『 Bách Hợp 』Trọn Vẹn Sủng Ái Đêm Nay Không Thể Tha!
Khởi Đầu: Sinh ra đã là hoa là ngọc!
Nếu phải kể về tuổi thơ của tôi
Phàm Dương tôi có thể nhận định rằng nó "Vô tư lự"
Sinh ra trong một mái ấm gia đình có đủ cả tình thương lẫn vật chất từ khi còn bé.
Phàm Dương tôi sinh ra đã ngậm thìa vàng, được báo trí ca tụng rằng phải đi lùi về phía sau 70 năm mới đến vạch đích.
Gia đình tôi khác với bạn bè ở chỗ, tôi và anh trai được sinh ra từ hai bà mẹ đồng tính nữ, được sinh ra bằng cách thụ thai ba người
Nhưng điều đó không có nghĩa là " Thiếu tình cha" như lũ cổ hủ tôi từng gặp, Madam của tôi hay papa, cô ấy hơn hẳn các người cha bình thường.
Nâng niu, ân cần, cưng chiều, hiểu con mình cần gì là những thứ khiến bà ấy khác biệt với các ông bố khác.
*oa...oa....a ....!(Tiếng trẻ con khóc từ trong phòng bệnh)
cánh cửa được bác sĩ mở ra, mọi người bên ngoài lập tức chạy vào trong
Khả Ân trên mặt có chút xanh xao, yếu ớt đang ôm lấy hai đứa trẻ bên trên thân mình
Mạc Nhược Khê
//Rưng rưng// Khả Ân...
Khương Mộc Khả Ân
//Mỉm cười// Chị nhìn xem... Hai đứa trẻ đáng yêu chưa này?
Khương Thuận(Ông cố)
//Đưa tay ra ân cần bế đứa trai lên// Ồ, xem nào, cháu cố của ông
Khương Thuận(Ông cố)
Thiên thần bé nhỏ của ông thật xinh đẹp
Khương Vạn Long(Ông ngoại)
Ba à, ba cầm nhầm đứa trai rồi
Khương Thuận(Ông cố)
ý... à, hahaha //nhìn xuống hạ bộ đứa trẻ//
Khương Thuận(Ông cố)
Không sao cả, đều xinh đẹp ! Trai tài gái sắc
Mộc Tuyết Vân (Bà ngoại)
Nhanh quá mới đó lên chức nữa rồi //Lau đi nước ở khoé mắt//
Mạc Tự Đức (ông nội)
//chạm vào bàn tay nhỏ bé ấy// Phải thế này chứ, cháu của ông
Khương Thuận(Ông cố)
Nào, nào đứa nào ra trước đấy ?
Khương Mộc Khả Ân
Đứa trai ấy ạ//thều thào//
Khương Thuận(Ông cố)
Chà, anh trai cơ à//cười vui vẻ//
Mạc Tự Đức (ông nội)
Hay thế này đi
Mạc Tự Đức (ông nội)
Không có quy định hai đứa trẻ phải mang cùng họ
Mạc Tự Đức (ông nội)
Hai bên gia đình đều cần cháu nối dõi chi bằng để hai anh em nó mỗi người mang một họ
Mạc Tự Đức (ông nội)
Dù gì ở đây không có cha đẻ chúng nó
Mạc Tự Đức (ông nội)
Chỉ có mẹ đẻ
Khương Vạn Long(Ông ngoại)
//Đưa tay lên suy xét//*ý kiến này cũng hay chỉ là nó hơi khác người thôi*hmmmm
Lam Dung (Bà nội)
Như vậy có kì quá không, anh ?
Mạc Tự Đức (ông nội)
Không sao đâu mà
Khương Thuận(Ông cố)
Thế phải hỏi mẹ chúng nó chứ ?
Khương Thuận(Ông cố)
Con thấy sao Ân Ân ?
