1001 Oneshot Ngắn | Tường Lâm• AllLâm |
Pick up a good baby «1»
Pick up a good baby: Nhặt được bé ngoan.
Đêm hôm ấy, trời mưa như trút nước, bên ngoài đường đã sớm im lặng tiếng xe cộ, chỉ còn lấp ló vài ánh đèn đường.
Tại một căn biệt thự gần khu đô thị, một nam nhân chững chạc ngồi trên sofa, tay cầm tập dự án dày đọc đến mỏi mắt.
Nghiêm Hạo Tường đóng cuốn dự án lại, để lên bàn trà trước mặt, tay đưa lên day day thái dương.
7749 nhân vật
Dì Hương: Cậu Nghiêm, đã quá giờ khuya rồi, cậu nên về phòng nghỉ ngơi một chút, ngày mai còn đến công ty
Nghiêm Hạo Tường
Tôi biết rồi, dì cũng đi nghỉ đi
Dì Hương gật đầu một cái rồi đi lên lầu trên. Hạo Tường nâng ly rượu vang lên uống cạn rồi đem vào trong bếp.
Khi trở ra chuẩn bị bước lên lầu, anh lại nghe thấy tiếng xe phanh gấp bên ngoài, còn rất gần, như thể có chuyện gì đó đã xảy ra trước cổng nhà mình.
Anh không quan tâm bỏ lên lầu, kết quả vừa đi đươc hai bước liền quay đầu lấy chiếc ô trên tủ giày, mở cửa đi ra ngoài.
Đập vào mắt Hạo Tường là một thân ảnh nhỏ bé, trên nguời mặt phong phanh chiếc áo sơ mi trắng loang lổ chỗ đỏ chỗ không, cùng với đó là chiếc quần xuông xuất hiện vài vết rách không giống bị cứa ra, chân trần.
Nguời nọ có lẽ bị va chạm với chiếc xe kia, nằm ngất trên nền đường lạnh lẽo, trong màn đêm thiếu ánh sáng anh mờ nhạt nhìn thấy dung nhan người ấy.
Hệt như một tiểu thiên thần.
Trời có biểu hiện mưa lớn hơn, Nghiêm Hạo Tường không chần chừ, đem vứt ô trên tay sang một bên, mặc kệ nguời nọ một thân ướt sũng mà đem ôm vào lòng, bế vào trong.
Hạ Tuấn Lâm mơ màng tỉnh dậy sau cơn ác mộng, em mơ hồ nhìn xung quanh. Không phải là phòng mình ?
Tuấn Lâm vội bật dậy, đầu liền nhận một trận choáng váng đến cứng các dây thần kinh, lần nữa nằm vật lại giường.
Nghiêm Hạo Tường
Tỉnh rồi ?
Hạo Tường đứng dựa nguời vào cửa, tay cầm tách cà phê nhâm nhi một ngụm rồi cất giọng.
Hạ Tuấn Lâm
Đây là...đâu ?
Nghiêm Hạo Tường
Khu đô thị Y, cách trung tâm thành phố 15 phút đi xe
Hạo Tường vừa dứt câu liền quay đầu đi xuống lầu, để lại cho em hàng loạt dấu hỏi chấm.
Lúc sau anh quay lại, trên tay là đĩa cơm cuộn được chuẩn bị sẵn, còn có một ly sữa nóng.
Tuấn Lâm từ lúc anh rời khỏi phòng cho đến khi quay lại, vẫn thẫn thờ ngồi trên giường nhìn về phía ban công.
Nghiêm Hạo Tường
Cậu ăn chút gì đó đi, rồi xuống lầu nói chuyện
Hạ Tuấn Lâm
* tung chăn bật dậy*
Hạ Tuấn Lâm
Phải trốn đi, mẹ... mẹ sẽ tìm đến
Nói đoạn em đảo mắt nhìn một lượt quanh phòng, thấy tủ đồ của Hạo Tường đang hé cửa, Hạ Tuấn Lâm không chậm trễ trèo vào trong tủ ngồi rồi đóng cửa kín mít.
