Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Hợp Đồng "Bé Đường"

Chương 1: Ký hợp đồng

Tại khách sạn Forex 6 sao nằm ở giữa trung tâm thành phố Thành An.

Triệu Vy Vân đi theo sau Tuấn Hiên.

Đây là lần đầu tiên Triệu Vy Vân làm chuyện “động trời” như thế này. Cô vừa sợ vừa run, ánh mắt lảo đảo nhìn xung quanh với một nỗi lo lắng tràn trề.

Ở đây tối quá không nhìn thấy gì cả. Chỉ có một ngọn đèn vàng hiu hắt treo trên góc tường.

Như thế này mà cũng mang tiếng là khách sạn 6 sao của Thành An ư? Nhìn xung quanh cứ tối tăm và bí ẩn như thế nào ấy.

Tuấn Hiên đưa Triệu Vy Vân đến phòng tổng thống của khách sạn. Vì mục đích không muốn cho ai biết đến việc thỏa thuận giữa bọn họ nên Tuấn Hiên rất cẩn thận từng li, từng tí.

Bây giờ Triệu Vy Vân có muốn quay đầu cũng không thể được bởi vì 4 tiếng trước cô đã ký vào hợp đồng làm sugar baby cho một tổng giám đốc nào đó đến mặt mũi cô cũng chưa biết là ai cả.

*4 tiếng trước*

Tại một tiệm cà phê gần trường đại học của Triệu Vy Vân.

Tuấn Hiên đã ngồi đợi từ 15 phút trước. Nhìn thấy một cô gái ở ngoài bước vào Tuấn Hiên biết ngay đó là Triệu Vy Vân. So với hình ảnh mà Tuấn Hiên nhận được thì Triệu Vy Vân ở ngoài đời không khác nhau là mấy.

Một cô gái trắng trẻo, ngây thơ, vẻ đẹp thuần khuyết với mái tóc dài đen bóng, đây đích thị là “gu” của tổng giám đốc rồi.

Tuấn Hiên nở một nụ cười rất tươi, hắn còn vẫy tay ra hiệu cho Triệu Vy Vân đến.

Triệu Vy Vân có chút e ngại, bình thường cô rất sợ tiếp xúc với người lạ nên có vẻ hơi dè chừng. Triệu Vy Vân mở miệng lí nhí:

“Chào anh!”

“Chào! Cô muốn uống gì để tôi kêu phục vụ làm?”

Triệu Vy Vân không thèm nhìn vào menu đặt ở trên bàn mà vội kêu đại một món nước nào đó cho có lệ.

“Cho tôi một ly nước cam là được rồi!”

Triệu Vy Vân vừa nói xong hết câu thì Tuấn Hiên đã vội vẫy tay ra lệnh cho phục vụ làm nước.

Cả hai ngồi đối diện nhau.

Không gian bỗng nhiên im ắng hẳn đi. Triệu Vy Vân cúi gằm mặt xuống, hai tay bấu víu vào nhau đến nỗi rỉ máu ở khoé móng tay. Còn Tuấn Hiên thì có vẻ đang quan sát toàn bộ hình thể lẫn dáng người của Triệu Vân Vy.

Nhìn đi nhìn lại thì cô gái này không thể chê vào đâu được. Nhất định phải có được cô ấy để mang về cho tổng giám đốc sau đó nhận thưởng.

Tuấn Hiên đưa mắt nhìn một vòng tiệm cà phê xem có ai khả nghi hay không rồi mới dám tiếp tục cuộc nói chuyện với Triệu Vy Vân. Hắn đẩy mắt kính vào vị trí trung tâm hai mắt, hai tay đan chặt vào nhau đặt lên bàn, dáng vẻ rất chuyên nghiệp. Tác phong nhanh nhẹn như thế này bảo sao Tuấn Hiên lại trở thành nhân viên số 1 trong lòng tổng giám đốc.

“Hôm trước tôi đã trao đổi với cô về chuyện này rồi đúng chứ?”

Triệu Vy Vân vừa mới đưa ly nước cam lên miệng, cô còn chưa kịp uống đã bị Tuấn Hiên ngắt ngang.

“Vâng!”

“Vậy hôm nay cô đồng ý đến đây gặp tôi là muốn đồng ý thỏa thuận giữa chúng ta đúng không?”

Triệu Vy Vân khựng người lại vài giây. Cô đặt cốc nước cam xuống bàn.

Thật ra Triệu Vy Vân đã suy nghĩ chuyện này rất lâu rồi nhưng cái gan của cô không cho phép bản thân mình làm chuyện dại dột như vậy.