Khả Ân cười nhẹ, đưa mắt nhìn sang Nhược Khê, nàng giúp cô lau nước mắt đi rồi dịu dàng hỏi
Khương Mộc Khả Ân
Chị thấy sao ?
Mạc Nhược Khê
Hic...c...đều nghe em cả!//nắm lấy tay nàng hôn lên//
Khương Mộc Khả Ân
*Nếu giờ, để đứa trẻ họ Mạc hết ông nội ắt hẳn sẽ buồn lắm, dù gì mình cũng con một, cũng thế hệ cuối của gia tộc rồi*
Khương Mộc Khả Ân
*Nhưng nếu đứa trẻ không mang họ Mạc lại cảm thấy thiệt thòi cho chị ấy, dù gì chị ấy cũng như mình mà thôi*//nghĩ kỹ//
Khương Mộc Khả Ân
Nếu vậy hãy để đứa bé trai mang họ Mạc, còn đứa gái mang họ Khương đi ạ
Mạc Nhược Khê
//Lộ ra nụ cười// Thật sự...rất giống ý chị !
Khương Mộc Khả Ân
Em biết mà!
Mạc Tự Đức (ông nội)
Quá tốt, ba đã chờ ngày này lâu rồi
Mạc Tự Đức (ông nội)
Nếu vậy Nhược Khê, ba muốn đặt đứa con trai tên Thế Nam
Mạc Nhược Khê
Thế Nam ? Mạc Thế Nam ạ?
Mạc Tự Đức (ông nội)
Phải, khí chất mạnh mẽ, quyền lực, người sẽ nối dõi tông đường trong tương lai //Tự hào khoanh tay//
Lam Dung (Bà nội)
Phải nhỉ, cái tên ấy nghe rất hợp
Mọi người trong phòng quay sang nhau hỏi ý rồi cuối cùng quyết định chọn tên cho anh trai của tôi là Thế Nam
Mọi người không biết nên để đứa bé gái này tên gì cho thật đẹp và ý nghĩa, đã có rất nhiều cái tên được đưa ra nhưng vẫn không thống nhất được
Cuối cùng mất cả một tiếng nghĩ ngợi, đến khi bên ngoài cửa sổ.
Tuyết đang rơi cùng với những cánh hoa anh đào đẹp đẽ ...
Mạc Nhược Khê
//Ngắm nhìn chăm chú bên ngoài cửa sổ//* người xưa bảo "Đào hoa tuyết" có nghĩa là ngày tuyết rơi lúc anh đào nở*
Mạc Nhược Khê
*Đẹp thật, Tuyết? đứa trẻ này tên Tuyết? Hmm...*//phân vân//
Khương Mộc Khả Ân
Khê... //Thì thầm//
Mạc Nhược Khê
Hửm?//ghé cúi xuống //
Khương Mộc Khả Ân
//Nói nhỏ vào tai cô// Em muốn đứa trẻ mang tên đệm của chị, chữ "Nhược"
Khương Mộc Khả Ân
“ Dù cho thế nào đi nữa trong mắt em thì hai đứa trẻ này luôn là ánh sáng của trần gian ”
Mạc Nhược Khê
“ Phàm Dương ”//đột nhiên nói lớn//
“ Khương Nhược Phàm Dương ”
Từ khi còn bé tôi là một đứa trẻ lanh lợi, hoạt bát, tôi được ông cố cưng như hoa như ngọc, một vết xước nhỏ có thể khiến ông ấy giận trong nhiều ngày
Ông ấy thay cả thảm trong nhà thành những thảm lông mềm mại chỉ vì sợ chân tôi khi lau vào bị đau
Ông cố xem tôi là báu vật mà cưng sủng nuông chiều hơn cả anh trai, ông như muốn đem tất cả thứ hay vật lạ, những điều tốt đẹp nhất cho tôi
Hiển nhiên, tôi thích ông cố nhất nhà.
