Kaitou KID, bóng người thanh cao y phục ánh bạc, lướt thẳng một đường qua bầu trời đêm đen kịt, không thèm lý đến những tiếng tung hô, không thèm nhìn đến vạn người sùng bái, ánh mắt hắn chỉ chăm chú hướng vào bộ dạng kiêu căng của một người.
Kaito kid
Thám tử nhí của ta, cậu quả nhiên cũng tới
Khi ban ngày lấn vào trong đêm tối,Quang ảnh trùng nhau,Sứ giả đoạ lạc chốn âm u,Sẽ bước vào cung điện thiên thần,Đem viên ngọc lộng lẫy kia trả về trên tay thiên sứ…
Thanh tra nakamori
Là ý gì đây? Thám tử Mori, đây là thư một ngày trước Kaitou KID gửi đến, chúng ta
Mori Kogoro vẻ mặt nghiêm trọng
Mori
Tôi đã giải được toàn bộ mật thư rồi
Thanh tra nakamori
Thật đấy chứ?
Thanh tra Nakamori trong mắt hiện lên một tia không phục, thành thật mà nói, ổng cho tới bây giờ đều không thích mấy tên thám tử này, toàn là mấy tên luôn tự cho mình là đúng…
Mori
Ông xem, ban ngày lấn vào đêm tối, khẳng định là hừng đông rồi, từ khi trời vừa sụp tối cho tới khi tính là một ngày mới, là lúc chuyển giao giữa ngày và đêm, vậy nghĩa là đúng 12 giờ chứ gì; quang ảnh trùng nhau, quang là ánh sáng, ảnh là bóng tối, vậy cũng cùng nghĩa như trên; cung điện thiên thần, chắc là toà Thiên Sứ trong khu trung tâm Beika rồi, vậy tóm lại, 12 giờ đêm sẽ là thời điểm Kaitou KID gây án, còn địa điểm là Thiên Sứ quán trong phố Beika
Thanh tra nakamori
Không sai, chắc chắn là như thế. Không hổ là thám tử ngủ gật Mori Kogoro, tuy rằng lần này chưa có ngủ
Đôi mắt Nakamori cũng sáng lên…
Mori
Chuyện này còn phải nói
Mori vẻ mặt đắc ý cười bô bô, thanh tra Nakamori lập tức chỉ huy cảnh sát bắt đầu hành động.
conan
*Tuy rằng chú ấy suy luận hầu như không sai, nhưng mà, từ trước tới giờ, chú ấy nói cái gì thì sự thật hầu như đều tương phản hết… Không dám tuỳ tiện tin tưởng được…
conan
Thiên Sứ quán… Thiên Sứ chi Tâm…, thế nhưng, Thiên Sứ chi Tâm không phải đặt trong bảo tàng Beika sao? Như vậy tới Thiên Sứ quán rồi, làm sao mà trộm được? Còn có hai câu ở cuối, càng đọc sao càng thấy kỳ vậy…
Conan thở dài, không khỏi nhìn xa xăm, thiệt tình, biết rõ sẽ bị trộm, sao lại còn muốn trưng bày ra ngoài, một bảo vật trân mỹ như vậy… Nghĩ đến Thiên Sứ chi Tâm trong viện bảo tàng không ngừng toả ra hào quang mê nhãn, gương mặt Conan không khỏi nhu hoà lại, viên đá xinh đẹp tới mức cả cậu cũng lay động, chỉ cần được nhìn một hào quang nhỏ của viên đá thôi, cũng khiến người ta cảm thấy hạnh phúc…
conan
Đó là gì kia? Sóng nước à
Thì ra cậu nãy giờ vừa đi vừa nghĩ đã đi tới bên hồ nước trong công viên, hồ nước? Sóng nước…
Linh quang chợt loé, tuy rằng chưa hiểu được hai câu cuối, nhưng phần trên đều đã giải mã rồi… Conan rất nhanh bật dậy
conan
Nếu mình đoán không sai, vậy chắc chắn chính là nơi đó…
Một đoá pháo hoa phóng lên trời, một bóng người nhanh nhẹn đáp xuống…
Kaito kid
Thực sự là một người cũng không có, lẽ nào lần này không ai giải được mật thư của ta sao?
