[JunNgan - BapNoc - GinPu] Bảo Bối Của Ma Cà Rồng
GTNV
Thúy Ngân
Lê Huỳnh Thúy Ngân 17 tuổi
Gia thế : Nhị tiểu thư của Lê Gia là tập đoàn đứng thứ nhất thế giới
Tính cách: xinh đẹp, dễ thương, hòa đồng ,vui vẻ, ấm áp, học sinh giỏi đứng đầu toàn trường là nữ thần số 1 của trường Đông Tây
Jun Phạm
Phạm Duy Thuận ( Jun )17 tuổi
Gia thế : là ma cà rồng mạnh nhất trong tộc, cha mẹ mất hồi nhỏ
Tính cách : Lạnh lùng, nhanh nhẹn, giác quan nhạy bén, giỏi võ, ghét con gái tiếp cận mình đến khi gặp được Ngân
Lan Ngọc
Ninh Dương Lan Ngọc 17 tuổi
Gia thế : tiểu thư độc nhất của Ninh Gia là tập đoàn lớn thứ 3 trên thế giới
Tính cách: xinh đẹp, hòa đồng, thân thiện, ấm áp nhưng khi ai đụng tới Ngân thì chấp cả họ nhà nó, bạn thân thuở nhỏ của Ngân và Huy, học giỏi đứng thứ 3 toàn trường cùng là nữ thần số 2 của trường Đông Tây
NK Huy
Ngô Kiến Huy 17 tuổi
Gia thế : thiếu gia của Ngô Gia là tập đoàn đứng thứ 2 trên thế giới
Tính cách : đẹp trai, hiền lành, thân thiện, mưu mẹo,... học giỏi đứng thứ 2 toàn trường cũng là bạn thân từ thuở nhỏ vs Ngọc và Ngân ...
Puka
Cẩm Thơ ( Puka) 17 tuổi
Gia thế : là ma cà rồng, em họ Jun
Tính cách : xinh đẹp, thân thiện ấm áp mỗi Ngân và Ngọc...
Gin
Gin 17 tuổi
Gia thế : là ma cà rồng mạnh thứ 2 trong tộc
Tính cách : vào truyện sẽ rõ, bạn thân Jun, người iu Puka
Ông Lê
Ông Lê là ba của Ngân
chủ tịch của tập đoàn Lê Gia
Lê Thành Kiến ( anh 2 ngân)
Lê Thành Kiến 20 tuổi
Gia thế : Đại thiếu gia của Lê Gia, anh trai Ngân
Tính cách: Đẹp trai, đầu nhảy số nhanh, giác quan nhạy bén và hay trêu chọc Ngân nhưng rất thương Ngân
Và các nhân vật khác sẽ xuất hiện sau...
Chap 1
Tiếng gào thét trong đêm tối của một đứa bé chừng 10 tuổi bên cạnh đứa bé đó là xác của người đàn ông đã chết và người phụ nữ người đầy máu mà đứa bé đó gọi bằng...
Jun Phạm
MẸ ƠI... MẸ GỌI BABA DẬY ĐI...
Bàn tay đầy máu vuốt ve khuôn mặt đứa bé nói...
Bà Phạm
Jun...nhớ...lời mẹ...đừng...bao..giờ...gục ngã...nh...nha con...ba mẹ... sẽ mãi... bên cạnh con...(buông tay)
Jun Phạm
Ba mẹ ơi...ba mẹ...ba mẹ tỉnh dậy đi...Jun hứa sẽ không bao giờ gục ngã đâu mà...Jun hứa sẽ mạnh mẽ mà...ba mẹ đừng bỏ Jun mà...tỉnh lại đi...ba ơi mẹ ơi...TA HẬN CÁC NGƯƠI BỌN LÂM TẶC KIA!! (tức giận)
Lan Ngọc
Huy ơi...Ngân đến rồi kìa... (lắc tay)
NK Huy
Tao biết rồi (đỏ mặt)
Thúy Ngân
xin lỗi...tao đến trễ (thở)
Lan Ngọc
Không sao đâu Ngân , xe còn chưa khởi hành mà ...
