NẾU CHỈ CÓ MÌNH TÔI Ở THẾ GIỚI NÀY. //Skibidi Toilet//
CUỘC GẶP GỠ BẤT NGỜ
Một đêm lạnh giá nhưng thoáng đãng của mùa thu, tôi vẫ như thường ngày cô đơn đi trên con đường vắng vẻ đến bãi đất hiu quạnh ở mép chân núi.
NERIVA
hah, lạnh thật...pfff nhưng không lạnh bằng cảm giác cô đơn *ngồi xuống ghế đá* , xem nào hôm nay mình cũng mơ về những anh chàng cổ máy kì lạ đó, thật thích ... nếu họ có thật liệu mình sẽ được chào đón ở đó chứ...
Không khí yên tĩnh, Neriva cười nhạt nhìn vào những bức tranh mà cô vẽ, nhưng anh chàng , cô gái có phần đầu là những vật dụng điện tử. Mọi thứ qus nhẹ nhàng trôi nhưng đâu thể ngờ đến rằng, khi màng đêm đã chuyển vào 00h, mọi thứ chợt yên tĩnh đến kì lạ. Dù đây là một nơi vắng vẻ và ít người nhưng cũng không thể yên ắng như vậy, sự yên tĩnh này chính là một đềm báo.
NERIVA
Gì vậy...yên tĩnh quá *cảm thấy bất an nên đứng lê định bỏ đi* 💦💦💦
NERIVA
thật tình, mình không mong sẽ có chuyện gì xảy ra đâu đấy *cảm giác sợ hãi kéo đến nhanh hơn, và cô bắt đầu bỏ chạy*
Và chuyện kì lạ đã xảy ra, trên bầu trời bổng có một tia điện xanh lam lóe lên, rồi bầu trời bị xé toẹt ra, hình ảnh khiến Neriva cứng đờ người
NERIVA
C...cái gì kia *cảm giác sợ hãi , lẫn ngạc nhiên khiến cô đứng bất động * đó là...ngài ấy....
Trong vết nứt đó, chính là một người khổng lồ, với chiếc đầu là camera, anh to lớn đến mức có thể nghiền nát Neriva bằng một ngón tay, nhưng có vẻ anh đang hư hại rất nặng, người anh có những tia điện lóe lên, và dần đổ nhào qua lỗ hổng đó và rơi đến thế giới của Neriva *
TCM (Andrew)
*loạng choạng nhìn quanh rồi chú ý đến hình ảnh nhỏ bé kia, Ông cúi xuống và đưa tay về phía Neriva, có vẻ Ông đang rất ngạc nhiên với con người trước mắt, vì thế giới của ông hầu như loài người đã biến mất*
NERIVA
*nhìn lên TCM, cô sợ nhưng cũng cảm nhận được sự hòa đồng của ngài ấy, cô bước đến gần* ngài...ngài là TCM..., ngại thật sự tồn tại và đến đây sao
TCM (Andrew)
*Lúc này khi nghe cô nói, ông mới chợt nhớ việc ở chiến trường, nhưng khi quay lại nhìn khung cảnh ở đây, TCM như chết chân tại chỗ, nơi này thật đẹp, yên bình và dễ chịu, không có khói bụi không có bom đạn và không có lũ Skibidi kia, ông nhìn về phía Neriva và thể hiện sự thắc mắc của mình, vì bản thân ông thuộc tộc camera nên ông không thể nói chuyện*
NERIVA
*một cô gái thông minh và thấu hiểu TCM, cô cảm giác như thể họ đã là bạn bè từ lâu, cô khẽ cười rồi nói một cách đềm tĩnh* Ngài TCM, đây là một thế giới khác, có lẽ ngài đã bị một lỗi vũ trụ đưa đến đây khi chiến đấu
NERIVA
*khẽ cười rồi nắm lấy ngón tay to lớn của TCM* dù nghe vô lý nhưng ngài cũng thấy rồi, mọi thứ ở đâ đều yên bình, bản thân tôi cũng ngạc nhiên khi ngài đến được đây...đây là thế kỷ 30 rồi
NERIVA
Nhưng tôi nghĩ ngài không nên ở đây, kích thước của ngài sẽ dễ bị chú ý, và bị đem đi, tôi sẽ giúp ngài, dù sao tôi cũng không phải đứa vô dụng *đưa dấu like cho TCM*
TCM (Andrew)
*nhìn cô rồi đưa tay lên đáp trả cô bằng dấu Like 👍 tương tự rồi đi theo Neriva *
à vâng, đây là một thế giới hiện đại, và Neriva không phải một cô gái đơn độc và tầm thường, Neriva là một nhà nghiên cứu máy móc và trí tuệ nhân tạo, cô có riêng cho mình một phòng thí nghiệm khổng lồ dưới lòng đất, vừa hay có vẻ nó vừa vặn với ngài TCM*
CẢM GIÁC QUEN THUỘC
TCM được dẫn đến một khu thí nghiệm khá lớn nhưng nó trống rỗng, điều đó có vẻ khiến ông cũng có chút thắc mắc, nhưng sự thắc mắc kia dừng lại khi nơi ông đứng dần lúng xuống, bên dưới đó là một căn phòng thí nghiệm khổng lồ và nhiều dụng cụ tân tiến, bên trong cũng có vài con robot làm việc
TCM (Andrew)
ông nhìn quanh căn phòng và vẫy tay với những con robot nhỏ kia, vì chúng có đầu là camera nên ông đã nhầm nó cũng như những người của tộc mình, có suy nghĩ vài tri thức *
NERIVA
ah, ngài không cần chào nó đâu, tụi nó không có đủ trí tuệ như tộc người của ngài, tụi nó chỉ làm những công việc được giao sẵn thôi *đi đến bật điện chỗ đó lên*
NERIVA
ngài ngồi ở đó nhé, tôi sẽ tiến hành sửa chữa cho ngài, sẽ nhanh thôi *lấy dụng cụ và đi lên chỗ tay đã bị thương nặng của ông*...hmmm, ngài có vẻ không thấy nguy hiểm với tôi nhỉ?
