Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Ngã Rẽ Tình Yêu

Chương 1: Ra đời

Tiếng khóc của trẻ sơ sinh vừa chào đời vang vọng khắp biệt phủ rộng lớn xa hoa. Phá tan đi bầu không khí yên ắng ngột ngạt thường ngày.

Đám người hầu nháo nhào chạy đi chạy lại mỗi người một việc bận tối mặt, một chút cũng không dám lơ là. Vấp ngã cũng phải đứng dậy, bị thương cũng phải bước tiếp, người ra người vào phòng sinh mỗi lúc một nhiều, tiếng gọi nhau nơi đây nơi đó rộn rã như lễ hội.

Ngoài cổng lớn dần mở ra, tiếng lộp cộp lộp cộp đều đặn có phần gấp gáp vang lên liên tục. Một binh đoàn cưỡi chiến mã mặc giáp sắt thẳng hàng thẳng lối, đầu hàng là một người đàn ông cao to, lực lưỡng, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, có chút lạnh lùng, mái tóc bạch kim hơi dài cùng đôi mắt đỏ máu kiên định, mặc trên người bộ giáp vàng đã nhiều tàn tích do chiến tranh, cưỡi con hắc mã hiên ngang, khí chất ngời ngời tiến vào sân. Đó chính là đại công tước Ambershan William, đang trên đường tuần tra nhận được tin phu nhân đang nguy hiểm liền lập tức dẫn đội quân thật nhanh trở về.

Không kịp thay đồ, đại công tước vội chạy đến phòng sinh. Đứng trước cửa tâm trạng ngài bối rối, hồi hộp không thở nổi. Đôi tay run rẩy, tiếng tim đập thình thịch như muốn nhảy bổ ra ngoài, mồ hôi đầm đìa cùng nét mặt tươi cười pha chút lo lắng đẩy cửa bước vào phòng. Khi này đám hầu nữ hiểu ý liền lần lượt đi ra dành không gian riêng cho hai vợ chồng công tước.

Đôi mắt sắc lẹm bỗng trở lên sáng bừng, long lanh như những ngọn lửa lớn tỏa sáng giữa đêm đen u ám, dường như còn đọng một hàng nước nơi khóe mắt. Ambershan William chậm dãi tiến đến trước chiếc giường, người vợ yêu quý của ngài, phu nhân công tước Soralia Robersam xinh đẹp, đôi mắt có chút mệt mỏi đang ẫm trên tay là cô con gái mới lọt lòng của hai người.

Ambershan quỳ xuống bên cạnh giường, ánh mắt âu yếm nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Soralia ân cần hỏi han

" Ta thật sự rất lo lắng, nếu em có mệnh hệ gì ta cả đời sẽ sống trong sự đau khổ và dằn vặt "

Soralia mỉm cười hiền hậu nhắm mắt đầu kề bên đầu thủ thỉ

" Nói gì vậy chứ, không phải em đang rất khỏe mạnh đây sao? ".

Ambershan nhíu mày, khuôn mặt lo lắng như sắp khóc khiến Soralia vừa ấm lòng lại vừa bất lực trước cậu bé to xác này. Hai người cách nhau tận 12 tuổi nhưng tình cảm họ dành cho nhau rất mãnh liệt không gì có thể khiến họ tách rời.

Soralia khe khẽ

" Chàng hãy đặt tên cho con của chúng ta ".

Nghĩ một hồi Ambershan chạm nhẹ vào bàn tay nhỏ bé non nớt của cô gái nhỏ.

" Từ giờ tên của con sẽ là Ellie, Ellie William ".

Khuôn mặt, giọng điều liền trở lên nghiêm túc nói túc.

" Thề với trời, đất, tổ tiên và thần linh, chúng ta sẽ bảo vệ con bằng cả tính mạng, dưới sự bảo vệ của gia tộc William con sẽ không cần phải cúi đầu trước bất kì ai kể cả là hoàng đế! "

Lời thề đã định, trời đất chứng giám, vừa kiên định lại mạnh mẽ hơn cả núi biển, chứa chan sự yêu thương và bao bọc không dễ dàng bị phá vỡ.

Từ đó vị công nương Ellie là sự ra đời thiêng liêng nhất! Là sự kết tinh hoàn hảo giữa người anh hùng chiến tranh vĩ đại kiêm cánh tay đắc lực của hoàng đế, công tước Ambershan William và thánh nữ đại diện cho ánh sáng, tiếng nói của thần điện, sự cứu rối của nhân loại, bạn thân nhất của đại công chúa, phu nhân Soralia Robersam.

Bánh xe vận mệnh của cô bắt đầu xoay chuyển, mở đầu cho một cuộc đời không tưởng.

Chương 2: Lớn Lên

Sau sự kiện sinh linh nhỏ bé được trào đời, đến với thế gian đầy những gian dối và hỗn loạn đã được vài tuần rồi. Ellie William còn quá nhỏ đã phải sống riêng, vì để không ảnh hưởng đến quá trình hồi phục sau sinh một cách tốt nhất của phu nhân.