NK Huy
Đây là lần đầu tao trải nghiệm cắm trại ở núi đó...
NK Huy
À mà 2 bây biết tin gì chưa, tao nghe nói khi đi qua ngọn núi đó là phải đi qua một ngôi mộ mà ngôi mộ đó được xây cách đây lâu lắm rồi nhưng cái xác ở bên trong ngôi mộ thì vẫn chưa được phân hủy xong, cứ mỗi lần đến đêm trăng tròn và sáng, cái xác đó sẽ ngồi dậy và đi lòng vòng tới khi nào trời sáng thì nó quay về chỗ cũ đó...
Thúy Ngân
hức... Ngọc ơi...
Lan Ngọc
Cái thằng này... sao mày cứ hù Ngân suốt thế...
Cô giáo
Các em chú ý xe chuẩn bị xuất phát, các em trật tự xếp hàng lên xe nhé...
Khi chiếc xe lăn bánh, vẫn có người nào đó sợ hãi ngồi trên xe xứ thỉnh thoảng đưa mắt ra cửa sổ...
Lan Ngọc
Không sao đâu mà Ngân, câu chuyện đó thằng Huy bịa ra thôi
Ở hàng ghế bên cạnh, Huy cứ ngồi ngắm Ngọc, khi thấy Ngọc cười mà mặt Huy cứ đỏ lên không rõ nguyên nhân
Cuối cùng xe cũng tới và dựng lại bên chân núi, ở đây gió rất mát cây cối thì tươi tốt, đi lên sườn núi thì có dòng sông rất trong veo và ở đây gần như là không có 1 miếng rác nào cứ như là thường xuyên có người đến đây dọn dẹp vậy
Lan Ngọc
Thật là nơi lí tưởng để cắm trại ha
Thúy Ngân
Ừ cây cối thì lại tươi tốt nữa chắc sẽ không phải lo thiếu đồ ăn
Lan Ngọc
Mày suốt ngày chỉ bk ăn th...
NK Huy
Hình như có người thường đến đây dọn dẹp hay sao mà ngọn núi này không như những ngọn núi khác, ngọn núi này trông có vẻ sạch sẽ và đường đi gọn gàng hơn...
Lan Ngọc
Chắc có thể ai đó đã dọn dẹp rồi
Thúy Ngân
Đi thôi Ngọc , Huy chúng ta còn phải dựng lều nữa
Thúy Ngân
Tốt rồi...chỗ này gió mát lại gần bờ sông nữa nên thật thuận tiện cho sinh hoạt, cảm ơn m nha Huy vì đã giúp tụi tao dựng lều...
NK Huy
Ko có gì...miễn bạn bao mik ăn 1 tuần...
Thúy Ngân
Cqq...m giỏi bảo Ngọc đi...
Lan Ngọc
Thôi Huy...m nghỉ ngơi đi để tí nữa còn nghe thầy cô thông báo...
NK Huy
ừ vậy tao về lều đây...
Thúy Ngân
Ngọc ơi... vô lều nè
Cô giáo
Các em nghe rõ chưa, nhớ đừng đi sâu quá về hướng bắc, chỉ nên đi quanh đây thôi
Thúy Ngân
Ngọc à... tối mày muốn ăn gì...
Lan Ngọc
Tao cũng ko biết nên làm món gì đây...
Thúy Ngân
Huy hay mày qua ăn chung vs bọn tao đi
Lan Ngọc
Vậy là vui hơn rồi ( cười)
Dấu * biểu hiện suy nghĩ
Dấu () biểu hiện cho hành động
Thấy nụ cười đó của Ngọc, Huy liền mặt đỏ lên, hấp ta hấp tấp vừa chạy lên phía trước vừa nói:
NK Huy
Giờ tao đi lấy củi...