Nghiêm Hạo Tường khó hiểu nhìn thân ảnh nhỏ bé luống cuống tìm chỗ trốn, như thể có chuyện nguy hiểm nào đó sẽ ập đến ngay tức khắc.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng chuông cửa, dì Hương đã đi ra ngoài từ sớm, đến tối mới về. Hạo Tường đặt đĩa cơm cuộn cùng ly sữa lên tủ đầu giường, đi xuống mở cửa.
Qua hàng chắn của cổng, anh nhìn thấp thoáng bóng dáng một người phụ nữ, trông có vẻ rất nóng vội, vừa liên tục nhấn chuông vừa ráo riết nhìn xung quanh.
Lâm Tự Vy - mẹ em
A... Tôi đến tìm người nhà
Lâm Tự Vy - mẹ em
Con trai tôi... có ở đây không ?
Nghiêm Hạo Tường
Con trai bà ?
Lâm Tự Vy - mẹ em
Là... một cậu bé, cao chừng 1m7, đã ra ngoài từ hôm qua đến giờ chưa thấy về, nghe người ta nói thằng bé chạy đến đây
Lâm Tự Vy - mẹ em
Có thể cho tôi... kiểm tra một chút không ?
Hạo Tường nghe người phụ nữ kia miêu tả, cảm thấy có chút giống nhóc con hôm qua ngất trước cổng, hiện đang trốn trong tủ đồ của anh. Biểu hiện ban nãy của em trông rất sợ hãi, thậm chí còn vội vã tìm chỗ trốn.
Nghĩ đến đây, anh liền nghiêm giọng.
Nghiêm Hạo Tường
Từ hôm qua đến giờ ? Đáng lẽ bà phải tìm thằng bé từ đêm qua mới phải, lại để đến gần xế trưa ngày hôm sau mới đi tìm ?
Nghiêm Hạo Tường
Đây là thái độ của một nguời mẹ ?
Lâm Tự Vy - mẹ em
Tôi... cái đó... do đêm qua mưa lớn, tôi không thể đi được nên...
Nghiêm Hạo Tường
Không thấy cậu nhóc bà nói
Lâm Tự Vy - mẹ em
À... vậy xin lỗi đã làm phiền
Đợi nguời phụ nữa kia lên xe rời đi khất bóng, Hạo Tường đóng cửa lại, đi lên lầu xem Tuấn Lâm.
Hạ Tuấn Lâm vẫn ngồi im trong tủ đồ, đôi chân co lại được hai tay ôm chặt lấy, ánh mắt đề phòng nhìn về phía cửa tủ đồ.
Hạo Tường thấy em chưa ra khỏi đó, thở dài một tiếng. Anh đi lại gõ nhẹ lên cửa tủ.
Nghiêm Hạo Tường
Mẹ cậu đi rồi, mau ra đi
Hạ Tuấn Lâm
Mẹ... mẹ đi rồi ?
Nghiêm Hạo Tường
Đúng vậy, bé ngoan mau ra đây nào
Tuấn Lâm hơi do dự mở hé cửa tủ ra, phát hiện anh đứng trước tủ thì lại đóng sầm vào.
Nghiêm Hạo Tường
Đừng sợ, tôi không làm hại cậu
Nghiêm Hạo Tường
Ngoan, ra đây ăn chút gì đó đi ha
Nghiêm Hạo Tường
Sau đó... tôi lấy kẹo cho ?
Nghiêm Hạo Tường
Phải, tôi có rất rất nhiều kẹo nha
Tuấn Lâm đẩy cửa tủ ra, đôi mắt to tròn nhìn cái người cao lớn trước mặt, miệng liên tục nói "muốn kẹo".
Em hoàn toàn gỡ bỏ đề phòng chỉ vì mấy viên kẹo anh nói.
Nghiêm Hạo Tường
Trước tiên phải đi vệ sinh cá nhân đã, sau đó ăn sáng, rồi tôi lấy kẹo cho bé ngoan nhé ?