Năm 6 tuổi, tôi và anh trai đã được hai người mẹ đẩy ra phòng riêng. Vì thế tôi vẫn nhớ như in cách ông cố đã chi tiền thuê những kiến trúc sư giỏi nhất từ Paris về thiết kế phòng
Khương Thuận(Ông cố)
Ông sẽ mang tất cả đều tốt nhất cho tiểu Tuyết.
Khương Thuận(Ông cố)
*khụ...kh..!//thân thể đã yếu//
Khương Vạn Long(Ông ngoại)
Ba nghĩ ngơi đi ! Mọi thứ còn lại cứ để mẹ chúng nó lo
Khương Thuận(Ông cố)
Không được, ba phải xem xem tiểu Tuyết của ba thích những gì để mua về. Nào mau kêu người hầu ghi lại sổ sách xem đứa trẻ thích gì rồi mua hết về đây
Bởi ngày tôi sinh ra những hoa tuyết nhỏ lấm tấm rơi ngoài cửa sổ, vì thế ở nhà ông cố hay gọi tôi là Tiểu Tuyết. Tôi thật sự rất thích cái tên ấy và cả những gì ông mang lại
Ông cố tuổi tác đã cao, vốn dĩ... Không sống lâu cùng tôi
Chapter 1: Con muốn tự lập!
đó là sau sinh nhật của hai chúng tôi một tuần
ông ho rất nhiều, nằm trên giường bệnh, mọi người đều khóc
Khương Nhược Phàm Dương
Ông ơi ông...//khóc nức nở//
Khương Nhược Phàm Dương
Ông đừng bỏ cháu !
Khương Nhược Phàm Dương
Tiểu Tuyết lại đem điểm 10 về cho ông này ...hic ...
Mạc Thế Nam
//Khóc lớn// Oah! hic ...ông ơi ..!
Khương Thuận(Ông cố)
ừm ...hai đứa...đều giỏi!
Khương Thuận(Ông cố)
ông rất tự hào !// Yếu ớt đưa tay xoa đầu hai đứa trẻ//
Cả căn phòng chìm trong ảm đạm
Năm ấy vô số người từ khắp đất nước ùa về tiễn biệt
Tang lễ diễn ra khá long trọng, phải gần cả tuần mới chôn
Vẫn nhớ như in cả tháng ấy tôi và anh trai buồn đến mức học về chỉ trốn trong phòng của mình hồi tưởng về ông
Có lẽ vì song sinh nên giữa tôi và anh trai như một vậy, hành động đều giống nhau... Chỉ là anh ấy mạnh mẽ hơn tôi, sau một tháng đã vượt qua cú sốc ấy
Khương Nhược Phàm Dương
*Chắc chắn là do anh ấy không được ông cố cưng như mình nên mới vội quên!!! *//thút thít//
Mạc Nhược Khê
Con yêu //nhẹ nhàng khép cửa lại//
Khương Nhược Phàm Dương
Papa..oa..//mắt ngấn lệ nhìn//
Mạc Nhược Khê
ma'am mang trái cây cho con nè //tiến lại gần giường//
Mạc Nhược Khê
Nào, ngoan đừng khóc
Mạc Nhược Khê
Con cũng 14 tuổi rồi, cũng đã bước vào giai đoạn “ Đậu khấu niên hoa” rồi
Mạc Nhược Khê
Mỗi người chúng ta đều phải trải qua cảm giác mất đi người thân mới thật sự mạnh mẽ hơn, ông cố mất chỉ là ở ngoài
Mạc Nhược Khê
“ông ấy chưa từng mất trong trái tim con”
Mẹ Khê ôm lấy tôi vào trong vòng tay ấm áp, xoa dịu đi cơn đau trong trái tim một cô bé tuổi mới lớn.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, tôi và anh trai đã đụng tuổi 19
Cô bé lanh lợi khi xưa nay đã lớn, đã trổ mã thành một cô gái xinh đẹp, thùy mị
Phong thái tao nhã, tiên tư ngọc sắc
Nhưng đổi lại là sự cô đơn trong chính trái tim, từ khi mất đi người ông yêu mến. Phàm Dương tôi như đã mất đi chỗ dựa tinh thần vậy, rụt rè, yên ắng không còn thích sự ồn ào nữa
Câu chuyện của cuộc đời...