Nhìn bảo tàng Beika vắng tanh, KID nhíu mày, tuy rằng không có ai thì hắn sẽ dễ bề hành động hơn, nhưng như vậy cũng thật nhàm chán
Kaito kid
Khi nãy lúc bay qua đã thấy nhóc thám tử rồi, vậy là nhóc đó cũng không giải được à…
Cảm giác được phía sau có một trận lạnh người xẹt tới, KID nhanh nhẹn tránh ra, khoé miệng dẫn ra một mạt tiếu ý
Khoé miệng dẫn ra một mạt tiếu ý, thì ra thám tử nhí đã tới…
conan
Đáng ghét, lại có thể tránh được sao!?
Conan bực dọc cắn môi, hiếm khi có thể kiếm chỗ núp thế này, muốn nhắm bắn lén Kaitou KID, không ngờ hắn cũng tránh thoát được.
Kaito kid
Thám tử nhí, ta còn tưởng cậu không giải được mật thư
Kaitou KID cười đến ôn nhu, nhưng người vừa bắn hụt đang bực tức kia cũng không có nhìn thấy ôn nhu này, mà cho dù có thấy, cũng không cách nào lý giải được
Mật thư có thể giải hết, chứ phong tình làm sao hiểu hết?
conan
Khi ban ngày lấn vào trong đêm tối
Conan hướng mắt nhìn về phía bầu trời, pháo hoa sáng rực cứ thay nhau chiếu sáng toàn bộ trời đêm, không khác gì ban ngày sắp đến,
conan
Đây chính là ban ngày lấn vào đêm tối; quang ảnh trùng nhau, quang là ánh sáng, ảnh không có nghĩa là bóng tối, mà là ảo ảnh, hay nói cách khác là bể nước trong bảo tàng, đem ánh trăng trên trời cùng bóng trăng đáy nước chồng vào làm một
conan
Cung điện thiên thần, đại khái là bảo tàng Beika nơi cất giấu Thiên Sứ chi Tâm, hơn nữa giữa hồ này cũng có một pho tượng thiên thần; Sứ giả đoạ lạc chốn âm u, chính là chỉ ngươi, tương truyền Lucifer vốn là một thiên thần ánh sáng, vì phạm tội bị đày làm ác quỷ, lúc bị trục xuất khỏi trời rơi xuống địa ngục, trên người vẫn còn một đôi cánh trắng khiết…
Ha hả, cư nhiên đem chính mình so sánh với Lucifer, thật là trơ tráo…
Kaito kid
Không hổ là thám tử nhí của ta, suy luận thật tài tình…
Kaito kid
Như vậy còn câu cuối cùng?
conan
* câu đó không phải quá rõ ràng rồi sao? Đem viên ngọc lộng lẫy kia trả về trên tay thiên sứ, thiên sứ ở đây đương nhiên là chỉ người, nhưng ai? Chẳng lẽ nói chính hắn?
Kaito kid
Thám tử nhí, cậu quả nhiên không thấu hiểu tấm lòng của ta
Nhãn thần KID có chút uất ức
Kaito kid
* thám tử nhí của ta rõ ràng thông minh nhạy bén, vì sao lại không giải mã ra cảm tình của ta…
conan
Tại sao ta phải thấu hiểu tấm lòng của một tên trộm vặt? KID, ta nhất định sẽ đem ngươi đoạ lạc chốn âm u, cho ngươi chân chính thành Lucifer mà ngươi muốn
Kaito kid
Cậu định làm sao đem ta giam vào ngục đây?