Hạ Tuấn Lâm
Lâm... Lâm đi ngay
Nghiêm Hạo Tường
... " Chú???!!!"
Tuấn Lâm chui khỏi tủ đồ, khập khiễng đi về phía nhà tắm anh chỉ. Năm phút sau đi ra với khuôn mặt được lau sạch những vết máu, môi hồng nhuận chúm chím cuời tươi, ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh giường.
Hạ Tuấn Lâm
Kẹo... kẹo của Lâm đâu ?
Nghiêm Hạo Tường
Ăn sáng trước, rồi tôi lấy kẹo cho bé ngoan
Hạo Tường nhìn bàn tay đang băng bó của Tuấn Lâm, ý định để em tự gắp liền bay sạch. Anh cầm đũa gắp lấy từng miếng cơm cuộn, cẩn thận đút cho em.
Nghiêm Hạo Tường
Ngon không ?
Hạ Tuấn Lâm
Ngon ạ, chú nấu ngon* cười tươi*
Nghiêm Hạo Tường
Bé... à... Lâm bao nhiêu tuổi ? Tên là gì ?
Hạ Tuấn Lâm
Lâm... * đếm ngón tay* 16 tuổi ạ
Hạ Tuấn Lâm
Mẹ hay gọi Lâm là Hạ Tuấn Lâm
Nghiêm Hạo Tường
" Còn nhỏ như vậy !!? "
Hạ Tuấn Lâm
Chú bao nhiêu tuổi ạ ? Chú tên gì thế ?
Nghiêm Hạo Tường
Tôi 28 tuổi, tên Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
* đút cho em*
Hạ Tuấn Lâm
Lâm... Lâm gọi chú là Nghiêm được hông ạ ?
Tuấn Lâm ngoan ngoãn ngồi ăn hết đĩa cơm cuộn, uống thêm nửa ly sữa nữa liền no căng bụng, xoa xoa chiếc bụng tròn vo. Trước giờ em chưa từng được ăn no như thế này, bình thường em chỉ được ăn một chút cơm trắng hoặc uống một ly nước cho qua bữa.
Hạ Tuấn Lâm
Kẹo... kẹo của Lâm
Hạo Tường mở tủ đầu giường lấy ra một viên kẹo chocolate đưa cho em, Tuấn Lâm thỏa mãn nói cảm ơn.
Hạo Tường nhìn loạt hành động trẻ con của em, có chút đáng yêu. Không đúng, rất nhiều sự đáng yêu.
Nhưng giây sau anh lại thắc mắc, tại sao em lại dè chừng mỗi khi nhắc đến "mẹ"?
Nghiêm Hạo Tường
" Chắc chắn có nguyên nhân "
Anh với lấy điện thoại, gọi đến hàng số đầu trong nhật kí.
Mã Gia Kỳ
📱: Bố nghe đây con
Nghiêm Hạo Tường
📱: Thiếu đánh ?
Mã Gia Kỳ
📱: Thôi đừng, đại ca tha, sáng ra t chưa muốn học thái cực quyền
Mã Gia Kỳ
📱: Chuyện gì ? Nói ?
Nghiêm Hạo Tường
📱: Hạ Tuấn Lâm, điều tra lai lịch
Mã Gia Kỳ
📱: Biết thế, kiếp sau có kết quả
Pick up a good baby«2»
Pick up a good baby: Nhặt được bé ngoan.
Chân Hạ Tuấn Lâm bầm tím, giống như bị đánh đập nhiều lần, chân bên trái còn có biểu hiện của lệch khớp xương.
Hạo Tường biết vài bước sơ cứu, lấy một thanh gỗ vừa phải bó qua cho em, anh định bụng sau khi Mã Gia Kỳ điều tra lai lịch của em xong sẽ đưa em đi bệnh viện kiểm tra kĩ hơn.
Điện thoại thông báo có tin nhắn mới, Gia Kỳ gửi cho anh một file tài liệu, cụ thể là kết quả điều tra.