Của tôi hẳn sẽ bắt đầu sớm thôi
Khương Mộc Khả Ân
Thế Nam !
Khương Mộc Khả Ân
Con đang làm gì trong bếp đấy, mau ra ăn sáng đi !//lớn tiếng gọi//
Mạc Nhược Khê
Mặc kệ nó đi, chắc hẳn là đem theo mấy quả táo lên trường
Khương Mộc Khả Ân
Nay là ngày hai đứa nó nhập học mà, đem táo làm gì nữa?
Khương Nhược Phàm Dương
Mẹ à, mẹ cũng biết anh ấy rất ghiền táo mà
Khương Nhược Phàm Dương
đi đâu cũng ăn được //vừa nhai vừa nói//
Khương Mộc Khả Ân
Còn con lo nuốt hết thức ăn đi
Mạc Nhược Khê
Hử?//lườm Phàm Dương//
Khương Nhược Phàm Dương
Dạ mẹ ~ //lập tức ngoan ngoãn//
Khương Nhược Phàm Dương
Papa, nay papa có đi làm không ?
Mạc Nhược Khê
Không đi làm lấy tiền đâu nuôi con?//thản nhiên trả lời//
Khương Nhược Phàm Dương
Vâng, ý là con muốn ...
Khương Mộc Khả Ân
Con cần gì sao tiểu Tuyết?
Khương Nhược Phàm Dương
Thì... Là con muốn mình vừa học vừa đi làm ấy
Khương Mộc Khả Ân
Hở?//Ngạc nhiên //
Khương Nhược Phàm Dương
Đột nhiên con thấy lần này đi học xa nhà, có cảm giác là lạ khiến con muốn đi nhiều hơn...
Khương Nhược Phàm Dương
Chắc là do con lớn rồi muốn khám phá nhiều hơn ý
Mạc Nhược Khê
//không nhịn được che miệng cười//*Trời đất, cái tính cách này, đúng là thấm nhuần trong máu mất rồi*
Khương Mộc Khả Ân
Chị cười gì ?//cau mày//
Mạc Nhược Khê
Con bé, giống em như đúc
Khương Mộc Khả Ân
//đỏ mặt// Hứ !
Mạc Thế Nam
//đưa một quả táo cho em mình// nè ăn đi
Mạc Thế Nam
Bớt mơ mộng về ngày em có thể tự lập đi em gái//ngồi xuống bên cạnh//
Khương Nhược Phàm Dương
Im đi, em đục vô con mắt anh giờ
Khương Nhược Phàm Dương
Mẹ !
Khương Nhược Phàm Dương
"Con muốn tự lập! Con lớn rồi, con muốn được tự do khám phá"
Khương Mộc Khả Ân
Không phải mẹ không cho
Khương Mộc Khả Ân
Mẹ đang lo thôi, có một vài chuyện trong cuộc sống con không lường trước được không may dính phải... Sẽ khổ lắm
Khương Mộc Khả Ân
Mẹ cũng từng là con, cũng là từng 19 tuổi
Khương Mộc Khả Ân
Và con xem, hậu quả của việc đó đây //Chỉ sang Nhược Khê//
Mạc Nhược Khê
...*Ý em là tôi là thứ làm em khổ ấy à*//Nghẹn ứ trong lòng không nói được gì//
Khương Nhược Phàm Dương
“ Nếu như hậu quả của việc tự lập là với được một cô gái tốt như papa con xin tự nguyện ! ” //đập tay xuống bàn//
Mạc Thế Nam
*con nhỏ này*//giật mình//
Mạc Nhược Khê
//cười tươi//*Đúng là con gái cưng*
Khương Mộc Khả Ân
Haiz....*Cái tính này quen quen ấy nhỉ, chả phải đây là mình sao*
Khương Mộc Khả Ân
*Giờ có nói cũng vô ích cũng như hồi đó mình cãi nhau với ba mẹ thôi*
Khương Mộc Khả Ân
được rồi
Khương Mộc Khả Ân
Con phải đáp ứng 3 điều kiện nếu không mẹ sẽ kêu người bắt con về và cấm túc con đấy !