KID chậm rãi bước tới gần, thật ra, hắn muốn đợi vài năm nữa, bây giờ tantei-kun của hắn còn nhỏ như thế, hắn cũng không muốn người ta cười hắn là tên luyến đồng đâu, nhưng mà tiểu trinh thám này cứ mê hoặc hắn…
conan
Ta…ta đã đem suy luận nói cho cảnh sát rồi
conan
*Chết tiệt thật, cậu vốn tưởng bắn một kim thuốc mê là bắt được KID, không ngờ lại thất thủ, hơn nữa, giày siêu tốc lần trước đối phó với người của tổ chức đã hỏng nặng, bây giờ còn đang sửa chữa, cậu làm sao đủ sức bắt Kaitou KID đây? Chẳng lẽ chỉ có thể đợi cảnh sát đến…
Kaito kid
Thám tử nhí, cậu lúc nhíu mày trông thật khả ái…
Nhưng mà biểu cảm của KID thật kỳ quái, làm cậu không khỏi phải lui về sau một hai bước…
conan
*Não tên này bị liệt à, sao lại nói ra mấy câu này
Không nghĩ tới vừa lui về sau, cả người đã mất thăng bằng, ngã vào trong hồ. Sự việc xảy ra bất ngờ làm Conan không kịp phản ứng, lúc lấy lại tinh thần thì đầu óc đã dần muốn lịm đi…
conan
*Lẽ nào cậu một đời thám tử lừng danh lại chết đuối như thế, một mạt bạch sắc xuất hiện trước mắt cậu, đây là những điều cuối cùng cậu nhìn thấy
Kaito kid
Thiệt tình, bộ ta đáng sợ như vậy sao?
Đem Conan chăm chú ôm vào lồng ngực, KID cuối cùng thở phào một hơi.
Kaito kid
Thám tử nhí, cậu cũng thật bất cẩn quá đi
Nhẹ nhàng hôn lên má Conan, xa xa mơ hồ nghe tiếng xe cảnh sát truyền đến.
Cởi áo choàng xuống quấn lên người Conan, đem Thiên sứ chi Tâm đặt vào trong tay cậu
Kaito kid
Thực là, vốn còn muốn nói thật nhiều thật nhiều với em, có thể cùng tantei-kun của ta ngồi ngẩn ngơ một lúc
Kaito kid
Thám tử nhí, đối với ta, cậu chính là thiên thần thật sự, ta đã tìm được một trái tim mà mỗi khi cảm nhận được hào quang của nó, ta liền thấy hạnh phúc, vậy Thiên Sứ chi Tâm này, với ta còn ý nghĩa gì
Một đạo bóng dáng trắng bạc cắt ngang trời đêm, biến mất trong tràng pháo hoa rực rỡ. Tới khi đám cảnh sát chạy tới nơi, chỉ còn thấy một Conan đang ngủ say, trong tay là ngọc quang sáng chói….
3[cố gắng]
Mitsuhiko
Oa, thật không công bằng, lúc nào cũng chỉ có Conan được lên báo
Cong môi, trong mắt lộ vẻ bất mãn
Mitsuhiko
Mỗi lần có chuyện vui đều không kêu chúng ta
Chuyện vui? Conan cười gượng hai tiếng, sao cậu không thấy chuyện này vui chỗ nào hết vậy? Nhìn lướt qua mặt báo đã thấy ngay cái mặt của cậu đăng chình ình ngay trang nhất, hai bên trái phải là tiêu đề nổi bật
Mitsuhiko
Thiên địch của Kaitou KID, học sinh tiểu học đại hiển thần uy
Ayumi
Cậu nói đi vậy là sao
conan
*Trời đất, tui lạy mấy người, tui đã là học sinh trung học rồi, chỉ là bề ngoài giống học sinh tiểu học thôi… Hơn nữa in phô trương thế này…
Haibara
Nếu như làm tổ chức chú ý thì cậu xong đời
conan
Haibara, tớ lạy cậu có được không, đừng nói chuyện lão thành thế mà
Dùng gương mặt của một bé gái xinh xắn mà nói ra những lời già dặn như vậy nhìn thật có chút kỳ khôi.
Haibara
Cậu có tư cách nói tôi sao? Siêu thám tử. Hơn nữa, tôi đúng là một bà lão mà
Haibara thở dài một tiếng. Ôi, cũng là tổ chức đã tước đoạt thanh xuân, nhiệt huyết tuổi trẻ của cô ấy…
conan
Rốt cuộc năm nay cậu mấy tuổi
Nhớ lại lần trước vốn đã có thể nghe câu trả lời, vậy mà lại bị một vụ án mạng chen ngang…
conan
Thật à? Cũng dám vậy lắm
conan
Khó trách cậu lúc nào cũng bi quan như vậy.