Cô nằm trong một chiếc nôi gỗ có chân được trang trí như mặt trăng khuyết, hàng rào cao, đường nét hoa văn tinh xảo đẹp mắt, bên trên treo vòng quay lấp lánh phát ra những âm thanh vui nhộn, bên dưới được kê chiếc nệm êm ái, mịn màng cho cô nằm rất thoải mái.

Chiếc nôi ấy được đặt trong căn phòng thạch anh rộng lớn, xa hoa, có đèn trùm sáng như hàng nghìn viên kim cương to tổ trảng, kệ tủ xung quanh đâu cũng có bình hoa với các loài hoa khác nhau, mùi hương dịu dành thuận tiện cho một giấc ngủ ngon.

Ngoài ra cha cô còn sắp xếp những hai người hầu chính trong phòng vài người hầu phụ và bốn cận vệ thay phiên nhau túc trực ngoài cửa 24/24. Thật là tiêu xài hoang phí, đúng chất người có tiền!

Mặc dù phải ngủ không có mẹ nhưng mỗi tối sau khi công tước xong việc đều sẽ chạy đến phòng cô đều đặn kể truyện ru ngủ, mãi cho đến khi cô nhắm mắt, hơi thở đều đặn đi vào giấc ngủ sâu Ambershan mới luyến tiếc lững thững đi ra.

Dù việc có bận bịu như thế nào Ambershan cũng sẽ cố gắng hoàn thành thật nhanh khiến cấp dưới áp lực nhân lên bội lần!

Cũng có những ngày người hầu sẽ bồng cô tới phòng của Soralia. Được mẹ âu yếm trong lòng bàn tay ấm áp, hơi thở nhẹ nhàng phả vào mặt, mùi hương thơm tho quen thuộc bao trùm lấy Ellie, những nụ hôn chứa đựng yêu thương, tất cả đều khiến cô cảm bình yên và an toàn.

Cứ như vậy, trong sự bao bọc của cha mẹ, ân cần của người hầu, cô sống và lớn lên một cách hạnh phúc và khỏe mạnh nhất.

Ngày tháng dần qua, thoáng chốc từ một cô bé mắt nhắm mắt mở suốt những đêm khóc oe oe, giờ đây Ellie đã được 5 tuổi rồi. Càng lớn cô càng đáng yêu trông thấy, thừa hưởng những nét đẹp quyến rũ của mẹ có phần đáng yêu trời sinh, lại thêm cái tính cách trầm lặng của cha khiến ai ai gặp cũng đều u mê, nhìn đến quên trời quên đất. Thậm chí Soralia còn thở dài phụng phịu than vãn với chồng

" Sao Ellie bé nhỏ của chúng ta lại giống chàng ở điểm này cơ chứ, trầm quá đi! "

Ambershan phì cười bất lực, gõ một cái âu yếm vào trán cô vợ

" Ta thấy như vậy rất ngầu mà "

Soralia nghe xong chỉ hừm một cái, mấy cô hầu nữ đi đằng sau nghe mà cũng cười thầm. Dù rằng ban đầu chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị, hai người cách nhau tận 12 tuổi, ai nhìn cũng phải thương cho cô gái mới chỉ 15 tuổi đã bị gả đi. Ấy thế mà đã gần chục năm qua tình cảm của họ không hề hạ nhiệt còn ngày càng nồng cháy, nhìn mà ngưỡng mộ.

Vì Soralia đã hồi phục nên bà rất thích mở tiệc trà cùng trò chuyện và lắng nghe các tiểu thư và phu nhân quý tộc khác, điều bà thích nhất vẫn là được khoe khang cô con gái đáng yêu của mình. Nhưng biết sao đây, Ellie chính là viên kim cương của gia tộc, niềm tự hào nhất của hai người họ cơ mà.

Điều đó lại khiến Ellie rất bất lực khi lâu lâu lại phải thử váy vóc. Mỗi lần đều thử đều không dưới trăm cái, khổ nỗi cô mặc cái nào cũng thấy đẹp, cũng toát lên ánh hào quang trói mắt ai nhìn thấy cũng phải thét lên

" Công nương của chúng tôi, người đáng yêu quá đi! "

Ellie chỉ biết thở dài ngao ngán, trong lòng cô chỉ thích học chữ, không thì cũng sẽ cùng mẹ đi dạo trong hoa viên, cùng cha tới khu huấn luyện xem binh lính tập luyện rất kịch tính, hay là ngắm nhìn những chú ngựa đua nhau chạy tung tăng thật vui mắt.

Dù là đi đến đâu, với ai, làm gì thì cô vẫn luôn được mọi người cung kính chào đón và chạy tới ngắm nghía, cưng nựng, chiều chuộng, chăm sóc từ A đến Z, mới đi một lúc là bánh kẹo cứ gọi là chất thành núi. Thật sự không có đứa trẻ nào được như cô cả.