Khương Nhược Phàm Dương
Sao ạ ?
Khương Mộc Khả Ân
đầu tiên, bất kể trắc trở, bị người ta đe doạ hay blabla... Không được giấu ba mẹ, không có tự mình giải quyết !*là mẹ không muốn con đi vào vết xe đổ của mẹ, không muốn con âm thầm chịu khổ*
Khương Nhược Phàm Dương
Vâng !
Khương Mộc Khả Ân
Thứ hai, không ham chơi chăm lo học cho tốt, sao này con còn quản chuyện hệ trọng
Khương Nhược Phàm Dương
Con nhớ rồi
Khương Mộc Khả Ân
Thứ ba tránh xa những mối quan hệ độc hại, có yêu ai hãy nói cho gia đình biết, đừng có yêu xong thất tình rồi làm liều, hiểu chứ ?
Mạc Nhược Khê
*Thất tình rồi làm liều là gì nữa*//Cố nhịn cười//
Khương Nhược Phàm Dương
Vâng, mẹ yên tâm !
Khương Nhược Phàm Dương
Con sẽ mang papa phiên bản thứ hai về cho mẹ ~//vui vẻ//
Mạc Thế Nam
//Cạp 🍎// ừm hứm, thật mạnh miệng
Khương Mộc Khả Ân
Thế Nam, con nhớ bảo vệ em nhé
Khương Mộc Khả Ân
Hai anh em bọn con tuy ở nhà đấu đá nhưng ra ngoài phải nhớ yêu thương nhau đấy
Mạc Thế Nam
Mẹ yên tâm, con sẽ bảo vệ em ấy mà
Khương Nhược Phàm Dương
*xì, đồ nhát cấy nhà anh mà cũng đòi bảo vệ em //khinh thường//
Mạc Nhược Khê
Mau ăn nhanh rồi ra xe đến trường, các con muốn ngày đầu nhập học đã đến trễ rồi à ?
Chapter 2
Khương Nhược Phàm Dương
Ờ, hờ...papa không cần lo
Khương Nhược Phàm Dương
Nhà ta bán xe mà
Khương Nhược Phàm Dương
Xe đua có đủ không trễ nổi đâu
Mạc Thế Nam
Con ăn xong rồi ! //đứng lên//
Khương Nhược Phàm Dương
Con cũng xong rồi
Khương Nhược Phàm Dương
Thế con đến trường đây
Khương Mộc Khả Ân
Dương Dương ! Con phải nhớ lời mẹ dặn đấy nghe không !?
Khương Nhược Phàm Dương
Vâng, mẹ yên tâm con sẽ ngoan mà
Mạc Nhược Khê
Mà hai đứa ở kí túc xá ổn không đấy, nếu cảm thấy bị làm phiền hoặc không thoải mái thì cứ ra thuê một căn hộ sang trọng ở cho khoẻ
Khương Nhược Phàm Dương
không cần đâu, con không muốn khác người cũng không muốn cho bạn bè thấy sự phô trương giàu có của gia đình mình
Khương Mộc Khả Ân
*Cũng đúng, giống như mình khi xưa vậy. Cảm thấy nếu phô trương sự giàu có ra sẽ dính nhiều phiền phức lắm*
Khương Nhược Phàm Dương
Con với anh hai sẽ đóng giả làm một sinh viên bình thường
Mạc Nhược Khê
//mỉm cười// Hai đứa làm papa nhớ mẹ con ngày xưa
Mạc Thế Nam
Nhanh lên, Tuyết !//Đứng ngoài cửa đợi sẵn//
Khương Nhược Phàm Dương
Bye bye, papa và mẹ nhé~ con sẽ về thăm cả hai vào cuối tuần //cười tươi đưa tay tạm biệt//
Cả hai anh em bước vào một chiếc Roll Royce phantom VIII, bên trong là Trị quản gia sẽ lo liệu mọi thứ về nơi ở mới cụ thể là kí túc xá cho cả hai
Trị Phong Nam
Ngoài ra thì, tiểu thư có ý kiến gì thêm về chỗ học tập không ?