Thúy Ngân
Vậy tao sẽ kiếm rau củ còn Ngọc đi kiếm nước để vo gạo với để nấu ăn nha...
Cô vô lều cầm theo giỏ xong rồi cũng đi kiếm nguyên liệu, đến lúc về lều thì thấy Ngọc ngồi buồn một chỗ, có vài giọt lệ ngay khóe mi
Thúy Ngân
Ngọc...mày sao vậy (chạy đến)
Lan Ngọc
Ngân ơi...vòng tay của tao...mất rồi (khóc)
Lan Ngọc
Đó là...vòng tay cặp của tao vs mày... hức...nhưng giờ tao làm mất rồi...(khóc)
Thúy Ngân
Thôi được rồi...mày ngồi ở đây nha để tao đi kiếm cho (chạy đi)
Cô chạy đến bên bờ suối chợt thấy vòng tay của Ngọc làm rơi thì nhanh chóng chạy đến cầm về nhưng đến lúc về thì lại bị lạc, trời thì sắp tối...
Lan Ngọc
Không biết Ngân có sao không nữa, đến giờ mà nó vẫn chưa về có khi nào Ngân nó gặp chuyện gì không Huy (lo lắng)
NK Huy
Ngân ko sao đâu mày đừng lo ( an ủi)
Lan Ngọc
Tại tao là lỗi của tao nếu tao không nói về chiếc vòng cho Ngân biết thì có lẽ nó không bị lạc (khóc)
NK Huy
Hay mày ăn chút gì đi Ngọc...nếu khi ăn xong rồi mà Ngân vẫn chưa về thì mình báo với thầy cô với lại nếu là Ngân thì mọi chuyện sẽ ổn thôi
Lan Ngọc
Chưa thấy nó thì tao ko yên tâm được...
Còn bên chỗ Ngân thì nãy giờ cô cứ đi lòng vòng mà không hề biết rằng có người đi theo cô từ lúc cô mới bước xuống xe tới giờ...
Thúy Ngân
Vãi thật...bây giờ xác nhận mình bị lạc luôn, lạc lúc nào không lạc đi lạc lúc này, giờ Ngọc chắc đang lo lắm thế nào cũng nói với thầy cô luôn cho coi...nhanh tìm lối về mới được
Người bí ẩn
*Mình cứ nghĩ cô ta như bao đứa con gái khác mà khóc toáng lên chứ, sao cô ta vẫn bình thản vậy nhỉ???*
Thúy Ngân
Ôi mẹ ơi ( giật mình)
Thúy Ngân
Ai mà khùng vậy...tự nhiên lên tiếng làm giật mình...
Người bí ẩn
Cô bị lạc đúng không...
Người bí ẩn
Đi theo tôi (kéo tay cô đi)
Thúy Ngân
Mà chúng ta đi đâu thế (đi theo)
Người bí ẩn
Thoát khỏi chỗ này, bộ cô muốn ở đây à
Thúy Ngân
Anh biết lối ra à
Thúy Ngân
À ừm tôi...có thể biết tên anh không....
Thúy Ngân
À à nếu anh không muốn nói thì thôi không sao...
Người bí ẩn
Phạm Duy Thuận
Người bí ẩn
Tên tôi là Phạm Duy Thuận, cô cứ gọi tôi là Jun đó là biệt danh của tôi
Thúy Ngân
Còn tôi là Lê Huỳnh Thúy Ngân... hân hạnh được quen biết anh...
Jun Phạm
Mà cô là học sinh trường nào...
Thúy Ngân
Tôi là học sinh trường Đông Tây
Thúy Ngân
Mà sao anh biết tôi là học sinh
Thúy Ngân
Anh hay quá vậy...
Đi một lúc cô đã thấy những túp lều, đó là chỗ cắm trại của trường cô...