Chương 3: Hoàng Cung

Một ngày mới của Ellie bắt đầu bằng việc thức dậy và ngồi trầm tư trên giường hưởng thụ những ánh nắng sớm ấm áp chiếu qua cửa sổ.

Sau đó cô sẽ tự mình vệ sinh cá nhân và được người hầu trải chuốt mái tóc bạch kim dài ngang vai mượt mà, óng ánh tựa như dải cực quang trên bầu trời đêm.

Mặc trang phục chỉnh tề xong cô sẽ xuống phòng ăn và dùng bữa với cha mẹ, cùng họ trò chuyện vui vẻ.

Đây cũng là khoảnh khắc mà cô thích nhất trong ngày. Khi bữa họp mặt gia đình đầu tiên trong ngày kết thúc, ai làm việc của người nấy.

Công tước Ambershan thì đến khu huấn luyện và bàn chuyện kinh doanh. Soralia thì khảo sát cuộc sống của người dân, kiểm soát chuyện tiền bạc và lương thực.

Chỉ còn mình Ellie chán trường đi lại trong hoa viên ngắm nhìn những bông hoa đang nở rộ thi nhau khoe sắc, hương thơm tỏa ra bao trùm lấy cô. Đi dạo chán rồi cô sẽ quay về thư phòng vừa ăn điểm tâm vừa tập đọc sách và viết chữ.

Thường này cô sẽ đi cùng cha hoặc mẹ để quan sát họ làm việc. Nhưng hôm nay họ có vẻ rất bận, Ellie hiểu chuyện không muốn làm phiền nên chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi cho đến bữa tối, thời gian họp mặt gia đình trên bàn ăn đầy ấm áp thứ hai trong ngày.

Cô hầu gái riêng của Ellie thấy chủ nhân của mình buồn chán như vậy cũng rất xót xa, ngay lập tức bầy ra rất nhiều trò chơi, kể cho cô nghe rất nhiều câu chuyện, còn chỉ cô cách cắm hoa và mang đến rất nhiều đồ ngọt. Nhờ sự nỗ lực của cô hầu gái mà tâm trạng Ellie được cải thiện trông thấy, tươi tắn đầy sức sống trở lại cũng khiến hầu gái vui lây.

Một ngày của cô cứ thế lại trôi qua, ngày qua ngày như một vòng lặp khiến cô khao khát muốn một lần được bước qua khỏi cánh cổng to lớn kia, ngắm nhìn và tận hưởng không khí bên ngoài, muốn cùng mẹ đi thăm hỏi người dân trong thành, muốn đi đến những khu chợ, cửa hàng đắm mình trong cái rộn rã tấp nập của dòng người qua lại. Cứ thế cô ôm vẻ mặt buồn bã mãi mới chịu đi ngủ.

Sáng hôm sau, tưởng chừng sẽ lại như hôm qua, cô lười biếng nằm trên giường mãi mới chịu dậy. dường như ông trời nghe được tiếng lòng của Ellie, trong bữa ăn sáng cha cô nói có việc phải vào cung một chuyến. Nghe cha sẽ ra ngoài mắt cô liền bừng sáng, nhỏ tiếng muốn được đi cùng cha. Nhưng phu nhân Soralia liền từ chối.

“ Không được! Còn quá sớm để con đến đó ”

Công tước liền gật đồng lia lịa tán thành ý kiến của vợ, tôi chỉ muốn thốt lên đúng là đồng vợ đồng chồng giường bê tông cũng sập mà!

Thấy vậy thì cô phải dùng tới chiêu này thôi!

Cô buông chiếc thìa đang cầm trên tay, nhảy khỏi ghế ngồi đến bên cạnh Soralia, dùng bàn tay nhỏ bé bám vào tay áo nhẹ giật mấy cái, đôi mắt đỏ thẫm to tròn long lanh viên bảo thạch, thêm giọng nói dễ thương, nhìn rất động lòng người.

Chiêu này ngay lập tức có hiệu quả, phu nhân đồng ý trong bất lực, cô vui sướng cười tươi như hoa. Soralia vừa thở dài vừa nhìn Ellie với ánh mắt đầy trìu mến, yêu thương.

" Xem con kìa, vui đến vậy sao? "

Cô vừa nhảy chân sáo về chỗ ngồi vừa cười toe toét, cảm thấy bữa ăn hôm nay ngon hơn mọi ngày một cách thần kỳ.

" Vâng ạ! Vì đây là lần đầu con ra ngoài mà ạ "

" Vậy nhớ đi đường cẩn thận và tận hưởng hết mình nhé Ellie yêu dấu của mẹ "

Phu nhân Soralia vừa nhẹ nhàng dùng khăn lau đi dầu mỡ bên mép của Ellie vừa quan tâm nhắc nhở.

Ăn xong hai cha con liền nhanh chóng sắp xếp, Ellie được thay một bộ váy màu xanh ngọc bích vừa tao nhã lại vừa trang trọng rồi lên xe ngựa tiến thẳng đến hoàng cung, trong lòng Ellie hớn hở tràn ngập mong chờ không thể ngồi yên!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play