Trị Phong Nam
Cả thiếu gia nữa
Mạc Thế Nam
Con muốn có một cái cây cảnh đặt trên bàn học kí túc xá
Mạc Thế Nam
Cụ thể bác trồng cho con cây táo // Cười cười//
Trị Phong Nam
//mỉm cười, ghi chép lại// cậu chủ thích táo quá nhỉ, nhưng đừng ăn nhiều quá sẽ không tốt cho sức khoẻ
Khương Nhược Phàm Dương
Con nghĩ mình hết thứ cần rồi
Khương Nhược Phàm Dương
nếu sau có gì cần con sẽ nói
Khương Nhược Phàm Dương
à mà bác Trị, cháu không muốn các bạn học của cháu trầm trồ về bản thân cháu nên là bác dặn người có đưa rước hay có gì cũng đừng quá làm lố nhé
Khương Nhược Phàm Dương
Cháu không muốn người ta quan tâm lắm đâu
Trị Phong Nam
À ... cũng được
Trị Phong Nam
Nhưng mà Thiếu gia à, cậu thật sự quá nổi tiếng rồi
Trị Phong Nam
Mặc dù là anh em song sinh nhưng giữa cậu và em gái khác ở chỗ
Trị Phong Nam
Cả hai khi mà còn nhỏ, trước khi ông chủ cũ mất cả hai vẫn còn xuất hiện nhiều trên báo trí nhưng sau năm 14 thì tiểu thư đã không còn thích bị đưa lên báo nữa
Trị Phong Nam
Tiểu thư sống khép kín 5 6 năm nay rồi, hẳn mọi người đã quên đi nên có thể giấu đi được
Trị Phong Nam
Còn cậu mang danh là người thừa kế, cùng papa đi đến công ty nhiều đến vậy báo trí đưa tin về cậu không ít e là không giấu nổi
Khương Nhược Phàm Dương
//Cười mỉa mai// haha, với lại anh mang họ Mạc cơ mà
Khương Nhược Phàm Dương
Giấu ai chứ ?
Khương Nhược Phàm Dương
Cứ đợi mà xem thế nào trong trường anh thế nào cũng thành idol
Khương Nhược Phàm Dương
Lúc đó thì né em ra nha để em yên đi em không thích chỗ ồn ào đâu
Mạc Thế Nam
được thôi, được thôi em gái ngoan
Mạc Thế Nam
Anh sẽ là một người anh tốt tính của em...nhỉ ?//Cười ẩn ý//
Khương Nhược Phàm Dương
*Thằng anh không đáng tin*// bĩu môi, im lặng//
Trị Phong Nam
*Hai anh em nhà này, nếu không phải đấu đá nhau bằng tay chân thì sẽ chọc ngoáy nhau cho tức chơi*
Trị Phong Nam
*Sinh đôi mà lạ quá*
Nhanh thôi, cả hai đã đến trước cổng đại học Thanh Hoa
Ở đây ngày hôm nay là một ngày trọng đại đón tiếp các tân sinh viên vào trường.