Thúy Ngân
Jun... cảm ơn anh nha
Jun Phạm
Ko có gì , hẹn gặp lại...
Thúy Ngân
À mà khoan đã, kì thật, hẹn gặp lại là sao???
Cô nhanh đi đên lều của mình thì có lực ôm nhào tới...
Lan Ngọc
Ngân...mày có sao ko
Thúy Ngân
Tao ko sao, vẫn okela quá tr mà
Lan Ngọc
Xin lỗi mày là tại tao, nếu tao không nói thì mày đã không bị lạc rồi
Thúy Ngân
Thôi mà Ngọc...đây của mày đây
Vòng tay đôi của Ngân - Ngọc
Thúy Ngân
Thôi nào... đừng khóc nữa...xấu rồi nè...
NK Huy
Thôi nào Ngọc giờ Ngân đã trở về an toàn rồi mà nhanh vào ăn cơm đi...
Thúy Ngân
Ủa 2 bây chưa ăn hả...
NK Huy
Tụi tao đợi mày đó...
Thúy Ngân
Sao 2 bây ko ăn trước đi...
Lan Ngọc
Không sao đâu Ngân với lại giờ còn một số lều mới chuẩn bị ăn mà...
Thúy Ngân
Vậy hả thôi chúng ta vào ăn đi...
NK Huy
Mà Ngân sao mày về được hay vậy... ( vô lều)
Thúy Ngân
À có 1 người con trai giúp tao
Lan Ngọc
Mày kể cho tụi tao nghe đi ( tò mò)
Vậy là Ngân kể cho 2 người bạn nghe câu chuyện không bỏ sót chi tiết nào...
NK Huy
Vậy người con trai đó tên Phạm Duy Thuận hả...
Thúy Ngân
Ừ, nhìn anh ta nói chuyện cũng thân thiện nhưng lại rất lạnh lùng
Lan Ngọc
Có j sai hả Huy...
NK Huy
Ko có...chỉ là tao thấy cái tên này rất quen hình như nghe ở đâu rồi
Thúy Ngân
Mà th ăn xong còn dọn nữa...
Buổi tối hôm đó, cô cứ suy nghĩ về người con trai đó rồi chìm vào giấc ngủ. Còn trong hàng cây cách chỗ dựng lều không xa lắm có 2 bóng người 1 trai 1 gái
Người bí ẩn
Anh Jun...anh tính đi thật hả
Jun Phạm
Ừ...anh thấy cô ấy rất mạnh mẽ, không giống như những đứa con gái khác...
Người bí ẩn
Crush người ta rồi chứ gì... ( cười )
Jun Phạm
Puka...em th đi nha (ngại)
Puka
Được rồi được rồi, em sẽ đi cùng anh
Anh nói mà mắt vẫn dáng về chỗ túp lều có người con gái đang ngủ say...
Ma cà rồng có khả năng nhìn xa được nha
Puka
Mà anh vẫn còn giữ ý định đó hả....
Jun Phạm
Ừ đây là mối thù giết ba mẹ anh mà bây giờ anh phải làm hơn nữa anh có cảm giác có thứ gì thôi thúc anh phải đi theo cô ấy...
Puka
Vậy thôi tùy anh, thôi em về trước ( đi về)
Jun Phạm
*Lê Huỳnh Thúy Ngân em đúng là rất đặc biệt, em không giống những đứa con gái khác mà tôi biết , có cái gì đó giống như sợi dây vô hình buộc tôi phải đi với em, tôi có nhiều chuyện cần làm chỉ mong nó không ảnh hưởng tới em, đừng bao giờ xảy ra chuyện gì nhé*
Chap 2
Thúy Ngân
Ngọc... ( chạy đến)
Lan Ngọc
Hôm nay sao đến sớm vậy
Thúy Ngân
Ơ chứ trước giờ tao ko đến sớm à...
