(Văn Nghiêm Văn - Nguyên Kỳ) Ngốc Hay Không Đều Sủng
GTNV
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
22 tuổi
Được hứa hôn với anh
Hơi lạnh một chút nhưng quan tâm anh trong âm thầm
Ghét ai chạm vào mình (-trừ anh)
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Lưu Diệu Văn
Nhân cách thứ 1
20 tuổi
Được hứa hôn với cậu
Hơi ngốc, đáng yêu
Hay làm nũng với cậu và nhân cách thứ hai
Không thích người lạ (-cậu)
Lưu Diệu Văn / lưu manh
Lưu Diệu Văn
Nhân cách thứ 2
20 tuổi
Được hứa hôn với cậu
Lạnh lùng, mỏ hỗn
Rất thương cậu và nhân cách ngốc kia
Không thích người lạ (-cậu)
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
22 tuổi
Bạn thân của cậu
Lớn lên từ nhỏ có thể gọi là trúc mã
Lạnh lùng với mọi người
Ôn nhu với cậu (Gia Kỳ)
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
21 tuổi
Dễ thương, hay bị bắt nạt
Sợ người lạ (-anh)
Tác giả Mun Ú 67
Tui là tác giả bất ổn đây
Cao 1m63
Hay quên
Hay viết sai chính tả
Viết cái này là quên cái kia
Ngân Hoa / Mẹ kế Gia Kỳ
Ngân Hoa mẹ kế của Gia Kỳ
Bề ngoài đanh đá, hung dữ nhưng cưng cậu rất nhiều
Có chuyện gì bà vẫn bảo vệ cậu
Cậu gọi bà là mẹ chứ không phải mẹ kế hay dì
Mã Gia Minh / Ba Gia Kỳ
Ba cậu mê cờ bạc
Hay chửi cậu có khi đánh cậu khi bực nhưng lần nào cũng bị mẹ cậu đánh cho nhập viện
Nợ tiền nhiều nên nói cậu là đồ xui xẻo
Cửu Hạ / Mẹ Trương
Cửu Hạ mẹ của Chân Nguyên
Cái mỏ hơi hỗn
Làm sui với mẹ của Gia Kỳ
Bảo vệ chàng dâu của mình
Sương Ly / Mẹ Lưu
Mẹ của Diệu Văn
Ôn hoà, dễ gần
Nhưng đừng chọc bà nóng giận
Thương con
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Ba của Nghiêm Hạo Tường
Trầm tính
Ông không quan tâm đến chuyện của cậu
Cậu muốn gì ông đều cho hết, vì đó là cuộc sống của cậu
Ông chỉ ở phía sau ủng hộ cậu hết mình
Tác giả Mun Ú 67
Khúc đầu giới thiệu sương sương dị hoi
Tác giả Mun Ú 67
Mà đừng ai hỏi sao tui ship Nguyên Kỳ
Tác giả Mun Ú 67
Ngủ mơ thấy Nguyên Kỳ đang ôm nhau cười, tự dưng thấy hợp nên tui đưa vô truyện luôn
Tác giả Mun Ú 67
Mấy bộ All Kỳ cũng có Nguyên Kỳ nên bộ này chắc cũng không bỡ ngỡ gì đâu nhỉ
Tác giả Mun Ú 67
😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚
Hôn ước
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Con chuẩn bị đi
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Chút nữa đi qua Lưu gia với ba
Nghiêm Hạo Tường
Có quen ai đâu
Nghiêm Hạo Tường
Mà nếu có bàn hợp đồng thì ba đi được rồi
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Đâu có
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Này là đi vì hôn ước của con đó
Sương Ly / Mẹ Lưu
Văn ơi chút có vị hôn phu của con qua đó
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
(im lặng)
Sương Ly / Mẹ Lưu
Con lên phòng thay đồ đi
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
(Gật đầu)
Chuyện phải nói đến năm cậu 10 tuổi
Nhà cậu mới dọn về kế bên nên đi qua chơi
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Chào chị, tôi mới chuyển đến sáng nay nên qua chào hỏi sẵn làm quen hàng xóm luôn
Sương Ly / Mẹ Lưu
Mời anh vào nhà
Cậu chạy vào trong và nhìn vào phía bên trái thấy có cậu bé ngồi đó, đang trồng cây, cái đầu nhỏ lắc lư nhìn đáng yêu
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Con chị hả
Sương Ly / Mẹ Lưu
Đúng rồi nhưng thằng bé bị ngốc
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Sao vậy
Sương Ly / Mẹ Lưu
Do lúc nhỏ bị sốt cao quá nên như vậy, nó ít nói lắm
Hai người thấy Hạo Tường ngồi xuống kế bên Diệu Văn
Nghiêm Hạo Tường
Cậu làm gì vậy
Diệu Văn quay qua nhìn cậu
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Trồng cây a
Mẹ anh ngỡ ngàng khi con mình chịu nói chuyện
Nghiêm Hạo Tường
Cậu tên gì, mấy tuổi rồi