Mã Gia Kỳ
💬: Chỉ được nhiêu đây thôi, mua chuộc mãi tên hầu nam trong nhà của người phụ nữ cậu nói mới chịu khai ra
Mã Gia Kỳ
💬: À phải rồi, tôi thấy có một chí tiết khá kì lạ
Mã Gia Kỳ
💬: Cậu hầu nam kia nói định kì mỗi tháng, nhóc Tuấn Lâm gì đó được tiêm một loại thuốc, tiêm xong sẽ ngất đi, đến ngày hôm sau thì như trẻ lên 3 mà dính lấy 'mẹ', hoàn toàn không nhớ gì về xung quanh
Nghiêm Hạo Tường
💬: Ừ cảm ơn, cậu hết giá trị rồi
Mã Gia Kỳ
💬: Đệch, thằng khốn tồi !!
@yhx Offline 1 phút trước
Hạo Tường mở file Gia Kỳ gửi ra xem, bên trong chỉ vỏn vẹn dài bằng một mặt giấy. Tuấn Lâm thấy anh nhìn chăm chăm vào điện thoại đọc gì đó, em ngoan ngoãn ngồi im lặng bên cạnh, ngón tay nhỏ xinh vân vê vẽ vòng tròn vào lòng bàn tay mình.
Mãi đến nửa tiếng sau, em khát nước, muốn với tay lấy ly nước trên bàn mà không được. Thấy anh còn nhìn màn hình điện thoại em lại càng không dám nhờ, cuối cùng là cứ tự với lấy như vậy mãi, rồi trượt chân ngã uỵch xuống nền, thành công thu hút sự chú ý của Hạo Tường.
Nghiêm Hạo Tường
* bế em lên đùi* Sao lại để bị ngã rồi ?
Hạ Tuấn Lâm
Lâm... Lâm khát nước
Hạ Tuấn Lâm
Chú đọc gì... Lâm hông dám gọi
Giọng mũi thút thít thốt ra vài câu ngắt quãng, Tuấn Lâm cúi gằm mặt không dám nhìn anh. Hạo Tường ngờ vực hiểu: vì anh quá tập trung, nên nhóc con này mới không dám làm phiền.
Nghiêm Hạo Tường
Là chú sai, chú không để ý đến Lâm... Chú xin lỗi Lâm ha
Nghiêm Hạo Tường
Nhưng lần sau cần gì, Lâm đều phải nói cho chú biết, chú giúp Lâm
Nghiêm Hạo Tường
Nghe không ?
Nghiêm Hạo Tường
Giờ chú lấy đồ cho Lâm thay nha ?
Dỗ dành Tuấn Lâm xong, Hạo Tường mới nhớ ra, từ hôm qua đưa em về đến giờ, trên người em vẫn là bộ đồ cũ loang lổ vết máu, còn dính bụi bẩn.
Anh tìm được trong tủ có bộ đồ từ thời trung học, nhưng mua về không mặc mà đem nó quẳng vào tủ. Ngỡ tưởng sẽ để đến mốc meo thì thôi, mà may ra nó vẫn có hữu dụng.
Hạo Tường đem bộ đồ đến cho em, bảo Tuấn Lâm thay ra để anh đem bộ cũ bỏ đi. Thành quả ngồi hơn 15 phút em vẫn chưa mặc được.
Nghiêm Hạo Tường
Sao vậy, sao Lâm còn chưa thay ?
Hạ Tuấn Lâm
H... Hông biết mặc
Nghiêm Hạo Tường
Vậy bình thường ai mặc cho Lâm ?
Hạ Tuấn Lâm
Dì Yến ạ, dì Yến xinh lắm, còn hay cho Lâm kẹo
Hạ Tuấn Lâm
Lâm rất thích chơi với dì
Nghiêm Hạo Tường
" xem ra vẫn còn cơ hội"
Nghiêm Hạo Tường
Vậy phải thay cho Lâm như nào bây giờ ?
Tuấn Lâm nghe anh hỏi vặn như thế, nhất thời bối rối nhìn đi nhìn lại bộ đồ.
