[ Rupha ] Vợ Quỷ
Chap 1
/hành động/
" nói nhỏ "
' suy nghĩ '
Ông Hai - thầy pháp
/đốt tờ giấy/
Trong đêm tối, ánh lửa cháy sáng bùng, hắt lên vách tường những cái bóng đang khúm núm chắp tay ngồi quây trước bàn thờ
Ngọn lửa nhanh chóng thiêu rụi tờ giấy, rơi lả tả xuống trước di ảnh của một người phụ nữ. Ánh nến lập lòe cháy, gương mặt trên bức hình cũng trở nên ma mị mờ ảo
Vị pháp sư kia nhắm mắt, trong miệng lầm bầm không nghe rõ
Ông Hai - thầy pháp
/bỏ nắm tro vào ly nước/
Chỉ một hai giây là màu trắng trong suốt kia liền trở thành màu đen đục
Thầy pháp ngậm chỗ nước kia vào miệng rồi phun lên cả bàn thờ cùng tấm di ảnh của người phụ nữ
Thình lình một trận gió mang theo hơi lạnh buốt thổi tới, hất tung những đồ vàng mã trước bàn thờ. Ngọn lửa cháy trên những cây nến bất ngờ chuyển sang màu xanh
NVP
/liên tục dập đầu vái lạy/
Trong không gian vốn tịch mịch thanh bình của làng quê bỗng khắp nơi đều là tiếng chó sủa gầm gừ. Gió rít gào qua ô cửa sổ trên vách
Ông Hai - thầy pháp
/ rút thanh kiếm gỗ sau đó cắn đầu ngón tay /
Ông Hai - thầy pháp
/ lấy máu viết gì đó lên kiếm/
Ông Hai - thầy pháp
/chém thắng xuống tấm di ảnh/
Tiếng thét đầy bi ai oán hận vang lên khắp căn phòng lạnh lẽo
Vị pháp sư như bị một sức mạnh vô hình quật ngã, trên mặt đất phun ra một ngụm máu tươi
NVP
/chạy đến đỡ thầy pháp/
Ông Hai - thầy pháp
Tất cả ngồi yên cho ta!
Ông Hai - thầy pháp
/cầm thanh kiếm lầm bầm gì đó/
Ông Hai - thầy pháp
/chỉa thẳng mũi kiếm vào di ảnh/
Tấm kính khung ảnh vỡ nát ngay sau đó
Âm thanh kêu gào trước đó cũng không còn, trở về không gian yên tĩnh vốn có
Chỉ là trên mặt đất vẫn ngổn ngang, như một lời nhắc nhở rằng mọi chuyện vẫn chưa hề kết thúc
Ông Hai - thầy pháp
Âm hồn này mang quá nhiều oán niệm
Ông Hai - thầy pháp
Nếu không nhanh chóng tìm ra biện pháp chắc chắn sẽ trở thành Lệ Quỷ
Ông Hai - thầy pháp
Đến lúc đó ta cũng chẳng dám chắc có thể giúp đỡ các người
Đèn điện bật sáng trở lại, gương mặt người nào cũng thất thần tái xanh
Một bà lão run rẩy tiến về phía vị pháp sư kia
Ông Hai - thầy pháp
Thật sự ta đã làm hết khả năng rồi. Nhưng chỉ tạm thời ngăn chặn cô ấy mà thôi
Ông Hai - thầy pháp
/ hướng tới di ảnh trên bàn thờ /
Ông Hai - thầy pháp
Cái làng họ Hà này sắp không trụ nổi nữa rồi
NVP
/thất thần khụy xuống/
NVP
Chị hai ơi, em biết phải làm sao đây...
NVP
Mẹ đừng như vậy, sẽ có cách thôi mà
NVP
Dù sao cũng là vì dì ấy...
NVP
Mày dám ăn nói như vậy với dì ruột mày sao?!!
NVP
Nếu dì mày chẳng chết oan thì cái làng này có ra nông nỗi hay không?!
