[Kỳ Hâm] Nhóc Cưng Của Mã Tổng
Lời gửi gắm của tg, giới thiệu nhân vật
t/g
chào mừng mọi người đến với bộ truyện "[Kỳ Hâm] Nhóc Cưng Của Mã Tổng" ạ!
t/g
đây là bộ fic đầu tay của tui đấy:3333
t/g
ờmm... thì là do tui cx muốn viết lâu r mà nay mới dám, sợ rằng sẽ không được hay. Những cốt truyện do tui nghĩ ra đều là những kinh nghiệm đọc fic của ngkhac thôi nên nếu có sai sót hoặc điểm nào không cải thiện tốt thì mong mọi người có thể đóng góp ý kiến bằng cách comment cho tui biết với nhaa
t/g
những ý kiến của mọi người tui sẽ xem xét, sàn lọc và tiếp thu để nâng cao chất lượng cho truyện đọc thêm hay hơn nữa.
t/g
vì vậy mọi người cứ thoải mái nêu ý kiến của mình để tui còn theo hướng mà phát triển nghaaa
t/g
XIN CHÂN THÀNH CÁM ƠN MỌI NGƯỜI RẤT NHIỀU!!💕💕
*suy nghĩ*
(hành động)
//biểu cảm//
Mã Gia Kỳ(anh)
Tên: Mã Gia Kỳ
Chủ tịch tập đoàn QX
Tuổi: 24
Tính cách: Ngoài lạnh trong ấm; đôi khi thất thường, lạnh nhạt khó chịu
Thích: Vẫn chưa rõ
Ghét: Nịnh nọt, phản bội, ai đụng đến người mà anh nhắm đến, cái miệng tía lia của Lưu Diệu Văn
Bạn Thân: Lưu Diệu Văn, Nghiêm Hạo Tường, Trương Chân Nguyên
Đinh Trình Hâm(cậu)
Tên: Đinh Trình Hâm
Con cả Đinh gia nhưng lại bị gia đình ghét bỏ
Tuổi: 17
Tính cách: Nhút nhát, rất hiểu chuyện.
Thích: Vẫn chưa rõ
Ghét: Ai nói xấu mẹ cậu
Bạn Thân: Tống Á Hiên, Hạ Tuấn Lâm
Lưu Diệu Văn(🐺)
Tên: Lưu Diệu Văn
Chủ Tịch tập đoàn WX
Tuổi: 24
Tích cách: Nhây, nói nhiều nhưng đôi lúc sẽ nghiêm túc khi cần thiết
Thích: nhoi nhoi chọc giận anh
Ghét: Ai đụng đến người mình thích, trà xanh dẹo, thảo mai
Bạn thân: Mã Gia Kỳ, Nghiêm Hạo Tường, Trương Chân Nguyên
Tống Á Hiên(🐳)
Tên: Tống Á Hiên
Con cưng Tống gia nhưng sống một mình do ba mẹ hay đi công tác
Tuổi: 17
Tính cách: Chững chạc, nhưng ai đụng đến bạn mình thì đanh đá và giang lake ngang
Thích:???
Ghét: Ai ăn hiếp bạn mình
Bạn thân: Đinh Trình Hâm, Hạ Tuấn Lâm
Nghiêm Hạo Tường(🐻)
Tên: Nghiêm Hạo Tường
Chủ Tịch tập đoàn XL
Tuổi: 24
Tính cách: Lạnh lùng, đào hoa, khi gần người yêu lại nhẹ nhành bất thường
Thích: Hạ Tuấn Lâm (người yêu)
Ghét: Dẹo, trà xanh
Bạn thân: Mã Gia Kỳ, Lưu Diệu Văn, Trương Chân Nguyên
Hạ Tuấn Lâm(🐰)
Tên: Hạ Tuấn Lâm
Con một của Hạ gia được nuông chiều vô điều kiện, em họ của Trương
Tuổi: 17
Tính cách: Hoạt bát năng động, dễ thương, đanh đá
Thích: Nghiêm Hạo Tường
Ghét: ???
Bạn thân: Tống Á Hiên, Đinh Trình Hâm
Trương Chân Nguyên(🐿)
Tên: Trương Chân Nguyên
Chủ của hơn 10 chi nhánh Bar lớn nhỏ khắp cả nước, có em họ là 🐰
Tuổi: 24
Tính Cách: Bất bình thường
Thích: Không rõ
Ghét: ???