Hạ Tuấn Lâm
Chú... Chú thay cho Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Chú thay đồ cho Lâm ạ
Nghiêm Hạo Tường
Hưm... Vậy Lâm trả ơn chú như nào ??
Anh đột nhiên nổi hứng muốn trêu nhóc ngốc này một chút, Tuấn Lâm nghiêng đầu nhìn Hạo Tường, rồi chu môi suy nghĩ.
Hạ Tuấn Lâm
Lâm hôn chú, chú thay đồ cho Lâm
Hôn má thì tạm, đằng này là hôn môi ??
Hạo Tường thay đồ cho em xong, lại đờ đẫn nhìn em, Tuấn Lâm bị nhìn chăm chú, khó hiểu nhìn anh.
Nghiêm Hạo Tường
Hả... à sao thế ?
Hạ Tuấn Lâm
Sao chú cứ... cứ nhìn Lâm vậy ?
Nghiêm Hạo Tường
À... Không có gì
Nghiêm Hạo Tường
Chú hỏi Lâm một chút, là ai dạy em hôn nguời khác để... nhờ giúp đỡ ?
Hạ Tuấn Lâm
Lâm xem trên TV họ hay hôn hôn như vậy
Hạ Tuấn Lâm
Nhưng Lâm chưa... chưa có làm vậy với ai cả, chỉ với chú hoi
Hạ Tuấn Lâm
Chú...Chú hông thích ạ ?
Nghiêm Hạo Tường
Không, chú thích
Nghiêm Hạo Tường
Nhưng hôn vậy chưa đủ
Hạ Tuấn Lâm
Vậy... vậy hôn như nào mới đủ ạ ?
Nghiêm Hạo Tường
Để chú dạy Lâm
Pick up a good baby«3»
Pick up a good baby: Nhặt được bé ngoan.
Hạo Tường đỡ gáy Tuấn Lâm kéo lại gần, trực tiếp áp môi mình lên môi em, luồn lưỡi vào khuấy động bên trong khoang miệng ẩm ướt của em.
Tuấn Lâm 16 tuổi ngốc nghếch để mặc ai kia quấy rối, bị hôn đến mụ mị đầu óc.
Nụ hôn đầu cứ thế bị " người lạ" lấy đi ngay lần đầu gặp mặt.
Hạ Tuấn Lâm
Chú ơi... ưm...
Nghiêm Hạo Tường
* buông môi em ra*
Nghiêm Hạo Tường
Vậy mới đủ, Lâm nhớ chưa ?
Tuấn Lâm thở dốc liên tục, đến khi ổn định hô hấp, em sờ lên môi mình thấy sưng, liền phụng phịu.
Hạ Tuấn Lâm
Chú...Chú cắn môi Lâm đau
Nghiêm Hạo Tường
Chú xin lỗi * xoa nhẹ môi em*
Nghiêm Hạo Tường
Thế... chú đền Lâm kẹo nhé ?
Quá dễ dụ, không thể chấp nhận được !!
Hạo Tường bế em ra xe, đưa em lên công ty cùng mình. Không phải vì mê Tuấn Lâm quá đâu, nói mê là giận.
Nghiêm Hạo Tường
Lâm ngồi đây, chú họp xong rồi đưa Lâm đi chơi được không ?
Hạ Tuấn Lâm
Chú... cho Lâm theo với
Nghiêm Hạo Tường
Lâm có hiểu gì không mà đòi theo ?*phì cười*
Hạ Tuấn Lâm
Nhưng... nhưng Lâm hứa ngoan mà, không làm phiền chú đâu ạ
Sau hơn nửa tiếng đấu tranh tư tưởng, Hạo Tường cuối cùng vẫn là ẵm theo cái đuôi nhỏ vào phòng họp.
Tuấn Lâm ôm một hộp kẹo đã được anh bóc vỏ toàn bộ, ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc ghế xoay cạnh vị trí anh ngồi.