Nói rồi lại dùng đôi mắt mờ mịt ngân ngấn lệ nhìn lên tấm di ảnh kia mà lẩm bẩm
NVP
Chị ơi, sao chị lại khổ đến vậy...
Tấm di ảnh đã ố vàng giống như có hồn, ánh mắt người con gái trẻ trong hình đượm buồn vô vọng
Ông Hai - thầy pháp
/lắc đầu/ Phải có bao nhiêu oán hận thì cô ấy mới trở thành dạng này chứ
NVP
Trước đây cả cái làng này đã làm ra chuyện thất đức với chị ấy, nên bây giờ hậu quả con cháu phải gánh chịu
NVP
Tôi sớm biết trước sau cũng có cái ngày này
NVP
Nhưng lại không ngờ chị ấy lại trở thành một âm hồn không thể siêu thoát
NVP
Mong người giúp chúng tôi /quỳ xuống/
NVP
Mẹ đã già lắm rồi, không thể chịu thêm một cú sốc nào nữa
NVP
Xin hãy cứu lấy con cháu chúng tôi
NVP
Cả làng này tạc lòng ghi nhớ
Những người ở phía sau cũng hướng tới ông Hai mà cầu xin
NVP
Ngài ấy đã giúp chúng ta hết sức rồi, chú đừng ép nữa /đỡ bà lão/
NVP
Dù sao người chết thì cũng đã chết...
NVP
Chỉ cần một chút hi vọng thì vẫn phải cầu
Ông Hai - thầy pháp
Ta đúng là đã giúp hết sức
Ông Hai - thầy pháp
Nếu các vị tin tưởng, ta sẽ thử gieo một quẻ
Ông Hai - thầy pháp
Dù tốt hay xấu, chúng ta cũng chỉ còn cách ấy mà thôi
NVP
Nhờ ông lần nữa, ông Hai
Mọi người ngồi quây lại thành một vòng tròn, ở giữa vị pháp sư già khoanh chân, trước mặt là một chiếc đĩa cùng ba đồng xu
Ông Hai - thầy pháp
/đặt đồng xu vào tay rồi nhắm mắt/
Trong đêm tối, tiếng ba đồng tiền va vào nhau, nện xuống mặt đĩa leng keng
Sau tổng cộng sáu lần gieo như vậy, không gian căn phòng âm u lại rơi vào tịch mịch
NVP
Sao rồi? Có được không ông?
Ông Hai - thầy pháp
/nhìn chằm chằm đồng xu/
Từng giây phút cứ lặng lẽ trôi cứ như đi qua 18tầng địa ngục
Ông Hai - thầy pháp
Hỷ? Âm hôn?!
Chap 2
Trời nắng nhẹ, gió man mát thổi
Rất tốt cho việc ngủ gật trong lớp
Mặc kệ giáo viên giảng bài thì cô vẫn là cứ buồn ngủ
Nói thật thì Hoa đủ điểm đỗ vào đại học top 4 này là cả nhà đã mừng rớt nước mắt rồi, chứ đừng nói gì đến việc cuối kỳ lãnh học bổng, trở thành con ngoan trò giỏi
Kang Dalzi
Anh vừa đáp máy bay xuống là tới tìm em liền nè
Cô không tày nào hiểu được, người như cô mà lại thuận mắt anh chàng "hotboy vạn người mê" của trường?! Thế giới này thật kỳ lạ, cái quái gì cũng có thể xảy ra
Shin Haram
Vì yêu cứ đâm đầu cứ đâm đầu~
Shin Haram
Bao nhiêu người theo anh anh không muốn
Shin Haram
Lại đâm đầu vào nhỏ này
Hà Lưu Hoa
Ờ ờ đúng đó, anh ngu thật
Shin Haram
Anh thấy nó chưa? Đừng cố chấp với nó nữa
Shin Haram
Có mua gì thì đưa em, đằng nào con bé này cũng vứt đi
Chuyện này như cơm bữa rồi, để Haram nói trước không lại tốn công Hoa quăng vào sọt rác
Kang Dalzi
Thật ra anh mua rất nhiều đồ
Kang Dalzi
...nhưng anh muốn tặng Lưu Hoa
Hà Lưu Hoa
Đừng mua gì nữa, tốn tiền
Hà Lưu Hoa
Em nói bao nhiêu lần rồi, em với anh không hợp nhau
Kang Dalzi
Anh nghe câu này nhiều quá rồi
Kang Dalzi
Em càng như vậy, anh càng thích em
Hà Lưu Hoa
'Dai còn hơn đĩa đói'
Kang Dalzi
Em nhớ ăn trưa nhé, có gì nhắn tin cho anh đấy
Cô và Haram nhìn mà chán nản, con người này lấy đâu ra nhiều kiên nhẫn đến vậy?