Mẹ của Triệu Vy Vân từng dạy: “Đói cho sạch, rách cho thơm.”

Nếu bây giờ Triệu Vy Vân đồng ý trở thành sugar baby thì chẳng khác nào cô đang chống đối lại lời của mẹ dạy.

Mặc dù cái nghề ấy nói cho sang chẳng qua chỉ hơn công việc gái đứng đường một tí.

Không được, dù đói khổ thế nào cũng không được làm cái công việc nhục nhã ấy.

“Tôi xin lỗi! Tôi không thể đồng ý với anh được!”

Tuấn Hiên xụ mặt xuống, hắn biết là chuyện này sẽ xảy ra nhưng vẫn cố tìm kiếm một tia hy vọng đến gặp Triệu Vy Vân và khuyên nhủ cô ấy.

Nếu không vì tổng giám đốc của Tuấn Hiên có “gu lạ” thì hắn chẳng phải cực nhọc đến đây để năn nỉ một đứa sinh viên như Triệu Vy Vân làm gì cả.

Thời đại này sugar baby cứ như một phong trào đầy rẫy ở các tòa chung cư, muốn em nào cứ việc thỏa sức lựa chọn chứ làm gì đi tìm kiếm khó khăn như thế này nữa.

Nhưng tổng giám đốc của Tuấn Hiên chỉ thích những cô gái vừa khó và vừa bảo thủ như thế này.

Khó lắm Tuấn Hiên mới tìm ra bây giờ lại bị từ chối thì không biết phải trả lời với giám đốc như thế nào nữa.

Tuấn Hiên thở phào một hơi. Hắn cầm lấy tay của Triệu Vy Vân thật chặt.

“Em gái này! Anh bảo! Bây giờ thời đại kinh tế suy thoái lắm, đâu có dễ có một công việc vừa nhẹ nhàng mà lương lại cao như thế này? Đúng không? Em suy nghĩ lại đi, tuột mất cơ hội này thì không còn cơ hội thứ 2 đâu. Giám đốc của anh là một người vừa có tiền, vừa có quyền, mấy người như em gái đây giám đốc anh không thiếu…”

Triệu Vy Vân rụt tay của mình lại, cô ấp úng đối đáp:

“Nhưng…. tôi muốn ứng tuyển vào vị trí trợ lý giám đốc chứ không phải làm công việc như anh nói.”

Tuấn Hiên tự tin nhún vai nói:

“Thì đúng rồi! Trợ lý giám đốc thì cũng giống như sugar baby thôi mà! Mỗi ngày chỉ cần đi ăn, đi mua sắm sau đó trò chuyện cùng với giám đốc lâu lâu xoa bóp cho giám đốc, vậy là xong. Như vậy là quá nhàn rỗi không phải sao? Em gái em suy nghĩ lại đi. Cơ hội này không dễ có được đâu.”

Triệu Vy Vân không dễ gì bị mấy lời đường mật mà dấn thân vào con đường làm con nuôi không chân chính này. Cô đã đọc không ít các tin tức về chuyện làm sugar baby, hậu quả để lại rất kinh khung, thậm chí chuyện này nếu như nghiêm trọng còn liên quan đến pháp luật nữa.

“Tôi… tôi xin lỗi… làm mất thời gian của anh rồi! Tôi xin phép đi đây!”

Triệu Vy Vân như vừa thoát khỏi ranh giới giữa sự sống và cái chết. Cô cầm túi xách chạy thật nhanh khỏi tiệm cà phê.

Chương 2: Trở thành Bé Đường

*Reng, reng, reng*

Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên từ trong túi xách của Triệu Vy Vân. Cô dừng chân lại, vội vã cầm lấy điện thoại lên nghe.

Là cuộc gọi của Triệu Vy Vũ - em trai của Triệu Vy Vân.

“Chị nghe đây Vy Vũ!”

Âm thanh khóc lóc cất lên từ điện thoại làm cho Triệu Vy Vân sợ hãi.

“Chị hai! Bác sĩ nói cuối tuần này mẹ phải làm phẫu thuật, họ bảo gia đình mình phải đóng viện phí thì mới sắp xếp ca mổ cho mẹ. Chị hai chúng ta phải kiếm tiền ở đâu đây? Hic… hic… chị hai, em không muốn mất mẹ đâu….”

Triệu Vy Vân nghe được mấy lời từ em trai gọi đến, ruột gan bỗng nhiên nhào lộn cả lên.