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Lưu Diệu Văn, 8 tuổi (giơ tay đếm)
Nghiêm Hạo Tường
Vậy nhỏ hơn anh 2 tuổi
Nghiêm Hạo Tường
Anh tên Nghiêm Hạo Tường, 10 tuổi
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Tường (cười)
Sương Ly / Mẹ Lưu
Con tôi vậy mà cười rồi
Sương Ly / Mẹ Lưu
Từ nhỏ nó không thích người lạ
Sương Ly / Mẹ Lưu
Càng không nói chuyện
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Vậy là có duyên rồi
Cậu với anh ngồi chơi bên ngoài
Hai người lớn vào trong nói chuyện
Không biết kiểu gì cậu và anh hai đứa nắm tay nhau chạy vào trong
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Có chuyện gì vậy con
Nghiêm Hạo Tường
Sao này lớn lên con sẽ lấy Diệu Văn
Tưởng mình nghe lầm không đó
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Con giỡn hả
Nghiêm Hạo Tường
Con có giỡn đâu
Sương Ly / Mẹ Lưu
Con chịu luôn hả Văn nhi
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
(gật đầu) Tường thương Văn nhi lắm
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Văn cũng thích Tường nữa
Đây là lần đầu bà nghe anh nói nhiều đến vậy
Nhưng câu nào cũng là Tường
Và thế là hôn ước được thành lập từ đó
2 năm sau nhà của cậu phải chuyển công tác nên cậu phải đi
Ngày cậu đi Diệu Văn khóc rất nhiều và từ đó cũng im lặng, ít nói lại
Nếu có cũng chỉ là gọi hai từ Hạo Tường
Cậu cũng ngày càng lạnh lùng, trong đầu vẫn còn nguyên hình ảnh của Diệu Văn nên khi nghe hôn ước sắc mặt liền khó chịu
Gặp lại
Chiếc xe dừng trước cổng Lưu gia
Quản gia mở cửa cho cả hai bước vào
Sương Ly / Mẹ Lưu
Anh tới rồi
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Chị vẫn khoẻ chứ
Sương Ly / Mẹ Lưu
Cảm ơn anh, tôi vẫn khoẻ
Cậu nhìn thấy bà rất quen
Sương Ly / Mẹ Lưu
Hai người ngồi đi
Sương Ly / Mẹ Lưu
Quản gia phiền ông lên gọi thiếu gia xuống
Trên lầu lúc này có tiếng bước chân
Phía sau quản gia là một cậu chàng trai rất đẹp
Gương mặt đó cậu không thể quên được
Cậu đứng dậy đi lại chỗ anh
Bây giờ Diệu Văn cao hơn cậu rồi
Quản gia nhìn thấy thì đứng sang một bên
Nãy giờ anh có ngẩng đầu nhìn ai đâu
Vừa nghe giọng anh liền ngẩng lên
Nhìn người trước mặt, đôi mắt anh bỗng phủ một lớp mỏng nước mắt
Nhưng còn giật mình hơn khi anh kéo cậu và ôm lấy
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Hạo Tường
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Văn nhớ Tường nhiều lắm
Nghiêm Hạo Tường
Văn đừng khóc mà
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Tường bỏ Văn a
Sương Ly / Mẹ Lưu
Không phải đâu, nhà của Hạo Tường chuyển đi do công việc mà
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Tường vẫn bỏ Văn mà~
Nghiêm Hạo Tường
Không có, bây giờ Tường không bỏ Văn nữa
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Hứa đó nha~
Người làm trong nhà như bị sốc tinh thần khi thiếu gia bọn họ lần đầu nói chuyện nhiều như vậy
Ăn cơm xong, ai muốn làm gì anh không quan tâm
Chỉ biết ôm lấy cậu không buông
Sương Ly / Mẹ Lưu
Văn con buông ra đi
Sương Ly / Mẹ Lưu
Hạo Tường còn về nhà nữa
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Không
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Thôi kiểu này cho Hạo Tường ở đây với Diệu Văn đi
Nghiêm Hạn / Ba Nghiêm
Chứ tách ra nhìn con nó buồn, người làm ba này không chịu nổi
Sương Ly / Mẹ Lưu
Vậy cũng được
Nói anh ngốc nhưng cũng biết được Hạo Tường là hôn phu của mình đó
Tránh để cậu đi nữa anh kéo lên phòng đóng cửa luôn
Nghiêm Hạo Tường
Làm gì vậy (khó hiểu)
Lưu Diệu Văn / ngốc manh
Không muốn Tường đi nữa
Nghiêm Hạo Tường
Ừm không đi nữa
Nghiêm Hạo Tường
Tường buồn ngủ rồi
Anh nằm yên cho cậu ôm mà ngủ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play