Hà Lưu Hoa
/nhìn xung quanh/
Hà Lưu Hoa
Này là nhà thờ Tổ họ Hà ở dưới quê mà, sao mình lại ở đây?
Hà Lưu Hoa
Có ai ở đây không ạ?
Cất tiếng gọi mấy lần, tuyệt nhiên chẳng có lời hồi đáp
Xung quanh sương mù phủ dày đặc, cái gì cũng chẳng thấy rõ
Hà Lưu Hoa
/men theo lối đi vào/
Loáng thoáng nghe được tiếng gõ mõ cùng ai đó đang lầm bầm đọc Kinh
Không gian bên trong tối om, ngoại trừ bàn thờ hương khói nghi ngút cùng những ánh đèn lậ lòe treo trên sườn nhà thì cái gì nhìn cũng không ra
NVP
Nam Mô A Di Đà Phật...
Hóa ra khi bước vào đây cô đã không để ý, rằng có người đang quỳ gối trước bàn thờ gõ mõ tụng kinh từ trước
Hà Lưu Hoa
/chắp tay ngồi xuống/
Nhìn dáng người mảnh khảnh cùng mái tóc đen dài của người con gái phía trước, Hoa cảm thấy có chút quen thuộc
Hà Lưu Hoa
'Người này...mình từng gặp ờ đâu rồi nhỉ'
NVP
/vẫn ngẩn đầu nhìn bàn thờ/
Dù là đang ngồi sau lưng cô gái nhưng âm thanh cô nghe được như lời thì thầm bên tai
Hà Lưu Hoa
/rùng mình nhìn sang bên cạnh/
Tiếng gõ mõ cũng không còn
Hà Lưu Hoa
/nhìn phía trước/
Hà Lưu Hoa
'Lúc nãy nhìn gầy lắm
mà'
Hà Lưu Hoa
'Sao giờ nhìn giống hình nộm...'
Càng nghĩ lại càng rợn tóc gáy, cô không nén được mà lên tiếng gọi nhỏ
Hà Lưu Hoa
"Không ổn rồi..." /chống tay đứng dậy/
NVP
Rằm tháng bảy, âm duyên kết xin người đừng quên
Hà Lưu Hoa
Ai vậy?! /xoay người lại/
Hà Lưu Hoa
'Thì ra chỉ là mơ'
Mẹ cô
Tỉnh chưa? Cùng ba mẹ vào bệnh viện
Hà Lưu Hoa
Mới ba giờ sáng! Vào viện làm gì hả mẹ?
Mẹ cô
Bác con nghĩ quẩn, đêm qua treo cổ tự tử
Mẹ cô
May mắn được phát hiện, giờ đang ở bệnh viện
Hà Lưu Hoa
" Treo... treo cổ?! "
Hà Lưu Hoa
/im lặng nhìn qua cửa xe/
Mẹ cô
Đúng là tháng Cô Hồn, cái gì cũng xui tận mạng /thở dài/
Tháng bảy âm lịch, ngày rằm xá tội vong nhân
Trong dân gian, người ta quan niệm rằng, hàng năm vào tháng bảy âm lịch, chính là tháng của cô hồn dã quỷ. Đặc biệt ngày rằm trong tháng được gọi là ngày xá tội vong nhân - ngày mà Quỷ Môn Quan mở để ma quỷ tự do ra vào dương thế, đó cũng là ngày "Âm khí xung thiên"
Cho nên trong tháng này, người ta thường kiêng kỵ, tránh làm rất nhiều việc. Chẳng hạn như không ngoái cổ quay đầu nhìn lại phía sau, dù có cảm giác hình như có người đang đi theo mình hoặc gọi tên mình. Hay là không cắm đũa đứng giữa bát cơm, vì đó là hình thức cúng tế, cũng giống như kiểu thắp hương, dễ dẫn dụ ma quỷ vào nhà ăn chung,...