Mấy ngày qua, Triệu Vy Vân đã đi vay mượn khắp nơi nhưng không có ai cho gia đình cô vay mượn thêm bất cứ đồng nào nữa cả. Những người thân ruột thịt sau khi biết gia đình Triệu Vy Vân sạt nghiệp liền trở mặt, uổng công lúc trước gia đình của Triệu Vy Vân giúp đỡ bọn họ nhiệt tình, đúng là ăn cháo đá bát mà.

Tình thế khốn khổ như thế này Triệu Vy Vân cũng không viết phải làm sao nữa.

Giọng nói từ bên trong thoại một lần nữa vang lên:

“Chị hai! Chị có nghe em nói không?”

Triệu Vy Vân chợt hốt hoảng khi nghe thấy tiếng khóc của em trai mình.

Cô lập tức trấn an:

“Vy Vũ à! Em bình tĩnh nói chị nghe. Bác sĩ bảo cần bao nhiêu tiền nữa?”

“100 triệu… bác sĩ nói phải đóng viện phí trước thứ 6 tuần này thì mới có thể tiến hành phẫu thuật cho mẹ được. Chị hai, chúng ta phải làm gì đây?”

“Chị sẽ đi kiếm tiền. Em nhớ ở bên cạnh mẹ và chăm sóc mẹ giúp chị nha. Yên tâm chị sẽ kiếm đủ tiền để chữa trị bệnh cho mẹ.”

“Chị hai! Khi nào chị về?”

Triệu Vy Vân vội cúp điện thoại. Cô không muốn để cho em trai của mình nghe thấy tiếng khóc thút thít của mình.

Dù sao Triệu Vy Vân cũng là con gái lớn trong nhà, cô phải đứng ra giải quyết mọi chuyện thay vì than vãn khóc lóc cũng chẳng có ích lợi gì cả.

Cuộc nói chuyện tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ cho Tuấn Hiên biết sự cố mà Triệu Vy Vân đang gặp phải.

Đây là một cơ hội tốt để Tuấn Hiên thu phục cô gái khó tính này.

Tuấn Hiên khẽ cười, không ngờ cũng có ngày hắn sắp được tổng giám đốc trọng thưởng và chiếu cố. Cứ cái đà này chắc chắn Tuấn Hiên sẽ được lên chức thôi.

“Sao? Cô bé, cô suy nghĩ lại thì vẫn còn kịp đó!”

Không đời nào Triệu Vy Vân chấp nhận làm một công việc đê hèn như vậy được nhưng bây giờ mẹ của Triệu Vy Vân đang lâm vào tính huống khẩn cấp nếu không có tiền chắc chắn bệnh tình của mẹ sẽ khó lòng qua khỏi.

Tuấn Hiên bắt đầu thao túng tâm lý của Triệu Vy Vân.

“Thời buổi này kinh tế khó khăn lắm! Không có nghề nào nhàn rỗi như nghề này đâu. Nếu tôi mà là con gái tôi cũng làm nghề này cho khoẻ, cứ vài ba hôm lại được dẫn đi mua sắm, đi ăn ở nhà hàng 5 - 6 sao, lâu lâu lại được bo vài chục triệu tiêu xài… Đúng là quá nhàn!”

Tìm một công việc ổn định ở thành phố này rất khó. Điều đó lại càng khó khăn hơn khi Triệu Vy Vân chỉ mới một sinh viên năm 2, kiến thức chuyên ngành chưa vững, học lực không đủ để, bằng cấp lại không có rất khó để có thể làm việc cho một công ty nào đó.

Chỉ còn cách làm việc bán thời gian, nhưng công việc ấy làm cũng chẳng thể kiếm đủ tiền kịp thời để chạy chữa cho mẹ. Mỗi tháng làm nhiều cũng chỉ được vài ba triệu đồng ít ỏi, huống gì, Triệu Vy Vân bây giờ còn phải thay bố gánh vác tất cả mọi chuyện trong gia đình. Mỗi bữa ăn hằng ngày còn phải cật lực tìm kiếm, vay mượn thì số tiền 100 triệu kia hoàn toàn vượt quá sức lực của cô.

Nhớ ngày nào, Triệu Vy Vân là một đại tiểu thư, sống trong giàu sang phú quý, không cần lo nghĩ về tiền bạc, muốn thứ gì đều được bố mua cho mà không cần phải nhìn giá.

Bây giờ, gia đình cô rơi vào túng quẫn, người thân quay mặt bỏ đi không thương tiếc, đến căn nhà trú mưa, che nắng cũng bị bên ngân hàng tịch thu.