Buổi họp bắt đầu, nhân viên có mặt đôi khi ngẩng mặt lên sẽ bắt gặp hình ảnh sếp tổng của họ quay sang lau miệng cho em bé nhỏ xinh bên cạnh. Thi thoảng còn có tiếng " chụt" rõ ràng, nhưng nhìn lên thì vẫn thấy bộ dạng cao cao tại thượng ấy.
thôi vậy, tạm thời mù lâm sàng.
Tuấn Lâm sống cùng Nghiêm Hạo Tường đến hiện tại đã được gần hai năm.
Hạo Tường chăm em đến tròn vo, má hồng phúng phính búng ra sữa, làn da càng lớn càng trắng càng mềm, tuy nhiên chiều cao vẫn thế. Thậm chí cân nặng em thì tăng mà ba vòng đo lại không thay đổi gì, mà có phần... "ngon" hơn.
Vì để em có thể an nhàn bước sang tuổi 18, trước đó Nghiêm Hạo Tường đã trực tiếp chơi lớn, diệt toàn bộ mầm mống nhà họ Hạ, truy sát những kẻ chạy trốn.
Trong vòng hai tháng toàn bộ nhà họ Hạ bị thâu tóm không sót một ai.
Tuấn Lâm trên tay là hộp chocolate chạy vào trong biệt thự, lao thẳng vào lòng Hạo Tường đang điềm nhiên gọt hoa quả cho em.
Nghiêm Hạo Tường
Lâm đi chơi có vui không ?
Hạ Tuấn Lâm
Chú ơi, Kỳ Kỳ mua cho Lâm kẹo ngon ngon nè * dơ hộp chocolate lên*
Nghiêm Hạo Tường
Lâm cất đi, lát ăn tối xong chú cho Lâm ăn nhé
Tuấn Lâm lon ton đi lên lầu, anh nhìn theo mà phì cười. Đúng lúc đó Gia Kỳ từ ngoài vào.
Mã Gia Kỳ
Ai chà, làm cho tôi ăn sao ?
Nghiêm Hạo Tường
Ngủ mơ à ?
Mã Gia Kỳ
Không phải thì thôi, tồi tệ !
Hạo Tường nhún vai, đem bày hoa quả vào đĩa rồi để vào tủ lại, sau đó rửa sạch tay, quay qua nhìn Gia Kỳ đang "ăn vạ" bên ngoài cửa phòng bếp.
Nghiêm Hạo Tường
Cả ngày đưa em ấy đi đâu ?
Mã Gia Kỳ
Đến nhà tôi, Tiểu Đinh thích chơi cùng nhóc đó nên cứ nài nỉ ở thêm chút nữa
Mã Gia Kỳ
Cũng phải... Tuấn Lâm vô cùng đáng yêu, không thích mới lạ
Mã Gia Kỳ
Mà... vẫn chưa đổi xưng hô ? Định cứ thế mãi à ?
Nghiêm Hạo Tường
* nhún vai* Biết sao giờ, Tiểu Hạ quen gọi vậy rồi, đành chịu
Mã Gia Kỳ
Nghiêm tổng cũng có ngày phải cam chịu
Nghiêm Hạo Tường
Chịu thôi * cười nhẹ*
Nghiêm Hạo Tường
Tôi quá yêu em ấy rồi
Sinh nhật 18 tuổi của Tuấn Lâm, Nghiêm Hạo Tường khồn tổ chức như năm trước, cũng không mời bạn bè tham dự. Chỉ đơn giản là một chiếc bánh kem và vài hộp quà em được bạn bè của anh tặng, trong đó hai hộp to nhất là của Hạo Tường chuẩn bị cho em.
Tuấn Lâm háo hức đến nỗi khi vừa được Hạo Tường đưa về sau hơn nửa ngày đi chơi khắp nơi, em đã lao thẳng vào đống hộp quà, thích thú nhảy lên người anh đu đưa.
Nghiêm Hạo Tường
* đỡ môn.g em* Thích không ?
Hạ Tuấn Lâm
Thích ạ, Lâm cảm ơn chú
Nghiêm Hạo Tường
Chú đưa em đi thổi nến, rồi cùng bóc quà ha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play