NVP
Rằm tháng bảy, âm duyên kết, xin người đừng quên...
Hà Lưu Hoa
/giật mình tỉnh giấc/
Hà Lưu Hoa
'Lại là cô gái đó'
Chỉ chợp mắt một lát trên xe, vậy mà giấc mộng cùng cô gái kỳ lạ kia lại tìm đến
Hà Lưu Hoa
'Nghĩ nhiều quá rồi'
Ba cô
Hai mẹ con vào trước đi, ba gửi xe rồi vào sau
Hà Lưu Hoa
Anh, ổn không đấy?
Hà Quốc Kỳ
Vẫn còn trong phòng hồi sức, chưa ai được vào
Hà Lưu Hoa
Ý em là anh ổn không?
Hà Quốc Kỳ
/lắc đầu/ Chắc chắn anh mày sẽ không bao giờ muốn nhìn lại cảnh tượng ấy lần thứ hai
Thì ra anh chính là người đầu tiên phát hiện ra bác treo cổ tự tử. Với một người con, chắc chắn sẽ không hi vọng nhìn thấy cảnh tượng nào kinh khủng như vậy
Hà Quốc Kỳ
Cuối tuần giỗ ông nội, em có về quê không?
Hà Lưu Hoa
Bà đã biết chưa?
Hà Quốc Kỳ
Bà đang trên đường từ quê lên đây
Hà Lưu Hoa
Bác sẽ không sao đâu
Năm giờ sáng, bầu trời vẫn còn tối đen
Lưu Hoa xuống tầng một tản bộ
Dãy hành lang vắng tanh, ngoại trừ phòng trực đầu tiên còn sáng đèn thì những phòng khác đều khóa cửa tắt điện tối om
Đi vòng quanh một lát Hoa ngồi xuống ghế gần đó
Hà Lưu Hoa
Tháng bảy tháng Cô Hồn...
NVP
Đêm trăng tròn, Quỷ Môn Quan mở
Hà Lưu Hoa
/giật mình nhìn sang kế bên/
Trang phục cô gái ấy mặc trên người, lại là một chiếc áo dài truyền thống màu đỏ tươi. Thoạt nhìn trông thật giống... áo cưới cô dâu những năm 40 khoảng đầu thế kỉ XX gì đó
Dù có đẹp đến đâu thì trong hoàn cảnh này Lưu Hoa nổi cả da gà da vịt
Hà Lưu Hoa
'Cổ cô ấy...dài hơn bình thường thì phải'
NVP
/chầm chậm nghiêng đầu/
Nước da trắng nhợt nhạt, bàn tay để trên đầu gối cũng cứng đờ
Cô bật dậy khỏi ghế, đoạn tính xoay người chạy thật xa
NVP
Rằm tháng bảy, âm duyên kết, xin người đừng quên
Dứt lời, cả chiếc đầu cùng mái tóc dài đen nhánh của cô gái trẻ ngoẹo hẳn sang một bên, lộ ra gương mặt đầy máu cùng đôi con ngươi trắng
Chap 3
Cô hốt hoảng vùng dậy, mồ hôi mồ kê vả ra như tắm
Hà Lưu Hoa
"Lại là ác mộng"
Hà Quốc Kỳ
Anh lay mãi chẳng tỉnh
Hà Quốc Kỳ
Mơ thấy cái gì à?