Lan Ngọc
Trước h mày toàn sát giờ mới dô lớp
NK Huy
Ngọc... Ngân... ( chạy đến )
NK Huy
Nãy tao đi qua văn phòng giáo viên thì nghe nói lớp mik có 2 học sinh mới đó
Thúy Ngân
Ko biết là nam hay nữ nhỉ
Vừa đi vừa trò chuyện với nhau chẳng mấy chốc cả 3 đã vô lớp
Sau khi cả lớp ổn định chỗ ngồi và im lặng hơn cô chủ nhiệm thông báo:
Cô giáo
Hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn mới, mời 2 em vô
Ngoài cửa lớp vô trước là một cô gái với mái tóc đen tuyền được xõa ngang vai trong rất xinh xắn theo sau là một chàng trai có đôi mắt sắc bén ko kém phần lạnh lùng
Puka
Xin chào các bạn mình tên là Cẩm Thơ, mong các bạn giúp đỡ
Học sinh
Ôi trời bạn nam đó lạnh lùng quá...
Học sinh
Nhưng đẹp trai là được...
Học sinh
Bạn nữ xinh quá...
Học sinh
Lớp chúng ta đã có 2 nữ thần Ngọc vs Ngân rồi h thêm 1 nữ thần nữa
Cô mới đầu nhìn thấy anh thì cảm thấy rất quen thuộc hình như đã gặp ở đâu rồi nhưng khi nghe tên của anh làm cho cô giật mình, bên Ngọc với Huy cũng ngạc nhiên về người con trai kia
Cô giáo
Được rồi...Cẩm Thơ em ngồi sau bạn Ngân đi còn bạn Thuận thì ngồi cạnh bạn Ngân nhé
Cô giật thót người sao tự nhiên hôm nay gặp anh ta, cô thấy đáng sợ hơn là lần gặp đầu tiên ở khu rừng không biết có phải cùng 1 người không. Đang suy nghĩ thì cậu ta bước xuống ngồi cạnh cô từ khi nào mà hình như cô có cảm giác là cậu ta vừa mới liếc cô thì phải
Thúy Ngân
Chào...( quay xuống)
Puka
Có gì xin chỉ giáo nhìu nha
Thúy Ngân
Ok... chúng ta xưng mày - tao cho dễ nch nha
Bây giờ cô mới quay sang bên Huy vs Ngọc (2 người đó ngồi chung bàn nha) nhìn bằng ánh mắt không-biết-gì-hết. Huy Ngọc cũng lo lắng nhìn cô. Suốt buổi học hôm đó cô ngồi học cứ không yên, cô chỉ mong giờ ra chơi lẹ lẹ cái nhưng mà ông trời cũng biết thương người, giờ ra chơi cuối cùng đã đến. Sau khi nghe tiếng chuông reng và tiếng cô chào lớp bước ra khỏi cửa là cô phóng cái chạy nhanh ra khỏi lớp đầu tiên, Huy vs Ngọc cũng lo lắng chạy theo
Xuống tới sân trường cô mới đứng lại thở dốc làm cho Huy vs Ngọc chạy theo mệt đứt hơi
Lan Ngọc
Ngân...mày...mày làm...gì..m...mà... chạy...lẹ...quá vậy ( thở dốc)
NK Huy
Làm...làm tụi tao...chạy... chạy theo...muốn đứt hơi ( thở dốc)
Thúy Ngân
Không biết nữa...tự nhiên trong suốt giờ học tao có...cảm giác ớn lạnh..nên tao mong tới giờ ra chơi lẹ nè... ( thở dốc)
NK Huy
À đúng rồi Ngân...tao để ý trong giờ học là Thuận thỉnh thoảng cứ nhìn mày đó...
Lan Ngọc
Hình như là lúc Thuận đi xuống mà mắt vẫn k rời mày thì phải
Thúy Ngân
Vậy hả hèn chi tao có cảm giác là có ai đang nhìn mình vậy...