Bạn thân: Mã Gia Kỳ, Nghiêm Hạo Tường, Lưu Diệu Văn
Và một số nhân vật khác sẽ được giới thiệu theo tình tiết truyện
Chapter 1
Một chiếc Lamborghini màu đen tiến tới
Lưu Diệu Văn(🐺)
Tới rồi đấy
Mã Gia Kỳ(anh)
(Nhướn mày nhìn chằm chằm 🐺)
Mã Gia Kỳ(anh)
Đây? //lạnh//
Lưu Diệu Văn(🐺)
Thì tao bảo tới rồi còn đâu
Mã Gia Kỳ(anh)
(Vẫn nhìn 🐺 đầy lạnh nhạt)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Thôi đi ông cố, tôi đã đích thân tự tay lết xác đón ông bằng đứa con cưng phiên bản giới hạn đi chơi rồi còn muốn sao nữa đây?? (vừa nói với giọng khoe khoang vừa nhìn gương vuốt vuốt tóc)
Mã Gia Kỳ(anh)
//Khinh bỉ//
Mã Gia Kỳ(anh)
Khoe đủ chưa?
Lưu Diệu Văn(🐺)
Tất nhiên là chư... (chưa kịp nói hết)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Mở cửa xuống xe)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Móaaa! Lúc nào cũng im im tỏ vẻ thấy mắc ghét! (nói xong cũng xuống xe theo anh)
Bảo vệ 1
(Thấy hai người) Xin mời hai vị vào (kính cẩn)
Hai người vẫn ngây ra tại cửa
Lưu Diệu Văn(🐺)
Rồi sao không vào?
Mã Gia Kỳ(anh)
Sao quán gì mà chút xíu vậy? Không bằng một góc của Trương Chân Nguyên
Bảo vệ 1
Vậy mà nhỏ hả trời?? (nói thầm trong lòng + vẫn đứng nghiêm túc cúi mời)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Aiyaaaa (đỡ trán)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Dạ thưa anh hai, tính trên thương trường kinh doanh thì đây được xem là Bar cao cấp tiêu chuẩn rồi đấy
Lưu Diệu Văn(🐺)
Tại thằng Nguyên thích chơi lố mở gấp 10 lần người ta thôi, so sánh cái gì không biết nữa!
Mã Gia Kỳ(anh)
Biết rồi, nói gì lắm thế?❄
Lưu Diệu Văn(🐺)
Rồi vào nhanh không thì bảo? (liếc nhìn anh)
Mã Gia Kỳ(anh)
Chẵng lẽ về? (nói rồi liền đi vào)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Tao không nể mày là anh em thì tao đúm mày lâu rồi, thằng cẩu! (thì thầm đủ mình nghe + vào theo)
Hai con người điển trai đang từ từ tiến vào đại sảnh
Quản lý
Bar ### xin kính chào quý khách ạ (cúi chào)
Quản lý
(Ngước lên và chợt nhận ra hai người)
Quản lý
A! Xin chào Mã Tổng, Lưu Tổng (cúi chào×2)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Được rồi, cho một bàn VIP, góc khuất
Quản lý
Dạ vâng, hai ngài đợi tôi liên hệ với nhân viên phục vụ cái nhé (gật đầu + mỉm cười lịch sự)
Mã Gia Kỳ(anh)
Không lấy thông tin khách hàng? //thắc mắc//
Quản lý
Thưa ngài, lần trước lúc Lưu Tổng có ghé thì đã có cho chúng tôi thông tin của ngài trước rồi
Quản lý
Ngài Lưu Tổng đây bên tôi cũng xem như là khách nên đã có thông tin của ngài ấy rồi ạ
Mã Gia Kỳ(anh)
Mà khách quen là sao? (ghé qua nói nhỏ)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Hè hè, thật ra...những lúc qua quán mà thằng Trương lúc nào cũng kiếm chuyện tao quài
Lưu Diệu Văn(🐺)
Nên là lúc trước do bực quá có đi ngang qua quán này thấy cũng ok nên vào thử giải sầu, ai dè dính quá nên mấy nay ghé qua quài luônnn
Mã Gia Kỳ(anh)
Chỉ vậy thôi mà mày cạch mặt không qua nữa?