Hà Lưu Hoa
Mấy giờ rồi? Sao em lại nằm đây
Hà Quốc Kỳ
Anh còn đang muốn hỏi em đây
Hà Quốc Kỳ
Em đi đâu mà biết bao lâu không quay lại, anh đi xuống thì thấy mày nằm đây ngủ /đưa cô ly sữa/
Hà Quốc Kỳ
Lay thế nào cũng không dậy, thế nên anh ngồi đây luôn
Hà Lưu Hoa
/uống/ Bác sao rồi?
Hà Quốc Kỳ
Đã tỉnh, nhưng không muốn nói chuyện
Hà Quốc Kỳ
Bà đến rồi,nhanh rồi lên chào bà một tiếng
Hà Quốc Kỳ
Sắp tới chắc phải về quê một chuyến
Hà Lưu Hoa
Ừm, sắp tới giỗ ông mà
Hà Lưu Hoa
Có chuyện gì à?
Hà Quốc Kỳ
Bà nội không nói vì sao, chỉ dặn ai cũng phải có mặt
Hà Quốc Kỳ
Càng sớm càng tốt
Hà Quốc Kỳ
Chắc là sau giỗ ông nội
Hoa không đáp, nười con gái ấy dù là trong mộng nhưng lại quá đỗi chân thật
Shin Haram
Sao sắc mặt của mày dạo này kém thế?
Shin Haram
Đi ăn trưa thôi
Hà Lưu Hoa
Gần đây tao cứ mơ thấy đúng một chuyện
Shin Haram
Mày nghĩ nhiều quá rồi
Shin Haram
Chắc là do mấy hôm nay không gặp anh Dalzi ha? /cười hề hề/
Hà Lưu Hoa
Gặp anh ta mới chính là ác mộng đó
Cả hai xuống nhà ăn rồi chọn một chỗ ngồi
Shin Haram
Ăn đi ăn đi, ăn cho cao bằng tao
Hà Lưu Hoa
Không nói không ai bảo mày câm đâu
Shin Haram
/nhếch mép/ Lùn!
Hà Lưu Hoa
Có tin tao lấy cái muỗng này móc mắt mày không? /giơ cây muỗng/
Shin Haram
Thế rốt cuộc mày mơ cái gì?
Hà Lưu Hoa
Âm duyên kết tức là gì?
Shin Haram
Tháng cô hồn mà sao toàn nói gì không vậy?
Shin Haram
Âm duyên kết tức là kết tóc se duyên với người cõi âm chứ sao nữa
Hoa cứng người, đĩa cơm trước mặt cảm thấy không còn muốn ăn
Shin Haram
Mày mơ thấy cái gì hả?
Hà Lưu Hoa
Một người con gái
Shin Haram
Gì?! Mày không phải biến thái đó chứ?
Hà Lưu Hoa
Ma đó má, lần nào cũng dọa tao hết hồn
Shin Haram
Chứ không phải mơ thấy gái đẹp sao?
Hà Lưu Hoa
Mày mới là biến thái đó!
Nắng chiều vàng rộm trải dài khắp sân trường đại học, cả hai băng qua sân thể dục
Shin Haram
Chắc dạo này căng thẳng chuyện gia đình nên mới vậy thôi
Shin Haram
Bớt suy nghĩ lại là được
Thật ra từ sau khi bác cả nghĩ quẩn mà tự vẫn, cả đại gia đình bên nội rối loạn cả lên
Tần suất Hoa đi đi lại lại giữa nhà và bệnh viện nhiều không đếm xuể
Hôm qua lại nhận được tin thằng bé con chú ba dưới quê bị ô tô tông, may mắn là chỉ bị trật khớp
Hàng loạt các biến cố xảy ra mấy ngày gần đây khiến cho tâm trạng của cô vô cùng không tốt
Shin Haram
Tuần sau mày nghỉ cả tuần hả?
Hà Lưu Hoa
Ờ chưa rõ, giỗ ông xong cũng chưa hết việc
Shin Haram
Còn phải làm gì nữa à?