TCM (Andrew)
*Khi nghe cô nói vậy, TCM chỉ nhìn rồi gãi đầu, vì ông không thể giải thích được, cho dù muốn nói cũng không thể nói, nên chỉ đành lắc đầu rồi thôi*
NERIVA
ah, ngài không nói được nhỉ, vậy ta giao tiếp như này đi, dù không biết ổn không nhưng tôi có một cỗ máy đọc được dữ liệu suy nghĩ của máy tính và chuyển nó thành văn bản, dù sao ngài cũng có phần là máy móc chắc sẽ xài được *nói rồi vui vẻ đi nối dây cho TCM*
NERIVA
được rồi, Ngài thử nói gì đó xem, chỉ cần đó là thứ ngài muốn nói ra...máy sẽ ghi chép điều đó *nhìn TCM và mong chờ*
TCM (Andrew)
*ông nhìn Neriva, rồi nhìn về phía chiếc bảng đen khổng lồ kia, một dòng chữ "Xin chào con người " hiện lên, điều đó cũng khiến ông ngạc nhiên*
TCM (Andrew)
"Cổ máy của cô thật sự hiệu quả "
NERIVA
khi nhìn thấy những dòng chữ hiện lên, Neriva đã cô cùng vui mừng, nhảy cẫng lên và cười hạnh phúc * TUYỆT!! TUYỆT!! tôi có thể thấy được những gì ngài muốn nói với tôi! thích quá, ngài TCM ngài thật sự đã giúp tôi một việc rất ý nghĩa!!
TCM (Andrew)
*Ông nhìn cô rồi màng hình lại hiện lên dòng chữ*
"có vẻ đây là một việc vui mừng, nó cũng khiến ta cảm thấy rất vui"
NERIVA
đỉnh thật đó, ngài thậm chí còn có cảm xúc rõ rệt, tôi thật sự tò mò về ngài, ngài có cảm giác đau không?
TCM (Andrew)
"Đau đớn sao, Có nhưng không nhiều, có lẽ ta chỉ cảm thấy bản thân không ổn và mất đi nhiều năng lượng để chiến đấu"
NERIVA
Ukm, ra vậy, tôi hiểu rồi, cuộc chiến thật sự quá khóc liệt, tôi nghĩ dù có thật sự biết đau thì ngài lúc đó cũng đã tê dại rồi, cảm giác đau đớn lúc đó không còn quan trọng bằng an nguy của thế giới nữa *leo lên xe bay và bắt đầu điều khiển cổ máy sửa chữa cho ông*
TCM (Andrew)
"Có thể cô nói đúng, nhưng dù sao ta có thắc mắc, có thể hỏi chứ"
NERIVA
vâng! ngài cứ thoải mái ạ, tôi rất vinh hạnh vì điều đó! *vui vẻ cười*
TCM (Andrew)
"Con người, cô tên gì"
TCM (Andrew)
"Neriva, cô là con người từ thế giới khác, sao cô lại không sợ ta?"
NERIVA
*dừng tay rồi nhìn lên TCM, cười nhạt rồi khẽ nói* Ngài biết không, con người chúng tôi có thứ gọi là giấc mơ, cách bọn tôi ngủ cũng như các ngài tạm thời dừng hoạt động để nạp năng lượng vậy, nhưng khác ở chỗ, khi bọn tôi nhắm mắt và ngủ thiếp đi, bọn tôi sẽ có thể vô tình nhìn và cảm nhận những hình ảnh kì lạ, nó mơ hồ và khó tin, nhưng có vẻ tôi đã gặp và sống cùng ngài và các bộ tộc ở thế giới của ngài, nên khi gặp ngài tôi lại cảm thấy vui mừng hơn sợ hãi...