NK Huy
Ủa lúc Thuận đi xuống bộ mày không thấy hả
Thúy Ngân
Tại lúc đó tao bận suy nghĩ...
Lan Ngọc
Mà Ngân...Thuận có phải là người giúp mày lúc bị lạc ở chỗ cắm trại không
Thúy Ngân
Hình như là cậu ta đó..mặc dù tao ko thấy rõ khuôn mặc lúc đó nhưng tao có cảm giác rất quen thuộc...
NK Huy
Tao thấy tên của cậu ta với tên mà mày nói cũng giống nhau nữa
Lan Ngọc
Có lẽ là cậu ta thật đó, để giờ ra về tụi mình thử bắt chuyện cậu ta xem sao
Thúy Ngân
Ừ cứ như vậy đi, bây giờ tụi mik xuống căn tin ăn trưa đi
Ở chỗ ăn trưa cách họ không xa lắm có 1 cậu con trai đang ngồi nhìn cô, đó chính là Jun. Từ nãy anh đã thấy Ngân và 2 người bạn của cô ấy nói chuyện anh đã đoán được nội dung cuộc nói chuyện và đi theo tới đây
Jun Phạm
Hình như tôi làm cho em hơi sợ thì phải, xin lỗi em chỉ là tôi muốn xác định em có phải là người con gái mà tôi đã gặp không
Anh sau khi gặp 1 người mà khi gặp lại người đó chỉ cần nhận biết mùi hương và cách nói chuyện của người đó, mỗi con người có cách nói chuyện khác nhau không ai giống ai tất cả hết, mỗi người có cách 1 cách nói chuyện đặc trưng của riêng mình mà rất ít người nhận ra
Chuông reng báo hiệu tới giờ vô lớp và cô đã bớt sợ hơn và vô lớp bình thường, vô lớp cô đã thấy Puka và anh đã ngồi ở chỗ của mình, khẽ nuốt nước bọt cô về chỗ của mình và tiết học hôm đó diễn ra 1 cách bình thường
Thúy Ngân
À Thuận này...( chạy tới chỗ anh)
Thúy Ngân
Ông có phải là người đã giúp tôi lúc cắm trại ko
Jun Phạm
Bây giờ mới nhận ra à...
Thúy Ngân
Cảm ơn Thuận lúc đó nhé
Jun Phạm
Chẳng phải tôi nói gọi tôi là Jun sao
Lan Ngọc
Vậy Thuận là người giúp Ngân sao...cảm ơn ông đã giúp Ngân nhé
NK Huy
Ko có ông thì ko bk Ngân sẽ xảy ra chuyện gì...
Lan Ngọc
Vậy tụi tui mời Thuận vs Thơ đi uống nước để cảm ơn sẵn chúng ta biết thêm về nhau hơn...
Thúy Ngân
Vậy là 2 người làm bạn với tụi tui rồi... ( cười)
NK Huy
Xưng hô mày - tao cho thêm phần thân thiết
Jun Phạm
Được...Vậy gọi tao là Jun
Puka
Vậy gọi tao là Puka...
Thúy Ngân
Vậy chúng ta đi th...
Khi uống nước xong thì mọi người về hết, anh nằm trên giường suy nghĩ
Jun Phạm
*Mình làm sao vậy ta, mỗi lần thấy cô ấy vui mình lại vui và cảm thấy nhẹ nhõm, hạnh phúc nhưng mỗi lần nghĩ tới kế hoạch của mình lỡ làm ảnh hưởng tới cô ấy thì mình cảm thấy sợ hãi giống như năm đó. Rốt cuộc mình bị sao vậy*
NK Huy
Ngọc...sao nay đi trễ vậy...Ngân đâu...(quay lại)
Puka
Ngọc...mày sao vậy... (lo lắng)
Ngọc chẳng nói chẳng rằng đôi vai run bần bật lên, đôi mắt đã đẫm nước mắt...
