[CỰC HÀNG] TÔI THÍCH CẬU...
Chapter 1
Đây là tác phầm đầu tay của tớ nên mong mọi người ủng hộ🌹
Trương Cực
Trương Cực: 23 tuổi là 1 người trong giới xã hội đen, anh là 1 Alpha trội
Tả Hàng
Tả Hàng: 18 tuổi là 1 Omega mới phân hóa
Tả An
Tả An: 3 tuổi vô cùng dễ thương và hòa đồng rất yêu quý anh trai mình và những người xung quanh
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận: 18 tuổi là bạn thân của Tả Hàng, anh và cậu thân nhau từ khi còn nhỏ nên anh luôn là người giúp đỡ Tả Hàng
Tả Hàng được sinh ra trong 1 gia đình sống ở 1 khu ổ chuột. Mẹ anh là 1 omega cấp thấp, khi đó bị ba Tả Hàng ***** *** nên cậu mới được sinh ra
Trong thời gian mang thai cậu. Mẹ cậu luôn bị ba cậu đánh đập và hành hạ nhiều lần mẹ cậu suýt thì sảy thai nhưng may sao mẹ cậu vẫn cố gắng trụ được
Vì bị bạo hành trong thời gian dài và không được ăn đầy đủ chất trong thời kì mang thai nên khi sinh cậu ra thì thiếu tháng
Khi sinh cậu ra mới được gần 1 tuổi thì mẹ cậu mất do bị ba anh ngày ngày đánh đập và do khi mới sinh cậu không có gì bồi bổ
Nói về ba cậu ông ta là 1 người nghiện cờ bạc, rượu bia và gái gú. Không chịu làm ăn mà suốt ngày vay mượn xã hội đen để đánh bạc, vay nhiều đến mức trong nhà không còn 1 thứ gì giá trị cả
Trong thời gian ở cùng ông ta, ông bắt cậu phải ra ngoài kiếm tiền mua rượu cho ông, ông đánh đập chửi rủa khi cậu không có tiền cho ông mua rượu. Nhiều lần ông còn định bán cậu cho lũ xã hội đen để trả nợ, những lần đó cậu đã phải cầu xin hứa kiếm nhiều tiền hơn cho ông thì cậu mới thoát được
Chapter 2
Khi cậu lên 15 ông ta dắt về 1 người phụ nữ
Ba Tả Hàng
Thằng ranh kia đâu ra đây tao bảo!
Tả Hàng
Dạ con ra ngay /chạy vội ra/
Cậu đi ra thì thấy 1 người phụ nữ cũng chạc tuổi mẹ cậu, hết nhìn ông ta rồi cậu lại nhìn người phụ nữ kia và để ý đến cái bụng đang nhô lên của ả
Trong thời gian đó cậu vừa đi làm phục vụ bên ngoài, vừa dọn dẹp nhà cửa còn phải cung phụng bà ta như 1 bà hoàng
Tuy vậy bà ta vân luôn mắng chửi, sai cậu đủ điều
Mẹ kế
Thằng kia mau mang nước ngâm chân đến đây cho tao /quát lớn/
Mẹ kế
Nhìn cái loại như mày phân hóa xong cũng chỉ có thể bán thân như con mẹ mày thôi
Cậu tức lắm chỉ muốn ngay lúc này đánh cho bà ta 1 trận vì đã xúc phạm đến mẹ cậu nhưng cậu lại sợ bố mình sẽ đem cậu ra đánh đập và thậm chí là bán mình đi
Những lúc như thế này cậu chỉ ngồi trước di ảnh của mẹ mà bật khóc
Tả Hàng
Mẹ à! Con không muốn ở cái nhà này nữa, mà con lại quá nhỏ không biết nên đi đâu
Tả Hàng
Con muốn đi theo mẹ /vừa nói cậu vừa lấy tay lau những giọt nước mắt/
Nhưng cậu đâu biết trong thời gian đó vì nợ nần quá nhiều nên bố cậu đã bán cậu cho anh để trả nợ
Trương Cực
Thằng già kia mày định bao giờ trả tiền cho tao đây?
Ba Tả Hàng
Ngài tha cho tôi cho tôi thêm 1 chút thời gian nữa được không ạ /quỳ trước mặt anh/
Trương Cực
Tao đéo nói nhiều nếu trong hôm nay mày không có tiền trả tao thì chuẩn bị mất tứ chi đi
Ba Tả Hàng
Trong hôm nay thì không được ạ vì số tiền quá nhiều
Ba Tả Hàng
Ngài rộng lượng tha cho tôi nốt lần này đi /run lên vì sợ/
Trương Cực
Tha? Đây là lần thứ bao nhiêu tôi tha cho ông rồi?