Lưu Diệu Văn(🐺)
Có đâu, tại quán này đặt biệt có một món best seller được biết mới nhập gần đây
Lưu Diệu Văn(🐺)
Lần trước tao có thấy thử rồi, dính lắm đó nho~ (giọng điệu đùa giỡn)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Nhìn anh khinh bỉ ra mặt)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Khụ...không giỡn nữa, nói chung đó cũng là lý do chính tao dẫn mày tới đây đó (vờ nghiêm túc)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Khẽ thở dài ngao ngán)
Quản lý
Thưa hai ngài, bên chúng tôi sắp xếp xong rồi, giờ thì nhân viên bên tôi xin phép dẫn hai ngài đi ạ (cúi nhẹ đầu)
Quản lý
Khu 12, bàn 24 (nói nhân viên)
Nhân viên phục vụ 1
Dạ vâng (gật đầu)
Nhân viên phục vụ 1
Xin mời hài ngài đi theo tôi (cúi đầu xong dẫn đường)
Nhân viên phục vụ 1
Đây là bàn của hai ngài, mời hai ngài ngồi (đưa tay lịch sự mời ngồi)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ừm, được rồi (xua tay bảo nhân viên đi)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Điềm đạm ngồi xuống)
Lưu Diệu Văn(🐺)
(Phóng vèo lại ghế sofa) Aydaa, thoải mái quá, đi đứng nãy giờ mệt chớt tao rồi //mệt mỏi//
Mã Gia Kỳ(anh)
Cha mẹ sinh ra, ăn uống cho lắm vào được cái thân 1m8 giờ đi được vài bước mà than lên than xuống như con gái
Lưu Diệu Văn(🐺)
Có giây phút nào mà mày có thể yêu thương tao, không móc mỉa tao
Lưu Diệu Văn(🐺)
Thay vào đó là những lời khen như "Diệu Văn à mày thật đẹp trai" hay là "tao rất vui khi làm bạn với mày" được không Kỳ Kỳ~ (nắm lấy tay anh)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Ngước lên nhìn anh với ánh mắt sắc lạnh)
Lưu Diệu Văn(🐺)
*Thằng này...sao vậy chời?* (hơi run nhẹ)
Lưu Diệu Văn(🐺)
H..Hả..? //vẫn chưa để ý mình đang còn nắm chặt tay anh//
Quần chúng 1
Hai người kia đang làm gì vậy trời? //khó kiểu//
Quần chúng 2
Ể?? Đó chẳng phải là Mã Tổng và...Lưu Tổng đó sau? (chợt nhận ra)
Quần chúng 3
Cái gì?!! (hét lên)
Quần chúng 2
Trời ơi nhỏ cái mỏ lại coi! Con gái con đứa gì mà kì cục (trách móc)
Quần chúng 3
Hì hì xin lỗi...ê mà thiệt hả?? Lưu Tổng đáng yêu của tao tới sao?? //hào hứng//
Quần chúng 1
Nhận vơ ít thôi, người ta mà nghe được là không xong đâu
Quần chúng 3
Để tao nhìn kỹ hơn nào~ (ráng đến gần bàn hai người)
Quần chúng 3
Aaaaa~ Lưu Tổng hảo soái quá đi àaaa (giọng điệu si mê + nhìn🐺)
Quần chúng 1
Ầyyu, bớt bớt lại đi! Nhìn kĩ kìa, xem Lưu Tổng của mày đang làm gì (chán nản nhìn cô bạn mình)
Quần chúng 3
Hỏ?? (không hiểu nhưng vẫn quay lại nhìn kĩ)
Lúc này, là cảnh 🐺 đang nắm tay anh với ánh mắt tha thiết và giọng điệu đầy nũng nịu...
Quần chúng 3
Ơ... (ngơ ra)
Quần chúng 1
Hửa?? Sao thế? (nhìn cô)
Quần chúng 2
Nè, bị sao mà im ru vậy chời?? (lay lay người cô)
Quần chúng 3
A... a...ÁAAAAAAAAAA!!! (hét to sau đó ngồi sụp xuống)
Quần chúng 1
Chời ơi cái gì vậy bây!??(bịt tai mặt khó chịu)
Quần chúng 2
Móa con này mày bị đ.iên à!? (nói xong liên lôi cô bạn đang ngồi sụp dưới sàn chạy đi)
Quần chúng 1
Ê!!! đợi taoo (chạy theo sau)
Chuyển lại cảnh anh và 🐺 ngay lúc đó
Lưu Diệu Văn(🐺)
!!! //Giật mình//
Mã Gia Kỳ(anh)
//Giật mình theo//
Lưu Diệu Văn(🐺)
(Hơi nép người anh) Chời ơi, đứa nào mà hét thánh thót thế?? //sợ hãi//
Mã Gia Kỳ(anh)
Rồi bây giờ mày buông tao ra hay đợi tao dùng vũ lực?!❄( liếc xéo + lạnh giọng)
Mã Gia Kỳ(anh)
NHANH!! (lớn tiếng)
Lưu Diệu Văn(🐺)
(Giật mình buông anh ra)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Mày quát tao à?
Lưu Diệu Văn(🐺)
Quát to thế á???