Puka
Ngọc...mày làm sao vậy...
Lan Ngọc
Hức... hức... Ngân... Ngân... hức...(khóc)
Jun Phạm
Ngân bị làm sao... ( lo lắng)
Lan Ngọc
Hức... hức... hức...
Jun Phạm
Nói đi... rốt cuộc Ngân bị làm sao... ( lắc vai Ngọc)
NK Huy
Jun...bình tĩnh lại để Ngọc nói...
Puka
Đúng rồi đó anh.. bình tĩnh lại đi
Người hầu
Cho hỏi ai vậy ạ...
Lan Ngọc
Chị ơi...em là Ngọc qua đón Ngân đi học...
Cô người hầu mở cửa cho Ngọc...
Thúy Ngân
Ủa Ngọc sao nay qua sớm z...
Lan Ngọc
Đi sớm sẵn dẫn mày đi ăn sáng luôn chớ sao...
Thúy Ngân
Vậy th giờ đi...
Thúy Ngân
Chị Hoa có gì nói vs ba mẹ em là em đi ăn sáng vs Ngọc sẵn lên trường luôn nha
Người hầu
Dạ thưa tiểu thư
Thúy Ngân
Mình đi thôi Ngọc
Trên đường đi học 2 cô nói rất nhiều thứ, đường đi học hôm nay có lẽ rất vui. Nhưng khi 2 cô đi qua bụi cây thì đột nhiên "ĐÙNG". Một tiếng nổ từ đâu ra như tiếng súng gần đó
Lan Ngọc
Ngân...hình như là tiếng súng đúng không? ( lo lắng)
Lan Ngọc
Ngân... mày có nghe tao nói ko vậy... ( quay lại)
Ngọc quay lại thì thấy cô tay ôm bụng, đôi mắt thì vô hồn, còn ở bụng chỗ bị tay che thì xuất hiện cái gì chất lỏng màu đỏ đang lan ra khắp đồng phục
Lan Ngọc
Ngân... Ngân mày sao vậy...đừng làm tao sợ...
Ngọc gỡ tay cô ra để xem thì thấy toàn là máu, ở bên hông thì có 1 lỗ xuyên vào bụng như vết đạn bắn. Chẳng lẽ...
Lan Ngọc
Ngân...mày ráng chịu tí nha để tao gọi cấp cứu tới...( lấy đth ra gọi)
Lan Ngọc
Làm ơn cho 1 xe cứu thương đến đường xxx đi ạ!!! Nhanh lên giúp cháu...
Lan Ngọc
Phải gọi cho gia đình Ngân... (bấm số đth)
Một lát sau anh trai Ngân hốt hoảng chạy tới, tầm 15 phút sau nữa thì xe cấp cứu tới và anh trai nói với Ngọc cứ đi học để Ngân anh lo, anh còn nói là sẽ tìm ra kẻ đã bắn súng nữa...
Lan Ngọc
Mọi chuyện...hức...là vậy đó...hức...giờ Ngân...đang trong bệnh viện
NK Huy
Vậy mày có thấy mặt kẻ đó không...
Lan Ngọc
Không...kẻ đó đội nón kín mít à, nhưng mà...
Jun Phạm
Nhưng mà sao... (lo lắng)
Lan Ngọc
Không phải có 1 mà là 3 người
NK Huy
Cái gì...3 người lận sao...
Lan Ngọc
Ừ lúc tao quay đầu lại thì thấy có 3 bóng đi mất rồi...