Triệu Vy Vân nuốt nước mắt vào trong. Có lẽ cô không còn sự lựa chọn nào khác nữa. Cô không thể chỉ vì sự ích kỷ của bản thân mà đánh mất người mẹ duy nhất của mình, càng không thể để bố thất vọng về mình.

“Con gái xin lỗi vì đã không nghe lời mẹ dặn. Xin lỗi Vy Vũ.” Triệu Vy Vân lí nhí nói như muỗi kêu.

Triệu Vy Vân xoay người đối diện với Tuấn Hiên. Cô muốn hắn phải chấp nhận điều kiện của mình trước.

“Tôi muốn có đủ 100 triệu, anh có thể chấp nhận lời đề nghị này không?”

Tưởng gì chứ 100 triệu thì chuyện này dễ như ăn ớt. Tuấn Hiên không ngần ngại đồng ý ngay.

“Được! Nhưng cô phải ký hợp đồng làm sugar baby trong vòng 3 năm nếu như cô không làm đúng như hợp đồng thì cô phải bồi thường hợp đồng với trị giá 10 tỷ.”

10 tỷ ư? Như vậy chẳng khác nào ép người khác vào đường cùng ư?

Gân cổ của Triệu Vy Vân nổi lên:

“Cái gì? 10 tỷ? Các anh tính gi** người cướp của à?”

“Nếu không làm như vậy thì lỡ như cô chạy trốn mất thì tôi biết lấy 100 triệu ở đâu để trả cho giám đốc đây? Có qua thì phải có lại thôi! Cô cứ suy nghĩ thật kỹ đi, tất cả mọi quyết định đều từ cô.”

Triệu Vy Vân biết một khi mình đã dính vào phi vụ này thì bản thân của cô thiệt nhiều hơn là được lợi, nhưng cô thật sự rất cần số tiền kia.

“Được! Tôi đồng ý!”

Chương 3: Sau khi ký hợp đồng tôi có 100 triệu

“Tốt! Vậy chúng ta ký hợp đồng thôi!”

Tuấn Hiên lấy từ trong túi tab hai bản hợp đồng. Hắn chuyển hai bản hợp đồng sang phía Triệu Vy Vân.

“Cô cứ đọc kỹ hợp đồng rồi hẵng ký. Có điều kiện nào khó hiểu thì cứ hỏi tôi. Tôi sẽ giải đáp.”

Triệu Vy Vân đặt hai bản hợp đồng song song với nhau. Cô đọc thật kỹ các điều khoản trong hợp đồng để tránh dính bẫy bọn người cậy quyền thế kia.

Đọc từ trên xuống dưới một lượt. Đến những điều kiện càng gần cuối càng nhiều ẩn khúc nảy sinh hơn.

“Bên A có quyền yêu cầu bên B đến gặp mình bất cứ lúc nào? Nhỡ đâu tôi đang bận việc riêng cũng phải chạy đến gặp ông ta à?”

Tuấn Hiên ngồi với một tư thế cực kỳ thoải mái, chân nọ gác lên chân kia, hắn đáp:

“Ưm…. điều kiện này không hẳn như vậy. Chỉ cần mỗi lúc sếp chúng tôi muốn gặp nếu cô không có việc gì bận thì phải đến chỗ anh ấy. Điều khoản này để đảm bảo rằng cô không viện cớ để trốn tránh gặp mặt thôi.”

Triệu Vy Vân cắn môi đọc tiếp. Cô tập trung đọc thật kỹ từng câu từng chữ.

Nhưng cái gì đang diễn ra thế này?

“Bên A có quyền yêu cầu bên B thực hiện tất cả các yêu cầu của mình ư? Như thế này chẳng phải bắt tôi làm tất cả các yêu cầu của ông ta hay sao? Nhỡ đâu ông ta bắt tôi làm chuyện phi pháp thì….”

Tuấn Hiên nhau mày. Hắn *suỵt* một tiếng dài.

“No no no…. Cô gái, cô yên tâm đi, sếp của tôi không phải là người xấu xa như cô nghĩ đâu. Anh ấy vừa đẹp trai, vừa giỏi giang lại là một người thông minh tinh nhuệ nên chắc chắn sẽ không gây thiệt thòi cho cô đâu. Nếu tôi mà là con gái tôi cũng sẽ yêu anh ấy mất thôi. Yên tâm đi!” Tuấn Hiên bày tỏ cảm xúc hơi thái quá. Hắn còn cảm thấy khá tự tin với những gì mình vừa nói ra.