Hà Lưu Hoa
Bà nội bảo phải về làng
Shin Haram
Hay mày cho tao đi với
Hà Lưu Hoa
Lần này cả làng ai cũng phải có mặt
Hà Lưu Hoa
Nghĩ bằng đầu gối cũng biết là chuyện hệ trọng rồi
Sống hai mươi mấy năm, ngôi làng Tổ tiên của bản thân vẫn chính là cái gì đó mơ hồ chứa đựng đầy bí ẩn. Ngoại trừ dịp Tết về tảo mộ, cùng bên nội ra nhà thờ Tổ thắp hương thì gần như gia đình Lưu Hoa cả năm cả tháng chẳng bước chân trở lại
Hà Lưu Hoa
📞 Đã bảo là đừng có làm phiền tôi rồi mà
Hà Lưu Hoa
📞 Tôi đang học đấy!
Kang Dalzi
📞 Hoa...ba anh mất rồi
Kang Dalzi
Em ở đây cùng anh được không?
Dường như nếu Hoa thật sự đi mất, có lẽ anh sẽ phát điên
Hà Lưu Hoa
Em ra ngoài mua chút gì cho anh rồi sẽ quay lại
Hà Lưu Hoa
Anh chưa ăn gì đúng không ?
Mẹ mất từ khi còn rất nhỏ, mười mấy năm trời sống cạnh ba, được ba nuôi nấng dạy bảo... vậy mà giờ đây chỉ còn lại một mình anh
Dalzi lặng người đứng bên ngôi mộ của ba hồi lâu, nhìn tấm di ảnh mỉm cười hiền hậu mà lòng như vỡ òa. Anh cúi đầu, lặng lẽ gạt đi giọt nước mắt
Mưa bắt đầu rơi, phủ xuống màn đêm một màu trắng xóa
Kang Dalzi
Anh tưởng em về rồi chứ
Hoa ở lại cùng anh một lúc cũng về
NVP
Nó trật khớp vai trái nên phải bó bột
Bà nội cô là một người phụ nữ rất đẹp
Và cũng có thể là vì trước đây bà không ưa mẹ cô đến đám cưới của bốma mẹ, bà cũng kịch liệt phản đối... thế nên Hoa đối với bà vẫn có chút xa cách
Mãi tới sau khi ông nội mất, bà mới dần dần đối xử với mẹ tình cảm hơn
Bà nội
Cứ để đó, lát bà rửa bảo bố mang lên thắp hương ông
Bà nội
Cháu ngồi nghỉ đi, vừa mới đường xa về
Bà nội
Chắc ngày mai ngày kia nhà mình chuẩn bị ít quà bánh rồi về làng một chuyến
Hà Lưu Hoa
Vậy... cả nhà mình đều phải có mặt đủ hả bà?
Hà Lưu Hoa
Có chuyện gì ạ?
Bà nội
/xoa đầu cô rồi rời đi/
NVP
Hoa, phụ chị bê đồ lên thắp hương đi em
Ba đang giúp bà nội bày biện mọi thứ lên bàn thờ, ông không phát giác ra sự xuất hiện của cô, miệng vẫn hỏi bà
Ba cô
Thế nào mà bao nhiêu năm rồi, giờ mới có chuyện lớn chứ?
Bà nội
Pháp sư nói là vì cô ta chết oan, âm hồn không siêu thoát
Bà nội
Oán khí ngày một nặng nề đến hiện tại mới dẫn tới hậu quả
Ba cô
Mẹ tin những chuyện này sao?
Bà nội
Vậy những chuyện xảy ra gần đây nhất phải giải thích thế nào?
Bà nội
Càng ngày mọi thứ càng trở nên kinh khủng
Ông xoay người định nói gì đó với bà, nhưng lại phát giác ra cô đang đứng đằng sau
Ba cô
Tới đây, đặt trên bàn thờ đi con
Những lời bà nội nói hồi trưa với ba vẫn văng vẳng bên tai cô
Hà Lưu Hoa
'Cô ta? Cô ta là ai?'
Hà Lưu Hoa
'Chẳng lẽ có ai chết oan rồi về báo thù?'
Download MangaToon APP on App Store and Google Play