Lưu Diệu Văn(🐺)
Tao biết nga....(chưa kịp nói hết)
Mã Gia Kỳ(anh)
Im ngay không?!💢
Lưu Diệu Văn(🐺)
Dạ dạ (đưa tay lên miệng làm hành động khóa kéo)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Bạn với chả bè...hở cái cọc cằn, hứ!! (nói đủ mình nghe)
Mã Gia Kỳ(anh)
Tao nghe hết đấy
Lưu Diệu Văn(🐺)
..... (không dám đáp trả)
Thật ra lúc nãy anh biết được có một đám người nữ đang dòm ngó chỗ anh, cả tiếng nói chuyện và tiếng hét đó anh đều biết nguyên nhân từ đâu mà ra
Đều tại thằng bạn mất nết này làm hại hết tiếng tăm của Mã Gia Kỳ anh, sẽ bị đồn thổi lên cho coi
Mã Gia Kỳ(anh)
*Bực hết cả mình, biết vậy không đi theo thằng ôn này làm gì rồi* (xoa xoa thái dương)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Cơ mà sao nãy giờ vẫn chưa thấy ai lên phục vụ vậy ta?
Lưu Diệu Văn(🐺)
Phục vụ! Phục vụ đâu rồi!!? (la lớn)
Mã Gia Kỳ(anh)
Nhỏ miệng chút không được à? //khó chịu//
Lưu Diệu Văn(🐺)
*Mẹ...kêu người mà nhỏ mồm cho mày được à?* (nhìn anh thầm mắng mỏ)
Vài giây sau thì cánh cửa đột nhiên được mở ra
Chapter 2
Bước vào là một người phụ nữ trung niên mặc đồ có phần hơi diêm dúa
Chủ quán Bar
Xin chào hai vị khách quý ạ~ (giọng ngọt + cúi chào hai người)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Hửm? Ai đây?? Người phục vụ hôm bữa đâu?
Chủ Quán Bar
À tôi là chủ quán ạ. Biết được Lưu Tổng và Mã Tổng đây ghé đến quán tôi nên tôi mới đích thân đến đón tiếp đấy ạ~~
Lưu Diệu Văn(🐺)
Àiiiii, không cần! Người phục vụ rượu cho tôi lần trước đâu?!
Chủ Quán Bar
H..Hả..? Ờm...thưa ngài, quán tôi rất nhiều nhân viên ạ
Chủ quán Bar
Ngài nói vậy tôi vẫn chưa biết rõ đâu... (giọng hơi ngượng)
Lưu Diệu Văn(🐺)
*Nói vậy mà vẫn không hiểu?? N.gu!*
Lưu Diệu Văn(🐺)
Bestseller! Là món bestseller của quán đấy!!
Chủ Quán Bar
*Bestseller?? Gì vậy trời??*
Chủ Quán Bar
(Chợt nhận ra) Àaaa
Chủ Quán Bar
Tôi hiểu rồi, ý ngài là người hôm bữa đó phải không nào?
Lưu Diệu Văn(🐺)
Đúng rồi đúng rồi, ý là vậy đấy! //hài lòng//
Chủ Quán Bar
Ui trời ơi, vậy mà tôi lại không hiểu, thế là bestseller của quán và hai chai whisky như cũ đúng không ngài?
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ừ ừ nhanh đi, làm đợi nãy giờ rồi (xua tay đuổi bà đi)
Chủ Quán Bar
Dạ được rồi món sẽ lên ngay đây ạ~ (cúi đầu chào sau đó cũng rời đi)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Haiss phiền phức, làm giải thích nãy giờ khát khô cả họng! (lấy tay quạt quạt)
Có điều từ nãy đến giờ có một người đang bị bỏ rơi mà không ai để ý, đó là anh
Anh thầm nghĩ khi nãy mình đang chứng kiến một cuộc nói chuyện không biết có phải là cách mà hai con người giao tiếp với nhau hay không, thật sự không hiểu nổi
Mã Gia Kỳ(anh)
*Rốt cuộc mình đang làm gì ở đây vậy?*(ngơ ra)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Nè, gì mà đơ như cây cơ vậy? (lay người anh)
Mã Gia Kỳ(anh)
...Nãy giờ mày đang nói gì thế?
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ơ thế là mày không hiểu luôn à??
Lưu Diệu Văn(🐺)
Nói nãy giờ chưa hiểu???