Mặc kệ người đàn ông kia có đối xử với Triệu Vy Vân như thế nào đi chăng nữa thì cô vẫn phải chấp nhận ký vào hợp đồng này để có tiền chạy chữa cho mẹ.

Triệu Vy Vân cầm chặt bút trong tay. Cô chấm vào vị trí mà mình cần phải ký tên vào. Nhìn sang bên cạnh đã có chữ ký của người đàn ông kia.

Triệu Vy Vân liếc mắt nhìn xem tên của người đàn ông đó là gì.

Vũ Thần? Người đàn ông ấy tên là Vũ Thần sao? Cái tên này sao nghe quen quá! Hình như Triệu Vy Vân đã từng nghe thấy ở đâu rồi thì phải.

Tuấn Hiên nhìn thấy Triệu Vy Vân còn hơi lưỡng lự, hắn sợ cô sẽ đổi ý nên nói tiếp:

“Tôi thấy cô tuổi còn trẻ lại đang là sinh viên nên thiếu thốn kinh tế là chuyện bình thường. Chỉ cần ký vào hợp đồng này thì mọi vấn đề coi như sẽ nhẹ nhàng hơn, cuộc sống sau này sẽ không cần phải lo nghĩ gì nữa.

Điều quan trọng là cô sẽ có tiền để chữa bệnh cho người thân đúng không? Có lẽ giờ này mẹ của cô đang cần tiền để có thể tiếp tục sống đó.”

Nghe đến hai chữ “người thân” trái tim của Triệu Vy Vân bỗng nhiên đau thắt lại. Cô bặm chặt môi, cố nén nước mắt không được rơi ra ngoài rồi lặng lẽ ký vào hợp đồng làm sugar baby.

Hai mắt của Tuấn Hiên sáng rỡ lên khi nhìn thấy chữ ký của Triệu Vy Vân in lên mặt giấy. Giấy trắng mực đen đã rõ ràng, bây giờ Tuấn Hiên phải nhanh chóng về công ty nhận thưởng thôi.

Triệu Vy Vân giật lấy tờ hợp đồng từ tay Tuấn Hiên. Cô vẫn chưa nhận được tiền nên sẽ không cho Tuấn Hiên dễ dàng toại nguyện.

Chỉ khi nào có trong tay 100 triệu thì hợp đồng này tự khắc sẽ trả lại cho Tuấn Hiên. Triệu Vy Vân chìa tay về phía Tuấn Hiên, cô mạnh dạng nói:

“100 triệu? Anh phải đưa tôi 100 triệu thì tôi mới đưa hợp đồng cho anh, còn không, tôi sẽ xé….”

Tuấn Hiên hốt hoảng khi nhìn thấy Triệu Vy Vân đang chuẩn bị sẵn trạng thái. Hắn vội lấy điện thoại từ trong túi áo vest ra, nhanh chóng nhấp vào app ngân hàng.

“Số tài khoản?”

“102xxxxxxx.”

*Ting* Chưa đầy một phút số tiền đã được chuyển qua tài khoản ngân hàng của Triệu Vy Vân.

Triệu Vy Vân còn cẩn thận kiểm tra kỹ càng từng con số 0 cho chắc chắn.

Cô nheo hai mắt lại, miệng lẩm bẩm đếm:

“1…. 2… 3… 4… 5… 6… 7… 8…”

Triệu Vy Vân ngước mắt nhìn Tuấn Hiên, cô không nghĩ chỉ mới vừa ký vào hợp đồng mà trong tài khoản của mình đã có 100 triệu. Chuyện này cứ như một giấc mơ vậy.

Thì ra trên đời này cũng có một cách kiếm tiền dễ đến vậy ư?

Tuấn Hiên không do dự giật lấy bản hợp đồng từ tay của Triệu Vy Vân. Hắn gói ghém rất cẩn thật còn trịnh trọng đặt vào bên trong một chiếc hộp.

“Bây giờ tôi có việc phải đi rồi! Cô về nhà đi, tối nay sẽ có xe đến đưa đón cô đi gặp giám đốc. À! Cô nhớ ăn mặc lộng lẫy một chút, giám đốc của tôi thích những cô gái biết nghe lời. Chỉ cần cô ngoan ngoãn thì sẽ lấy lòng giám đốc thôi.”

Nói xong hết câu, Tuấn Hiên lặng lẽ rời khỏi tiệm cà phê. Triệu Vy Vân nhìn theo bóng lưng của Tuấn Hiên mà không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo với cuộc đời đầy rẫy sóng gió của mình.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play