Puka
Chắc mấy kẻ đó là cướp hay trộm gì đó thôi, không sao đâu, tan học mình đến thăm Ngân nhé
Lan Ngọc
Ừm... (cười buồn)
Jun Phạm
* Chẳng lẽ là bọn chúng *
Trong giờ học mà Ngọc cứ lo lắng không yên, thỉnh thoảng cô giảng bài còn không nghe nữa, Jun thì cứ ngồi suy nghĩ hết những người đó rồi sang lo lắng Ngân, tự trách bản thân mình sao không tìm ra kẻ đó lẹ chứ, Puka thì thấy anh trai mình vậy cũng lo cho anh với cả Ngân nữa còn Huy thì lo cho Ngân và cũng lo cho Ngọc rất nhiều, từ sáng thấy Ngọc như vậy anh không đành
Cuối cùng giờ ra về cũng tới, ngay khi chuông vừa kêu là Ngọc liền xách cặp chạy ra khỏi lớp liền, Huy cũng lo lắng đuổi theo Ngọc, Jun vs Puka cũng phải chạy cho lẹ. Khi tới bệnh viện rồi thì hỏi số phòng Ngọc chạy như ma đuổi tới phòng Ngân liền, giờ Ngọc rất lo cho Ngân không biết giờ bạn thân cô ra sao
Đứng trước cửa phòng Ngân, Ngọc nhanh nhẹn đẩy cửa vào nhưng vẫn nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, vừa bước vào là thấy Ngân nằm im trên giường bệnh, bên cạnh là máy đo nhịp tim, Ngân hiện đang được thở bằng máy oxi và đang được truyền máu. Mọi người theo sau cũng đuổi kịp Ngọc
NK Huy
Ngọc...mày... mày chạy nhanh quá... ( thở dốc)
Ngân nằm bất động trên giường, bên cạnh là Ngọc với khuôn mặt lo lắng
Bây giờ mọi thứ bỗng im lặng đi, chỉ còn nghe tiếng tít tít đều từ máy móc, nghe thấy cả hơi thở của Ngân qua chiếc ống thở. Bỗng "cạch" 1 người đàn ông và người phụ nữ bước vào
Bà Lê
Ủa Ngọc vs Huy à... còn 2 đứa là...
Puka
Dạ, tụi con là bạn cùng lớp với Ngân, con là Puka còn đây là Jun
Bà Lê
Bác là mẹ của Ngân còn đây là chồng cô
Ông Lê
Các con đến lâu chưa...
NK Huy
Dạ tụi con tới được một lúc rồi ạ...
Lan Ngọc
Bác ơi...Ngân sao rồi ạ
Ông Lê
À bác sĩ nói sau khi phẫu thuật lấy đạn ra thì sức khỏe Ngân yếu đi, cũng may đạn không đi sâu vào nội tạng, dù đã qua cơn nguy kịch nhưng hiện vẫn chưa tỉnh lại
Jun Phạm
Vậy sao... (lo lắng)
Bà Lê
Bây giờ cũng muộn rồi, các con về nhà đi...không thì cha mẹ lo đấy
Lan Ngọc
Dạ vâng... tụi con về ạ
Ông Lê
Các con về cẩn thận...
Trên đường đi về không khí im lặng lại bao trùng lấy, Puka liền lên tiếng phá tan sự im lặng đó...
Puka
Đúng rồi Ngọc...2 bác hồi nãy là ba mẹ Ngân hả? Hai bác đó tên gì?
Lan Ngọc
Bác trai tên Lê Thiên còn bác gái tên Tư Nhiên
Puka
Vậy còn anh Ngân đâu tao nhớ lúc mày kể có anh Ngân nữa mà, anh ấy gì thế...
NK Huy
Anh ấy tên Lê Thành Kiến, chắc anh ấy bận học hay việc gì đó rồi...
Lan Ngọc
Ừm là anh ruột...ảnh thương Ngân lắm đó
Mọi người không nói gì nữa đi tiếp, hiện giờ trong đầu mỗi người có những suy nghĩ khác nhau và ai cũng mong Ngân nhanh tỉnh dậy để đi học lại
Download MangaToon APP on App Store and Google Play