TCM (Andrew)
"oh, cô nhìn thấy ta qua giấc mơ và tiếp đãi ta một cách bình thường, thật kì lạ nhưng ta cũng vậy"
NERIVA
vâng? ý ngài là sao ạ?
TCM (Andrew)
"Ta cảm thấy cô quen thuộc, ta tin tưởng cô và theo cô đến đây ở một thế giới khác, cảm giác như cô đã là đồng minh của ta"
NERIVA
*ngạc nhiên nhìn TCM rồi khẽ cười * vâng, ngài nói đúng, tôi sẽ là đồng minh của ngài! chắc chắn là như vậy!
TCM (Andrew)
*nhìn lên Neriva rồi đưa bàn tay to lớn lên*
"đập tay chứ, chúng ta sẽ là đồng minh của nhau"
NERIVA
ah vâng! tất nhiên rồi ạ! *với xuống đập nhẹ lên ngón tay của TCM* hê, ngài lớn quá nên...
TCM (Andrew)
*nhìn tay mình rồi nhìn lên Neriva *
"oh, như vậy cũng được rồi, ta quên mất rằng ta thật to lớn"
NERIVA
pffff, hahaha, vâng! nói chuyện với ngài thật vui đó, nhưng giờ điều quan trọng là sửa chữa cho ngài và tìm cách cho ngài về lại với vũ trụ của ngài, chắc họ đang rất cần ngài quay lại
TCM (Andrew)
"vậy nhờ vào cô, ta sẽ ngoan ngoãn ngồi yên để cô sửa chữa"
*giơ ngón like lên*
NERIVA
tôi sẽ cố gắng hết sức !
Chap 3: Đã đến lúc quay về rồi!
Đã hơn một tuần rồi, thật sự đã trôi qua một tuần, TCM vẫn ở đây, ông đã được phục hồi hoàn toàn thậm chí đã được nâng cấp, nhưng vấn đề là làm sao để đi về đây?? điều đó là thứ khiến Neriva đau đầu nhất. Hiện tại là 2:00 am, Trời se lạnh và âm u, có vẻ sẽ có một buổi gió lộng, thời gian và thời tiết này thật sự chỉ khiến con người ta muốn rút vào chăn và nằm đó cả ngày, tuy vậy trên ngọn đồi lớn kia có một linh hồn nhỏ bé không thể ngủ được, ánh đèn hiu hắt ở một ô cửa sổ lớn.
NERIVA
*Suy nghĩ về việc làm thế nào mà TCM lại qua đây được, từ đó sẽ tìm cách mở một cánh cổng đưa TCM về* haizzz, khó quá đi, dù hiện tại dịch chuyển tức thời đã không phải một việc khó khăn nhưng...nhưng cái này là dịch chuyển xuyên không gian rồi!
TCM (Andrew)
*cô hét lên, làm cho TCM đang nhàn nhã nhìn trời giật mình, ông nhìn qua cô, chiếc màng hình ngôn ngữ giờ đã được gắn lên trên đầu camera của ông*
"Cô ổn chứ, có vẻ cô cần nghỉ ngơi, dù chuyện cấp bách nhưng không phải con người cần ngủ à?"
NERIVA
*nhìn TCM rồi thở hắt ra* haizz, tôi biết mà, nhưng mà thật sự ngủ không ngon, ngài biết đó tôi và ngài là đồng minh, thì mọi người bên kia cũng là đồng minh của tôi, làm sao có thể nghỉ ngơi lúc này chứ...lúc nãy tôi cũng ngủ được 30p rồi...
TCM (Andrew)
*nhìn cô một lát lâu rồi bảo*
"Cô có vẻ còn gấp gáp hơn ta nữa, đừng quá lo lắng, TSM và TTVM vẫn ở chiến trường, có lẽ họ vẫn đang chiến đấu, 1 tuần nâng cấp cũng không phải là quá trễ nải"
NERIVA
Vâng, nhưng thật sự mà nói, nếu được thì tôi muốn theo ngài đến đó...*nhìn vào những tài liệu, tựa đầu vào thành cửa sổ và nói*
TCM (Andrew)
"con người rất dễ bị tổn thương, ở đó cũng không có nhiều thức ăn nước uống cho loài người, cô sẽ sống được bao lâu chứ"
NERIVA
hmm...nhưng...thà chết ở đó...còn hơn cô độc ở đây....ngài...và họ là gia đình của tôi...zzzzz *giọng nói cô nhỏ dần, rồi im lặng và thiếp đi*
Sự im lặng của cô cũng đã thể hiện sự mệt mỏi của cô suốt một tuần qua, suốt một tuần đó TCM đã am hiểu rất nhiều về con người về cách họ tồn tại nữa, ông bây giờ cảm thấy thật kỳ lạ, cảm giác như... một nỗi cô đơn vậy, ông đưa tay nhẹ nhàng kéo chiếc chăn nhỏ bé, đặt lên đấp cho Neriva, thật giống sự quan tâm của người cha hiền lành cho đứa con gái luôn nổ lực của mình, ông biết ơn cô vì cũng nhờ cô mà ông không một mình ở nơi lạ lẫm này, dù sao ông vẫn có cảm xúc của riêng mình mà.