Haibara
*Tên thám tử ngốc này tin thật cơ à
Haibara
Gạt Cậu đó, thật ra tôi
kaito
TIỂU TRINH THÁM ~~~~
Một tiếng gọi mừng rỡ cắt ngang cuộc hội thoại của hai người, một thiếu niên dung mạo vô cùng tuấn tú xuất hiện ngay trước mắt cả bọn
Ayumi
Whoa~~~ anh này thật đẹp trai quá.
Ayumi không biết dùng từ nào khen cho hết, còn nói Conan sau này lớn lên nhất định cũng sẽ đẹp trai như thế, làm mặt Conan đỏ ửng lên trong khi hai thằng nhóc còn lại không khỏi đen mặt vì ghen tỵ
Kaito buồn cười nhìn Ayumi, coi bộ tiểu cô nương này cũng là tình địch của anh rồi
kaito
Không phải chứ thám tử nhí, em quên rồi hả, hôm trước chúng ta rõ ràng đã
Kaito đưa ngón trỏ gõ nhẹ lên môi Conan, vừa ý thấy hai má thám tử nhóc đỏ hồng lên
conan
Anh..anh là cái tên..biến thái luyến đồng hôm trước sao?
Conan chỉ thẳng tay vào Kaito…
kaito
Ha hả? anh đâu phải là biến thái, cũng không phải luyến đồng nha
Kaito trong lòng oan ức quá sức, anh mới không phải luyến đồng đó, anh chỉ thích có mỗi tiểu trinh thám thôi mà.
kaito
Tiểu trinh thám, anh lỡ mua hai vé tàu hạng sang rồi, em có muốn cùng anh đi …
Đây chính là cách anh củng cố quan hệ với người thương, trên con thuyền lãng mạn, tiểu trinh thám và anh nhất định sẽ có tiến triển
conan
*Hứ Ai mà muốn cùng thuyền với mấy tên biến thái a, lỡ gặp phải chuyện gì thì sao
conan
Phép khích tướng từ trước tới nay không có tác dụng với em
conan
Đại ca ca, anh ngáng đường quá, em phải về nhà
Ayumi cứ ngắm Kaito không rời mắt, cô ấy cũng muốn đi du thuyền với anh.
kaito
Đúng vậy, trên đó chắc chắn có cơm cá chình biển
Trong mắt Genta lấp lánh hình ảnh mấy dĩa cơm, còn có Ayumi và Haibara trong bộ dạ phục mỹ miều sang trọng, khiến mặt cậu nhóc cũng hơi đỏ lên.
kaito
Tiểu trinh thám~~~~~~
Kaito rất nhanh đưa tay ôm bổng Conan lên
kaito
Em phải cùng đi với anh, người ta không có ai đi cùng hết, em nỡ lòng nào
conan
Đại ca ca, em với anh không thân không quen gì hết, người ta nói con nít không được đi với người lạ mặt
kaito
Nếu như cùng lên thuyền rồi, anh cho em một chút tin tức của Kaitou KID, em còn không muốn đi sao?
Kaito cuối xuống tai Conan thì thầm, thoả mãn nhìn thấy nhóc thám tử bắt đầu suy nghĩ lại.
conan
Em phải về nhà báo trước một tiếng
Conan cuối cùng cũng đồng ý.
kaito
Khỏi cần, anh vừa nãy đã nói cho người giám hộ của em rồi.
kaito
Đúng vậy, không ngờ đúng lúc, gương mặt anh lại giống với người bạn thuở nhỏ của cô gái kia
Sắc mặt Kaito có chút u ám, anh sớm đã nghĩ tiểu trinh thám nhất định có thân phận kỳ lạ nào đó, không lẽ là… Anh tỉ mỉ nhìn Conan dò xét.
Ayumi
Conan, cậu đi thật sao?