Ba Tả Hàng
À vậy tôi bán con trai tôi cho cậu nhé /lấy ảnh của cậu đưa cho anh/
Trương Cực
Haaa thằng bé oắt con này thì làm được gì chứ /cười khẩy/
Ba Tả Hàng
Ngài muốn làm gì nó cũng được làm ơn tha cho tôi /🙏/
Trương Cực
*Thằng bé này trông cũng được đấy đợi nó đủ tuổi bán nó cho quán bar cũng được*
Trương Cực
Được thôi đợi khi nào nó đủ 18 tôi sẽ đến đón nó /vừa nói vừa cầm con dao bén dí vào mặt ông ta/
Trương Cực
Đây là 1000000 tệ coi như là tiền bán con ông cho tôi /nói rồi đưa thẻ ra trước mặt ông ta/
Ba Tả Hàng
Đa tạ ngài tôi xin phép ra về /cầm tiền rồi vội đi/
Ông ta không nói gì cho cậu biết mà chỉ cầm tiền và nói rằng đây là tiền ông ta kiếm được
Sau một khoảng thời gian người phụ nữ kia sinh ra 1 cậu bé kháu khỉnh nhưng chẳng được bao lâu bà ta bỏ thằng bé lại cho cậu và trốn đi cùng 1 người đàn ông khác
Chapter 3
Thời gian đó cậu không có thời gian để ngủ, ban ngày thì cậu đi làm thêm chăm lo việc nhà, tối về lại trông Tả An
Thời gian cứ thế trôi đi may sao Tả An lại là 1 cậu bé rất nghe lời anh trai mình cậu rất ngoan khi anh cậu đi làm và bỏ cậu ở lại 1 mình
Trong 3 năm đó 1 tuần bọn chủ nợ lại đến 1 lần anh em cậu phải trốn đi để tránh bị đánh
Rồi chuyện gì tới cũng phải tới năm cậu tròn 18 thì anh bắt đầu tìm cậu để bắt về
Cậu khi đó vẫn chưa biết bản thân đang sắp rơi vào tay 1 người đáng sợ là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời anh
Lúc này cậu cùng Tả An đến bệnh viện vì nghĩ bản thân mình đã phân hóa rồi
Tả Hàng
Bác sĩ dạo gần đây tôi có cảm giác người mình đang thay đổi không biết tôi phân hóa thành gì ạ? /nắm tay Tả An hỏi bác sĩ/
Tả Hàng
*Mong rằng mình không phải omega mình là beta cũng được*
Bác sĩ: Theo kết quả xét nghiệm thì cậu phân hóa thành omega...
Tả Hàng
Th...thật sao? /cậu chết lặng đi/
Cầm tờ xét nghiệm cậu cảm thấy tuyệt vọng không còn suy nghĩ được gì
Ngay lúc đó người của anh đến
Thấy vậy không nghĩ được gì cậu bế Tả An lên mà chạy. Chạy đến 1 chiếc xe taxi liền bảo người đó đi thật nhanh
Tả Hàng
Anh làm ơn đưa tôi đến bờ biển với /giọng cậu tuyệt vọng và mệt mỏi/
Nhìn lại tờ giấy xét nghiệm rồi nghĩ lại còn khoản nợ vô cùng lớn cậu vô cùng tuyệt vọng. Thời khắc này cậu chỉ biết khóc và khóc...
Tả An
Sao anh lại khóc /nhìn cậu/
Tả Hàng
Anh không sao bụi bay vào mắt thôi /cười nhẹ/
Bỗng có suy nghĩ chợt lóe lên vì quá tuyệt vọng nên cậu nghĩ mình lên chết đi, khi chết đi thì không còn thấy đau đớn nữa
Tả Hàng
Chúng ta cùng nhau đi xuống dưới biển nhé. Anh xin lỗi anh không phải là 1 người anh tốt không lo được cho em /vừa bế Tả An vừa nói/
Tả An
Dạ anh đi đâu em cũng sẽ theo anh hết, anh đừng bỏ em lại 1 mình nhé /bấu chặt áo anh áp đầu vào ngực anh/
Cậu từ từ bước xuống biển làn nước lạnh lẽo siết mạnh như muốn nuốt lấy cậu và Tả An. Tuy Tả An nói là vậy nhưng thấy bản thân mình đang chìm dần xuống Tả An cũng cảm thấy sợ hãi và khóc lớn
Cậu thấy Tả An khóc liền cảm thấy không nỡ
Tả Hàng
*Thằng bé đâu có làm gì sai đâu mà đã phải chịu cảnh như thế này?*
Tả Hàng
*Cái sai của thằng bé là chọn sinh ra trong 1 nơi không bao giờ có 2 từ HẠNH PHÚC*
Tả Hàng
*Nhưng nếu để thằng bé lại thì ai sẽ chăm sóc cho nó? Thằng bé còn quá nhỏ để tự mình nuôi bản thân*
Nghĩ như vậy nhưng cậu vẫn bước đi 1 cách chậm rãi
Đang trong dòng suy nghĩ mông lung và cậu nhìn xuống thằng bé. Nó vẫn cứ khóc 1 phần vì sợ hãi 1 phần vì sợ anh nó sẽ bỏ nó đi. 1 lần nữa cậu rơi những giọt nước mắt vừa lo cho thằng bé vừa tự trách bản thân, đang lúc định tiến về phía trước thì bỗng sau lưng cậu 1 bàn tay kéo cậu lại
Download MangaToon APP on App Store and Google Play