Trời dần ngã trưa, mặt trời đã lên đỉnh đầu, nhưng vẫn có vẻ rất lạnh và âm u, ánh sáng xanh nhàn nhạt của TCM vẫn ở yên một chỗ, có vẻ ông đã ngồi ở đó cả nửa ngày để canh Neriva ngủ, dù sao ông cũng không có gì để làm, chí ít cũng hưởng thụ chút cảm giác yên bình nhìn thời gian trôi qua.
NERIVA
oáp!! uhmm *một tiếng ngáp nhỏ, Neriva đã tỉnh dậy khi được ngủ một giấc ngon lành* HUH
NERIVA
TRỜI ƠI! MẤY GIỜ RỒI!! TÔI ĐÃ NGỦ SAOOOO *cô ngay lập tức hốt hoảng cầm đồng hồ xem giờ và ôm đầu la hét* eeeeeeeeeeeee
TCM (Andrew)
*TCM ngồi cạnh đó cũng không biết phải làm sao, vì thật sự mà nói tiếng thét của Neriva là âm thanh duy nhất khiến ông giật mình đấy, ông đưa tay đặt nhẹ lên bên trên Neriva để khiến cô chú ý và bình tĩnh lại*
NERIVA
ah-...ngài TCM, haizz sao ngài không gọi tôi dậy chứ, tôi đã bỏ qua thời gian quý báo rồi...*nhìn giấy tờ rồi khóc lóc *
TCM (Andrew)
"oh, ta thấy cô có vẻ đã tốt hơn rồi, đủ sức để la hét"
*Ông nhìn cô, thả một icon mặt cười ";:')" trên màng hình ngôn ngữ có ý trêu chọc Neriva*
NERIVA
*cô nhìn ông, bĩu môi rồi leo lên tay của TCM để ông đưa mình xuống dưới kia*
>:(( Ngài trêu tôi nữa chứ, ngài không sợ tôi giận sao!
TCM (Andrew)
"oh ta biết cô sẽ không giận ta" *đưa Neriva xuống dưới đất rồi nhìn cô*
NERIVA
là do tôi thiếu hiểu biết về ngài hay là do ngài đã ranh mãnh như vậy từ trước thế, đúng rồi tôi không dám dỗi ngài đâu *lục lọi đồ các thứ * nhưng tôi có vài tin vui đây
TCM (Andrew)
*nhìn cô rồi quay lại ngồi nhìn xuống Neriva *
NERIVA
Ngài nhớ việc mà tôi nói giấc mơ chứ, nếu như nó hoàn toàn là thật, thì tôi nghĩ tôi đã tìm được cách đưa ngài về rồi, dù sao ngài cũng ở đây rồi, tại sao không thử một lần nhỉ *mỉm cười rồi lôi một lõi năng lượng ra*
NERIVA
ngài sẽ giúp tôi chứ! *đưa tay lên với TCM*
TCM (Andrew)
*Ông nhìn cô rồi đưa tay cầm lấy lỗi phép kia, dù sao nó cũng khá lớn, và cho Neriva lên tay mình*
"Tất nhiên rồi, ta sẽ giúp cô nếu có thể, ta cũng cần quay lại chiến trường càng sớm càng tốt mà 👍"
NERIVA
hehe, tất nhiên rồi ạ! nào giờ tôi cần ngài làm vài việc tốn sức đó! làm thôi! *cô vui vẻ cười rồi hô to để lấy tinh thần *
TCM (Andrew)
*nhìn Neriva rồi một khoảng im lặng trôi qua, màng hình ngôn ngữ của TCM hiển thị lên dòng chứ*
"Nhưng công nhận cô hét lớn thật, ta đã giật mình rất nhiều lần"
NERIVA
=-=....vâng, cảm ơn ngài tôi sẽ xem đó là một lời khen *cô bó tay với sự lạc quẻ này của TCM, và đành nói đáp lời cho qua chuyện để nhanh chóng làm việc chính của hôm nay*
Và rồi mọi thứ nhanh chóng đã được thực hiện, trên ngọn đồi lớn đó, ánh sáng xanh lam kia đã bắt đầu dịch chuyển nhiều hơn, có vẻ đã có công việc để TCM làm rồi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play