Xung quanh cổng trường chật ních người, vì thế chiếc xe phải chạy xa ra cả trăm mét mới có chỗ đậu
Trị Phong Nam
Lấy ô ra đi //Chỉ tay về phía anh chàng về sĩ//
Mạc Thế Nam
Chà, đông ghê nhỉ //Ngó nghiêng//
Khương Nhược Phàm Dương
Em cứ tưởng đại học Thanh Hoa là nơi hội tụ các sinh viên nghèo vượt khó chứ
Khương Nhược Phàm Dương
Đến đây rồi mới nhận ra bên ngoài toàn các loại xe sang đắt tiền
Mạc Thế Nam
Nhất tiền tệ, nhì quan hệ, sức mạnh đồng tiền đấy //Vỗ nhẹ vào vai Phàm Dương//
Trị Phong Nam
Tiểu thư và thiếu gia, ta đi thôi
Có hai anh vệ sĩ liền lập tức bước lên đưa ô che cho cả hai người
Khương Nhược Phàm Dương
Cất đi, cũng không cần theo đâu
Khương Nhược Phàm Dương
Cháu đã bảo không thích làm tâm điểm mà
Mạc Thế Nam
//cười nhạt// hừ~ nắng sớm thôi mà, cứ thế này mà đi thôi bác
Trị Phong Nam
nếu hai người bệnh tôi sẽ bị phạt//toát mồ hôi//
Khương Nhược Phàm Dương
Được rồi,cháu hiểu rồi
Khương Nhược Phàm Dương
đưa ô cho tôi //đưa tay ra //
Nhân vật phụ
//vệ sĩ liền đi đến đưa cho cô một chiếc ô// Dạ đây!
Khương Nhược Phàm Dương
*Sao lại đưa ô Roll Royce đây...*//Chán chả buồn nói//
Khương Nhược Phàm Dương
*Mặc kệ đi, bảo hàng fake cũng ổn áp*
Mạc Thế Nam
Đưa đây anh cầm cho
Phàm Dương liền đưa ô cho anh trai, cả hai cùng với Trị Phong Nam đi bộ từ từ vào cổng đại học
Cả hai không phải lần đầu thấy trường lớn cũng chẳng mấy ngạc nhiên, huống hồ gì khi xưa cả papa lẫn mẹ đều học tại trường này
Bên trong sân trường có nhiều bảng thông báo, ngay giữa trường là bảng tên và điểm của các tân sinh viên
Như mọi người, Phàm Dương và Thế Nam đi xem các tấm biển
Mạc Thế Nam
//Khoanh tay cười nhạt// Tên của chúng ta kìa
Khương Nhược Phàm Dương
...?
Trị Phong Nam
//Đứng phía sau mỉm cười// Chúc mừng cả hai anh em đồng hạng với nhau
Trị Phong Nam
Quả thực song sinh mà, mặt đã giống, học lực càng giống //nói nhỏ//
Mạc Thế Nam
Nếu vậy cháu là hạng 2 hay 1 ?
Khương Nhược Phàm Dương
Nếu đồng hạng nghĩa là không có hạng 2 phải không ?
Mạc Thế Nam
Hmmm*Năm nào chả vậy, không thích*//không quan tâm đi chỗ khác//
Khương Nhược Phàm Dương
*nhàm chán, năm nào cũng cùng kết quả thôi có gì đâu*//nhàm chán x2//
Khương Nhược Phàm Dương
Cháu chỉ muốn quan tâm kí túc xá và ngành, lẫn phòng học hết
Trị Phong Nam
ah... Cái đó phải đợi ban giám hiệu trường thông báo cái đã
Mạc Thế Nam
Cháu nghĩ chúng ta cần vào lớp chứ không phải ban giám hiệu //chỉ tay vào một cái bảng//
Sẽ không mất quá nhiều thời gian của bạn đâu
Hãy like và nhấn vào trái tim để theo dõi truyện, lượt theo dõi càng lớn = độ hot càng cao 🔥
Hãy nhấn theo dõi để ủng hộ và tiếp thêm động lực cho mình nào (。•̀ᴗ-)✧
(Rảnh tay thì nhấn giục chap luôn 🥲)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play