Mã Gia Kỳ(anh)
Ừ //thản nhiên//
Lưu Diệu Văn(🐺)
(Phà một hơi thật mạnh thể hiện sự bất lực)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Thôi tao cũng không rảnh để giải thích cho mày nữa đâu hé
Lưu Diệu Văn(🐺)
Một hồi tự mắt chứng kiến đi, mệt thấy m.ẹ mà báo quài (gác chân lên bàn mệt mỏi nói anh)
Mã Gia Kỳ(anh)
??? //không hiểu nổi//
Cánh cửa một lần nữa mở ra
Lần này là hình bóng của một thanh niên dáng người mảnh mai mặc đồng phục nhân viên
Ẩn
(Tay cầm khay rượu bước vào)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Aydaaa, lần này đúng người rồi nè (thích thú nhìn cậu nhân viên)
Ẩn
(Bước đến bàn hai người)
Ẩn
M..Mời hai ngài ạ (tay cầm rượu đặt xuống bàn + giọng nhỏ có phần hơi run nhẹ)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ể, sao lần nào cũng vậy thế, tôi có làm gì cậu đâu mà sợ thế không biết
Ẩn
T..Tôi không có ý đó, xin lỗi ạ...(khép người lại một chút)
Mã Gia Kỳ(anh)
Có khi sợ cái miệng mày ăn thịt người ta đấy, mở ra là tía lia tía lia //ghét bỏ//
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ơ kìa...có người lạ ở đây đấy!
Lưu Diệu Văn(🐺)
Cơ mà hai chúng ta gặp nhau cũng vài lần rồi chắc không xem là lạ đâu nhỉ? (hứng hở nói cậu nhân viên)
Ẩn
À...dạ vâng... (cười cười + không biết nói gì hơn)
Mã Gia Kỳ(anh)
Nhận vơ ít thôi, cái miệng của mày người ta gặp còn chạy không kịp, chớ nói gì mà quen biết với mày (khinh bỉ nói)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Kìa!!! Nãy giờ nhịn lắm rồi nha!! //uất ức//
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ể??? Cậu vừa cười đấy à? //bất ngờ//
Ẩn
Ơ...tôi không...không có đâu..! (cúi đầu lo sợ)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Rõ ràng vừa cười tôi mà (khoang tay trách móc cậu)
Ẩn
T..Tôi... (bấu chặt tay e sợ)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Nhìn thấy thì cau mày)
Mã Gia Kỳ(anh)
Này, đừng bấu tay như vậy, đau đấy (nắm tay cậu tách ra)
Đinh Trình Hâm(cậu)
(Ngước lên nhìn anh)
Mã Gia Kỳ(anh)
*Sao...đẹp quá vậy...?* (ngây người)
Anh nắm lấy tay cậu, do anh đang ngơ người nên tay cũng dần thả lỏng, thấy vậy cậu liền vội rút ra.
Đinh Trình Hâm(cậu)
(Quay sang nhìn 🐺 rồi lại vội cúi đầu)
Đinh Trình Hâm(cậu)
T...Tôi xin lỗi hai ngài rất nhiều! (run người vẫn cúi mặt)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Khoan đã, cậu ngước mặt lên xem nào
Đinh Trình Hâm(cậu)
D..Dạ..? (ngước lên nhìn hai người)
Lưu Diệu Văn(🐺)
*Trời ơi duma nó xinh bây ơiiiii* (mở to mắt)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Vẫn nhìn chằm chằm cậu)
Đinh Trình Hâm(cậu)
??? *hai người này bị sao thế nhỉ..? *nghiêng đầu khó hiểu)
Lưu Diệu Văn(🐺)
*Moáaa còn nghiêng đầu nữaaa, dễ thương~* (há hốc miệng)
Lưu Diệu Văn(🐺)
(Quay sang nhìn anh) Ê ê mậy thấy sao??
Mã Gia Kỳ(anh)
//Vẫn ngơ ra//
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ê, bị sao vậy? Đừng làm tao sợ ngheee (lay người anh một cách mạnh bạo)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ê êeeee!! (kêu lớn)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Trời ơi đừng làm tao sợ màaa (hơi mếu)
Đinh Trình Hâm(cậu)
Ờm...ngài ơi, ngài có làm sao không vậy? (hơi lo, quơ quơ tay trước mặt anh)
Mã Gia Kỳ(anh)
(Bừng tỉnh)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Aaaaa mày dìa rồi! (ôm chầm lấy anh)
Mã Gia Kỳ(anh)
Chậc!! Buông ra coi! (đẩy 🐺)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Ơ kìa....(khó hiểu nhìn anh)
Lưu Diệu Văn(🐺)
Tính ra tao vừa lo cho mày luôn á (uất ức nói lớn)
Mã Gia Kỳ(anh)
Nín họng! (bịt tai + la 🐺)
Lưu Diệu Văn(🐺)
... (im lặng)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play