Mitsuhiko
Cậu lại bỏ bọn tớ đi vui chơi một mình
Genta
Đúng vậy đúng vậy, thật không công bằng
Conan không biết nói làm sao.
kaito
Mấy em nhỏ kia, ca ca cho các em xem một màn ảo thuật là được rồi chứ gì.
kaito
*Nguyên lai tiểu trinh thám của anh cũng có lúc bất lực ha~~~
Kaito để Conan xuống, xuất ra một lá bài Poker. Lá bài trong tay anh xoay vòng vòng biến ảo đủ loại hình dáng, mấy đứa nhóc nhìn theo không chớp mắt.
kaito
Bây giờ là kết màn đây
Kaito cười hài lòng, diễn ảo thuật được người thưởng thức là chuyện làm người ta vô cùng vui vẻ. Anh từ đâu rút ra một tấm khăn trắng, vẫy vẫy vài cái trùm tên thẻ bài,
Tấm khăn đột nhiên sáng loá lên, chói mắt tất cả, lúc ánh sáng vừa dịu xuống, trước mặt đám nhóc chỉ còn là đất trống, anh chàng kỳ lạ kia và Conan đã sớm biến đi mất dạng….
conan
Anh cũng không nên cứ ôm em hoài như vậy
Conan mặt hắc tuyến bị ôm trong lòng Kaito, tên này cư nhiên ôm cậu theo kiểu công chúa, thật là mất mặt. Tận lực đem mặt giấu vào trong lòng Kaito, Conan không muốn cho ai nhìn thấy cậu. Mà chính vì cậu giấu mặt như thế, nên mới không thấy vẻ mặt của Kaito hiện giờ, cứ như mèo trộm được cá, đắc ý cười toe…
kaito
Đối với anh, em chính là công chúa
kaito
*Tiểu trinh thám xấu hổ rồi, nhìn dễ thương quá trời quá đất…
Trên du thuyền xa hoa, có một người đang nhìn ngắm nắng chiều buông xuống. Cách đây không lâu, cậu và Ran cũng cùng nhau ngắm nắng chiều như thế, ánh sáng rơi trên mặt thiếu nữ làm cậu động lòng, cũng làm tim cậu đập càng nhanh…
ran
Shinichi, cậu đỏ mặt kìa
Shinichi
Không hề nha, tại vì ánh nắng, ánh nắng thôi
Ngay lúc đó đã biết bản thân có tình, nhưng Ran cũng không lại cứ chờ cậu mãi được, mà thế giới này, đại khái cũng chẳng ai thèm chờ hoài một Kudo Shinichi trở lại. Trời đất bao la, đời người có số, nói đi liền đi nói ở liền ở, không ai đi phí phạm tuổi thanh xuân mà chờ một người thất tung như vậy cả…
Đầu cậu cúi gằm xuống, tâm cũng lạnh băng lại, tổ chức áo đen, cậu truy tìm lâu như vậy, cũng không có đầu mối gì về bọn chúng. Trái tim của Ran cũng đã mệt mỏi rồi, cậu…
kaito
Tiểu trinh thám, em sao khóc vậy?
Tiếng Kaito lo lắng cất lên.
Conan vuốt mặt, trên mặt một mảnh ướt át, cậu vừa rồi đã khóc.
Kaito hỏi tiếp, cũng không giống vậy, tiểu trinh thám rõ ràng vài ba ngày là chạy đông chạy tây bên ngoài, không phải đứa nhóc quen trong nhà, thế nhưng nước mắt của nhóc làm anh rất đau lòng. Kaito quỳ một gối xuống
conan
Mình khóc sao…Mình sao có thể khóc được?
kaito
Tiểu trinh thám, mọi người đều yếu đuối mà, đương nhiên sẽ có lúc khóc. Anh lớn như vậy rồi, nhưng nếu tiểu trinh thám cứ phớt lờ không đếm xỉa anh, anh cũng sẽ khóc. Em vẫn còn là con nít, khóc có hề gì, cứ khóc to lên…
Kaito đem Conan ôm sâu vào lòng, người trong lòng tránh né một chút, nhưng rồi cũng tuỳ anh ôm ấp.
conan
Em nghĩ thế giới này không ai cần em nữa.
conan
*Không ai cần Kudo Shinichi nữa…
kaito
Nói bậy, anh cũng rất cần tiểu trinh thám, tiểu trinh thám nếu như không ngăn anh, anh sẽ từ nơi này nhảy xuống
kaito
*sao tiểu trinh thám lại nói ra những lời như vậy…
kaito
Anh là thích Conan, chứ không phải…
Download MangaToon APP on App Store and Google Play